Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1500: Làm việc cho lãnh đạo cũng là một đãi ngộ (Hạ)
Sau vài phút nói về trà, Đào Nhất Hành ân càn hỏi thăm Vương Tử Quân xem cuộc sống có gì cần xử lý hay không, sau đó chuẩn bị đứng lên cáo từ. Khi ra đến cửa, hắn cười nói với Vương Tử Quân:
- Bí thư Tử Quân, chủ tịch căn bản rất coi trọng hoàn cảnh phát triển kinh tế, ngày hôm qua còn tiếp kiến giám đốc Chu của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.
Đào Nhất Hành hớn hở bỏ đi nhưng lời nói ném ra làm cho Vương Tử Quân rơi vào trầm ngâm. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó gọi điện thoại cho chủ nhiệm văn phòng Vu Trường Long.
Vu Trường Long là chủ nhiệm văn phòng ủy ban tư pháp, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ cho bí thư Vương. Sau khi Vương Tử Quân nhận chức bí thư ủy ban tư pháp, hắn là cán bộ tích cực dựa vào bí thư Vương nhất trong cơ quan, bây giờ càng cảm thấy kính sợ bí thư Vương hơn.
- Bí thư Vương, ngài tìm tôi sao?
Vu Trường Long gõ cửa phòng làm việc của Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói.
Vu Trường Long dù là chủ nhiệm văn phòng, thế nhưng hắn không phải là thư ký trưởng văn phòng ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế cho nên căn bản không có mấy tiếng nói trong ban ngành ủy ban tư pháp. Lúc này đối mặt với người có thể trực tiếp quyết định bước tiến tương lai của mình là Vương Tử Quân, hắn căn bản càng thêm cung kính chú ý.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Vu Trường Long, sau đó nói:
- Mời anh ngồi.
Vu Trường Long cũng không ngồi xuống ngay, hắn rót đầy ly trà cho Vương Tử Quân, sau đó mới cẩn thận ngồi xuống ghế sa lông.
Vương Tử Quân căn bản cũng không phải đặc biệt thỏa mãn về Vu Trường Long, vị chủ nhiệm văn phòng này tuy rất biết nghe lời, cũng luôn trung thành với mình, thế nhưng nói về phương diện tố chất cá nhân thì căn bản là không có mấy năng lực công tác. Điều đáng khen duy nhất của người này là năng lực chấp hành, chỉ là với chút điểm mạnh này thì còn chưa đến mức lọt vào danh sách cán bộ quan tâm bồi dưỡng của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân thấy Vu Trường Long dựa vào tính nết cẩn thận của mình và đi đến vị trí hiện tại đã là rất tốt, nếu như tiếp tục tiến thêm một bước thì căn bản không phải là chuyện tốt. Nhưng đó cũng là ý kiến của Vương Tử Quân, Vu Trường Long tất nhiên sẽ không bao giờ nghĩ như vậy.
- Chủ nhiệm Chu, hai ngày trước có phải là chủ tịch Chử đã tiếp kiến giám đốc Chu của Kim Bảo Đồng Nghiệp không?
Vương Tử Quân ở trên sân nhà của mình, hắn căn bản không cần dùng chiêu vu hồi, trực tiếp hỏi Vu Trường Long.
Đầu óc Vu Trường Long chợt chuyển động, hắn đã hiểu bí thư Vương hỏi đến chuyện gì, chuyện này hắn cũng mới nghe nói ngày hôm nay mà thôi, hắn đang chuẩn bị đến báo cáo cho bí thư Vương, không ngờ bí thư Vương đã biết rồi.
Xem ra bí thư Vương ngoài mình ra còn có một nguồn thu tin tức cho bản thân mình. Vu Trường Long thầm cảm thấy kinh hãi, lại có chút ảo não, làm sao mình không nhanh chóng chạy đến báo cáo? Hắn nhìn ánh mắt của Vương Tử Quân, càng thêm vài phần kính sợ, bí thư Vương căn bản là có thiên lý nhãn thuận phong nhĩ, cái gì cũng biết.
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi mới gặp mặt trưởng phòng Hà của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, anh ấy nói hai ngày trước chủ tịch Chử gặp mặt giám đốc Chu của Kim Bảo Đồng Nghiệp. Giám đốc Chu mở lời phê bình kín đáo với hoàn cảnh đầu tư trong tỉnh Nam Giang, thực tế nói về sự kiện vỡ hồ chứa chất thải trước đó.
Vu Trường Long nói rất cẩn thận, hắn vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Vương Tử Quân. Hắn biết rõ vị giám đốc Chu nói những lời này có liên quan đến bí thư Vương, cũng là vì bí thư Vương lại tiếp tục đưa tổ điều tra đến thành phố Ba Uẩn, Chu Ba Nhâm mới mở miệng tố cáo.
