Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Chương 200: Chúng ta chọn thứ hai.
Chương 200: Hai lựa chọn
Triệu Dật nâng chén, cười nói: “Cảm ơn ba người đã lựa chọn tin tưởng tôi! Số tiền 16 triệu nói chuyển là chuyển, cũng không sợ tôi ôm tiền chạy mất. Nào! Mọi người uống một chén!”
Bốn người họ dứt khoát uống một chén. Quan hệ vô hình chung đã tiến thêm một bước dài.
Lục Đào cười nói: "Tôi chỉ có thể theo cậu tung hoành! Nếu như mất trắng thì về sau bốn năm học đại học tôi chính là kẻ nghèo rớt mồng tơi. Cậu phải chịu trách nhiệm sinh hoạt cả bốn năm đại học của tôi, tôi chỉ cần cần lo ăn lo uống, ngay cả tiền tán gái cũng đều phải trông cậy vào cậu.”
Triệu Dật nói đùa: "Được! Mỗi ngày ba cái bánh bao nhất định sẽ không đói."
Trêu chọc xong, Triệu Dật quay lại chuyện chính: "Nói đến chuyện làm ăn! Nếu ba người đã lựa chọn tin tưởng tôi và tham gia kế hoạch nhổ lông dê này. Tiền cũng đã chuyển vào tài khoản của công ty tôi. Hiện tại tôi sẽ cho mọi người hai lựa chọn.”
Lục Đào tò mò hỏi: "Lựa chọn gì?"
Triệu Dật cười nói: "Nói chung cũng hơn 10 triệu tệ. Tuy rằng các anh em tín nhiệm nhưng tôi cũng phải xứng đáng với sự tin tưởng này, đúng không? Hiện tại có hai phương thức hoạt động, tùy theo ý muốn của mọi người."
"Thứ nhất, tôi sẽ không tiết lộ bất kỳ thông tin nào về hoạt động lần này cho mọi người, cho đến khi tất cả tiền được thu hồi từ hoạt động này. Nghĩa là từ đầu đến cuối, mọi người sẽ không biết tôi đã đầu tư vào cổ phiếu nào, nhưng sau toàn bộ sự kiện kết thúc, tôi sẽ cho mọi người xem hồ sơ hoạt động và video của toàn bộ quá trình. Sau đó xác minh lợi nhuận với mọi người để xác nhận rằng toàn bộ quá trình là công khai và minh bạch. ”
Cả ba người cũng không có nói chuyện, đã có thứ nhất sẽ có thứ hai, chỉ cần chờ và nghe là được.
Triệu Dật cười và nói tiếp: "Lựa chọn thứ hai là mọi người cùng tham gia vào toàn bộ quá trình. Mọi người sẽ biết tôi đã mua cổ phiếu nào sau khi thị trường mở cửa, cũng sẽ thấy những người trong công ty của tôi hoạt động như thế nào qua màn hình. Nhưng tiền đề là bốn cá nhân chúng ta phải ở cùng một chỗ, mọi người phải giao ra di động của mình. Hơn nữa trong suốt ba ngày mọi người đều không được rời đi, không được phát tin tức ra bên ngoài cho đến khi hoạt động lần này kết thúc.”
"Nói một cách đơn giản! Mọi người có thể biết mọi thứ và trải nghiệm mọi thứ, nhưng chỉ có thể xem, không được tham gia và tuyên truyền. Tôi không cho phép bất kỳ yếu tố nào có thể mang lại hiệu ứng hồ điệp xuất hiện. Suy cho cùng tốc độ lan truyền thông tin trên mạng xã hội bây giờ là rất kinh khủng!”
Triệu Dật liếc nhìn ba người bọn họ cười nói: "Thao tác trên thị trường chứng khoán đều cần phải lưu ý bảo mật. Mọi người đều biết rõ như vậy, các người bàn bạc một chút rồi nói cho tôi lựa chọn. Không cần quan tâm đến cảm xúc của tôi. Mặc kệ mọi người chọn thứ nhất hay thứ hai tôi cũng không có ý kiến, tôi chỉ cần xác nhận hành động lần này thành công. Các thứ khác đều không có vấn đề.”
Lục Đào tò mò hỏi: "Lần này cậu chuẩn bị bao nhiêu tiền để tham gia vào vậy?"
Triệu Dật cười nói: "Năm triệu."
Lục Đào đột nhiên trợn to mắt: "CMN! Nhiều như vậy sao?"
Tống Lượng và Ngụy Xuyên hai mắt đột nhiên trừng lớn, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ồ! 55 triệu!
Triệu Dật giàu như vậy sao?
Tất cả số tiền này đến từ đâu?
Chẳng lẽ hai tháng gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng mà hắn đã kiếm được nhiều tiền như vậy sao?
Quá cường điệu!
Triệu Dật nở nụ cười: "Tôi đi vệ sinh một lát! Mọi người cứ từ từ bàn bạc."
Triệu Dật đi đến phòng vệ sinh bên ngoài. Rất lâu mới quay trở về phòng riêng.
Triệu Dật ngồi xuống cười: "Thế nào! Chọn thứ nhất hay thứ hai?"
Lục Đào cười nói: "Chúng ta chọn thứ hai."
Tống Lượng nói thêm và cũng giải thích: "Chú em à! Cậu đừng lo lắng về điều đó, chúng tôi chọn thứ hai không phải vì chúng tôi lo lắng về tài chính mà bởi vì chúng tôi luôn rất tò mò về cậu. Chúng tôi muốn tận mắt chứng kiến cậu hoạt động như thế nào cũng coi như là chứng kiến một sự kiện thần kỳ.”
"Tôi hoàn toàn hiểu! Tôi sẽ không nghĩ nhiều, nếu mọi người không yên tâm tin tưởng thì đã không hỏi tiếng nào mà chuyển tiền hết cho tôi như vậy.”
Triệu Dật mỉm cười giải thích: "Tôi biết mọi người luôn tò mò về cách tôi kiếm tiền. Dù sao, nhà tôi cũng không có nhiều tiền, tôi lại còn trẻ như vậy, ha ha..."
Ngụy Xuyên thẳng thắn thành thật nói: "Đúng vậy! Tôi thực sự rất tò mò. Trước đây anh đã nói rằng công ty của anh đang đầu tư vào thị trường chứng khoán, tôi không thể không tò mò. Thị trường chứng khoán luôn là con hổ ăn thịt người, các nhà đầu tư ai cũng vui vẻ tiến vào, đi ra đều là vẻ mặt u ám. Nhưng mà phía anh Dật thì lại có cảm giác kiếm tiền cũng giống như là đang uống nước. Cho nên tôi rất muốn tận mắt chứng kiến để mở mang tầm mắt..."
Triệu Dật sảng khoái đồng ý nói: "Được rồi! Ba ngày sau mọi người thu xếp xong xuôi. Cùng mấy người thân nói trước một chút, đừng để xuất hiện tình trạng người nhà không liên hệ được lại đi báo án. Ngày mai sau khi ăn cơm tối xong chúng ta sẽ cùng nhau tìm một khách sạn để ở. Sau đó sẽ ở nguyên trong khách sạn chờ đợi ba ngày.”
Tống Lượng hớn hở nói: "Không sao! Hiện tại là nghỉ lễ Quốc Khánh, tôi chỉ cần nói một câu với gia đình là được".
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người