Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 91
66@-
Chương 91: Tiên giới bị hủy diệt
Cổ Lan Ý nghẹn lời không muốn nói chuyện, nhìn vẻ mặt chân thành của Thư Thủy Thủy, Cổ Lan Ý không dám tin mình nghĩ ngợi quá nhiều mà rớt áo may ô, cậu tình nguyện tin là đối thủ quá cao minh, quá mạnh mẽ.
Thư Thủy Thủy bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, chuột nhỏ hiếm khi cảm thấy hứng thú với một thứ ngoại trừ ăn, ngủ, lông xù và Cổ Lan Cốt, nó đảo quanh Cổ Lan Ý một vòng: “Cậu không phải tên Lâm Hoang, Lâm Hoang chỉ là nói dối hả? Cậu tên là Cổ Lan Ý hả? Cổ Lan của Cổ Lan Cốt hả? Ý nào vậy? Ý của ngoài ý muốn à?”
Cổ Lan Ý có hơi đen mặt, Cổ Lan của Cổ Lan Cốt là cái gì? Ý của ngoài ý muốn là cái gì?
Tình cảnh hiện giờ thật sự là tiến thoái lưỡng nan đối với Cổ Lan Ý, đánh? Có con quái vật biến dị to đùng thế kia, khẳng định là không đánh lại, có lẽ mình còn chưa kịp động thủ đã bị một móng buốt đè bẹp thành thịt nát rồi. Chạy? Người ta biết bay đấy có được không?
Thư Thủy Thủy hơi nghiêng đầu: “Sao cậu không nói gì? Có vẻ cậu rất nổi tiếng, có lẽ tôi có thể hỏi người khác.” Ví dụ như hỏi Cốt Cốt, chắc Cốt Cốt sẽ biết.
Cổ Lan Ý xù lông: “Quả nhiên cậu rất xảo quyệt!”
Thư Thủy Thủy chân thành nhìn sang, lần đầu tiên có người dùng từ xảo quyệt này để hình dung nó, cảm giác có chút mới mẻ: “Thật à? Tôi rất xảo quyệt hả? Không ngờ tôi lớn lên trông như vậy.”
Cổ Lan Ý: “…” Có cảm giác kích động muốn hộc máu, vẻ mặt mới mẻ đấy là sao?
Thư Thủy Thủy quả thực cảm thấy rất mới mẻ, thậm chí còn đưa tay lên sờ mặt mình, nói ra thì từ khi biến hóa đến giờ, nó còn chưa kịp xem qua tướng tá của mình, tướng tá bị người ta hình dung là xảo quyệt sẽ thế nào nhỉ?
Cổ Lan Ý biết mình trốn không khỏi, cho dù hiện giờ Thư Thủy Thủy không biết, nhưng từ những lời vừa nãy, chỉ cần gặp người có chút chú ý tới gia tộc Cổ Lan thì thông tin về cậu sẽ bại lộ.
Cổ Lan Ý thở dài nặng nề, sau đó tùy ý ngồi xuống thềm đá ở ven đường, đấm bóp tay chân cứng ngắc của mình: “Tôi là Cổ Lan Ý, Cổ Lan của Cổ Lan Cốt, Ý của ngoài ý muốn, là người thuộc một nhánh của gia tộc Cổ Lan, chuyên nghiên cứu văn hóa lịch sử, thời gian đi theo anh cả chủ yếu phụ trách thu thập và giải mã tin tức…”
“Anh cả?” Thư Thủy Thủy nhanh chóng bắt được trọng điểm. Nó nhớ mình từng nghe nói, gia tộc của Cốt Cốt rất nổi tiếng ở thiên hà Thương Hải, được xem là gia tộc lớn, gia tộc như vậy có chi nhánh cũng không kỳ quái.
“Ừm, anh cả chính là Cổ Lan Cốt, xét theo huyết thống thì tôi là em họ của anh ấy, chỉ là quan hệ khá xa. Chúng tôi học cùng trường, vào cùng nhánh quân đội, cuối cùng cùng lên chiến trường. Sau đó anh cả gặp chuyện không may, bị lưu đày tới hành tinh bỏ hoang, bộ của chúng tôi cơ bản đã giải tán.” Cổ Lan Ý không cố ý giấu giếm quan hệ của mình và Cổ Lan Cốt, dù sao đây cũng không phải bí mật.
Nhớ lại khoảng thời gian nhiệt huyết trên chiến trường, Cổ Lan Ý mỉm cười, sau đó khẽ thở dài: “Không biết vì sao, hiện giờ lại không được tùy ý như lúc còn ở trên chiến trường đầy nguy hiểm, khi đó mặc dù nguy hiểm nhưng không hề biết sợ hãi là gì, hiện giờ ở trên hành tinh bỏ hoang, ngay cả khi lưng dựa vào tường cũng cảm thấy bất an.”
