Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 51: Thợ săn mở màn
201@-Các đại lão làm con mồi làm hết sức thảnh thơi, Dưa Hấu tìm con mồi tìm đến nát lòng.
1 tiếng cuối cùng, gần như tất cả con mồi đều đã có Bảo Ngọc Hộ Thân, đứa nào cũng trốn, vui vẻ trò chuyện trên kênh chat đợi bãi săn kết thúc còn nhận phần thưởng. Chỉ có mình Dưa Hấu chật vật, đến 5 phút cuối mới giết được 1 mạng, tránh khỏi trừng phạt bị đào thải.
[Đang kết toán bãi săn khu 145, có 9 người thành công sống sót, 91 người thất bại.]
[Người chơi thành công sống sót thu hoạch được 10 điểm thuộc tính vĩnh viễn, rương báu vật ngẫu nhiên (viên kinh nghiệm, tiền vàng, điểm tích lũy yêu ma), người chơi thất bại đánh mất tư cách tham gia bãi săn, trừ 80% điểm kinh nghiệm trên thanh kinh nghiệm hiện tại, mất 100 vàng.]
[Tiến vào thời kì ngừng chiến, thời gian ngừng chiến kéo dài 36 giờ, trong lúc đó người chơi có thể tự ghép chiến trường. Trước khi thời kì ngừng chiến kết thúc, người chơi chưa ghép chiến trường sẽ bị cưỡng chế ghép, từ chối tham gia sẽ bị xử là thất bại.]
Chiến trường 4 tiếng nhanh chóng kết thúc, Túc Mạc ra ngoài, bãi săn trở thành một biểu tượng dừng ở giao diện trong tầm mắt cậu.
Phía dưới ô biểu tượng có đếm ngược thời gian ngừng chiến. Tiết tấu của chiến trường thoải mái hơn phó bản một chút, có thể căn cứ vào tình trạng của bản thân để ghép trận, tiện cho Túc Mạc lựa thời gian thích hợp.
Trong phó bản còn treo offline được, nhưng ở chiến trường mà dùng hình thức tạm rời máy sẽ bị xử là thất bại.
Hồng Quả Quả đánh xong một trận héo hon cả người. Y là trị liệu nên xác suất ghép thân phận trong chiến trường bị điều chỉnh, tức là Hồng Quả Quả vào đây tỉ lệ lấy được thân phận thợ săn không phải là 50%, mà chỉ có 10% thôi. Cũng không biết y như vậy là xui hay hên nữa, 3 ván đầu đều làm thợ săn, ván cuối mới cầm thẻ con mồi, bị đuổi cho chạy khắp núi mới lượm được một miếng Bảo Ngọc Hộ Thân để lên cấp.
Túc Mạc nghe y càm ràm chuyện trong bãi săn, mở danh sách bạn bè định mời Hành Chỉ Vô Câu vào đội, thấy avatar màu xám mới chợt nhớ ra người mình gặp trong chiến trường là xạ thủ chứ không phải trận pháp sư.
Cậu hơi do dự, mở thanh tìm kiếm bạn bè gõ ID "Quy Chân Phản Phác", vừa gửi lời mời kết bạn đã được đồng ý.
Lúc thêm bạn Úc Trăn mới biết Momo tắt chế độ cho người lạ kết bạn, vốn định để lần sau nói, không ngờ một lát sau đã nhận được lời mời kết bạn của đối phương.
- --- "Tối nay cậu có đánh săn thú không?"
Anh vừa gửi tin nhắn đi đã nhận được nhắc nhở.
[Người chơi đã offline]
Túc Mạc thêm bạn xong, còn chưa kịp nhìn tin nhắn của Quy Chân Phản Phác đã phải vội vàng thoát game.
Vừa mở mắt đã thấy Nhạc Nhạc đứng trước mặt mình, người máy đã sờ ra sau máy đăng nhập, có vẻ như chuẩn bị rút kết nối.
Một người một máy nhìn nhau, Túc Mạc yên lặng lấy máy đăng nhập xuống: "Vẫn còn 1 phút nữa mà?"
"Còn 40 giây." Màn hình của Nhạc Nhạc nhảy lên biểu tượng tức giận: "Mau ăn cơm!!"
Túc Mạc lập tức dỗ dành: "Biết rồi biết rồi, tớ tới đây."
Lúc này Nhạc Nhạc mới quay đi làm tiếp việc của mình.
Lấy máy đăng nhập xuống, ồn áo náo nhiệt trong game cũng biến mất.
