Bán Thân
C15: Chương 15
- Chương 43 -
Lão ta mặt tái xanh lật tung cả phòng của lão lên nhưng đến cả một mảnh vụn tài liệu cũng không còn. Lão sốt sắng, mặt lão từ nhợt nhạt dần trở nên xanh tím rất khó nhìn. Lão đưa tay lên vò đầu mắt lão trừng lớn.
- Chết tiệt có kẻ nào nhúng tay vào rồi!
Lão thất thần ngồi bệt xuống đất. Chưa đầy ba mươi phút sau cả gia đình lão được gõ cửa bởi một nhóm cảnh sát.
Lão run rẩy bước từng bước đi xuống dưới nhà thấy vợ con lão đã bị bắt. Một anh cảnh sát đứng tới trước mặt hắn, anh ta cầm thẻ lên giới thiệu qua cho hắn biết về anh ta thuộc bộ phận cảnh sát nào tên gì và mời lão ta đi cùng anh ta lên đồn nói chuyện.
Cả quãng đường mặt lão xanh mét, lão ôm đầu đầy sợ hãi. Mắt lão cứ nhìn vào chân của lão không động đậy, mồ hôi chảy xuống mặt lão rất nhiều. Lão ta vốn là một người giỏi che dấu nhưng lần này lão đã bị gài.
Không được rồi, chắc chắn chính là hắn muốn trả thù lão nên mới làm đến bước này. Lão ta vốn trước đến nay chưa từng biết sợ, anh trai lão vốn cũng phải nhường lão vài phần ai ngờ giờ đây chính lão lại đang bị tố cáo bởi chính cháu trai của lão.
Cả đoạn đường đi mặc kệ cho vợ con đang khóc lóc gọi tên lão thì lão cũng chỉ có thể chết lặng chẳng thể nói thêm một câu.
Xe cảnh sát dừng lại sau hơn hai mươi phút, lão và vợ con lão được đưa vào phòng để tra hỏi. Nặn ra một nụ cười gượng gạo, lão già thối nát này bắt đầu múa võ mồm mong rằng cảnh sát sẽ thả lỏng cho lão một cơ hội sống.
Phía bên hắn, sau khi lão già thối nát và con ả ngu dốt kia rời đi, hắn liền cho người hành động. Trong công cuộc trả thù hắn quyết sẽ không thua bất cứ một ai cho dù có là người thân đi nữa. Xã hội này đối với hắn vốn chưa từng có cái gì gọi là công bằng cả.
Tựa lưng vào ghế, hiện tại hắn không mặc áo cả cơ thể hắn để trần. Tay hắn vẫn như cũ sờ má của anh một lúc lâu.
- Con gọi báo rồi đúng không?
- Vâng con báo rồi.
- Hãy xử lý mọi việc một cách cẩn thận nhất. Con hiểu ý mẹ chứ?
- Con biết rồi. Mẹ tin tưởng ở con.
Hắn nói chuyện cùng mẹ hắn. Về việc điều tra tất cả hành động của lão già thối nát này hắn không hề làm một mình. Lần này hắn có một sự giúp đỡ cực to lớn từ phía của trợ thủ đặc lực của hắn cũng chính là đứa con gái ruột đã bị lão già thối nát này từ bỏ. Chậc chậc nếu lão già này mà biết được người đưa tội danh của lão ra ngoài ánh sáng là con gái ruột của lão chắc lão cay lắm đấy.
Hắn ngửa đầu tựa vào thành ghế sô pha, mắt của hắn khẽ hạ xuống còn trên môi thì nở nụ cười đầy khinh miệt. Bố mẹ hắn bàn chuyện với nhau thêm một lúc sau đó thì đứng dậy rời đi, có lẽ họ còn việc cần phải giải quyết.
Sau khi bố mẹ hắn bước ra khỏi cửa, anh liền đứng dậy cầm bình trà rời đi. Hơi ấm bên cạnh bỗng dưng biến mất, hắn mở mắt ra nhìn về phía anh đi rồi lại nhìn lên trên bàn.
