Bách Luyện Thành Tiên
Chương 2142: Dốc hết vốn liếng
Sắc mặt Lâm Hiên hiện lên sự lo lắng,nhưng động tác lại không chậm chút nào,bàn tay khẽ lật lấy ra một tấm phù triện dán vào vết thương. Lam mang chói mắt hiện lên rồi nhanh chóng ảm đạm xuống,vết thương cũng được cầm máu, thậm chí miệng vết thương còn nhanh chóng khôi phục lại.
Lâm Hiên thở nhẹ một hơi, nhưng trong lòng trầm trọng vô cùng.Mình tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên quyết, hơn nữa lại phục dụng rất nhiều Kỳ Lân quả, mặc dù không dám nói là đao thương bất nhập, nhưng cường độ thân thể hơn xa Yêu Tộc cùng giai,cho dù trực tiếp chọi cứng với pháp bảo của tu sĩ Động Huyền Kỳ cũng không vấn đề.
Vậy mà một kích vừa rồi của lão ma,dù trải qua sự ngăn trở của Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn nên năng lượng đã không còn nhiều, nhưng chỉ chút dư lực quét qua cũng khiến mình bị thương.
Thực lực của Phân Thần kỳ tu sĩ đáng sợ như vậy sao? Hiện tại là lúc lão Ma yếu nhất, nếu ở trạng thái toàn thịnh thì mình một chút cơ hội cũng không có a.
Vừa nghĩ đến đây thì tiếng xé gió lại vang lên, bạch cốt trường mâu đã hung hăng đâm tới.
Lần này, Lâm Hiên không dám trốn, tay áo phất một cái, Thiết Vũ Phi Hoàng Đao kích bắn về phía bảo vật của đối phương.Tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngừng.
Hình ảnh này không khác gì đem một đám cừu non đi ngăn trở lão cọp già.Thiết Vũ Phi Hoàng Đao căn bản là ngăn không nổi, toàn bộ bị đập bay ra xa. Bạch cốt trường mâu chỉ hơi trì hoãn một chút nhưng vẫn như trước hướng Lâm Hiên lao tới.
"Đáng giận, lão Ma đáng chết." Lâm Hiên nghiến răng nghiến lợi, tay áo phất lên, trước người lại xuất hiện một kiện bảo vật khác. Bảo vật này có màu đỏ thẫm,từng hồi Phật xướng quanh quẩn thân trượng, chính là Thông Linh Phật bảo Lâm Hiên có được tại Bồng Lai sơn .
"Đi!"
Lâm Hiên nâng tay phải lên, một đạo pháp quyết theo đầu ngón tay kích bắn ra.Theo động tác của hắn, linh quang trên thiền trượng đại phóng,hóa thành một đầu giao long đỏ thẫm,giương nanh múa vuốt hướng về bạch cốt trường mâu đánh tới.
Một kiện bảo vật đánh không lại,vậy thêm một kiện nữa thì như thế nào . Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trên mặt Cổ Lão Ma hiện lên một tia kinh ngạc,sao hắn lại không nhận ra Thông Linh Phật bảo được chứ,đáng tiếc phẩm cấp quá thấp: "Đồ vất đi, cũng dám đem ra đối phó lão tổ, thật sự là không biết sống chết."
Lời còn chưa dứt, lão ma đánh ra một đạo pháp quyết phi thường huyền ảo,một màn không thể tưởng tượng liền xuất hiên.
Mặt quỷ trên bạch cốt trường mâu sống lại, trong ánh mắt lóe lên hồng mang.Mặt quỷ mở miệng nhai loạn một hồi, sau đó phóng ra một đoàn chất lỏng màu đen vô cùng tanh tưởi.
"PHỐC..."
Thiền trượng biến thành giao long vừa mới tiếp cận bạch cốt trường mâu liền bị đoàn chất lỏng màu đen phun trúng,lập tức linh tính đại thất,linh quang rất nhanh ảm đạm xuống.
"Quỷ Sát âm mực!"
Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, Nguyệt Nhi cũng sở hữu một kiện bảo vật có khả năng phóng ra quỷ sát âm mực,chuyên làm dơ bẩn bảo vật của địch nhân.
Lâm Hiên không khỏi kinh hô một tiếng, bất quá rất nhanh lại lắc lắc đầu.Không đúng,cái này không phải Quỷ Sát âm mực mà chỉ có vài phần tương tự thôi,nếu quan sát kỹ sẽ thấy sự khác biệt trong hai loại thần thông này .
