Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Chương 5: Hát tặng đầy tình cảm
82@-
Bài hát đang phát là do Tiết Thần chọn, bây giờ anh đã đi, lại có Bùi Thừa An không quen thân gì ở đây, nên Đại Cù và mấy người khác không còn hứng thú ca hát, cứ thay đổi bài hát liên tục.
Chẳng bao lâu sau...
"Ai chọn bài này vậy?"
"Ôi đệt! Nước hoa có độc?"
Mọi người đều nhìn Hạ Trăn với ánh mắt khó tin, ngoài Tiết Thần thì cũng chỉ có cô là chọn bài, mà Tiết Thần dù có điên cũng không đời nào chọn bài này, nhưng Hạ Trăn thì điên thật, nên có khả năng cô sẽ chọn.
Ngoài bọn Đại Cù, Bùi Thừa An cũng nhìn Hạ Trăn, Hạ Trăn mỉm cười với anh, nói: "Bài này rất hay." Phần nhạc dạo sắp kết thúc, Hạ Trăn cầm lấy micro, thản nhiên hát như chốn không người.
Phần đầu bài hát, ban nhạc Cải Thảo vẫn cố gắng chịu đựng nghe, dù sao cũng có “khách” ở đây, nếu họ bỏ ra ngoài thì không lịch sự cho lắm. Hạ Trăn từng tham gia cuộc thi ca sĩ sinh viên toàn trường và lọt vào top 10, trước đây luôn khinh thường mấy bài hát thịnh hành trên mạng, bây giờ lại chủ động chọn, thậm chí còn hát rất nhập tâm... Họ đoán chắc đây là sở thích của anh bạn trai mới xuất hiện gần đây của cô.
Không ngờ người trước giờ luôn không nghĩ đến việc yêu đương như Hạ Trăn sau khi rơi vào tình yêu lại trở thành thế này, thật là đáng sợ!
Tuy nhiên, đến khi nghe cô hát đoạn: "Trên người anh có hương nước hoa của cô ta, là mũi của em đã phạm sai lầm, không nên ngửi thấy vẻ đẹp của cô ấy, mà nên xoá sạch mọi thứ rồi chìm vào giấc ngủ cùng anh...", cuối cùng họ cũng không chịu nổi nữa.
"Tôi đi vệ sinh chút."
"Tôi cũng thế."
"Đi chung đi."
Đại Cù, Chu Lạc và Ngụy Phong lần lượt đứng dậy, họ cần vào WC để bình tĩnh lại. Thời gian đi vệ sinh, một bài hát cũng vừa kết thúc, nhưng bài tiếp theo lại khiến họ thêm bất lực cạn lời, ba người đứng ở cửa phòng một lúc, quyết định đi tìm Tiết Thần.
Tiết Thần đang đứng ngoài KTV hóng gió. Hiếm khi thấy anh ấy để lộ cảm xúc như hôm nay.
Đại Cù đi tới vỗ vai anh ấy, an ủi: "Hôm nay tạm chia tay là để sau này còn tương ngộ, cậu đừng buồn quá."
Tiết Thần luôn giấu kín tâm sự, đến cả những người hàng ngày làm việc chung như Đại Cù cũng chẳng nhận ra.
Chuyện anh ấy thích Hạ Trăn vốn là một bí mật, nhưng hai hôm trước bị chị gái Tiết Nam phát hiện, khiến anh ấy vô cùng lo lắng, rất sợ bị tiết lộ. Bởi vậy khi Tiết Nam bảo anh ấy hẹn Hạ Trăn ra ăn bữa cơm, nếu không sẽ gọi điện tiết lộ sự thật, chị ấy còn hứa tuyệt đối giữ bí mật lúc dùng bữa, nên anh ấy miễn cưỡng đồng ý.
Thực ra từ lúc bí mật này không còn chỉ mình anh ấy biết, anh ấy đã nghĩ nếu Hạ Trăn phát hiện, cô sẽ phản ứng ra sao, liệu cô có vui mừng không?
