Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 147: Kỳ văn mới

233@-
Bạn trai không phải ngủ ghế sô pha à? Lúc hỏi, Túc Mạc không nghĩ sẽ bị hỏi lại như vậy. Nhưng cậu chợt nhận ra, những gia đình khác thường luôn chuẩn bị phòng cho khách chứ không giống nhà cậu, bởi vì mười mấy năm không có người ngoài ngủ lại nên phòng cho khách đã bị cậu cải tiến thành phòng làm việc với phòng chứa linh kiện.

1

"Thế em ngủ phòng cho khách ạ?" Túc Mạc lại hỏi.

Đây đúng là một câu hỏi khó, Úc Trăn không biết là bé con này đang nhử hay hỏi thật. (Em nó ngây thơ quá chết anh Trăn rồi =)))))))))))))))))))))))))))))))))

3

Một khoảng lặng ngắn ngủi trôi đi, Úc Trăn đứng dậy: "Thuốc ở trên bàn ấy, tí nữa em vào phòng ngủ đi."

Túc Mạc thấy thuốc cậu cần uống trước khi ngủ đã bày sẵn trên bàn: "Thế anh ngủ ở đâu?"

"Anh sẽ ngủ trên ghế sô pha." Úc Trăn nói: "Đây chỉ là chỗ ở tạm thời lúc anh đi làm, cũng hiếm khi có bạn qua. Chăn ga gối trong phòng cho khách chưa được gỡ bọc, giờ để người máy đi giặt thì hơi muộn, em ngủ tạm một đêm đi."

"Có bị đầy bụng không? Uống thuốc xong đi ngủ nhé, muộn rồi."

"Anh đi tắm."

Túc Mạc uống thuốc xong được người máy dẫn tới phòng của Úc Trăn. Căn phòng này rất lớn, có thể nói là to gấp đôi phòng cậu. Cửa sổ sát đất phủ kín rèm, nhiệt độ trong phòng cũng được điều chỉnh sao cho thích hợp với giấc ngủ của cậu. Trong phòng có dấu vết sinh hoạt của Úc Trăn, bao gồm bích hoạ và đồ trang trí, đều theo sở thích của đối phương.

Người máy đưa Túc Mạc tới rồi đi, Túc Mạc đứng im một lúc, không biết nên làm gì.

Cậu dứt khoát ngồi xuống ghế mây trong phòng, mở quang não xem tin nhắn, đúng lúc thấy đống chat nhảy tinh tinh trong Sớm Ngày Làm Giàu.

Thấy cậu trồi lên, người trong nhóm lập tức nháo nhào kêu cậu vào voice chat. Túc Mạc nghĩ cũng không có việc gì, bèn vào nghe ba người kia kể chuyện trên diễn đàn, tiện thể nói vụ Thần Binh.

"Anh, anh tính xử lý chuyện này thế nào?" Hồng Quả Quả hỏi: "Có rất nhiều bạn bè của em trong giới buôn bán chạy tới hỏi, nghe nói các đại lão đều đang tìm cách để liên hệ với anh, muốn biết ý anh thế nào."

Lúc dung hợp Thần Binh đầu tiên, Túc Mạc không nghĩ tới sẽ gây chấn động như vậy. Dù sao cũng chỉ là thử công thức, làm cho Úc Trăn xong cậu mới xác nhận được tỉ lệ thành công. Nghe đám Hồng Quả Quả kể, Túc Mạc cũng nắm được tình hình hiện tại: "Công thức không phải bí mật, có rất nhiều người rèn được, chỉ là họ không dám. Giờ có Cò Trắng Hoa Mai khởi đầu, về sau sẽ càng thêm nhiều người thử rèn Thần Binh, đến lúc đó hệ thống rèn đúc Thần Binh sẽ càng thêm hoàn thiện."

Lại nói chuyện thức tỉnh kỹ năng, căn cứ vào manh mối hiện có, về sau chắc hẳn chỉ có 11 vũ khí có kĩ năng thức tỉnh.

Công thức cậu viết kích hoạt quá trình thức tỉnh, nhưng có thức tỉnh được hay không thì phải xem nhân phẩm.

Hồng Quả Quả hỏi: "Thế không tranh thủ phát tài à?"

"Điều kiện tiên quyết là có thời gian phát tài không?" Túc Mạc hỏi lại: "Cậu quên là cuối tuần mở giai đoạn 3 à?"

Giai đoạn thứ 3 của Hội Luận Đạo Thiên Hạ đã sắp bắt đầu, phải đánh kỳ văn, thời gian của họ sẽ càng ít.

