Bí Thư Trùng Sinh
Chương 1407: Vì sao không vung chân đá
Một khi thư ký công tác có phần đông cứng, như vậy thì vị trí chủ nhiệm văn phòng của Vu Trường Long sẽ càng thêm nổi bật.
- Giang Vĩ, bí thư Vương có trong phòng không?
Vu Trường Long cũng rất thân mật với Du Giang Vĩ, hắn dùng giọng hồn nhiên nồng dậm nói.
- Bí thư Vương đang xem văn kiện trong phòng.
Du Giang Vĩ vừa chú ý đưa thuốc cho Vu Trường Long vừa khẽ cho ra đáp án.
- À, tôi đi đến báo cáo công tác cho bí thư Vương. Giang Vĩ, bí thư Vương vừa mới đến, có gì cần, hoặc cậu cảm thấy trong chỗ này thiếu thứ gì thì cứ trực tiếp bổ sung là được.
Vu Trường Long đứng lên rồi khẽ vỗ vỗ vai Du Giang Vĩ nói.
Vu Trường Long nói bằng giọng điệu mười phần tình cảm, Du Giang Vĩ nghe vào tai và sinh ra ý nghĩ khác. Hiểu ý của lãnh đạo chính là tố chất cần có của thư ký, Du Giang Vĩ là người tinh ranh như khỉ, lúc này hắn không thể không hiểu rõ cho được. Sau khi suy xét thì hắn chợt hiểu thấu đáo, đồng thời càng cảm thấy thuyết phục vì tài lược của chủ nhiệm Vu.
- Có việc gì khó thực hiện thì cứ nói với tôi, vì nhiệm vụ của anh em chúng ta chính là phục vụ bí thư Vương cho thật tốt.
"Anh em?"
Vu Trường Long xưng hô anh em với mình, Du Giang Vĩ mơ hồ có chút kích động. Quyền lực thật sự là thứ tốt, mình làm thư ký cho lãnh đạo thì lại trở thành anh em của chủ nhiệm Vu. Thế là hắn vội vàng dùng giọng chú ý nói:
- Chủ nhiệm Vu, bí thư Vương có gì cần thì tôi sẽ báo cáo với ngài ngay.
Du Giang Vĩ chú ý như vậy làm cho Vu Trường Long rất thỏa mãn, hắn vỗ vỗ vai Du Giang Vĩ rồi nở nụ cười tươi hớn hở nói:
- Tốt, Giang Vĩ rất tốt.
Vu Trường Long rời khỏi phòng, Du Giang Vĩ lại bắt đầu nghĩ đến phương diện mình nên cho ra lời đề nghị gì với bí thư Vương, để cho bí thư Vương coi trọng mình. Những năm này hắn công tác ở ủy ban tư pháp, hắn căn bản hiểu rõ những tệ nạn trong đơn vị của mình. Hắn sẽ nói rõ ràng cho bí thư Vương, tin chắc bí thư Vương sẽ dùng nó để tạo nên uy tín cho mình.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, lúc này Du Giang Vĩ đang cầm trong tay chiếc điện thoại của Vương Tử Quân. Hắn nhìn thoáng qua dãy số, chợt phát hiện đó là số máy ở tỉnh Sơn Nam. Sau khi nhận nhiệm vụ là thư ký cho bí thư Vương, hắn nhận được không ít cuộc điện thoại đến từ tỉnh Sơn Nam, lúc này thấy dãy số như vậy thì dùng giọng khách khí nói:
- Chào anh, tôi là người của ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang.
- Ha ha ha, chào cậu, xin hỏi cậu họ gì?
Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh cực kỳ cởi mở.
Du Giang Vĩ nghe âm thanh này thì cảm thấy người kia căn bản không lớn tuổi hơn mình bao nhiêu, thế nhưng từ giọng nói của đối phương, hắn lại cảm thấy có chút tự tin. Hắn chợt suy đoán người ở đầu dây bên kia có chút quyền lực.
- Chào anh, tôi là Du Giang Vĩ, xin hỏi anh là?
Du Giang Vĩ không dám chậm trễ, hắn vội vàng khẽ nói.
- Ha ha ha, cậu hẳn là thư ký mới của bí thư Vương phải không, tôi gọi cậu một tiếng cậu là không sai. Tôi là Khương Long Cương, khi bí thư Vương công tác ở tỉnh Sơn Nam thì tôi là thư ký cho anh ấy.
Người gọi điện thoại đến chính là Khương Long Cương, giọng điệu tràn đầy thân cận.
