Bất Hủ Phàm Nhân
Chương 531: Ta không hề động
- Mạc tiên hữu, không nghĩ tới ngươi còn là một tiên trận sư.
Trần Cử Phiến bị Mạc Vô Kỵ dạy dỗ một phen cư nhiên lần nữa cười chủ động tới tìm nói.
Mạc Vô Kỵ nhàn nhạt nói:
- Ta không nghĩ tới ngươi còn rất nhiều chuyện.
Người như Trần Cử Phiến, Mạc Vô Kỵ rất không muốn gặp gỡ. Thực sự là bởi vì hắn cũng không phải phu quân Mộ Dung Tương Vũ, hắn đối với Mộ Dung Tương Vũ không có nửa phần hảo cảm, nếu mà hắn thật sự là Nhan Dã, hoặc là nói có một chút hảo cảm với Mộ Dung Tương Vũ. Chỉ bằng mượn một quyền Trần Cử Phiến làm cho Mộ Dung Tương Vũ trọng thương, Mạc Vô Kỵ cũng sẽ thông hắn.
Đối mặt Mạc Vô Kỵ, Trần Cử Phiến dù cho trong lòng không thoải mái, cũng không có cách nào.
Phía ngoài Đại điện sương mù xuất hiện có chút quỷ dị, Mạc Vô Kỵ có thể cảm thụ được nguy hiểm trong đó. Hắn đang bố trí xong đại điện hộ trận, trước tiên ở trong đại điện tìm một cái vị trí tốt nhất lại bố trí một cái hộ trận nhỏ, đồng thời tại trong hộ trận lại tiếp tục đánh ra ẩn nấp trận.
Loại địa phương nguy hiểm này, không có gì phải khách khí.
Thấy Mạc Vô Kỵ tại trong đại điện tìm một cái vị trí tốt bố trí hộ trận cùng ẩn nấp trận, mấy người còn lại đều noi theo.
Đại điện tuy rằng to lớn, hơn hai trăm người đồng thời tìm kiếm địa bàn. Rất nhanh thì lại đem không gian đại điện chia cắt không còn, một vài kẻ tu vi yếu một chút, chỉ có thể ở gần trận môn chỗ cửa đại điện.
Cốt Tử Kiếm đi tới trước mặt Mộ Dung Tương Vũ nói:
- Tương Vũ, trước đây thực lực của anh thật sự là không cách nào ra mặt cho em, anh vốn chờ khi có được một phần sau đó sẽ cho em, không nghĩ tới lại không cần anh xuất thủ nữa. Ahihi!
Mộ Dung Tương Vũ mặc dù kém trong tình cảm, cũng không kém đến mức đều phân biệt không được tốt xấu, nàng nhàn nhạt nhìn Cốt Tử Kiếm nói:
- Vậy thì đa tạ Cốt sư huynh.
Nói xong câu đó, nàng trực tiếp lại đem vị trí chính bản thân chiếm cứ đánh lên ẩn nấp cấm chế. Tuy Trần Cử Phiến không được Mạc Vô Kỵ coi trọng, thậm chí đối với Mạc Vô Kỵ còn rất là kiêng kỵ. Thế nhưng là Trần Cử Phiến lại không sợ nàng, hơn nữa nàng thủy chung cảm thụ được vài đạo thần niệm loáng thoáng tại quanh người nàng vờn quanh. Một khi nơi này không có Mạc Vô Kỵ, nàng sợ chính bản thân trước tiên sẽ bị cướp đoạt.
Cho nên tại sau khi Mạc Vô Kỵ lựa chọn địa bàn, nàng lập tức tại bên cạnh Mạc Vô Kỵ lựa chọn một chỗ.
Thấy Mộ Dung Tương Vũ lần này không có nói nhiều cùng mình, trong mắt Cốt Tử Kiếm có thêm một tia âm trầm, hắn không có tiếp tục nói nhảm, đã bố trí ẩn nấp cấm chế.
Mạc Vô Kỵ trong lúc nhất thời tìm không được biện pháp rời đi nơi này, tu sĩ khác cũng giống vậy tìm không được biện pháp rời đi.
...
Mạc Vô Kỵ vừa tiến vào bên trong ẩn nấp cấm chế, liền lấy ra tiên tủy tinh bắt đầu tu luyện. Rất nhanh hắn liền phát hiện tốc độ tu luyện tiên tủy tinh đích xác thật nhanh, đáng tiếc là tiên tủy tinh của hắn quá ít, chỉ có hơn ba trăm, những tiên tủy tinh đó coi như là toàn bộ tiêu hao hết, cũng không nhất định có thể để cho hắn bước vào Huyền Tiên trung kỳ.