Vẻ mặt Vương Tử Quân rất bình tĩnh, hắn cũng không tiếp tục mở miệng hỏi Vu Trường Long, căn bản dời chủ đề sang vài hạng mục công tác của ủy ban tư pháp. Vu Trường Long thở dài một hơi, đồng thời cũng có chút thất vọng. Dù sao đây cũng là một cơ hội tốt, nếu như bí thư Vương tiếp tục hỏi, hắn nhất định sẽ mở miệng kể hết sự việc.
Đối với lãnh đạo thì chỉ khi nào trở thành tâm phúc mới có thể nói đến những việc tư, giúp đỡ lãnh đạo làm những việc tư nhân. Có đôi khi Vu Trường Long cảm thấy mình là chủ nhiệm văn phòng căn bản không xứng với chức vụ, chưa nói đến những thứ gì khác, chuyện con trai của bí thư Vương đi nhà trẻ, bí thư Vương cũng không giao cho một người là chủ nhiệm văn phòng như hắn đi xử lý.
Phải biết rằng sau khi nghe nói con trai của bí thư Vương sẽ đi nhà trẻ, Vu Trường Long căn bản cảm thấy hưng phấn, thậm chí còn liên hệ trước với vài nhà trẻ tốt nhất tỉnh. Thế nhưng bí thư Vương căn bản không mở lời, thế cho nên hắn không có được cơ hội.
Điều này làm cho Vu Trường Long cực kỳ thất vọng, lại cảm thấy có chút sợ hãi, vì một vị chủ nhiệm văn phòng không được lãnh đạo tín nhiệm thì chỉ có thể cuốn gói ra đi mà thôi. Hơn nữa hắn còn là một di sản của lãnh đạo tiền nhiệm, bí thư Vương muốn thay người thì căn bản cực kỳ dễ dàng, không cần phải nói lời nào.
Khi Vu Trường Long rời khỏi phòng làm việc của bí thư Vương, hắn chợt lấy dũng khí nói:
- Bí thư Vương, tôi nghe nói chủ tịch Chử rất xem trọng những lời phản ánh của giám đốc Chu, nói rằng nhất định sẽ tạo ra hoàn cảnh đầu tư thật sự tốt đẹp.
Vương Tử Quân không lên tiếng, hắn thấy Vu Trường Long có chút sợ hãi. Ánh mắt của hắn căn bản vô cùng bình tĩnh, ánh mắt này làm cho Vu Trường Long có chút sợ hãi, khi hắn cảm nhận được sai lầm của mình thì lại nghe Vương Tử Quân nói:
- Chủ nhiệm Vu, làm phiền anh một việc tư, tối nay tôi có nhiệm vụ tiếp đãi, vợ tôi còn ở đơn vị, anh đi nhà trẻ đón cháu dùm tôi.
Tuy chỉ là vài câu nhưng nghe vào tai lại làm cho Vu Trường Long cảm thấy giống như nghe được tiếng trời. Đón con thay cho bí thư Vương, đây không phải là việc tư của lãnh đạo sao? Bí thư Vương có nhiều người ở bên cạnh, có ai không thể đón tiếp con trai được chứ? Nhưng bí thư Vương lại giao nhiệm vụ này cho mình, đã nói rõ những cố gắng của mình lọt vào trong mắt của bí thư Vương.
- Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Vu Trường Long dùng giọng cực kỳ hưng phấn nói.
Vương Tử Quân khoát tay áo nói:
- Chủ nhiệm Vu, anh căn bản không hiểu, đây là việc tư của tôi, nếu anh có nhiệm vụ thì tôi sẽ để cho người khác đi.
- Vâng, bí thư Vương, tôi...
Vu Trường Long muốn giải thích thế nhưng khi thấy ánh mắt Vương Tử Quân lại tiếp tục nhìn xuống văn kiện, hắn khẽ rời khỏi phòng làm việc của bí thư Vương. Hắn đi qua cửa phòng làm việc và cảm thấy toàn thân rất thoải mái, bí thư Vương cho mình đón con, căn bản là một loại coi trọng.
Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ tâm tính của Vu Trường Long, hắn ngồi trên ghế nghĩ đến tình huống khi Vu Trường Long đóng cửa có hơi cau mày thì khẽ lắc đầu. Nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ đối với hắn, hắn càng nghĩ nhiều đến lời nói của chủ tịch Chử Vận Phong với vị giám đốc Chu của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.
Tuy Chử Vận Phong không nói gì khác hơn, thế nhưng Đào Nhất Hành đặc biệt đến phòng làm việc của mình để nói ra thông tin này, điều này cũng chứng minh Chử Vận Phong căn bản rất bất mãn vì tình huống mình cử người xuống điều tra công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp. Tất nhiên chủ tịch Chử bất mãn và cũng đã đến nói với bí thư Diệp.