Thư Thủy Thủy hiển nhiên không hiểu được sự cảm khái của Cổ Lan Ý, cũng không hiểu lắm về tình anh em trên chiến trường, dù sao thì tình anh em của nó chủ yếu tập trung trên người Thư Bảo, đồng đội chuột cùng chung hoạn nạn đại khái là cùng tránh mưa, cùng vượt qua hố đất, cùng né bẫy chuột của nhân loại: “Cậu cũng bị lưu đày giống như Cốt Cốt à?”
Cổ Lan Ý có chút sửng sốt: “Cốt Cốt? Cậu đặt biệt danh cho anh cả đó hả?” Cổ Lan Ý quan sát Thư Thủy Thủy một vòng: “Thật không nhìn ra lá gan của cậu lớn như vậy, tính tình của anh cả tôi không tốt lắm, nếu biết có người gọi mình như vậy, kết cục có lẽ sẽ không tốt lắm.”
“Mới không có, Cốt Cốt tốt nhất. Cốt Cốt là người dịu dàng nhất thế giới, Cốt Cốt là người đáng yêu nhất thế giới, Cốt Cốt là…” Thư Thủy Thủy lập tức cải chính cho Cổ Lan Cốt.
“Dừng!” Cổ Lan Ý nổi da gà: “Anh cả không có ở đây, cậu không cần chém gió, với lại dịu dàng đáng yêu gì đó tuyệt đối không có khả năng dùng trên người ảnh, cậu không phải là fan giả đấy chứ? Chú ý cách dùng từ một chút.”
Thư Thủy Thủy hơi cau mày: “Cậu mới là em trai giả, nói chung Cốt Cốt chính là vừa đáng yêu lại dịu dàng!”
Cổ Lan Ý thật hết chỗ nói, rõ ràng là cậu có ý tốt, lỡ như ngày nào đó thật sự gặp Cổ Lan Cốt, nếu nói ra mấy lời đó thì cậu nhóc này nhất định sẽ bị chụp chết.
Vấn đề về Cổ Lan Cốt, hai người không có cách nào làm đối phương thấu hiểu, một người cảm thấy đối phương là fan giả, một người cảm thấy đối phương là em trai giả.
Cảm nhận được sự cố chấp của Thư Thủy Thủy, Cổ Lan Ý cũng không có ý định chỉnh sửa nữa, dù sao thế giới này lớn như vậy, tỷ lệ có thể gặp được Cổ Lan Cốt thật sự quá nhỏ, ít nhất cậu bị lưu đày tới hành tinh bỏ hoang hơn nửa năm nhưng vẫn chưa gặp được Cổ Lan Cốt.
Thời gian lưu đày của Cổ Lan Ý muộn hơn Cổ Lan Cốt, hơn nữa cũng không phải bị lưu đày tới tinh cầu Thương Chiến, vì thế sau khi đứng vững vị trí, Cổ Lan Ý lập tức đăng nhập máy mô phỏng, tìm kiếm tung tích Cổ Lan Cốt. Nhưng nhiệm vụ tập thể vốn không nhiều, xác suất gặp được người quen cũng thấp. Cổ Lan Ý nào biết, sau khi tới tinh cầu Thương Chiến, Cổ Lan Cốt căn bản chưa từng đăng nhập máy mô phỏng.
“Tôi không bị lưu đày cùng một lượt với anh cả, là sau đó xảy ra chuyện.” Cổ Lan Ý không nói nguyên do cụ thể, có điều sau đó giải thích một chút vì sao lại cảm thấy mình bị lộ.
Ở thiên hà Thương Hải hiện giờ, ngôn ngữ thông dụng sớm đã được phổ cập, rất nhiều văn hóa đã dần biến mất trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, cho dù lưu giữ được một phần nhỏ thì cũng không có quá nhiều người biết tới.
Loại chữ khó viết lại khó nhận biết như phồn thể tự nhiên cũng phai nhạt trong võ đài lịch sử, người có thể nhận ra chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chỉ có người chuyên nghiên cứu về văn hóa như Cổ Lan Ý mới có thể nhận ra, hơn nữa trước đó Thư Thủy Thủy đột nhiên lại nhắc tới một chữ Lan, Cổ Lan Ý liền cho rằng mình bị bại lộ.
Dù sao thì người biết về chữ phồn thể, bị lưu vong ở hành tinh bỏ hoang, lại còn có liên quan tới Lan, này không phải ám chỉ mình à?
Thư Thủy Thủy không ngờ trời đưa đất đẩy như vậy, có điều ngẫm lại cũng có thể hiểu được, đừng nói thời đại vũ trụ hiện giờ, cho dù là địa cầu cũng không nhiều người có thể nhận biết chữ phồn thể, bởi vì sách của Thư Bảo đều là chữ phồn thể nên Thư Thủy Thủy mới nhận biết. Chỉ có thể nói mọi thứ đều quá trùng hợp: “Bé ngoài ý muốn, cậu vừa dịch chuyển tới phó bản đã ở trong kết giới kia rồi à?”