Anh đi vào trong bếp cùng bình trà trên tay, động tác của an chuyên chú mang trà gói đổ đi sau đó lấy lá trà ra bắt đầu pha một bình trà mới cho hắn. Anh để ý thấy vẻ mặt hắn khó chịu khi uống trà hôm nay vì trà này không phải do anh pha. Phận làm một người hầu anh phải biết để ý đến biểu cảm của chủ nhân mình và phải biết làm vừa lòng của hắn.
Trà pha xong, giờ làm cơm trưa cũng đã tới. Anh nhận ra sáng nay hắn chưa ăn gì và cả anh cũng vậy cũng đều chưa có gì bỏ bụng. Anh bê bình trả ra ngoài sau đó để ngay ngắn lên trên bàn, cốc trà cũng đã được thay mới anh vào bếp nấu cơm.
Phía bên ngoài, hắn im lặng nhìn về phía anh, tay hắn tự rot cho bản thân một tách trà mà từ từ thưởng thức. Tính ra trông anh có vẻ phát triển hơn một tí cũng phải công nhận rằng anh có nhận thức và tiếp thu rất tốt, có thể thấy được biểu cảm của hắn nhanh như vậy cũng được cho là đáng khen.
Hắn ngồi ở ngoài thêm một lúc thì đi lên phòng mang tài liệu cùng với một số thứ xuống phòng khách ngồi làm việc. Một khối lượng thông tin lớn về việc phạm tội của lão già thối nát kia đều được gửi hết về máy hắn.
Giết người, tàng trữ ma túy, xâm hại trẻ em chưa mười năm tuổi cùng một số việc linh tinh khác do lão già này làm ra khiến hắn mỗi khi nhìn vào là thấy kinh tởm không chịu được. Hắn phải công nhận bản thân hắn đã nhuốm máu cũng chẳng còn trong sạch gì nhưng nếu nó về độ kinh tởm và bệnh hoạn thì có lẽ hắn chưa tới mức như vậy.
Bên phía đàn em của hắn, tên đàn em đã gọi điện báo lão già kia đã được đưa đến đồn tra khảo chỉ chờ lệnh của hắn để bắt đầu thực hiện các bước còn lại nữa thôi.
- Chương 44 -
Hắn nở một nụ cười nhạt, tên đàn em đã tắt máy. Hiện tại người chú không đáng thương mấy của hắn đang là chủ tịch nhỏ của một công ty chuyên sản xuất về các món đồ chơi dành cho trẻ em. Có lẽ những món đồ chơi đó ngoại trừ dành cho trẻ em ra thì còn được dùng cho sự bệnh hoạn của lão ta nữa.
Hắn vừa ngồi vừa đọc và kiểm tra tài liệu cùng bằng chứng quan trọng. Lão già này có lẽ nên cảm thấy may mắn đi vì hắn còn chưa chặt xác lão ta ra thành từng mảnh và mang đi đút cho vợ và con lão bỏ miệng.
Ngồi nghiêm chỉnh gõ máy tính, sau khi kiểm duyệt kĩ một hồi, xem xét lại những chỗ quan trọng đảm bảo rằng sẽ không có một lỗi nghiêm trọng nào hắn mới duyệt đống tài liệu cho đàn em của hắn làm bước tiếp theo.
Một số nạn nhân của lão già này trước đó muốn đi báo cáo nhưng rồi bị lão phát hiện và bịt miệng họ lại, cho người đánh đập và hành hạ họ còn có một số người gặp phải đả kích lớn tới mức bị cho là mắc phải bệnh tâm thần. Những người này đều rất sợ hãi nhưng bây giờ có thám tử của hắn đến và giúp họ vực dậy tinh thần sau hơn một tháng trò chuyện bọn họ sẵn sàng giúp hắn trả thù lão già thối nát này.
Bước tiếp theo của kế hoạch đã được đàn em hắn nhận lấy và bắt đầu tiến hành. Phía bên trong bếp, mùi đồ ăn thơm phức bay ra ngoài phòng khách nơi hắn đang ngồi làm việc, một lần nữa hắn ngẩng đầu lên nhìn anh.
