Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi

Chương 19: Nụ hôn gián tiếp

77@-

"Đừng nói là anh bị dị ứng gì đó đấy nhé?" Hạ Trăn lo lắng.


Bùi Thừa An lắc đầu, cố gắng nén cơn ho, nhưng cổ họng vẫn vô cùng khó chịu: "Cay quá."


"Hả?" Hạ Trăn ngạc nhiên, món này không cay lắm mà, nhưng giờ không phải là lúc bận tâm chuyện đó, nhìn thấy anh khó chịu, cô chẳng nghĩ ngợi gì mà cầm ngay ly sữa trên bàn đưa cho anh uống.


Bùi Thừa An khựng lại một chút, nhưng khi cảm giác cay nóng trong cổ họng lại bùng lên, anh ngậm ống hút, uống vài ngụm.


Cuối cùng Bùi Thừa An cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, sắc mặt cũng bình tĩnh trở lại, chỉ là vệt đỏ ửng trên mặt anh chưa tan hẳn, làm giảm đi phần nào khí chất lạnh lùng thường ngày.


"Đỡ hơn chưa? Có cần uống thêm chút nữa không?" Hạ Trăn quan tâm hỏi.


"Không sao."


Hạ Trăn cảm thấy anh vẫn nên uống thêm chút sữa nữa, dù sao cô cũng không thích uống sữa, thế là cô đẩy ly sữa về phía anh: "Uống đi." Đồ chiên rán thì anh từ chối, nhưng sữa là thứ anh gọi mà.


Ly sữa bị đẩy về phía Bùi Thừa An, trong chớp mắt, Hạ Trăn thoáng thấy trên ống hút màu trắng có một vệt đỏ chói lọi. Cô vội vã kéo ly sữa về phía mình, ở khoảng cách gần, cô có thể nhìn thấy rõ ràng, nhận ra điều không mong muốn đã xảy ra.


Cô vốn không thích sữa của các cửa hàng đồ ăn nhanh, lại nghĩ rằng mình chưa uống, giờ nhớ lại, cô nhận ra mình theo thói quen đã cầm cốc lên uống một ngụm khi cảm thấy cay, rồi vì cảm thấy không ngon nên bỏ xuống. Lúc đó cô chỉ mải nghĩ làm sao để thuyết phục Bùi Thừa An ăn một miếng thực phẩm rác mà anh nói, cho nên chuyện này cũng bị cô ném ra sau đầu.


Thảo nào khi cô bảo Bùi Thừa An uống anh lại có biểu cảm lạ lùng.


Ôi mẹ ơi… Cô thấy thật xấu hổ, phải làm sao bây giờ?


Bắt người khác uống thứ mà mình đã uống qua, a a a, ngại quá đi mất.


Người chú trọng vệ sinh thực phẩm như anh, lại học ngành vi sinh vật, chắc chắn anh đã phân tích được số lượng và loại vi khuẩn trên ống hút dính nước bọt của cô, cũng như mức độ nguy hại của chúng.



Hẳn là anh thấy kinh tởm. Đọc Full Tại Truyenfull.vision


Hạ Trăn rầu rĩ, im lặng cầm cốc sữa. Tay anh chạm vào tay cô, làm cô giật mình. Bùi Thừa An cười, nói: "Không phải đưa anh uống sao? Sao lại kéo về rồi?"


"Không cho nữa!" Trong tình thế cấp bách, Hạ Trăn buột miệng thốt ra.


Nhìn vẻ mặt cô, Bùi Thừa An hơi suy nghĩ một chút đã đoán được điều cô đang bận tâm. Vừa rồi anh đã ngầm ám chỉ rằng mình không để ý, nhưng thấy Hạ Trăn để tâm đến vậy, anh cũng cảm thấy ngượng ngùng hơn.


"Em no rồi, mình đi thôi." Hạ Trăn cúi đầu đứng dậy, né tránh ánh mắt của Bùi Thừa An.


Bùi Thừa An đi theo sau, cách cô hai bước chân.


Trong lòng Hạ Trăn rối bời, nụ hôn đầu của cô vẫn còn, gián tiếp hôn môi như thế này cũng chẳng tính là gì, bình thường ăn cơm cùng người khác, một đĩa thức ăn có biết bao nhiêu người gắp chung. Nhưng Bùi Thừa An lại không giống người khác, về việc anh không giống như thế nào, cô cũng không biết nên phân loại ra sao.


Còn về phía Bùi Thừa An, sau khoảnh khắc bối rối ngắn ngủi, giờ đây anh đã trở nên bình thản. Dù sao Hạ Trăn cũng là bạn gái anh, đã nắm tay rồi thì chuyện hôn môi cũng sẽ là điều tất nhiên. Anh nhớ thời trung học có một khoảng thời gian các bạn học thường nói về nụ hôn gián tiếp gì gì đó, anh và Hạ Trăn nhiều lắm chỉ là nụ hôn gián tiếp mà thôi.


Bùi Thừa An bước lên bên cạnh Hạ Trăn sóng bước cùng cô.