Trong nhà chỉ có tiếng Nhạc Nhạc bận rộn và tiếng những máy móc khác vận hành, giây phút đó kéo Túc Mạc từ thế giới muôn màu trở lại. Âm thanh thay đổi, sự chênh lệch của trước và sau là khác biệt giữa giả lập và đời thực.
Sự tập trung trong game đột nhiên bị quét sạch, rốt cuộc vẫn là cách nhau một Tinh Võng giả lập rộng lớn.
Thông tin trên game, online là có thể thấy, nhưng bạn trong game chưa chắc đã có thể gặp nhau ngoài đời.
Túc Mạc đứng dậy, tự dưng chóng mặt, phải mất một lúc mới dịu lại.
Cậu chầm chậm đi tới bàn ăn, nhìn Nhạc Nhạc bận rộn, bỗng nói: "Tối qua tớ hơi đau đầu."
Nhạc Nhạc đang bày đồ ăn lên bàn ngừng lại: "Vậy hôm nay phải uống thêm thuốc nha, phải uống thuốc đăng đắng ấy."
1
Thuốc đăng đắng là cách cậu miêu tả hồi còn bé. Nhạc Nhạc là người máy quản gia trí năng.
Khi nó mới tới nhà cậu, mỗi khi cậu phải uống thuốc nó sẽ đọc tên từng loại ra, hôm nay phải uống bao nhiêu loại liều lượng ra sao, có phải tiêm không, viên thuốc trông như thế nào... Về sau Nhạc Nhạc bắt đầu học tập, nó học được cách dùng giọng điệu trẻ con của cậu nói chuyện, đổi từ báo tên thuốc sang nói thuốc đăng đắng, cho đến học cách dùng ngôn ngữ vụng về dỗ cậu chủ nhỏ.
Cơm nước xong xuôi, Túc Mạc vốn định đi ngủ trưa, vừa vào phòng đã thấy Nhạc Nhạc đang xếp quần áo.
"Túc Mạc, hôm nay chỉ có 2 tiếng ngủ trưa thôi nha, đã đặt hẹn xe bay 14:30 tới dưới lầu. 15:00 cậu phải tham gia hội thảo nghiên cứu của khoa." Nhạc Nhạc lải nhải nói hành trình hôm nay: "Tối có về nhà ăn cơm không?"
"Có." Túc Mạc cầm chén nước, nuốt thuốc xuống: "Có kẹo không?"
Nhạc Nhạc nghi hoặc nhìn về phía cậu: "Túc Mạc, cậu 18 rồi, người lớn đầu đội trời chân đạp đất, uống thuốc không cần ăn kẹo."
Túc Mạc: "Tớ sắp 19 rồi."
"Thôi được rồi." Nhạc Nhạc quay ra lấy cho cậu hộp kẹo hoa quả: "Vị chanh có được không?"
1
Hội thảo nghiên cứu ở trường là nơi tập trung thảo luận các vấn đề học thuật liên quan tới chuyên ngành. Túc Mạc và đàn anh Chu vừa bảo vệ luận văn xong, bình thường cái này toàn là anh Chu tham gia, nhưng giờ anh còn đang ở bên viện nghiên cứu không thể chạy về, là người còn lại trong nhóm, Túc Mạc chỉ đành tới dự.
Nghe xong hai tiếng hội thảo, ra ngoài đã là 5 giờ chiều.
Bên ngoài tòa hội thảo có không ít sinh viên, hình như vừa tan học. Cậu gặp toàn sinh viên hệ chiến đấu cơ giáp, họ mặc đồ tác chiến, vừa đi vừa cười nói gì đó.
Túc Mạc hơi tránh đường cho họ, đứng ở bồn hoa cạnh cầu thang, gửi tin nhắn cho xe bay đã hẹn trước.
"Săn thú á? Tao không chơi, sáng nay có tiết."
"Hoạt động giới hạn đó, còn là loại hình chiến trường nữa, chơi vui cực."
"Sáng nay tao bị phân làm con mồi, đến ván cuối không đủ ngọc nên bị loại."
"À đúng rồi, hình như con mồi chết là cũng mất ngọc luôn."
"Ông lên hạng chưa?"
...
Túc Mạc nghe thấy cuộc trò chuyện của họ hơi ngẩng lên, nhìn nhóm học sinh dần đi xa.
Học sinh luôn có rất nhiều chủ đề thảo luận với nhau, đây là lần đầu tiên Túc Mạc ý thức được hóa ra mình cũng có thể bắt kịp đề tài của người khác, mà không phải như trước kia, cái gì thịnh hành trên Tinh Võng cũng không biết, rất nhiều lần phải lúng túng xấu hổ với bạn học.
"Vừa tan học à?"
