Bách Luyện Thành Tiên
Chương 2608-2609: Tê Lôi Cổ kính, Linh Quyết đỉnh cùng Thượng Cổ pháp thuật
Chỉ cần tìm được nó, lại dùng Lam Sắc Tinh Hải đem tạp chất bên trong chiết xuất ra là có thể cung cấp đủ năng lượng cho Chân Linh Khôi Lỗi. Có Khôi Lỗi này giúp sức, cho dù một lần nữa gặp phải phân thân của Đào Ngột, chính mình cũng không quá mức chật vật.
Nghĩ tới đây, trên mặt Lâm Hiên lộ ra vài phần chờ mong, sau đó cẩn thận đem bảo vật này cất kỹ,
Kế tiếp, tay áo Lâm Hiên phất lên một cái, lần này lấy ra kiện bảo vật áp trục cuối cùng.
Nắp hộp bật mở, một lá phù cỡ bàn tay hiện ra trước mắt.
Mặt ngoài tỏa ra một tầng ánh sáng màu xanh, đây không phải lá phù bình thường mà chính là Phù Bảo mà vị tổ sư sáng lập Phiêu Miểu Tiên cung lưu lại.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, Phiêu Miểu Tiên cung ngày nay suy tàn, nhưng tổ sư lập phái lại là Tu Tiên giả Độ Kiếp kỳ hàng thật giá thật. Phù Bảo hắn lưu lại có uy lực thế nào, cái này tự nhiên khỏi cần bàn. Ban đầu không chỉ có một, đáng tiếc là theo thời gian, hậu bối Phiêu Miểu Tiên cung đã không ít lần sử dụng để hóa giải nguy cơ. Trương phù Lâm Hiên cầm trong tay đã là cái cuối cùng.
Ba kiện bảo vật áp trục đều có công dụng khác nhau, cũng không thể nói cái nào trân quý nhất. Ngoại trừ Bàn Đào đã phục dụng, còn lại những vật khác đều có thể giúp thực lực của mình tăng lên không ít.
Lâm Hiên đem Phù Bảo cất kỹ.
Mà trong bảo khố có đủ loại pháp bảo, số lượng lại càng khủng bố. Ngoại trừ những bảo vật áp trục kia, kỳ thực cũng không thiếu thứ tốt. Tuy ánh mắt Lâm Hiên cao đến không hợp thói thường, nhưng vẫn nhìn trúng vài kiện bảo vật bất phàm.
Giờ phút này trong tay Lâm Hiên đang vuốt ve một vật.
Đó là một bảo vật hình dánh như chiếc gương, tạo hình theo phong cách cổ xưa, dường như cũng có chỗ bất phàm.
Cái này không phải pháp bảo bình thường mà chính là một kiện Thông Thiên Linh Bảo, mặc dù chỉ là cấp bậc Hậu Thiên, nhưng uy lực cũng không nhỏ. Lâm Hiên vuốt ve một lúc, trong lòng không khỏi cảm thán, bảo tàng của Phiêu Miểu Tiên cung quả là phong phú vô cùng.
Chỉ thấy mặt sau có khắc một dòng Triện văn như rồng bay phượng múa.
Tê Lôi Cổ kính!
Theo danh tự có thể thấy nó là bảo vật Lôi thuộc tính, pháp bảo mang thuộc tính này đều có uy lực rất lớn.
Tuy Tê Lôi Cổ kính không làm thực lực của mình tăng lên quá nhiều, nhưng thủ đoạn đối địch sẽ phong phú hơn. Đặc biệt là gặp phải tà ma, bảo vật Lôi thuộc tính có thể phát huy hiệu quả ngoài sức tưởng tượng.
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên không chần chờ nữa, đem thần thức rót vào. Rất nhanh, một đám văn tự như Giao Long vượt biển, tràn vào trong đầu hắn.
Trong lòng Lâm Hiên vui mừng, cái này không thể nghi ngờ chính là thông bảo bí quyết. Vì vậy, hắn bắt đầu tỉ mỉ tham ngộ những điều huyền bí trong đó.
Ba ngày sau, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, thần thông miêu tả trong thông bảo bí quyết tuy có chút phiền phức. Nhưng cũng không quá khó để Lâm Hiên lý giải, hắn đã hiểu được toàn bộ, ngay cả những điểm tinh thâm nhất đều được lý giải rõ ràng.
Sau đó Lâm Hiên bắt đầu tu luyện thông bảo bí quyết rồi tế luyện Tê Lôi Cổ kính một lần.