Trong lúc nhất thời không có biện pháp rời đi nơi này, Mạc Vô Kỵ chỉ có thể thở dài một tiếng đình chỉ tu luyện, xuất ra một đống ngũ phẩm tiên linh thảo bắt đầu luyện đan.
Hơn một tháng sau, sắc mặt Mạc Vô Kỵ có chút không tốt thu hồi lò luyện đan, ngũ phẩm tiên linh thảo cùng lục phẩm tiên linh thảo hắn đều tiêu hao không sai biệt lắm. Hiện tại hắn đích xác có thể luyện chế ra ngũ phẩm hạng nhất tiên đan, thế nhưng hơn một tháng thời gian, tiêu hao gần nghìn gốc cây lục phẩm tiên linh thảo, hắn chỉ là luyện chế ra lục phẩm hạ đẳng tiên đan. Còn là Lục phẩm Tiên lâm đan dễ dàng nhất luyện chế, khoảng cách hắn luyện chế ra lục phẩm hạng nhất tiên đan, còn một đoạn đường rất lớn.
Về phần luyện chế thất phẩm tiên đan, vậy còn quá xa vời...
Từ khi học tập luyện đan, mở ra bản thân đan đạo tới nay, Mạc Vô Kỵ tại đan đạo thăng cấp thượng còn không có gặp qua cái gì cửa ải khó khăn. Chính là từ tứ phẩm Đan Vương thăng cấp đến ngũ phẩm Đan Vương, tiêu hao nhiều hơn một chút. Cũng không có nhiều như tiêu hao để thăng cấp lục phẩm Đan Vương, huống hồ hắn bây giờ còn không có khả năng coi như là lục phẩm Đan Vương.
Mạc Vô Kỵ nghĩ tới bản thân cách tu luyện, tại trước khi thăng cấp Thiên Tiên, cách tu luyện của hắn là thuận buồm xuôi gió. Gian nan nhất ngược lại là thời điểm hắn mở mạch lạc, tại sau khi mạch lạc mở hoàn thành, hắn tu luyện liền không còn có gặp qua cái gì bình cảnh.
Nếu mà nhất định phải nói bình cảnh, đó chính là tài nguyên của hắn lúc nào cũng thiếu. Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, hắn sẽ có thể thăng cấp đến đẳng cấp cao hơn.
Tại sau đó, hắn mỗi lần thăng cấp đều chuẩn bị hàng loạt tiên đan cùng tài nguyên. Thậm chí tại thời điểm thăng cấp Huyền Tiên, hắn một lần dùng 6 tấm hạng nhất Độ Huyền Đan. Có thể nói nếu không phải chính hắn là một cái Đan Vương, ai có thể giống như hắn dùng đan dược? Đổi thành tu sĩ khác, trực tiếp cắm ở Kim Tiên. Chứ không phải là nỗ lực chuẩn bị thu thập Độ Huyền Đan.
Nghĩ tới đây trong lòng Mạc Vô Kỵ cảnh giác, lần đầu tiên thăng cấp Thiên Tiên xảy ra vấn đề bị hắn vượt qua, hắn cư nhiên không có coi trọng. Mà sau bởi vì hắn là Đan Vương, mỗi lần thăng cấp cũng nước chảy thành sông. Trên thực tế trong này ẩn nấp một cái tai hoạ ngầm to lớn, hắn thăng cấp Huyền Tiên liền gian nan như vậy, vậy khi thăng cấp Đại Ất Tiên thậm chí thăng cấp Tiên Vương, phải làm thế nào?
Thật sự là có đầy đủ tài nguyên tu luyện là đủ rồi?
Lần này trùng kích lục phẩm Tiên Đan Vương tái xuất hiện cùng thăng cấp Thiên Tiên cũng có vấn đề, càng cảnh báo đối với Mạc Vô Kỵ. Hắn phát hiện vô luận một đường tu luyện của hắn hay là một đường đan đạo, tới trình độ nhất định rồi sau đó sẽ là nhất thời chậm lại, sau đó càng ngày càng gian nan.
Thăng cấp Huyền Tiên là 6 tấm Độ Huyền Đan, thăng cấp Đại Ất Tiên là bao nhiêu tấm Đại Ất Chân Đan? 10 tấm hay là một trăm tấm? Vậy thăng cấp Đại Chí Tiên, La Thiên Thượng Tiên thì sao đây?
