Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1647-1: Pháo Chấn hưng (1)
Liên tiếp các phương án cải cách khiến cho các đại thần đều đầu choáng váng não trướng ra, tạm thời đều không kịp phản ứng, điều duy nhất có thể chắc chắn là, toàn bộ Đại Tống đều lấy Triệu Giai làm trung tâm để xoay chuyển, nhưng cũng chính bởi vậy, chuyện tranh đấu gay gắt trên triều đình bắt đầu chậm rãi giảm đi, hiện giờ mỗi người đều vội muốn chết rồi, còn có ai rảnh rỗi muốn làm việc này chứ
Hơn nữa, loại thời điểm này mà đấu tranh chính trị thì sẽ làm cho Triệu Giai cảm thấy vô cùng khó chịu, cho nên trên triều đình sẽ không có cãi vã, chỉ có sự bận rộn thôi.
Đối kháng giữa Lý Kỳ và Tần Cối cũng bởi vậy mà tạm dừng, dù sao thì Hoàng đế vẫn là chủ đạo, các ngươi tranh giành thì tranh giành, nhưng nhất định phải đi theo bước chân của Hoàng đế, đừng có mà Hoàng đế bận rộn việc cải cách ở nơi nào, còn các ngươi vẫn còn ở trong này tranh cãi ầm ĩ, đây là việc chỉ có kẻ ngu xuẩn mới làm ra được.
Nhưng mà, ở thời điểm cải cách binh chế, lại truyền tới một tin tức tốt, tại sự cố gắng của Ngu Doãn Văn và hai huynh đệ họ Ô, một loại hỏa khí hoàn toàn mới rốt cục được nghiên phát đi ra.
Khi tin tức này rơi vào trong cung, Triệu Giai đang phê duyệt tấu chương, vừa nghe tin tức này, y không nói hai lời, quăng bút ra rồi xông luôn ra ngoài.
Một quân doanh bí mật nhất của Đại Tống --- Thần Cơ Doanh.
Triệu Giai và Lý Kỳ, Tần Cối, Trịnh Dật và các đại thần trung tâm của triều đình đi tới Thần Cơ Doanh.
- (Vi thần) Tiểu nhân bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Phụ tử Ngu Kỳ cùng huynh đệ họ Ô chờ trước cửa đã lâu, thấy Triệu Giai đến đây, khẩn trương tiến lên hành lễ.
- Miễn lễ, mau mau miễn lễ.
Triệu Giai tự mình tiến lên nâng Ngu Kỳ dậy, thật đúng là khiến người bên ngoài ghen tị nha, rồi y lại cười nói với Ngu Doãn Văn và huynh đệ họ Ô:
- Ha ha, lúc này mới bao lâu không gặp Doãn Văn ngươi lại cao lớn hơn không ít, còn có hai huynh đệ các ngươi nữa, gần đây nhưng mập ra không ít a.
Giọng điệu phi thường ôn hòa, không có một chút nào kiêu căng của quân vương cả, đây đều là do y học với Lý Kỳ đấy, đối với văn võ bá quan, y nhất định phải triển lộ ra phong phạm vương giả, kinh sợ bọn họ. Nhưng đối với những người thợ thủ công, đối với dân chúng thì căn bản không cần bày mấy thứ ấy ra, người ta đã phi thường sợ hãi rồi, ngươi còn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng nữa, như thế thì còn có thể khoái trá nói chuyện được sao, ngược lại là phải lấy một loại phương thức ôn hòa đi giao lưu cùng bọn họ thì sẽ rất tốt.
Huynh đệ họ Ô gãi đầu cười ngây ngô, đối mặt với Hoàng đế, bọn họ còn thật không dám loạn mở miệng nói chuyện.
Lý Kỳ cười dài nói:
- Hoàng thượng có điều không biết, phúc lợi của bọn họ cũng không kém so với những đại thần tứ ngũ phẩm đâu, bữa nào cũng được ăn thịt là không có bất cứ vấn đề gì. Như thế thì sao có thể không mập lên được.
Triệu Giai cười ha ha, nói:
- Trẫm cảm thấy vẫn là ít, không nói xa hơn, chỉ nói các ngươi hàng năm cho Đại Tống ta kiếm được nhiều vô số kể lợi ích, cho dù lấy tiền lương ngang nhau với Tể tướng, vậy cũng là nên được như thế.