Bí thư Diệp Thừa Dân tỏ thái độ gì? Đây chính là điều mà Vương Tử Quân quan tâm.
Bí Thư Trùng Sinh
- Bí thư Tử Quân, chủ tịch căn bản rất coi trọng hoàn cảnh phát triển kinh tế, ngày hôm qua còn tiếp kiến giám đốc Chu của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.
Đào Nhất Hành hớn hở bỏ đi nhưng lời nói ném ra làm cho Vương Tử Quân rơi vào trầm ngâm. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó gọi điện thoại cho chủ nhiệm văn phòng Vu Trường Long.
Vu Trường Long là chủ nhiệm văn phòng ủy ban tư pháp, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ cho bí thư Vương. Sau khi Vương Tử Quân nhận chức bí thư ủy ban tư pháp, hắn là cán bộ tích cực dựa vào bí thư Vương nhất trong cơ quan, bây giờ càng cảm thấy kính sợ bí thư Vương hơn.
- Bí thư Vương, ngài tìm tôi sao?
Vu Trường Long gõ cửa phòng làm việc của Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói.
Vu Trường Long dù là chủ nhiệm văn phòng, thế nhưng hắn không phải là thư ký trưởng văn phòng ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế cho nên căn bản không có mấy tiếng nói trong ban ngành ủy ban tư pháp. Lúc này đối mặt với người có thể trực tiếp quyết định bước tiến tương lai của mình là Vương Tử Quân, hắn căn bản càng thêm cung kính chú ý.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Vu Trường Long, sau đó nói:
- Mời anh ngồi.
Vu Trường Long cũng không ngồi xuống ngay, hắn rót đầy ly trà cho Vương Tử Quân, sau đó mới cẩn thận ngồi xuống ghế sa lông.
Vương Tử Quân căn bản cũng không phải đặc biệt thỏa mãn về Vu Trường Long, vị chủ nhiệm văn phòng này tuy rất biết nghe lời, cũng luôn trung thành với mình, thế nhưng nói về phương diện tố chất cá nhân thì căn bản là không có mấy năng lực công tác. Điều đáng khen duy nhất của người này là năng lực chấp hành, chỉ là với chút điểm mạnh này thì còn chưa đến mức lọt vào danh sách cán bộ quan tâm bồi dưỡng của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân thấy Vu Trường Long dựa vào tính nết cẩn thận của mình và đi đến vị trí hiện tại đã là rất tốt, nếu như tiếp tục tiến thêm một bước thì căn bản không phải là chuyện tốt. Nhưng đó cũng là ý kiến của Vương Tử Quân, Vu Trường Long tất nhiên sẽ không bao giờ nghĩ như vậy.
- Chủ nhiệm Chu, hai ngày trước có phải là chủ tịch Chử đã tiếp kiến giám đốc Chu của Kim Bảo Đồng Nghiệp không?
Vương Tử Quân ở trên sân nhà của mình, hắn căn bản không cần dùng chiêu vu hồi, trực tiếp hỏi Vu Trường Long.
Đầu óc Vu Trường Long chợt chuyển động, hắn đã hiểu bí thư Vương hỏi đến chuyện gì, chuyện này hắn cũng mới nghe nói ngày hôm nay mà thôi, hắn đang chuẩn bị đến báo cáo cho bí thư Vương, không ngờ bí thư Vương đã biết rồi.
Xem ra bí thư Vương ngoài mình ra còn có một nguồn thu tin tức cho bản thân mình. Vu Trường Long thầm cảm thấy kinh hãi, lại có chút ảo não, làm sao mình không nhanh chóng chạy đến báo cáo? Hắn nhìn ánh mắt của Vương Tử Quân, càng thêm vài phần kính sợ, bí thư Vương căn bản là có thiên lý nhãn thuận phong nhĩ, cái gì cũng biết.
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi mới gặp mặt trưởng phòng Hà của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, anh ấy nói hai ngày trước chủ tịch Chử gặp mặt giám đốc Chu của Kim Bảo Đồng Nghiệp. Giám đốc Chu mở lời phê bình kín đáo với hoàn cảnh đầu tư trong tỉnh Nam Giang, thực tế nói về sự kiện vỡ hồ chứa chất thải trước đó.
Vu Trường Long nói rất cẩn thận, hắn vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Vương Tử Quân. Hắn biết rõ vị giám đốc Chu nói những lời này có liên quan đến bí thư Vương, cũng là vì bí thư Vương lại tiếp tục đưa tổ điều tra đến thành phố Ba Uẩn, Chu Ba Nhâm mới mở miệng tố cáo.
Vẻ mặt Vương Tử Quân rất bình tĩnh, hắn cũng không tiếp tục mở miệng hỏi Vu Trường Long, căn bản dời chủ đề sang vài hạng mục công tác của ủy ban tư pháp. Vu Trường Long thở dài một hơi, đồng thời cũng có chút thất vọng. Dù sao đây cũng là một cơ hội tốt, nếu như bí thư Vương tiếp tục hỏi, hắn nhất định sẽ mở miệng kể hết sự việc.