Mạc Vô Kỵ thậm chí không dám nghĩ tới, coi như là dùng một cái sọt đan dược, hắn thăng cấp thành công rồi, thì tính sao? Làm một Luyện Đan Sư, Mạc Vô Kỵ so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, tác dụng phụ của đan dược.
Đan dược sẽ hình thành đan độc, dùng nhiều hơn cũng không phải chuyện tốt, thậm chí sẽ thu liễm Linh Lạc cùng yếu hóa linh căn cùng với ngộ tính.
Vô luận việc chưa thăng cấp lục phẩm Đan Vương là do tiên linh thảo không đủ, hay là do tu vi của hắn không đủ, Mạc Vô Kỵ cũng không muốn nếm thử nữa. Dùng gần nghìn gốc cây lục phẩm tiên linh thảo đến thăng cấp lục phẩm Đan Vương còn thất bại, phỏng chừng ngoại trừ Luyện Đan Sư cực kỳ giàu có ra, không có Luyện Đan Sư nào dám chơi cả.
Hắn thăng cấp ngũ phẩm Đan Vương, mới dùng không tới ba trăm gốc cây tiên linh thảo, thăng cấp lục phẩm Đan Vương dùng gần nghìn gốc cây còn thất bại, vậy thăng cấp thất phẩm Đan Đế cần bao nhiêu thất cấp tiên linh thảo? Không muốn nói mấy nghìn gốc cây, chỉ cần một nghìn gốc cây, cũng đủ để cho tông môn bình thường phá sản.
Mà khe rãnh giữa thất phẩm Đan Đế cùng lục phẩm Đan Vương, cũng không phải là khoảng cách giữa lục phẩm Đan Vương cùng ngũ phẩm Đan Vương có thể so sánh, khó khăn kia có lẽ là chênh lệch gấp trăm lần ngàn lần.
Mạc Vô Kỵ thở dài, trước đây có lẽ hắn đã quá tự tin. Thảo nào Đan Đế thưa thớt như vậy, cũng trân quý như thế. Thì ra thăng cấp Đan Đế gian nan, căn bản cũng không phải là hắn có thể tưởng tượng đến.
Hơi chút thanh sửa lại bản thân, Mạc Vô Kỵ đi ra khỏi ẩn nấp trận.
Vừa ra đến đây Mạc Vô Kỵ cũng có chút ngây người, hắn biết trong đại điện này có hơn hai trăm ba mươi người, nhưng bây giờ trong đại điện cư nhiên chỉ có hai mươi người.
Những người còn lại đâu? Mạc Vô Kỵ đem thần niệm thẩm thấu đi ra ngoài, phía ngoài sương mù vẫn như cũ còn ở đây a?
- Mạc sư huynh, ngươi đã xuất quan.
Một người tu sĩ trẻ tuổi vóc người trung đẳng, tướng mạo thông thường thấy Mạc Vô Kỵ đi ra, vội vàng tiến lên lên tiếng.
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi:
- Tả tiên hữu, thế nào chỉ có những người này? Những người còn lại đâu?
Tả Dật Tiên là người Mạc Vô Kỵ quen biết, thuộc Vĩnh Anh Tiên Vực, làm người rất tốt. Hắn mặc dù có thể thu được hơn năm mươi gốc cây thất cấp tiên linh thảo, chủ yếu vẫn là Tả Dật Tiên đứng ra hỗ trợ nói chuyện.
- Nơi này sương mù qua một đoạn thời gian sẽ tiêu tán, mấy người còn lại thấy sương mù tiêu tán sau đó đều đi rồi.
Tả Dật Tiên vội vàng giải thích.
- Vậy các ngươi vì sao còn ở tại chỗ này?
Mạc Vô Kỵ càng là nghi hoặc, Mộ Dung Tương Vũ không có đi, hắn còn có thể hiểu được. Trên người Mộ Dung Tương Vũ có Lạc Thư Thất Chương, căn bản cũng không có dũng khí đơn độc một người rời đi. Đám người còn lại không đi, hắn có chút không hiểu rõ.