Khương Long Cương, là thư ký tiền nhiệm của bí thư Vương? Chỉ sau nháy mắt thì tâm tình của Du Giang Vĩ đã có chút kích động, bây giờ hắn đang cực kỳ chú ý làm thư ký cho bí thư Vương, đang muốn tìm người thỉnh giáo. Lúc này Khương Long Cương gọi điện thoại đến, giống như hắn đang buồn ngủ mà có người kê gối cho.
Du Giang Vĩ lập tức nói:
- Chào anh Khương, tôi vốn ngưỡng mộ thanh danh của anh từ lâu, bí thư Vương cũng thường xuyên nhắc đến anh.
Sau khi hàn huyên vài câu với Khương Long Cương, Du Giang Vĩ không buông tha cơ hội lần này, hắn cẩn thận thỉnh giáo Khương Long Cương về vài phương diện yêu thích của bí thư Vương. Khương Long Cương cũng không che giấu với Du Giang Vĩ, hắn nói ra những ý nghĩ tâm đắc của mình cho Du Giang Vĩ.
Thường là như vậy, khi mà hai người cảm thấy nói chuyện rất hòa hợp thì thời gian trôi qua rất nhanh, vì thế mà bây giờ hai mươi phút trôi qua như gió thổi. Du Giang Vĩ vừa dùng bút ghi chép lên sổ, ghi lại sở thích uống trà của bí thư Vương, lại dùng giọng xin lỗi nói:
- Anh Khương, đã làm mất thời gian của anh, khi nào anh đến thăm bí thư Vương thì tôi sẽ mời anh bữa cơm.
- Ha ha ha, quyết định vậy nhé. Cậu Du, khi nào cậu đến thành phố La Nam du lịch thì nói với tôi một tiếng, chúng ta sẽ gặp mặt, có vấn đề gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi.
Hai người khách khí với nhau thêm vài câu, thế là chuẩn bị cúp điện thoại. Du Giang Vĩ có chút chần chờ, sau đó lại khẽ hỏi:
- Anh Khương, bây giờ anh đang công tác ở đâu?
- Tôi đang làm phó bí thư của khu công viên kỹ thuật thành phố La Nam.
Khương Long Cương thuận miệng đáp.
Là phó bí thư khu công viên kỹ thuật, ít nhất cũng là cán bộ lãnh đạo cấp phó cục, hơn nữa những cán bộ làm công tác kinh tế thường được đề bạt rất nhanh, thế nên anh Khương rõ ràng là người tương lai vô hạn. Du Giang Vĩ đặt điện thoại xuống và cảm thấy kích động, thư ký tiền nhiệm đã nói quá rõ ràng, nói rõ hắn là thư ký kế nhiệm, hắn là người có tương lai.
Du Giang Vĩ nghĩ đến tình huống mình có thể được bí thư Vương điều động xuống làm chủ một phương, thế cho nên cảm thấy rất kích động. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó cố gắng kiềm chế kích động của mình, lúc này tâm tư muốn báo cáo với bí thư Vương lại càng thêm kiên định.
Vài phút sau Du Giang Vĩ thấy trong phòng của bí thư Vương không có ai, thế là hắn tiến vào châm trà, sau đó khẽ nói:
- Bí thư Vương, có một số việc tôi muốn báo cáo với ngài.
Vương Tử Quân đang xem xét văn kiện, khi thấy Du Giang Vĩ nói như vậy thì đặt văn kiện xuống nói:
- Giang Vĩ, mời cậu ngồi, có gì cậu cứ nói.
Du Giang Vĩ lúc này cảm thấy trái tim đập loạn lên, hắn biết rõ sự kiện báo cáo lần này có liên quan đến vận mệnh của mình trong tương lai, thế là cố gắng áp chế cảm giác kích động rồi nói:
- Bí thư Vương, sau khi ngài đến ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang, tôi cảm thấy các đồng chí đã nhiệt tình công tác hơn...
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng cố gắng tỏ ra trấn định của Du Giang Vĩ, hắn khẽ cười cười, sau đó ném cho đối phương một điếu thuốc. Hắn chậm rãi nghe Du Giang Vĩ nói về những chuyện trong ủy ban tư pháp.
Du Giang Vĩ cũng không nói quá nhiều, chỉ là ba bốn chuyện, đều là những sơ sở trong công tác. Nếu Vương Tử Quân tình nguyện, như vậy sẽ có thể ra tay từ những sơ hở này, dễ dàng dựng lên uy tín của mình trong đơn vị.
- Những lời đề nghị của cậu là rất khá, vừa rồi tôi còn chưa hiểu vấn đề, cũng cần cậu nó rõ một chút.
Vương Tử Quân cũng không tỏ thái độ sau khi Du Giang Vĩ nói xong, hắn mỉm cười nói.
