Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1342-2: Chỉnh cá lấy xương (2)
Thái Kinh và Cao Cầu ngồi phía trước nghe thấy tiếng reo hò này, đều cảm thấy có chút khó tin. Thái Kinh mỉm cười lắc đầu nói:
- Năm đó Tô Đại học sỹ hiệu xưng là Văn trù song tuyệt. Đông Ba Nhục nổi tiếng ở Giang Nam cũng không được nhiều người ủng hộ như hắn.
Cao Cầu nói:
- Ai nói không phải chứ? Nhưng nếu nói tới tài nấu nướng, Tô Đại học sỹ không sánh được với Lý Kỳ. Đông Ba Nhục cũng chỉ là nổi tiếng Giang Nam. Nhưng thiên hạ vô song và đồ hộp lại nổi tiếng cả thế giới rồi. Nói đi cũng phải nói lại, Thái sư ngươi cũng không thể bỏ qua công lao được. Nếu không có tiệc gạch cua lúc đầy, hắn chưa chắc có thể đi được tới bước đi này.
Thái Kinh lắc đầu nói:
- Đây đều là tự bản thân hắn có bản lĩnh. Nhưng tài nấu nướng của Trương nương tử cũng không thể xem thường được. Cuộc tỷ thí này thật sự khiến cho người ta kỳ vọng đấy.
Lúc này, trong lòng Lý Kỳ ít nhiều cũng có chút dương dương tự đắc, cảm thấy mình đã giống như Mike Jackson rồi. Sống lưng hắn không khỏi đứng thẳng lên.
- Trương Nương Tử tới rồi.
Một giọng nói trong trẻo bỗng nhiên vang lên.
- Trương Nương Tử!
- Trương Nương Tử!
……
Trời, không ngờ người con gái này cũng có nhiều người ủng hộ như vậy! Lý Kỳ hơi giật mình, thầm nhủ, những người này chắc chắn là đặt cược cho cô ta rồi. Ừ, nhất định là như vậy rồi.
- Kim Đao Trù Vương, cả nhà chúng tôi đều đặt cược cho ngươi. Ngươi nhất định phải thắng đấy!
Mẹ kiếp! Đây là tên đầu lợn đó đang bị mù rồi. Lý Kỳ trừng mắt liếc nhìn một lượt, muốn tìm người đó để đánh một đòn hiểm, nhưng không thấy người đó. Ngược lại, thấy Trương Xuân Nhi bước tới, nhỏ giọng nói:
- Trương Nương Tử, nhiều người như vậy, cô đừng có căng thẳng nhé!
Trương Xuân Nhi nói:
- Ta chỉ muốn tỷ thí với ngươi một trận, chuyện gì cũng không thể làm phiền tới ta được.
- Nhưng đã ảnh hưởng tới ta rồi. Thôi đi, nhường quyền cho cô đấy.
Lý Kỳ rất là vô sỉ nói.
Trương Xuân Nhi nói:
- Ngươi đây là vì muốn viện cớ trước khi thất bại sao?
Hoành tráng thế sao? Lý Kỳ hừ một tiếng nói:
- Ta đây là đang nhắc nhở cô, chờ lát nữa thua cũng dừng viện cớ này, lại quấn lấy ta đòi ta tỷ thí.
- Ngươi yên tâm đi, có thể làm phiền Kim Đao Trù Vương tỷ thí với ta trận này, đây cũng đã là điều khó vô cùng rồi. Ta cũng thấy thỏa mãn rồi.
- Vậy thì tốt rồi. Mời.
- Mời.
Hai người cùng bước lên đài. Nhưng Trương Xuân Nhi vừa bước lên đài, liền đi về phía rạp bên trái. Lý Kỳ liền gọi nàng nói:
- Cô đi đâu?
Trương Xuân Nhi kinh ngạc nói:
- Còn có chuyện gì sao?
- Đương nhiên rồi, chí ít chúng ta cũng phải chào hỏi những người tới xem chút chứ. Đây cũng là một sách lược kinh doanh. Nếu không ta sao có thể làm long trọng như vậy được?
