Bên Lồng Ngực Trái
C84: Làn sóng chỉ trích
Không ngờ chỉ sau một đêm mà vô số tin tức đã tràn lan khắp các mặt báo. Những tin tức nghi vấn đã không còn sôi nổi mà thay vào đó là khẳng định Mộc Miên là người thứ ba, chen chân vào giữa Hiểu Đông và Ái Như. Vừa sáng sớm tinh mơ là Khả Tình cùng Diệu Hân đã gửi một loạt tin nhắn, còn có cả các đường dẫn của các trang báo để Mộc Miên đọc. Không những vô số báo điện tử đều lên bài mà ở phần bình luận cũng vô cùng hỗn loạn.
Thở dài nhìn những bài báo vô bổ, Mộc Miên không sợ những gì bị thêu dệt vì bản thân mình chẳng hề làm gì sai, chỉ là không phải người nổi tiếng nên việc này khiến cô cảm thấy có đôi chút phiền phức.
Vừa bước vào bộ phận thiết kế là đã thấy nhân viên tụm năm tụm bảy. Ấy vậy mà vừa thấy cô bước vào thì ai nấy đều giải tán về nơi làm việc. Mộc Miên biết họ đang bàn tán về chuyện gì, từ khi bước vào công ty thì có ai là không nhìn cô bàn tán đâu chứ. Nhưng cho đến cùng vẫn không quan tâm, thứ cô quan tâm chính là công việc vẫn còn đang dang dở của mình.
- Chị!
Chỉ vừa trông thấy Mộc Miên thì Diệu Hân đã vội vàng chạy đến. Cô ấy biết cô không làm gì sai nhưng với làn sóng chỉ trích quá gay gắt trên mạng xã hội hiện giờ, cô ấy rất sợ cô sẽ chịu tổn thương.
- Chị không sao chứ? Hôm qua đến bây giờ em thấy mọi chuyện càng lúc càng căng thẳng hơn.
Nhìn cô ấy lo lắng cho mình như vậy, Mộc Miên chỉ mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói:
- Chị không sao! Vả lại chị chẳng làm gì sai nên không sợ những lời công kích đó.
- Đêm qua rõ là còn có người xuýt xoa khen hai người đẹp đôi vậy mà chẳng bao lâu đã xảy ra một làn sóng phẫn nộ, nhất là từ người hâm mộ của Ái Như đó.
- Trước đây Hiểu Đông cùng Ái Như có không ít ồn ào, bây giờ nhận lại phản ứng cũng chẳng có gì lạ. Đừng để tâm có lẽ sẽ tốt hơn.
Mộc Miên vỗ nhẹ vào vai Diệu Hân rồi quay lại phòng làm việc. Nếu những lời trên mạng xã hội rơi vào quãng thời gian vài tháng trước thì cô sẽ suy nghĩ về mối quan hệ này. Nhưng bây giờ lại khác. Mộc Miên tin tưởng anh, tin tưởng một cách tuyệt đối vào tình yêu của mình. Những lời nói ngoài kia dẫu sao cũng không phải là sự thật nên bản thân không cần phải bận tâm.
[Cốc! Cốc!]
[Giám đốc Trần, tôi có việc cần báo cáo gấp.]
Bên ngoài vọng vào giọng của trợ lý Lưu Tuyết. Mộc Miên đặt túi xách lên bàn rồi đáp lời:
- Cô vào đi!
[Cạch!]
Lưu Tuyết đi vào và khẽ đóng chặt cửa. Mang một sấp giấy đến trước Mộc Miên, cô ấy nghiêm túc nói:
- Thưa sếp, đây là công văn vừa nhận được từ cấp trên về việc sắp xếp nhân sự của các bộ phận. Tôi còn nghe phong thanh là trưởng phòng Thịnh sẽ được điều đến chi nhánh ở Thanh Dương để công tác.
- Chuyển công tác sao?
Mộc Miên khẽ nhíu mày, tiếp lời:
- Làm sao có thể như thế được? Năng lực của Thịnh Hào ở vị trí này rõ ràng là rất tốt. Không những vậy còn góp sức để bắt được nội gián kia mà, chẳng thể nào nói một tiếng chuyển là chuyển được. Cô có nghe nhầm hay không?
- Chuyện này là tôi nghe được từ trợ lý Tần. Chẳng biết trưởng phòng Thịnh đã làm gì trái ý của sếp tổng mà sau khi rời khỏi văn phòng thì sếp tổng đã có ý muốn chuyển công tác anh ấy đi.