Cổ Lan Ý ngơ ra một hồi mới phản ứng được bé ngoài ý muốn là đang gọi mình, Cổ Lan Ý đen mặt, cảm thấy xưng hô này còn không bé nhõng nhẽo: “Tui hai mươi lăm tuổi rồi, cậu trông còn không lớn bằng tui, gọi là anh Ý.”
Thư Thủy Thủy hô to: “Bé ngoài ý muốn đúng là gan quá mà! Vừa nãy không thấy à, tôi mười ngàn tuổi rồi.”
“Đó không phải viết linh tinh à? Dù sao thì con quái vật này trông không giống biết đếm số cho lắm.” Cổ Lan Ý cố gắng tranh thủ thân phận anh trai cho mình.
Thanh giao không hài lòng liếc nhìn Cổ Lan Ý, Cổ Lan Ý lập tức im lặng.
Thư Thủy Thủy xoa đầu Thanh giao: “Bé nhõng nhẽo là thanh giao, không có gì bất ngờ sau này sẽ hóa rồng, không phải là quái vật, bé ngoài ý muốn còn nói sai sẽ bị đòn đấy.”
Cổ Lan Ý kinh sợ ò một tiếng, tuy không hiểu rõ thanh giao là sinh vật gì nhưng trực giác nói cho cậu biết phải nghe theo mới tốt.
“Đi thôi, chúng ta đi dạo trong thành, nơi này rất cổ xưa, không biết có thể tìm được manh mối hữu dụng gì không, sau đó rời khỏi nơi này đi tìm Cốt Cốt.” Thư Thủy Thủy vỗ đầu Cổ Lan Ý.
Bị người thoạt nhìn nhỏ hơn mình vỗ đầu, Cổ Lan Ý uốn éo quay đầu: “Cậu đúng là suy nghĩ viễn vông, Cổ Lan Cốt là người mà cậu muốn tìm thì tìm được à? Từ khi bị đày tôi đã bắt đầu tìm kiếm rồi.”
Thư Thủy Thủy cho Cổ Lan Ý một ánh mắt đồng tình: “Cậu thật đáng thương.”
Cổ Lan Ý: “…”
Người ta nói ba tuổi là một cách biệt thế hệ, Cổ Lan Ý cảm thấy mình và Thư Thủy Thủy chính là như vậy, trong quá trình nói chuyện Thư Thủy Thủy thường xuyên không nắm bắt được trọng điểm.
Nhưng thực tế, sự khác biệt của hai người không chỉ là tuổi tác mà còn là khác biệt về chủng tộc, sớm đã định trước tình huống nói chuyện là trống đánh xuôi kèn thổi ngược.
Vì dụ như Cổ Lan Ý kể sau khi mình dịch chuyển thì gặp phải con ếch biến dị, về phần hai người xui xẻo bị ăn mất thì trực tiếp nện lên đầu con ếch, suýt chút nữa đập ngất nó, sau đó tuy đã cố chạy trốn nhưng không may là hai người vẫn bị ăn như một con giun.
Thư Thủy Thủy nghe xong thì lẳng lặng một chốc, sau đó đột nhiên ngậm ngùi nói: “Bé ếch xanh thực vui vẻ.”
Cổ Lan Ý: ? ? ?
Làm một con chuột sóc, Thư Thủy Thủy hiển nhiên sẽ không buồn bã rơi nước mắt vì hai người xa lạ chưa từng gặp mặt, nhưng có chút ấn tượng với con ếch có duyên gặp gỡ một lần.
Cổ Lan Ý không nhắc tới vấn đề con ếch nữa, sợ mình sẽ tức chết. Ngược lại nghiêm túc quan sát cảnh tượng xung quanh, càng xem lại càng kinh hãi: “Không hề có chút dấu vết khoa học kỹ thuật hiện đại nào, trụ cột kiến trúc được làm bằng gỗ và đá, công cụ cũng được làm từ sắt và đá. Đây là thời kỳ văn minh nông nghiệp à?”
“Thực kỳ quái, trước không nói tới chuyện nền văn minh nông nghiệp có thể kích hoạt sinh vật biến dị hay không, quan trọng là máy mô phỏng không thể bắt được nền văn minh thấp như vậy.” Máy mô phỏng chỉ có thể bắt được những nền văn minh tương tự với thiên hà Thương Hải, để tránh văn hóa quá khác biệt, không thể giao tiếp dẫn tới việc chiến lược không có ý nghĩa.
Chỉ có nền văn minh tương tự mới có ý nghĩa nghiên cứu, hơn nữa đây không phải việc mà liên minh thiên hà có thể khống chế, đây là một tiền đề được vật lý học và khoa học vũ trụ công nhận, việc khám phá nền văn minh là không thể đảo ngược. Hiểu đơn giản là thiên hà Thương Hải hiện giờ là thời đại vũ trụ, có thể thăm dò được văn minh vũ trụ trở lên, đây đại khái là một loại bảo vệ cho nền văn minh cấp thấp, không có người nào có thể đưa ra nguyên nhân chuẩn xác.
