Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 6 - Chương 589: Băng Phách cùng Lôi Hồn chi thể

Huyết ẩm kia quả thật chứa kịch độc rất bá đạo. Huyễn Linh Thiên Hỏa chỉ áp chế được phần nào mà thôi. Ngẫm lại cũng không có gì là lạ. Các loại kỳ độc tại Linh giới quỉ dị vượt xa Nhân giới rất nhiều.

Lâm Hiên cảm thấy huyết khí từng đợt nhộn nhạo, không do dự phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, linh thuyền được một tầng linh quang bao bọc rồi dần trở nên mơ hồ.

Ù… Một thanh âm cổ xưa trọng hậu truyền vào trong tai, linh thuyền lướt về phương xa.

Lâm Hiên quay về tĩnh thất. Theo suy đoán thì trạng thái Động Huyền kỳ chỉ còn duy trì trong khoảng thời gian một tuần trà. Việc cấp bách là loại trừ kịch độc Huyết Ẩm.

Lâm Hiên khoanh chân ngồi, bắt đầu thi triển nội thị thuật, kiểm tra tình hình thân thể rồi bắt đầu khu độc.

Độc tố Huyết Ẩm quả thật bất phàm nhưng Lâm Hiên đang có tu vị Động Huyền, dùng Huyễn Linh Thiên Hỏa phí một chút công phu đã khu trừ sạch sẽ.

“Phù.”

Hắn nhẹ nhàng thở ra, bất quá một lát sau thì thân thể truyền ra cảm giác thoát lực. Rốt cục Dược Linh đã hết tác dụng, cảnh giới lại rơi xuống Ly Hợp trung kỳ.

Ngẫm lại, tuy mất Dược Linh nhưng cảm thụ đã được cảnh giới Động Huyền kỳ. Thực sự là vi diệu khác xa những gì ghi trên điển tịch. Sau này muốn đột phá bình cảnh cũng dễ hơn nhiều.

Lâm Hiên duỗi tay lấy một cái bình ngọc, đem linh dược bên trong nuốt phục vào. Đả tọa khôi phục hậu quả mà thân thể phải gánh chịu do dùng Dược Linh.

Sáng sớm hôm sau hắn từ từ mở mắt. Trải qua một đêm đả tọa, tinh thần cùng pháp lực hồi phục gần tới đỉnh phong.

Đem thần thức thả ra cảm ứng bốn phía, phạm vi ngàn dặm không có gì bất thường. Lâm Hiên yên tâm lớn mật duỗi tay vỗ, tế ra một cái hộp ngọc vuông vắn còn dán mấy tấm phù cấm chế.

Không cần phải nói, trong này có nhốt Nguyên anh của Bệnh Ma.

Lâm Hiên búng tay một cái. Phốc một tiếng, nắp hộp vừa mở lộ ra một quang cầu ngũ sắc lưu ly. Hắn lại phất tay áo một cái, quang cầu vỡ tan lộ ra một Nguyên Anh cỡ hơn tấc có vẻ hữu khí vô lực.


Mặt mày Nguyên anh đầy vẻ oán độc nhưng cũng không thiếu bàng hoàng cùng bất lực.

"Tiểu tử, ngươi muốn gì?"

"Ngươi đoán thử xem?" Lâm Hiên lạnh lùng hỏi ngược khiến Bệnh Ma càng thêm bất an.

"Vị đạo hữu này, van cầu ngươi tha cho ta. Ta nguyện cả đời làm nô để chủ nhân ra roi, tuyệt không dám phản kháng."

"Thật sao?" Khóe miệng Lâm Hiên lại nhếch lên, nâng tay phải đặt trên đỉnh đầu đối phương như muốn thi triển sưu hồn thuật.

Trên mặt tràn Bệnh Ma đầy vẻ sợ hãi, hoảng sợ kêu to:

"Đạo hữu. Ta đồng ý giao ra một hồn phách, điều kiện này có được chăng. Mà không phải ngươi muốn bình an rời khỏi hải vực này sao. Hiện tại Sa tộc chúng ta đã huy động tất cả tinh nhuệ, nếu các ngươi đi loạn thì không chừng sẽ gặp đại quân bản tộc. Khi đó, đạo hữu muốn thoát thân một mình thì dễ dàng, bất quá còn đám tu tiên giả cấp thấp này..."

Lâm Hiên nghe thì ngừng tay: "A, nói vậy hẳn là ngươi đã có chủ ý."

"Không sai, lão phu tuy là kẻ thất bại nhưng tu vị không thấp, địa vị trong tộc cũng ngang với các trưởng lão, tự nhiên là rõ ràng kế hoạch tấn công lần này. Nếu có ta dẫn đường, đạo hữu sẽ dễ dàng thoát khỏi sự bao vây của đại quân Sa tộc."

Lâm Hiên nghe xong, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm: "Ngươi không gạt ta chứ?"

"Lão phu đã rơi xuống cảnh này, gạt ngươi không phải tự mình tìm tử lộ sao?" Bệnh ma thở dài một hơi, chưa từng nghĩ tới một ngày kia sẽ có kết cục bi thảm đến vậy.