Hạ Trăn cúi đầu đi thẳng, cũng không có ý định ngồi lên xe, Bùi Thừa An cũng yên lặng đi theo cô.


Tiết trời đã bước vào tháng Tư, gió xuân mang theo hơi ấm, nhẹ nhàng mơn man, thổi qua người vô cùng dễ chịu.


Hai người dần đi đến con đường ít người qua lại. Hạ Trăn sớm đã nhận ra, chỉ là cô cố ý không nói, cứ thế đi dạo một chút cũng hay.


"Em đừng để ý." Bùi Thừa An lên tiếng.


"Để ý gì? Ha ha, hôm nay thời tiết đẹp thật đấy." Đi hết đoạn đường này, cô đã điều chỉnh được tâm trạng, cảm thấy yên tĩnh như vậy cũng tốt, cho nên vẫn luôn không nói chuyện. Hạ Trăn cảm thấy phản ứng vừa rồi của mình có phần quá mức, trong tình huống đó đáng lẽ ra nên coi như không biết gì, coi như không có chuyện gì xảy ra. Từ nhỏ cô vốn đã khá vô tư, làm nhiều chuyện xấu hổ không kể xiết, đã học cách đối mặt, vậy mà không hiểu sao vừa rồi lại bối rối mất tự nhiên.


Hơn nữa, vốn dĩ đây không phải là chuyện to tát gì, bây giờ bản thân lại làm như nghiêm trọng lắm.



Để xóa tan bầu không khí xấu hổ này, cũng để chứng tỏ mình không thèm để ý, Hạ Trăn tỏ vẻ tò mò hiếu học hỏi: "Này, anh nói xem trong nước bọt con người có bao nhiêu vi khuẩn, có phải một số còn mang theo virus không?"


"Em lo lắng về điều đó à?"


"Không phải, chỉ là tò mò thôi."


Nhìn nụ cười gượng gạo của cô cùng đôi môi mềm mại ấy, trong khoảnh khắc, Bùi Thừa An rất muốn hôn cô, vi khuẩn và virus, chẳng phải vấn đề ở đây.


Dĩ nhiên, anh vẫn còn lý trí.


Hạ Trăn vẫn chờ câu trả lời của Bùi Thừa An, Bùi Thừa An lại nói: "Anh quên rồi."


Quên rồi… Hạ Trăn có chút không tin, ngay sau đó cô chợt nhận ra rằng tự lúc nào, trong tiềm thức cô đã xem anh như Văn Khúc Tinh.


"Muộn rồi, để anh đưa em về nhà nhé."


"Ừm."


"Tối mai ăn bữa cơm với nhau nhé?"


"Được."


Từ đây đến nhà Hạ Trăn mất khoảng một tiếng đồng hồ đi xe, tất nhiên, đó là trong điều kiện đường xá thông thoáng.


Lúc này, xe đã chạy trên đường khoảng bốn năm mươi phút, nhưng mới chỉ đi được một nửa chặng đường, mà khoảng cách như thế này đã kéo dài hơn mười phút, thậm chí không biết còn phải chờ thêm bao lâu nữa.


Phía trước xe cộ đông nghịt, phía sau cũng dần trở nên tương tự.


Đây là trục giao thông chính của thành phố, hơn 9 giờ tối là giờ cao điểm tan làm, nguyên nhân gây ra tình trạng kẹt xe nghiêm trọng này là bởi vì ở gần ngã tư trục đường chính đã xảy ra sự cố giao thông, một chiếc xe chở đất bị lật nghiêng, bùn đất trên xe đổ ra chắn hết đường.



Mắt thấy sắp đến 10 giờ rưỡi, Hạ Trăn bắt đầu sốt ruột. Dù ngay lúc này đường có được thông, về đến nhà cũng đã hơn 11 giờ, tắm rửa xong xuôi cũng gần 12 giờ mới ngủ được. Cô quen thức khuya nên không sao, nhưng Bùi Thừa An thì khác, tối qua đã bị cô làm phiền khiến anh ngủ không đủ giấc, tối nay lại do cô đến tìm anh...


“Đừng lo, chắc sẽ không lâu đâu.” Bùi Thừa An điềm tĩnh nói.


“Đã muộn lắm rồi.” Đọc Full Tại Truyenfull.vision


Bùi Thừa An bật cười: “Giờ này vẫn còn sớm với em mà.”


Cứ đúng 10 giờ mỗi tối trước khi đi ngủ anh sẽ nhắn tin chúc cô ngủ ngon, cô luôn nói là sẽ ngủ ngay hoặc đợi lúc nữa sẽ ngủ, nhưng sáng hôm sau anh luôn thấy vòng bạn bè hoặc Weibo của cô online đến tận rạng sáng.


Hạ Trăn chột dạ, không muốn bàn về chuyện ngủ sớm hay muộn nữa: “Em chỉ lo cho anh thôi, tối qua anh ngủ không đủ giấc, sáng mai còn phải dậy sớm đi làm.”


Thì ra là lo cho anh...


“Không sao đâu, anh có thói quen sinh hoạt điều độ vì nó tốt cho sức khỏe, thể chất anh cũng khá ổn, thỉnh thoảng thiếu ngủ chút cũng không ảnh hưởng gì.”