Bí Thư Trùng Sinh
- Giang Vĩ, bí thư Vương có trong phòng không?
Vu Trường Long cũng rất thân mật với Du Giang Vĩ, hắn dùng giọng hồn nhiên nồng dậm nói.
- Bí thư Vương đang xem văn kiện trong phòng.
Du Giang Vĩ vừa chú ý đưa thuốc cho Vu Trường Long vừa khẽ cho ra đáp án.
- À, tôi đi đến báo cáo công tác cho bí thư Vương. Giang Vĩ, bí thư Vương vừa mới đến, có gì cần, hoặc cậu cảm thấy trong chỗ này thiếu thứ gì thì cứ trực tiếp bổ sung là được.
Vu Trường Long đứng lên rồi khẽ vỗ vỗ vai Du Giang Vĩ nói.
Vu Trường Long nói bằng giọng điệu mười phần tình cảm, Du Giang Vĩ nghe vào tai và sinh ra ý nghĩ khác. Hiểu ý của lãnh đạo chính là tố chất cần có của thư ký, Du Giang Vĩ là người tinh ranh như khỉ, lúc này hắn không thể không hiểu rõ cho được. Sau khi suy xét thì hắn chợt hiểu thấu đáo, đồng thời càng cảm thấy thuyết phục vì tài lược của chủ nhiệm Vu.
- Có việc gì khó thực hiện thì cứ nói với tôi, vì nhiệm vụ của anh em chúng ta chính là phục vụ bí thư Vương cho thật tốt.
"Anh em?"
Vu Trường Long xưng hô anh em với mình, Du Giang Vĩ mơ hồ có chút kích động. Quyền lực thật sự là thứ tốt, mình làm thư ký cho lãnh đạo thì lại trở thành anh em của chủ nhiệm Vu. Thế là hắn vội vàng dùng giọng chú ý nói:
- Chủ nhiệm Vu, bí thư Vương có gì cần thì tôi sẽ báo cáo với ngài ngay.
Du Giang Vĩ chú ý như vậy làm cho Vu Trường Long rất thỏa mãn, hắn vỗ vỗ vai Du Giang Vĩ rồi nở nụ cười tươi hớn hở nói:
- Tốt, Giang Vĩ rất tốt.
Vu Trường Long rời khỏi phòng, Du Giang Vĩ lại bắt đầu nghĩ đến phương diện mình nên cho ra lời đề nghị gì với bí thư Vương, để cho bí thư Vương coi trọng mình. Những năm này hắn công tác ở ủy ban tư pháp, hắn căn bản hiểu rõ những tệ nạn trong đơn vị của mình. Hắn sẽ nói rõ ràng cho bí thư Vương, tin chắc bí thư Vương sẽ dùng nó để tạo nên uy tín cho mình.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, lúc này Du Giang Vĩ đang cầm trong tay chiếc điện thoại của Vương Tử Quân. Hắn nhìn thoáng qua dãy số, chợt phát hiện đó là số máy ở tỉnh Sơn Nam. Sau khi nhận nhiệm vụ là thư ký cho bí thư Vương, hắn nhận được không ít cuộc điện thoại đến từ tỉnh Sơn Nam, lúc này thấy dãy số như vậy thì dùng giọng khách khí nói:
- Chào anh, tôi là người của ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang.
- Ha ha ha, chào cậu, xin hỏi cậu họ gì?
Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh cực kỳ cởi mở.
Du Giang Vĩ nghe âm thanh này thì cảm thấy người kia căn bản không lớn tuổi hơn mình bao nhiêu, thế nhưng từ giọng nói của đối phương, hắn lại cảm thấy có chút tự tin. Hắn chợt suy đoán người ở đầu dây bên kia có chút quyền lực.
- Chào anh, tôi là Du Giang Vĩ, xin hỏi anh là?
Du Giang Vĩ không dám chậm trễ, hắn vội vàng khẽ nói.
- Ha ha ha, cậu hẳn là thư ký mới của bí thư Vương phải không, tôi gọi cậu một tiếng cậu là không sai. Tôi là Khương Long Cương, khi bí thư Vương công tác ở tỉnh Sơn Nam thì tôi là thư ký cho anh ấy.
Người gọi điện thoại đến chính là Khương Long Cương, giọng điệu tràn đầy thân cận.
Khương Long Cương, là thư ký tiền nhiệm của bí thư Vương? Chỉ sau nháy mắt thì tâm tình của Du Giang Vĩ đã có chút kích động, bây giờ hắn đang cực kỳ chú ý làm thư ký cho bí thư Vương, đang muốn tìm người thỉnh giáo. Lúc này Khương Long Cương gọi điện thoại đến, giống như hắn đang buồn ngủ mà có người kê gối cho.