Quá trình này đối với hắn không có chút khó khăn nào.
Chỉ tốn thời gian hai ngày, Lâm Hiên đã tế luyện xong. Tuy vẫn chưa đạt tới mức độ tùy tâm thu phát, nhưng đã có thể tùy ý sử dụng để đối địch.
Trong tĩnh thất, Lâm Hiên khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm nghiền, toàn thân tỏa ra linh quang ngũ sắc vô cùng rực rỡ. Hai tay bắn ra một đạo pháp quyết kỳ lạ, dường như có hỏa diễm bùng lên, một tấm gương cỡ một xích đang lơ lửng giữa bàn tay hắn. Mặt ngoài có vô số tia lôi điện nhỏ như sợi tóc, không ngừng lấp lóe, ẩn ẩn còn có tiếng dòng điện chạy xẹt xẹt truyền ra.
Khỏi phải nói, đây chính là Tê Lôi Cổ kính đang được Lâm Hiên thao túng bằng thông bảo bí quyết.
Không ngờ, lần này lại khiến Lâm Hiên bất ngờ, uy lực của nó còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Như vậy, khi đối mặt với yêu ma quỷ quái, càng có hiệu quả khắc chế.
Chỉ thấy mười ngón tay Lâm Hiên không ngừng cử động, một đạo pháp quyết từ đó chui vào mặt gương.
Theo động tác của hắn.
Xoẹt xẹt...
Một đạo lôi điện lớn cỡ cánh tay bắn vút lên, tuy nó có màu xanh thẳm phổ thông nhất, nhưng uy lực hiển nhiên không tầm thường, chớp mắt hướng bắn về tường đá bên cạnh.
Khi khoảng cách chỉ còn mấy xích, một vòng bảo hộ màu xanh biếc lăng không hiện ra, đem đạo lôi điện kia ngăn trở. Chỉ một thoáng, âm thanh xoẹt xẹt vang vọng, linh quang lóe lên. Chỉ thấy màn sáng kia rung động dữ dội, dường như tùy thời có thể bị phá vỡ.
Chỉ sau mấy tức thời gian, đạo lôi điện kia tuy biến mất, nhưng trên mặt Lâm Hiên lại hiện lên vẻ hài lòng vô cùng. Một kích vừa rồi, Lâm Hiên chỉ phát ra hai thành uy lực của bảo vật này, vậy mà thiếu chút nữa đã đem cấm chế trước đó mình bố trí giải trừ. Nếu như đem bảo vật này phát ra toàn bộ uy năng...Nghĩ tới đây, trong mắt Lâm Hiên tràn đầy vẻ chờ mong.
Lâm Hiên đối với Tê Lôi Cổ kính đã vô cùng hài lòng, cẩn thận đem bảo vật này cất kỹ vào trong ngực. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Sau đó tay áo hắn lại phất lên, từ trong Túi Trữ Vật lấy ra một kiện bảo vật khác.
Đó là một thư quyển mang phong cách cổ xưa, trang sách lật mở, một cỗ khí tức man hoang từ bên trong tràn ra. Đây là một bảo vật Nho môn, nhưng lại khác xa so với những bảo vật của cai phái này. Trên bề mặt của nó phát ra một cỗ khí tức hung lệ, cổ quái vô cùng.
Đây không phải là vật lấy được từ bảo khố Phiêu Miểu Tiên cung, mà là bảo vật sót lại của tu sĩ tu luyện công pháp Nho môn - người đi tầm bảo cũng Linh Hư chân nhân. Nói về uy lực thì khẳng định là không tầm thường, nếu không, Lâm Hiên cũng không xuất ra.
Lâm Hiên đem thư quyển này cầm trong tay, tuy là bảo vật Nho môn, nhưng hắn vẫn có thể sử dụng. Chỉ có điều không thể phát huy uy năng lớn nhất như tu sĩ Nho môn đích thực, nhưng bởi vì thực lực của hắn không tầm thường, nên vẫn đặt không ít hy vọng vào uy lực của nó.
Ý nghĩ trong đầu chuyển qua, Lâm Hiên phun ra một ngụm máu, để nó dung nhập vào thư quyển, sau đó tế luyện một phen rồi một lần nữa thu nó vào ngực áo.
Làm xong hết thảy, Lâm Hiên quyết định nghỉ ngơi một chút.
Ngoại trừ Tê Lôi Cổ kính cùng cổ thư, trong số những bảo vật thu được, hắn còn muốn giữ lại một vật để sử dụng.