Hắn có lẽ suýt quên đi ánh mắt ghê tởm của lão già thối nát kia. Ánh mắt ấy hôm nay đã nhìn vào anh, nhìn lên cơ thể anh và rồi chú ý đến cặp đùi của anh. Chà, có lẽ để lão vào tù là chưa đủ còn phải để lão ta trải nghiệm cảm giác thế nào là bị chơi và thế nào là bị làm nhục đến ám ảnh tâm lý. Anh là đồ của hắn, món đồ vốn mang giá năm tỷ giờ đây có lẽ phải nâng lên thành chục tỷ rồi.
Hắn nhìn anh, thấy anh bước từ bếp ra ngoài và rồi tiến về phía của hắn, anh hơi khom lưng xuống mới hắn vào ăn cơm trưa. Phải rồi sáng nay cả anh và hắn đều chưa ăn gì vốn dĩ là do lão già thối nát và con ả kia làm ra. Hắn hơi nhíu mày sau đó thì liền quay người về phía máy tính lưu tài liệu rồi mới đứng dậy đi về phía phòng bếp.
Trưa nay có thịt giang, nấm xào với canh chua trông khá đơn giản. Hiện tại hắn thấy hơi đói rồi nên cũng chẳng có ý kiến gì, vốn dĩ ngay từ đầu hắn đã như vậy. Có gì ăn nấy miễn nuốt được là nuốt, trải qua cuộc sống khốn khó tự vùi mình vào kiếm tiền tự lập hắn hiểu không thể lúc nào cũng có ao ước ăn sang, tiêu sài tốn phí.
Hắn ngồi ăn cơm, anh vẫn như cũ vẫn im lặng chờ hắn ở cạnh cánh cửa. Qua gương trên bàn bếp, hắn thấy được nửa người của anh. Anh đứng giữ im lặng không tạo tiếng động, anh chú ý tới từng cử chỉ của hắn có lẽ chỉ cần hắn ra lệnh anh sẽ nhanh chóng thực hiện nó một cách cẩn thận và ngoan ngoãn. Điều này khiến hắn cảm thấy hài lòng.
Hắn ngồi ăn cơm trưa, đồ ăn hôm nay hắn cảm thấy ngon hơn thường ngày rất nhiều. Có lẽ do tâm trạng của hắn hôm nay rất tốt.
Đến tầm một giờ chiều, đàn em của hắn thông báo đến việc đã hoàn thành bước tiếp theo của kế hoạch. Hắn nghe báo cáo xong thì quay qua đưa ra lệnh mới cho thám tử riêng bảo cô ta có thể thực hiện việc đã bàn bạc từ trước.
Đến ba giờ chiều một loạt bài đăng liên quan đến việc lão ta xâm hại tình dục trẻ dưới mười sáu tuổi và những việc làm phi pháp của lão được một sống người đăng lên trên các trang mạng xã hội và đang được biết đến cùng với lan truyền mạnh mẽ trên mạng xã hội.
Bên phía cảnh sát bỗng dưng nhận được tông tin từ rất nhiều người đến có cả nam cả nữ tới để báo cáo tội trạng, tất cả cùng đều là một người giống như đang thực hiện một vụ náo loạn lớn.
Phía bên trong đồn, lão ta sau khi bị tra hỏi một hồi hiện tại lão đang ngồi run lẩy bẩy đến cả cử động tay cũng khó mà cử động được. Lũ người này bị điên rồi sao, tưởng rằng lão ta ngồi ở trong là sẽ không nghe thấy gì hay sao mà còn sồn sồn lên nói to như thế.
Con ả kia ở trong phòng tra khảo đang cố gắng tỏ ra bản thân là một con nhóc ngây thơ thế nhưng việc này lại không thể giúp ích được gì. Dưới áp lực mà bên phía cảnh sát mang lại, con đĩ này chỉ có thể ngồi khóc.
Mọi thứ dần trở nên hỗn loạn. Ngồi trên giường làm việc, hắn ngồi tận hưởng cảm giác thoải mái khi nghe tin con mồi của hắn đang trong trạng thái hỗn loạn đi kèm theo cả sợ hãi run rẩy như một con chó cố gắng trốn tránh xã hội càng khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn nhiều phần. Áp lực càng lớn thì lão sẽ càng sợ hãi càng muốn trốn tránh khỏi nó, khi ấy bắt thóp được tất cả của lão ta dễ như chơi mà thôi.
