Bảo Bối Giá Trên Trời
Chương 547: Quan hệ bạn giường
81@-Editor: Nguyetmai
Sau một lúc đau lòng, Hứa Tâm Nhu cho rằng việc quan trọng nhất lúc này chính là giữ Hoắc Cảnh Đường lại.
Vốn dĩ hai người bắt tay với nhau vì lợi ích, Hoắc Cảnh Đường muốn lợi dụng đứa con trong bụng cô ta nên mới đồng ý cưới cô ta.
Nhưng mà hiện tại đứa bé đã mất rồi, Hoắc Cảnh Đường sẽ đối xử với cô ta như thế nào?
"Cảnh Đường… Bây giờ em…" Hứa Tâm Nhu bắt đầu phát huy thực lực diễn xuất của mình ra, giọng nói diễn cảm, nước mắt tuôn như mưa: "Con của em đã mất rồi…"
"Không còn nữa thì thôi vậy, cô cứ chăm sóc thân thể trước đã."
Trước đây Hoắc Cảnh Đường cũng từng thấy tức giận vì chuyện này, nhưng hiện tại, anh ta đã tỉnh táo lại rồi.
Quan hệ giữa anh ta với Hứa Tâm Nhu cũng chỉ là quan hệ bạn giường, bắt tay nhau vì lợi ích, không có chút tình cảm thật sự nào.
Huống chi đứa con trong bụng cô ta cũng không phải của anh ta, có hay không có thì liên quan gì đến anh ta?
"Cảnh Đường, anh phải báo thù cho em, đừng dễ dàng buông tha cho ả Cảnh Hi hèn hạ kia!"
"Tôi sẽ xem xét sau."
Anh ta đáp lời một cách qua loa.
Ngay cả Hoắc Cảnh Đường cũng cảm thấy việc ngày hôm nay không thể hoàn toàn trách Cảnh Hi được. Nếu không phải Hứa Tâm Nhu nhất quyết muốn tranh giành chiếc nhẫn kia, vậy thì cũng sẽ không xảy ra xung đột.
Nếu như cô ta chịu nghe lời anh ta, chọn một chiếc khác thì đâu có xảy ra chuyện thế này?
Hứa Tâm Nhu khóc lóc thê thảm, muốn thăm dò thử thái độ của Hoắc Cảnh Đường: "Cảnh Đường, con của chúng ta đã mất rồi, vậy hôn lễ của chúng ta…"
"Để sau rồi tính."
Thái độ của Hoắc Cảnh Đường đã thể hiện rõ, không có con nữa thì kết hôn cái gì chứ?
Vốn dĩ anh ta cũng không muốn kết hôn với Hứa Tâm Nhu lắm, dù sao anh ta cũng không muốn trở thành người đổ vỏ, nhặt đôi giày hỏng về mang.
Trong cái giới này, không có bức tường nào là kín gió. Trước đây Hứa Tâm Nhu đã qua tay bao nhiêu người đàn ông, anh ta chỉ cần tra một cái là rõ ràng hết thảy.
Anh ta cũng không muốn sau này bị người khác chỉ trỏ sau lưng, bảo rằng anh ta lấy một phương tiện công cộng về nhà.
Hiện tại, nếu như đã không còn đứa bé nữa, vậy thì nhân cơ hội này hủy bỏ luôn hôn sự là tốt nhất.
Dù sao thì bây giờ anh ta cũng đã chiếm được Công ty Giải trí Vân Hải, quyền lợi ở Tập đoàn Hoắc thị sau này có thể từ từ tính sau.
Bớt một Hứa Tâm Nhu, anh ta vẫn có thể hoàn thành được mục tiêu của mình.
"Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đã thông báo với người nhà để họ đến chăm cô rồi, bây giờ ở công ty có một cuộc họp quan trọng, tôi đi trước."
Hoắc Cảnh Đường cho rằng anh ta đưa cô ta đến bệnh viện là đã quan tâm giúp đỡ hết lòng rồi. Bàn giao xong mọi chuyện, anh ta đứng dậy rời khỏi phòng bệnh.
"Cảnh Đường, anh đừng đi mà, anh đừng đi…"
Mặc cho Hứa Tâm Nhu níu giữ thế nào, Hoắc Cảnh Đường cũng không quay đầu lại.