Tả Dật Tiên ngoắc tay, các tu sĩ còn lại đều vây quanh, hắn mới nói với Mạc Vô Kỵ:
- Nơi này đều là tu sĩ Vĩnh Anh Tiên Vực chúng ta, Vĩnh Anh Tiên Vực ngoại trừ một bộ phận người theo Thái Thượng Đạo tông Quế Dịch đi rồi, còn có một bộ phận đều lưu lại nguyện ý theo ta. Ta là suy nghĩ chờ ngươi xuất quan sau đó cùng ngươi chào hỏi, không nghĩ tới sương mù tiêu tán sau đó trong thời gian rất ngắn, liền lần nữa khôi phục. Sau đó sương mù vẫn là có đôi khi tiêu tán, có đôi khi khôi phục. Đám người rời đi cũng không có một ai có thể trở về, chúng ta là may mắn đến bây giờ còn không có rời đi, nếu không, có lẽ chúng ta cũng không về được.
Trong nháy mắt Mạc Vô Kỵ liền hiểu ý tứ Tả Dật Tiên, nếu như nói Mộ Dung Tương Vũ không đi, là vì không dám đi một mình, vậy Tả Dật Tiên không đi, đó chính là lo lắng cho mình bế quan không biết người khác đều đi rồi, ở đây hộ pháp cho mình.
Mạc Vô Kỵ vỗ vỗ vai Tả Dật Tiên nói:
- Đa tạ, Tả huynh người bạn này ta Mạc Vô Kỵ xin kết giao. Ta tại Tiêm Giác Tiên Khư còn có mấy phần mặt mũi, đồng thời tại Tiêm Giác Tiên Khư mở ra một cái Tiểu Đan lâu, tên là Thiên Cơ đan các. Tả huynh sau này có gì cần hỗ trợ, cứ việc đi ngay Thiên Cơ đan các tìm ta.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, Tả Dật Tiên kích động liên thanh nói phải. Vô luận lai lịch Mạc Vô Kỵ làm sao, biểu hiện của Mạc Vô Kỵ sớm đã để cho Tả Dật Tiên biết, coi như là cha hắn, thành chủ Bồng hải tiên thành Giáng Chức Duy đến Tiêm Giác Tiên Khư, cũng không nhất định có danh tiếng lớn như Mạc Vô Kỵ. Kết giao với Mạc Vô Kỵ một bằng hữu hậu trường cường thế như vậy, đối với hắn há chỉ là tốt?
- Mọi người không cần lo lắng, người khác có thể đi ra ngoài, ta cũng có thể dẫn mọi người đi ra ngoài. Tiếp tục ở tại chỗ này, đích xác không phải là kế lâu dài, chờ ta xem một chút rồi lại nói.
Mạc Vô Kỵ lần nữa ôm quyền đối với tu chung quanh sĩ.
Nói xong Mạc Vô Kỵ đi tới trận môn, hắn còn không có mở ra hộ trận, đã nhìn thấy phía ngoài sương mù còn như giống như thủy triều lui xuống.
Một phần thi hài của tu sĩ chết đi xuất hiện ở trên mặt, từ trên y phục, Mạc Vô Kỵ có thể thấy được những tu sĩ này chết đi rất nhiều người đều nằm trong danh sách trước đây cùng hắn phân tiên tủy tinh, lúc này đã hóa thành thi thể.
Đều không ngoại lệ chính là nhẫn của những tu sĩ này đều biến mất.
- Mạc đại ca, sương mù nơi này chính là như vậy, qua một đoạn thời gian sẽ lui xuống, sau đó rất nhanh thì lại trở về.
Tả Dật Tiên thấy Mạc Vô Kỵ đang quan sát bên ngoài, cũng đi lên nói.
Bởi vì Mạc Vô Kỵ và hắn đã add friend, hắn trực tiếp đổi giọng gọi Mạc Vô Kỵ là đại ca, có thể kết giao một đại ca nghiền ép thiên tài chín sao, đối với hắn Tả Dật Tiên mà nói, cũng là một món chuyện vinh hạnh.
- Ta không hề động... Ta không hề động...
Lại là một cái thân ảnh thất tha thất thểu từ đằng xa vọt tới, tình trạng giống trước đây Mạc Vô Kỵ đã nhìn thấy tên kia vậy.
Lần này Mạc Vô Kỵ sớm đã có chuẩn bị, hắn không đợi sinh cơ tên này hoàn toàn biến mất, liền một bước vọt tới, thần niệm của Trữ Thần Lạc trực tiếp bảo vệ Nguyên Thần sắp tán loạn của tên tu sĩ này, đồng thời Sinh Cơ Lạc cũng mang một điểm sinh cơ đi qua ổn định mạng nhỏ của hắn.