Trương Xuân Nhi suy nghĩ cũng thấy Lý Kỳ nói có lý. Dù sao nàng cũng là thương nhân, liền gật đầu nói:
- Cũng được.
Hai người đi tới giữa đài, chắp tay chào xung quanh, lại khiến cho khắp nơi vang lên tiếng vỗ tay.
Lúc này một người bỗng nhiên bước lên, nói nhỏ bên tai Lý Kỳ vài câu, sau đó liền rời đi.
Lý Kỳ nói nhỏ với Trương Xuân Nhi:
- Cô không phải là rất muốn tham gia Tứ Quốc Yến đấy chứ?
Trương Xuân Nhi nghe thấy thế kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ nói:
- Đây có lẽ là một cơ hội tốt của cô. Hôm nay còn có một vị khách cấp quan trọng tới. Đó chính là đương kim Thánh thượng.
Trương Xuân Nhi nghe xong mà mắt sáng lên.
Lý Kỳ cười nói:
- Bây giờ có thấy căng thẳng không?
- Có chút.
Lý Kỳ cười nói:
Cùng với tiếng chiêng trống vang lên, Trương Xuân Nhi và Lý Kỳ đi tới rạp của mình làm món ăn.
- Lý ca.
Ngô Tiểu Lục và hai đồ đệ của mình sớm đã chờ lệnh ở trong rạp rồi.
Lý Kỳ ừ một tiếng, nói:
- Chuẩn bị thế nào rồi?
- Tất cả đều đã sẵn sàng rồi.
Ngô Tiểu Lục chỉ vào hai cái thùng gỗ nói. Nhưng thấy bên trong có tám con cá vàng lớn.
- Tốt lắm, bắt đầu đi.
Lý Kỳ rửa tay, mặc tạp dề vào, lấy một con cá vàng lớn từ trong thùng ra, nói với Ngô Tiểu Lục:
- Ngươi luyện thế nào rồi?
Ngô Tiểu Lục vẻ mặt sầu muộn lắc đầu, nói:
- Lý ca, cả con cá không xẻ ra lấy xương và nội tạng, điều này quả thực là rất khó. Mấy ngày hôm nay, ta vẫn luôn luyện tập, nhưng nói thật là không thành công.
Nói xong y lại cúi thấp đầu xuống, dường như là không còn mặt mũi nào nhìn người ta nữa.
Lý Kỳ nói:
- Đừng lo, lấy xương cả con cá có thể nói là thủ pháp nấu hướng cao nhất trong nghệ thuất nấu ăn. Ta cũng đã học nấu ăn 10 năm rồi mới làm được tới mức đó. Ngươi lát nữa quan sát cho kỹ, còn có hai người các ngươi nữa đấy.
Ba người cùng gật đầu.
Trước tiên Lý Kỳ cầm một cây gậy đập lên đầu con cá vàng cho tới khi chết, liền đánh vẩy, móc mang rửa sạch đặt lên bàn.
- Nhớ kỹ, doxương ở vùng cổ cá ngăn cản lấy xương, cho nên trước tiên phải lấy xương ở vùng này trước.
Ngô Tiểu Lục gật đầu, quan sát rất kỹ. Khi y luyện tập, bước này quả thực là không thành công.
Lý Kỳ nói xong liền tìm phía dưới mang cá nối tiếp với xương, dùng kéo cắt đứt, lấy đũa quấy một chút ở yết hầu con cá, lập tức lấy xương ở đó ra. Sau đó, lại dùng tay giữ lấy phần miệng phía sau cơ thể con cá nói:
- Cẩn thận vây lưng cá đâm vào.
Lại dùng đũa tre thuận theo sống lưng cá từ miệng đi vào. Khi chạm tới xương sống xá, ngón tay hơi dùng lực, sao cho đũa tre cắm vào trong thịt xung quanh xương sống, sao cho xương sống cá tách ra khỏi thịt. Sau đó tiếp tục chọc sâu xuống đuôi, sao cho thịt xung quanh sống lưng cá tách ra.
