Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1979-2: Người Nữ Chân giảo hoạt, người Đảng Hạng ngu xuẩn (2)

Ngô Giới cau mày nói: - Đã không còn kịp nữa rồi, nếu Hoàn Nhan Tông Vọng suất lĩnh toàn bộ quân chủ lực tấn công Tây Ninh Châu, vậy thì chỉ sợ chờ đến lúc chúng ta chạy tới, cũng đã thất thủ rồi, nơi duy nhất có thể cứu viện được Tây Ninh Châu chỉ có phủ Hưng Khánh thôi, đám người Đảng Hạng này thật đáng giận, không ngờ lại thấy chết mà không cứu, bỏ lỡ cơ hội phản công tốt nhất rồi. Thế ở Phượng Tường còn có bao nhiêu nhân mã nữa?

Trang Tường lắc đầu nói:

- Đại bộ phận quân chủ lực ở phủ Phượng Tường đã di chuyển lên phía bắc đến Yến Vân rồi, quân khu gần nhất chính là phủ Thành Đô, nhưng chủ lực của phủ Thành Đô đã bị chúng ta điều động tới nơi này, chỉ có ở địa khu Hoàng Hà còn có ba vạn nhân mã là có thể điều đi cứu viện được thôi.

- Ba vạn?

Ngô Giới thì thào đọc lại mấy lần, rồi nói: - Nếu Tây Hạ phản công, thì chúng ta có thể tập hợp ba vạn binh mã ở địa khu Hoàng Hà tiến đến giáp công quân Kim, nhưng hiện giờ Tây Ninh Châu đang bị vây khốn, nếu như chúng ta tùy tiện sai ba vạn quân đi cứu viện, vậy thì rất có thể sẽ rơi vào bẫy của Hoàn Nhan Tông Vọng, chúng ta không nên vọng động.


Mấu chốt ở chỗ y không thể tự mình lĩnh toàn bộ binh lính đi, mà những đại tướng cũng đều ở bên cạnh y, y thật sự không dám tùy tiện phái ai đi cả.

Trang Tường hỏi: - Chẳng lẽ tướng quân không định đi cứu viện sao?

Ngô Giới lắc đầu nói: - Chúng ta cách Tây Ninh Châu quá xa, ngoài tầm tay với rồi, hơn nữa bên cạnh chúng ta vẫn còn có hai con chó đang chờ chúng ta đi đối phó. Như vậy đi, khiến Ngô Lân dẫn Trấn Nam Quân tiến đến, nếu là Tây Ninh Châu không có bị công chiếm, thì có thể tiến đến cứu viện, còn nếu như Tây Ninh Châu đã thất thủ rồi, vậy thì tránh đi, mau chóng chạy tới hội hợp với binh lính ở địa khu Thổ Phiên, tiến đến củng cố cho phòng vệ ở Lan Châu, phủ Thành Đo, phủ Phượng Tường, mấy chỗ ấy nhất định không thể để mất được.

Tông Trạch gật đầu nói: - Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Bởi vì bọn họ còn có nhiệm vụ trọng yếu nữa. Còn Trấn Nam Quân đã từng tiêu diệt Thổ Phiên, trên người cũng không có gánh nặng, hơn nữa so sánh với những chỗ khác, thì Trấn Nam Quân do Ngô Lân, Nhạc Phiên quản lý cách Tây Ninh Châu tương đối gần, có Ngô Lân, Nhạc Phiên tọa trấn, thì Ngô Giới cũng khá yên tâm.



Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Trang tưởng nói:

- Quân Kim có lẽ là muốn bắt đầu từ sông Hoàng Hà, tiến công xâm chiếm Đại Tống ta.

Ngô Giới lắc đầu nói: - Vậy thì chiến tuyến khó tránh khỏi cũng quá dài đi, hơn nữa, dưới tình huống gã không công phá được Tây Hạ và Yến Vân, lại vòng qua phía tây tấn công Đại Tống ta, thì rất khó để tiếp tế tiếp viện, chẳng lẽ gã không sợ Tây Hạ sẽ chặn lại đường lui của gã sao? Mà Đại Tống ta có đường biên giới rộng lớn, một khi Tây Hạ liên thủ với chúng ta chặn lại đường lui của bọn chúng, thì bọn chúng muốn chạy cũng không có chỗ mà chạy, không khác gì cá trong chậu cả. Hơn nữa phía bên kia đa số là đường núi, con đường khó đi a, kỵ binh của gã cũng sẽ gặp phải hạn chế, không có khả năng, không có khả năng, Hoàn Nhan Tông Vọng tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm vớ vẩn như này, nếu như gã muốn vòng qua phía tây tấn công Đại Tống ta, thì nhất định phải đánh chiếm được Tây Hạ trước, rồi bắt lấy địa khu Hà Sáo, để làm điểm tiếp tế tiếp viện cho mình, lại vừa có thể tiến công Đại Tống ta.

Tên tiểu tướng kia nói: - Nghe đâu Nhị thái tử của nước Kim là do nghe được chúng ta xé bỏ minh ước, dưới cơn nóng giận nên đã cầm binh xuôi nam.