Thấy anh nói vậy, Hạ Trăn không còn nôn nóng nữa.


“Em gọi điện về nhà đi, kẻo người nhà lo lắng.” Bùi Thừa An nhắc nhở.


Hạ Trăn gọi điện cho bà Điền, bà nghe nói kẹt xe, lập tức thoải mái nói: “Kẹt xe thì kẹt xe, nhân cơ hội này hai đứa ngồi trên xe trò chuyện, hiểu rõ nhau hơn, bồi đắp tình cảm đi.”


Đây là mong mỏi cô sớm lấy chồng đến mức nào chứ!


Trước đó Bùi Thừa An cũng đã gọi điện về nhà, nói rằng tối sẽ về nhà ở, bây giờ không về kịp, sợ gia đình lo lắng, anh lại gọi thêm một cuộc.


“Không sao đâu, con với Trăn Trăn ở cùng nhau, chắc cũng chả buồn chán gì mấy, con về giờ nào cũng được, dù gì con cũng có chìa khóa.”


Dạo gần đây Bùi Thừa An về nhà khá thường xuyên, không như trước đây cả tháng mới về được một lần. Có lẽ chính vì về nhiều hơn nên không còn cảm giác hiếm hoi nữa, mẹ anh mới trở nên không mấy nhiệt tình như vậy.



Hai người bị bỏ rơi bởi mẹ mình, bất giác sinh ra cảm giác đồng cảm với nhau.


Hai mươi phút sau, dòng xe bắt đầu nhích lên chậm rãi, khi xe đến được khu chung cư nhà Hạ Trăn, đã là gần 12 giờ.


Hạ Trăn bắt đầu thấy đói bụng, vì trước đó cô không ăn được bao nhiêu. Bùi Thừa An kiên quyết muốn đưa cô đến tận dưới lầu, nên việc mua đồ ăn cũng phải đi cùng anh.


Có anh ở đây, muốn ăn thứ gì ngon miệng nhưng không tốt cho sức khỏe quả thực rất khó, Hạ Trăn quyết định mua chút trái cây.


Cửa hàng trái cây trong khu chung cư vẫn chưa đóng cửa, nhìn mấy loại hoa quả chẳng còn nhiều lắm, phần lớn đều là những thứ cô ăn đến phát ngán rồi, Hạ Trăn bắt đầu cảm thấy khó chọn. Nhà cô đã có sẵn táo, lê, quýt, cô không muốn ăn, mà ở đây cũng chỉ có những thứ đó.


Bùi Thừa An bên cạnh đã mở một chiếc thùng giấy, hỏi Hạ Trăn có thích đu đủ không.


“Cũng bình thường, không phải rất thích, nhưng cũng không ghét.”


Bùi Thừa An đã hiểu, chọn hai quả với lớp vỏ vàng óng ả.


Nói đến đu đủ, Hạ Trăn nghĩ ngay đến tác dụng làm tăng kích thước vòng một đầu tiên, vì thế lúc này đang cảm thấy có chút vi diệu.


“Nghe nói ăn đu đủ rất tốt.” Hạ Trăn nói, với kiểu người bình thường như cô, chỉ phân biệt được tốt hay không tốt.


“Ừ, đu đủ có tác dụng làm đẹp da dưỡng nhan, lại tốt cho dạ dày. Enzyme protease trong đu đủ có thể phân giải chất béo thành axit béo. Ngoài ra đu đủ còn chứa một loại protein enzim, giúp cơ thể tiêu hóa và hấp thu thức ăn tốt hơn.” Vừa nhắc đến kiến thức trong phạm vi chuyên môn, Bùi Thừa An không tự giác mà nói rất nhiều.


Hạ Trăn cảm thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh thực ra rất đẹp trai, nhưng trong lòng lại muốn phá hỏng sự đẹp trai này. Cô cười tinh nghịch, hỏi: “Đu đủ thực sự có tác dụng tăng kích cỡ vòng một không?”


Bùi Thừa An ngừng lại một chút, vô thức liếc nhìn ngực cô, tất nhiên, chỉ trong chớp mắt anh đã lập tức nhìn sang chỗ khác. Cái nhìn đó không rõ ràng lắm, Hạ Trăn không nhận ra.


“Các chất dinh dưỡng trong đu đủ không có khả năng thúc đẩy sự phát triển của vòng một.” Anh điềm nhiên trả lời, sau đó đưa đu đủ cho chủ tiệm để họ giúp cân.


Hạ Trăn nhún vai, vấn đề này trước đây cô đã từng tranh luận với bạn cùng lớp, giờ cuối cùng cũng có câu trả lời.


Ừm, trong lòng cô, câu trả lời của Bùi Thừa An chính là câu trả lời chính thức. Chốc nữa, cô phải nói cho cô bạn 70A, người cứ ba ngày lại ăn đu đủ một lần, rằng đừng trông mong gì ở đu đủ nữa!


Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi Truyện Bạn Trai Quá Đứng Đắn - A Ninh Nhi Story Chương 19: Nụ hôn gián tiếp
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...