Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Chương 288: Lấy mạng
Sau khi họp xong với tổ chuyên án đã là hơn tám giờ tối, Lục Bắc Thần lại không kịp nghỉ ngơi, vội quay về phòng thực nghiệm Xa Sơn, La Trì với mái đầu rối bù cũng đồng hành theo. Trong phòng thực nghiệm có mặt đầy đủ mấy người nhóm Phan An, ai cũng đang bận rộn việc của mình. Thấy Lục Bắc Thần quay về, Ngư Khương lập tức đưa anh một phần tài liệu: “Phía Bắc Kinh gửi fax tới, tất cả mọi số liệu so sánh đều ở đây.”
Lục Bắc Thần đón lấy xem, nét mặt nghiêm nghị, đi thẳng về phòng làm việc.
Vì vụ án của Thẩm Cường, trước và sau tết Trung thu La Trì đã phải long đong lận đận giữa Thượng Hải và Bắc Kinh, giấc ngủ cực kỳ hiếm hoi nhưng sắc mặt vẫn hồng hào, cùng lắm là vẻ ngoài trông hơi lôi thôi một chút mà thôi. Vốn dĩ cũng là người điển trai giờ thì cả ngày vác đôi mắt thâm quầng đi khắp phố phường.
Sau khi vào phòng làm việc, anh ấy bèn ngồi phịch xuống sofa, vươn vai một cái, sau đó nằm rạp lên ghế: “Nghĩ kiểu gì cũng không thể ngờ vụ án này lại dính líu tới nhiều người như vậy, công an hai thành phố Thượng Hải, Bắc Kinh còn phải đồng thời phá án. Đầu tiên là hai xác chết dưới suối nước nóng, xương sọ của Bàng Thành ghép với hài cốt của Thẩm Cường được ghép thành một cái xác hoàn chỉnh. Sau đó lại tới vụ án tập kích bằng súng ở bến Thượng Hải, thoạt nhìn giống như một vụ cướp tiệm đồ cổ rất bình thường, thực tế lại liên quan đến việc nhân viên phục vụ Tiểu Vũ có ý đồ sát hại giám đốc nhà hàng Thích Kiều Kiều, luôn miệng nói là để trả thù cho Thẩm Cường. Bây giờ cậu lại phát hiện ra bí kíp của Ngoại Than Hối có vấn đề, cuối cùng dây dưa tới cả đám Thịnh Thiên Vỹ. Bề ngoài trông mấy vụ án này chẳng hề liên hệ với nhau nhưng trên thực tế đều có bóng dáng Thẩm Cường, xem ra ván cờ này hung thủ đi những nước rất lớn.”
“Theo tôi thấy, mấy vụ án này ngoại trừ việc có bóng dáng Thẩm Cường, Thịnh Thiên Vỹ cũng không tránh khỏi can dự. Bây giờ lại còn cả trợ lý của anh ta nữa.” Lục Bắc Thần vừa đọc tài liệu vừa phát biểu ý kiến.
Sau khi từ Quỳnh Châu trở về, Lục Bắc Thần bắt đầu bắt tay vào bí kíp của món thịt chiên. Ngoại Than Hối tổng cộng có hai chi nhánh ở Bắc Kinh và Thượng Hải, anh lần lượt cử hai đồng nghiệp đồng giả làm khách hàng chuyên gọi món thịt chiên của nhà hàng họ. Ở phía Thượng Hải anh đích thân hóa nghiệm. Kết quả đúng như anh nghĩ, trong món thịt chiên chứa một bí mật không thể để ai biết.
Nhưng chẳng mấy chốc, phía Bắc Kinh cũng đưa ra một kết luận tương tự.
Thịt thì không có vấn đề, được sử dụng loại thịt sườn heo tươi ngon.
Trong phạm vi an toàn vệ sinh thực phẩm có thể thêm một ít chất phụ gia, phẩm màu để giữ cho màu sắc của món ăn được đẹp.
