Bắc Tống Phong Lưu
Chương 913-2: Tuyên chiến với sĩ phu (2)
Sĩ phu ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh. Cũng theo phương diện khác phản đối hoàng quyền yếu đuối, đối mặt giai tầng sĩ phu, Hoàng đế Tống triều vẫn luôn đang không ngừng nhượng bộ. Mà Lý Kỳ trước đó sở dĩ nhiều lần đắc thắng, một phần là bởi vì lực lượng bên ngoài. Một phần là bởi vì dân chúng, còn có một cái nguyên nhân mấu chốt, chính là bên trong giai tầng sĩ phu cũng có đấu tranh giai cấp, Lý Kỳ cũng chính là lợi dụng điểm ấy, mang đến cho một bộ phận gia tộc sĩ phu ích lợi không nhỏ, khiến chính bọn nó nội đấu. để đạt tới mục đích của chính mình.
Kỳ thật một rương tấu chương này cũng là một nguyên nhân khiến Tống Huy Tông mới vừa rồi nóng lòng bãi triều, bởi vì chuyện này một khi lấy ra chính thức thảo luận, như vậy Tống Huy Tông nhất định phải lập tức đưa ra lựa chọn, đến lúc đó thật sự là đâm lao phải theo lao. Bởi vậy có thể thấy được, ông ta vẫn là khá coi trọng Lý Kỳ đấy, cho Lý Kỳ một giai đoạn giảm xóc, nói cách khác, thánh chỉ vừahạ, cho dù Lý Kỳ có thể nói xé trời, chỉ sợ cũng khó cứu Tần Cối và Hàn Thế Trung một mạng rồi.
Nhưng mà, càng quan trọn hơn đó là, đám người Thái Kinh, Ngô Mẫn, Lý Bang Ngạn đều là xuất thân quan văn. Cũng đều thân ở giai tầng sĩ phu, trong phương diện này bọn họ tự nhiên là hướng về sĩ phu đấy, kỳ thật cũng phải nói tiếp, bọn họ không có lên tiếng tương trợ, ném đá xuống giếng, cũng đã tính là cho Lý Kỳ mặt mũi rất lớn lao rồi.
Lý Kỳ nhìn hơn mười bản, cũng lười xem, dù sao đều viết giống nhau, giết sĩ tử, người đọc sách sẽ là điều không đúng của ngươi, việc này tổ huấn, người vi phạm bất lợi cho đất nước. Kỳ thật Lý Kỳ đã sớm dự đoán được hắn cải cách, sớm hay muộn sẽ có một trận chiến với sĩ phu, chỉ có điều hắn vì chuẩn bị nghênh đón biến Tĩnh Khang, vì vậy vẫn luôn lựa chọn kế hoãn binh, tận lực không cùng sĩ phu ngay mặtđối kháng, ít nhất còn còn nể mặt nhau, nhưng mà, việc đã đến nước này, hắn biết rằng hiện giờ tránh cũng không thể tránh rồi, trầm ngâm một lát, ha hả cười nói:
- Hoàng thượng, những người này đang uy hiếp ngươi nha.
- Lớn mật.
Thái Kinh lúc này giận quát một tiếng, nói:
- Lý Kỳ, ngươi chớ có nói bậy.
Lý Kỳ biết rằng Thái Kinh cũng là đang giúp hắn, nhắc nhở hắn không cần đem sự tình náo tới mức không có cách nào xoay chuyển nổi, nhưng hắn không phải nghĩ như vậy, nói:
- Thái sư giáo huấn rất phải. Vậy không biết Hoàng thượng hiện giờ tính toán xử lý việc này như thế nào?Tống Huy Tông thở dài:
- Kỳ thật trẫm trước đó vài ngày đã hạ mệnh để Tần Cối tại chỗ đợi mệnh, về phần xử lý như thế nào ---
Thái Du vội hỏi:
- Hoàng thượng, như thế chỉ sợ còn chưa đủ, hiện giờ chỉ có lập tức bãi miễn chức quan của Tần Cối, đem bắt giữ đợi thẩm vấn, lại vừa trấn an trái tim của sĩ tử thiên hạ, mặt khác lại đem Hàn Thế Trung kia cách chức điều tra.