Thậm chí anh ấy còn từng hy vọng, cũng nghĩ tới việc hay là thổ lộ tình cảm với cô luôn đi. Trước đây không nói là vì quá hiểu lẫn nhau, biết rằng cô không có tâm trạng yêu đương, mà tình cảm anh ấy dành cho cô cũng không rõ ràng.
Tính cách cô hoạt bát không dễ bị trói buộc, anh ấy luôn không nhịn được mà trêu chọc, nhìn cô từ vui vẻ chuyển sang xấu hổ giận dữ, anh ấy lại cảm thấy thoải mái lạ thường. Cũng vì thường xuyên không khách sáo với cô, nên chẳng có ai nhận ra anh ấy thích cô, kể cả Hạ Trăn.
Nhưng anh ấy tin rằng, sau này nếu sống cùng cô sẽ rất vui vẻ. Khi nào đúng thời điểm, anh ấy sẽ biến điều đó thành sự thật.
Nhưng anh ấy không ngờ rằng cô lại đột ngột có bạn trai mà chẳng có chút dấu hiệu gì báo trước.
Anh ấy bực bội, cần phải bình tĩnh lại.
Sau một lúc đứng ngoài hóng gió, anh ấy dần bình tĩnh lại, sau đó nhận ra chuyện này có điểm bất thường.
"Sao mọi người cũng ra đây hết rồi?"
"Không ở trong được nữa."
"Ừ, ở thêm chắc cũng phát điên."
"Hạ Trăn điên rồi."
Tiết Thần không hiểu: "Ý gì?"
"Chính cậu tự vào mà xem đi." Đại Cù nói, nghĩ thầm sau khi Tiết Thần nghe được Hạ Trăn hát những bài này, nỗi buồn ly biệt của anh ấy sẽ bay còn nhanh hơn cả gió.
Tiết Thần thấy dáng vẻ không có gì đáng buồn hơn là trái tim đã chết của họ, liên tưởng đến việc lúc này Hạ Trăn và Bùi Thừa An trai đơn gái chiếc ở cùng nhau trong một phòng... Anh ấy lập tức bước nhanh trở lại KTV.
Nhìn bóng dáng gấp gáp của anh, Đại Cù và mọi người cười như trúng mánh, rồi cũng đi theo trở về.
Nhưng mà khi quay lại cửa phòng, Tiết Thần đứng ngoài không vào, giọng hát của Hạ Trăn vang vọng rõ ràng qua cánh cửa.
Phong cách bài hát đã thay đổi, lúc này Hạ Trăn đang điên cuồng gào thét hát "Dù chết vẫn muốn yêu", như thể đã sẵn sàng hy sinh cả mạng sống.
Đại Cù và những người khác có chút tiếc nuối, nếu để Tiết Thần về sớm một chút thì tốt rồi.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Tiết Thần bây giờ còn đau đớn hơn trước?
Đại Cù đẩy anh ấy một cái, nói: "Đứng ngoài cửa làm gì, đi vào đi, cậu cũng hát với Hạ Trăn vài câu."
Bùi Thừa An ngồi trên sofa, chăm chú nghe Hạ Trăn hát, những bài hát cô chọn đều từng được phổ biến khắp phố lớn ngõ nhỏ, nhưng trước đây anh chẳng thèm nghe. Bây giờ anh nghe Hạ Trăn hát, đồng thời đọc lời bài hát, cảm thấy hai bài trước nội dung quá ủy mị, bài này thì khá ổn.
“Xem mỗi ngày như ngày tận thế mà yêu nhau, mỗi phút giây đều đẹp đến mức rơi lệ...”
Anh cảm thấy được truyền cảm hứng, quyết định sẽ đi mua album này sau khi trở về.
Khi Đại Cù và mọi người bước vào, Bùi Thừa An quay lại nhìn họ, khẽ gật đầu chào. Ánh mắt của Tiết Thần quá mức mãnh liệt, anh nhìn lại rồi cũng gật đầu chào lần nữa.