Cho đến lúc này, Hứa Tâm Nhu mới phát hiện, Hoắc Cảnh Đường là người tuyệt tình đến mức nào.
Sau khi cô ta giúp đỡ anh ta ngồi lên ngai vàng của Công ty Giải trí Vân Hải, bản thân cũng hết giá trị lợi dụng, anh ta sẽ không hề do dự mà đá thẳng cô ta đi.
Vốn tưởng rằng cô ta đá Sở Vũ Hách, bám vào Hoắc Cảnh Đường là có thể nhân cơ hội này để bước chân vào nhà họ Hoắc, sau đó hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Lăn lộn lâu như vậy, kết quả lại thành công dã tràng.
Hứa Tâm Nhu không cam lòng, cực kỳ không cam lòng.
Bản tính của cô ta vốn ganh đua hiếu thắng, chưa bao giờ chịu thua ai bao giờ. Trong cơn tức giận, Hứa Tâm Nhu gạt hết đồ vật trên bàn xuống đất.
Âm thanh loảng xoảng khi đồ vật rơi xuống đất vang lên, Văn Lệ đi từ ngoài cửa vào bị giật mình.
"Tâm Nhu, cô bình tĩnh một chút."
Sau khi nhận được tin tức, Văn Lệ lập tức chạy đến chăm sóc Hứa Tâm Nhu.
"Văn Lệ…"
Hứa Tâm Nhu nhìn thấy Văn Lệ thì khóc càng lớn hơn.
"Đừng khóc, đừng khóc, nói cho tôi biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Không phải cô vẫn đang ổn sao? Sao đột nhiên lại sảy thai chứ? Mà cô có con lúc nào thế?"
Văn Lệ đi theo cô ta lâu như vậy, chỉ có duy nhất chuyện Hứa Tâm Nhu mang thai lần này là không hề biết gì.
Lời nói của Văn Lệ khiến Hứa Tâm Nhu chú ý, cô ta dừng khóc, hỏi: "Sao cô lại biết tôi sảy thai?"
Bảo Bối Giá Trên Trời
Sau một lúc đau lòng, Hứa Tâm Nhu cho rằng việc quan trọng nhất lúc này chính là giữ Hoắc Cảnh Đường lại.
Vốn dĩ hai người bắt tay với nhau vì lợi ích, Hoắc Cảnh Đường muốn lợi dụng đứa con trong bụng cô ta nên mới đồng ý cưới cô ta.
Nhưng mà hiện tại đứa bé đã mất rồi, Hoắc Cảnh Đường sẽ đối xử với cô ta như thế nào?
"Cảnh Đường… Bây giờ em…" Hứa Tâm Nhu bắt đầu phát huy thực lực diễn xuất của mình ra, giọng nói diễn cảm, nước mắt tuôn như mưa: "Con của em đã mất rồi…"
"Không còn nữa thì thôi vậy, cô cứ chăm sóc thân thể trước đã."
Trước đây Hoắc Cảnh Đường cũng từng thấy tức giận vì chuyện này, nhưng hiện tại, anh ta đã tỉnh táo lại rồi.
Quan hệ giữa anh ta với Hứa Tâm Nhu cũng chỉ là quan hệ bạn giường, bắt tay nhau vì lợi ích, không có chút tình cảm thật sự nào.
Huống chi đứa con trong bụng cô ta cũng không phải của anh ta, có hay không có thì liên quan gì đến anh ta?
"Cảnh Đường, anh phải báo thù cho em, đừng dễ dàng buông tha cho ả Cảnh Hi hèn hạ kia!"
"Tôi sẽ xem xét sau."
Anh ta đáp lời một cách qua loa.
Ngay cả Hoắc Cảnh Đường cũng cảm thấy việc ngày hôm nay không thể hoàn toàn trách Cảnh Hi được. Nếu không phải Hứa Tâm Nhu nhất quyết muốn tranh giành chiếc nhẫn kia, vậy thì cũng sẽ không xảy ra xung đột.
Nếu như cô ta chịu nghe lời anh ta, chọn một chiếc khác thì đâu có xảy ra chuyện thế này?