Kế hoạch này là do hắn nghĩ ra, vốn lão già này có một điểu yếu lão ta dám làm dám chơi nhưng không giám nhận. Mọi sự che giấu mà lão ta làm ra bằng vài ba đồng tiền bẩn ấy cũng sẽ có ngày bị phá tan mà thôi. Bước tiếp theo của kế hoạch một lần nữa trở nên thành công một cách hoàn hảo.
- Chương 45 -
Hắn để anh dọn dẹp nhà cửa xong thì cho phép anh có thể nghỉ ngơi cả một buổi chiều. Dù sao hôm nay anh cũng đã rất ngoan ngoãn nghe lời, phối hợp với hắn.
Hắn để anh nằm trên giường hắn ngủ, nằm bên cạnh hắn. Vốn đây như những gì hắn đã nói khi trước tránh để cho bố mẹ hắn nghi ngờ mà bắt ép hắn phải đi xem mắt với mấy thứ vớ vẩn ngay cả việc đi ngủ anh cũng phải tuân theo mà nằm trên giường hắn.
Hắn thấy anh chưa ngủ thì với tay lấy bừa một quyển sách dầy dầy ở trên kệ sách của hắn sau đó để đến trước mặt anh. Anh giật mình có chút ngơ ra nhìn về phía quyển sách rồi lại quay ra nhìn hắn.
- Nếu không ngủ được mày có thể đọc nó. Đừng làm phiền đến tao là được.
Hắn nói xong tiếp tục quay mặt về phía máy tính và đống tài liệu mà gõ phím với kiểm tra thông tin. Anh nhìn hắn một lúc sau đó quay ra cầm lấy quyển sách mà hắn đưa. Lâu lắm rồi anh mới được cầm một quyển sách mới và dày như vậy. Đợt trước vì phải đi làm kiếm tiền trả nợ cho gia đình và thằng em trai bất hiếu kia mà anh không có thời gian để đọc sách hay mua cho bản thân một quyển sách cũng không thể mua nổi.
Anh cẩn thận cầm quyển sách của hắn ở trên tay, bìa sách có tông màu chính là màu xanh nhìn thì khá đơn giản nhưng lại mang đến một vẻ đẹp tinh tế thu hút anh. Đây là một quyển sách tiếng Anh.
Với trình độ học vấn chưa tốt nghiệp lớp mười của anh thì có lẽ quyển sách này không phù hợp với anh cho lắm vì còn có khá nhiều chữ anh không biết. Anh không thể đề nghị hắn đổi cho an một quyển sách khác vì có lẽ điều đó là không thể xảy ra.
Trước đấy thằng em trai chó chết kia của anh được học lên lớp mười một và sau khi mua sách lớp mười hai cho nó thì nó dần bỏ bê học hành để rồi món nợ cũng bắt đầu từ đấy. Anh trước đó đã ngồi và tự học hết đống sách kia của nó số kiến thức anh học được cũng chỉ dừng ở lớp mười hai, không có ai giảng dạy tất cả chỉ là lén học trước khi tất cả đống sách vở đó bị bán đi thế nên kiến thức của anh cùng lắm cũng chỉ dừng ở lớp mười hai mà thôi.
Anh mở sách ra đọc, cũng may số kiến thức anh có đến giờ anh cũng chưa quên. Chỉ là không được đi học trong hơn năm năm mà thôi anh có thể lén học sẽ không để bản thân đến mức thiếu kiến thức.
Anh im lặng đọc sách, tiếng lật trang giấy rất nhẹ cũng không quá lớn. Bên cạnh anh hắn đang ngồi làm việc, không khí hòa hợp đến kì lạ.
Hắn ngồi kiểm tra tài liệu một lúc lâu thì quay sang nhìn anh. Hắn thấy anh đang đọc mãi một trang sách mà chưa lật sang thì mới cúi đầu sang nhìn. Phải rồi anh bỏ học khi lên cấp ba để kiếm tiền trả nợ cho cái nhà thối nát đó và cả thằng súc sinh kia nữa thế nên việc không thể đọc hiểu một số chỗ cũng là điều đương nhiên.