Tống Huy Tông nhíu nhíu mày, liếc mắt Lý Kỳ, sắc mặt có phần bất đắc dĩ, lời Thái Du nói, đúng là điều ông ta suy nghĩ.
Lý Kỳ cũng hiểu được nổi khổ tâm riêng của Tống Huy Tông, nhưng hiểu không đại biểu thuận theo, chắp tay nói:- Hoàng thượng, ngươi nếu là muốn thỏa hiệp, vậy vi thần cũng không thể nói gì hơn, kính xin Hoàng thượng bãi miễn chức quan của vi thần, tha thứ Tần Cối và Hàn Tướng Quân. Nhưng, nếu Hoàng thượng tin tưởng lời vi thần mà nói, vi thần có nắm chắc trong ba tháng, liền khiến những người đó cúi đầu nhận sai.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều là kinh hãi không ngừng.
Hoàng đế đều muốn sĩ phu cúi đầu, ngươi dù có năng lực cũng không hơn được Hoàng thượng đi.
Tiểu tử này làm sao lại hồ đồ như thế nha! Thái Kinh khẩn trương nói:
Ngụ ý, đã phi thường rõ ràng, chính là lấy Tần Cối và Hàn Thế Trung để làm sơn dương thế tội cho Lý Kỳ, bởi vì hiện giờ đám sĩ phu này còn không có chân chính làm khó dễ Lý Kỳ, dù sao bên trong sĩ phu có một nhóm người là hướng về Lý Kỳ, còn có Thái Kinh, Chu Miễn và vây cánh đều là giúp Lý Kỳ đấy. Kỳ thật Thái Kinh lúc trước nghĩ đến Lý Kỳ chỉ là giết gà dọa khỉ, dù sao Tống triều đối với văn nhân vẫn là vô cùng ưu đãi, làm sao liệu đến Lý Kỳ lần này là muốn nhổ cỏ tận gốc, căn bản không để lối thoát, hơn nữa lão cũng không hiểu phương diện này cong cong thẳng thẳng, một đường chém giết đi qua. Hiện tại trong lòng cũng vô cùng hối hận a.
Triệu Hoàn thấy vậy cũng vội vàng nói:
- Kinh tế sử, ngươi cũng đừng nghĩa khí cầm quyền a! Lúc này lấy đại cục làmtrọng.
- Đa tạ ý tốt của Thái sư, Thái tử điện hạ.
Lý Kỳ quay sang bon họ chắp tay, chợt có ý hướng Tống Huy Tông hành lễ nói:
- Hoàng thượng, vi thần có tội, kính xin Hoàng thượng trách phạt.
Tống Huy Tông nắm chặt hai đấm, trầm mặc một lát, vỗ bàn một cái, tức giận nói:
- Tốt lắm, tốt lắm, các ngươi đây là đang bức trẫm a!
- Vi thần không dám.
Mọi người cùng kêu lên nói.- Đám người các ngươi ỷ vào trẫm ân sủng, muốn làm gì thì làm, thật sự là buồn cười.
Tống Huy Tông tức giận hừ nói, kỳ thật ông ta cũng cảm thấy rất nghẹn khuất a!
- Vi thần có tội.
Mọi người lại hành lễ nói.
Tống Huy Tông hừ một tiếng, cũng không có làm cho bọn họ miễn lễ, thản nhiên nói:
- Lý Kỳ.
- Có vi thần.- Lời ngươi nói mới vừa rồi kia là ý gì?
Lý Kỳ nói:
- Vi thần chẳng qua là cảm thấy bọn họ những người này đang khiêu chiến hoàng quyền của hoàng thượng rồi, ngay cả giết cái tham quan ô lại cũng không cho phép, nếu Hoàng thượng lần nữa nhượng bộ, chỉ biết cổ vũ những người đó càng kiêu ngạo bệ vệ, thử hỏi quốc pháp ở đâu? Hoàng uy ở đâu? Vi thần vì báo hoàng ân, nguyện lấy thân sĩ tốt, giữ gìn hoàng quyền, khai chiến với sĩ phu, cho bọn chúng một cái giáo huấn thật mạnh.
