Thông tin truyện
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Bảy năm, vẫn ngoảnh về phương Bắc – Ân Tầm
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên.
Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”
Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.
Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.
Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”
Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”
Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”
Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…
***
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…
Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Cố Sơ, Kiều Vân Tiêu, Sầm Vân, Cố Tư, Tiêu Tiếu Tiếu, Tiêu Tuyết, La Trì, Lăng Song…
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 301: Bóng đen trong phòng tối
- Chương 302: Một đêm không ngủ từ Bắc Kinh tới Thượng Hải
- Chương 303: Sự tồn tại duy nhất
- Chương 304: Vốn là người nặng tình
- Chương 305: Trong mắt anh là uy quyền
- Chương 306: Bóng tối trước lúc bình minh
- Chương 307: Sự bình tĩnh của người con gái
- Chương 308: Lời anh nói luôn dễ nghe như vậy
- Chương 309: Ai đang mạo danh ai?
- Chương 310: Trong sạch và vô tội
- Chương 311: Chưa từng rời xa
- Chương 312: Trên đời vẫn còn một người
- Chương 313: Thanh đăng, thanh đăng
- Chương 314: Cuộc chiến tâm lý
- Chương 315: Hình như cô không có sự lựa chọn
- Chương 316: Chồng tương lai
- Chương 317: Phải kiểm
- Chương 318: Quán bar yên ắng
- Chương 319: Cấp dưới không tròn trách nhiệm
- Chương 320: Người đầu tiên cũng là người cuối cùng
- Chương 321: Đều không tốt bằng người tôi yêu
- Chương 322: Có ai từng nói với em rằng tôi rất yêu em chưa?
- Chương 323: Em biết anh nhớ em dường nào không?
- Chương 324: Phu – Thần
- Chương 325: Phải chăng là cưỡng ép?
- Chương 326: Lục Bắc Thần, cậu thắng rồi
- Chương 327: Thầm mắng trong lòng
- Chương 328: Học tiếng vụng về
- Chương 329: Trở thành mấu chốt
- Chương 330: Người bị giam giữ
- Chương 331: Nếu như vốn dĩ không điên?
- Chương 332: Bí mật giấu ở đâu?
- Chương 333: Cô ta đã nói dối
- Chương 334: Giờ là lúc người người hoang mang
- Chương 335: Mỗi người một số phận
- Chương 336: Thứ giấu trong rối gỗ
- Chương 337: Người đã chờ đợi rất lâu
- Chương 338: Lời cảnh cáo năm xưa
- Chương 339: Rối người làm phù thủy
- Chương 340: Có lẽ không phải quan hệ đơn giản
- Chương 341: Như hoa vàng ngày cũ
- Chương 342: Càng lúc càng nghiêm trọng
- Chương 343: Người đàn ông xuất sắc cỡ nào cũng có một người không thể an tâm
- Chương 344: Cô nhóc mồm mép lanh lợi
- Chương 345: Giọng điệu hơi chua
- Chương 346: Lấy gậy ông đập lưng ông
- Chương 347: Vụ tai nạn năm đó
- Chương 348: Một câu đố
- Chương 349: Rối gỗ giấu xương, cầu xin người chết
- Chương 350: Nằm mơ giữa ban ngày