Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Chương 565: Giải trí là cái chuồng
Mục Thiên Dương xuống xe, cài nút thắt áo lên, sau đó cúi đầu, tay cầm ngọc trắng muốt trong tay, nhẫn lam bảo thạch lập tức hấp dẫn con mắt của phóng viên. Mặc dù có bảo về và nhân viên phục vụ vây quanh, vẫn có người chen lách chụp ảnh.
Uyển Tình bước xuống từ trên xe, có chút khẩn trương muốn tiếp cận Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương đỡ lấy eo của cô, lôi kéo cô đến bên cạnh mình, lại duỗi tay ra vịn Thiên Tuyết.
Lần này phóng viên điên cuồng hẳn lên.
Thiên Tuyết vuốt lại tóc tai, vòng thủy tinh bên tai hiện lên một chút quyến rũ, cô ung dung tao nhã mà nói: “Em đi vào trước, hai người vào sau nhé.”
Mục Thiên Dương nghĩ, đâu nào đến phiên bọn họ? Còn có đạo diễn, diễn viên chính... đây là điện ảnh làm tuyên truyền, loại dân chúng bình thường như bọn họ tất nhiên không thể chiếm quá nhiều thời lượng.
Diễn viên chính tiến đến, người xung qunah hô lên đinh tai nhức óc, nhao nhao vì diễn viên mình thích mà kêu gào.
Thiên Tuyết tiến vào, mọi người lại ong ong thảo luận: Ai vậy? Có phải người đó kia không, có phải người thuê phòng với Âu Kỳ Thắng ở Hải Nam không, Âu Kỳ Thắng bị nắm, chắc là không thích cô ta, nếu không thì chắc chắn cô ta sẽ thay vị trí của Thôi Trinh Hi...
Phóng viên còn lại là: Mẹ kiếp, Thiên Tuyết, nhanh chụp đi, chắc chắn cô ấy đại diện cho anh mình đến, đây là nhân vật lớn.
Uyển Tình và Mục Thiên Dương tiến vào, người xem đều vô cùng yên lặng, đều nghi ngờ đôi nam soái mỹ nữ này là ai, có phải người mới không? Chỉ có cực ít người biết đây là tổng giám đốc của Mục thị.
Phóng viên: Mẹ kiếp, nhanh lên, nhanh lên, Mục tổng giám đốc, bên cạnh chính là phu nhân của anh ta rồi? Người xem đều rất căng thẳng, ánh mắt voo cùng dịu dàng, tươi cường... ni cô cái gì không cho độc nhất vô nhị,...
Người xem có chút fan cực kỳ phẫn nọ, cảm thấy bọn phóng viên này điên rồi: Trinh Hi của chúng ta đến sao bọn chúng không ra sức chụp như thế?
Phóng viên mới phẫn nộ: Các người đúng là SB, một người tới Trung Quốc xin cơm, có thể so sánh với người đầu tư ở đây sao? Cho dù không có Mục Thiên Dương, còn có đạo diễn, diễn viên chính, Thôi Trinh Hi chỉ là một nữ thứ liệu có đủ không? Không thấy Sở Duy ra sức nâng đỡ Nghê Phái Y đó sao...
Nghê Phái Y là cảnh sát Hải Nam theo Âu Kỳ Thắng phát hiện ra tiểu minh tinh trog phòng, vào lần đầu hôm nay lại tham gia diễn xuất, có vài câu nói... đừng nhìn chỉ có vài lời thoại, cô đúng là năm trước mới bắt đầu gia nhập, nhưng có thể thấy đây chính là vốn gốc của Sở Duy. Mà Âu Kỳ Thắng vào tù đối với cô cũng không hề có bất kỳ ảnh hưởng gì, gần đây tin tức của cô vẫn rất nhiều, trên cơ bản đã áp đảo Thôi Trinh Hi....
Phóng viên giói nhất đánh hơi, còn có thể nắm giữ tư liệu trực tiếp, sớm liền biết công ty đại diện tận lực nâng đỡ Nghê Phái Y, cho nên đối với Thôi Trinh Hi cũng không còn nhiều ham hố.
Lễ chiếu mở màn bắt đầu, chủ yếu là truyền thông phỏng vấn nhân viên, sau đó diễn viên và mọi người giao lưu, nói một chút chuyện xấu xảy ra khi đóng phim, tiếp theo có mấy ngôi sao ca nhạc lên sân khấu hát.
Mục Thiên Dương vẫn mang theo Uyển Tình ở bên dưới, cho đến cuối cùng khởi động nghi thức, anh mới là người đầu tư bị mời lên đài. Lúc này lên đài, diễn viên chiếm một nửa, còn lại người xem đều không biết là ai, nhưng minh tinh còn phải nhường đường cho bọn họ ở giữa, chính mình đứng bên rìa...