Trầm lặng suy nghĩ trong đôi lúc, Mộc Miên nghĩ mình nên làm việc với Thịnh Hào để nắm bắt rõ được tình hình ngay lúc này. Nếu như Hiểu Đông chuyển anh ta đến Thanh Dương vào thời điểm hiện tại thì Diamond không hề có lợi, thậm chí còn ảnh hưởng đến những bộ sưu tập vẫn chưa được hoàn thiện.
- Được rồi! Cũng chỉ là tin đồn thôi, tôi sẽ tìm hiểu xem sự thật là như thế nào.
- Dạ! Xin phép sếp, tôi ra ngoài trước.
Gật nhẹ đầu. Sau khi cánh cửa kia một lần nữa được đóng lại thì Mộc Miên đã ngã người tựa ra sau. Dù có nghĩ như thế nào thì cô vẫn không thể hiểu được vì sao lại có tin đồn này. Nếu thật là do Tần Đinh nói ra thì chắc chắn Hiểu Đông thực sự đã có ý định đó. Đột ngột sắp xếp nhân sự, còn có tin đồn chuyển công tác của Thịnh Hào, liệu rằng chúng có liên kết nào không?
…
[Các dự án sắp tới đều đã được nêu rõ. Trước tiên là các bộ sưu tập và đơn hàng cần được đẩy nhanh tiến độ để sớm hơn thời gian dự kiến cho khách hàng. Tiếp theo, Diamond sẽ kết hợp cùng công ty thời trang AR với show diễn thời trang “Ngọc trong biển” của nhà thiết kế Anh Hà. Anh Hà là một trong những nhà thiết kế nổi tiếng nhất nước ta, đây là sự hợp tác cực kỳ quan trọng để tăng độ nhận diện của Diamond đến gần hơn với các khách hàng tiềm năng mới, cũng như khẳng định giá trị và tầm ảnh hưởng của Diamond trong giới kim hoàn. Vậy nên không riêng bộ phận thiết kế và bộ phận chế tác cần tập trung cao độ mà tất cả các bộ phận đều cần phải thận trọng nhất hết mức có thể.]
Hiểu Đông vẫn ngồi ở cuối bàn như mọi khi để chủ trì cuộc họp. Chuyện vừa xảy ra ở bộ phận thiết kế đã ảnh hưởng ít nhiều đến công ty, không những vậy mà những thông tin mật không chừng còn bị bên nào đó nắm bắt được.
Tần Đinh đứng bên cạnh màn hình chiếu và tiếp lời:
- Trên màn chiếu bây giờ là hình ảnh của bộ sưu tập mới. Sếp tổng muốn mọi người cùng xem để đưa ra ý kiến về bộ ảnh và đại sứ lần này.
Những hình ảnh được chiếu chậm rãi trên màn hình. Trong khi mọi người đang tập trung thì Hiểu Đông lại thỉnh thoảng nhìn sang Mộc Miên rồi dò xét thái độ của Thịnh Hào.
Quả thật không ngoài dự đoán, ánh mắt của anh ta hoàn toàn có vấn đề, suốt buổi họp như vậy mà đã hơn mười lần liếc mắt nhìn trộm Mộc Miên. Mặc dù cả hai đã công khai nhưng anh ta lại không một chút nào kiêng dè, ắt hẳn là không muốn sống nữa rồi.
[Rắc!]
Càng nghĩ, tay càng siết chặt lấy bút bi khiến nó bị gãy đôi từ lúc nào. Lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người, Hiểu Đông ném chiếc bút gãy lên tệp tài liệu rồi ngã người ra sau, đôi mày khẽ nhíu thể hiện tâm trạng bất ổn.
Mọi người nhìn nhau và im lặng không nói gì. Ngồi bên cạnh, Mộc Miên không biết vì sao anh bực mình nhưng xem ra với tình trạng này thì không khí trong phòng càng lúc càng thêm ngạt thở. Viết vài chữ vào giấy trắng, cô đẩy lại trước mặt anh.
[Có chuyện gì không ổn sao anh?]
Hiểu Đông nhìn cô rồi viết vào giấy vài chữ.
[Anh không sao!]
Mộc Miên nhìn mẫu giấy rồi vội gấp lại cất gọn vào trong túi. Không biết đã xảy ra chuyện gì nữa. Sau khi tan sở phải hỏi anh thôi. Chẳng may có chuyện gì đau đầu thì cô cũng có thể sẻ chia được chút ít.
