Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 234: Tin Tức Ô Tô
Đề cử quyền sách "Nhân sinh hung hãn" đọc giả có thể đi xem
Chương 250: Tự do
Thế nào được gọi là cuộc sống thoải mái.
Cuộc sống thoải mái thực ra là cuộc sống mà bản thân mình thấy phù hợp với mình nhất.
Ngoại trừ có một số trường hợp cá biệt như thích ăn đắng, thích đi làm, ở ngoài thích được ông chủ mắng thì phần lớn người ta đều mong muốn một cuộc sống không khác nhau là mấy.
Muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì thì ăn, mỗi ngày được ngủ thả ga hay là đếm tiền đến mỏi cả tay…
Nhưng để có được cuộc sống sinh hoạt thoải mái giống như vậy thì điều đầu tiên chính là phải có điều kiện về kinh tế.
Trong cuộc sống hiện tại bây giờ, nếu ta không có đủ tài chính thì khi ta muốn đồ vật gì cũng đều không có được. Mặc dù nói ra điều này có chút tàn nhẫn nhưng sự thật chính là như vậy. Hay như câu thành ngữ: Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay.
Tức là: Nếu cha mẹ cho tiền thì đối với cha mẹ phải nói gì nghe nấy.
Nếu ông chủ cho tiền thì đối với ông chủ phải biết nịnh nọt.
Chỉ khi chúng ta có đủ thực lực về kinh tế, tiền tài đầy túi thì mới có thể đứng ra nói chuyện.
Tiếp nữa là cần phải có thời gian rảnh rỗi.
Cũng chính là có nhiều thời gian để bạn có thể xài tiền, và đi làm những việc mà mình yêu thích.
Vương Bà là một nhà tư tưởng vĩ đại, người khởi xướng chủ nghĩa nữ quyền, là sư tổ của nghề mai mối. Bà đã từng nói là một người nam nhân mà muốn thu hút được phụ nữ thì cần phải có năm điều kiện.
Chính là: Phan, lừa, Đặng, tiểu, nhàn.
Tức là nói thứ nhất phải đẹp như Phan An. Thứ hai phương diện đó phải mạnh mẽ như lừa. Thứ ba là nhiều tiền như Đặng Tông, một người giàu có thời Hán. Thứ tư là phải thận trọng che chở nữ nhân và cuối cùng là phải có thời gian rảnh rỗi dành cho nữ nhân. Đó chính là cực phẩm nam nhân.
Đương nhiên, kiểu người như vậy cũng chỉ là do nữ nhân tưởng tượng ra mà thôi chứ thực tế ở ngoài không hề tồn tại. Giống như Tây Môn đại quan nhân vậy, ông ta không có treo mình trên một thân cây. Ngoại trừ Kim Liên dẫn đến mất mạng thì ông còn có vợ chính thất là Trần Thất, sau này có vợ kế là Ngô Nguyệt Nương, vợ hai Lý Kiều Nhi, vợ ba Mạnh Ngọc Lâu, vợ bốn Tôn Tuyết Nga, vợ năm mới là Kim Liên, còn có vợ sáu Lý Bình Nhi. Ngoại trừ những người đó ra thì hắn ta còn có rất nhiều tình nhân bên ngoài không thể đếm hết được.
Bàng Xuân Mai, Nghênh Xuân, Tú Xuân, Lan Hương, Tống Huệ Liên, Vương Lục nhi, Như ý, Bôn Tứ tẩu, Đãi nguyên, Lâm thái thái, Lý Quế tỷ, Ngô Ngân, Trịnh Ái Nguyệt, Trương Tích Xuân, còn có một nam sủng là thư đồng của hắn ta…
Hồng lâu mộng… Khục, là bản danh tác có một không hai, ghi lại không ít những câu chuyện liên quan tới bọn họ.
Bởi vì vậy mới nói có đôi khi không nên yêu cầu gì quá cao, bởi vì yêu cầu càng cao thì kết quả ngược lại sẽ càng thấp.
Tất nhiên, hiện tại toàn bộ những điều này đều là suy nghĩ vớ vẩn của Cổ Dục mà thôi.
Bản thân Cổ Dục bây giờ đừng nói cái gì là vợ hai, vợ ba, vợ bốn, vợ năm, vợ sáu hay tình nhân gì đó. Hắn ngay cả chính thất còn chưa có, nghĩ tới những các khác có tác dụng chó gì chứ…….