Khí phách!
Rất khí phách rồi!Ở Tống triều còn chưa từng có người dám nói khai chiến với sĩ phu. Phải biết rằng, nơi này ngoại trừ phụ tử Tống Huy Tông, Cao Cầu ra, còn lại đều là giai tầng sĩ phu đó a.
Gần như tất cả mọi người đều si ngốc.
Nhưng lúc này duy chỉ có Tống Huy Tông là tỉnh táo đấy, Tống triều trọng văn khinh võ, chính là hấp thụ nguyên nhân diệt vong của Đường triều, sợ hãi võ tướng tạo phản, không thể phủ nhận chính là, điều này xác thực nhận được hiệu quả rất rõ ràng, nhưng cũng là bởi vì như thế, dần dà, thế lực sĩ phu càng phát triển khổng lồ, đã bắt đầu trở thành chèn ép hoàng quyền rồi, điều này làm cho Hoàng đế Tống triều cũng rất là bất đắc dĩ, rất khó xử. Tống Huy Tông đối với việc này cũng thấu hiểu rất rõ, nên khi ông ta nhìn thấy đám tấu chương này, cũng phẫn nộ không thôi, điều này thật sự là khinh người quá đáng rồi, ngươi đều cấu kết giặc cỏ mưu tài sát hại tínhmệnh rồi, vậy mà còn giết không được, vậy đến tột cùng như thế nào mới có thể giết? Ông ta thậm chí đều cảm thấy là thời điểm nên cho sĩ phu ăn một ít khổ sở rồi, bằng không về sau sĩ phu thế nào cũng phải cưỡi ở trên đầu của ông ta mà thải phân không chừng, nhưng mà, Lý Kỳ nói lời này vừa lúc trúng ý trong lòng của ông ta, hai mắt chợt lóe, chậm rãi nói:
- Ngươi có thể nắm chắc không?
Đơn giản vài chữ, lại khiến đám người Thái Kinh kinh sợ ra một thân mồ hôi đến.
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Nếu không nắm chắc, vi thần tuyệt không dám nói lung tung, Hoàng thượng chỉ cần đáp ứng vi thần một sự kiện là được.- Chuyện gì?
- Theo lời Anh quốc công nói, đem Tần Cối, Hàn Thế Trung bắt giữ hậu thẩm, thuận tiện lệnh cưỡng chế vi thần về hưu.
Lý Kỳ bình tĩnh thong dong nói.
Bắc Tống Phong Lưu
Kỳ thật một rương tấu chương này cũng là một nguyên nhân khiến Tống Huy Tông mới vừa rồi nóng lòng bãi triều, bởi vì chuyện này một khi lấy ra chính thức thảo luận, như vậy Tống Huy Tông nhất định phải lập tức đưa ra lựa chọn, đến lúc đó thật sự là đâm lao phải theo lao. Bởi vậy có thể thấy được, ông ta vẫn là khá coi trọng Lý Kỳ đấy, cho Lý Kỳ một giai đoạn giảm xóc, nói cách khác, thánh chỉ vừahạ, cho dù Lý Kỳ có thể nói xé trời, chỉ sợ cũng khó cứu Tần Cối và Hàn Thế Trung một mạng rồi.
Nhưng mà, càng quan trọn hơn đó là, đám người Thái Kinh, Ngô Mẫn, Lý Bang Ngạn đều là xuất thân quan văn. Cũng đều thân ở giai tầng sĩ phu, trong phương diện này bọn họ tự nhiên là hướng về sĩ phu đấy, kỳ thật cũng phải nói tiếp, bọn họ không có lên tiếng tương trợ, ném đá xuống giếng, cũng đã tính là cho Lý Kỳ mặt mũi rất lớn lao rồi.