Nghỉ ngơi một lát, Lâm Hiên phất tay một cái, lấy ra kiện bảo vật cuối cùng mà hắn nhìn trúng.
Là một tiểu đỉnh lớn chừng hơn xích, tạo hình phong cách cổ xưa, hoa văn trên bề mặt tỏa ra một cỗ khí tức thần bí, dường như đây cũng là một bảo vật bất phàm. Vật này vốn để đựng Phiêu Miểu Cửu Tiên đan, theo lời Thiên Ngoại ma đầu thì nó là bảo vật cấp Huyền Thiên.
Huyền Thiên Linh Bảo!
Những người biết về điều này không nhiều lắm, Lâm Hiên cũng vừa là một trong số đó. Bảo vật này do thượng cổ đại năng luyện chế ra, là trung gian giữa Tiên Thiên Linh Bảo và Hậu Thiên Linh Bảo.
Uy lực đương nhiên không tầm thường.
Mà tên của nó là Linh Quyết đỉnh.
Linh Quyết đỉnh, tên như ý nghĩa, tự nhiên là có liên hệ mật thiết cùng pháp quyết.
Mà Ngũ Hành pháp thuật, không nói đến uy lực thế nào thì mỗi nhân vật mới bước vào Tiên đạo đều bắt buộc phải biết.
Nhưng theo sự tăng tiến của tu vi, tu sĩ sử dụng đên pháp thuật lại càng ngày càng ít. Đặc biệt đã đạt đến cấp độ như Lâm Hiên, trong lúc đấu pháp rất hiếm khi sử dụng pháp thuật để công kích lẫn nhau.
Đây không phải do Ngũ Hành pháp thuật vô dụng, mà trong quá trình đấu pháp, bất luận là dùng cho phòng ngự hay tấn công, pháp thuật đơn thuần rõ ràng không thể sánh bằng bảo vật đã trải qua nhiều lần gọt giũa.
Pháp bảo mới là nhân tố quan trọng nhất quyết định thực lực của một tu sĩ. Còn pháp quyết lợi hại thì có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Nhưng nhìn lại thời Thượng Cổ, các vị đại năng lại có quan niệm hoàn toàn khác.
Pháp thuật Ngũ Hành chính là nền tảng của Tu Tiên giới, mặc dù cảnh giới đã cực cao nhưng nó vẫn có công dụng rất lớn. Uy lực của pháp thuật có quan hệ trực tiếp với cảnh giới tu sĩ, theo tu vi tăng trưởng, uy lực cũng tăng theo.
Mà Linh Quyết đỉnh lại là bảo vật, hơn nữa còn là Huyền Thiên Linh Bảo, so với bảo vật đứng đầu trong Hậu Thiên Linh Bảo còn hơn hẳn một bậc, chỉ kém Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền thuyết mà thôi.
Đã là bảo vật thì nó có quan hệ gì tới pháp thuật Ngũ Hành?
Lâm Hiên đem theo nghi hoặc này, thả thần thức chìm vào, nguyên một đám văn tự vàng kim tràn vào trong đầu hắn.
Thông bảo bí quyết!
Sau nửa canh giờ, Lâm Hiên ngẩng đầu lên, chút thời gian này đương nhiên không đủ để hắn đem thông bảo bí quyết của Huyền Thiên Linh Bảo này lĩnh hội. Nhưng đặc điểm cùng tác dụng của Linh Quyết đỉnh thì Lâm Hiên đã nắm được hoàn toàn.
Cái này cùng với những bảo vật trước kia Lâm Hiên từng tiếp xúc thì hoàn toàn bất đồng. Có thể nói là hoàn toàn vì pháp thuật Ngũ Hành mà luyện chế.
Nghe qua thì có chút không hợp thói thường, pháp thuật không nhờ vào đồ vật mà trực tiếp bấm niệm pháp quyết là có thể thi triển. Vậy đến tột cùng thì Linh Quyết đỉnh đóng vai trò gì?
Đáp án rất đơn giản.
Pháp thuật Ngũ Hành là thứ bắt buộc phải có đối với tu sĩ, nhưng đây chính là loại bình thường nhất, công thủ đều yếu, thua xa pháp bảo. Cho nên mới trở thành phụ trợ trong đấu pháp.
Nhưng thực sự như vậy sao?
Từ khi nhân loại bắt đầu tìm tòi phương pháp tu tiên, pháp thuật ngũ hành là thứ bọn hắn tiếp xúc sớm nhất, cũng bỏ ra không ít khí lực để nghiên cứu. Làm sao chỉ có vẻn vẹn một chút thành quả như vậy.