Ngô Giới hừ lạnh: - Lời này cũng chỉ có thể lừa được trẻ con lên ba, ngay cả tính mạng của mình cộng thêm tính mạng của mấy vạn tướng sĩ cũng không muốn sao? Hoàn Nhan Tông Vọng tuyệt đối sẽ không lỗ mãng như thế đâu. Nói tới đây, y đột nhiên nháy mắt mấy cái, rồi chợt bật cười ha ha, nói: - Ta hiểu được, ta hiểu được.

Trương Hiến hiếu kỳ hỏi: - Tướng quân hiểu được điều gì?

Ngô Giới cười nói: - Không hổ là Hoàn Nhan Tông Vọng, quả thực là giảo hoạt, Hoàn Nhan Tông Vọng căn bản không phải là muốn đánh vu hồi Đại Tống ta, mà là muốn từ Đại Tống ta tấn công vu hồi phủ Hưng Khánh.

- A?

Các tướng sĩ đều sửng sốt.

Lấy bản đồ ra đây.

- Vâng.

Chỉ chốc lát sai, Ngô Giới và các tướng sĩ đã đi tới trước bản đồ, ngón tay của Ngô Giới chỉ hướng Hạ Lan Sơn: - Hoàn Nhan Tông Vọng nhiều lần chịu nhục ở Hạ Lan Sơn, muốn đột phá bình chướng thiên nhiên như Hạ Lan Sơn, cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng mà hiện tại địa khu Yến Vân đang báo nguy, Hoàn Nhan Tông Vọng nhất định phải mau chóng công phá được Hạ Lan Sơn, nếu Tây Hạ bị diệt vong, mà Yến Vân vẫn chưa thất thủ, vậy thì gã có thể xuất binh từ địa khu Hà Sáo, phối hợp với quân Kim ở địa khu Yến Vân giáp công quân đội chủ lực ở địa khu Yến Vân của chúng ta.

Các tướng sĩ liên quan đều gật đầu.

- Nếu tiếp tục tiêu hao dần tại Hạ Lan Sơn, thì sẽ cực kỳ bất lợi với toàn cục, vậy thì Hoàn Nhan Tông Vọng chỉ có thể lách qua Hạ Lan Sơn thôi. Ngô Giới lại chỉ vào Âm Sơn nói tiếp: - Mà phía bắc của Hạ Lan Sơn chính là Âm Sơn, đồng dạng cũng dễ thủ khó công, đại quân của Hoàn Nhan Hi Doãn ở trong này cũng chậm chạp không thể đánh thoát được cục diện, như vậy thì cũng chỉ còn lại có một con đường thôi, chính là xuôi nam. Nhưng phía nam Tây Hạ đều được phòng bị kỹ càng, và ở Ứng Lý đã bày ra trọng binh phòng thủ, nếu Hoàn Nhan Tông Vọng chia binh ra tấn công, thì cũng không thể đột phá được, nhưng trước đó, Đại Tống chúng ta còn chưa xé bỏ mình ước với bọn chúng, lúc ấy Hoàn Nhan Tông Vọng khẳng định cũng không muốn khai chiến với Đại Tống ta, nhưng mà hiện giờ thì không giống thế nữa rồi, gã có đầy đủ lý do để tấn công Đại Tống ta rồi, Hoàn Nhan Tông Vọng không có băn khoăn, là có thể tiếp tục xuôi nam, từ Đại Tống ta mượn đường đánh vòng vo qua, mà gã chính là muốn từ Tây Ninh Châu đi qua Hoàng Hà đấy.

- Tây Ninh Châu chính là trọng trấn của Hoàng Hà, đường giao thông bốn phía phát đạt, phía đông tới gần Hoàng Hà, một khi quân Kim vây khốn Tây Ninh Châu, là có thể thong thả vượt qua Hoàng Hà, đến lúc đó lại thuận thế dẫn binh lên phía bắc, vòng đến phái sau của phủ Hưng Khánh, mà người Đảng Hạng ngu xuẩn lúc này nhất định sẽ nghĩ rằng Hoàn Nhan Tông Vọng bởi vì biết Đại Tống ta xé minh ước, dưới sự phẫn nộ mới chuyển lại tấn công Đại Tống ta đấy, đến lúc đó chắc chắn sẽ thả lỏng cảnh giác, đợi đến khi Hoàn Nhan Tông Vọng mượn đường từ Đại Tống ta đi đến phía sau bọn họ, nhất định là sẽ cho bọn họ một niềm vui bất ngờ rất lớn. Cho nên, chỉ cần hệ thống phòng thủ của Tây Ninh Châu chỉ cần không phải là bị quân Kim tấn công một lần đã phá, vậy thì sẽ bảo vệ được thôi, bởi vì quân Kim sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở Tây Ninh Châu đâu, mục tiêu của bọn chúng vẫn là phủ Hưng Khánh.

Bắc Tống Phong Lưu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu Truyện Bắc Tống Phong Lưu Story Chương 1979-2: Người Nữ Chân giảo hoạt, người Đảng Hạng ngu xuẩn (2)
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...