Mục Thiên Dương tự nhiên đứng chính giữa, anh liên quan Uyển Tình, nắm tay cô cùng hành động.
Mục Thiên Dương thể hiện trận trước, thư ký của anh đã đến đây, đã sớm chào hỏi với người chủ trì, không thể phỏng vấn, cho nên người chủ trì chỉ có thể nói: Đây là người đầu tư cho bộ phim, Mục tiên sinh....
Người xem vô cùng nghi ngờ, lại vẫn biết người bên cạnh Mục Thiên Dương là ai, kết quả người ta vẫn cứ không nói, mọi người chỉ có thể mắng người chủ trì 100 lần ở trong lòng.
Người chủ trì buồn bực: Chúng ta là thân bất do kỷ? Không nhìn thấy phía trước chúng ta thì vinh quang, đằng sau cái gì cũng không phải sao...
Lễ chiếu mở màn kết thúc, bắt đầu xem phim.
Điện ảnh không tồi, nhìn đến sau cùng, Uyển Tình suýt khóc, nói với Mục Thiên Dương: “Anh phải kiếm thật nhiều tiền.”
“Em an tâm...”
“Ưm... Nói không chừng cái nhìn của người khác và em bất đồng...”
Mục Thiên Dương cười nhẹ: “Vậy em còn nói anh sẽ kiếm tiền?>”
Uyển tình nghĩ muốn, quả nhiên có tiền có thể sử quỷ thôi ma.
Cái này lễ chiếu mở màn, nàng chỉnh thể mà nói vẫn tương đối tự tại.
Đạo diễn ở trong hội lăn lộn vài thập niên, nhân vật chính lấy quá ảnh đế, diễn viên, tự nhiên cũng là mò mẫm lăn lộn đi lên, đều đã rất biết xem ánh mắt, uyển tình nói chuyện với bọn họ, cảm giác đến vô cùng tự tại.
Con người mới nghê phái y cực kỳ an tĩnh, quả thực là cái ngoan ngoãn bài; thôi trinh hi khéo léo, uyển tình tuy nhiên trong lòng có vướng mắc, nhưng nhân gia không có tới khiêu khích, cũng cực kỳ thư sướng.
Để cho nàng hơi chút không thoải mái, cư nhiên là trung gian nửa vời hai cái nhị tuyến minh tinh! Kia hai người không xách thanh thân phận của tự mình, ôm may mắn ý nghĩ, tổng tìm cơ hội hướng Mục Thiên dương làm nũng, liếc mắt đưa tình, lại vẫn cố ý hướng Mục Thiên dương bên người xuyên nhập.
Uyển tình thập phần không thích.
Mục Thiên dương cũng không hỉ, nhàn nhạt địa liếc sở duy liếc mắt một cái.
Sở duy vừa thấy, lại vẫn hảo không phải nhà mình công ty nhân. Bất quá hắn cũng đi tra xét tra, xem sau lưng có hay không kim chủ, có liền cho kim chủ gọi điện thoại, lời nói nói bậy, nhân gia tự nhiên không muốn nâng rồi. Sau đó từ từ, kia hai người thông cáo ít đi, hiệp ước ít đi... Thêm nữa hành động lại thối nát, chỉ có thể đi hỗn kịch truyền hình rồi. - - điện ảnh cùng kịch truyền hình kia không phải một đẳng cấp a! Tái hỏa kịch truyền hình diễn viên đều muốn đi đóng phim, tái hỏa kịch truyền hình diễn viên mới vừa đi đóng phim khi đó đều đã khả năng chịu khi dễ.
Uyển tình không biết đến tiếp sau phát triển, chỉ là lúc ấy sau khi trở về, Mục Thiên dương nói về sau không đầu tư điện ảnh và truyền hình nghiệp, nàng mừng rỡ tự tại: “Kia cũng được, miễn cho có người lão hướng trên thân ngươi dính! Ngươi tái giữ mình trong sach, không chịu nổi có chút nhân tâm hoài quỷ thai!”
“Liền là!” Mục Thiên dương gật đầu, “Cho nên anh không vỗ.”
“Uh`m, dậy ta Anh ngữ.”
Mục Thiên dương lập tức vui rạo rực địa dạy nàng Anh ngữ. Hắn dạy Anh ngữ thôi, chủ yếu là Anh ngữ đối thoại, biến thành uyển tình nửa đêm nằm mơ đều đã đang nói Anh ngữ.
Trước khi vào học nửa tháng, trong trường học có người, uyển tình trở về làm đi học trở lại thủ tục.
Về thi lại, có chút khoa là không có chính thức cuối kỳ khảo, là Lão sư tại sau cùng một đường khóa làm tiểu trắc nghiệm, hoặc là bố trí một cái bài tập, viết cái luận văn gì gì đó. Loại này khóa, uyển tình chỉ có thể đi tìm lão sư, xem Lão sư để cho nàng như thế nào khảo.