Vấn đề xuất hiện trong mỡ của món ăn.
Không phải loại dầu mỡ thông thường. Trong mỡ ngoại trừ dầu đậu nành biến đổi gen có thể giữ cho thịt chiên không đổi vị, dầu ô liu mới ép ra lại còn có dầu tinh chiết từ mỡ người. Ngoài ra, điều khiến người ta hoảng sợ hơn nữa là trong phẩm màu có 30% tinh chiết từ máu người.
Cũng tức là, một đĩa thịt chiên sở dĩ có mùi thơm ngon như vậy phần lớn là vì trong quá trình nấu nướng đã bỏ máu người và mỡ người vào.
Theo thói quen ẩm thực của người Trung Quốc truyền thống, trong thức ăn cho thêm mỡ động vật phần nhiều là để gia tăng mùi vị. Mà trong các loại dầu ăn, dầu điều hòa vẫn chưa thịnh hình ở Trung Quốc xưa. Các cụ đời trước chủ yếu sử dụng mỡ heo. Các món ăn xào nấu có thêm mùi dầu mỡ sẽ trở nên ngon hơn. Còn hiện nay khi người ta ngày càng muốn ăn thanh đạm để giữ gìn sức khỏe thì mỡ heo đã dần dần lùi ra khỏi vũ đài lịch sử của thế giới ẩm thực.
Lục Bắc Thần lại tiến hành so sánh với ‘bí kíp’ mà Cố Sơ nhận được, phát hiện thật ra thứ Cố Sơ có vốn không phải phương thức làm thịt chiên, nhưng sở dĩ làm ra được vị giống thịt chiên nguyên nhân vì trong bí kíp của Cố Sơ cũng chưa mỡ người và máu người. Chỉ có điều vì cách tinh chiết khác nhau nên đã dẫn tới việc món thịt chiên làm ra chỉ cần để nguội sẽ trở nên bình thường.
Có thể chắc chắn rằng Cố Sơ không hề lấy được bí kíp của Ngoại Than Hối, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc là hai loại bí kíp đều có vấn đề.
Ngoại Than Hối và thẩm mỹ viện đều thuộc thương hiệu ‘Khiêm’, chưa từng quảng bá ra bên ngoài, thế nên mọi người chưa từng liên hệ nhà hàng và thẩm mỹ viện lại làm một. Nhưng chỉ bí kíp nhỏ của một món ăn đã chứa một bí mật khiến người ta sởn gai ốc! Trong một xã hội lợi ích là trên hết như bây giờ, bếp ăn phía sau một nhà hàng luôn tồn tại rất nhiều bí mật mà người ta không hề hay biết, chỉ có những thứ nghĩ không ra chứ không có những thứ làm không được. Thế nên việc dùng mỡ và máu người để gia tăng mùi vị cho món ăn đối với Lục Bắc Thần không kỳ lạ chút nào. Vậy thì sẽ nảy sinh vấn đề, máu và mỡ người dùng để chiết xuất dầu và phẩm màu từ đâu ra? Là thành phẩm mua sẵn hay nhà hàng có công xưởng gia công? Nếu suy luận như vậy, nghĩ tới chuyện bên trên nhà hàng còn có một thẩm mỹ viện thì đáp án dường như đã được lật mở.
Theo như những phát hiện của La Trì sau mấy ngày điều tra thẩm mỹ viện, ‘Khiêm’ chỉnh hình có một đội ngũ phẫu thuật cao cấp, cũng yêu cầu rất nghiêm ngặt đối với khách hàng. Họ thậm chí còn yêu cầu hà khắc tới mức đòi hỏi khách hàng có một sức khỏe cực kỳ tốt. Trong hồ sơ khách hàng điền vào, câu hỏi đã từng mắc bệnh viêm gan B hay chưa là quan trọng hàng đầu. Một thẩm mỹ viện vì sao lại coi trọng tình trạng sức khỏe của khách hàng đến vậy? Thẩm mỹ viện yêu cầu khách hàng hiến máu định kỳ, tặng miễn phí nước dưỡng da.