Bất quá giao long bị dính chất lỏng này thì linh tính bị tổn hao là không thể tránh khỏi.Vừa nghĩ vậy thì bạch cốt trường mâu đã hung hăng đâm vào đầu giao long.Cũng may bảo vậy này không phải bổn mệnh pháp bảo của Lâm Hiên,nếu không tâm thần của hắn sẽ bị trọng thương.
Lâm Hiên ngoài kinh ngạc, cũng âm thầm cảm thấy may mắn. Khá tốt ,vừa rồi không có tế ra cửu thiên Minh Nguyệt hoàn.Bất quá bổn mạng pháp bảo của mình tuy uy lực tạm được nhưng bản thể vô cùng cứng rắn,cũng không dễ dàng bị hủy như vậy.
Giao long đã thụ trọng thương,hào quang trong mắt ảm đạm, một lần nữa trở lại thành thiền trượng như cũ.
Đã không còn bị ngăn trơ, bạch cốt trường mâu lại lao tới Lâm Hiên.
"Tiểu tử, ngươi chết đi." Cổ Lão Ma hét lên một tiếng vui mừng,lần này đối phương có dùng thuấn di cũng vô pháp tránh thoát.
"Chưa chắc." Trong mắt Lâm Hiên lóe lên tinh mang.
Lời hai người nói có chút quen tai a,dường như không lâu trước từng vang lên một lần,chỉ có điều song phương lúc này đã đổi chỗ cho nhau.
"Bạo...!"
Thông Linh Phật bảo không chịu nổi một kích, tuy khiến Lâm Hiên có chút kinh ngạc, nhưng hắn không hề do dự,hét to một tiếng.Thiền trượng liền nổ tung,sóng linh lực cuồng bạo thổi bạch cốt trường mâu lệch sang một bên.
Trên mặt lão ma hiện lên thần sắc dữ tợn.Tiểu tử kia thật tâm ngoan thủ lạt a, bất quá chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
"Rống!"
Lão Ma hét lớn một tiếng, theo thần niệm phát ra, bạch cốt trường mâu xoay tròn bay múa trên không trung,một lần nữa kích bắn về phía Lâm Hiên.
" lão gia hỏa thật Đáng giận, ngươi không nên khinh người quá đáng." Lâm Hiên hét lên một tiếng giận dữ "Cho ngươi nếm thử uy lực Bách Long Chi Nha của Lâm mỗ."
Lời còn chưa dứt,đã nghe thấy những tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên.Cả ngàn Băng Giao cùng Hỏa Long giương nanh múa vuốt từ sau lưng Lâm Hiên tuôn ra, hung dữ tràn về phía lão Ma
Uy lực chiêu này tạm thời không đề cập tới, bất quá thanh thế của nó cũng khiến lão ma phải hít vào một hơi khí lạnh.
Oanh!
Bách Long Chi Nha bao trùm toàn bộ thân hình lão ma cùng bạch cốt trường mâu, tiếng bạo liệt vang lên không ngừng , chỉ thấy thân ảnh giao long vần vũ đầy trời.
Không biết uy lực một kích này có hiệu quả không?
Ý nghĩ này vừa mới lướt qua trong đầu Lâm Hiên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một quang cầu cực lớn.Quang cầu này có màu đỏ thẫm, mặt ngoài được quấn quanh bởi những hồ quang điện ngoằn ngoèo.Quang cầu lúc mới xuất hiện thì còn nhỏ,nhưng theo tốc độ khuếch trương đáng sợ, rất nhanh liền đem mấy ngàn Băng Giao cùng Hỏa Long toàn bộ nuốt vào. Mà ở trung tâm quang cầu xuất hiện một hư ảnh.
Cổ Lão Ma!
Lâm Hiên thật sự có chút hoảng sợ. Bách Long Chi Nha vô dụng, tất cả thần thông cùng bảo vật của mình lần lượt đều bị lão Ma hóa giải. Cường, thật sự là quá cường đại! (nd:cũng chả khác gì tiểu Cường*_đập mãi không chết)
Phân thần cùng Động Huyền, chẳng lẽ chênh lệch giữa hai cảnh giới này thật không cách nào vượt qua sao?