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Uyển Tình bước xuống từ trên xe, có chút khẩn trương muốn tiếp cận Mục Thiên Dương. Mục Thiên Dương đỡ lấy eo của cô, lôi kéo cô đến bên cạnh mình, lại duỗi tay ra vịn Thiên Tuyết.
Lần này phóng viên điên cuồng hẳn lên.
Thiên Tuyết vuốt lại tóc tai, vòng thủy tinh bên tai hiện lên một chút quyến rũ, cô ung dung tao nhã mà nói: “Em đi vào trước, hai người vào sau nhé.”
Mục Thiên Dương nghĩ, đâu nào đến phiên bọn họ? Còn có đạo diễn, diễn viên chính... đây là điện ảnh làm tuyên truyền, loại dân chúng bình thường như bọn họ tất nhiên không thể chiếm quá nhiều thời lượng.
Diễn viên chính tiến đến, người xung qunah hô lên đinh tai nhức óc, nhao nhao vì diễn viên mình thích mà kêu gào.
Thiên Tuyết tiến vào, mọi người lại ong ong thảo luận: Ai vậy? Có phải người đó kia không, có phải người thuê phòng với Âu Kỳ Thắng ở Hải Nam không, Âu Kỳ Thắng bị nắm, chắc là không thích cô ta, nếu không thì chắc chắn cô ta sẽ thay vị trí của Thôi Trinh Hi...
Phóng viên còn lại là: Mẹ kiếp, Thiên Tuyết, nhanh chụp đi, chắc chắn cô ấy đại diện cho anh mình đến, đây là nhân vật lớn.
Uyển Tình và Mục Thiên Dương tiến vào, người xem đều vô cùng yên lặng, đều nghi ngờ đôi nam soái mỹ nữ này là ai, có phải người mới không? Chỉ có cực ít người biết đây là tổng giám đốc của Mục thị.
Phóng viên: Mẹ kiếp, nhanh lên, nhanh lên, Mục tổng giám đốc, bên cạnh chính là phu nhân của anh ta rồi? Người xem đều rất căng thẳng, ánh mắt voo cùng dịu dàng, tươi cường... ni cô cái gì không cho độc nhất vô nhị,...
Người xem có chút fan cực kỳ phẫn nọ, cảm thấy bọn phóng viên này điên rồi: Trinh Hi của chúng ta đến sao bọn chúng không ra sức chụp như thế?
Phóng viên mới phẫn nộ: Các người đúng là SB, một người tới Trung Quốc xin cơm, có thể so sánh với người đầu tư ở đây sao? Cho dù không có Mục Thiên Dương, còn có đạo diễn, diễn viên chính, Thôi Trinh Hi chỉ là một nữ thứ liệu có đủ không? Không thấy Sở Duy ra sức nâng đỡ Nghê Phái Y đó sao...
Nghê Phái Y là cảnh sát Hải Nam theo Âu Kỳ Thắng phát hiện ra tiểu minh tinh trog phòng, vào lần đầu hôm nay lại tham gia diễn xuất, có vài câu nói... đừng nhìn chỉ có vài lời thoại, cô đúng là năm trước mới bắt đầu gia nhập, nhưng có thể thấy đây chính là vốn gốc của Sở Duy. Mà Âu Kỳ Thắng vào tù đối với cô cũng không hề có bất kỳ ảnh hưởng gì, gần đây tin tức của cô vẫn rất nhiều, trên cơ bản đã áp đảo Thôi Trinh Hi....
Phóng viên giói nhất đánh hơi, còn có thể nắm giữ tư liệu trực tiếp, sớm liền biết công ty đại diện tận lực nâng đỡ Nghê Phái Y, cho nên đối với Thôi Trinh Hi cũng không còn nhiều ham hố.
Lễ chiếu mở màn bắt đầu, chủ yếu là truyền thông phỏng vấn nhân viên, sau đó diễn viên và mọi người giao lưu, nói một chút chuyện xấu xảy ra khi đóng phim, tiếp theo có mấy ngôi sao ca nhạc lên sân khấu hát.
Mục Thiên Dương vẫn mang theo Uyển Tình ở bên dưới, cho đến cuối cùng khởi động nghi thức, anh mới là người đầu tư bị mời lên đài. Lúc này lên đài, diễn viên chiếm một nửa, còn lại người xem đều không biết là ai, nhưng minh tinh còn phải nhường đường cho bọn họ ở giữa, chính mình đứng bên rìa...
Mục Thiên Dương tự nhiên đứng chính giữa, anh liên quan Uyển Tình, nắm tay cô cùng hành động.