Mỡ và máu người đều có gốc gác.
Còn lần trước khi tới Bắc Kinh, địa chỉ cũ của Thẩm Cường là một phát hiện trọng đại. Ở đó phát giác ra một lượng lớn ảnh chụp chung và mấy ngọn đèn xanh gây sự chú ý của Lục Bắc Thần. Họ phối hợp với đồng nghiệp Bắc Kinh bắt đầu tiến hành lục soát chỗ ở cũ của Thẩm Cường theo hình thức trải thảm. Kết quả trong những mẫu vật mang được từ hiện trường trở về, Lục Bắc Thần và các đồng nghiệp trong phòng thực nghiệm lần lượt phát hiện ra những kết quả.
Một kết quả khiến người suy tư, hoảng sợ.
“Bây giờ hàng loạt bằng chứng đều chứng tỏ Thịnh Thiên Vỹ có vấn đề.” La Trì ngẫm nghĩ: “Thẩm Cường một bên dính líu tới trợ lý của Thịnh Thiên Vỹ, một bên lại liên quan tới giám đốc do anh ta quản lý. Một chuyện là ba trợ lý lần lượt lấy chồng thực chất là mất tích đáng ngờ. Một chuyện là xác vụn và món ăn thảm không kể xiết. Giữa những chuyện này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bàng Thành giống như người ngoài cuộc nhưng lại bị người ta lấy xương sọ. Vậy hài cốt còn lại của anh ta nằm ở đâu? Và xương sọ của Thẩm Cường đang ở chỗ nào? Vì sao hung thủ phải ném xác xuống suối nước nóng? Theo lý mà nói không nên sơ suất như vậy mới đúng chứ?”
Đây cũng là những vấn đề trong buổi họp mà La Trì nghĩ mãi không thông suốt.
Từ số liệu của các mẫu vật, Lục Bắc Thần đưa ra kết luận kinh người: Thẩm Cường chết ở địa chỉ cũ.
Dưới vòi nước trong bồn tắm tại căn nhà đó phát hiện ra máu và mỡ. Qua giám định chúng hoàn toàn trùng khớp với DNA của Thẩm Cường.
Trong nhà để lại không ít bụi bặm, có đồ vật dịch chuyển ắt sẽ để lại dấu vết, chứng tỏ sau khi Thẩm Cường chết có người từng tới đây, hơn nữa có lẽ đã tìm kiếm vật gì đó. Bức tường cũ loang lổ nhưng trong nhà vệ sinh lại phát hiện có dấu vết quét vôi lại. Màu sắc tường ở vị trí đó rõ ràng mới hơn bốn bức tường xung quanh. Các đồng nghiệp ở Thượng Hải và Bắc Kinh đồng thời cạo vỏ tường ra, tiến hành phân biệt mẫu vật. Kết luận được đưa ra là trên tường có dấu máu, quét vôi là để che giấu hiện trường gây án.
Trong khe gạch tại nhà vệ sinh cũng phát hiện có dấu máu.
Máu là của Thẩm Cường.
Trong buổi họp tổ chuyên án vừa mới kết thúc, Lục Bắc Thần dựng lại hiện trường trước và sau cái chết của Thẩm Cường dưới góc độ pháp y. Trong giám định lúc trước đối với Thẩm Cường, Lục Bắc Thần đã đưa ra kết luận anh ta chết trong bồn tắm, sau khi tìm được địa chỉ cũ, anh càng khẳng định điều này. Phán đoán sơ bộ bước đầu là hung thủ làm trọng thương Thẩm Cường đang tắm. Thẩm Cường vùng vẫy, hung thủ nhiều lần tấn công dẫn đến cái chết của Thẩm Cường. Sau khi Thẩm Cường chết, để che giấu chứng cứ phạm tội, hung thủ xả toàn bộ bồn tắm đầy máu, tiến hành sơn lại bức tường dính máu.