Bất Hủ Phàm Nhân
Trần Cử Phiến bị Mạc Vô Kỵ dạy dỗ một phen cư nhiên lần nữa cười chủ động tới tìm nói.
Mạc Vô Kỵ nhàn nhạt nói:
- Ta không nghĩ tới ngươi còn rất nhiều chuyện.
Người như Trần Cử Phiến, Mạc Vô Kỵ rất không muốn gặp gỡ. Thực sự là bởi vì hắn cũng không phải phu quân Mộ Dung Tương Vũ, hắn đối với Mộ Dung Tương Vũ không có nửa phần hảo cảm, nếu mà hắn thật sự là Nhan Dã, hoặc là nói có một chút hảo cảm với Mộ Dung Tương Vũ. Chỉ bằng mượn một quyền Trần Cử Phiến làm cho Mộ Dung Tương Vũ trọng thương, Mạc Vô Kỵ cũng sẽ thông hắn.
Đối mặt Mạc Vô Kỵ, Trần Cử Phiến dù cho trong lòng không thoải mái, cũng không có cách nào.
Phía ngoài Đại điện sương mù xuất hiện có chút quỷ dị, Mạc Vô Kỵ có thể cảm thụ được nguy hiểm trong đó. Hắn đang bố trí xong đại điện hộ trận, trước tiên ở trong đại điện tìm một cái vị trí tốt nhất lại bố trí một cái hộ trận nhỏ, đồng thời tại trong hộ trận lại tiếp tục đánh ra ẩn nấp trận.
Loại địa phương nguy hiểm này, không có gì phải khách khí.
Thấy Mạc Vô Kỵ tại trong đại điện tìm một cái vị trí tốt bố trí hộ trận cùng ẩn nấp trận, mấy người còn lại đều noi theo.
Đại điện tuy rằng to lớn, hơn hai trăm người đồng thời tìm kiếm địa bàn. Rất nhanh thì lại đem không gian đại điện chia cắt không còn, một vài kẻ tu vi yếu một chút, chỉ có thể ở gần trận môn chỗ cửa đại điện.
Cốt Tử Kiếm đi tới trước mặt Mộ Dung Tương Vũ nói:
- Tương Vũ, trước đây thực lực của anh thật sự là không cách nào ra mặt cho em, anh vốn chờ khi có được một phần sau đó sẽ cho em, không nghĩ tới lại không cần anh xuất thủ nữa. Ahihi!
Mộ Dung Tương Vũ mặc dù kém trong tình cảm, cũng không kém đến mức đều phân biệt không được tốt xấu, nàng nhàn nhạt nhìn Cốt Tử Kiếm nói:
- Vậy thì đa tạ Cốt sư huynh.
Nói xong câu đó, nàng trực tiếp lại đem vị trí chính bản thân chiếm cứ đánh lên ẩn nấp cấm chế. Tuy Trần Cử Phiến không được Mạc Vô Kỵ coi trọng, thậm chí đối với Mạc Vô Kỵ còn rất là kiêng kỵ. Thế nhưng là Trần Cử Phiến lại không sợ nàng, hơn nữa nàng thủy chung cảm thụ được vài đạo thần niệm loáng thoáng tại quanh người nàng vờn quanh. Một khi nơi này không có Mạc Vô Kỵ, nàng sợ chính bản thân trước tiên sẽ bị cướp đoạt.
Cho nên tại sau khi Mạc Vô Kỵ lựa chọn địa bàn, nàng lập tức tại bên cạnh Mạc Vô Kỵ lựa chọn một chỗ.
Thấy Mộ Dung Tương Vũ lần này không có nói nhiều cùng mình, trong mắt Cốt Tử Kiếm có thêm một tia âm trầm, hắn không có tiếp tục nói nhảm, đã bố trí ẩn nấp cấm chế.
Mạc Vô Kỵ trong lúc nhất thời tìm không được biện pháp rời đi nơi này, tu sĩ khác cũng giống vậy tìm không được biện pháp rời đi.
...
Mạc Vô Kỵ vừa tiến vào bên trong ẩn nấp cấm chế, liền lấy ra tiên tủy tinh bắt đầu tu luyện. Rất nhanh hắn liền phát hiện tốc độ tu luyện tiên tủy tinh đích xác thật nhanh, đáng tiếc là tiên tủy tinh của hắn quá ít, chỉ có hơn ba trăm, những tiên tủy tinh đó coi như là toàn bộ tiêu hao hết, cũng không nhất định có thể để cho hắn bước vào Huyền Tiên trung kỳ.