Túc Mạc nghe được câu hỏi ngẩng lên, nhìn thấy Úc Trăn và Trương Khải đứng ở cầu thang nhìn cậu.
Trương Khải cười nói: "Đứng ở đây làm gì thế?"
Túc Mạc ngoan ngoãn chào các anh: "Em vừa dự hội thảo xong, chuẩn bị về nhà ạ."
Cậu nghi hoặc nhìn hai người.
"Cái thằng này suốt ngày ở nhà, vừa hay chiều nay nó rảnh nên anh lôi nó đi trải nghiệm ẩm thực của căn tin." Trương Khải nhìn về phía Túc Mạc: "Muốn đi cùng không? Lát nữa bọn anh đưa em về."
Túc Mạc lễ phép từ chối: "Dạ thôi, xe em hẹn sắp đến rồi ạ."
Một lúc sau xe cũng tới địa điểm chỉ định. Túc Mạc tạm biệt hai người rồi ra về, đi tới bãi đỗ xe trong trường.
Úc Trăn nhìn Túc Mạc tiến vào đám sinh viên tan học, cẩn thận đi sát ngoài rìa, có vẻ rất biết bảo vệ bản thân. Anh và Trương Khải tình cờ đi qua bên này, Úc Trăn lập tức chú ý tới bạn nhỏ lẻ loi đứng một mình ở bồn hoa, nhìn đám sinh viên đi ngang qua mình.
"Một mình em ấy đi xe bay về à?" Úc Trăn hỏi: "Sao không trọ trong trường?"
Trương Khải đáp: "Trước đó nó có trọ ở trường, nhưng kì này hầu hết phòng thí nghiệm của đại học Thủ Đô đều sửa lại. Đàn anh cộng tác với nó còn đang ở chỗ sở nghiên cứu bên ông học tập, nên giờ hôm nào có tiết thì nó ở trường, không có thì về nhà."
Hắn nói: "Thể chất thằng bé đặc thù, một mình một phòng trong kí túc xá. Nó không thích làm phiền người khác nên từ chối để bác sĩ phòng y tế khám bệnh, tự xin máy chữa bệnh về phòng."
Úc Trăn nghe vậy hơi ngừng lại, khi nhìn về phía bên kia đã không còn thấy bóng dáng Túc Mạc.
-
Túc Mạc về nhà muộn hơn so với dự kiến, vừa tới cửa đã thấy Nhạc Nhạc đứng đó chờ mình.
Nhạc Nhạc tự hào nói với cậu nó học được công thức nấu ăn mới, Túc Mạc làm một người cổ vũ tiêu chuẩn, ăn uống xong lên game đã sắp 7 giờ.
Hành Chỉ Vô Câu và Quy Chân Phản Phác đều không online, Túc Mạc xem tin nhắn mới biết hồi trưa Quy Chân Phản Phác hỏi mình tối có đánh săn thú không, 4 tiếng trước lại nhắn tối nay có việc nên không online.
"Thanh Phong hối hận xanh cả ruột, nhưng chịu thôi, ai bảo nó ngủ nướng." Hồng Quả Quả chạy tới: "Tối nay anh ghép chiến trường không? Mọi người đều đang cố leo bảng á, anh đánh thì kéo em với."
Túc Mạc nghe vậy nhìn về phía y: "Kéo kiểu gì? Cái này là ghép ngẫu nhiên mà?"
"Diễn đàn phát hiện bí quyết, nói là ghép cùng lúc sẽ có xác suất rất lớn vào chung một trận, mà các nghề còn được phân phối theo quy luật. Bọn mình là hai cái cống thoát nước mà, không sợ va phải người khác đâu." Hồng Quả Quả cười hì hì: "Nên anh đánh thì kéo em với."
Túc Mạc: "Vậy báo đi."
Cậu mở giao diện ghép trận của săn thú: "321?"
"Từ từ để em mở đã." Hồng Quả Quả vội vàng mở giao diện.
Cuộc chiến săn bắn ở núi Võ Khúc sau một buổi trưa lên men, trên diễn đàn đã có không ít bài đăng hướng dẫn, ví dụ như lấy được thân phận thợ săn ở ván đầu thì nên làm gì, hay cầm được bài con mồi thì phải chuẩn bị sao để tạo ưu thế cho giai đoạn đầu. Một đống hướng dẫn, nhưng khi tiến vào chiến trường, mấy địa điểm spawn được chia sẻ trên diễn đàn lại phát sinh biến động, thậm chí còn xuất hiện tình huống 6 miếng Bảo Ngọc Hộ Thân rơi cùng một khu vực, quả thực hại chết người chơi.