Hung thủ lựa chọn giết người và xử lý xác trong nhà tắm, nguyên nhân rất đơn giản vì sàn nhà là sàn gạch men, tiện rửa trôi vết máu, chỉ có điều hung thủ bỏ qua khe hẹp giữa các khe gạch.
Trong suy đoán về hung thủ, Lục Bắc Thần đưa ra một chỉ số tương xứng. Từ lực đánh và số lần lặp đi lặp lại, cách thức gây án giống với kẻ giết Bàng Thành tới 90%. Hung thủ có lẽ là cùng một người, là nữ giới.
Cảnh sát lấy Thẩm Cường làm trung tâm, tiến hành triển khai điều tra các mối quan hệ. Đồng thời lúc này, Lục Bắc Thần lại chờ đợi kết quả khám nghiệm sâu hơn từ phía Bắc Kinh.
Trong các dấu chân và dấu vân tay thu thập tại nhà cũ, chứng thực có của Thịnh Thiên Vỹ và Hứa Đồng. Điều càng khiến Lục Bắc Thần nhăn mặt lúc này là trong bồn tắm cũng phát hiện ra dấu vân tay của Hứa Đồng. So với Thịnh Thiên Vỹ, dường như Hứa Đồng càng khả nghi hơn.
“Đèn xanh tại nhà cũ của nạn nhân có liên quan tới người trợ lý thứ nhất Mục Thanh Đăng. Còn về bạn gái của anh ta, cũng tức là người trợ lý thứ hai của Thịnh Thiên Vỹ, được công bố với bên ngoài là đã lấy chồng, thực tế người này mất tích không dấu vết. Người trợ lý thứ ba Tiffany, cũng chính là đối tượng mà người nhờ cậy muốn tôi điều tra cũng không rõ tung tích. Trợ lý ba lần bốn lượt xảy ra chuyện, mà người trợ lý hiện tại của anh ta cũng suýt nữa gặp nạn tại Thượng Hải. Người tình nghi lớn nhất là Thẩm Cường đã chết, điểm đáng ngờ rơi toàn bộ vào Thịnh Thiên Vỹ.” Lục Bắc Thần gập tài liệu lại. Kết quả kiểm tra này khiến tinh thần anh rất bực dọc.
Theo suy nghĩ của anh, Hứa Đồng không nên can dự vào vụ án này.
“Nếu Thịnh Thiên Vỹ không nói dối thì sao?” La Trì bạo dạn đặt giả thiết.
“Không, trên thực tế anh ta đã nói dối tôi.” Lục Bắc Thần nghiêm mặt: “Anh ta nói Tiffany bị điên rồi bị người ta đưa trở về nước. Thực tế là người nhờ cậy tôi điều tra tung tích của Tiffany lại chính là người thân duy nhất ở nước ngoài của cô ấy.”
La Trì sững người.
Lục Bắc Thần giơ tay lên day trán, ném tài liệu trong tay cho La Trì.
La Trì đón lấy, mở ra xem tỉ mỉ, sau đó biểu cảm thảng thốt.
“Sao cả Hứa Đồng cũng dính vào?” Anh ấy sắp đau đầu chết rồi.
Lục Bắc Thần không nói gì, chỉ nhắm mắt suy nghĩ.
“Tại hiện trường phát hiện ra dấu vân tay của Hứa Đồng, vậy thì tính chất sẽ thay đổi.” La Trì dùng tay xoa mạnh lên mặt, vẻ ủ ê.
“Trừ phi cậu muốn trốn tránh, còn không thì phải đối mặt. Nhưng khoảng thời gian này cậu giữ khoảng cách với Cố Tư đi.” Lục Bắc Thần mở mắt ra, ánh mắt trầm tĩnh: “Như vậy có thể thấy, Hứa Đồng chắc chắn có chuyện giấu giếm.”
La Trì thở dài.