Trong lúc nhất thời không có biện pháp rời đi nơi này, Mạc Vô Kỵ chỉ có thể thở dài một tiếng đình chỉ tu luyện, xuất ra một đống ngũ phẩm tiên linh thảo bắt đầu luyện đan.
Hơn một tháng sau, sắc mặt Mạc Vô Kỵ có chút không tốt thu hồi lò luyện đan, ngũ phẩm tiên linh thảo cùng lục phẩm tiên linh thảo hắn đều tiêu hao không sai biệt lắm. Hiện tại hắn đích xác có thể luyện chế ra ngũ phẩm hạng nhất tiên đan, thế nhưng hơn một tháng thời gian, tiêu hao gần nghìn gốc cây lục phẩm tiên linh thảo, hắn chỉ là luyện chế ra lục phẩm hạ đẳng tiên đan. Còn là Lục phẩm Tiên lâm đan dễ dàng nhất luyện chế, khoảng cách hắn luyện chế ra lục phẩm hạng nhất tiên đan, còn một đoạn đường rất lớn.
Về phần luyện chế thất phẩm tiên đan, vậy còn quá xa vời...
Từ khi học tập luyện đan, mở ra bản thân đan đạo tới nay, Mạc Vô Kỵ tại đan đạo thăng cấp thượng còn không có gặp qua cái gì cửa ải khó khăn. Chính là từ tứ phẩm Đan Vương thăng cấp đến ngũ phẩm Đan Vương, tiêu hao nhiều hơn một chút. Cũng không có nhiều như tiêu hao để thăng cấp lục phẩm Đan Vương, huống hồ hắn bây giờ còn không có khả năng coi như là lục phẩm Đan Vương.
Mạc Vô Kỵ nghĩ tới bản thân cách tu luyện, tại trước khi thăng cấp Thiên Tiên, cách tu luyện của hắn là thuận buồm xuôi gió. Gian nan nhất ngược lại là thời điểm hắn mở mạch lạc, tại sau khi mạch lạc mở hoàn thành, hắn tu luyện liền không còn có gặp qua cái gì bình cảnh.
Nếu mà nhất định phải nói bình cảnh, đó chính là tài nguyên của hắn lúc nào cũng thiếu. Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, hắn sẽ có thể thăng cấp đến đẳng cấp cao hơn.
Tại sau đó, hắn mỗi lần thăng cấp đều chuẩn bị hàng loạt tiên đan cùng tài nguyên. Thậm chí tại thời điểm thăng cấp Huyền Tiên, hắn một lần dùng 6 tấm hạng nhất Độ Huyền Đan. Có thể nói nếu không phải chính hắn là một cái Đan Vương, ai có thể giống như hắn dùng đan dược? Đổi thành tu sĩ khác, trực tiếp cắm ở Kim Tiên. Chứ không phải là nỗ lực chuẩn bị thu thập Độ Huyền Đan.
Nghĩ tới đây trong lòng Mạc Vô Kỵ cảnh giác, lần đầu tiên thăng cấp Thiên Tiên xảy ra vấn đề bị hắn vượt qua, hắn cư nhiên không có coi trọng. Mà sau bởi vì hắn là Đan Vương, mỗi lần thăng cấp cũng nước chảy thành sông. Trên thực tế trong này ẩn nấp một cái tai hoạ ngầm to lớn, hắn thăng cấp Huyền Tiên liền gian nan như vậy, vậy khi thăng cấp Đại Ất Tiên thậm chí thăng cấp Tiên Vương, phải làm thế nào?
Thật sự là có đầy đủ tài nguyên tu luyện là đủ rồi?
Lần này trùng kích lục phẩm Tiên Đan Vương tái xuất hiện cùng thăng cấp Thiên Tiên cũng có vấn đề, càng cảnh báo đối với Mạc Vô Kỵ. Hắn phát hiện vô luận một đường tu luyện của hắn hay là một đường đan đạo, tới trình độ nhất định rồi sau đó sẽ là nhất thời chậm lại, sau đó càng ngày càng gian nan.
Thăng cấp Huyền Tiên là 6 tấm Độ Huyền Đan, thăng cấp Đại Ất Tiên là bao nhiêu tấm Đại Ất Chân Đan? 10 tấm hay là một trăm tấm? Vậy thăng cấp Đại Chí Tiên, La Thiên Thượng Tiên thì sao đây?