Thư Thủy Thủy dừng lại ở một sạp hàng bên đường, Thư Thủy Thủy chỉ từng thấy quầy hàng nhỏ như vậy ở trong phim truyền hình, đây là quầy hàng bán đồ trang sức.
Gỗ của sạp đã mục nát nhưng phần ngọc thì vẫn còn bảo tồn. Chúng nằm rải rác trên miếng vải phủ đầy bụi bặm, chỉ chạm nhẹ một cái, lớp vải lót đã tan ra thành bột phấn.
Cổ Lan Ý tự nhiên cũng nhìn thấy, hơn nữa cũng không chỉ miếng vải kia, trên đường phố có rất nhiều thứ chỉ đụng một cái là nát, thậm chí ngay cả nhà cửa cũng vậy, lúc lần đầu tiên đưa tay chạm vào nhà cửa, Cổ Lan Ý không kịp phản ứng bị dính một thân bụi bặm.
“Rốt cuộc đã qua bao lâu rồi? Một tòa thành như vậy, một trận gió cũng đủ để phá hủy…” Cổ Lan Ý hơi khựng lại, hình như bắt đầu từ khi bọn họ đáp xuống thì chưa từng cảm nhận được bất cứ cơn gió nào, cũng không có bất cứ âm thanh nào, giống như mọi thứ đều không tồn tại.
Thư Thủy Thủy nhặt một miếng ngọc bội, tua rua trên ngọc bội đã bị phong hóa biến mất: “Nơi này không phải thời đại nông nghiệp đơn giản.”
“Có ý gì?” Cổ Lan Ý quay đầu nhìn Thư Thủy Thủy.
Thư Thủy Thủy đưa miếng ngọc bội cho Cổ Lan Ý, Cổ Lan Ý đưa tay tới nhận lấy, chỉ cảm thấy ấm áp trơn nhẵn: “Là ngọc tốt.”
“Đúng là ngọc tốt, còn là bùa tốt, có thể trừ tà trừ quỷ, đeo bên người sẽ có phúc vận.” Đá quý trên sạp hàng này không phải vật trang sức đơn thuần mà còn là bùa. Không phải bùa cao cấp, tác dụng rất ôn hòa, ví dụ như bùa phúc lộc, bùa cầu phúc, bùa nhân duyên, bùa trừ tà…
Số bùa này đặt ở bất cứ thế giới nhỏ linh lực thấp kém nào cũng được xem báu vật quý giá, có thể xưng là bàn tay vàng, nhưng ở nơi này lại được bày bán ở ngoài đường. Nơi này sao có thể là nền văn minh nông nghiệp đơn giản.
Sau khi rời khỏi kết giới thì gặp phải một thành trì, tức là kết giới trước đó thuộc về nơi ở của tiên gia, mà thành trì này chính là thành trì thuộc quyền quản lý của tiên môn, khoảng cách tới tiên môn rất gần, tài nguyên tu hành tự nhiên cũng phong phú.
Dù sao trong kết giới vẫn còn tồn tại thần thú phượng hoàng băng, những thành trì trực thuộc hẳn cũng không quá nghèo túng, nơi này là thế giới tu tiên, còn là một thế giới tu tiên lớn! Một tiên giới bị hủy diệt!
Thư Thủy Thủy không thể phán đoán nền văn minh tu chân và nền văn minh vũ trụ, cái nào càng cao hơn, nhưng nếu có thể được máy mô phỏng bắt lấy thì ít nhất tiên giới bị hủy diệt này không hề thua kém thiên hà Thương Hải.
“Phòng sách Ly Mộng? Tấm bảng hiệu này sao không bị gì?” Lúc Thư Thủy Thủy suy ngẫm, Cổ Lan Ý chạy tới bên cạnh, lúc này đang đứng trước một tòa lầu các, ngẩng đầu nhìn tấm bảng hiệu.
Thư Thủy Thủy vội ngẩng đầu lên, bước vài bước tiến tới, rất nhanh liền nhìn thấy rõ dòng chữ ở bên trên, đúng là phòng sách Ly Mộng! Nơi này… thế giới này…
Chẳng trách! Trong phó bản trước đó Lê Mộng có thời gian độc lập, khó trách quy tắc vũ trụ không có tác dụng, để thời gian của Lê Mộng vẫn đảo ngược so với thế giới. Trình độ của nền văn minh hiện đại trong phó bản trước đó căn bản không thể nào sửa đổi được Lê Mộng tới từ nền văn minh cao cấp hơn!
Thì ra Lê Mộng tới từ nền văn minh tu chân!