Sau vài chiến trường, số người chơi tham dự bãi săn giảm bớt trên diện rộng, đầu não cho người chơi thời kì đình chiến để nghỉ ngơi, nhưng cũng không hạn chế người chơi tiếp tục tham dự. Người có quyền tham dự có thể tiếp tục ghép trận, thắng thì nhận thưởng, thua thì bị loại nhận trừng phạt. Ngoài phần thưởng dành cho người sống sót cuối cùng của bãi săn thì còn có phần thưởng cho những người chơi trên bảng xếp hạng chiến trường đặc biệt.
Bảng xếp hạng này dựa trên thành tích tốt nhất của người chơi trong bãi săn, cứ 12 tiếng cập nhật một lần, có không ít người đã bị loại chỉ vì muốn kiếm chỗ trên bảng xếp hạng mà không ngừng tham dự, hi vọng có thể chiếm một vị trí để nhận thưởng.
Chủ đề được chú ý nhất hiện giờ trên diễn đàn là bảng xếp hạng Bãi Săn Núi Võ Khúc.
[Không trông cậy mình là người cuối cùng sống sót nên giờ em chỉ cố leo bảng xếp hạng lấy thưởng thôi.]
[Tôi bị loại rồi, đang đứng thứ 189, không biết khi đóng bảng có nằm nổi trong top 200 không.]
[Hay lắm, lần này đúng là thần tiên đánh nhau. Mấy ông coi đứng đầu bảng xếp hạng là những ai chưa, Đạp Vân Trung, Quẻ Không Đồng Nhất, Dạ Bán Chung Thanh...]
[Sốc thật, top 1 lại là Quy Chân Phản Phác, người thật hả?]
[Chứ còn gì nữa! Không phải chính chủ thì lấy đâu ra thành tích đó?]
Trước mắt chưa có ai đạt được chiến tích 20 mạng kết thúc chiến trường sớm, Quy Chân Phản Phác chỉ tham gia một ván đã được đầu não cho lên top 1, mà nghe người chơi cùng trận đó kể, 1 tiếng đầu tiên Quy Chân Phản Phác đã giết 19 người, suýt nữa đóng game sớm, đứng top 1 cũng không lạ. Các người chơi đang cố gắng kiếm thành tích tốt nhất, mà các đại lão trên bảng đã bắt đầu trâu bò đánh nhau. Sau một buổi chiều, ngoài Quy Chân Phản Phác vẫn ở vị trí số 1 ra thì 9 thứ hạng sau đều có sự thay đổi.
[Đúng trâu bò đánh nhau thật.]
[Cược nào anh em, người thắng cuối cùng là Quy Chân Phản Phác hay là Quẻ Không Đồng Nhất đây.]
[Tôi cược Đạp Vân Trung, theo tôi quan sát thì thường quần chúng sẽ lật xe.]
[Không ai cược ngựa ô à?]
[Nhiều đại lão như thế, ngựa ô* nào phi nổi.]
*Từ lóng ở bên Trung chỉ những đối tượng không ai chú ý nhưng lại đột ngột xuất hiện phá tan cục diện trận đấu trước đó
Có không ít người đăng bài thảo luận, trang đầu tiên toàn là bài ủng hộ các vị đại lão trên bảng xếp hạng.
Mà trong số những bài đăng này, có một cái không được nhiều người chú ý --- "Chỉ có tôi để ý số 15 à?"
Đứng thứ hạng 15 là một người chơi không có tiếng tăm gì trong lĩnh vực pvp, nghề nghiệp là triệu hoán sư.
-
Buổi tối, bãi săn cực kì náo nhiệt, Túc Mạc vào trận mới biết thủ tục đã đơn giản hóa rất nhiều. Đầu não không đọc lại quy tắc nữa, ngoài cuốn sổ tay cố định ở trong túi mỗi người ra thì không có bất cứ nhắc nhở nào khác. Lần này địa điểm spawn của cậu cách hơi xa trung tâm núi Võ Khúc, một vị trí không tốt lắm.
Cậu đang định dùng kênh chiến trường tìm Hồng Quả Quả, xem có vào cùng một trận không, kết quả vừa mở ra đã thấy một ID rất quen thuộc ---
[Bãi săn] Giết Người Một Đao: 1111
Túc Mạc thấy thế ngừng tay, nhìn sang thẻ bài thân phận của mình.
[Người chơi thân mến, lần này thân phận của bạn là <Thợ Săn>, thời gian đổi mới còn 00:59:50, bãi săn đếm ngược còn 02:59:50]
[Hãy giữ bí mật thân phận của mình nhé, đừng dễ dàng tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]
+
Ván đầu cậu làm thợ săn, là một lá bài rất tốt.