Đem chiếc đũa tre này di chuyển trở về chỗ đầu cá nối liền với xương sống, kẹp lấy đầu cá, dùng lực bẻ gãy. Sau đó chiếc đũa cắm vào giữ xương sống lưng và thịt cá, thuận theo sống lưng đi thẳng xuống đuôi cá. Dùng đũa ấn vào xương sống vùng đuôi cá nhẹ nhàng ép xuống, ép gãy xương đuôi cá. Bởi vì xương sống của cá như vậy sẽ hoàn toàn tách ra khỏi thịt cá. Chờ cho xương đã tách ra khỏi thịt rồi, dùng đũa thọc vào bụng cá, nhẹ nhàng quấy động, rút xương sống từ miệng cá ra.
Sau đó Lý Kỳ lại kẹp lấy nội tạng của cá ra. Khi hắn kẹp mật cá ra, lại nói:
- Nhớ, mật cá nhất định không được để vỡ, nếu không con cá này sẽ không thể dùng được.
Ngô Tiểu Lục thấy thế mà vã mồ hôi hột, chỉ biết gật đầu.
Lý Kỳ lại điều chỉnh vị trí của tay, dùng tay nắm lấy bụng cá đã bị biến hình, lại nói:
- Cầm cá cũng cần phải chú ý. Bởi vì thịt cá mềm, mà xương sườn cá lại khá cứng. Chỉ có khi thịt cá biến hình mà xương sườn vẫn không biến đổi mới đạt được hiệu quả phân tách hoàn mỹ. Khi xương sườn cá tách ra khỏi thịt rồi, chúng ta có thể dùng đũa chọc từ miệng cá hoặc mang cá đi vào, kẹp lấy xương sườn rút ra.
Trong lúc nói chuyện, Lý Kỳ đã kẹp xương sườn cá ra.
Lập tức hắn dùng tay chỉ từ mang cá đi sâu vào kiểm ra. Chờ sau khi đã xác định lấy ra sạch rồi, hắn mới khẽ thở phào nói:
- Con tiếp theo.
Bắc Tống Phong Lưu
- Năm đó Tô Đại học sỹ hiệu xưng là Văn trù song tuyệt. Đông Ba Nhục nổi tiếng ở Giang Nam cũng không được nhiều người ủng hộ như hắn.
Cao Cầu nói:
- Ai nói không phải chứ? Nhưng nếu nói tới tài nấu nướng, Tô Đại học sỹ không sánh được với Lý Kỳ. Đông Ba Nhục cũng chỉ là nổi tiếng Giang Nam. Nhưng thiên hạ vô song và đồ hộp lại nổi tiếng cả thế giới rồi. Nói đi cũng phải nói lại, Thái sư ngươi cũng không thể bỏ qua công lao được. Nếu không có tiệc gạch cua lúc đầy, hắn chưa chắc có thể đi được tới bước đi này.
Thái Kinh lắc đầu nói:
- Đây đều là tự bản thân hắn có bản lĩnh. Nhưng tài nấu nướng của Trương nương tử cũng không thể xem thường được. Cuộc tỷ thí này thật sự khiến cho người ta kỳ vọng đấy.
Lúc này, trong lòng Lý Kỳ ít nhiều cũng có chút dương dương tự đắc, cảm thấy mình đã giống như Mike Jackson rồi. Sống lưng hắn không khỏi đứng thẳng lên.
- Trương Nương Tử tới rồi.
Một giọng nói trong trẻo bỗng nhiên vang lên.
- Trương Nương Tử!
- Trương Nương Tử!
……
Trời, không ngờ người con gái này cũng có nhiều người ủng hộ như vậy! Lý Kỳ hơi giật mình, thầm nhủ, những người này chắc chắn là đặt cược cho cô ta rồi. Ừ, nhất định là như vậy rồi.
- Kim Đao Trù Vương, cả nhà chúng tôi đều đặt cược cho ngươi. Ngươi nhất định phải thắng đấy!