Mạc Vô Kỵ thậm chí không dám nghĩ tới, coi như là dùng một cái sọt đan dược, hắn thăng cấp thành công rồi, thì tính sao? Làm một Luyện Đan Sư, Mạc Vô Kỵ so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, tác dụng phụ của đan dược.
Đan dược sẽ hình thành đan độc, dùng nhiều hơn cũng không phải chuyện tốt, thậm chí sẽ thu liễm Linh Lạc cùng yếu hóa linh căn cùng với ngộ tính.
Vô luận việc chưa thăng cấp lục phẩm Đan Vương là do tiên linh thảo không đủ, hay là do tu vi của hắn không đủ, Mạc Vô Kỵ cũng không muốn nếm thử nữa. Dùng gần nghìn gốc cây lục phẩm tiên linh thảo đến thăng cấp lục phẩm Đan Vương còn thất bại, phỏng chừng ngoại trừ Luyện Đan Sư cực kỳ giàu có ra, không có Luyện Đan Sư nào dám chơi cả.
Hắn thăng cấp ngũ phẩm Đan Vương, mới dùng không tới ba trăm gốc cây tiên linh thảo, thăng cấp lục phẩm Đan Vương dùng gần nghìn gốc cây còn thất bại, vậy thăng cấp thất phẩm Đan Đế cần bao nhiêu thất cấp tiên linh thảo? Không muốn nói mấy nghìn gốc cây, chỉ cần một nghìn gốc cây, cũng đủ để cho tông môn bình thường phá sản.
Mà khe rãnh giữa thất phẩm Đan Đế cùng lục phẩm Đan Vương, cũng không phải là khoảng cách giữa lục phẩm Đan Vương cùng ngũ phẩm Đan Vương có thể so sánh, khó khăn kia có lẽ là chênh lệch gấp trăm lần ngàn lần.
Mạc Vô Kỵ thở dài, trước đây có lẽ hắn đã quá tự tin. Thảo nào Đan Đế thưa thớt như vậy, cũng trân quý như thế. Thì ra thăng cấp Đan Đế gian nan, căn bản cũng không phải là hắn có thể tưởng tượng đến.
Hơi chút thanh sửa lại bản thân, Mạc Vô Kỵ đi ra khỏi ẩn nấp trận.
Vừa ra đến đây Mạc Vô Kỵ cũng có chút ngây người, hắn biết trong đại điện này có hơn hai trăm ba mươi người, nhưng bây giờ trong đại điện cư nhiên chỉ có hai mươi người.
Những người còn lại đâu? Mạc Vô Kỵ đem thần niệm thẩm thấu đi ra ngoài, phía ngoài sương mù vẫn như cũ còn ở đây a?
- Mạc sư huynh, ngươi đã xuất quan.
Một người tu sĩ trẻ tuổi vóc người trung đẳng, tướng mạo thông thường thấy Mạc Vô Kỵ đi ra, vội vàng tiến lên lên tiếng.
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi:
- Tả tiên hữu, thế nào chỉ có những người này? Những người còn lại đâu?
Tả Dật Tiên là người Mạc Vô Kỵ quen biết, thuộc Vĩnh Anh Tiên Vực, làm người rất tốt. Hắn mặc dù có thể thu được hơn năm mươi gốc cây thất cấp tiên linh thảo, chủ yếu vẫn là Tả Dật Tiên đứng ra hỗ trợ nói chuyện.
- Nơi này sương mù qua một đoạn thời gian sẽ tiêu tán, mấy người còn lại thấy sương mù tiêu tán sau đó đều đi rồi.
Tả Dật Tiên vội vàng giải thích.
- Vậy các ngươi vì sao còn ở tại chỗ này?
Mạc Vô Kỵ càng là nghi hoặc, Mộ Dung Tương Vũ không có đi, hắn còn có thể hiểu được. Trên người Mộ Dung Tương Vũ có Lạc Thư Thất Chương, căn bản cũng không có dũng khí đơn độc một người rời đi. Đám người còn lại không đi, hắn có chút không hiểu rõ.