Quay lại màn hình chính. Mọi người trong phòng họp đều nhìn nhau rồi lại ấp a ấp úng, muốn nói nhưng rồi lại thôi. Những hành động trước mặt tuy không lộ liễu nhưng cũng không thể qua mắt Hiểu Đông được. Hơi nghiêng đầu, anh hỏi:
- Có ai muốn nói gì không?
Mọi người lại nhìn nhau, cuối cùng thì giám đốc marketing đã đứng lên phát biểu:
- Thưa sếp tổng, tôi biết chuyện cá nhân của sếp và giám đốc Trần không nên nhắc đến trong cuộc họp nhưng ở cương vị là một CMO thì tôi thấy làn sóng truyền thông lần này rất lớn, ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của Diamond. Với khách hàng thân thiết của chúng ta thì không vấn đề gì nhưng Diamond và giám đốc Trần đang bị gánh cơn bão chỉ trích từ người hâm mộ hoa hậu Ái Như. Cứ đà này thì chắc chắn show diễn của AR và cả bộ sưu tập sắp ra mắt sẽ không được suôn sẻ như dự tính. Tôi nghĩ chúng ta nên làm dịu dư luận, để mọi chuyện được minh bạch nhất có thể.
Những ngón tay thon dài liên tục rơi chậm rãi trên mặt bàn, sắc mặt cũng không hề tỏ ra căng thẳng. Nhẹ nhếch khoé môi, anh nói:
- Theo anh thì nên làm gì tiếp theo? Đính chính? Hay đưa Mộc Miên làm bia đỡ đạn để bảo toàn danh tiếng cho Diamond?
- Ý tôi không phải là như vậy. Bên đối thủ đang lợi dụng tình thế này mà đẩy mạnh truyền thông nhắm vào chúng ta. Vì vậy nên chấm dứt càng sớm càng tốt. Tốt nhất là để Ái Như lên tiếng trước mới có thể xem là êm xuôi.
- Vậy ai là người liên hệ với cô ấy? Cô ấy sẽ vì chúng ta mà lên bài đính chính hay là dùng lời lẽ đáng thương để tiếp tục câu kéo truyền thông? Anh nên nhớ, cô ấy là người trong giới giải trí, sau lưng còn có người chống lưng để điều hướng dư luận. Để tồn tại bao nhiêu năm với vô số scandal nhưng vẫn không thể cấm sóng được thì tự bản thân anh cũng nên biết bên trong có ẩn tình gì. Nếu không muốn chuyện này bùng lên thì ngay từ lúc có tin đồn ban đầu là cô ta đã lập tức phủ nhận, không phải lặng im để chuyện càng bị mổ xẻ như bây giờ. Chuyện này tự tôi biết cách giải quyết. Tan họp!
Buổi họp kết thúc, ai nấy đều quay lại bộ phận của mình để tiếp tục công việc. Mộc Miên cũng không ngoại lệ. Vừa về đến phòng làm việc là đã ngồi phịch xuống sofa, bàn tay cũng xoa xoa hai bên thái dương để thôi nặng đầu.
[Cốc! Cốc!]
[Sếp à, tôi mang cafe đến ạ.]
[Cạch!]
Lưu Tuyết đi vào, đặt tách cafe lên bàn rồi nhanh chóng rời khỏi.
Nhìn tách cafe vẫn còn nghi ngút khỏi, Mộc Miên lẳng lặng suy nghĩ về tất cả những điều đã diễn ra. Không thể phủ nhận Hiểu Đông rất đáng để tin tưởng nhưng anh ấy lại có số đào hoa, chỉ vừa bên nhau vài tháng mà có vài người quấy rối rồi. Không biết thời gian sau này còn có chuyện gì xảy ra. Ngoài chuyện đó ra thì cô cảm thấy anh chẳng có điểm nào để chê trách cả.
[Cạch!]
Còn chưa với tay lấy tách cafe thì cánh cửa lại bật mở. Đưa mắt nhìn thì thấy Hiểu Đông đang đóng cửa lại. Trông thấy sắc mặt của anh không tốt, Mộc Miên mỉm cười dịu dàng rồi vươn cánh tay ra.
Nắm lấy tay của cô rồi ngồi xuống sofa. Đặt điện thoại lên bàn, không nấn ná thêm một chút, anh ngã lưng xuống, đầu thì gối lên đùi của cô.