- Đa tạ Hoàng thượng coi trọng, chúng tiểu nhân thấy vậy đã phi thường đủ rồi.
Huynh đệ họ Ô vội vàng hành lễ nói.
Triệu Giai phi thường nghiêm túc nói:
- Chỉ cần các ngươi làm thật tốt, trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi đâu đấy.
- Tạ ơn Hoàng thượng.
Người xung quan đồng loạt hành lễ tạ ơn.
Triệu Giai khẩn cấp nói:
- Thế kiểu hỏa khí mới kia đang ở nơi nào, mau dẫn trẫm đi nhìn một cái.
Ngu Kỳ đưa tay mời nói:
- Hoàng thượng, mời đi bên này.
Bởi vì hỏa khí phát triển phi thường nhanh chóng, uy lực cũng càng lúc càng lớn, làm cho căn cứ huấn luyện Thần Cơ Doanh cũng trở nên càng lúc càng lớn. Đám người Triệu Giai dưới sự chỉ dẫn của Ngu Kỳ, đi đến đứng ở một khối đất trống lớn.
Lúc này không có người nào trên đất trống cả, dù sao thì Hoàng thượng tới, đương nhiên phải dọn dẹp trước rồi, chỉ còn lại có một loại những vật thể với hình thể khổng lồ nằm ở phía nam, bởi vì trước mắt đang được che bằng vải đen, cho nên tạm thời còn không biết phía dưới là thứ gì.
Triệu Giai đảo hai mắt qua, chỉ vào đám được che vải đen hỏi:
- Đây chính là hỏa khí kiểu mới sao?
Ngu Kỳ đáp:
- Hồi bẩm hoàng thượng, đó chính là kiểu hỏa khí mới nhất vừa được nghiên cứu chế tạo ra.
Y còn chưa nói hết, Triệu Giai đã vội vàng đi hướng bên kia rồi, Tần Cối, Lý Kỳ cũng theo sát phía sau.
Đi đến phía trước hỏa khí kiểu mới, Triệu Giai kích động còn chuẩn bị tự mình xốc lên vải đen, vẫn là Tần Cối thông minh, vội vàng tiến lên, huynh đệ họ Ô cũng khẩn trương tiến lên hỗ trợ.
Chỉ nghe rầm một tiếng, miếng vải đen chậm rãi trượt xuống, một đạo hắc quang lóe ra, một quái vật lớn lộ ra bộ mặt dữ tợn của bó, một cây ống sắt vừa dài lại vừa thô to, ước chừng phải dài đến một trượng, đường kính ước chừng xấp xỉ bốn tấc, phía dưới còn có một thú cùng loại với xe đẩy sàn xe, nhưng so với xe đẩy bình thường thì xe đẩy này còn được dùng sắt thép gia cố qua, giống như chiến xa vậy.
Thật lớn! Thật khí thế!
- Ti ---!
Triệu Giai mãnh liệt hít vào một ngụm lãnh khí, ngây ra như phỗng. Đợi cả nửa ngày, y mới rung giọng hỏi:
- Đây là cái gì?
Đổ mồ hôi! Hóa ra ngươi nhìn mà không hiểu a, thế thì ngươi còn hít khí làm gì nha, ta còn tưởng ra ngươi nhìn được môn đạo gì rồi chứ, thật là. Lý Kỳ trợn trắng mắt, đối với hành động của Triệu Giai lại có một nhận thức mới --- có đủ mục nát đấy.
Ngu Doãn Văn đáp lại:
- Hồi bẩm Hoàng thượng, đây là một loại pháo kiểu mới.
- Pháo kiểu mới?
Triệu Giai vây quanh loại pháo kiểu mới này đi vài vòng, chỉ chốc lát sau, y đột nhiên đi vào họng pháo, còn chuẩn bị vào trong thăm dò một ái, Lý Kỳ vội vàng ngăn cản:
- Hoàng thượng, chớ có nhìn như vậy, đạn pháo là từ bên trong này bắn ra đấy.
Triệu Giai đầu tiên là sửng sốt, lại nói:
- Bây không phải là không có phóng đạn sao, có gì không được nhìn chứ.
Nếu chẳng may cướp cò, thì thần tiên đều không thể nào cứu được ngươi rồi. Lý Kỳ nói:
- Hoàng thượng, mỗi loại vũ khí đều có quy củ của nó, ngài nhìn họng pháo này là hướng về phía trước đấy, đây là ra hiệu bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái phóng đạn, trừ phi là chuyên gia, nếu không thì quyết không thể tựa đầu vào trong họng pháo được.