[hết 91]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 91: Tiên giới bị hủy diệt
Cổ Lan Ý nghẹn lời không muốn nói chuyện, nhìn vẻ mặt chân thành của Thư Thủy Thủy, Cổ Lan Ý không dám tin mình nghĩ ngợi quá nhiều mà rớt áo may ô, cậu tình nguyện tin là đối thủ quá cao minh, quá mạnh mẽ.
Thư Thủy Thủy bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, chuột nhỏ hiếm khi cảm thấy hứng thú với một thứ ngoại trừ ăn, ngủ, lông xù và Cổ Lan Cốt, nó đảo quanh Cổ Lan Ý một vòng: “Cậu không phải tên Lâm Hoang, Lâm Hoang chỉ là nói dối hả? Cậu tên là Cổ Lan Ý hả? Cổ Lan của Cổ Lan Cốt hả? Ý nào vậy? Ý của ngoài ý muốn à?”
Cổ Lan Ý có hơi đen mặt, Cổ Lan của Cổ Lan Cốt là cái gì? Ý của ngoài ý muốn là cái gì?
Tình cảnh hiện giờ thật sự là tiến thoái lưỡng nan đối với Cổ Lan Ý, đánh? Có con quái vật biến dị to đùng thế kia, khẳng định là không đánh lại, có lẽ mình còn chưa kịp động thủ đã bị một móng buốt đè bẹp thành thịt nát rồi. Chạy? Người ta biết bay đấy có được không?
Thư Thủy Thủy hơi nghiêng đầu: “Sao cậu không nói gì? Có vẻ cậu rất nổi tiếng, có lẽ tôi có thể hỏi người khác.” Ví dụ như hỏi Cốt Cốt, chắc Cốt Cốt sẽ biết.
Cổ Lan Ý xù lông: “Quả nhiên cậu rất xảo quyệt!”
Thư Thủy Thủy chân thành nhìn sang, lần đầu tiên có người dùng từ xảo quyệt này để hình dung nó, cảm giác có chút mới mẻ: “Thật à? Tôi rất xảo quyệt hả? Không ngờ tôi lớn lên trông như vậy.”
Cổ Lan Ý: “…” Có cảm giác kích động muốn hộc máu, vẻ mặt mới mẻ đấy là sao?
Thư Thủy Thủy quả thực cảm thấy rất mới mẻ, thậm chí còn đưa tay lên sờ mặt mình, nói ra thì từ khi biến hóa đến giờ, nó còn chưa kịp xem qua tướng tá của mình, tướng tá bị người ta hình dung là xảo quyệt sẽ thế nào nhỉ?
Cổ Lan Ý biết mình trốn không khỏi, cho dù hiện giờ Thư Thủy Thủy không biết, nhưng từ những lời vừa nãy, chỉ cần gặp người có chút chú ý tới gia tộc Cổ Lan thì thông tin về cậu sẽ bại lộ.
Cổ Lan Ý thở dài nặng nề, sau đó tùy ý ngồi xuống thềm đá ở ven đường, đấm bóp tay chân cứng ngắc của mình: “Tôi là Cổ Lan Ý, Cổ Lan của Cổ Lan Cốt, Ý của ngoài ý muốn, là người thuộc một nhánh của gia tộc Cổ Lan, chuyên nghiên cứu văn hóa lịch sử, thời gian đi theo anh cả chủ yếu phụ trách thu thập và giải mã tin tức…”
“Anh cả?” Thư Thủy Thủy nhanh chóng bắt được trọng điểm. Nó nhớ mình từng nghe nói, gia tộc của Cốt Cốt rất nổi tiếng ở thiên hà Thương Hải, được xem là gia tộc lớn, gia tộc như vậy có chi nhánh cũng không kỳ quái.
“Ừm, anh cả chính là Cổ Lan Cốt, xét theo huyết thống thì tôi là em họ của anh ấy, chỉ là quan hệ khá xa. Chúng tôi học cùng trường, vào cùng nhánh quân đội, cuối cùng cùng lên chiến trường. Sau đó anh cả gặp chuyện không may, bị lưu đày tới hành tinh bỏ hoang, bộ của chúng tôi cơ bản đã giải tán.” Cổ Lan Ý không cố ý giấu giếm quan hệ của mình và Cổ Lan Cốt, dù sao đây cũng không phải bí mật.
Nhớ lại khoảng thời gian nhiệt huyết trên chiến trường, Cổ Lan Ý mỉm cười, sau đó khẽ thở dài: “Không biết vì sao, hiện giờ lại không được tùy ý như lúc còn ở trên chiến trường đầy nguy hiểm, khi đó mặc dù nguy hiểm nhưng không hề biết sợ hãi là gì, hiện giờ ở trên hành tinh bỏ hoang, ngay cả khi lưng dựa vào tường cũng cảm thấy bất an.”