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
1 tiếng cuối cùng, gần như tất cả con mồi đều đã có Bảo Ngọc Hộ Thân, đứa nào cũng trốn, vui vẻ trò chuyện trên kênh chat đợi bãi săn kết thúc còn nhận phần thưởng. Chỉ có mình Dưa Hấu chật vật, đến 5 phút cuối mới giết được 1 mạng, tránh khỏi trừng phạt bị đào thải.
[Đang kết toán bãi săn khu 145, có 9 người thành công sống sót, 91 người thất bại.]
[Người chơi thành công sống sót thu hoạch được 10 điểm thuộc tính vĩnh viễn, rương báu vật ngẫu nhiên (viên kinh nghiệm, tiền vàng, điểm tích lũy yêu ma), người chơi thất bại đánh mất tư cách tham gia bãi săn, trừ 80% điểm kinh nghiệm trên thanh kinh nghiệm hiện tại, mất 100 vàng.]
[Tiến vào thời kì ngừng chiến, thời gian ngừng chiến kéo dài 36 giờ, trong lúc đó người chơi có thể tự ghép chiến trường. Trước khi thời kì ngừng chiến kết thúc, người chơi chưa ghép chiến trường sẽ bị cưỡng chế ghép, từ chối tham gia sẽ bị xử là thất bại.]
Chiến trường 4 tiếng nhanh chóng kết thúc, Túc Mạc ra ngoài, bãi săn trở thành một biểu tượng dừng ở giao diện trong tầm mắt cậu.
Phía dưới ô biểu tượng có đếm ngược thời gian ngừng chiến. Tiết tấu của chiến trường thoải mái hơn phó bản một chút, có thể căn cứ vào tình trạng của bản thân để ghép trận, tiện cho Túc Mạc lựa thời gian thích hợp.
Trong phó bản còn treo offline được, nhưng ở chiến trường mà dùng hình thức tạm rời máy sẽ bị xử là thất bại.
Hồng Quả Quả đánh xong một trận héo hon cả người. Y là trị liệu nên xác suất ghép thân phận trong chiến trường bị điều chỉnh, tức là Hồng Quả Quả vào đây tỉ lệ lấy được thân phận thợ săn không phải là 50%, mà chỉ có 10% thôi. Cũng không biết y như vậy là xui hay hên nữa, 3 ván đầu đều làm thợ săn, ván cuối mới cầm thẻ con mồi, bị đuổi cho chạy khắp núi mới lượm được một miếng Bảo Ngọc Hộ Thân để lên cấp.
Túc Mạc nghe y càm ràm chuyện trong bãi săn, mở danh sách bạn bè định mời Hành Chỉ Vô Câu vào đội, thấy avatar màu xám mới chợt nhớ ra người mình gặp trong chiến trường là xạ thủ chứ không phải trận pháp sư.
Cậu hơi do dự, mở thanh tìm kiếm bạn bè gõ ID "Quy Chân Phản Phác", vừa gửi lời mời kết bạn đã được đồng ý.
Lúc thêm bạn Úc Trăn mới biết Momo tắt chế độ cho người lạ kết bạn, vốn định để lần sau nói, không ngờ một lát sau đã nhận được lời mời kết bạn của đối phương.
- --- "Tối nay cậu có đánh săn thú không?"
Anh vừa gửi tin nhắn đi đã nhận được nhắc nhở.
[Người chơi đã offline]
Túc Mạc thêm bạn xong, còn chưa kịp nhìn tin nhắn của Quy Chân Phản Phác đã phải vội vàng thoát game.
Vừa mở mắt đã thấy Nhạc Nhạc đứng trước mặt mình, người máy đã sờ ra sau máy đăng nhập, có vẻ như chuẩn bị rút kết nối.
Một người một máy nhìn nhau, Túc Mạc yên lặng lấy máy đăng nhập xuống: "Vẫn còn 1 phút nữa mà?"
"Còn 40 giây." Màn hình của Nhạc Nhạc nhảy lên biểu tượng tức giận: "Mau ăn cơm!!"
Túc Mạc lập tức dỗ dành: "Biết rồi biết rồi, tớ tới đây."
Lúc này Nhạc Nhạc mới quay đi làm tiếp việc của mình.
Lấy máy đăng nhập xuống, ồn áo náo nhiệt trong game cũng biến mất.
Trong nhà chỉ có tiếng Nhạc Nhạc bận rộn và tiếng những máy móc khác vận hành, giây phút đó kéo Túc Mạc từ thế giới muôn màu trở lại. Âm thanh thay đổi, sự chênh lệch của trước và sau là khác biệt giữa giả lập và đời thực.