Mẹ kiếp! Đây là tên đầu lợn đó đang bị mù rồi. Lý Kỳ trừng mắt liếc nhìn một lượt, muốn tìm người đó để đánh một đòn hiểm, nhưng không thấy người đó. Ngược lại, thấy Trương Xuân Nhi bước tới, nhỏ giọng nói:
- Trương Nương Tử, nhiều người như vậy, cô đừng có căng thẳng nhé!
Trương Xuân Nhi nói:
- Ta chỉ muốn tỷ thí với ngươi một trận, chuyện gì cũng không thể làm phiền tới ta được.
- Nhưng đã ảnh hưởng tới ta rồi. Thôi đi, nhường quyền cho cô đấy.
Lý Kỳ rất là vô sỉ nói.
Trương Xuân Nhi nói:
- Ngươi đây là vì muốn viện cớ trước khi thất bại sao?
Hoành tráng thế sao? Lý Kỳ hừ một tiếng nói:
- Ta đây là đang nhắc nhở cô, chờ lát nữa thua cũng dừng viện cớ này, lại quấn lấy ta đòi ta tỷ thí.
- Ngươi yên tâm đi, có thể làm phiền Kim Đao Trù Vương tỷ thí với ta trận này, đây cũng đã là điều khó vô cùng rồi. Ta cũng thấy thỏa mãn rồi.
- Vậy thì tốt rồi. Mời.
- Mời.
Hai người cùng bước lên đài. Nhưng Trương Xuân Nhi vừa bước lên đài, liền đi về phía rạp bên trái. Lý Kỳ liền gọi nàng nói:
- Cô đi đâu?
Trương Xuân Nhi kinh ngạc nói:
- Còn có chuyện gì sao?
- Đương nhiên rồi, chí ít chúng ta cũng phải chào hỏi những người tới xem chút chứ. Đây cũng là một sách lược kinh doanh. Nếu không ta sao có thể làm long trọng như vậy được?
Trương Xuân Nhi suy nghĩ cũng thấy Lý Kỳ nói có lý. Dù sao nàng cũng là thương nhân, liền gật đầu nói:
- Cũng được.
Hai người đi tới giữa đài, chắp tay chào xung quanh, lại khiến cho khắp nơi vang lên tiếng vỗ tay.
Lúc này một người bỗng nhiên bước lên, nói nhỏ bên tai Lý Kỳ vài câu, sau đó liền rời đi.
Lý Kỳ nói nhỏ với Trương Xuân Nhi:
- Cô không phải là rất muốn tham gia Tứ Quốc Yến đấy chứ?
Trương Xuân Nhi nghe thấy thế kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ nói:
- Đây có lẽ là một cơ hội tốt của cô. Hôm nay còn có một vị khách cấp quan trọng tới. Đó chính là đương kim Thánh thượng.
Trương Xuân Nhi nghe xong mà mắt sáng lên.
Lý Kỳ cười nói:
- Bây giờ có thấy căng thẳng không?
- Có chút.
Lý Kỳ cười nói:
Cùng với tiếng chiêng trống vang lên, Trương Xuân Nhi và Lý Kỳ đi tới rạp của mình làm món ăn.
- Lý ca.
Ngô Tiểu Lục và hai đồ đệ của mình sớm đã chờ lệnh ở trong rạp rồi.
Lý Kỳ ừ một tiếng, nói:
- Chuẩn bị thế nào rồi?
- Tất cả đều đã sẵn sàng rồi.
Ngô Tiểu Lục chỉ vào hai cái thùng gỗ nói. Nhưng thấy bên trong có tám con cá vàng lớn.
- Tốt lắm, bắt đầu đi.
Lý Kỳ rửa tay, mặc tạp dề vào, lấy một con cá vàng lớn từ trong thùng ra, nói với Ngô Tiểu Lục:
- Ngươi luyện thế nào rồi?
Ngô Tiểu Lục vẻ mặt sầu muộn lắc đầu, nói:
- Lý ca, cả con cá không xẻ ra lấy xương và nội tạng, điều này quả thực là rất khó. Mấy ngày hôm nay, ta vẫn luôn luyện tập, nhưng nói thật là không thành công.