Mọi hành động của Hạ Trăn thể hiện trước mặt Bùi Thừa An đều rất quan trọng, cô đặc biệt hát bài này rất nghiêm túc. Không ngờ khi Tiết Thần bước vào lại cầm micro hát cùng cô.
Thực tế kế hoạch của cô là làm thân với Bùi Thừa An, sau đó hát cho anh nghe, để anh thấy sở thích và sự điên cuồng của cô, từ đó có ấn tượng không tốt về cô. Để thể hiện một cách hoàn hảo, cô còn cố tình hát lạc cả giọng.
Cô thỉnh thoảng nhìn phản ứng của Bùi Thừa An, khi ánh mắt chạm nhau, cô lập tức mỉm cười với anh. Nhưng khi quay đầu lại, cô lộ vẻ khổ sở, bởi vì cô phát hiện Bùi Thừa An không hề tỏ ra khó chịu hay phiền chán, mà ngược lại, ánh mắt của anh nhìn cô còn rất có tia điện, như thể cô đang tỏ tình với anh.
Hát xong bài này, Tiết Thần bấm nút tạm dừng.
Anh ấy nhìn về phía Bùi Thừa An, lạnh lùng hỏi: "Anh thật sự là bạn trai của Hạ Trăn? Hay chỉ là giả mạo?"
Bùi Thừa An nghiêm túc trả lời: "Là thật."
"Tôi không tin." Tiết Thần nhìn thẳng vào mắt Hạ Trăn.
Hạ Trăn vốn là người đơn giản, nói dối hay bốc phét đều dễ bị nhìn thấu. Hạ Trăn cảm thấy chột dạ, cũng biết mình dễ bị lộ tẩy, nên không dám nhìn anh ấy, chỉ chăm chăm nhìn khuôn mặt của Bùi Thừa An. Hôm nay mới quen, khuôn mặt này vẫn còn mới mẻ, hơn nữa anh đẹp trai như vậy...
Cô điều chỉnh lại tâm trạng, vừa định mở miệng giải thích thì Bùi Thừa An đã nói trước: "Hôm nay chúng tôi gặp nhau qua buổi xem mắt, cảm thấy hợp nhau nên quyết định hẹn hò."
Mọi người đều bị mấy lời này doạ cho choáng váng, đi xem mắt mà lại còn xem mắt thành công, chuyện này xảy ra với Hạ Trăn, thật đúng là quái dị chẳng nói nên lời.
Câu nói của Bùi Thừa An rất có sức thuyết phục, Hạ Trăn cảm thấy thêm tự tin, ánh mắt kiên định, gật đầu: "Đúng vậy. Anh ấy làm nghiên cứu, sau này có thể trở thành nhà khoa học, rất lợi hại, tôi rất ngưỡng mộ anh ấy."
Ngưỡng mộ...
Ánh mắt ngưỡng mộ của cô rất chân thật, giống hệt ánh mắt cô khi nhìn nữ thần Tôn Yến Tư mỗi khi gặp.
Không ai biết, Hạ Trăn đang cố gắng tưởng tượng khuôn mặt của Bùi Thừa An thành Tôn Yến Tư, độ khó khăn cũng có thể hình dung được.
Bây giờ Hạ Trăn đã thay đổi kế hoạch, không định tiết lộ sự thật với người khác nữa, cứ để mọi người nghĩ rằng cô thật sự thích anh ấy là được, diễn trò thì cũng phải diễn cho tới. Quan trọng là, nếu bọn họ đã biết sự thật, sau này có bị lộ hoặc không được ủng hộ, cô sẽ gặp phiền phức lớn.
"Sao cậu lại bồng bột thế? Cậu có hiểu rõ anh ta không?" Tiết Thần cau mày hỏi, Đại Cù kéo anh ấy lại, nói nhỏ: "Đó là duyên phận, hiểu nhau sau cũng được, Hạ Trăn khó lắm mới gặp được người mình thích, chúng ta phải chúc phúc cho cậu ấy."