Bắc Tống Phong Lưu
Hơn nữa, loại thời điểm này mà đấu tranh chính trị thì sẽ làm cho Triệu Giai cảm thấy vô cùng khó chịu, cho nên trên triều đình sẽ không có cãi vã, chỉ có sự bận rộn thôi.
Đối kháng giữa Lý Kỳ và Tần Cối cũng bởi vậy mà tạm dừng, dù sao thì Hoàng đế vẫn là chủ đạo, các ngươi tranh giành thì tranh giành, nhưng nhất định phải đi theo bước chân của Hoàng đế, đừng có mà Hoàng đế bận rộn việc cải cách ở nơi nào, còn các ngươi vẫn còn ở trong này tranh cãi ầm ĩ, đây là việc chỉ có kẻ ngu xuẩn mới làm ra được.
Nhưng mà, ở thời điểm cải cách binh chế, lại truyền tới một tin tức tốt, tại sự cố gắng của Ngu Doãn Văn và hai huynh đệ họ Ô, một loại hỏa khí hoàn toàn mới rốt cục được nghiên phát đi ra.
Khi tin tức này rơi vào trong cung, Triệu Giai đang phê duyệt tấu chương, vừa nghe tin tức này, y không nói hai lời, quăng bút ra rồi xông luôn ra ngoài.
Một quân doanh bí mật nhất của Đại Tống --- Thần Cơ Doanh.
Triệu Giai và Lý Kỳ, Tần Cối, Trịnh Dật và các đại thần trung tâm của triều đình đi tới Thần Cơ Doanh.
- (Vi thần) Tiểu nhân bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Phụ tử Ngu Kỳ cùng huynh đệ họ Ô chờ trước cửa đã lâu, thấy Triệu Giai đến đây, khẩn trương tiến lên hành lễ.
- Miễn lễ, mau mau miễn lễ.
Triệu Giai tự mình tiến lên nâng Ngu Kỳ dậy, thật đúng là khiến người bên ngoài ghen tị nha, rồi y lại cười nói với Ngu Doãn Văn và huynh đệ họ Ô:
- Ha ha, lúc này mới bao lâu không gặp Doãn Văn ngươi lại cao lớn hơn không ít, còn có hai huynh đệ các ngươi nữa, gần đây nhưng mập ra không ít a.
Giọng điệu phi thường ôn hòa, không có một chút nào kiêu căng của quân vương cả, đây đều là do y học với Lý Kỳ đấy, đối với văn võ bá quan, y nhất định phải triển lộ ra phong phạm vương giả, kinh sợ bọn họ. Nhưng đối với những người thợ thủ công, đối với dân chúng thì căn bản không cần bày mấy thứ ấy ra, người ta đã phi thường sợ hãi rồi, ngươi còn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng nữa, như thế thì còn có thể khoái trá nói chuyện được sao, ngược lại là phải lấy một loại phương thức ôn hòa đi giao lưu cùng bọn họ thì sẽ rất tốt.
Huynh đệ họ Ô gãi đầu cười ngây ngô, đối mặt với Hoàng đế, bọn họ còn thật không dám loạn mở miệng nói chuyện.
Lý Kỳ cười dài nói:
- Hoàng thượng có điều không biết, phúc lợi của bọn họ cũng không kém so với những đại thần tứ ngũ phẩm đâu, bữa nào cũng được ăn thịt là không có bất cứ vấn đề gì. Như thế thì sao có thể không mập lên được.
Triệu Giai cười ha ha, nói:
- Trẫm cảm thấy vẫn là ít, không nói xa hơn, chỉ nói các ngươi hàng năm cho Đại Tống ta kiếm được nhiều vô số kể lợi ích, cho dù lấy tiền lương ngang nhau với Tể tướng, vậy cũng là nên được như thế.
- Đa tạ Hoàng thượng coi trọng, chúng tiểu nhân thấy vậy đã phi thường đủ rồi.
Huynh đệ họ Ô vội vàng hành lễ nói.
Triệu Giai phi thường nghiêm túc nói:
- Chỉ cần các ngươi làm thật tốt, trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi đâu đấy.
- Tạ ơn Hoàng thượng.