Tuy nhiên như vậy cũng tốt, hắn muốn đi ra ngoài chơi, tới những nơi mà hắn tùy lúc đều có thể đi được. Chẳng qua có thể tự do đi ra ngoài chơi, nhưng mà chơi cái gì mới được chứ? Đây đúng là khiến ta phải suy ngẫm lại rồi.
Không thể không nói, độc thân có lúc thật quá nhàm chán. Phải đi tìm cho mình một lý do mới được, bởi vì bản thân bây giờ thật là không có một mục đích gì cả.
Dạo một vòng trong nhà, khi Cổ Dục di chuyển đến tủ lạnh bên kia chợt trong đầu lóe lên một ý tưởng, hắn nhẹ nhàng đập tay của mình một cái.
“A? Đúng rồi, tại sao ta không đi mua một chút thịt, như vậy có thể thuận tiện dạo chơi siêu thị một chút?” Nhìn thấy bên trong tủ lạnh đã không còn nhiều thịt, tính toán một chút Cổ Dục nhỏ giọng nói.
Nhà cổ dục loại thịt tiêu hao nhiều nhất chính là thịt tôm, bởi vì tôm chính là món hắn thích ăn nhất.
Vì vậy tôm chì và tôm hồng y hiện tại hắn không muốn bán, giữ lại để hắn ăn. Như vậy thì riêng về tôm hắn không cần phải bỏ tiền ra để mua.
Ngoại trừ tôm thì các loại thịt như cua, bào ngư, tôm hùm, trâu, dê, heo lượng tiêu thụ không khác nhau là mấy. Tuy nhiên các loại bình thường như cua, bào ngư, tôm hùm thì thường thường luôn có nguồn thu vào nên không cần phải mua.
Thế nhưng đối với thịt trâu, dê, heo thì số lượng lại không ngừng giảm xuống.
Khi thịt heo, thịt trâu hay thịt dê sắp hết, Cổ Dục có thể gọi điện cho Hoàng Hưng Triết đưa tới. Hoặc là hắn gọi Cổ Tấn mang từ trên trấn về cho hắn.
Nhưng mà hiện tại thịt heo không còn nhiều lắm.
Cổ Dục gần như không ăn thịt mỡ, ngay cả sủi cảo hắn cũng chỉ dùng thịt thăn nhỏ để làm, còn bình thường nếu làm các món ướp mắm chiên thì dùng thịt thăn lớn làm.
Nhưng mà một con lợn bình thường cũng chỉ có 2 cái thịt thăn, trong nhà dù sao đi nữa cũng phải giữ lại một cái, nhưng mà cũng chỉ có tối đa một cái. Mặc dù bây giờ chưa tới tết, thịt heo trong thôn giết bán mặc dù ăn cũng ngon nhưng mà số lượng lại không có nhiều.
Sau khi xác nhận thịt thăn nhà mình không còn nhiều thì Cổ Dục nói với Lâm Lôi, Lý Vân Vân và Phùng Thư Nhân một tiếng sau đó lái xe rời khỏi nhà. Tuy nhiên hôm nay lại có một bất ngờ xảy ra đó là lúc hắn chuẩn bị lái xe chạy đi thì Vua Núi chạy tới tay lái phụ của hắn để đi cùng.
Ban đầu Cổ Dục cho rằng Phùng Thư Nhân sẽ cùng hắn đi, dù sao trước đó cô gái nhỏ này cũng là người ham vui nhất. Nhưng mà không ngờ lúc này cô bé ấy lại đang rất bận.
Cổ Dục nhớ lại sự kiện ngày hôm đó. Phòng livestream lượt xem cực cao không hề giảm, đỉnh điểm lên tới 40 triệu người xem. Lượt bình luận không ngừng tràn vào, cơ hồ như muốn đánh sập luôn cả website. Số người theo dõi của Phùng Thư Nhân cũng đã vượt hơn 2 triệu.
Thực sự là 2 triệu lượt theo dõi, chưa từng mua fan hay trải qua cuộc vận động nào cả.
Do đó, dạo gần đây Phùng Thư Nhân mặc dù cũng thấy rất phiền phức. Thế nhưng mà cô bé mỗi ngày đều điên cuồng nghiên cứu xem có cái gì tốt để phát trực tiếp hay không. Vì biết đi phát trực tiếp ở siêu thị không có cái gì hay ho, cho nên cô bé trực tiếp cự tuyệt. Nhưng mà Vua Núi lại không giống vậy, rất khó khăn mới được ra ngoài nên nó rất háo hức.