Ngay từ lần đầu gặp Tiết Thần, Bùi Thừa An đã cảm nhận được sự thù địch từ anh ấy, anh ấy nói chuyện gay gắt, nhưng đều xuất phát từ sự quan tâm cho Hạ Trăn, nên Bùi Thừa An không để ý. Anh rất chân thành nói: "Tôi sẽ nghiêm túc với Hạ Trăn, xin mọi người yên tâm."
Tình hình này nằm ngoài dự liệu của Hạ Trăn, cô không ngờ tâm trạng của Tiết Thần lại tồi tệ đến vậy, suýt nữa cô nghĩ rằng Tiết Thần thích mình... Nhưng suy nghĩ này bị cô nhanh chóng gạt bỏ, những lời mỉa mai Tiết Thần từng nói với cô, cô nhớ hết.
Nói thật, bị anh ấy mỉa mai quá nhiều, đôi khi cô thực sự nghĩ mình sẽ không lấy được chồng.
Cô cúi đầu nghĩ ngợi, trong mắt người khác lại như đang thẹn thùng.
"Hát tiếp, hát tiếp thôi!" Đại Cù cầm micro khuấy động bầu không khí, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở Tiết Thần đừng khiến Hạ Trăn khó xử.
Mọi người thật ra cũng không có hứng thú nữa, gắng gượng thêm nửa tiếng thì tan cuộc.
Hạ Trăn ngồi xe của Bùi Thừa An về nhà, đóng cửa xe lại, cô nói với anh: "Hôm nay tâm trạng Tiết Thần không tốt nên nói chuyện hơi khó nghe, anh đừng để ý."
"Anh không để ý, anh ấy là bạn thân của em?"
"Ừ, rất thân, bọn em quen nhau từ cấp ba, thường xuyên chơi chung với nhau." Cô lén quan sát phản ứng của anh, thấy anh chỉ nhíu mày một chút rồi lại giãn ra, khóe miệng còn hơi nhếch lên.
Đây là phản ứng gì? Ghét cô thân thiết với đàn ông khác hay không ghét?
"Em rất được mọi người yêu mến." Bùi Thừa An khen ngợi.
"Tạm được, mối quan hệ với bạn khác giới khá tốt."
Bùi Thừa An gật đầu đồng tình, sau đó nhắc cô: "Thắt dây an toàn đi, anh chuẩn bị lái xe."
"À được." Hạ Trăn vẫn không hiểu rốt cuộc anh vui hay không vui, bởi vì không chú ý, lúc kéo dây an toàn, tay cô bị trượt, dây bật ngược lại khiến cô giật mình.
Cô định kéo lại lần nữa thì Bùi Thừa An đã cúi người, vòng tay qua trước mặt cô, giúp cô thắt dây an toàn.
Xong xuôi, Bùi Thừa An mỉm cười với cô, Hạ Trăn lúng túng nói: "Thật ra em có thể tự làm được."
"Anh biết, nhưng bạn trai thì vẫn nên làm gì đó cho bạn gái."
"Thật ra không cần phải cố làm gì đâu, chúng ta không nên vì có đối phương mà phải thay đổi cuộc sống ban đầu." Hạ Trăn ẩn ý nói.
Bùi Thừa An suy nghĩ một chút, nghiêm túc đáp: "Nếu là ảnh hưởng tích cực thì anh sẽ rất hoan nghênh."
Hạ Trăn: "..." Thôi, vẫn là nên về nhà tắm rửa rồi ngủ thôi, cô không giỏi ứng phó với người như Bùi Thừa An, cô cần thêm thời gian suy nghĩ.
---------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Anh Bùi rất có phong độ bạn trai nha, thật muốn cho anh ấy thể hiện hết sức. Hì hì.
Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Bài hát đang phát là do Tiết Thần chọn, bây giờ anh đã đi, lại có Bùi Thừa An không quen thân gì ở đây, nên Đại Cù và mấy người khác không còn hứng thú ca hát, cứ thay đổi bài hát liên tục.
Chẳng bao lâu sau...
"Ai chọn bài này vậy?"
"Ôi đệt! Nước hoa có độc?"
Mọi người đều nhìn Hạ Trăn với ánh mắt khó tin, ngoài Tiết Thần thì cũng chỉ có cô là chọn bài, mà Tiết Thần dù có điên cũng không đời nào chọn bài này, nhưng Hạ Trăn thì điên thật, nên có khả năng cô sẽ chọn.
Ngoài bọn Đại Cù, Bùi Thừa An cũng nhìn Hạ Trăn, Hạ Trăn mỉm cười với anh, nói: "Bài này rất hay." Phần nhạc dạo sắp kết thúc, Hạ Trăn cầm lấy micro, thản nhiên hát như chốn không người.
Phần đầu bài hát, ban nhạc Cải Thảo vẫn cố gắng chịu đựng nghe, dù sao cũng có “khách” ở đây, nếu họ bỏ ra ngoài thì không lịch sự cho lắm. Hạ Trăn từng tham gia cuộc thi ca sĩ sinh viên toàn trường và lọt vào top 10, trước đây luôn khinh thường mấy bài hát thịnh hành trên mạng, bây giờ lại chủ động chọn, thậm chí còn hát rất nhập tâm... Họ đoán chắc đây là sở thích của anh bạn trai mới xuất hiện gần đây của cô.
Không ngờ người trước giờ luôn không nghĩ đến việc yêu đương như Hạ Trăn sau khi rơi vào tình yêu lại trở thành thế này, thật là đáng sợ!
Tuy nhiên, đến khi nghe cô hát đoạn: "Trên người anh có hương nước hoa của cô ta, là mũi của em đã phạm sai lầm, không nên ngửi thấy vẻ đẹp của cô ấy, mà nên xoá sạch mọi thứ rồi chìm vào giấc ngủ cùng anh...", cuối cùng họ cũng không chịu nổi nữa.
"Tôi đi vệ sinh chút."
"Tôi cũng thế."
"Đi chung đi."
Đại Cù, Chu Lạc và Ngụy Phong lần lượt đứng dậy, họ cần vào WC để bình tĩnh lại. Thời gian đi vệ sinh, một bài hát cũng vừa kết thúc, nhưng bài tiếp theo lại khiến họ thêm bất lực cạn lời, ba người đứng ở cửa phòng một lúc, quyết định đi tìm Tiết Thần.
Tiết Thần đang đứng ngoài KTV hóng gió. Hiếm khi thấy anh ấy để lộ cảm xúc như hôm nay.
Đại Cù đi tới vỗ vai anh ấy, an ủi: "Hôm nay tạm chia tay là để sau này còn tương ngộ, cậu đừng buồn quá."
Tiết Thần luôn giấu kín tâm sự, đến cả những người hàng ngày làm việc chung như Đại Cù cũng chẳng nhận ra.
Chuyện anh ấy thích Hạ Trăn vốn là một bí mật, nhưng hai hôm trước bị chị gái Tiết Nam phát hiện, khiến anh ấy vô cùng lo lắng, rất sợ bị tiết lộ. Bởi vậy khi Tiết Nam bảo anh ấy hẹn Hạ Trăn ra ăn bữa cơm, nếu không sẽ gọi điện tiết lộ sự thật, chị ấy còn hứa tuyệt đối giữ bí mật lúc dùng bữa, nên anh ấy miễn cưỡng đồng ý.
Thực ra từ lúc bí mật này không còn chỉ mình anh ấy biết, anh ấy đã nghĩ nếu Hạ Trăn phát hiện, cô sẽ phản ứng ra sao, liệu cô có vui mừng không?