"Tiểu gia hỏa, giãy dụa là vô dụng, trừ phi ngươi có thể đem Tiên Thiên Linh Bảo tế ra, nếu không nơi này sẽ là mồ chôn của ngươi!" Thanh âm khó nghe của Cổ Lão Ma truyền vào tai: "Muốn thừa dịp lão phu suy yếu mà bỏ đá xuống giếng sao, quá ngây thơ rồi, lão phu mặc dù đang ở trạng thái không hoàn hảo,nhưng vẫn có thể bóp chết ngươi như bóp chết một con kiến."
Lời còn chưa dứt, Cổ Lão Ma đã động thủ.
Lúc này cây bạch cốt trường mâu đã bị lão ma thu về trong tay, khẽ múa thì năm khối quang cầu màu đen bắn ra. Các quang cầu chỉ cỡ nắm tay nhưng ẩn chứa linh lực khiến người trợn mắt, còn có những tiếng lôi điện xèn xẹt truyền ra.
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên ngưng trọng, hét lớn một tiếng, sau lưng chợt lóe kim quang, Tiểu La Thiên Pháp Tương liền hiện ra.
Mắt thấy quang cầu bay đến gần,mười tám cánh tay của pháp tướng phóng ra hào quang đầy trời chôn vùi toàn bộ năm quang cầu.
"Kim Thân pháp tướng!"trên mặt Cổ Lão Ma toát ra một tia ngoài ý muốn, bất quá rất nhanh đã bị thay thế bởi thần sắc dữ tợn.
Tiểu gia hỏa này thật nhiều thủ đoạn , bất quá thì tính sao, chỉ thấy lão ma nâng tay đánh ra một đám pháp ấn,đồng thời âm thanh chú ngữ hùng hồn vang lên.
"Án, Ma, Ni, Bát, Di, Hồng."
Lục Ngôn Ác Quỷ Chú!
Sắc mặt Lâm Hiên thoáng cái cuồng biến.
Hắn đã được lãnh giáo qua thần thông này từ đồ đệ lão Ma.Hiện tại chính lão quái vật tự mình thi triển thần thông này thì uy lực đáng sợ đến mức nào a.Chỉ không biết lão định sử dụng loại thần thông nào trong bảy mươi hai phép biến hóa?
Rống!
Trên mặt lão ma toát ra thần sắc cực kỳ thống khổ, toàn thân tỏa ra âm khí đầy trời,cùng hỗn hợp lại một chỗ với thi vụ.Sau lưng lão liền hiện ra một hư ảnh cao bảy tám trượng, ba đầu sáu tay, diện mục dữ tợn vô cùng.
"Pháp tướng?"
Lâm Hiên thì thào tự hỏi.Thần thông này hắn thực chưa từng gặp qua.Lần này giao đấu cùng lão quái Phân Thần kỳ, thắng bại tạm thời chưa nói đến,nhưng kiến thức thu được cũng không ít.
Đáng tiếc,hiện tại không phải lúc cảm khái.Nhìn qua hư ảnh đáng sợ kia, Lâm Hiên không có hứng thú để Kim Thân pháp tướng của mình sống mái cùng nó,mình còn rất nhiều thủ đoạn chưa dùng tới a.
Tay áo phất một cái, một tòa bảo tháp xinh xắn bay vút ra.
"Hiện!"
Lâm Hiên chỉ một ngón tay về phía trước, lập tức bạch quang đại tố.Tầng thứ nhất của Vạn Hồn Tháp ầm ầm mở ra, vô số Huyết Hỏa Nghĩ từ trong tháp chen chúc bay ra, lập tức hóa thành một đóa trùng vân cực lớn, che khuất cả bầu trời.Thanh thế này còn hơn gấp mấy lần Bách Long Chi Nha.
Lão ma nghẹn họng nhìn trân trối,tiểu tử kia còn biết Khu Trùng Thuật? hơn nữa số lượng linh trùng sao có thể nhiều như vậy? Nhìn sơ qua chỉ sợ cũng hơn trăm triệu rồi.
Trong khoảnh khắc này,đáy mắt lão ma cũng không khỏi hiện lên một tia sợ hãi.Tục ngữ nói, kiến nhiều cắn chết voi.mặc kệ sức chiến đấu đơn thể như thế nào,nhưng nhiều linh trùng như vậy thì thật không dễ đối phó.
Phải làm sao bây giờ? Lui lại là tuyệt đối không thể.Lão đã hận Lâm Hiên thấu xương,sao có thể chủ động rút lui? Bất kể như thế nào, hôm nay người có thể còn sống ly khai nơi này chỉ có một, liều mạng!