Chuyện phát tài, không phải cứ muốn là sẽ có thời gian.

"Cũng đúng nhỉ." Hồng Quả Quả nói: "Vậy để em nói với Dưa Hấu một tiếng, cậu ta hỏi em hoài."


"Không sao, mai online tôi sẽ trả lời tin nhắn trong danh sách bạn bè." Túc Mạc gửi một danh sách vào nhóm: "Cái danh sách tôi vừa gửi đó là vật liệu cơ bản cần dùng cho tất cả các nghề. Vật liệu cơ bản của các nghề giống nhau, nếu các cậu định làm vũ khí thì có thể chuẩn bị một phần dựa theo danh sách này, sau đó gửi chỉ số thuộc tính chi tiết trang bị cho tôi, tôi sẽ chỉ cho các cậu cần vật liệu cường hóa gì."

Ba người trong voice bừng tỉnh, Hồng Quả Quả nói: "Anh định giúp tụi em làm vũ khí à!"

Túc Mạc đáp: "Mấy hôm nay có thời gian, có thể viết công thức cho các cậu, còn làm vũ khí thì đợi gom đủ vật liệu rồi hẵng tính. Nhưng nói trước làm Thần Binh cần hai vũ khí kỳ văn và một ít vật liệu cao cấp rất quý hiếm. Mấy cái này các cậu phải tự chuẩn bị, sắp tới đánh kỳ văn được rương nhớ để ý, đừng có bỏ vật liệu hữu dụng lên chợ giao dịch."

Hồng Quả Quả thẹn thùng nói: "Anh, em hơi tham tí, liệu có thể thức tỉnh kỹ năng không?"

Thanh Phong cũng nói: "Em cũng muốn em cũng muốn, để ra kỹ năng thức tỉnh cần tư thế gì? 4 món 110 à?"

Cái gì mà 4 món 110? Đồng đội của cậu lại hiểu lầm gì rồi.

"Sẽ chỉ có 11 vũ khí của 11 môn phái có cơ hội thức tỉnh, ngoài hai cái đã có ra thì những nghề khác, chỉ cần chưa Thợ Rèn nào thức tỉnh được thì theo logic ai cũng có cơ hội." Túc Mạc giải thích: "Nhưng cái này là hên xui, lỡ môn phái của các cậu có người đúc ra trước, ngoài ý muốn thức tỉnh kỹ năng thì chịu. Vừa rồi các cậu cũng nói Cò Trắng Hoa Mai đã rèn thành công, chứng tỏ công thức của cậu ấy không có vấn đề gì lớn, ngộ ra kỹ năng là chuyện sớm muộn."

Là vậy sao?

Hồng Quả Quả: "Trị liệu sư bọn em không có ai, Thanh Phong thì toi rồi, vật lý kiếm đông nhất luôn!"

Thanh Phong bắt đầu sốt ruột: "Phải giành giật từng giây rồi! Đi đánh chiến trường kỳ văn tiếp đi, em muốn đánh Thiên Giới kiếm rương."

Túc Mạc nói với họ từng mục cần chú ý khi rèn, nhắc nhở họ đừng nâng cấp vội, đợi đủ vật liệu, có công thức của cậu rồi hẵng làm, nhớ ghi lại chỉ số cơ bản của vũ khí, để tránh lúc đó lại có vấn đề. Nghề sinh hoạt của Hồng Quả Quả và Thanh Phong đều là Thợ Rèn, mấy cái này nhắc vài câu là họ hiểu. Rèn trang bị lâu như vậy, ai cũng có chút kinh nghiệm, vụ tập trung tinh thần lực lại càng không cần phải nhắc.

Hồng Quả Quả và Thanh Phong nhanh chóng gửi thuộc tính trang bị của mình sang. Túc Mạc nhận được thông tin của hai đồng đội, lại nhắc: "Chỉ Qua, gửi của cậu qua luôn đi."

Chỉ Qua ngạc nhiên: "Không cần đâu, em chưa đủ hai vũ khí."

"Không sao, cứ gửi qua đây." Túc Mạc nói đơn giản: "Có danh sách vật liệu thì cậu cũng có thể chuẩn bị trước."

Người ta đã nói tới như vậy, Chỉ Qua không khách sáo nữa, chụp màn hình thuộc tính trang bị của mình gửi sang.

Hồng Quả Quả bỗng nhớ ra, mon men thương lượng: "Anh, thế tiền rèn thì sao?"