"Được, ta tin ngươi." Trải qua một tuần nhang suy nghĩ, Lâm Hiên rốt cục đồng ý.

"Đạo hữu làm vậy tuyệt đối sáng suốt, lão phu dù gì cũng là tồn tại Động Huyền kỳ, sau này sẽ tận tâm chỉ điểm tu hành cho chủ nhân. Có ta trợ giúp, với thiên tư của người, tiến giai Động Huyền chỉ là sớm muộn."



"Hãy bớt sàm ngôn đi, trước tiên giao ra một hồn một phách niêm phong vào đây."

Lâm Hiên lấy ra một tấm mộc bài đen tuyền đưa cho đối phương. trên mặt tràn đầy vẻ uy hiếp:

"Hiện tại nếu ngươi muốn đổi ý, ta cũng không ép."

"Ha ha, có thể hầu hạ thiếu chủ chính là tiên phúc mà lão nô tu luyện tám đời, sao có thể đổi ý chứ, chủ nhân chờ chút."

Bệnh Ma vội cười bồi, bất đắc dĩ đem một hồn một phách niêm phong vào Cấm Thần Bài.

"Bệnh Ma."

"Có lão nô."

"Ta hỏi ngươi vì sao muốn đoạt lấy hai đồ nhi của ta."

"Ái đồ của chủ nhân?" Bệnh ma ngẩn ngơ, lập tức hỏi lại: "Chủ nhân nói là hai nha đầu Trúc Cơ Kỳ kia?"

"Không sai" Lâm Hiên lạnh nhạt đáp. Trên mặt Bệnh Ma chợt lộ vẻ tham lam, đành bất đắc dĩ nói ra nguyên nhân.

"Thể chất đặc biệt, Lôi hồn Băng phách?" Lâm Hiên nghe thì kinh ngạc, hắn đã xem qua linh căn của hai nha đầu nhưng không phát hiện có gì bất ổn.

"Chủ nhân không biết cũng là bình thường. Thực ra có rất ít tu tiên giả Động Huyền kỳ nghe nói tới điều này"

"A, ngươi nói nghe coi." Trên mặt Lâm Hiên lộ vài phần hứng thú.



"Đương nhiên, có quan hệ đến chuyện này sao?" Lâm Hiên thản nhiên đáp.

Bệnh ma vội gật đầu. Hiện tại là thời cơ thu lấy tín nhiệm của đối phương, hắn không dám nói hươu nói vượn:" Thiếu chủ chỉ biết linh căn Thủy thuộc tính dị biến thành Băng thuộc tính, mà còn chưa biết linh căn Băng thuộc tính có thể dị biến lần nữa”

"Nói như vậy Băng phách chi thể là do dị linh căn Băng thuộc tính dị biến thành?" Lâm Hiên nghe thì nhíu mày.

“Không sai, Lôi Hồn chi thể cũng có đạo lý tương tự, do linh căn Lôi thuộc tính tái dị biến mà thành. Loại thể chất qua hai lần dị biến này hiếm có đến cực hạn. Xác suất xuất hiện chỉ là một trên một ức, đương nhiên vượt xa linh căn dị biến một lần. Có thể nói trên phương diện tu tiên, tư chất của hai nha đầu kia vượt qua tuyệt đại đa số tu tiên giả. Có thể so với Tiên linh căn”

"A?" Trên mặt Lâm Hiên chợt lộ vẻ không tin:"Ta đã kiểm tra qua, tư chất hai nha đầu kia tuy không kém nhưng sao có thể biến thái tới độ này."

"Chủ nhân có điều chưa biết, loại thể chất quá mức nghịch thiên này cũng có hạn chế, dường như đã vi phạm đến thiên địa pháp tắc. Muốn kích phát ra linh căn dị biến lần thứ hai cũng không dễ."

"Theo ngươi thì phải làm như thế nào?"

"Chủ nhân chắc hẳn đã nghe nói qua về Khổ linh căn. Tu sĩ sở hữu nó có bề ngoài không khác gì một phàm nhân, chỉ có khổ luyện đến cực hạn mới có thể phát huy ra tiềm lực chân chính. Lôi hồn Băng phách cũng tương tự, chỉ là muốn đột phá hạn chế thì không phải nhờ khổ luyện, mà là cần tu luyện công pháp đặc biệt"

"Công pháp đặc biệt sao?" Lâm Hiên càng nghe càng là mơ hồ.

"Không sai, thời thượng cổ từng có một thời kì rất ngắn ngủi, không biết vì sao lại dễ dàng xuất hiện loại thể chất đặc biệt này. Cổ tu sĩ đương nhiên phát hiện ra chỗ tốt. Vì để đột phá hạn chế, bọn họ từng sáng tạo ra một số công pháp đặc thù, tu luyện nó thì có thể kích phát được tiềm lực đặc biệt. Những chuyện này lão nô từng tham khảo kỹ trên điển tịch. Hơn nữa hiện tại ở Linh giới vẫn còn đại năng tồn tại có thể chất này, tỷ dụ như Dực Long chân nhân"

"A, Dực Long chân nhân?"Lâm Hiên nghe thì ngạc nhiên cùng tò mò:"Là tu tiên giả Đông Hải?"