(*) tiểu Cường:nghe đâu là tên một con gián trong hoạt hình TQ
Bách Luyện Thành Tiên
Lâm Hiên thở nhẹ một hơi, nhưng trong lòng trầm trọng vô cùng.Mình tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên quyết, hơn nữa lại phục dụng rất nhiều Kỳ Lân quả, mặc dù không dám nói là đao thương bất nhập, nhưng cường độ thân thể hơn xa Yêu Tộc cùng giai,cho dù trực tiếp chọi cứng với pháp bảo của tu sĩ Động Huyền Kỳ cũng không vấn đề.
Vậy mà một kích vừa rồi của lão ma,dù trải qua sự ngăn trở của Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn nên năng lượng đã không còn nhiều, nhưng chỉ chút dư lực quét qua cũng khiến mình bị thương.
Thực lực của Phân Thần kỳ tu sĩ đáng sợ như vậy sao? Hiện tại là lúc lão Ma yếu nhất, nếu ở trạng thái toàn thịnh thì mình một chút cơ hội cũng không có a.
Vừa nghĩ đến đây thì tiếng xé gió lại vang lên, bạch cốt trường mâu đã hung hăng đâm tới.
Lần này, Lâm Hiên không dám trốn, tay áo phất một cái, Thiết Vũ Phi Hoàng Đao kích bắn về phía bảo vật của đối phương.Tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngừng.
Hình ảnh này không khác gì đem một đám cừu non đi ngăn trở lão cọp già.Thiết Vũ Phi Hoàng Đao căn bản là ngăn không nổi, toàn bộ bị đập bay ra xa. Bạch cốt trường mâu chỉ hơi trì hoãn một chút nhưng vẫn như trước hướng Lâm Hiên lao tới.
"Đáng giận, lão Ma đáng chết." Lâm Hiên nghiến răng nghiến lợi, tay áo phất lên, trước người lại xuất hiện một kiện bảo vật khác. Bảo vật này có màu đỏ thẫm,từng hồi Phật xướng quanh quẩn thân trượng, chính là Thông Linh Phật bảo Lâm Hiên có được tại Bồng Lai sơn .
"Đi!"
Lâm Hiên nâng tay phải lên, một đạo pháp quyết theo đầu ngón tay kích bắn ra.Theo động tác của hắn, linh quang trên thiền trượng đại phóng,hóa thành một đầu giao long đỏ thẫm,giương nanh múa vuốt hướng về bạch cốt trường mâu đánh tới.
Một kiện bảo vật đánh không lại,vậy thêm một kiện nữa thì như thế nào . Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trên mặt Cổ Lão Ma hiện lên một tia kinh ngạc,sao hắn lại không nhận ra Thông Linh Phật bảo được chứ,đáng tiếc phẩm cấp quá thấp: "Đồ vất đi, cũng dám đem ra đối phó lão tổ, thật sự là không biết sống chết."
Lời còn chưa dứt, lão ma đánh ra một đạo pháp quyết phi thường huyền ảo,một màn không thể tưởng tượng liền xuất hiên.
Mặt quỷ trên bạch cốt trường mâu sống lại, trong ánh mắt lóe lên hồng mang.Mặt quỷ mở miệng nhai loạn một hồi, sau đó phóng ra một đoàn chất lỏng màu đen vô cùng tanh tưởi.
"PHỐC..."
Thiền trượng biến thành giao long vừa mới tiếp cận bạch cốt trường mâu liền bị đoàn chất lỏng màu đen phun trúng,lập tức linh tính đại thất,linh quang rất nhanh ảm đạm xuống.
"Quỷ Sát âm mực!"
Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, Nguyệt Nhi cũng sở hữu một kiện bảo vật có khả năng phóng ra quỷ sát âm mực,chuyên làm dơ bẩn bảo vật của địch nhân.
Lâm Hiên không khỏi kinh hô một tiếng, bất quá rất nhanh lại lắc lắc đầu.Không đúng,cái này không phải Quỷ Sát âm mực mà chỉ có vài phần tương tự thôi,nếu quan sát kỹ sẽ thấy sự khác biệt trong hai loại thần thông này .
Bất quá giao long bị dính chất lỏng này thì linh tính bị tổn hao là không thể tránh khỏi.Vừa nghĩ vậy thì bạch cốt trường mâu đã hung hăng đâm vào đầu giao long.Cũng may bảo vậy này không phải bổn mệnh pháp bảo của Lâm Hiên,nếu không tâm thần của hắn sẽ bị trọng thương.