“Chuyện còn lại giao cho cậu đấy.” Lục Bắc Thần mỏi mệt.
Người dính líu vào vụ án này quá nhiều. Lăng Song, Thịnh Thiên Vỹ, giờ lại thêm cả Hứa Đồng, tất cả đều sẽ lấy mạng Cố Sơ
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Lục Bắc Thần đón lấy xem, nét mặt nghiêm nghị, đi thẳng về phòng làm việc.
Vì vụ án của Thẩm Cường, trước và sau tết Trung thu La Trì đã phải long đong lận đận giữa Thượng Hải và Bắc Kinh, giấc ngủ cực kỳ hiếm hoi nhưng sắc mặt vẫn hồng hào, cùng lắm là vẻ ngoài trông hơi lôi thôi một chút mà thôi. Vốn dĩ cũng là người điển trai giờ thì cả ngày vác đôi mắt thâm quầng đi khắp phố phường.
Sau khi vào phòng làm việc, anh ấy bèn ngồi phịch xuống sofa, vươn vai một cái, sau đó nằm rạp lên ghế: “Nghĩ kiểu gì cũng không thể ngờ vụ án này lại dính líu tới nhiều người như vậy, công an hai thành phố Thượng Hải, Bắc Kinh còn phải đồng thời phá án. Đầu tiên là hai xác chết dưới suối nước nóng, xương sọ của Bàng Thành ghép với hài cốt của Thẩm Cường được ghép thành một cái xác hoàn chỉnh. Sau đó lại tới vụ án tập kích bằng súng ở bến Thượng Hải, thoạt nhìn giống như một vụ cướp tiệm đồ cổ rất bình thường, thực tế lại liên quan đến việc nhân viên phục vụ Tiểu Vũ có ý đồ sát hại giám đốc nhà hàng Thích Kiều Kiều, luôn miệng nói là để trả thù cho Thẩm Cường. Bây giờ cậu lại phát hiện ra bí kíp của Ngoại Than Hối có vấn đề, cuối cùng dây dưa tới cả đám Thịnh Thiên Vỹ. Bề ngoài trông mấy vụ án này chẳng hề liên hệ với nhau nhưng trên thực tế đều có bóng dáng Thẩm Cường, xem ra ván cờ này hung thủ đi những nước rất lớn.”
“Theo tôi thấy, mấy vụ án này ngoại trừ việc có bóng dáng Thẩm Cường, Thịnh Thiên Vỹ cũng không tránh khỏi can dự. Bây giờ lại còn cả trợ lý của anh ta nữa.” Lục Bắc Thần vừa đọc tài liệu vừa phát biểu ý kiến.
Sau khi từ Quỳnh Châu trở về, Lục Bắc Thần bắt đầu bắt tay vào bí kíp của món thịt chiên. Ngoại Than Hối tổng cộng có hai chi nhánh ở Bắc Kinh và Thượng Hải, anh lần lượt cử hai đồng nghiệp đồng giả làm khách hàng chuyên gọi món thịt chiên của nhà hàng họ. Ở phía Thượng Hải anh đích thân hóa nghiệm. Kết quả đúng như anh nghĩ, trong món thịt chiên chứa một bí mật không thể để ai biết.
Nhưng chẳng mấy chốc, phía Bắc Kinh cũng đưa ra một kết luận tương tự.
Thịt thì không có vấn đề, được sử dụng loại thịt sườn heo tươi ngon.
Trong phạm vi an toàn vệ sinh thực phẩm có thể thêm một ít chất phụ gia, phẩm màu để giữ cho màu sắc của món ăn được đẹp.
Vấn đề xuất hiện trong mỡ của món ăn.
Không phải loại dầu mỡ thông thường. Trong mỡ ngoại trừ dầu đậu nành biến đổi gen có thể giữ cho thịt chiên không đổi vị, dầu ô liu mới ép ra lại còn có dầu tinh chiết từ mỡ người. Ngoài ra, điều khiến người ta hoảng sợ hơn nữa là trong phẩm màu có 30% tinh chiết từ máu người.