Sự tập trung trong game đột nhiên bị quét sạch, rốt cuộc vẫn là cách nhau một Tinh Võng giả lập rộng lớn.
Thông tin trên game, online là có thể thấy, nhưng bạn trong game chưa chắc đã có thể gặp nhau ngoài đời.
Túc Mạc đứng dậy, tự dưng chóng mặt, phải mất một lúc mới dịu lại.
Cậu chầm chậm đi tới bàn ăn, nhìn Nhạc Nhạc bận rộn, bỗng nói: "Tối qua tớ hơi đau đầu."
Nhạc Nhạc đang bày đồ ăn lên bàn ngừng lại: "Vậy hôm nay phải uống thêm thuốc nha, phải uống thuốc đăng đắng ấy."
1
Thuốc đăng đắng là cách cậu miêu tả hồi còn bé. Nhạc Nhạc là người máy quản gia trí năng.
Khi nó mới tới nhà cậu, mỗi khi cậu phải uống thuốc nó sẽ đọc tên từng loại ra, hôm nay phải uống bao nhiêu loại liều lượng ra sao, có phải tiêm không, viên thuốc trông như thế nào... Về sau Nhạc Nhạc bắt đầu học tập, nó học được cách dùng giọng điệu trẻ con của cậu nói chuyện, đổi từ báo tên thuốc sang nói thuốc đăng đắng, cho đến học cách dùng ngôn ngữ vụng về dỗ cậu chủ nhỏ.
Cơm nước xong xuôi, Túc Mạc vốn định đi ngủ trưa, vừa vào phòng đã thấy Nhạc Nhạc đang xếp quần áo.
"Túc Mạc, hôm nay chỉ có 2 tiếng ngủ trưa thôi nha, đã đặt hẹn xe bay 14:30 tới dưới lầu. 15:00 cậu phải tham gia hội thảo nghiên cứu của khoa." Nhạc Nhạc lải nhải nói hành trình hôm nay: "Tối có về nhà ăn cơm không?"
"Có." Túc Mạc cầm chén nước, nuốt thuốc xuống: "Có kẹo không?"
Nhạc Nhạc nghi hoặc nhìn về phía cậu: "Túc Mạc, cậu 18 rồi, người lớn đầu đội trời chân đạp đất, uống thuốc không cần ăn kẹo."
Túc Mạc: "Tớ sắp 19 rồi."
"Thôi được rồi." Nhạc Nhạc quay ra lấy cho cậu hộp kẹo hoa quả: "Vị chanh có được không?"
1
Hội thảo nghiên cứu ở trường là nơi tập trung thảo luận các vấn đề học thuật liên quan tới chuyên ngành. Túc Mạc và đàn anh Chu vừa bảo vệ luận văn xong, bình thường cái này toàn là anh Chu tham gia, nhưng giờ anh còn đang ở bên viện nghiên cứu không thể chạy về, là người còn lại trong nhóm, Túc Mạc chỉ đành tới dự.
Nghe xong hai tiếng hội thảo, ra ngoài đã là 5 giờ chiều.
Bên ngoài tòa hội thảo có không ít sinh viên, hình như vừa tan học. Cậu gặp toàn sinh viên hệ chiến đấu cơ giáp, họ mặc đồ tác chiến, vừa đi vừa cười nói gì đó.
Túc Mạc hơi tránh đường cho họ, đứng ở bồn hoa cạnh cầu thang, gửi tin nhắn cho xe bay đã hẹn trước.
"Săn thú á? Tao không chơi, sáng nay có tiết."
"Hoạt động giới hạn đó, còn là loại hình chiến trường nữa, chơi vui cực."
"Sáng nay tao bị phân làm con mồi, đến ván cuối không đủ ngọc nên bị loại."
"À đúng rồi, hình như con mồi chết là cũng mất ngọc luôn."
"Ông lên hạng chưa?"
...
Túc Mạc nghe thấy cuộc trò chuyện của họ hơi ngẩng lên, nhìn nhóm học sinh dần đi xa.
Học sinh luôn có rất nhiều chủ đề thảo luận với nhau, đây là lần đầu tiên Túc Mạc ý thức được hóa ra mình cũng có thể bắt kịp đề tài của người khác, mà không phải như trước kia, cái gì thịnh hành trên Tinh Võng cũng không biết, rất nhiều lần phải lúng túng xấu hổ với bạn học.
"Vừa tan học à?"
Túc Mạc nghe được câu hỏi ngẩng lên, nhìn thấy Úc Trăn và Trương Khải đứng ở cầu thang nhìn cậu.