Thư Thủy Thủy hiển nhiên không hiểu được sự cảm khái của Cổ Lan Ý, cũng không hiểu lắm về tình anh em trên chiến trường, dù sao thì tình anh em của nó chủ yếu tập trung trên người Thư Bảo, đồng đội chuột cùng chung hoạn nạn đại khái là cùng tránh mưa, cùng vượt qua hố đất, cùng né bẫy chuột của nhân loại: “Cậu cũng bị lưu đày giống như Cốt Cốt à?”
Cổ Lan Ý có chút sửng sốt: “Cốt Cốt? Cậu đặt biệt danh cho anh cả đó hả?” Cổ Lan Ý quan sát Thư Thủy Thủy một vòng: “Thật không nhìn ra lá gan của cậu lớn như vậy, tính tình của anh cả tôi không tốt lắm, nếu biết có người gọi mình như vậy, kết cục có lẽ sẽ không tốt lắm.”
“Mới không có, Cốt Cốt tốt nhất. Cốt Cốt là người dịu dàng nhất thế giới, Cốt Cốt là người đáng yêu nhất thế giới, Cốt Cốt là…” Thư Thủy Thủy lập tức cải chính cho Cổ Lan Cốt.
“Dừng!” Cổ Lan Ý nổi da gà: “Anh cả không có ở đây, cậu không cần chém gió, với lại dịu dàng đáng yêu gì đó tuyệt đối không có khả năng dùng trên người ảnh, cậu không phải là fan giả đấy chứ? Chú ý cách dùng từ một chút.”
Thư Thủy Thủy hơi cau mày: “Cậu mới là em trai giả, nói chung Cốt Cốt chính là vừa đáng yêu lại dịu dàng!”
Cổ Lan Ý thật hết chỗ nói, rõ ràng là cậu có ý tốt, lỡ như ngày nào đó thật sự gặp Cổ Lan Cốt, nếu nói ra mấy lời đó thì cậu nhóc này nhất định sẽ bị chụp chết.
Vấn đề về Cổ Lan Cốt, hai người không có cách nào làm đối phương thấu hiểu, một người cảm thấy đối phương là fan giả, một người cảm thấy đối phương là em trai giả.
Cảm nhận được sự cố chấp của Thư Thủy Thủy, Cổ Lan Ý cũng không có ý định chỉnh sửa nữa, dù sao thế giới này lớn như vậy, tỷ lệ có thể gặp được Cổ Lan Cốt thật sự quá nhỏ, ít nhất cậu bị lưu đày tới hành tinh bỏ hoang hơn nửa năm nhưng vẫn chưa gặp được Cổ Lan Cốt.
Thời gian lưu đày của Cổ Lan Ý muộn hơn Cổ Lan Cốt, hơn nữa cũng không phải bị lưu đày tới tinh cầu Thương Chiến, vì thế sau khi đứng vững vị trí, Cổ Lan Ý lập tức đăng nhập máy mô phỏng, tìm kiếm tung tích Cổ Lan Cốt. Nhưng nhiệm vụ tập thể vốn không nhiều, xác suất gặp được người quen cũng thấp. Cổ Lan Ý nào biết, sau khi tới tinh cầu Thương Chiến, Cổ Lan Cốt căn bản chưa từng đăng nhập máy mô phỏng.
“Tôi không bị lưu đày cùng một lượt với anh cả, là sau đó xảy ra chuyện.” Cổ Lan Ý không nói nguyên do cụ thể, có điều sau đó giải thích một chút vì sao lại cảm thấy mình bị lộ.
Ở thiên hà Thương Hải hiện giờ, ngôn ngữ thông dụng sớm đã được phổ cập, rất nhiều văn hóa đã dần biến mất trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, cho dù lưu giữ được một phần nhỏ thì cũng không có quá nhiều người biết tới.
Loại chữ khó viết lại khó nhận biết như phồn thể tự nhiên cũng phai nhạt trong võ đài lịch sử, người có thể nhận ra chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chỉ có người chuyên nghiên cứu về văn hóa như Cổ Lan Ý mới có thể nhận ra, hơn nữa trước đó Thư Thủy Thủy đột nhiên lại nhắc tới một chữ Lan, Cổ Lan Ý liền cho rằng mình bị bại lộ.
Dù sao thì người biết về chữ phồn thể, bị lưu vong ở hành tinh bỏ hoang, lại còn có liên quan tới Lan, này không phải ám chỉ mình à?
Thư Thủy Thủy không ngờ trời đưa đất đẩy như vậy, có điều ngẫm lại cũng có thể hiểu được, đừng nói thời đại vũ trụ hiện giờ, cho dù là địa cầu cũng không nhiều người có thể nhận biết chữ phồn thể, bởi vì sách của Thư Bảo đều là chữ phồn thể nên Thư Thủy Thủy mới nhận biết. Chỉ có thể nói mọi thứ đều quá trùng hợp: “Bé ngoài ý muốn, cậu vừa dịch chuyển tới phó bản đã ở trong kết giới kia rồi à?”