"Đương nhiên không phải, Đông Hải Tu Tiên giới sao có thể có nhân vật tuyệt thế như vậy. Dực Long chân nhân thành danh đã không biết mấy chục vạn năm. Truyền kỳ rằng người này tham hoa háo sắc. Là Linh giới đệ nhất hoa tình công tử nhưng tu vị cực kỳ đáng sợ. Phỏng chừng hiện tại, không phải Tán tiên thì cũng là tồn tại Độ Kiếp kỳ, hắn cũng thể chất đặc thù dị biến hai lần, bất quá là loại thuộc tính nào thì không rõ."

"Tán tiên, Độ Kiếp kỳ?" Lâm Hiên nghe thì biến sắc rồi nhíu mày:"Làm sao ngươi biết những chuyện của tu tiên giả giới diện khác?"



" Ta hỏi ngươi thêm một điều nữa, ngươi nói hấp thu lực sinh mệnh của Nhạn nhi cùng Linh nhi thì có thể đột phá bình cảnh, có phải với những tu tiên giả Động Huyền khác cũng có hiệu quả tương tự?"

Lâm Hiên khẽ gật đầu rồi hỏi một vấn đề mà hắn quan tâm nhất. Nếu thật sự như lão ma nói, hai nha đầu kia khác nào là miếng bánh thơm phức, hấp dẫn không kém gì thịt Đường Tăng trong mắt đám yêu ma. Hắn muốn che chở các nàng thật không dễ.

"Chủ nhân yên tâm điều này. Tu sĩ bình thường không thể nhìn ra Lôi hồn Băng phách chi thể của hai vị tiểu thư. Lão nô vì quan tâm đến chuyện này mà nghiên cứu rất nhiều, mới có nhãn lực như vậy. Thứ hai, ngoài trừ số ít tồn tại tu luyện thần thông Thiên Môn Ma đạo như ta, thể chất này đối với các tu sĩ không có tác dụng gì, chủ nhân không cần lo lắng hai vị tiểu thư sẽ đem tới tai họa, trở thành miếng mồi cho chúng nhân tranh giành."

Lâm Hiên gật đầu, ngay cả hắn cũng không nhận ra điểm gì khác biệt trên người hai tiểu nha đầu. Nghe Bệnh Ma nói như vậy thì tạm yên lòng. Bất quá Lôi hồn Băng phách khiến hắn có điểm suy nghĩ.

Nếu không biết thì thôi. Một khi đã rõ ràng, Lâm Hiên đương nhiên không thể lãng phí mất tư chất nghịch thiên của hai nha đầu kia. Có điều muốn tìm công pháp thích hợp cũng không dễ, trước mắt là phải nhanh chóng rời khỏi Đại Hoang hải vực này.

"Có lão nô dẫn đường, muốn vòng qua phong tỏa của Sa tộc cũng không khó, không biết chủ nhân muốn đến nơi nào, là Thánh Tinh Hải vực sao?" Nghe yêu cầu của hắn thì Bệnh Ma cười bồi lên tiếng.

Thánh Tinh Hải vực chính là nơi tọa lạc của Thánh Thành, theo lý lúc này tới đó là an toàn nhất.

Bất quá Lâm Hiên lại lắc đầu. Theo hắn phỏng đoán thì rất nhiều thế lực Nhân tộc đều lao tới nơi ấy. Nếu khi hắn rời đi, Bách Thảo Môn không ai chống lưng, khẳng định sẽ bị đem làm vật hi sinh.

Bệnh Ma thấy chủ nhân lộ vẻ suy tư thì cẩn thận hầu hạ: "Chủ nhân không đi Thánh Tinh Hải vực, vậy muốn tới nơi nào, lão nô có thể mang ngươi bình an tới đó."

Lâm Hiên gật gật đầu, thanh âm không rõ hỉ nộ: "Một khi ngươi đã nói như vậy thì mau dẫn đường, chúng ta đi Hỗn Loạn hải vực."

"Hỗn Loạn hải vực?" Bệnh Ma không khỏi ngạc nhiên, nhưng là lão gia hỏa sống vạn năm nên chỉ chốc lát đã hiểu được vấn đề.

Xem ra đối phương không muốn cuốn vào chiến hỏa, đi Hỗn Loạn hải vực không thuộc tam tộc quản lý là lựa chọn hợp lý nhất.

"Chủ nhân yên tâm, có lão nô ở đây, nhất định có thể bình an tới Hỗn Loạn hải vực."



Bách Luyện Thành Tiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Truyện Bách Luyện Thành Tiên Story Quyển 6 - Chương 589: Băng Phách cùng Lôi Hồn chi thể
10.0/10 từ 41 lượt.
loading...