Thậm chí anh ấy còn từng hy vọng, cũng nghĩ tới việc hay là thổ lộ tình cảm với cô luôn đi. Trước đây không nói là vì quá hiểu lẫn nhau, biết rằng cô không có tâm trạng yêu đương, mà tình cảm anh ấy dành cho cô cũng không rõ ràng.
Tính cách cô hoạt bát không dễ bị trói buộc, anh ấy luôn không nhịn được mà trêu chọc, nhìn cô từ vui vẻ chuyển sang xấu hổ giận dữ, anh ấy lại cảm thấy thoải mái lạ thường. Cũng vì thường xuyên không khách sáo với cô, nên chẳng có ai nhận ra anh ấy thích cô, kể cả Hạ Trăn.
Nhưng anh ấy tin rằng, sau này nếu sống cùng cô sẽ rất vui vẻ. Khi nào đúng thời điểm, anh ấy sẽ biến điều đó thành sự thật.
Nhưng anh ấy không ngờ rằng cô lại đột ngột có bạn trai mà chẳng có chút dấu hiệu gì báo trước.
Anh ấy bực bội, cần phải bình tĩnh lại.
Sau một lúc đứng ngoài hóng gió, anh ấy dần bình tĩnh lại, sau đó nhận ra chuyện này có điểm bất thường.
"Sao mọi người cũng ra đây hết rồi?"
"Không ở trong được nữa."
"Ừ, ở thêm chắc cũng phát điên."
"Hạ Trăn điên rồi."
Tiết Thần không hiểu: "Ý gì?"
"Chính cậu tự vào mà xem đi." Đại Cù nói, nghĩ thầm sau khi Tiết Thần nghe được Hạ Trăn hát những bài này, nỗi buồn ly biệt của anh ấy sẽ bay còn nhanh hơn cả gió.
Tiết Thần thấy dáng vẻ không có gì đáng buồn hơn là trái tim đã chết của họ, liên tưởng đến việc lúc này Hạ Trăn và Bùi Thừa An trai đơn gái chiếc ở cùng nhau trong một phòng... Anh ấy lập tức bước nhanh trở lại KTV.
Nhìn bóng dáng gấp gáp của anh, Đại Cù và mọi người cười như trúng mánh, rồi cũng đi theo trở về.
Nhưng mà khi quay lại cửa phòng, Tiết Thần đứng ngoài không vào, giọng hát của Hạ Trăn vang vọng rõ ràng qua cánh cửa.
Phong cách bài hát đã thay đổi, lúc này Hạ Trăn đang điên cuồng gào thét hát "Dù chết vẫn muốn yêu", như thể đã sẵn sàng hy sinh cả mạng sống.
Đại Cù và những người khác có chút tiếc nuối, nếu để Tiết Thần về sớm một chút thì tốt rồi.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Tiết Thần bây giờ còn đau đớn hơn trước?
Đại Cù đẩy anh ấy một cái, nói: "Đứng ngoài cửa làm gì, đi vào đi, cậu cũng hát với Hạ Trăn vài câu."
Bùi Thừa An ngồi trên sofa, chăm chú nghe Hạ Trăn hát, những bài hát cô chọn đều từng được phổ biến khắp phố lớn ngõ nhỏ, nhưng trước đây anh chẳng thèm nghe. Bây giờ anh nghe Hạ Trăn hát, đồng thời đọc lời bài hát, cảm thấy hai bài trước nội dung quá ủy mị, bài này thì khá ổn.
“Xem mỗi ngày như ngày tận thế mà yêu nhau, mỗi phút giây đều đẹp đến mức rơi lệ...”
Anh cảm thấy được truyền cảm hứng, quyết định sẽ đi mua album này sau khi trở về.
Khi Đại Cù và mọi người bước vào, Bùi Thừa An quay lại nhìn họ, khẽ gật đầu chào. Ánh mắt của Tiết Thần quá mức mãnh liệt, anh nhìn lại rồi cũng gật đầu chào lần nữa.
