Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 507
Cần phải có đủ sức mạnh để đạt đến cấp độ của ông ta, mới có thể che giấu luồng khí của mình.
“Được rồi, tôi đã hỏi xong rồi, ông có thể đến đây chịu chết đi”, Trần Triệu Dương có được câu trả lời như ý muốn, liền khiêu khích Phòng Nguyên Vũ.
“Tốt lắm”, ông ta không còn kiên nhãn nữa, lập tức tốc độ của toàn thân bộc phát ra ngoài.
Trước đó, tốc độ của ông ta đã đủ nhanh rồi, nhưng lần này còn nhanh hơn trước rất nhiều lần.
Trong nháy mắt, ông ta đã đến trước mặt Trần Triệu Dương, đáng tiếc, làm sao anh có thể rơi xuống hai lần cùng một cái hố chứ.
Anh rất chú ý quan sát Phòng Nguyên Vũ, đợi khi chân khí trong cơ thể ông ta bắt đầu truyền đến, anh liền nhanh chóng di chuyển ra xa.
Ngay khi Trần Triệu Dương rời khỏi vị trí ban đầu, đợt tấn công của ông ta liền ập đến, nhưng anh sớm đã rời khỏi đó.
Trong nhiều lần liên tiếp, đòn tấn công của Phòng Nguyên Vũ gần như sắp đánh trúng Trần Triệu Dương thì anh luôn có thể né tránh được, khiến ông ta toàn đánh trượt.
“Nếu có bản lĩnh thì đừng né tránh, mau tiếp chiêu của tôi”, lúc này Phòng Nguyên Vũ vô cùng tức giận vì mỗi lần công kích đều bị Trần Triệu Dương né tránh, làm sao có thể đánh được chứ?
“Ông bị ngốc sao? Trạng thái điên cuồng của ông không thể tồn tại lâu. Chỉ cần tôi kiên trì cho đến khi nó biến mất thì tôi sẽ thẳng rồi”, Trần Triệu Dương chế nhạo ông ta.
“Chết tiệt, quả nhiên là cậu biết điều đó”, Phòng Nguyên Vũ vô cùng tức giận khi nghe những lời nói của Trần Triệu Dương.
Ông ta hiểu rất rõ, e là cả hai người của tộc mình đó đều đã bị Trần Triệu Dương giết chết, hơn nữa hai người bọn họ chắc chắn đã thi triển trạng thái điên cuồng trước khi chết, nhưng dù vậy, họ vẫn bị anh đè bẹp một cách tàn nhẫn.
“Tuy nhiên, nếu cậu thực sự nghĩ rằng cậu có thể thoát khỏi bằng cách này, thì cậu đã quá ngây thơ rồi đấy”, ông ta nở một nụ cười kỳ quái trên mặt.
“Luồng khí này là...”, vẻ mặt của Trần Triệu Dương lập tức biến sắc khi anh cảm nhận được. luồng khí từ cơ thể của ông ta, anh không ngờ rằng sức mạnh của ông ta đã đến được với võ đạo tông sư sau khi thi triển trạng thái điên cuồng.
Võ đạo tông sư trên cảnh giới thiên tiên tuy chỉ là đạt được một cách mờ mịt, nhưng thực lực lại tăng vọt lên không biết bao nhiêu lần.
Quan trọng nhất là đạt tới võ đạo tông sư, mới có thể phóng xuất ra chân khí, tức là có thể đả thương người trên không, thậm chí có thể giết người.
Vẻ mặt của Trần Triệu Dương trở nên nghiêm túc, anh dùng đôi mắt xuyên thấu của mình trực tiếp quét lên trên người Phòng Nguyên Vũ, chỉ cần ông †a có chút biến hóa, anh sẽ chạy.
“Haha... Xem ra cậu vẫn chưa tới mức ngu ngốc, đúng vậy, với sự trợ giúp của trạng thái điên cuồng, tôi đã đạt tới võ đạo tông sư, cuối cùng cũng có thể thi triển được chiêu này”, Phòng Nguyên Vũ cười điên cuồng lên, giọng nói như đâm thủng cả bầu trời, hiển nhiên là sức mạnh của ông ta vô cùng phi thường.
Khi những người xung quanh nghe những lời của Phòng Nguyên Vũ, sắc mặt của họ đột nhiên thay đổi rõ rệt.