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 250: Tự do
Thế nào được gọi là cuộc sống thoải mái.
Cuộc sống thoải mái thực ra là cuộc sống mà bản thân mình thấy phù hợp với mình nhất.
Ngoại trừ có một số trường hợp cá biệt như thích ăn đắng, thích đi làm, ở ngoài thích được ông chủ mắng thì phần lớn người ta đều mong muốn một cuộc sống không khác nhau là mấy.
Muốn làm gì thì làm, muốn ăn gì thì ăn, mỗi ngày được ngủ thả ga hay là đếm tiền đến mỏi cả tay…
Nhưng để có được cuộc sống sinh hoạt thoải mái giống như vậy thì điều đầu tiên chính là phải có điều kiện về kinh tế.
Trong cuộc sống hiện tại bây giờ, nếu ta không có đủ tài chính thì khi ta muốn đồ vật gì cũng đều không có được. Mặc dù nói ra điều này có chút tàn nhẫn nhưng sự thật chính là như vậy. Hay như câu thành ngữ: Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay.
Tức là: Nếu cha mẹ cho tiền thì đối với cha mẹ phải nói gì nghe nấy.
Nếu ông chủ cho tiền thì đối với ông chủ phải biết nịnh nọt.
Chỉ khi chúng ta có đủ thực lực về kinh tế, tiền tài đầy túi thì mới có thể đứng ra nói chuyện.
Tiếp nữa là cần phải có thời gian rảnh rỗi.
Cũng chính là có nhiều thời gian để bạn có thể xài tiền, và đi làm những việc mà mình yêu thích.
Vương Bà là một nhà tư tưởng vĩ đại, người khởi xướng chủ nghĩa nữ quyền, là sư tổ của nghề mai mối. Bà đã từng nói là một người nam nhân mà muốn thu hút được phụ nữ thì cần phải có năm điều kiện.
Chính là: Phan, lừa, Đặng, tiểu, nhàn.
Tức là nói thứ nhất phải đẹp như Phan An. Thứ hai phương diện đó phải mạnh mẽ như lừa. Thứ ba là nhiều tiền như Đặng Tông, một người giàu có thời Hán. Thứ tư là phải thận trọng che chở nữ nhân và cuối cùng là phải có thời gian rảnh rỗi dành cho nữ nhân. Đó chính là cực phẩm nam nhân.
Đương nhiên, kiểu người như vậy cũng chỉ là do nữ nhân tưởng tượng ra mà thôi chứ thực tế ở ngoài không hề tồn tại. Giống như Tây Môn đại quan nhân vậy, ông ta không có treo mình trên một thân cây. Ngoại trừ Kim Liên dẫn đến mất mạng thì ông còn có vợ chính thất là Trần Thất, sau này có vợ kế là Ngô Nguyệt Nương, vợ hai Lý Kiều Nhi, vợ ba Mạnh Ngọc Lâu, vợ bốn Tôn Tuyết Nga, vợ năm mới là Kim Liên, còn có vợ sáu Lý Bình Nhi. Ngoại trừ những người đó ra thì hắn ta còn có rất nhiều tình nhân bên ngoài không thể đếm hết được.
Bàng Xuân Mai, Nghênh Xuân, Tú Xuân, Lan Hương, Tống Huệ Liên, Vương Lục nhi, Như ý, Bôn Tứ tẩu, Đãi nguyên, Lâm thái thái, Lý Quế tỷ, Ngô Ngân, Trịnh Ái Nguyệt, Trương Tích Xuân, còn có một nam sủng là thư đồng của hắn ta…
Hồng lâu mộng… Khục, là bản danh tác có một không hai, ghi lại không ít những câu chuyện liên quan tới bọn họ.
Bởi vì vậy mới nói có đôi khi không nên yêu cầu gì quá cao, bởi vì yêu cầu càng cao thì kết quả ngược lại sẽ càng thấp.
Tất nhiên, hiện tại toàn bộ những điều này đều là suy nghĩ vớ vẩn của Cổ Dục mà thôi.
Bản thân Cổ Dục bây giờ đừng nói cái gì là vợ hai, vợ ba, vợ bốn, vợ năm, vợ sáu hay tình nhân gì đó. Hắn ngay cả chính thất còn chưa có, nghĩ tới những các khác có tác dụng chó gì chứ…….
Tuy nhiên như vậy cũng tốt, hắn muốn đi ra ngoài chơi, tới những nơi mà hắn tùy lúc đều có thể đi được. Chẳng qua có thể tự do đi ra ngoài chơi, nhưng mà chơi cái gì mới được chứ? Đây đúng là khiến ta phải suy ngẫm lại rồi.