Lý Kỳ nhìn hơn mười bản, cũng lười xem, dù sao đều viết giống nhau, giết sĩ tử, người đọc sách sẽ là điều không đúng của ngươi, việc này tổ huấn, người vi phạm bất lợi cho đất nước. Kỳ thật Lý Kỳ đã sớm dự đoán được hắn cải cách, sớm hay muộn sẽ có một trận chiến với sĩ phu, chỉ có điều hắn vì chuẩn bị nghênh đón biến Tĩnh Khang, vì vậy vẫn luôn lựa chọn kế hoãn binh, tận lực không cùng sĩ phu ngay mặtđối kháng, ít nhất còn còn nể mặt nhau, nhưng mà, việc đã đến nước này, hắn biết rằng hiện giờ tránh cũng không thể tránh rồi, trầm ngâm một lát, ha hả cười nói:
- Hoàng thượng, những người này đang uy hiếp ngươi nha.
- Lớn mật.
Thái Kinh lúc này giận quát một tiếng, nói:
- Lý Kỳ, ngươi chớ có nói bậy.
Lý Kỳ biết rằng Thái Kinh cũng là đang giúp hắn, nhắc nhở hắn không cần đem sự tình náo tới mức không có cách nào xoay chuyển nổi, nhưng hắn không phải nghĩ như vậy, nói:
- Thái sư giáo huấn rất phải. Vậy không biết Hoàng thượng hiện giờ tính toán xử lý việc này như thế nào?Tống Huy Tông thở dài:
- Kỳ thật trẫm trước đó vài ngày đã hạ mệnh để Tần Cối tại chỗ đợi mệnh, về phần xử lý như thế nào ---
Thái Du vội hỏi:
- Hoàng thượng, như thế chỉ sợ còn chưa đủ, hiện giờ chỉ có lập tức bãi miễn chức quan của Tần Cối, đem bắt giữ đợi thẩm vấn, lại vừa trấn an trái tim của sĩ tử thiên hạ, mặt khác lại đem Hàn Thế Trung kia cách chức điều tra.
Tống Huy Tông nhíu nhíu mày, liếc mắt Lý Kỳ, sắc mặt có phần bất đắc dĩ, lời Thái Du nói, đúng là điều ông ta suy nghĩ.
Lý Kỳ cũng hiểu được nổi khổ tâm riêng của Tống Huy Tông, nhưng hiểu không đại biểu thuận theo, chắp tay nói:- Hoàng thượng, ngươi nếu là muốn thỏa hiệp, vậy vi thần cũng không thể nói gì hơn, kính xin Hoàng thượng bãi miễn chức quan của vi thần, tha thứ Tần Cối và Hàn Tướng Quân. Nhưng, nếu Hoàng thượng tin tưởng lời vi thần mà nói, vi thần có nắm chắc trong ba tháng, liền khiến những người đó cúi đầu nhận sai.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều là kinh hãi không ngừng.
Hoàng đế đều muốn sĩ phu cúi đầu, ngươi dù có năng lực cũng không hơn được Hoàng thượng đi.
Tiểu tử này làm sao lại hồ đồ như thế nha! Thái Kinh khẩn trương nói:
Ngụ ý, đã phi thường rõ ràng, chính là lấy Tần Cối và Hàn Thế Trung để làm sơn dương thế tội cho Lý Kỳ, bởi vì hiện giờ đám sĩ phu này còn không có chân chính làm khó dễ Lý Kỳ, dù sao bên trong sĩ phu có một nhóm người là hướng về Lý Kỳ, còn có Thái Kinh, Chu Miễn và vây cánh đều là giúp Lý Kỳ đấy. Kỳ thật Thái Kinh lúc trước nghĩ đến Lý Kỳ chỉ là giết gà dọa khỉ, dù sao Tống triều đối với văn nhân vẫn là vô cùng ưu đãi, làm sao liệu đến Lý Kỳ lần này là muốn nhổ cỏ tận gốc, căn bản không để lối thoát, hơn nữa lão cũng không hiểu phương diện này cong cong thẳng thẳng, một đường chém giết đi qua. Hiện tại trong lòng cũng vô cùng hối hận a.
Triệu Hoàn thấy vậy cũng vội vàng nói:
- Kinh tế sử, ngươi cũng đừng nghĩa khí cầm quyền a! Lúc này lấy đại cục làmtrọng.
- Đa tạ ý tốt của Thái sư, Thái tử điện hạ.
Lý Kỳ quay sang bon họ chắp tay, chợt có ý hướng Tống Huy Tông hành lễ nói:
- Hoàng thượng, vi thần có tội, kính xin Hoàng thượng trách phạt.