Mọi hành động của Hạ Trăn thể hiện trước mặt Bùi Thừa An đều rất quan trọng, cô đặc biệt hát bài này rất nghiêm túc. Không ngờ khi Tiết Thần bước vào lại cầm micro hát cùng cô.
Thực tế kế hoạch của cô là làm thân với Bùi Thừa An, sau đó hát cho anh nghe, để anh thấy sở thích và sự điên cuồng của cô, từ đó có ấn tượng không tốt về cô. Để thể hiện một cách hoàn hảo, cô còn cố tình hát lạc cả giọng.
Cô thỉnh thoảng nhìn phản ứng của Bùi Thừa An, khi ánh mắt chạm nhau, cô lập tức mỉm cười với anh. Nhưng khi quay đầu lại, cô lộ vẻ khổ sở, bởi vì cô phát hiện Bùi Thừa An không hề tỏ ra khó chịu hay phiền chán, mà ngược lại, ánh mắt của anh nhìn cô còn rất có tia điện, như thể cô đang tỏ tình với anh.
Hát xong bài này, Tiết Thần bấm nút tạm dừng.
Anh ấy nhìn về phía Bùi Thừa An, lạnh lùng hỏi: "Anh thật sự là bạn trai của Hạ Trăn? Hay chỉ là giả mạo?"
Bùi Thừa An nghiêm túc trả lời: "Là thật."
"Tôi không tin." Tiết Thần nhìn thẳng vào mắt Hạ Trăn.
Hạ Trăn vốn là người đơn giản, nói dối hay bốc phét đều dễ bị nhìn thấu. Hạ Trăn cảm thấy chột dạ, cũng biết mình dễ bị lộ tẩy, nên không dám nhìn anh ấy, chỉ chăm chăm nhìn khuôn mặt của Bùi Thừa An. Hôm nay mới quen, khuôn mặt này vẫn còn mới mẻ, hơn nữa anh đẹp trai như vậy...
Cô điều chỉnh lại tâm trạng, vừa định mở miệng giải thích thì Bùi Thừa An đã nói trước: "Hôm nay chúng tôi gặp nhau qua buổi xem mắt, cảm thấy hợp nhau nên quyết định hẹn hò."
Mọi người đều bị mấy lời này doạ cho choáng váng, đi xem mắt mà lại còn xem mắt thành công, chuyện này xảy ra với Hạ Trăn, thật đúng là quái dị chẳng nói nên lời.
Câu nói của Bùi Thừa An rất có sức thuyết phục, Hạ Trăn cảm thấy thêm tự tin, ánh mắt kiên định, gật đầu: "Đúng vậy. Anh ấy làm nghiên cứu, sau này có thể trở thành nhà khoa học, rất lợi hại, tôi rất ngưỡng mộ anh ấy."
Ngưỡng mộ...
Ánh mắt ngưỡng mộ của cô rất chân thật, giống hệt ánh mắt cô khi nhìn nữ thần Tôn Yến Tư mỗi khi gặp.
Không ai biết, Hạ Trăn đang cố gắng tưởng tượng khuôn mặt của Bùi Thừa An thành Tôn Yến Tư, độ khó khăn cũng có thể hình dung được.
Bây giờ Hạ Trăn đã thay đổi kế hoạch, không định tiết lộ sự thật với người khác nữa, cứ để mọi người nghĩ rằng cô thật sự thích anh ấy là được, diễn trò thì cũng phải diễn cho tới. Quan trọng là, nếu bọn họ đã biết sự thật, sau này có bị lộ hoặc không được ủng hộ, cô sẽ gặp phiền phức lớn.
"Sao cậu lại bồng bột thế? Cậu có hiểu rõ anh ta không?" Tiết Thần cau mày hỏi, Đại Cù kéo anh ấy lại, nói nhỏ: "Đó là duyên phận, hiểu nhau sau cũng được, Hạ Trăn khó lắm mới gặp được người mình thích, chúng ta phải chúc phúc cho cậu ấy."