Trương Khải cười nói: "Đứng ở đây làm gì thế?"
Túc Mạc ngoan ngoãn chào các anh: "Em vừa dự hội thảo xong, chuẩn bị về nhà ạ."
Cậu nghi hoặc nhìn hai người.
"Cái thằng này suốt ngày ở nhà, vừa hay chiều nay nó rảnh nên anh lôi nó đi trải nghiệm ẩm thực của căn tin." Trương Khải nhìn về phía Túc Mạc: "Muốn đi cùng không? Lát nữa bọn anh đưa em về."
Túc Mạc lễ phép từ chối: "Dạ thôi, xe em hẹn sắp đến rồi ạ."
Một lúc sau xe cũng tới địa điểm chỉ định. Túc Mạc tạm biệt hai người rồi ra về, đi tới bãi đỗ xe trong trường.
Úc Trăn nhìn Túc Mạc tiến vào đám sinh viên tan học, cẩn thận đi sát ngoài rìa, có vẻ rất biết bảo vệ bản thân. Anh và Trương Khải tình cờ đi qua bên này, Úc Trăn lập tức chú ý tới bạn nhỏ lẻ loi đứng một mình ở bồn hoa, nhìn đám sinh viên đi ngang qua mình.
"Một mình em ấy đi xe bay về à?" Úc Trăn hỏi: "Sao không trọ trong trường?"
Trương Khải đáp: "Trước đó nó có trọ ở trường, nhưng kì này hầu hết phòng thí nghiệm của đại học Thủ Đô đều sửa lại. Đàn anh cộng tác với nó còn đang ở chỗ sở nghiên cứu bên ông học tập, nên giờ hôm nào có tiết thì nó ở trường, không có thì về nhà."
Hắn nói: "Thể chất thằng bé đặc thù, một mình một phòng trong kí túc xá. Nó không thích làm phiền người khác nên từ chối để bác sĩ phòng y tế khám bệnh, tự xin máy chữa bệnh về phòng."
Úc Trăn nghe vậy hơi ngừng lại, khi nhìn về phía bên kia đã không còn thấy bóng dáng Túc Mạc.
-
Túc Mạc về nhà muộn hơn so với dự kiến, vừa tới cửa đã thấy Nhạc Nhạc đứng đó chờ mình.
Nhạc Nhạc tự hào nói với cậu nó học được công thức nấu ăn mới, Túc Mạc làm một người cổ vũ tiêu chuẩn, ăn uống xong lên game đã sắp 7 giờ.
Hành Chỉ Vô Câu và Quy Chân Phản Phác đều không online, Túc Mạc xem tin nhắn mới biết hồi trưa Quy Chân Phản Phác hỏi mình tối có đánh săn thú không, 4 tiếng trước lại nhắn tối nay có việc nên không online.
"Thanh Phong hối hận xanh cả ruột, nhưng chịu thôi, ai bảo nó ngủ nướng." Hồng Quả Quả chạy tới: "Tối nay anh ghép chiến trường không? Mọi người đều đang cố leo bảng á, anh đánh thì kéo em với."
Túc Mạc nghe vậy nhìn về phía y: "Kéo kiểu gì? Cái này là ghép ngẫu nhiên mà?"
"Diễn đàn phát hiện bí quyết, nói là ghép cùng lúc sẽ có xác suất rất lớn vào chung một trận, mà các nghề còn được phân phối theo quy luật. Bọn mình là hai cái cống thoát nước mà, không sợ va phải người khác đâu." Hồng Quả Quả cười hì hì: "Nên anh đánh thì kéo em với."
Túc Mạc: "Vậy báo đi."
Cậu mở giao diện ghép trận của săn thú: "321?"
"Từ từ để em mở đã." Hồng Quả Quả vội vàng mở giao diện.
Cuộc chiến săn bắn ở núi Võ Khúc sau một buổi trưa lên men, trên diễn đàn đã có không ít bài đăng hướng dẫn, ví dụ như lấy được thân phận thợ săn ở ván đầu thì nên làm gì, hay cầm được bài con mồi thì phải chuẩn bị sao để tạo ưu thế cho giai đoạn đầu. Một đống hướng dẫn, nhưng khi tiến vào chiến trường, mấy địa điểm spawn được chia sẻ trên diễn đàn lại phát sinh biến động, thậm chí còn xuất hiện tình huống 6 miếng Bảo Ngọc Hộ Thân rơi cùng một khu vực, quả thực hại chết người chơi.