Những pháp thuật cổ xưa có uy lực cường đại thì bất luận là công kích hay phòng ngự đều tiêu hao rất nhiều linh lực. Điểm này có thể coi là có mất thì mới có được, đây là điều hiển nhiên. Nhưng nó lại có một khuyết điểm rất lớn khác, có thể coi là trí mạng.
Để thi triển những pháp thuật uy lực cường đại thường tốn rất nhiều thời gian.
Thậm chí có môn cần đến một canh giờ để bấm niệm pháp quyết.
Đây không phải nói giỡn sao?
Cao thủ so chiêu, thắng thua chỉ trong chớp mắt. Thi triển pháp thuật lại tốn tới một canh giờ, chẳng lẽ đối thủ lại ngu ngốc ngồi chờ. Trong thời gian đó, hắn có thể đem ngươi diệt sát đến hàng ngàn lần.
Cho nên pháp thuật dù uy lực lớn thế nào cũng trở thành vô dụng.
Nhưng có Linh Quyết đỉnh lại khác, Huyền Thiên Linh Bảo này có tác dụng nghịch chuyển càn khôn. Nhờ nó mà tu sĩ rút ngắn rất nhiều thời gian thi triển những pháp thuật cường đại, thậm chí có thể phát ra trong nháy mắt.
Đương nhiên, bảo vật này cũng có nhược điểm.
Đó là tiêu hao pháp lực so với cách thi triển bình thường còn lớn hơn rất nhiều.
Nói thí dụ như trong thông bảo bí quyết nhắc tới một pháp thuật tên là "Tuyệt Đối Băng Phong", yêu cầu người thi triển phải là Tu Tiên giả Phân Thần kỳ.
Tuyệt Đối Băng Phong uy lực vô cùng, nghe nói, cho dù lão quái vật Độ Kiếp kỳ, một khi bị pháp thuật này công kích cũng phải cẩn thận đối phó. Bất quá, muốn thi triển nó phải trả cái giá cực lớn. Một tu sĩ Phân Thần trung kỳ phải tổn hao gần như toàn bộ pháp lực mới có thể thi triển một lần.
Mà một gã Tu Tiên giả không có pháp lực thì cũng chẳng hơn phàm nhân là bao, chỉ có thể để mặc cho người khác chém giết. Về điểm này, cũng không thấy vị đại năng kia nêu lên cách giải quyết nào. Thiên Đạo có pháp tắc riêng của nó, Tu Tiên giới hay phàm tục đều rất khó tìm được thứ gì hoàn mỹ.
Nhưng nhìn đến đây, Lâm Hiên lại lộ vẻ tươi cười. Đối với Tu Tiên giả khác thì đây là nhược điểm trí mạng, nhưng chính mình có Lam Sắc Tinh Hải, có thể chiết xuất Vạn Năm linh nhũ, vấn đề tiêu hao pháp lực này đã dễ dàng được giải quyết.
Cho nên, Linh Quyết đỉnh đối với mình chính là một bảo vật vô cùng thích hợp.
Lâm Hiên mừng rỡ một lần nữa đem thần thức chìm vào, nhưng lần này không phải xem qua loa mà bắt đầu tìm hiểu thông bảo bí quyết để thao túng Linh Quyết đỉnh cùng với diễn giải phương pháp thuấn phát những pháp thuật uy lực cường đại.
Ngoại trừ Tuyệt Đối Băng Phong còn có Lưu Tinh Hỏa Vũ, Long Quyển Phong Bạo, Di Sơn Đảo Hải, có đến hơn mười loại pháp thuật uy lực cường đại. Bao gồm đủ Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tuy uy lực có khác nhau một chút, nhưng đều bưu hãn vô cùng.
Những pháp thuật này Lâm Hiên muốn tìm hiểu từng chiêu thức riêng biệt cho đến khi đạt mức thu phát tùy tâm. Trước hết có thể thi triển theo phương pháp bình thường, sau khi thuần thục rồi mới nhờ sự trợ giúp của Linh Quyết đỉnh để kích phát chúng trong nháy mắt.
Bách Luyện Thành Tiên
Đánh giá:
Truyện Bách Luyện Thành Tiên
Story
Chương 2608-2609: Tê Lôi Cổ kính, Linh Quyết đỉnh cùng Thượng Cổ pháp thuật
10.0/10 từ 41 lượt.