Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 389: - Tự Làm Bánh Trung Thu

Chương 405: Tùy tiện chơi đùa  

             Bởi vì lúc Cổ Dục còn đi học khi chơi bóng cũng như thế. Nếu như có tên nào dẫn theo bạn gái đi cùng, thế nào cũng phải chơi cho tên đó một hai vố, để tên đó mặt mặt trước bạn gái.  

             Đương nhiên bọn hắn sẽ không có ngu ngơ cho rằng làm đối phương mất mặt như vậy, thì sẽ khiến cho bạn gái người ta đối với bọn hắn coi trọng. Nhưng mà cái loại cảm giác làm cho người ta khó chịu đúng là rất thoải mái trong lòng đó nha.  

             Người này có lẽ hiện tại cũng chính là đang suy nghĩ như vậy đi.  


             Ông chú bên cạnh bắt đầu đi bóng, ông nhìn thoáng qua bên trong vòng. Lúc này có thể nói là vị trí nhận bóng của Cổ Dục rất tốt, nhưng dù sao ông cũng chưa từng chơi bóng với Cổ Dục. Hơn nữa bên trong vòng đối phương còn có một tên rất mạnh, cho nên ông chú này quyết định không chuyền bóng cho Cổ Dục, mà là chuyền cho một ông chú khác bên cạnh.   

             Hai ông chú chuyền bóng với nhau một hồi, tiếp đó giả vờ đột phát rồi hai người chạy ngang qua nhau thuận tay chuyền bóng nhanh một cái. Tiếp đó thì ngăn cản đối phương tạo không gian cho ông chú giữ bóng ra tay.  

             Đối phương lập tức phòng ngự rất nhanh, nếu như là ném rổ mà nói thì dựa theo tốc độ ra tay của ông chú này chắc chắn là cơ hội ghi điểm là không có. Nhưng mà ông chú này quen thuộc nhất chính là lên rổ, như vậy là cũng đủ rồi.  

             Một cái xoay người, sau đó tay phải ngoắc nhẹ một cái thả bóng lên rổ, trong nháy mắt được thực hiện ra.  


             Thế nhưng khi quả bóng này rời tay, tất cả mọi người đều biết. Lực hơi mạnh rồi, bởi vì bóng bay thẳng tới mép rổ.  

             "Binh!" Một tiếng giòn tan vang lên, quả bóng rổ này đập vào mép rổ rồi sau đó bắn ra ngoài. Tên sinh viên đứng dưới rổ vừa định nhảy lên cướp bóng, thì trong phút chốc cảm giác được một cỗ lực mạnh mẽ truyền đến. Lúc này gã kinh hãi quay đầu lại nhìn, thì đã phát hiện Cổ Dục vốn còn bị chắn phía sau đã hoàn toàn bật cao lên, đầu của Cổ Dục lúc này đã vượt qua độ cao của giỏ. Sau đó Cổ Dục nhanh chóng vươn tay đoạt được quả bóng bật ra, tiếp đó động tác liền mạch và mạnh mẽ như đang bổ xuống một cái rìu chiến.  

             “Bang!” Một tiếng giòn tan, tên sinh viên kia thì trực tiếp bị đẩy ra ngoài, còn Cổ Dục thì đang ở trên rổ đu một chút rồi mới nhảy xuống, dù sao thì an toàn vẫn là trên hết.  

             Thế nhưng lúc hắn tiếp đất thì những người khác đều cảm thấy choáng váng, con mẹ nó, bật cao thế này làm sao mà phòng thủ đây?  


             "Ặc! Tốt hơn là tôi nên ở bên ngoài vòng ném rổ vậy!” Nhìn dáng vẻ kinh hãi của tên sinh viên bị đẩy ra kia, Cổ Dục không khỏi sờ sờ mũi, cười nói.  

             "Ừm! Cậu vẫn nên chơi ở vòng ngoài đi.” Nuốt một ngụm nước bọt, ông chú bên này cũng đồng ý với Cổ Dục. Tiếp theo Cổ Dục chơi ở khu vực bên ngoài vòng, nếu hắn còn đứng ở trong vòng, đoán chừng cũng không ai dám chơi tiếp nữa. Nhưng cho dù hắn ở bên ngoài thì cũng không có ai có thể ngăn cản hắn được.  

             Trước đó đã nói, Cổ Dục ném ba điểm là cực kỳ chuẩn, hơn nữa tốc độ cực nhanh, chỉ cần có một không gian là có thể ném rổ. Lần thứ hai bóng được chuyền đến, vị trí của Cổ Dục kỳ thật cũng không quá tốt, hiện tại hắn cách đường ba điểm tương đối xa. Kỳ thật khoảng cách này gần vạch giữa sân hơn một chút, nhưng mà sau khi hắn tiếp nhận bóng thì lập tức ném rổ…  

             Hắn cứ như vậy mà ném rổ… sau đó bóng đi thẳng một đường vòng cung vào rổ…  


             "Con mẹ nó! Vầy sao chơi nữa đây…” Nhìn bóng rổ trực tiếp bay vào rổ, lúc này đối phương cũng đành buông xuôi. Sau đó mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói, cái này cũng thật sự là quá khi dễ người ta rồi.  

             Mà nghe đối phương nói, Cổ Dục cũng nở nụ cười. Quả thật, nếu như mình vẫn chơi như vậy thì không có cách nào đấu lại nữa. Thấy vậy, bắt đầu tiếp bóng lần thứ ba, Cổ Dục cũng thu liễm lại, hắn cũng không có ném bóng ở vạch ba điểm, trừ phi đồng đội thử qua vài lần không thành công thì hắn mới chớp cơ hội ném một cái. Hơn nữa, khi nhận bóng xong cũng không đột phá vòng tròn bên trong, nhiều lắm là luyện một chút khả năng đột phá cùng dẫn bóng, đa phần thời gian còn lại đều chuyền bóng cho đồng đội ghi điểm.  

             Lúc phòng thủ cũng chỉ phòng thủ khu vực của mình, trên cơ bản chính là chơi một kèm một.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!



Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị Truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị Story Chương 389: - Tự Làm Bánh Trung Thu
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...