Cổ Lan Ý ngơ ra một hồi mới phản ứng được bé ngoài ý muốn là đang gọi mình, Cổ Lan Ý đen mặt, cảm thấy xưng hô này còn không bé nhõng nhẽo: “Tui hai mươi lăm tuổi rồi, cậu trông còn không lớn bằng tui, gọi là anh Ý.”
Thư Thủy Thủy hô to: “Bé ngoài ý muốn đúng là gan quá mà! Vừa nãy không thấy à, tôi mười ngàn tuổi rồi.”
“Đó không phải viết linh tinh à? Dù sao thì con quái vật này trông không giống biết đếm số cho lắm.” Cổ Lan Ý cố gắng tranh thủ thân phận anh trai cho mình.
Thanh giao không hài lòng liếc nhìn Cổ Lan Ý, Cổ Lan Ý lập tức im lặng.
Thư Thủy Thủy xoa đầu Thanh giao: “Bé nhõng nhẽo là thanh giao, không có gì bất ngờ sau này sẽ hóa rồng, không phải là quái vật, bé ngoài ý muốn còn nói sai sẽ bị đòn đấy.”
Cổ Lan Ý kinh sợ ò một tiếng, tuy không hiểu rõ thanh giao là sinh vật gì nhưng trực giác nói cho cậu biết phải nghe theo mới tốt.
“Đi thôi, chúng ta đi dạo trong thành, nơi này rất cổ xưa, không biết có thể tìm được manh mối hữu dụng gì không, sau đó rời khỏi nơi này đi tìm Cốt Cốt.” Thư Thủy Thủy vỗ đầu Cổ Lan Ý.
Bị người thoạt nhìn nhỏ hơn mình vỗ đầu, Cổ Lan Ý uốn éo quay đầu: “Cậu đúng là suy nghĩ viễn vông, Cổ Lan Cốt là người mà cậu muốn tìm thì tìm được à? Từ khi bị đày tôi đã bắt đầu tìm kiếm rồi.”
Thư Thủy Thủy cho Cổ Lan Ý một ánh mắt đồng tình: “Cậu thật đáng thương.”
Cổ Lan Ý: “…”
Người ta nói ba tuổi là một cách biệt thế hệ, Cổ Lan Ý cảm thấy mình và Thư Thủy Thủy chính là như vậy, trong quá trình nói chuyện Thư Thủy Thủy thường xuyên không nắm bắt được trọng điểm.
Nhưng thực tế, sự khác biệt của hai người không chỉ là tuổi tác mà còn là khác biệt về chủng tộc, sớm đã định trước tình huống nói chuyện là trống đánh xuôi kèn thổi ngược.
Vì dụ như Cổ Lan Ý kể sau khi mình dịch chuyển thì gặp phải con ếch biến dị, về phần hai người xui xẻo bị ăn mất thì trực tiếp nện lên đầu con ếch, suýt chút nữa đập ngất nó, sau đó tuy đã cố chạy trốn nhưng không may là hai người vẫn bị ăn như một con giun.
Thư Thủy Thủy nghe xong thì lẳng lặng một chốc, sau đó đột nhiên ngậm ngùi nói: “Bé ếch xanh thực vui vẻ.”
Cổ Lan Ý: ? ? ?
Làm một con chuột sóc, Thư Thủy Thủy hiển nhiên sẽ không buồn bã rơi nước mắt vì hai người xa lạ chưa từng gặp mặt, nhưng có chút ấn tượng với con ếch có duyên gặp gỡ một lần.
Cổ Lan Ý không nhắc tới vấn đề con ếch nữa, sợ mình sẽ tức chết. Ngược lại nghiêm túc quan sát cảnh tượng xung quanh, càng xem lại càng kinh hãi: “Không hề có chút dấu vết khoa học kỹ thuật hiện đại nào, trụ cột kiến trúc được làm bằng gỗ và đá, công cụ cũng được làm từ sắt và đá. Đây là thời kỳ văn minh nông nghiệp à?”
“Thực kỳ quái, trước không nói tới chuyện nền văn minh nông nghiệp có thể kích hoạt sinh vật biến dị hay không, quan trọng là máy mô phỏng không thể bắt được nền văn minh thấp như vậy.” Máy mô phỏng chỉ có thể bắt được những nền văn minh tương tự với thiên hà Thương Hải, để tránh văn hóa quá khác biệt, không thể giao tiếp dẫn tới việc chiến lược không có ý nghĩa.
Chỉ có nền văn minh tương tự mới có ý nghĩa nghiên cứu, hơn nữa đây không phải việc mà liên minh thiên hà có thể khống chế, đây là một tiền đề được vật lý học và khoa học vũ trụ công nhận, việc khám phá nền văn minh là không thể đảo ngược. Hiểu đơn giản là thiên hà Thương Hải hiện giờ là thời đại vũ trụ, có thể thăm dò được văn minh vũ trụ trở lên, đây đại khái là một loại bảo vệ cho nền văn minh cấp thấp, không có người nào có thể đưa ra nguyên nhân chuẩn xác.