Hứa Tâm Nhu khóc lóc thê thảm, muốn thăm dò thử thái độ của Hoắc Cảnh Đường: "Cảnh Đường, con của chúng ta đã mất rồi, vậy hôn lễ của chúng ta…"
"Để sau rồi tính."
Thái độ của Hoắc Cảnh Đường đã thể hiện rõ, không có con nữa thì kết hôn cái gì chứ?
Vốn dĩ anh ta cũng không muốn kết hôn với Hứa Tâm Nhu lắm, dù sao anh ta cũng không muốn trở thành người đổ vỏ, nhặt đôi giày hỏng về mang.
Trong cái giới này, không có bức tường nào là kín gió. Trước đây Hứa Tâm Nhu đã qua tay bao nhiêu người đàn ông, anh ta chỉ cần tra một cái là rõ ràng hết thảy.
Anh ta cũng không muốn sau này bị người khác chỉ trỏ sau lưng, bảo rằng anh ta lấy một phương tiện công cộng về nhà.
Hiện tại, nếu như đã không còn đứa bé nữa, vậy thì nhân cơ hội này hủy bỏ luôn hôn sự là tốt nhất.
Dù sao thì bây giờ anh ta cũng đã chiếm được Công ty Giải trí Vân Hải, quyền lợi ở Tập đoàn Hoắc thị sau này có thể từ từ tính sau.
Bớt một Hứa Tâm Nhu, anh ta vẫn có thể hoàn thành được mục tiêu của mình.
"Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đã thông báo với người nhà để họ đến chăm cô rồi, bây giờ ở công ty có một cuộc họp quan trọng, tôi đi trước."
Hoắc Cảnh Đường cho rằng anh ta đưa cô ta đến bệnh viện là đã quan tâm giúp đỡ hết lòng rồi. Bàn giao xong mọi chuyện, anh ta đứng dậy rời khỏi phòng bệnh.
"Cảnh Đường, anh đừng đi mà, anh đừng đi…"
Mặc cho Hứa Tâm Nhu níu giữ thế nào, Hoắc Cảnh Đường cũng không quay đầu lại.
Cho đến lúc này, Hứa Tâm Nhu mới phát hiện, Hoắc Cảnh Đường là người tuyệt tình đến mức nào.
Sau khi cô ta giúp đỡ anh ta ngồi lên ngai vàng của Công ty Giải trí Vân Hải, bản thân cũng hết giá trị lợi dụng, anh ta sẽ không hề do dự mà đá thẳng cô ta đi.
Vốn tưởng rằng cô ta đá Sở Vũ Hách, bám vào Hoắc Cảnh Đường là có thể nhân cơ hội này để bước chân vào nhà họ Hoắc, sau đó hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Lăn lộn lâu như vậy, kết quả lại thành công dã tràng.
Hứa Tâm Nhu không cam lòng, cực kỳ không cam lòng.
Bản tính của cô ta vốn ganh đua hiếu thắng, chưa bao giờ chịu thua ai bao giờ. Trong cơn tức giận, Hứa Tâm Nhu gạt hết đồ vật trên bàn xuống đất.
Âm thanh loảng xoảng khi đồ vật rơi xuống đất vang lên, Văn Lệ đi từ ngoài cửa vào bị giật mình.
"Tâm Nhu, cô bình tĩnh một chút."
Sau khi nhận được tin tức, Văn Lệ lập tức chạy đến chăm sóc Hứa Tâm Nhu.
"Văn Lệ…"
Hứa Tâm Nhu nhìn thấy Văn Lệ thì khóc càng lớn hơn.
"Đừng khóc, đừng khóc, nói cho tôi biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Không phải cô vẫn đang ổn sao? Sao đột nhiên lại sảy thai chứ? Mà cô có con lúc nào thế?"
Văn Lệ đi theo cô ta lâu như vậy, chỉ có duy nhất chuyện Hứa Tâm Nhu mang thai lần này là không hề biết gì.
Lời nói của Văn Lệ khiến Hứa Tâm Nhu chú ý, cô ta dừng khóc, hỏi: "Sao cô lại biết tôi sảy thai?"
Bảo Bối Giá Trên Trời
Đánh giá:
Truyện Bảo Bối Giá Trên Trời
Story
Chương 547: Quan hệ bạn giường
10.0/10 từ 28 lượt.