Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1571-1: Ngươi đep, cua càng đẹp (hạ) (1)
- Kỳ thật món đồ ăn này với thịt viên ta trước kia nếm qua khác biệt cũng không lớn, chỉ là vì trong đó cho thêm gạch cua, khiến cho cả hương vị của món ăn trở nên càng thêm mỹ vị.Lý Thanh Chiếu cẩn thận sau một hồi thưởng thức, cảm thán phát ra từ phế phủ, đây là chỗ kỳ diệu nhất của mỹ thực, nhiều một phần lửa, thiếu một phần lửa, nhiều một tia vị, thiếu một tơ vị, điều này đều biến hóa ra vô tận hương vị, rất có không gian tưởng tượng xa vời... Kỳ thật nấu ăn chính là một sự tổ hợp sắp xếp, tổ hợp sắp xếp trật tự không đúng sẽ có hương vị không giống nhau, đây chính là sự hấp dẫn của đầu bếp.Lý Kỳ cười nói:
- Thanh Chiếu tỷ tỷ nói rất đúng, gạch cua là một loại nguyên liệu nấu ăn rất có cá tính, bất kể là trong các món ăn nào, một khi cho thêm gạch cua, gạch cua cũng có thể đảo khách thành chủ, cho nên khi chúng ta thường đang dùng gạch cua nấu ăn, đều xem xét vấn đề này, nếu món ăn này không phải lấy gạch cua là chính, như vậy chúng ta nhất định phải nếm thử nhiều lần, cố gắng tránh cho gạch cua đảo khách thành chủ, đây là điểm vô cùng khó khăn, ngược lại thì sẽ đơn giản hơn, tựa như giống món ăn này, ta chỉ cần không cố ý áp chế hương vị của gạch cua, như vậy món ăn làm ra, hương vị của gạch cua liền có thể đồng hành với hương vị thịt viên.Lý Thanh Chiếu nói:
- Nói đến gạch cua này, ta lại nhớ tới một người.Triệu Tinh Yến khinh khẽ cười nói:
- Quả thật có chút giống.Lý Sư Sư sửng sốt, lập tức cũng cười nói:
- Có chút giống sao được, phải là vô cùng giống.Lý Kỳ hiếu kỳ nói: Các ngươi đang nói gì đấy? Cái gì vô cùng giống?Lý Thanh Chiếu nói:
- Ngươi không biết là gạch cua này rất giống với ngươi sao?
- Ta?Lý Kỳ lắc đầu liên tục nói:
- Ta so với nó đẹp trai hơn nhiều.Triệu Tinh Yến nói:
- Ai nói bề ngoài, cái nói chính là tính cách.Lý Thanh Chiếu nói:
- Kỳ thật ta cũng đã rất khiêm tốn rồi. Không ngờ được còn có nhiều chỗ không đúng như vậy, kính xin Thanh Chiếu tỷ tỷ chỉ điểm một chút, nói cho ta biết như thế nào mới có thể không xuất sắc như vậy.Chúng nữ vừa nghe, đều mỉm cười nhao nhao.Lý Thanh Chiếu thẳng lắc đầu nói:
- Ta đây thực không có cách nào.Sau một hồi trêu chọc, ánh mắt của mọi người đều bắt đầu đặt trên cua lớn thu hút người nhất, một đám cua lớn đỏ bừng bừng thân chiếm cứ ở giữa bàn tròn lớn, thật sự không cần phải dùng từ ngữ trau chuốt hoa lệ gì để hình dung chúng nó rồi, liếc nhìn chút là đủ rồi.Kỳ thật vừa rồi khi mang thức ăn lên, ánh mắt của mấy người liền tập trung trên cua. Nhưng tốt nên để ăn sau, bồi dưỡng một chút cảm xúc trước đã, điều này là bắt buộc đấy.