Đối với lãnh đạo thì chỉ khi nào trở thành tâm phúc mới có thể nói đến những việc tư, giúp đỡ lãnh đạo làm những việc tư nhân. Có đôi khi Vu Trường Long cảm thấy mình là chủ nhiệm văn phòng căn bản không xứng với chức vụ, chưa nói đến những thứ gì khác, chuyện con trai của bí thư Vương đi nhà trẻ, bí thư Vương cũng không giao cho một người là chủ nhiệm văn phòng như hắn đi xử lý.
Phải biết rằng sau khi nghe nói con trai của bí thư Vương sẽ đi nhà trẻ, Vu Trường Long căn bản cảm thấy hưng phấn, thậm chí còn liên hệ trước với vài nhà trẻ tốt nhất tỉnh. Thế nhưng bí thư Vương căn bản không mở lời, thế cho nên hắn không có được cơ hội.
Điều này làm cho Vu Trường Long cực kỳ thất vọng, lại cảm thấy có chút sợ hãi, vì một vị chủ nhiệm văn phòng không được lãnh đạo tín nhiệm thì chỉ có thể cuốn gói ra đi mà thôi. Hơn nữa hắn còn là một di sản của lãnh đạo tiền nhiệm, bí thư Vương muốn thay người thì căn bản cực kỳ dễ dàng, không cần phải nói lời nào.
Khi Vu Trường Long rời khỏi phòng làm việc của bí thư Vương, hắn chợt lấy dũng khí nói:
- Bí thư Vương, tôi nghe nói chủ tịch Chử rất xem trọng những lời phản ánh của giám đốc Chu, nói rằng nhất định sẽ tạo ra hoàn cảnh đầu tư thật sự tốt đẹp.
Vương Tử Quân không lên tiếng, hắn thấy Vu Trường Long có chút sợ hãi. Ánh mắt của hắn căn bản vô cùng bình tĩnh, ánh mắt này làm cho Vu Trường Long có chút sợ hãi, khi hắn cảm nhận được sai lầm của mình thì lại nghe Vương Tử Quân nói:
- Chủ nhiệm Vu, làm phiền anh một việc tư, tối nay tôi có nhiệm vụ tiếp đãi, vợ tôi còn ở đơn vị, anh đi nhà trẻ đón cháu dùm tôi.
Tuy chỉ là vài câu nhưng nghe vào tai lại làm cho Vu Trường Long cảm thấy giống như nghe được tiếng trời. Đón con thay cho bí thư Vương, đây không phải là việc tư của lãnh đạo sao? Bí thư Vương có nhiều người ở bên cạnh, có ai không thể đón tiếp con trai được chứ? Nhưng bí thư Vương lại giao nhiệm vụ này cho mình, đã nói rõ những cố gắng của mình lọt vào trong mắt của bí thư Vương.
- Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Vu Trường Long dùng giọng cực kỳ hưng phấn nói.
Vương Tử Quân khoát tay áo nói:
- Chủ nhiệm Vu, anh căn bản không hiểu, đây là việc tư của tôi, nếu anh có nhiệm vụ thì tôi sẽ để cho người khác đi.
- Vâng, bí thư Vương, tôi...
Vu Trường Long muốn giải thích thế nhưng khi thấy ánh mắt Vương Tử Quân lại tiếp tục nhìn xuống văn kiện, hắn khẽ rời khỏi phòng làm việc của bí thư Vương. Hắn đi qua cửa phòng làm việc và cảm thấy toàn thân rất thoải mái, bí thư Vương cho mình đón con, căn bản là một loại coi trọng.
Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ tâm tính của Vu Trường Long, hắn ngồi trên ghế nghĩ đến tình huống khi Vu Trường Long đóng cửa có hơi cau mày thì khẽ lắc đầu. Nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ đối với hắn, hắn càng nghĩ nhiều đến lời nói của chủ tịch Chử Vận Phong với vị giám đốc Chu của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.
Tuy Chử Vận Phong không nói gì khác hơn, thế nhưng Đào Nhất Hành đặc biệt đến phòng làm việc của mình để nói ra thông tin này, điều này cũng chứng minh Chử Vận Phong căn bản rất bất mãn vì tình huống mình cử người xuống điều tra công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp. Tất nhiên chủ tịch Chử bất mãn và cũng đã đến nói với bí thư Diệp.
Bí thư Diệp Thừa Dân tỏ thái độ gì? Đây chính là điều mà Vương Tử Quân quan tâm.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 1500: Làm việc cho lãnh đạo cũng là một đãi ngộ (Hạ)
9.1/10 từ 48 lượt.