Thư Thủy Thủy dừng lại ở một sạp hàng bên đường, Thư Thủy Thủy chỉ từng thấy quầy hàng nhỏ như vậy ở trong phim truyền hình, đây là quầy hàng bán đồ trang sức.
Gỗ của sạp đã mục nát nhưng phần ngọc thì vẫn còn bảo tồn. Chúng nằm rải rác trên miếng vải phủ đầy bụi bặm, chỉ chạm nhẹ một cái, lớp vải lót đã tan ra thành bột phấn.
Cổ Lan Ý tự nhiên cũng nhìn thấy, hơn nữa cũng không chỉ miếng vải kia, trên đường phố có rất nhiều thứ chỉ đụng một cái là nát, thậm chí ngay cả nhà cửa cũng vậy, lúc lần đầu tiên đưa tay chạm vào nhà cửa, Cổ Lan Ý không kịp phản ứng bị dính một thân bụi bặm.
“Rốt cuộc đã qua bao lâu rồi? Một tòa thành như vậy, một trận gió cũng đủ để phá hủy…” Cổ Lan Ý hơi khựng lại, hình như bắt đầu từ khi bọn họ đáp xuống thì chưa từng cảm nhận được bất cứ cơn gió nào, cũng không có bất cứ âm thanh nào, giống như mọi thứ đều không tồn tại.
Thư Thủy Thủy nhặt một miếng ngọc bội, tua rua trên ngọc bội đã bị phong hóa biến mất: “Nơi này không phải thời đại nông nghiệp đơn giản.”
“Có ý gì?” Cổ Lan Ý quay đầu nhìn Thư Thủy Thủy.
Thư Thủy Thủy đưa miếng ngọc bội cho Cổ Lan Ý, Cổ Lan Ý đưa tay tới nhận lấy, chỉ cảm thấy ấm áp trơn nhẵn: “Là ngọc tốt.”
“Đúng là ngọc tốt, còn là bùa tốt, có thể trừ tà trừ quỷ, đeo bên người sẽ có phúc vận.” Đá quý trên sạp hàng này không phải vật trang sức đơn thuần mà còn là bùa. Không phải bùa cao cấp, tác dụng rất ôn hòa, ví dụ như bùa phúc lộc, bùa cầu phúc, bùa nhân duyên, bùa trừ tà…
Số bùa này đặt ở bất cứ thế giới nhỏ linh lực thấp kém nào cũng được xem báu vật quý giá, có thể xưng là bàn tay vàng, nhưng ở nơi này lại được bày bán ở ngoài đường. Nơi này sao có thể là nền văn minh nông nghiệp đơn giản.
Sau khi rời khỏi kết giới thì gặp phải một thành trì, tức là kết giới trước đó thuộc về nơi ở của tiên gia, mà thành trì này chính là thành trì thuộc quyền quản lý của tiên môn, khoảng cách tới tiên môn rất gần, tài nguyên tu hành tự nhiên cũng phong phú.
Dù sao trong kết giới vẫn còn tồn tại thần thú phượng hoàng băng, những thành trì trực thuộc hẳn cũng không quá nghèo túng, nơi này là thế giới tu tiên, còn là một thế giới tu tiên lớn! Một tiên giới bị hủy diệt!
Thư Thủy Thủy không thể phán đoán nền văn minh tu chân và nền văn minh vũ trụ, cái nào càng cao hơn, nhưng nếu có thể được máy mô phỏng bắt lấy thì ít nhất tiên giới bị hủy diệt này không hề thua kém thiên hà Thương Hải.
“Phòng sách Ly Mộng? Tấm bảng hiệu này sao không bị gì?” Lúc Thư Thủy Thủy suy ngẫm, Cổ Lan Ý chạy tới bên cạnh, lúc này đang đứng trước một tòa lầu các, ngẩng đầu nhìn tấm bảng hiệu.
Thư Thủy Thủy vội ngẩng đầu lên, bước vài bước tiến tới, rất nhanh liền nhìn thấy rõ dòng chữ ở bên trên, đúng là phòng sách Ly Mộng! Nơi này… thế giới này…
Chẳng trách! Trong phó bản trước đó Lê Mộng có thời gian độc lập, khó trách quy tắc vũ trụ không có tác dụng, để thời gian của Lê Mộng vẫn đảo ngược so với thế giới. Trình độ của nền văn minh hiện đại trong phó bản trước đó căn bản không thể nào sửa đổi được Lê Mộng tới từ nền văn minh cao cấp hơn!
Thì ra Lê Mộng tới từ nền văn minh tu chân!
[hết 91]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 91
10.0/10 từ 39 lượt.