Tiền rèn? Túc Mạc cười một tiếng: "À, cậu muốn cho à? Thế cứ theo giá thị trường thôi."

"Bỏ qua bỏ qua, anh coi như em chưa nói gì nhé." Hồng Quả Quả cười hí hí: "Tình cảm anh em mình sao có thể dùng tiền để cân đo được, về sau anh cần vật liệu gì cứ nói với em, thằng em sẽ ngựa không dừng vó tìm cho anh."

Thanh Phong: "Quả, mua hộ vật liệu nhé."

Hồng Quả Quả lập tức nói: "1k vàng trở lên có chiết khấu, mọi người đều là 99%, tôi bán ông 98%, Chỉ Qua 97%, đại ca chiết xương."

Túc Mạc: "...? Tôi chiết xương?*"

*Từ này nghĩa đúng là gãy xương nhưng để cho nó vần với chiết khấu nên tui để vậy á =))

Hồng Quả Quả: "Nói lộn nói lộn, em chiết khấu tận xương."



"À đúng rồi, sao giờ này anh chưa ngủ?" Thanh Phong chợt nhận ra: "Anh với anh Hành đi chơi muộn thế? Đừng nói là chưa về nhà nhé?"

Hồng Quả Quả: "Tháng sau Phong về Sao Thủ Đô rồi, tụi mình gặp mặt đi. Chỉ có anh với anh Hành đánh lẻ như thế là quá không công bằng!"

Mấy người nói chuyện rôm rả, Túc Mạc chợt nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ đằng sau, bèn quay lại, nhìn thấy Úc Trăn vừa tắm xong mặc đồ ngủ đi vào. Thấy cậu còn ngồi trên ghế, anh trầm giọng hỏi: "Sao em chưa ngủ?"

Một tiếng này khiến đám trong voice choáng.

Cả lũ lập tức tắt tiếng, Túc Mạc quay đầu lại: "Chưa, giờ em ngủ đây."

Úc Trăn nhìn xuống quang não của cậu, là giao diện nhóm chat Sớm Ngày Làm Giàu.

Anh gật đầu, không đi ngay mà đứng đó nhìn Túc Mạc.

Túc Mạc thoát voice chat, thấy Úc Trăn cầm một ít tài liệu thì hỏi: "Anh không nghỉ ngơi à?"

"Anh chưa buồn ngủ, đọc thêm chút nữa." Úc Trăn thấy Túc Mạc vẫn đứng đó thì nói: "Trưa không ngủ được nhiều mà đúng không? Mau đi ngủ đi."

"Dạ." Túc Mạc đi đến bên giường, nhìn cái giường lớn, lại nhìn giấy tờ đặt ngay ngắn bên cạnh, chắc Úc Trăn thường xuyên phải bận công việc trước khi ngủ như vậy. Cậu do dự một hồi rồi nói: "Anh, hay anh ngủ ở đây đi."

"Anh còn phải làm việc, sẽ đánh thức em." Úc Trăn nói.

Túc Mạc lại bảo: "Không đâu."

Úc Trăn đối diện với cặp mắt trong veo kia, không biết sao lại đồng ý: "Em ngủ trước đi, anh sửa sang lại mấy cái này rồi ngủ."

Túc Mạc đã hơi buồn ngủ, nằm xuống nhanh chóng thiếp đi, người máy mang thêm một bộ chăn gối tới.

Cậu đắp lên người, dường như ngửi được một mùi hương gần giống mùi trên người Úc Trăn từ chúng.

Đợi Úc Trăn lên giường, người kia đã ngủ say, đắp chăn nằm co ro, giống hệt tư thế ngủ trên sô pha. Úc Trăn chỉnh đèn phòng ngủ tối xuống, chỉ còn chút ánh sáng cam ở đầu giường. Anh đứng bên giường rất lâu, cuối cùng vẫn rón rén trèo lên, còn đắp thêm cho thiếu niên một cái chăn mềm.

[Giọng vừa rồi là anh Hành à?]

[Giọng anh Hành khác với trong game!]

[Đại ca ngủ rồi à? Thoát voice chat rồi.]

Úc Trăn nhắn hai câu vào nhóm rồi không đọc tin nhắn nữa, tựa vào đầu giường tiếp tục xem tài liệu.

Đọc một hồi, anh nghe được tiếng động bên cạnh, lại ghé mắt nhìn Túc Mạc đang ngủ say. Anh muốn bỏ cái tay thò ra của cậu vào trong chăn, kết quả mới nhấc tay cậu lên đã bị thiếu niên đang ngủ vô thức nắm lấy.