Sau vài chiến trường, số người chơi tham dự bãi săn giảm bớt trên diện rộng, đầu não cho người chơi thời kì đình chiến để nghỉ ngơi, nhưng cũng không hạn chế người chơi tiếp tục tham dự. Người có quyền tham dự có thể tiếp tục ghép trận, thắng thì nhận thưởng, thua thì bị loại nhận trừng phạt. Ngoài phần thưởng dành cho người sống sót cuối cùng của bãi săn thì còn có phần thưởng cho những người chơi trên bảng xếp hạng chiến trường đặc biệt.
Bảng xếp hạng này dựa trên thành tích tốt nhất của người chơi trong bãi săn, cứ 12 tiếng cập nhật một lần, có không ít người đã bị loại chỉ vì muốn kiếm chỗ trên bảng xếp hạng mà không ngừng tham dự, hi vọng có thể chiếm một vị trí để nhận thưởng.
Chủ đề được chú ý nhất hiện giờ trên diễn đàn là bảng xếp hạng Bãi Săn Núi Võ Khúc.
[Không trông cậy mình là người cuối cùng sống sót nên giờ em chỉ cố leo bảng xếp hạng lấy thưởng thôi.]
[Tôi bị loại rồi, đang đứng thứ 189, không biết khi đóng bảng có nằm nổi trong top 200 không.]
[Hay lắm, lần này đúng là thần tiên đánh nhau. Mấy ông coi đứng đầu bảng xếp hạng là những ai chưa, Đạp Vân Trung, Quẻ Không Đồng Nhất, Dạ Bán Chung Thanh...]
[Sốc thật, top 1 lại là Quy Chân Phản Phác, người thật hả?]
[Chứ còn gì nữa! Không phải chính chủ thì lấy đâu ra thành tích đó?]
Trước mắt chưa có ai đạt được chiến tích 20 mạng kết thúc chiến trường sớm, Quy Chân Phản Phác chỉ tham gia một ván đã được đầu não cho lên top 1, mà nghe người chơi cùng trận đó kể, 1 tiếng đầu tiên Quy Chân Phản Phác đã giết 19 người, suýt nữa đóng game sớm, đứng top 1 cũng không lạ. Các người chơi đang cố gắng kiếm thành tích tốt nhất, mà các đại lão trên bảng đã bắt đầu trâu bò đánh nhau. Sau một buổi chiều, ngoài Quy Chân Phản Phác vẫn ở vị trí số 1 ra thì 9 thứ hạng sau đều có sự thay đổi.
[Đúng trâu bò đánh nhau thật.]
[Cược nào anh em, người thắng cuối cùng là Quy Chân Phản Phác hay là Quẻ Không Đồng Nhất đây.]
[Tôi cược Đạp Vân Trung, theo tôi quan sát thì thường quần chúng sẽ lật xe.]
[Không ai cược ngựa ô à?]
[Nhiều đại lão như thế, ngựa ô* nào phi nổi.]
*Từ lóng ở bên Trung chỉ những đối tượng không ai chú ý nhưng lại đột ngột xuất hiện phá tan cục diện trận đấu trước đó
Có không ít người đăng bài thảo luận, trang đầu tiên toàn là bài ủng hộ các vị đại lão trên bảng xếp hạng.
Mà trong số những bài đăng này, có một cái không được nhiều người chú ý --- "Chỉ có tôi để ý số 15 à?"
Đứng thứ hạng 15 là một người chơi không có tiếng tăm gì trong lĩnh vực pvp, nghề nghiệp là triệu hoán sư.
-
Buổi tối, bãi săn cực kì náo nhiệt, Túc Mạc vào trận mới biết thủ tục đã đơn giản hóa rất nhiều. Đầu não không đọc lại quy tắc nữa, ngoài cuốn sổ tay cố định ở trong túi mỗi người ra thì không có bất cứ nhắc nhở nào khác. Lần này địa điểm spawn của cậu cách hơi xa trung tâm núi Võ Khúc, một vị trí không tốt lắm.
Cậu đang định dùng kênh chiến trường tìm Hồng Quả Quả, xem có vào cùng một trận không, kết quả vừa mở ra đã thấy một ID rất quen thuộc ---
[Bãi săn] Giết Người Một Đao: 1111
Túc Mạc thấy thế ngừng tay, nhìn sang thẻ bài thân phận của mình.
[Người chơi thân mến, lần này thân phận của bạn là <Thợ Săn>, thời gian đổi mới còn 00:59:50, bãi săn đếm ngược còn 02:59:50]
[Hãy giữ bí mật thân phận của mình nhé, đừng dễ dàng tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]
+
Ván đầu cậu làm thợ săn, là một lá bài rất tốt.
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Đánh giá:
Truyện Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Story
Chương 51: Thợ săn mở màn
10.0/10 từ 30 lượt.