Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1697-2: Nguy cơ ở Yến Vân (Nhị) (2)

Lý Kỳ lắc đầu nói: - Ta không phải lo lắng điều này, mà là kế hoạch toàn cục cơ, một khi đánh nhau, mặc kệ ai thắng ai thua trong trận chiến này, chúng ta đều là bên thua.

Triệu Tinh Yến hỏi: - Ý của huynh là chỉ đến Nhật Bản sao?

Lý Kỳ nói: - Nếu quân Kim không có động tĩnh, như vậy thì chúng ta có thể tập trung sự chú ý lên phía Nhật Bản, đây chính là một cơ hội lớn lao, nếu như để thế lực mới ở Nhật Bản củng cố xong xuôi, như vậy thì nếu còn muốn tiến quân vào Nhật Bản là phi thường khó khăn đấy.

Triệu Tinh Yến khinh thường không thèm để ý nói: - Nhật Bản chỉ là một quần đảo, nhân khẩu có khả năng chỉ nhiều bằng một châu của chúng ta, sao cần phải nghĩ cho nó nhiều như vậy.

Lý Kỳ lắc đầu nói: - Lời này không thể nói vậy, bốn phía của Nhật Bản đều là biển, hơn nữa người Nhật Bản có nghị lực phi thường đặc biệt, nếu như một mực muốn xâm lược nó, chỉ sợ sẽ rất khó khăn, hơn nữa phải trả một cái giá tương đối lớn, nếu muốn đổ bộ lên Nhật Bản, thì phương thức tốt nhất chính là mượn sức thế lực bản thổ ở Nhật Bản, đây là lựa chọn tốt nhất, trong mấy năm nay ta trợ giúp cho Bình thị nhiều như vậy, chính là vì muốn phân hóa thế lực của bọn họ, tìm kiếm cơ hội tiến quân vào Nhật Bản, hiện tại Pháp hoàng Bạch Hà đã chết bệnh, thế lực võ sĩ có thể sẽ gặp phải sự chèn ép của phái quý tộc Đằng Nguyên, đặc biệt là tập đoàn Bình thị, nếu như có sự trợ giúp của chúng ta, tập đoàn Bình thị còn có thể khiến cho bọn quý tộc cũ lo lắng. Nếu chúng ta ốc còn không mang nổi mình ốc, bỏ mặc bọn họ, vậy thì bọn họ nhất định sẽ lựa chọn cầu hòa, nhượng bộ, như vậy thì những cố gắng lúc trước của ta đều phải chảy về biển Đông.

Triệu Tinh Yến nghe vậy cảm thấy tò mò trong lòng, hiện giờ đang đối đầu với kẻ địch mạnh, vậy mà ngươi không nghĩ về nước Kim thì thôi, trong đầu lại chứa đầy về Nhật Bản, nàng nghi ngờ hỏi: - Phu quân, dù nói thế nào thì Nhật Bản cũng chỉ là một quần đảo mà thôi. Cho dù không thành công, cũng không ảnh hưởng đến đại cục, vì sao huynh lại coi trọng nó vậy?


Lý Kỳ sửng sốt, nói: - Đây là bởi vì ---.

Đột nhiên, Vương Quý bước nhanh đi tới, nói với giọng điệu xin lỗi: - Xu Mật Sứ, phía Tây Hạ truyền đến tin tức, Chủng lão tướng quân mời ngài nhanh chóng đi một chuyến đến đại trướng.

- A.

Lý Kỳ cùng Triệu Tinh Yến liếc nhìn nhau một cái, lập tức bước nhanh đi hướng về phía trướng lớn. Đừng nhìn Tây Hạ không lớn, nhưng thái độ của Tây Hạ có thể nói là có ảnh hưởng đến toàn cục đấy, bởi vì thực lực của nước Kim và Đại Tống gần như đã cân bằng. Mà Tây Hạ mặc kệ là đứng về bất luận một bên nào, đều khiến cho chiếc cân tiểu ly bị nghiêng đi một cách nghiêm trọng.

Vừa bước vào trong trướng lớn, Chủng Sư Trung đã cười nói: - Xu Mật Sứ, có tin tức tốt, tin tức tốt.


Lý Kỳ trong mắt sáng ngời, mẹ nó, cuối cùng cũng nghe được tin tức tốt, hắn liền vội vàng hỏi: - Tin tức tốt gì?

Chủng Sư Trung nói: - Căn cứ vào tin tức bên Chiết Gia Quân truyền đến, Tây Hạ quả thực là tích trữ lực lượng quân đội ở biên giới phía tây bắc.

Triệu Tinh Yến hiếu kỳ hỏi: - Việc này thì sao lại là tin tức tốt được.

- Ngươi hãy nghe ta nói cho hết đã.