Bàn tay nhẹ nhàng áp vào má, Mộc Miên dịu giọng hỏi:
- Anh sao vậy? Suốt cả buổi cứ không vui.
- Có vài chuyện thật!
Nhắm hờ hai mắt, anh tiếp lời:
- Em không giận anh sao?
- Em phải giận anh chuyện gì?
- Chuyện tin đồn trên mạng mấy hôm nay đó. Em không hỏi, cũng không nhắc, cứ im lặng như vậy khiến anh chẳng biết phải làm thế nào.
Nắm lấy bàn tay của cô, anh đặt lên một nụ hôn nhẹ:
- Em à, mình đừng bao giờ cãi nhau nha. Cho dù có chuyện gì, chỉ là việc bé tí thì em cũng phải nói với anh rồi chúng ta cùng nhau giải quyết. Anh có thể cùng em luyên thuyên đủ thứ nhưng anh cãi không lại em.
Mộc Miên không biết phải dùng lời lẽ như thế nào để nói rõ được tiếng lòng mình. Chỉ biết cúi thấp đầu và đặt lên trán của anh một nụ hôn nhẹ. Một nụ hôn tuy đơn giản nhưng lại chất chứa biết bao nhiêu là yêu thương.
[Ting!]
Tiếng chuông báo có tin nhắn đến, Mộc Miên vỗ vai vài cái nhưng anh đã nhắm hai mắt và nói:
- Em xem giúp anh đi!
Lấy điện thoại rồi xem tin nhắn. Nội dung bên trong khiến Mộc Miên khá là bất ngờ.
Ái Như đã liên lạc với anh khá nhiều nhưng không nhận được hồi đáp, bây giờ cô ấy muốn gặp anh một lúc để nói rõ những chuyện đã xảy ra. Không biết Hiểu Đông sẽ quyết định như thế nào, nhưng dù sao thì cô cũng tin rằng anh sẽ không làm bất cứ điều gì có lỗi với mình cả.
- À… Ái Như muốn gặp anh, cô ấy đang đợi ở sảnh chính rồi.
- Mặc cô ta! Tự mình chuốc lấy cả thôi. - Anh nhàn nhạt nói.
- Nhưng mà làm sao mà cô ấy lại muốn gặp anh như vậy chứ? Chẳng phải những thông tin trên mạng đang có lợi cho cô ấy sao?
Mở mắt ra, Hiểu Đông ngồi dậy rồi ngồi sát bên cạnh Mộc Miên. Khoác tay lên vai, chỉ một lực vừa đủ là anh đã có thể kéo cô ôm chặt vào lòng.
- Như anh đã nói, Ái Như là người trong giới giải trí, nếu không muốn chuyện này bùng lên thì đã lên tiếng ngay từ đầu. Chính cô ta cũng muốn dựa vào tin đồn này để nhận về nhiều hậu đãi. Có lợi thì liên tục đẩy scandal lên đỉnh điểm, bây giờ sự nghiệp sắp tan tành thì lại khóc lóc thảm thương. Lúc trước chỉ nhắm vào anh, anh có thể bỏ qua nhưng bây giờ em cũng bị cuốn vào chuyện không đâu. Anh không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tình cảm của chúng mình, cũng không muốn em rước thêm phiền muộn.
- Em biết anh luôn nghĩ cho em. Nhưng mà sao đến bây giờ cô ấy mới tìm anh vậy? Sự việc cũng xảy ra được vài ngày rồi.
- Là cha! Tuy nhà họ Biện không có ai bước vào giới giải trí nhưng với tầm ảnh hưởng bấy nhiêu lâu, thêm vô số mối quan hệ lớn nhỏ, để một người nhỏ bé như vậy bị đào thải thì cũng không có gì khó khăn.
Hiểu Đông cưng chiều véo mũi Mộc Miên một cái.
- Trước đây đã không hài lòng, bây giờ con dâu tương lai lại bị cô ta ức hiếp thì sao ngồi yên cho được.
- Ai… Ai là dâu con nhà anh chứ!?
Ngượng đến mức cả gương mặt đều đã đỏ ửng cả lên, cô ấp úng không thành lời khiến Hiểu Đông không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
- Nhưng mà anh ghiền em quá! Biết sao giờ?
- Anh nói năng bậy bạ!
Bên Lồng Ngực Trái