Du Giang Vĩ lập tức nói:
- Chào anh Khương, tôi vốn ngưỡng mộ thanh danh của anh từ lâu, bí thư Vương cũng thường xuyên nhắc đến anh.
Sau khi hàn huyên vài câu với Khương Long Cương, Du Giang Vĩ không buông tha cơ hội lần này, hắn cẩn thận thỉnh giáo Khương Long Cương về vài phương diện yêu thích của bí thư Vương. Khương Long Cương cũng không che giấu với Du Giang Vĩ, hắn nói ra những ý nghĩ tâm đắc của mình cho Du Giang Vĩ.
Thường là như vậy, khi mà hai người cảm thấy nói chuyện rất hòa hợp thì thời gian trôi qua rất nhanh, vì thế mà bây giờ hai mươi phút trôi qua như gió thổi. Du Giang Vĩ vừa dùng bút ghi chép lên sổ, ghi lại sở thích uống trà của bí thư Vương, lại dùng giọng xin lỗi nói:
- Anh Khương, đã làm mất thời gian của anh, khi nào anh đến thăm bí thư Vương thì tôi sẽ mời anh bữa cơm.
- Ha ha ha, quyết định vậy nhé. Cậu Du, khi nào cậu đến thành phố La Nam du lịch thì nói với tôi một tiếng, chúng ta sẽ gặp mặt, có vấn đề gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi.
Hai người khách khí với nhau thêm vài câu, thế là chuẩn bị cúp điện thoại. Du Giang Vĩ có chút chần chờ, sau đó lại khẽ hỏi:
- Anh Khương, bây giờ anh đang công tác ở đâu?
- Tôi đang làm phó bí thư của khu công viên kỹ thuật thành phố La Nam.
Khương Long Cương thuận miệng đáp.
Là phó bí thư khu công viên kỹ thuật, ít nhất cũng là cán bộ lãnh đạo cấp phó cục, hơn nữa những cán bộ làm công tác kinh tế thường được đề bạt rất nhanh, thế nên anh Khương rõ ràng là người tương lai vô hạn. Du Giang Vĩ đặt điện thoại xuống và cảm thấy kích động, thư ký tiền nhiệm đã nói quá rõ ràng, nói rõ hắn là thư ký kế nhiệm, hắn là người có tương lai.
Du Giang Vĩ nghĩ đến tình huống mình có thể được bí thư Vương điều động xuống làm chủ một phương, thế cho nên cảm thấy rất kích động. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó cố gắng kiềm chế kích động của mình, lúc này tâm tư muốn báo cáo với bí thư Vương lại càng thêm kiên định.
Vài phút sau Du Giang Vĩ thấy trong phòng của bí thư Vương không có ai, thế là hắn tiến vào châm trà, sau đó khẽ nói:
- Bí thư Vương, có một số việc tôi muốn báo cáo với ngài.
Vương Tử Quân đang xem xét văn kiện, khi thấy Du Giang Vĩ nói như vậy thì đặt văn kiện xuống nói:
- Giang Vĩ, mời cậu ngồi, có gì cậu cứ nói.
Du Giang Vĩ lúc này cảm thấy trái tim đập loạn lên, hắn biết rõ sự kiện báo cáo lần này có liên quan đến vận mệnh của mình trong tương lai, thế là cố gắng áp chế cảm giác kích động rồi nói:
- Bí thư Vương, sau khi ngài đến ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang, tôi cảm thấy các đồng chí đã nhiệt tình công tác hơn...
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng cố gắng tỏ ra trấn định của Du Giang Vĩ, hắn khẽ cười cười, sau đó ném cho đối phương một điếu thuốc. Hắn chậm rãi nghe Du Giang Vĩ nói về những chuyện trong ủy ban tư pháp.
Du Giang Vĩ cũng không nói quá nhiều, chỉ là ba bốn chuyện, đều là những sơ sở trong công tác. Nếu Vương Tử Quân tình nguyện, như vậy sẽ có thể ra tay từ những sơ hở này, dễ dàng dựng lên uy tín của mình trong đơn vị.
- Những lời đề nghị của cậu là rất khá, vừa rồi tôi còn chưa hiểu vấn đề, cũng cần cậu nó rõ một chút.
Vương Tử Quân cũng không tỏ thái độ sau khi Du Giang Vĩ nói xong, hắn mỉm cười nói.
Bí Thư Trùng Sinh
Đánh giá:
Truyện Bí Thư Trùng Sinh
Story
Chương 1407: Vì sao không vung chân đá
9.1/10 từ 48 lượt.