Hắn hơi nhếch mép lên cười sau đó đưa tay lên chỉ vào chỗ anh đang đọc dở. Thấy hắn như vậy anh hơi sợ hãi ngoái đầu lên nhìn hắn không biết hắn sẽ làm gì anh.
- Nhìn vào.
Nói ít hiểu nhiều, không chờ cho hắn nói câu tiếp theo, anh liền quay đầu lại ngoan ngoãn nhìn vào dòng chữ mà hắn đang chỉ trước đó. Đoạn này anh đã cố đọc nhưng vẫn không hiểu ý nghĩa của nó là gì.
- Đoạn trước đó Chris đã tìm hiểu thông tin của cô gái tên Mumbel, sang đoạn tiếp theo ở đây ý chỉ rằng Mumbel phát hiện bản thân nó đã bị bao vây bởi một đám người từ này nghĩa là lập dị và rồi bọn nó bắt con ngu này đi đến một nơi mà nó không biết. Đến đoạn này khi con Mumbel thức dậy nó phát hiện ra đây là một phòng thí nghiệm và nó thấy được một ống tiêm có thứ nước màu xanh bên trong. Mày hiểu chưa?
Hắn cúi đầu sau đó dịch cũng như phân tích cho anh trang truyện mà anh chưa hiểu. Anh khẽ gật đầu rồi nói nhỏ lời cảm ơn với hắn. Hắn thấy anh tiếp thu xong cũng bỏ cánh tay ra. Hắn ngẩng đầu lên rồi quay qua tiếp tục làm việc. Hôm nay hắn bỗng dưng làm ra một đống hành động vớ vẩn. Có lẽ là do tâm trạng của hắn tốt.
Anh ngồi im lặng tiếp tục đọc sách, nội dung của quyển sách này rất hay, nó liên quan đến khoa học viễn tưởng cùng với một số thực trạng của xã hội. Đọc được thêm một lúc lâu thì anh bỗng dưng thấy có chút buồn ngủ.
Anh cố gắng đọc tiếp trang sau đó của quyển sách muốn xem nam chính trong đấy sau khi gặp lại tình đầu của anh ta là cậu Chris sẽ ra sao nhưng rồi mắt anh ngày càng hạ xuống thế rồi anh chìm vào giấc ngủ.
Có một vật nặng bỗng dưng đè lên vai hắn làm hắn nhíu mày. Hắn quay đầu sang nhìn thì thấy anh đã ngủ rồi. Tay anh nắm chặt lấy quyển sách không buông, đầu anh bất giác nghiêng về vai hắn kéo theo cơ thể anh cũng tựa lên bên vai trái của hắn.
Hình như anh ngủ rất say không hề biết bản thân đã làm phải một điều ngu ngốc. Hắn vòng tay trái qua quàng lấy cổ anh muốn để anh nằm xuống nhưng bỗng dưng có thông báo gọi tới. Chuông điện thoại của hắn reo lên, là tên đàn em gọi có lẽ là báo cáo tiến triển của kế hoạch.
Hắn bắt máy, tay trái hắn tạm thời để yên không đỡ anh xuống mà thay vào đó là vuốt mặt anh. Tên đàn em gọi báo, hiện tại mẹ của con chó kia đang đổ tội về phía của hắn đề nghị kiện hắn muốn lôi hắn vào tham gia chung với chuyện gia đình bẩn thỉu của con mụ này. Phải công nhận trong ba con chó thối nát chí ít vẫn còn một con thông minh.
Hắn nghe tên đàn em báo cáo thêm về việc con đĩ kia hiện tại đang bị chèn ép và phía cảnh sát đang muốn tìm đến hắn. Hắn thấy vậy thì liền nói với tên đàn em bắt đầu kế hoạch dự phòng. Hắn biết không phải thứ gì cũng đều theo ý hắn được vậy nên thủ sẵn thêm kế hoạch để phòng hờ không phải là điều xấu.