Người xung quan đồng loạt hành lễ tạ ơn.
Triệu Giai khẩn cấp nói:
- Thế kiểu hỏa khí mới kia đang ở nơi nào, mau dẫn trẫm đi nhìn một cái.
Ngu Kỳ đưa tay mời nói:
- Hoàng thượng, mời đi bên này.
Bởi vì hỏa khí phát triển phi thường nhanh chóng, uy lực cũng càng lúc càng lớn, làm cho căn cứ huấn luyện Thần Cơ Doanh cũng trở nên càng lúc càng lớn. Đám người Triệu Giai dưới sự chỉ dẫn của Ngu Kỳ, đi đến đứng ở một khối đất trống lớn.
Lúc này không có người nào trên đất trống cả, dù sao thì Hoàng thượng tới, đương nhiên phải dọn dẹp trước rồi, chỉ còn lại có một loại những vật thể với hình thể khổng lồ nằm ở phía nam, bởi vì trước mắt đang được che bằng vải đen, cho nên tạm thời còn không biết phía dưới là thứ gì.
Triệu Giai đảo hai mắt qua, chỉ vào đám được che vải đen hỏi:
- Đây chính là hỏa khí kiểu mới sao?
Ngu Kỳ đáp:
- Hồi bẩm hoàng thượng, đó chính là kiểu hỏa khí mới nhất vừa được nghiên cứu chế tạo ra.
Y còn chưa nói hết, Triệu Giai đã vội vàng đi hướng bên kia rồi, Tần Cối, Lý Kỳ cũng theo sát phía sau.
Đi đến phía trước hỏa khí kiểu mới, Triệu Giai kích động còn chuẩn bị tự mình xốc lên vải đen, vẫn là Tần Cối thông minh, vội vàng tiến lên, huynh đệ họ Ô cũng khẩn trương tiến lên hỗ trợ.
Chỉ nghe rầm một tiếng, miếng vải đen chậm rãi trượt xuống, một đạo hắc quang lóe ra, một quái vật lớn lộ ra bộ mặt dữ tợn của bó, một cây ống sắt vừa dài lại vừa thô to, ước chừng phải dài đến một trượng, đường kính ước chừng xấp xỉ bốn tấc, phía dưới còn có một thú cùng loại với xe đẩy sàn xe, nhưng so với xe đẩy bình thường thì xe đẩy này còn được dùng sắt thép gia cố qua, giống như chiến xa vậy.
Thật lớn! Thật khí thế!
- Ti ---!
Triệu Giai mãnh liệt hít vào một ngụm lãnh khí, ngây ra như phỗng. Đợi cả nửa ngày, y mới rung giọng hỏi:
- Đây là cái gì?
Đổ mồ hôi! Hóa ra ngươi nhìn mà không hiểu a, thế thì ngươi còn hít khí làm gì nha, ta còn tưởng ra ngươi nhìn được môn đạo gì rồi chứ, thật là. Lý Kỳ trợn trắng mắt, đối với hành động của Triệu Giai lại có một nhận thức mới --- có đủ mục nát đấy.
Ngu Doãn Văn đáp lại:
- Hồi bẩm Hoàng thượng, đây là một loại pháo kiểu mới.
- Pháo kiểu mới?
Triệu Giai vây quanh loại pháo kiểu mới này đi vài vòng, chỉ chốc lát sau, y đột nhiên đi vào họng pháo, còn chuẩn bị vào trong thăm dò một ái, Lý Kỳ vội vàng ngăn cản:
- Hoàng thượng, chớ có nhìn như vậy, đạn pháo là từ bên trong này bắn ra đấy.
Triệu Giai đầu tiên là sửng sốt, lại nói:
- Bây không phải là không có phóng đạn sao, có gì không được nhìn chứ.
Nếu chẳng may cướp cò, thì thần tiên đều không thể nào cứu được ngươi rồi. Lý Kỳ nói:
- Hoàng thượng, mỗi loại vũ khí đều có quy củ của nó, ngài nhìn họng pháo này là hướng về phía trước đấy, đây là ra hiệu bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái phóng đạn, trừ phi là chuyên gia, nếu không thì quyết không thể tựa đầu vào trong họng pháo được.
Bắc Tống Phong Lưu
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Story
Chương 1647-1: Pháo Chấn hưng (1)
10.0/10 từ 34 lượt.