Ngay từ lần đầu gặp Tiết Thần, Bùi Thừa An đã cảm nhận được sự thù địch từ anh ấy, anh ấy nói chuyện gay gắt, nhưng đều xuất phát từ sự quan tâm cho Hạ Trăn, nên Bùi Thừa An không để ý. Anh rất chân thành nói: "Tôi sẽ nghiêm túc với Hạ Trăn, xin mọi người yên tâm."
Tình hình này nằm ngoài dự liệu của Hạ Trăn, cô không ngờ tâm trạng của Tiết Thần lại tồi tệ đến vậy, suýt nữa cô nghĩ rằng Tiết Thần thích mình... Nhưng suy nghĩ này bị cô nhanh chóng gạt bỏ, những lời mỉa mai Tiết Thần từng nói với cô, cô nhớ hết.
Nói thật, bị anh ấy mỉa mai quá nhiều, đôi khi cô thực sự nghĩ mình sẽ không lấy được chồng.
Cô cúi đầu nghĩ ngợi, trong mắt người khác lại như đang thẹn thùng.
"Hát tiếp, hát tiếp thôi!" Đại Cù cầm micro khuấy động bầu không khí, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở Tiết Thần đừng khiến Hạ Trăn khó xử.
Mọi người thật ra cũng không có hứng thú nữa, gắng gượng thêm nửa tiếng thì tan cuộc.
Hạ Trăn ngồi xe của Bùi Thừa An về nhà, đóng cửa xe lại, cô nói với anh: "Hôm nay tâm trạng Tiết Thần không tốt nên nói chuyện hơi khó nghe, anh đừng để ý."
"Anh không để ý, anh ấy là bạn thân của em?"
"Ừ, rất thân, bọn em quen nhau từ cấp ba, thường xuyên chơi chung với nhau." Cô lén quan sát phản ứng của anh, thấy anh chỉ nhíu mày một chút rồi lại giãn ra, khóe miệng còn hơi nhếch lên.
Đây là phản ứng gì? Ghét cô thân thiết với đàn ông khác hay không ghét?
"Em rất được mọi người yêu mến." Bùi Thừa An khen ngợi.
"Tạm được, mối quan hệ với bạn khác giới khá tốt."
Bùi Thừa An gật đầu đồng tình, sau đó nhắc cô: "Thắt dây an toàn đi, anh chuẩn bị lái xe."
"À được." Hạ Trăn vẫn không hiểu rốt cuộc anh vui hay không vui, bởi vì không chú ý, lúc kéo dây an toàn, tay cô bị trượt, dây bật ngược lại khiến cô giật mình.
Cô định kéo lại lần nữa thì Bùi Thừa An đã cúi người, vòng tay qua trước mặt cô, giúp cô thắt dây an toàn.
Xong xuôi, Bùi Thừa An mỉm cười với cô, Hạ Trăn lúng túng nói: "Thật ra em có thể tự làm được."
"Anh biết, nhưng bạn trai thì vẫn nên làm gì đó cho bạn gái."
"Thật ra không cần phải cố làm gì đâu, chúng ta không nên vì có đối phương mà phải thay đổi cuộc sống ban đầu." Hạ Trăn ẩn ý nói.
Bùi Thừa An suy nghĩ một chút, nghiêm túc đáp: "Nếu là ảnh hưởng tích cực thì anh sẽ rất hoan nghênh."
Hạ Trăn: "..." Thôi, vẫn là nên về nhà tắm rửa rồi ngủ thôi, cô không giỏi ứng phó với người như Bùi Thừa An, cô cần thêm thời gian suy nghĩ.
---------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Anh Bùi rất có phong độ bạn trai nha, thật muốn cho anh ấy thể hiện hết sức. Hì hì.
Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Đánh giá:
Truyện Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Story
Chương 5: Hát tặng đầy tình cảm
10.0/10 từ 36 lượt.