Cũng tức là, một đĩa thịt chiên sở dĩ có mùi thơm ngon như vậy phần lớn là vì trong quá trình nấu nướng đã bỏ máu người và mỡ người vào.
Theo thói quen ẩm thực của người Trung Quốc truyền thống, trong thức ăn cho thêm mỡ động vật phần nhiều là để gia tăng mùi vị. Mà trong các loại dầu ăn, dầu điều hòa vẫn chưa thịnh hình ở Trung Quốc xưa. Các cụ đời trước chủ yếu sử dụng mỡ heo. Các món ăn xào nấu có thêm mùi dầu mỡ sẽ trở nên ngon hơn. Còn hiện nay khi người ta ngày càng muốn ăn thanh đạm để giữ gìn sức khỏe thì mỡ heo đã dần dần lùi ra khỏi vũ đài lịch sử của thế giới ẩm thực.
Lục Bắc Thần lại tiến hành so sánh với ‘bí kíp’ mà Cố Sơ nhận được, phát hiện thật ra thứ Cố Sơ có vốn không phải phương thức làm thịt chiên, nhưng sở dĩ làm ra được vị giống thịt chiên nguyên nhân vì trong bí kíp của Cố Sơ cũng chưa mỡ người và máu người. Chỉ có điều vì cách tinh chiết khác nhau nên đã dẫn tới việc món thịt chiên làm ra chỉ cần để nguội sẽ trở nên bình thường.
Có thể chắc chắn rằng Cố Sơ không hề lấy được bí kíp của Ngoại Than Hối, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc là hai loại bí kíp đều có vấn đề.
Ngoại Than Hối và thẩm mỹ viện đều thuộc thương hiệu ‘Khiêm’, chưa từng quảng bá ra bên ngoài, thế nên mọi người chưa từng liên hệ nhà hàng và thẩm mỹ viện lại làm một. Nhưng chỉ bí kíp nhỏ của một món ăn đã chứa một bí mật khiến người ta sởn gai ốc! Trong một xã hội lợi ích là trên hết như bây giờ, bếp ăn phía sau một nhà hàng luôn tồn tại rất nhiều bí mật mà người ta không hề hay biết, chỉ có những thứ nghĩ không ra chứ không có những thứ làm không được. Thế nên việc dùng mỡ và máu người để gia tăng mùi vị cho món ăn đối với Lục Bắc Thần không kỳ lạ chút nào. Vậy thì sẽ nảy sinh vấn đề, máu và mỡ người dùng để chiết xuất dầu và phẩm màu từ đâu ra? Là thành phẩm mua sẵn hay nhà hàng có công xưởng gia công? Nếu suy luận như vậy, nghĩ tới chuyện bên trên nhà hàng còn có một thẩm mỹ viện thì đáp án dường như đã được lật mở.
Theo như những phát hiện của La Trì sau mấy ngày điều tra thẩm mỹ viện, ‘Khiêm’ chỉnh hình có một đội ngũ phẫu thuật cao cấp, cũng yêu cầu rất nghiêm ngặt đối với khách hàng. Họ thậm chí còn yêu cầu hà khắc tới mức đòi hỏi khách hàng có một sức khỏe cực kỳ tốt. Trong hồ sơ khách hàng điền vào, câu hỏi đã từng mắc bệnh viêm gan B hay chưa là quan trọng hàng đầu. Một thẩm mỹ viện vì sao lại coi trọng tình trạng sức khỏe của khách hàng đến vậy? Thẩm mỹ viện yêu cầu khách hàng hiến máu định kỳ, tặng miễn phí nước dưỡng da.
Mỡ và máu người đều có gốc gác.