Tống Huy Tông nắm chặt hai đấm, trầm mặc một lát, vỗ bàn một cái, tức giận nói:
- Tốt lắm, tốt lắm, các ngươi đây là đang bức trẫm a!
- Vi thần không dám.
Mọi người cùng kêu lên nói.- Đám người các ngươi ỷ vào trẫm ân sủng, muốn làm gì thì làm, thật sự là buồn cười.
Tống Huy Tông tức giận hừ nói, kỳ thật ông ta cũng cảm thấy rất nghẹn khuất a!
- Vi thần có tội.
Mọi người lại hành lễ nói.
Tống Huy Tông hừ một tiếng, cũng không có làm cho bọn họ miễn lễ, thản nhiên nói:
- Lý Kỳ.
- Có vi thần.- Lời ngươi nói mới vừa rồi kia là ý gì?
Lý Kỳ nói:
- Vi thần chẳng qua là cảm thấy bọn họ những người này đang khiêu chiến hoàng quyền của hoàng thượng rồi, ngay cả giết cái tham quan ô lại cũng không cho phép, nếu Hoàng thượng lần nữa nhượng bộ, chỉ biết cổ vũ những người đó càng kiêu ngạo bệ vệ, thử hỏi quốc pháp ở đâu? Hoàng uy ở đâu? Vi thần vì báo hoàng ân, nguyện lấy thân sĩ tốt, giữ gìn hoàng quyền, khai chiến với sĩ phu, cho bọn chúng một cái giáo huấn thật mạnh.
Khí phách!
Rất khí phách rồi!Ở Tống triều còn chưa từng có người dám nói khai chiến với sĩ phu. Phải biết rằng, nơi này ngoại trừ phụ tử Tống Huy Tông, Cao Cầu ra, còn lại đều là giai tầng sĩ phu đó a.
Gần như tất cả mọi người đều si ngốc.
Nhưng lúc này duy chỉ có Tống Huy Tông là tỉnh táo đấy, Tống triều trọng văn khinh võ, chính là hấp thụ nguyên nhân diệt vong của Đường triều, sợ hãi võ tướng tạo phản, không thể phủ nhận chính là, điều này xác thực nhận được hiệu quả rất rõ ràng, nhưng cũng là bởi vì như thế, dần dà, thế lực sĩ phu càng phát triển khổng lồ, đã bắt đầu trở thành chèn ép hoàng quyền rồi, điều này làm cho Hoàng đế Tống triều cũng rất là bất đắc dĩ, rất khó xử. Tống Huy Tông đối với việc này cũng thấu hiểu rất rõ, nên khi ông ta nhìn thấy đám tấu chương này, cũng phẫn nộ không thôi, điều này thật sự là khinh người quá đáng rồi, ngươi đều cấu kết giặc cỏ mưu tài sát hại tínhmệnh rồi, vậy mà còn giết không được, vậy đến tột cùng như thế nào mới có thể giết? Ông ta thậm chí đều cảm thấy là thời điểm nên cho sĩ phu ăn một ít khổ sở rồi, bằng không về sau sĩ phu thế nào cũng phải cưỡi ở trên đầu của ông ta mà thải phân không chừng, nhưng mà, Lý Kỳ nói lời này vừa lúc trúng ý trong lòng của ông ta, hai mắt chợt lóe, chậm rãi nói:
- Ngươi có thể nắm chắc không?
Đơn giản vài chữ, lại khiến đám người Thái Kinh kinh sợ ra một thân mồ hôi đến.
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Nếu không nắm chắc, vi thần tuyệt không dám nói lung tung, Hoàng thượng chỉ cần đáp ứng vi thần một sự kiện là được.- Chuyện gì?
- Theo lời Anh quốc công nói, đem Tần Cối, Hàn Thế Trung bắt giữ hậu thẩm, thuận tiện lệnh cưỡng chế vi thần về hưu.
Lý Kỳ bình tĩnh thong dong nói.
Bắc Tống Phong Lưu
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Story
Chương 913-2: Tuyên chiến với sĩ phu (2)
10.0/10 từ 34 lượt.