Lâm Hiên ngoài kinh ngạc, cũng âm thầm cảm thấy may mắn. Khá tốt ,vừa rồi không có tế ra cửu thiên Minh Nguyệt hoàn.Bất quá bổn mạng pháp bảo của mình tuy uy lực tạm được nhưng bản thể vô cùng cứng rắn,cũng không dễ dàng bị hủy như vậy.
Giao long đã thụ trọng thương,hào quang trong mắt ảm đạm, một lần nữa trở lại thành thiền trượng như cũ.
Đã không còn bị ngăn trơ, bạch cốt trường mâu lại lao tới Lâm Hiên.
"Tiểu tử, ngươi chết đi." Cổ Lão Ma hét lên một tiếng vui mừng,lần này đối phương có dùng thuấn di cũng vô pháp tránh thoát.
"Chưa chắc." Trong mắt Lâm Hiên lóe lên tinh mang.
Lời hai người nói có chút quen tai a,dường như không lâu trước từng vang lên một lần,chỉ có điều song phương lúc này đã đổi chỗ cho nhau.
"Bạo...!"
Thông Linh Phật bảo không chịu nổi một kích, tuy khiến Lâm Hiên có chút kinh ngạc, nhưng hắn không hề do dự,hét to một tiếng.Thiền trượng liền nổ tung,sóng linh lực cuồng bạo thổi bạch cốt trường mâu lệch sang một bên.
Trên mặt lão ma hiện lên thần sắc dữ tợn.Tiểu tử kia thật tâm ngoan thủ lạt a, bất quá chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
"Rống!"
Lão Ma hét lớn một tiếng, theo thần niệm phát ra, bạch cốt trường mâu xoay tròn bay múa trên không trung,một lần nữa kích bắn về phía Lâm Hiên.
" lão gia hỏa thật Đáng giận, ngươi không nên khinh người quá đáng." Lâm Hiên hét lên một tiếng giận dữ "Cho ngươi nếm thử uy lực Bách Long Chi Nha của Lâm mỗ."
Lời còn chưa dứt,đã nghe thấy những tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên.Cả ngàn Băng Giao cùng Hỏa Long giương nanh múa vuốt từ sau lưng Lâm Hiên tuôn ra, hung dữ tràn về phía lão Ma
Uy lực chiêu này tạm thời không đề cập tới, bất quá thanh thế của nó cũng khiến lão ma phải hít vào một hơi khí lạnh.
Oanh!
Bách Long Chi Nha bao trùm toàn bộ thân hình lão ma cùng bạch cốt trường mâu, tiếng bạo liệt vang lên không ngừng , chỉ thấy thân ảnh giao long vần vũ đầy trời.
Không biết uy lực một kích này có hiệu quả không?
Ý nghĩ này vừa mới lướt qua trong đầu Lâm Hiên, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một quang cầu cực lớn.Quang cầu này có màu đỏ thẫm, mặt ngoài được quấn quanh bởi những hồ quang điện ngoằn ngoèo.Quang cầu lúc mới xuất hiện thì còn nhỏ,nhưng theo tốc độ khuếch trương đáng sợ, rất nhanh liền đem mấy ngàn Băng Giao cùng Hỏa Long toàn bộ nuốt vào. Mà ở trung tâm quang cầu xuất hiện một hư ảnh.
Cổ Lão Ma!
Lâm Hiên thật sự có chút hoảng sợ. Bách Long Chi Nha vô dụng, tất cả thần thông cùng bảo vật của mình lần lượt đều bị lão Ma hóa giải. Cường, thật sự là quá cường đại! (nd:cũng chả khác gì tiểu Cường*_đập mãi không chết)
Phân thần cùng Động Huyền, chẳng lẽ chênh lệch giữa hai cảnh giới này thật không cách nào vượt qua sao?
"Tiểu gia hỏa, giãy dụa là vô dụng, trừ phi ngươi có thể đem Tiên Thiên Linh Bảo tế ra, nếu không nơi này sẽ là mồ chôn của ngươi!" Thanh âm khó nghe của Cổ Lão Ma truyền vào tai: "Muốn thừa dịp lão phu suy yếu mà bỏ đá xuống giếng sao, quá ngây thơ rồi, lão phu mặc dù đang ở trạng thái không hoàn hảo,nhưng vẫn có thể bóp chết ngươi như bóp chết một con kiến."