Còn lần trước khi tới Bắc Kinh, địa chỉ cũ của Thẩm Cường là một phát hiện trọng đại. Ở đó phát giác ra một lượng lớn ảnh chụp chung và mấy ngọn đèn xanh gây sự chú ý của Lục Bắc Thần. Họ phối hợp với đồng nghiệp Bắc Kinh bắt đầu tiến hành lục soát chỗ ở cũ của Thẩm Cường theo hình thức trải thảm. Kết quả trong những mẫu vật mang được từ hiện trường trở về, Lục Bắc Thần và các đồng nghiệp trong phòng thực nghiệm lần lượt phát hiện ra những kết quả.
Một kết quả khiến người suy tư, hoảng sợ.
“Bây giờ hàng loạt bằng chứng đều chứng tỏ Thịnh Thiên Vỹ có vấn đề.” La Trì ngẫm nghĩ: “Thẩm Cường một bên dính líu tới trợ lý của Thịnh Thiên Vỹ, một bên lại liên quan tới giám đốc do anh ta quản lý. Một chuyện là ba trợ lý lần lượt lấy chồng thực chất là mất tích đáng ngờ. Một chuyện là xác vụn và món ăn thảm không kể xiết. Giữa những chuyện này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bàng Thành giống như người ngoài cuộc nhưng lại bị người ta lấy xương sọ. Vậy hài cốt còn lại của anh ta nằm ở đâu? Và xương sọ của Thẩm Cường đang ở chỗ nào? Vì sao hung thủ phải ném xác xuống suối nước nóng? Theo lý mà nói không nên sơ suất như vậy mới đúng chứ?”
Đây cũng là những vấn đề trong buổi họp mà La Trì nghĩ mãi không thông suốt.
Từ số liệu của các mẫu vật, Lục Bắc Thần đưa ra kết luận kinh người: Thẩm Cường chết ở địa chỉ cũ.
Dưới vòi nước trong bồn tắm tại căn nhà đó phát hiện ra máu và mỡ. Qua giám định chúng hoàn toàn trùng khớp với DNA của Thẩm Cường.
Trong nhà để lại không ít bụi bặm, có đồ vật dịch chuyển ắt sẽ để lại dấu vết, chứng tỏ sau khi Thẩm Cường chết có người từng tới đây, hơn nữa có lẽ đã tìm kiếm vật gì đó. Bức tường cũ loang lổ nhưng trong nhà vệ sinh lại phát hiện có dấu vết quét vôi lại. Màu sắc tường ở vị trí đó rõ ràng mới hơn bốn bức tường xung quanh. Các đồng nghiệp ở Thượng Hải và Bắc Kinh đồng thời cạo vỏ tường ra, tiến hành phân biệt mẫu vật. Kết luận được đưa ra là trên tường có dấu máu, quét vôi là để che giấu hiện trường gây án.
Trong khe gạch tại nhà vệ sinh cũng phát hiện có dấu máu.
Máu là của Thẩm Cường.
Trong buổi họp tổ chuyên án vừa mới kết thúc, Lục Bắc Thần dựng lại hiện trường trước và sau cái chết của Thẩm Cường dưới góc độ pháp y. Trong giám định lúc trước đối với Thẩm Cường, Lục Bắc Thần đã đưa ra kết luận anh ta chết trong bồn tắm, sau khi tìm được địa chỉ cũ, anh càng khẳng định điều này. Phán đoán sơ bộ bước đầu là hung thủ làm trọng thương Thẩm Cường đang tắm. Thẩm Cường vùng vẫy, hung thủ nhiều lần tấn công dẫn đến cái chết của Thẩm Cường. Sau khi Thẩm Cường chết, để che giấu chứng cứ phạm tội, hung thủ xả toàn bộ bồn tắm đầy máu, tiến hành sơn lại bức tường dính máu.
Hung thủ lựa chọn giết người và xử lý xác trong nhà tắm, nguyên nhân rất đơn giản vì sàn nhà là sàn gạch men, tiện rửa trôi vết máu, chỉ có điều hung thủ bỏ qua khe hẹp giữa các khe gạch.