Nên biết rằng sức chiến đấu mạnh nhất ở thành phố Vân Hải là bậc cao nhất của thiên tiên tuy ở nó cũng có điểm mạnh và yếu, nhưng nó có mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại được sức mạnh của võ đạo tông sư.
Điều đó không còn ở cùng một cấp độ nữa.
“Tôi khinh! Ông thật sự cho rằng mình là võ đạo tông sư sao? Ông chỉ qua mượn trạng thái điên cưồng để đạt được mà thôi. Ở trạng thái của ông như thế chỉ có thể duy trì nhiều nhất hai đòn công kích của võ đạo tông sư mà thôi”.
“Nhưng ông dám đảm bảo rằng trong hai lần này có thể đánh trúng tôi được một lần không? Nếu đánh không trúng tôi, e rằng chân khí trong cơ thể của ông sẽ không còn lại được bao nhiêu, đến lúc đó chỉ có thể để mặc người ta chia năm xẻ bảy”.
Trần Triệu Dương đương nhiên biết thực lực của võ đạo tông sư, nhưng qua đôi mắt xuyên thấu, anh cũng có thể nhìn ra chân khí trong cơ thể ông ta đã có phần không đủ.
“Đừng phí lời, mau chết đi”, Phòng Nguyên Vũ không ngờ Trần Triệu Dương lại nói chính xác như vậy, khiến ông ta đột nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận.
Trần Triệu Dương điên cuồng chạy trốn về phía xa, nhưng vừa cách xa được 20 mét, liền cảm thấy thân thể của mình bị va chạm mạnh, cả người trực tiếp bị đập xuống đất.
Hắc Thạch xung quanh hoàn toàn không cách nào đỡ lại được, anh làm vỡ cả Hắc Thạch, cả người đều rơi vào trong đó.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều kinh hoàng!
Rõ ràng vừa rồi Trần Triệu Dương chiếm thế thượng phong, nhưng sau khi Phòng Nguyên Vũ điên cưồng lên, chỉ là mặt đối mặt, Trần Triệu Dương thực sự đã bị đánh đến nổi lún vào lòng đất.
Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ gần như ngất xỉu. Vốn dĩ, cho đến thời điểm này bọn họ đều cảm thấy rằng anh chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng không ngờ lại xuất hiện một cú đảo ngược tình thế lớn như vậy.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
“Được rồi, tôi đã hỏi xong rồi, ông có thể đến đây chịu chết đi”, Trần Triệu Dương có được câu trả lời như ý muốn, liền khiêu khích Phòng Nguyên Vũ.
“Tốt lắm”, ông ta không còn kiên nhãn nữa, lập tức tốc độ của toàn thân bộc phát ra ngoài.
Trước đó, tốc độ của ông ta đã đủ nhanh rồi, nhưng lần này còn nhanh hơn trước rất nhiều lần.
Trong nháy mắt, ông ta đã đến trước mặt Trần Triệu Dương, đáng tiếc, làm sao anh có thể rơi xuống hai lần cùng một cái hố chứ.
Anh rất chú ý quan sát Phòng Nguyên Vũ, đợi khi chân khí trong cơ thể ông ta bắt đầu truyền đến, anh liền nhanh chóng di chuyển ra xa.
Ngay khi Trần Triệu Dương rời khỏi vị trí ban đầu, đợt tấn công của ông ta liền ập đến, nhưng anh sớm đã rời khỏi đó.
Trong nhiều lần liên tiếp, đòn tấn công của Phòng Nguyên Vũ gần như sắp đánh trúng Trần Triệu Dương thì anh luôn có thể né tránh được, khiến ông ta toàn đánh trượt.
“Nếu có bản lĩnh thì đừng né tránh, mau tiếp chiêu của tôi”, lúc này Phòng Nguyên Vũ vô cùng tức giận vì mỗi lần công kích đều bị Trần Triệu Dương né tránh, làm sao có thể đánh được chứ?
“Ông bị ngốc sao? Trạng thái điên cuồng của ông không thể tồn tại lâu. Chỉ cần tôi kiên trì cho đến khi nó biến mất thì tôi sẽ thẳng rồi”, Trần Triệu Dương chế nhạo ông ta.
“Chết tiệt, quả nhiên là cậu biết điều đó”, Phòng Nguyên Vũ vô cùng tức giận khi nghe những lời nói của Trần Triệu Dương.