Lần này hắn trực tiếp ra tay, trên phần tin nhắn riêng hắn gửi một số tài liệt cho phía cảnh sát kèm theo vài đoạn clip nói rằng muốn tố cáo người chú kính yêu của hắn còn thêm cả người cô tốt tính nhất trần đời nữa.
Hắn vuốt má anh, những ngón tay của hắn nghịch ngợm vài cọng tóc của anh vừa tố cáo lão già kia vừa tận hưởng cảm giác của chiến thắng mang lại. Hắn lôi chuyện mà lão già này đã làm với hắn năm hắn mười tuổi ra sau đó gửi lên cho bên cảnh sát đề nghị tìm đến sự công bằng.
Phía bên kia, đến cả vị trung úy ở đấy cũng bất ngờ từ tài liệu đến clip tất cả không phải chỉnh sửa và càng bất ngờ hơn nữa khi hắn chính là một trong những nạn nhân bị xâm hại. Nhìn lão già trước mắt đang cố gắng chối cãi, vị trung úy kia bỗng tối mặt không thể tin được rằng trên đời này vẫn còn tồn tại loại người kinh tởm như vậy.
Nhóm người cảnh sát qua đơn tố cáo này cũng hiểu ra một chuyện về việc lý do tại sao hắn lại có tính cách ngông cuồng và đáng sợ như vậy. Qúa khứ của hắn đã luôn đi theo và ám ảnh lấy hắn, họ cảm thấy thông cảm và càng phải để lão già kia vào đồn.
Việc này chưa xong thì việc khác lại đến, một đơn tố cáo về việc tích trữ hơn một ki lô gam ma túy cùng với chất kích thích trong nhà được gửi đến, đơn kiện này là của một vị hàng xóm gần nhà lão già này tố cáo và người được tố cão chính là mụ vợ của lão ta.
Đơn được đưa lên, cả ba người đang ngồi trên ghế tái xanh mặt nhất là vợ lão ta. Con mụ này đúng thật là đang bán ma túy trái phép thế nhưng tại sao lại bị phát hiện nhanh chóng như vậy còn là hơn một kilogram.
Người tố cáo còn là một người đàn ông, anh ta nhìn trông có vẻ khá hiền lành nhưng một vị cảnh sát đã nhận ra người này là ai. Cậu ta nhanh chóng đi tới cầm đơn tố cáo sau đó dẫn theo người kia ra ngoài xác nhận. Không khí bên trong phòng tra khảo trở nên hỗn loạn.
Cả gia đình nhỏ của lão chó thối nát này đang sợ hãi, cha bị tố xâm hại trẻ em dưới mười năm tuổi, mẹ bị tố tàng trữ ma túy trái phép còn ả ta thì chưa biết được chuyện tiếp theo sẽ xảy ra với bản thân ả là gì. Ả sợ hãi không thể nghĩ nổi thứ gì trong đầu chỉ có thể run sợ và khóc lóc đê hèn như một con chó chờ chết.
Ở trong phòng ngủ, sau khi hoàn thành xong bước đầu của kế hoạch dự phòng, hắn tắt máy và cất tài liệu công việc qua một bên. Hắn đỡ an xuống giường, kê đầu anh lên gối. Hắn định rút tay lại nhưng thấy anh nằm ngủ ngoan ngoãn như vậy hắn lại thôi. Vốn dĩ hắn luôn thích những món đồ ngoan ngoãn an phận bởi vậy nên việc anh như hiện tại làm hắn thấy vừa mắt có thể để yên cho anh ngủ. Có thể do tâm trạng của hắn hôm nay tốt, hắn vẫn luôn cho rằng mọi chuyện xảy ra như vậy.
Hằn nằm xuống giường rồi cũng dần chợp mắt nghỉ ngơi trước khi tham gia vào những thú vui sắp đến. Người chú kính yêu của hắn, lão ta không thể sống yên ổn được nữa rồi cả nhà của lão vốn luôn là một bãi rác chứa súc vật, ghê tởm đến mức không ai có thể sống chung với bầu không khí của lão. Gió tầng nào gặp mây tầng ấy, câu này rất đúng đối với gia đình của lão ta.
Bán Thân