Úc Trăn cứng người, nhỏ giọng gọi một câu, Túc Mạc không trả lời.

Trong lòng bàn tay là tay Túc Mạc, người kia khẽ nắm lấy ngón tay anh, thói quen giống một đứa trẻ.


Đêm dần sâu, Úc Trăn ép mình đặt mắt lên trang giấy, tiếp tục đọc tài liệu.

Trong lòng lại hối hận, tỉnh cả ngủ.

Đáng lẽ anh nên ngủ ghế sô pha.

2

-

Hôm sau tỉnh dậy, Túc Mạc mới biết mình ngủ tới tận 9 giờ hơn.

Người máy tiến vào dẫn cậu đi đánh răng rửa mặt, từ miệng nó, Túc Mạc biết được Úc Trăn đã đi làm, bữa sáng ở trong phòng bếp, tới trưa anh sẽ trở lại đưa cậu về nhà. Ăn sáng xong Túc Mạc cũng không có việc gì làm, dứt khoát nhân lúc rảnh viết công thức rèn cho đồng đội. Cậu quen thuộc với thao tác kĩ thuật của họ, công thức viết rất nhanh, tầm hơn một tiếng đã xong, gửi luôn cho ba người kia.

"Anh, đêm qua ngủ ngon không?"

"Giọng anh Hành ngầu thật đấy."

"Lúc hai người nằm trong chăn, ba bọn em chạy khắp nơi tìm kỳ văn."

Túc Mạc: "Thế tìm được chưa?"

Thanh Phong: "Chưa, mặc 8 món may mắn, không tìm nổi một cọng lông. Em nghi là hệ may mắn bị đầu não nerf rồi."

Hồng Quả Quả có hai vũ khí, nhưng vật liệu cường hóa chỉ có vài cái, Thanh Phong và Chỉ Qua đủ vật liệu, lại thiếu vũ khí kỳ văn.

Công thức này chỉ là nền tảng, Thanh Phong và Chỉ Qua phải đợi kiếm được món vũ khí thứ hai thì Túc Mạc mới viết nốt công thức cho họ. Công thức của Hồng Quả Quả đã hoàn thiện, nhưng y chỉ có thể nâng cấp, không có vật liệu cường hóa cũng không thể tiến hành bước kế tiếp.

Công thức đã có, nhưng việc chế tạo chắc phải đợi họ gom đủ đồ rồi hẵng tính tiếp.

Viết xong công thức, cậu tiện thể trả lời tin nhắn trong danh sách bạn bè. Mấy người thường xuyên hợp tác như Mướp Đắng Apple thì Túc Mạc nói thẳng là đợi sau Hội Luận Đạo mới có thời gian. Sau Hội Luận Đạo cậu khá rảnh, nếu họ vẫn muốn cậu rèn thì để đến lúc đó rồi nói.

Buổi trưa Úc Trăn đi làm về, hai người ra ngoài ăn cơm, sau đó anh đưa cậu về nhà.

"Anh không lên ngồi một lát à?" Túc Mạc hỏi.

Úc Trăn nói: "Công ty còn có chút việc, cuối tuần anh lại tới."

Vừa vào nhà, Nhạc Nhạc đã nhìn cậu với vẻ rất tủi thân, khiến Túc Mạc tưởng là mình làm chuyện gì sai.

Túc Mạc hỏi nó: "Sao thế?"

"Lần đầu tiên cậu ngủ lại nhà người khác." Nhạc Nhạc nói: "Cậu đã hơn 30 tiếng không về nhà rồi."

1

Túc Mạc: "..."

Tính kĩ vậy sao?

Gần đây Nhạc Nhạc rất là buồn. Sau khi đọc một đống sách về tâm sinh lý thanh thiếu niên người trưởng thành, nó càng thêm khẳng định cậu chủ của mình đang ở tuổi tác mẫn cảm. Là một người máy thông minh, nó nên giải quyết vấn đề cho cậu: "Túc Mạc, gần đây cậu có gặp phải chuyện gì khó nghĩ không?"

Túc Mạc ngẫm nghĩ: "Đâu có?"

Nhạc Nhạc đợi mãi cũng không thấy cậu chủ chia sẻ "vấn đề" trong đời sống, cuối cùng còn thấy chủ nhân lấy ra một cái máy đăng nhập mới, bắt đầu kết nối với hệ thống trong nhà.

Chỉ vài ngày đã tới cuối tuần, giai đoạn thứ 3 của Hội Luận Đạo Thiên Hạ chính thức bắt đầu.