Qua vài món đồ ăn đến giờ, khẩu vị của mấy nữ nhân tăng nhiều. Bắt đầu mài đao soàn soạt hướng tới cua nước.Về cua nước lớn, Lý Kỳ có thể giúp thật là quá ít, nếu ai cầm đũa ăn cua nước lớn, vậy thì thật là phung phí của trời. Với cương vị một đầu bếp, Lý Kỳ thật sẽ đánh người đấy, đây là một sự lãng phí. Ăn cua nước lớn nhất định phải dùng tay cầm lấy ăn.
Lúc này mới đã cơn nghiền.Lý Thanh Chiếu dưới sự soi sáng của đám người Tô Thức, cũng mê cua, vươn tay cầm lấy một con cua nước lớn lại, mà Triệu Tinh Yến căn bản cũng không bận tâm điều này, còn Tô Vân vốn xuất thân bần hàn thì càng không có chú ý nhiều như vậy rồi. Duy chỉ có Lý Sư Sư lại khác, dùng tay bốc đồ ăn, điều này đối với nàng mà nói thực sự có chút khó khăn, có thể thấy được Lý Thanh Chiếu bọn họ đều không để ý, nếu mình còn dùng đũa vậy có vẻ hơi kiêu, cắn răng một cái cũng dùng tay lấy một con lại.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, khiến động tác của các nàng thô lỗ dị thường, tuy nhiên nhìn qua cũng là có một phong vị riêng biệt, không thể nào người này lớn lên xinh đẹp làm cái gì cũng đều mê người, cũng giống như trẻ con vậy, là khóc hay cười, là mừng hay lo, đều khiến người cảm thấy vô cùng đáng yêu. Món cua nước lớn này Lý Kỳ chọn dùng rượu hoa điêu năm xưa bí mật chế thành, xác cua vừa vỡ, mùi rượu hoa điêu trong đó dẫn nhập mùi thịt nồng đậm phát tán tràn ngập trong không khí, có mùi rượu rất nồng hậu nhưng không có vị đắng chát, làm cho người ta thèm chảy nước miếng. Món cua nước lớn này sau khi trải qua rượu hoa điêu hấp nấu chín mà ngưng kết, mỡ cao cua ngưng kết trắng như ngọc, mở mạnh vỏ thấy thịt cua lộ ra càng vô cùng non mịn, làm người ta vừa thấy đã thích.
Mà con cua mái lại càng tuyệt ngon, gạch cua thì giống như hoàng kim, ăn ở miệng, béo ngậy trơn mềm, gạch cua đẫy đà tươi thơm, thật sự là vị tươi đủ đầy, mùi đủ, vị ngọt đủ.
Chính là trong cua đều có sắc như ngọc, trong cua đều có phòng hoàng kim, trong cua mỹ nữ nhiều vô số, trong cua tiếng cười vui mừng như thơ ca.Đẹp!
Ở đây lúc cuối thu sảng khoái, có thể nhấm nháp đến mỹ thực cao cấp, thực là một chuyện lớn trong cuộc đời.Lý Thanh Chiếu các nàng ăn là quên hết tất cả, say mê trong đó, cho dù là phong cảnh Tây Hồ xinh đẹp kia cũng không rảnh bận tâm, lúc rảnh duy nhất, cũng là dùng để uống một ngụm rượu ngon, càng tăng thêm vị. Lý Kỳ thì càng không cần phải nói rồi, trong môi trường bị người đẹp bảo vệ, cua không làm say người, mà người tự say, chính là hắn ăn giỏi nhất rồi, giống như gió cuốn mây tan, đã đem một con cua nước lớn tiêu diệt sạch sẽ rồi, ăn cua cũng không phải là dựa vào sức mạnh, còn phải xem kỹ xảo, mặt này Lý Thanh Chiếu bọn họ hiển nhiên không bằng Lý Kỳ.