Mục Thiên Dương thể hiện trận trước, thư ký của anh đã đến đây, đã sớm chào hỏi với người chủ trì, không thể phỏng vấn, cho nên người chủ trì chỉ có thể nói: Đây là người đầu tư cho bộ phim, Mục tiên sinh....
Người xem vô cùng nghi ngờ, lại vẫn biết người bên cạnh Mục Thiên Dương là ai, kết quả người ta vẫn cứ không nói, mọi người chỉ có thể mắng người chủ trì 100 lần ở trong lòng.
Người chủ trì buồn bực: Chúng ta là thân bất do kỷ? Không nhìn thấy phía trước chúng ta thì vinh quang, đằng sau cái gì cũng không phải sao...
Lễ chiếu mở màn kết thúc, bắt đầu xem phim.
Điện ảnh không tồi, nhìn đến sau cùng, Uyển Tình suýt khóc, nói với Mục Thiên Dương: “Anh phải kiếm thật nhiều tiền.”
“Em an tâm...”
“Ưm... Nói không chừng cái nhìn của người khác và em bất đồng...”
Mục Thiên Dương cười nhẹ: “Vậy em còn nói anh sẽ kiếm tiền?>”
Uyển tình nghĩ muốn, quả nhiên có tiền có thể sử quỷ thôi ma.
Cái này lễ chiếu mở màn, nàng chỉnh thể mà nói vẫn tương đối tự tại.
Đạo diễn ở trong hội lăn lộn vài thập niên, nhân vật chính lấy quá ảnh đế, diễn viên, tự nhiên cũng là mò mẫm lăn lộn đi lên, đều đã rất biết xem ánh mắt, uyển tình nói chuyện với bọn họ, cảm giác đến vô cùng tự tại.
Con người mới nghê phái y cực kỳ an tĩnh, quả thực là cái ngoan ngoãn bài; thôi trinh hi khéo léo, uyển tình tuy nhiên trong lòng có vướng mắc, nhưng nhân gia không có tới khiêu khích, cũng cực kỳ thư sướng.
Để cho nàng hơi chút không thoải mái, cư nhiên là trung gian nửa vời hai cái nhị tuyến minh tinh! Kia hai người không xách thanh thân phận của tự mình, ôm may mắn ý nghĩ, tổng tìm cơ hội hướng Mục Thiên dương làm nũng, liếc mắt đưa tình, lại vẫn cố ý hướng Mục Thiên dương bên người xuyên nhập.
Uyển tình thập phần không thích.
Mục Thiên dương cũng không hỉ, nhàn nhạt địa liếc sở duy liếc mắt một cái.
Sở duy vừa thấy, lại vẫn hảo không phải nhà mình công ty nhân. Bất quá hắn cũng đi tra xét tra, xem sau lưng có hay không kim chủ, có liền cho kim chủ gọi điện thoại, lời nói nói bậy, nhân gia tự nhiên không muốn nâng rồi. Sau đó từ từ, kia hai người thông cáo ít đi, hiệp ước ít đi... Thêm nữa hành động lại thối nát, chỉ có thể đi hỗn kịch truyền hình rồi. - - điện ảnh cùng kịch truyền hình kia không phải một đẳng cấp a! Tái hỏa kịch truyền hình diễn viên đều muốn đi đóng phim, tái hỏa kịch truyền hình diễn viên mới vừa đi đóng phim khi đó đều đã khả năng chịu khi dễ.
Uyển tình không biết đến tiếp sau phát triển, chỉ là lúc ấy sau khi trở về, Mục Thiên dương nói về sau không đầu tư điện ảnh và truyền hình nghiệp, nàng mừng rỡ tự tại: “Kia cũng được, miễn cho có người lão hướng trên thân ngươi dính! Ngươi tái giữ mình trong sach, không chịu nổi có chút nhân tâm hoài quỷ thai!”
“Liền là!” Mục Thiên dương gật đầu, “Cho nên anh không vỗ.”
“Uh`m, dậy ta Anh ngữ.”
Mục Thiên dương lập tức vui rạo rực địa dạy nàng Anh ngữ. Hắn dạy Anh ngữ thôi, chủ yếu là Anh ngữ đối thoại, biến thành uyển tình nửa đêm nằm mơ đều đã đang nói Anh ngữ.
Trước khi vào học nửa tháng, trong trường học có người, uyển tình trở về làm đi học trở lại thủ tục.
Về thi lại, có chút khoa là không có chính thức cuối kỳ khảo, là Lão sư tại sau cùng một đường khóa làm tiểu trắc nghiệm, hoặc là bố trí một cái bài tập, viết cái luận văn gì gì đó. Loại này khóa, uyển tình chỉ có thể đi tìm lão sư, xem Lão sư để cho nàng như thế nào khảo.
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Đánh giá:
Truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Story
Chương 565: Giải trí là cái chuồng
10.0/10 từ 18 lượt.