Giai đoạn 2 đào thải rất nhiều đội ngũ, tới giai đoạn 3 thì số đoàn trụ lại chỉ còn khoảng hơn 10 nghìn. Thứ 7 mở kỳ văn mới, Thiên Hoàn lại đổi hình thức khiêu chiến, định nghĩa giai đoạn 3 là khiêu chiến kỳ văn dạng pve, hình thức phó bản. Nhưng lần này độ khó khiêu chiến cao hơn giai đoạn 1 rất nhiều, kỳ văn đều là 5 sao trở nên, không giới hạn số lần khiêu chiến cũng như thời gian khiêu chiến. Mở ra kho phó bản kỳ văn, mỗi lần người chơi vào phó bản sẽ được ghép với bản đồ ngẫu nhiên, cuối cùng căn cứ vào đánh giá của người chơi để xếp hạng.

Chỉ có 200 đoàn đứng đầu mới có cơ hội tham dự giai đoạn cuối của Hội Luận Đạo Thiên Hạ.

Tin tức này vừa ra, hầu hết đều hiểu Hội Luận Đạo đã tiến tới hồi cuối. Giai đoạn thứ ba kéo dài trong 3 tuần, 3 tuần này phải tích đủ điểm kỳ văn để lọt vào top 200 mới có thể lên cấp, càng tăng thêm quyết tâm khiêu chiến phó bản kỳ văn của người chơi. Hoạt động chỉ có 3 tuần, nếu không lên cấp được thì đương nhiên phải cố đánh càng nhiều kỳ văn càng tốt để kiếm thưởng.

Bởi vì Úc Trăn đi làm, đoàn Túc Mạc phải điều chỉnh thời gian khiêu chiến để đảm bảo cơ hội vào vòng trong, đánh được cái nào hay cái đó.

Cuối cùng đại khái mỗi tuần đánh 3 phó bản, đợi giai đoạn 3 kết thúc, xếp hạng của họ khá thấp so với mấy đội liều mạng cày thì, đứng thứ 15, tổng hợp điểm của hai giai đoạn trước, cuối cùng xếp vị trí thứ 8.

"Thành tích này cũng không tệ lắm, mấy người không thấy đoàn Thiên Giới thôi, năm ngày không ngủ cày phó bản." Apple nói: "So với mấy đội liều mạng đó thì bọn mình tốt hơn nhiều."

Dưa Hami nói: "Apple, em để ý gần đây anh rất chú ý Thiên Giới nhé."

"Thì dạo này nhiều người kiếm vật liệu hơn, tất cả mọi người đều muốn có hai vũ khí mà." Hỏa Thụ Ngân Hoa thở dài: "Nên khi nào thì đầu não mới thưởng vũ khí cho bé đây, bé mở không biết bao nhiêu cái rương 5 sao rồi mà không có nổi một cái vũ khí."

Thanh Phong: "Cày không ra đập tiền cũng không ra, vũ khí kỳ văn của Thiên Hoàn có cần phải làm khó vậy không."

Hồng Quả Quả: "Tôi mở ra 3 cái vật liệu giống nhau rồi."

Những ngọn núi Luận Đạo đã không còn chi chít như trước, vị trí núi cũng được điều chỉnh theo số lượng đoàn.

Người càng ngày càng ít, hàng xóm của bọn họ đã đổi mấy lượt. Cả đoàn định ra ngoài, chợt thấy không trung có một con bồ câu bay tà tà tới, nó đập cánh phạch phạch, cuối cùng đậu lên vai Túc Mạc.

Hồng Quả Quả hỏi: "Cái gì vậy?"

Túc Mạc vừa giơ tay chạm vào con bồ câu, nó đã biến thành làn khói trắng, cuối cùng hiện ra mấy chữ màu vàng kim lơ lửng.

[1 giờ sau sẽ bắt đầu 7 ngày đếm ngược]

[ thân mến, hồi cuối của Hội Luận Đạo Thiên Hạ sẽ mở ra vào 7 ngày sau. Lần này hình thức khiêu chiến là [đấu trường kỳ văn], quy tắc khiêu chiến cụ thể sẽ được công bố vào 7 ngày sau. Bạn cần phải nhập thông tin cho các phân đội.]

[Đội hình trận đấu đầu tiên là: <1 người> <2 người> <3 người> <5 người>]

[Xin hãy điền thông tin trong thời gian quy định, quá hạn tự động coi là bỏ quyền.]
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài Truyện Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài Story Chương 147: Kỳ văn mới
10.0/10 từ 30 lượt.
loading...