Tả Dật Tiên ngoắc tay, các tu sĩ còn lại đều vây quanh, hắn mới nói với Mạc Vô Kỵ:
- Nơi này đều là tu sĩ Vĩnh Anh Tiên Vực chúng ta, Vĩnh Anh Tiên Vực ngoại trừ một bộ phận người theo Thái Thượng Đạo tông Quế Dịch đi rồi, còn có một bộ phận đều lưu lại nguyện ý theo ta. Ta là suy nghĩ chờ ngươi xuất quan sau đó cùng ngươi chào hỏi, không nghĩ tới sương mù tiêu tán sau đó trong thời gian rất ngắn, liền lần nữa khôi phục. Sau đó sương mù vẫn là có đôi khi tiêu tán, có đôi khi khôi phục. Đám người rời đi cũng không có một ai có thể trở về, chúng ta là may mắn đến bây giờ còn không có rời đi, nếu không, có lẽ chúng ta cũng không về được.
Trong nháy mắt Mạc Vô Kỵ liền hiểu ý tứ Tả Dật Tiên, nếu như nói Mộ Dung Tương Vũ không đi, là vì không dám đi một mình, vậy Tả Dật Tiên không đi, đó chính là lo lắng cho mình bế quan không biết người khác đều đi rồi, ở đây hộ pháp cho mình.
Mạc Vô Kỵ vỗ vỗ vai Tả Dật Tiên nói:
- Đa tạ, Tả huynh người bạn này ta Mạc Vô Kỵ xin kết giao. Ta tại Tiêm Giác Tiên Khư còn có mấy phần mặt mũi, đồng thời tại Tiêm Giác Tiên Khư mở ra một cái Tiểu Đan lâu, tên là Thiên Cơ đan các. Tả huynh sau này có gì cần hỗ trợ, cứ việc đi ngay Thiên Cơ đan các tìm ta.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, Tả Dật Tiên kích động liên thanh nói phải. Vô luận lai lịch Mạc Vô Kỵ làm sao, biểu hiện của Mạc Vô Kỵ sớm đã để cho Tả Dật Tiên biết, coi như là cha hắn, thành chủ Bồng hải tiên thành Giáng Chức Duy đến Tiêm Giác Tiên Khư, cũng không nhất định có danh tiếng lớn như Mạc Vô Kỵ. Kết giao với Mạc Vô Kỵ một bằng hữu hậu trường cường thế như vậy, đối với hắn há chỉ là tốt?
- Mọi người không cần lo lắng, người khác có thể đi ra ngoài, ta cũng có thể dẫn mọi người đi ra ngoài. Tiếp tục ở tại chỗ này, đích xác không phải là kế lâu dài, chờ ta xem một chút rồi lại nói.
Mạc Vô Kỵ lần nữa ôm quyền đối với tu chung quanh sĩ.
Nói xong Mạc Vô Kỵ đi tới trận môn, hắn còn không có mở ra hộ trận, đã nhìn thấy phía ngoài sương mù còn như giống như thủy triều lui xuống.
Một phần thi hài của tu sĩ chết đi xuất hiện ở trên mặt, từ trên y phục, Mạc Vô Kỵ có thể thấy được những tu sĩ này chết đi rất nhiều người đều nằm trong danh sách trước đây cùng hắn phân tiên tủy tinh, lúc này đã hóa thành thi thể.
Đều không ngoại lệ chính là nhẫn của những tu sĩ này đều biến mất.
- Mạc đại ca, sương mù nơi này chính là như vậy, qua một đoạn thời gian sẽ lui xuống, sau đó rất nhanh thì lại trở về.
Tả Dật Tiên thấy Mạc Vô Kỵ đang quan sát bên ngoài, cũng đi lên nói.
Bởi vì Mạc Vô Kỵ và hắn đã add friend, hắn trực tiếp đổi giọng gọi Mạc Vô Kỵ là đại ca, có thể kết giao một đại ca nghiền ép thiên tài chín sao, đối với hắn Tả Dật Tiên mà nói, cũng là một món chuyện vinh hạnh.
- Ta không hề động... Ta không hề động...
Lại là một cái thân ảnh thất tha thất thểu từ đằng xa vọt tới, tình trạng giống trước đây Mạc Vô Kỵ đã nhìn thấy tên kia vậy.
Lần này Mạc Vô Kỵ sớm đã có chuẩn bị, hắn không đợi sinh cơ tên này hoàn toàn biến mất, liền một bước vọt tới, thần niệm của Trữ Thần Lạc trực tiếp bảo vệ Nguyên Thần sắp tán loạn của tên tu sĩ này, đồng thời Sinh Cơ Lạc cũng mang một điểm sinh cơ đi qua ổn định mạng nhỏ của hắn.
Bất Hủ Phàm Nhân
Đánh giá:
Truyện Bất Hủ Phàm Nhân
Story
Chương 531: Ta không hề động
10.0/10 từ 37 lượt.