Nói xong y lại cúi thấp đầu xuống, dường như là không còn mặt mũi nào nhìn người ta nữa.
Lý Kỳ nói:
- Đừng lo, lấy xương cả con cá có thể nói là thủ pháp nấu hướng cao nhất trong nghệ thuất nấu ăn. Ta cũng đã học nấu ăn 10 năm rồi mới làm được tới mức đó. Ngươi lát nữa quan sát cho kỹ, còn có hai người các ngươi nữa đấy.
Ba người cùng gật đầu.
Trước tiên Lý Kỳ cầm một cây gậy đập lên đầu con cá vàng cho tới khi chết, liền đánh vẩy, móc mang rửa sạch đặt lên bàn.
- Nhớ kỹ, doxương ở vùng cổ cá ngăn cản lấy xương, cho nên trước tiên phải lấy xương ở vùng này trước.
Ngô Tiểu Lục gật đầu, quan sát rất kỹ. Khi y luyện tập, bước này quả thực là không thành công.
Lý Kỳ nói xong liền tìm phía dưới mang cá nối tiếp với xương, dùng kéo cắt đứt, lấy đũa quấy một chút ở yết hầu con cá, lập tức lấy xương ở đó ra. Sau đó, lại dùng tay giữ lấy phần miệng phía sau cơ thể con cá nói:
- Cẩn thận vây lưng cá đâm vào.
Lại dùng đũa tre thuận theo sống lưng cá từ miệng đi vào. Khi chạm tới xương sống xá, ngón tay hơi dùng lực, sao cho đũa tre cắm vào trong thịt xung quanh xương sống, sao cho xương sống cá tách ra khỏi thịt. Sau đó tiếp tục chọc sâu xuống đuôi, sao cho thịt xung quanh sống lưng cá tách ra.
Đem chiếc đũa tre này di chuyển trở về chỗ đầu cá nối liền với xương sống, kẹp lấy đầu cá, dùng lực bẻ gãy. Sau đó chiếc đũa cắm vào giữ xương sống lưng và thịt cá, thuận theo sống lưng đi thẳng xuống đuôi cá. Dùng đũa ấn vào xương sống vùng đuôi cá nhẹ nhàng ép xuống, ép gãy xương đuôi cá. Bởi vì xương sống của cá như vậy sẽ hoàn toàn tách ra khỏi thịt cá. Chờ cho xương đã tách ra khỏi thịt rồi, dùng đũa thọc vào bụng cá, nhẹ nhàng quấy động, rút xương sống từ miệng cá ra.
Sau đó Lý Kỳ lại kẹp lấy nội tạng của cá ra. Khi hắn kẹp mật cá ra, lại nói:
- Nhớ, mật cá nhất định không được để vỡ, nếu không con cá này sẽ không thể dùng được.
Ngô Tiểu Lục thấy thế mà vã mồ hôi hột, chỉ biết gật đầu.
Lý Kỳ lại điều chỉnh vị trí của tay, dùng tay nắm lấy bụng cá đã bị biến hình, lại nói:
- Cầm cá cũng cần phải chú ý. Bởi vì thịt cá mềm, mà xương sườn cá lại khá cứng. Chỉ có khi thịt cá biến hình mà xương sườn vẫn không biến đổi mới đạt được hiệu quả phân tách hoàn mỹ. Khi xương sườn cá tách ra khỏi thịt rồi, chúng ta có thể dùng đũa chọc từ miệng cá hoặc mang cá đi vào, kẹp lấy xương sườn rút ra.
Trong lúc nói chuyện, Lý Kỳ đã kẹp xương sườn cá ra.
Lập tức hắn dùng tay chỉ từ mang cá đi sâu vào kiểm ra. Chờ sau khi đã xác định lấy ra sạch rồi, hắn mới khẽ thở phào nói:
- Con tiếp theo.
Bắc Tống Phong Lưu
Đánh giá:
Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Story
Chương 1342-2: Chỉnh cá lấy xương (2)
10.0/10 từ 34 lượt.