Không thể không nói, độc thân có lúc thật quá nhàm chán. Phải đi tìm cho mình một lý do mới được, bởi vì bản thân bây giờ thật là không có một mục đích gì cả.
Dạo một vòng trong nhà, khi Cổ Dục di chuyển đến tủ lạnh bên kia chợt trong đầu lóe lên một ý tưởng, hắn nhẹ nhàng đập tay của mình một cái.
“A? Đúng rồi, tại sao ta không đi mua một chút thịt, như vậy có thể thuận tiện dạo chơi siêu thị một chút?” Nhìn thấy bên trong tủ lạnh đã không còn nhiều thịt, tính toán một chút Cổ Dục nhỏ giọng nói.
Nhà cổ dục loại thịt tiêu hao nhiều nhất chính là thịt tôm, bởi vì tôm chính là món hắn thích ăn nhất.
Vì vậy tôm chì và tôm hồng y hiện tại hắn không muốn bán, giữ lại để hắn ăn. Như vậy thì riêng về tôm hắn không cần phải bỏ tiền ra để mua.
Ngoại trừ tôm thì các loại thịt như cua, bào ngư, tôm hùm, trâu, dê, heo lượng tiêu thụ không khác nhau là mấy. Tuy nhiên các loại bình thường như cua, bào ngư, tôm hùm thì thường thường luôn có nguồn thu vào nên không cần phải mua.
Thế nhưng đối với thịt trâu, dê, heo thì số lượng lại không ngừng giảm xuống.
Khi thịt heo, thịt trâu hay thịt dê sắp hết, Cổ Dục có thể gọi điện cho Hoàng Hưng Triết đưa tới. Hoặc là hắn gọi Cổ Tấn mang từ trên trấn về cho hắn.
Nhưng mà hiện tại thịt heo không còn nhiều lắm.
Cổ Dục gần như không ăn thịt mỡ, ngay cả sủi cảo hắn cũng chỉ dùng thịt thăn nhỏ để làm, còn bình thường nếu làm các món ướp mắm chiên thì dùng thịt thăn lớn làm.
Nhưng mà một con lợn bình thường cũng chỉ có 2 cái thịt thăn, trong nhà dù sao đi nữa cũng phải giữ lại một cái, nhưng mà cũng chỉ có tối đa một cái. Mặc dù bây giờ chưa tới tết, thịt heo trong thôn giết bán mặc dù ăn cũng ngon nhưng mà số lượng lại không có nhiều.
Sau khi xác nhận thịt thăn nhà mình không còn nhiều thì Cổ Dục nói với Lâm Lôi, Lý Vân Vân và Phùng Thư Nhân một tiếng sau đó lái xe rời khỏi nhà. Tuy nhiên hôm nay lại có một bất ngờ xảy ra đó là lúc hắn chuẩn bị lái xe chạy đi thì Vua Núi chạy tới tay lái phụ của hắn để đi cùng.
Ban đầu Cổ Dục cho rằng Phùng Thư Nhân sẽ cùng hắn đi, dù sao trước đó cô gái nhỏ này cũng là người ham vui nhất. Nhưng mà không ngờ lúc này cô bé ấy lại đang rất bận.
Cổ Dục nhớ lại sự kiện ngày hôm đó. Phòng livestream lượt xem cực cao không hề giảm, đỉnh điểm lên tới 40 triệu người xem. Lượt bình luận không ngừng tràn vào, cơ hồ như muốn đánh sập luôn cả website. Số người theo dõi của Phùng Thư Nhân cũng đã vượt hơn 2 triệu.
Thực sự là 2 triệu lượt theo dõi, chưa từng mua fan hay trải qua cuộc vận động nào cả.
Do đó, dạo gần đây Phùng Thư Nhân mặc dù cũng thấy rất phiền phức. Thế nhưng mà cô bé mỗi ngày đều điên cuồng nghiên cứu xem có cái gì tốt để phát trực tiếp hay không. Vì biết đi phát trực tiếp ở siêu thị không có cái gì hay ho, cho nên cô bé trực tiếp cự tuyệt. Nhưng mà Vua Núi lại không giống vậy, rất khó khăn mới được ra ngoài nên nó rất háo hức.
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Đánh giá:
Truyện Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Story
Chương 234: Tin Tức Ô Tô
10.0/10 từ 12 lượt.