Ông ta hiểu rất rõ, e là cả hai người của tộc mình đó đều đã bị Trần Triệu Dương giết chết, hơn nữa hai người bọn họ chắc chắn đã thi triển trạng thái điên cuồng trước khi chết, nhưng dù vậy, họ vẫn bị anh đè bẹp một cách tàn nhẫn.
“Tuy nhiên, nếu cậu thực sự nghĩ rằng cậu có thể thoát khỏi bằng cách này, thì cậu đã quá ngây thơ rồi đấy”, ông ta nở một nụ cười kỳ quái trên mặt.
“Luồng khí này là...”, vẻ mặt của Trần Triệu Dương lập tức biến sắc khi anh cảm nhận được. luồng khí từ cơ thể của ông ta, anh không ngờ rằng sức mạnh của ông ta đã đến được với võ đạo tông sư sau khi thi triển trạng thái điên cuồng.
Võ đạo tông sư trên cảnh giới thiên tiên tuy chỉ là đạt được một cách mờ mịt, nhưng thực lực lại tăng vọt lên không biết bao nhiêu lần.
Quan trọng nhất là đạt tới võ đạo tông sư, mới có thể phóng xuất ra chân khí, tức là có thể đả thương người trên không, thậm chí có thể giết người.
Vẻ mặt của Trần Triệu Dương trở nên nghiêm túc, anh dùng đôi mắt xuyên thấu của mình trực tiếp quét lên trên người Phòng Nguyên Vũ, chỉ cần ông †a có chút biến hóa, anh sẽ chạy.
“Haha... Xem ra cậu vẫn chưa tới mức ngu ngốc, đúng vậy, với sự trợ giúp của trạng thái điên cuồng, tôi đã đạt tới võ đạo tông sư, cuối cùng cũng có thể thi triển được chiêu này”, Phòng Nguyên Vũ cười điên cuồng lên, giọng nói như đâm thủng cả bầu trời, hiển nhiên là sức mạnh của ông ta vô cùng phi thường.
Khi những người xung quanh nghe những lời của Phòng Nguyên Vũ, sắc mặt của họ đột nhiên thay đổi rõ rệt.
Nên biết rằng sức chiến đấu mạnh nhất ở thành phố Vân Hải là bậc cao nhất của thiên tiên tuy ở nó cũng có điểm mạnh và yếu, nhưng nó có mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại được sức mạnh của võ đạo tông sư.
Điều đó không còn ở cùng một cấp độ nữa.
“Tôi khinh! Ông thật sự cho rằng mình là võ đạo tông sư sao? Ông chỉ qua mượn trạng thái điên cưồng để đạt được mà thôi. Ở trạng thái của ông như thế chỉ có thể duy trì nhiều nhất hai đòn công kích của võ đạo tông sư mà thôi”.
“Nhưng ông dám đảm bảo rằng trong hai lần này có thể đánh trúng tôi được một lần không? Nếu đánh không trúng tôi, e rằng chân khí trong cơ thể của ông sẽ không còn lại được bao nhiêu, đến lúc đó chỉ có thể để mặc người ta chia năm xẻ bảy”.
Trần Triệu Dương đương nhiên biết thực lực của võ đạo tông sư, nhưng qua đôi mắt xuyên thấu, anh cũng có thể nhìn ra chân khí trong cơ thể ông ta đã có phần không đủ.
“Đừng phí lời, mau chết đi”, Phòng Nguyên Vũ không ngờ Trần Triệu Dương lại nói chính xác như vậy, khiến ông ta đột nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận.
Trần Triệu Dương điên cuồng chạy trốn về phía xa, nhưng vừa cách xa được 20 mét, liền cảm thấy thân thể của mình bị va chạm mạnh, cả người trực tiếp bị đập xuống đất.
Hắc Thạch xung quanh hoàn toàn không cách nào đỡ lại được, anh làm vỡ cả Hắc Thạch, cả người đều rơi vào trong đó.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều kinh hoàng!
Rõ ràng vừa rồi Trần Triệu Dương chiếm thế thượng phong, nhưng sau khi Phòng Nguyên Vũ điên cưồng lên, chỉ là mặt đối mặt, Trần Triệu Dương thực sự đã bị đánh đến nổi lún vào lòng đất.
Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ gần như ngất xỉu. Vốn dĩ, cho đến thời điểm này bọn họ đều cảm thấy rằng anh chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng không ngờ lại xuất hiện một cú đảo ngược tình thế lớn như vậy.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Đánh giá:
Truyện Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Story
Chương 507
10.0/10 từ 10 lượt.