- Hô ---!Qua một hồi lâu, vài vị đại mỹ nữ rốt cục ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, nhìn lên một mảnh hỗn độn trước mặt, các nàng thật sự hoài nghi đó không phải là mình làm, lại thấy Lý Kỳ mỉm cười nhìn các nàng, không khỏi lại cảm giác có chút ngượng ngùng, âm thầm nhớ lại mới vừa rồi có phải là để lộ mặt xấu rồi, đáng tiếc chính là các nàng mới vừa rồi toàn bộ say đắm trong mỹ vị, ngoại trừ mỹ vị, các nàng căn bản không để ý vật gì khác cả.
Bắc Tống Phong Lưu
- Thanh Chiếu tỷ tỷ nói rất đúng, gạch cua là một loại nguyên liệu nấu ăn rất có cá tính, bất kể là trong các món ăn nào, một khi cho thêm gạch cua, gạch cua cũng có thể đảo khách thành chủ, cho nên khi chúng ta thường đang dùng gạch cua nấu ăn, đều xem xét vấn đề này, nếu món ăn này không phải lấy gạch cua là chính, như vậy chúng ta nhất định phải nếm thử nhiều lần, cố gắng tránh cho gạch cua đảo khách thành chủ, đây là điểm vô cùng khó khăn, ngược lại thì sẽ đơn giản hơn, tựa như giống món ăn này, ta chỉ cần không cố ý áp chế hương vị của gạch cua, như vậy món ăn làm ra, hương vị của gạch cua liền có thể đồng hành với hương vị thịt viên.Lý Thanh Chiếu nói:
- Nói đến gạch cua này, ta lại nhớ tới một người.Triệu Tinh Yến khinh khẽ cười nói:
- Quả thật có chút giống.Lý Sư Sư sửng sốt, lập tức cũng cười nói:
- Có chút giống sao được, phải là vô cùng giống.Lý Kỳ hiếu kỳ nói: Các ngươi đang nói gì đấy? Cái gì vô cùng giống?Lý Thanh Chiếu nói:
- Ngươi không biết là gạch cua này rất giống với ngươi sao?
- Ta?Lý Kỳ lắc đầu liên tục nói:
- Ta so với nó đẹp trai hơn nhiều.Triệu Tinh Yến nói:
- Ai nói bề ngoài, cái nói chính là tính cách.Lý Thanh Chiếu nói:
- Kỳ thật ta cũng đã rất khiêm tốn rồi. Không ngờ được còn có nhiều chỗ không đúng như vậy, kính xin Thanh Chiếu tỷ tỷ chỉ điểm một chút, nói cho ta biết như thế nào mới có thể không xuất sắc như vậy.Chúng nữ vừa nghe, đều mỉm cười nhao nhao.Lý Thanh Chiếu thẳng lắc đầu nói:
- Ta đây thực không có cách nào.Sau một hồi trêu chọc, ánh mắt của mọi người đều bắt đầu đặt trên cua lớn thu hút người nhất, một đám cua lớn đỏ bừng bừng thân chiếm cứ ở giữa bàn tròn lớn, thật sự không cần phải dùng từ ngữ trau chuốt hoa lệ gì để hình dung chúng nó rồi, liếc nhìn chút là đủ rồi.Kỳ thật vừa rồi khi mang thức ăn lên, ánh mắt của mấy người liền tập trung trên cua. Nhưng tốt nên để ăn sau, bồi dưỡng một chút cảm xúc trước đã, điều này là bắt buộc đấy.
Qua vài món đồ ăn đến giờ, khẩu vị của mấy nữ nhân tăng nhiều. Bắt đầu mài đao soàn soạt hướng tới cua nước.Về cua nước lớn, Lý Kỳ có thể giúp thật là quá ít, nếu ai cầm đũa ăn cua nước lớn, vậy thì thật là phung phí của trời. Với cương vị một đầu bếp, Lý Kỳ thật sẽ đánh người đấy, đây là một sự lãng phí. Ăn cua nước lớn nhất định phải dùng tay cầm lấy ăn.