Lời còn chưa dứt, Cổ Lão Ma đã động thủ.
Lúc này cây bạch cốt trường mâu đã bị lão ma thu về trong tay, khẽ múa thì năm khối quang cầu màu đen bắn ra. Các quang cầu chỉ cỡ nắm tay nhưng ẩn chứa linh lực khiến người trợn mắt, còn có những tiếng lôi điện xèn xẹt truyền ra.
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên ngưng trọng, hét lớn một tiếng, sau lưng chợt lóe kim quang, Tiểu La Thiên Pháp Tương liền hiện ra.
Mắt thấy quang cầu bay đến gần,mười tám cánh tay của pháp tướng phóng ra hào quang đầy trời chôn vùi toàn bộ năm quang cầu.
"Kim Thân pháp tướng!"trên mặt Cổ Lão Ma toát ra một tia ngoài ý muốn, bất quá rất nhanh đã bị thay thế bởi thần sắc dữ tợn.
Tiểu gia hỏa này thật nhiều thủ đoạn , bất quá thì tính sao, chỉ thấy lão ma nâng tay đánh ra một đám pháp ấn,đồng thời âm thanh chú ngữ hùng hồn vang lên.
"Án, Ma, Ni, Bát, Di, Hồng."
Lục Ngôn Ác Quỷ Chú!
Sắc mặt Lâm Hiên thoáng cái cuồng biến.
Hắn đã được lãnh giáo qua thần thông này từ đồ đệ lão Ma.Hiện tại chính lão quái vật tự mình thi triển thần thông này thì uy lực đáng sợ đến mức nào a.Chỉ không biết lão định sử dụng loại thần thông nào trong bảy mươi hai phép biến hóa?
Rống!
Trên mặt lão ma toát ra thần sắc cực kỳ thống khổ, toàn thân tỏa ra âm khí đầy trời,cùng hỗn hợp lại một chỗ với thi vụ.Sau lưng lão liền hiện ra một hư ảnh cao bảy tám trượng, ba đầu sáu tay, diện mục dữ tợn vô cùng.
"Pháp tướng?"
Lâm Hiên thì thào tự hỏi.Thần thông này hắn thực chưa từng gặp qua.Lần này giao đấu cùng lão quái Phân Thần kỳ, thắng bại tạm thời chưa nói đến,nhưng kiến thức thu được cũng không ít.
Đáng tiếc,hiện tại không phải lúc cảm khái.Nhìn qua hư ảnh đáng sợ kia, Lâm Hiên không có hứng thú để Kim Thân pháp tướng của mình sống mái cùng nó,mình còn rất nhiều thủ đoạn chưa dùng tới a.
Tay áo phất một cái, một tòa bảo tháp xinh xắn bay vút ra.
"Hiện!"
Lâm Hiên chỉ một ngón tay về phía trước, lập tức bạch quang đại tố.Tầng thứ nhất của Vạn Hồn Tháp ầm ầm mở ra, vô số Huyết Hỏa Nghĩ từ trong tháp chen chúc bay ra, lập tức hóa thành một đóa trùng vân cực lớn, che khuất cả bầu trời.Thanh thế này còn hơn gấp mấy lần Bách Long Chi Nha.
Lão ma nghẹn họng nhìn trân trối,tiểu tử kia còn biết Khu Trùng Thuật? hơn nữa số lượng linh trùng sao có thể nhiều như vậy? Nhìn sơ qua chỉ sợ cũng hơn trăm triệu rồi.
Trong khoảnh khắc này,đáy mắt lão ma cũng không khỏi hiện lên một tia sợ hãi.Tục ngữ nói, kiến nhiều cắn chết voi.mặc kệ sức chiến đấu đơn thể như thế nào,nhưng nhiều linh trùng như vậy thì thật không dễ đối phó.
Phải làm sao bây giờ? Lui lại là tuyệt đối không thể.Lão đã hận Lâm Hiên thấu xương,sao có thể chủ động rút lui? Bất kể như thế nào, hôm nay người có thể còn sống ly khai nơi này chỉ có một, liều mạng!
(*) tiểu Cường:nghe đâu là tên một con gián trong hoạt hình TQ
Bách Luyện Thành Tiên
Đánh giá:
Truyện Bách Luyện Thành Tiên
Story
Chương 2142: Dốc hết vốn liếng
10.0/10 từ 41 lượt.