Trong suy đoán về hung thủ, Lục Bắc Thần đưa ra một chỉ số tương xứng. Từ lực đánh và số lần lặp đi lặp lại, cách thức gây án giống với kẻ giết Bàng Thành tới 90%. Hung thủ có lẽ là cùng một người, là nữ giới.
Cảnh sát lấy Thẩm Cường làm trung tâm, tiến hành triển khai điều tra các mối quan hệ. Đồng thời lúc này, Lục Bắc Thần lại chờ đợi kết quả khám nghiệm sâu hơn từ phía Bắc Kinh.
Trong các dấu chân và dấu vân tay thu thập tại nhà cũ, chứng thực có của Thịnh Thiên Vỹ và Hứa Đồng. Điều càng khiến Lục Bắc Thần nhăn mặt lúc này là trong bồn tắm cũng phát hiện ra dấu vân tay của Hứa Đồng. So với Thịnh Thiên Vỹ, dường như Hứa Đồng càng khả nghi hơn.
“Đèn xanh tại nhà cũ của nạn nhân có liên quan tới người trợ lý thứ nhất Mục Thanh Đăng. Còn về bạn gái của anh ta, cũng tức là người trợ lý thứ hai của Thịnh Thiên Vỹ, được công bố với bên ngoài là đã lấy chồng, thực tế người này mất tích không dấu vết. Người trợ lý thứ ba Tiffany, cũng chính là đối tượng mà người nhờ cậy muốn tôi điều tra cũng không rõ tung tích. Trợ lý ba lần bốn lượt xảy ra chuyện, mà người trợ lý hiện tại của anh ta cũng suýt nữa gặp nạn tại Thượng Hải. Người tình nghi lớn nhất là Thẩm Cường đã chết, điểm đáng ngờ rơi toàn bộ vào Thịnh Thiên Vỹ.” Lục Bắc Thần gập tài liệu lại. Kết quả kiểm tra này khiến tinh thần anh rất bực dọc.
Theo suy nghĩ của anh, Hứa Đồng không nên can dự vào vụ án này.
“Nếu Thịnh Thiên Vỹ không nói dối thì sao?” La Trì bạo dạn đặt giả thiết.
“Không, trên thực tế anh ta đã nói dối tôi.” Lục Bắc Thần nghiêm mặt: “Anh ta nói Tiffany bị điên rồi bị người ta đưa trở về nước. Thực tế là người nhờ cậy tôi điều tra tung tích của Tiffany lại chính là người thân duy nhất ở nước ngoài của cô ấy.”
La Trì sững người.
Lục Bắc Thần giơ tay lên day trán, ném tài liệu trong tay cho La Trì.
La Trì đón lấy, mở ra xem tỉ mỉ, sau đó biểu cảm thảng thốt.
“Sao cả Hứa Đồng cũng dính vào?” Anh ấy sắp đau đầu chết rồi.
Lục Bắc Thần không nói gì, chỉ nhắm mắt suy nghĩ.
“Tại hiện trường phát hiện ra dấu vân tay của Hứa Đồng, vậy thì tính chất sẽ thay đổi.” La Trì dùng tay xoa mạnh lên mặt, vẻ ủ ê.
“Trừ phi cậu muốn trốn tránh, còn không thì phải đối mặt. Nhưng khoảng thời gian này cậu giữ khoảng cách với Cố Tư đi.” Lục Bắc Thần mở mắt ra, ánh mắt trầm tĩnh: “Như vậy có thể thấy, Hứa Đồng chắc chắn có chuyện giấu giếm.”
La Trì thở dài.
“Chuyện còn lại giao cho cậu đấy.” Lục Bắc Thần mỏi mệt.
Người dính líu vào vụ án này quá nhiều. Lăng Song, Thịnh Thiên Vỹ, giờ lại thêm cả Hứa Đồng, tất cả đều sẽ lấy mạng Cố Sơ
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Đánh giá:
Truyện Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc
Story
Chương 288: Lấy mạng
10.0/10 từ 36 lượt.