Lúc này mới đã cơn nghiền.Lý Thanh Chiếu dưới sự soi sáng của đám người Tô Thức, cũng mê cua, vươn tay cầm lấy một con cua nước lớn lại, mà Triệu Tinh Yến căn bản cũng không bận tâm điều này, còn Tô Vân vốn xuất thân bần hàn thì càng không có chú ý nhiều như vậy rồi. Duy chỉ có Lý Sư Sư lại khác, dùng tay bốc đồ ăn, điều này đối với nàng mà nói thực sự có chút khó khăn, có thể thấy được Lý Thanh Chiếu bọn họ đều không để ý, nếu mình còn dùng đũa vậy có vẻ hơi kiêu, cắn răng một cái cũng dùng tay lấy một con lại.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, khiến động tác của các nàng thô lỗ dị thường, tuy nhiên nhìn qua cũng là có một phong vị riêng biệt, không thể nào người này lớn lên xinh đẹp làm cái gì cũng đều mê người, cũng giống như trẻ con vậy, là khóc hay cười, là mừng hay lo, đều khiến người cảm thấy vô cùng đáng yêu. Món cua nước lớn này Lý Kỳ chọn dùng rượu hoa điêu năm xưa bí mật chế thành, xác cua vừa vỡ, mùi rượu hoa điêu trong đó dẫn nhập mùi thịt nồng đậm phát tán tràn ngập trong không khí, có mùi rượu rất nồng hậu nhưng không có vị đắng chát, làm cho người ta thèm chảy nước miếng. Món cua nước lớn này sau khi trải qua rượu hoa điêu hấp nấu chín mà ngưng kết, mỡ cao cua ngưng kết trắng như ngọc, mở mạnh vỏ thấy thịt cua lộ ra càng vô cùng non mịn, làm người ta vừa thấy đã thích.
Mà con cua mái lại càng tuyệt ngon, gạch cua thì giống như hoàng kim, ăn ở miệng, béo ngậy trơn mềm, gạch cua đẫy đà tươi thơm, thật sự là vị tươi đủ đầy, mùi đủ, vị ngọt đủ.
Chính là trong cua đều có sắc như ngọc, trong cua đều có phòng hoàng kim, trong cua mỹ nữ nhiều vô số, trong cua tiếng cười vui mừng như thơ ca.Đẹp!
Ở đây lúc cuối thu sảng khoái, có thể nhấm nháp đến mỹ thực cao cấp, thực là một chuyện lớn trong cuộc đời.Lý Thanh Chiếu các nàng ăn là quên hết tất cả, say mê trong đó, cho dù là phong cảnh Tây Hồ xinh đẹp kia cũng không rảnh bận tâm, lúc rảnh duy nhất, cũng là dùng để uống một ngụm rượu ngon, càng tăng thêm vị. Lý Kỳ thì càng không cần phải nói rồi, trong môi trường bị người đẹp bảo vệ, cua không làm say người, mà người tự say, chính là hắn ăn giỏi nhất rồi, giống như gió cuốn mây tan, đã đem một con cua nước lớn tiêu diệt sạch sẽ rồi, ăn cua cũng không phải là dựa vào sức mạnh, còn phải xem kỹ xảo, mặt này Lý Thanh Chiếu bọn họ hiển nhiên không bằng Lý Kỳ.
- Hô ---!Qua một hồi lâu, vài vị đại mỹ nữ rốt cục ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, nhìn lên một mảnh hỗn độn trước mặt, các nàng thật sự hoài nghi đó không phải là mình làm, lại thấy Lý Kỳ mỉm cười nhìn các nàng, không khỏi lại cảm giác có chút ngượng ngùng, âm thầm nhớ lại mới vừa rồi có phải là để lộ mặt xấu rồi, đáng tiếc chính là các nàng mới vừa rồi toàn bộ say đắm trong mỹ vị, ngoại trừ mỹ vị, các nàng căn bản không để ý vật gì khác cả.
Bắc Tống Phong Lưu
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Story
Chương 1571-1: Ngươi đep, cua càng đẹp (hạ) (1)
10.0/10 từ 34 lượt.