Chủng Sư Trung cười nói: - Nhưng căn cứ vào những hành động của Tây Hạ đến xem, dường như chỉ là vì phòng thủ, không chỉ như thế, Tây Hạ cũng tập trung quân đội ở biên giới phương bắc giáp với nước Kim, điều này hiển nhiên là vì phòng ngừa quân Kim xâm lấn, nếu Tây Hạ và nước Kim đã liên hợp tốt với nhau rồi, vậy thì bọn họ hẳn là triệu tập toàn bộ lực lượng quân đội ở biên giới Tây Bắc, chờ thời cơ mà hành động mới đúng.

Lý Kỳ cau mày hỏi: - Tin tức này liệu có tin cậy được không?


Chủng Sư Trung gật đầu nói:

- Tin tức này đã trải qua nhiều lần tìm hiểu và xác nhận rồi, tuyệt đối có thể tin được.

- Nếu như nước Kim chưa liên hợp với Tây Hạ, như vậy càng thêm không có khả năng cách Tây Hạ chạy tới liên minh với Thổ Phiên, dựa vào lực ảnh hưởng của nước Kim ở Thổ Phiên, tuyệt đối không đủ để thúc đẩy Thổ Phiên hình thành liên minh được. Lần này mẹ nó thật đúng là trùng hợp a, đồ Thổ Phiên chó hoang, suýt chút nữa thì bẫy chết ta rồi.

Lý Kỳ càng nói càng tức, thật sự là năm xưa bất lợi nha.

Triệu Tinh Yến híp mắt nói: - Nếu như không có được sự tương trợ của Tây Hạ, nước Kim hẳn là không tuyệt đối nắm chắc có thể đánh thắng một trận chiến này, bọn chúng có lẽ cũng có băn khoăn.


Lý Kỳ cười nói: - Điều động quân đội với quy mô lớn như này, dù sao cũng phải có một lời công đạo cho các trưởng lão ở nước Kim, cho nên, bọn chúng nhất định còn có chiêu ở phía sau.

Chủng Sư Trung nhíu mày, nói: - Chiêu thức phía sau?

Lý Kỳ gật đầu nói: - Phía tây. Nếu như chúng ta đoán không sai, chiêu thức dự bị của nước Kim phải là phía tây, lúc trước Hoàn Nhan Tông Hàn tây chinh, tuy rằng đánh cho Da Luật Đại Thạch phải chạy đi, nhưng vì gặp phải tuyết lớn, chỉ có thể củng cố được những vùng yếu địa phía tây Vân Châu có tính chiến lược với Tây Hạ, khối địa bàn lớn nhất trước kia của nước Liêu ở phủ Bắc Đình và một thế hệ phía nam của Mông Cổ đều còn chưa quy thuận nước Kim, các bộ lạc địa phương vẫn làm theo ý mình, ta nghĩ bọn Hoàn Nhan Tông Vọng nhất định là muốn thử vận may, nếu có cơ hội thì xuôi nam, nếu không có cơ hội thì lập tức đi về phía tây, chinh phục các bộ lạc này. Hừ, nếu chúng ta hiểu được ý đồ của đối phương, vậy thì có thể dễ xử lý rồi.

Chủng Sư Trung hỏi: - Vậy không biết Xu Mật Sứ định làm như thế nào?

Lý Kỳ nói: - Chúng ta thiếu tự tin, ta tin rằng đối phương cũng đồng dạng thiếu tự tin, nếu bọn họ thua trận chiến này, vậy thì sẽ hoàn toàn bị Đại Tống ta đè nặng, ít nhất về phần khí thế là như thế, bởi vì lần này bọn chúng dùng toàn bộ là quân tinh nhuệ, hơn nữa ta có lý do để tin rằng, rất nhiều quý tộc của nước Kim trong mấy năm gần đây đã quen được hưởng phúc rồi, cũng không muốn đánh nhau đâu, chính là bị bức bách với thế lực của Hoàn Nhan Tông Vọng, Hoàn Nhan Tông Hàn nên mới phải khuất phục thôi, nhưng nếu lúc này Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Tông Hàn không thể cho bọn họ một kết quả vừa lòng, như vậy sau này nếu còn muốn xuất binh, thì phải là cực kỳ khó khăn đấy.

- Cho nên, trận chiến này bọn chúng cũng không thể để thua được, nếu bọn họ không hoàn toàn nắm chắc, ta nghĩ bọn chúng cũng không dám dễ dàng khai chiến đâu, như vậy thì sẽ dễ xử lý hơn, Chủng lão tướng quân, ngài lập tức dặn dò xuống dưới, lần quân diễn đầu tiên của bốn quân khu lớn Đông Tây Bắc Trung bắt đầu từ hôm nay, địa điểm ngay tại toàn bộ địa khu Yến Vân, à, nhân tiện lấy danh nghĩa của ta gửi một phong thư cho Hoàn Nhan Tông Hàn, khiến cho bọn họ gần đây chú ý một chút, trong lúc quân diễn cũng đừng vượt giới hạn, để tránh cho có những hiểu lầm không cần thiết.

Bắc Tống Phong Lưu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu Truyện Bắc Tống Phong Lưu Story Chương 1697-2: Nguy cơ ở Yến Vân (Nhị) (2)
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...