Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 73
64@-
Chương 73: Quá hời
Thư Thủy Thủy vừa làm vừa giảng giải: “Dùng muối ướp một chút sẽ rất ngon miệng, ngoài ra hành, gừng và tỏi không chỉ cải thiện độ tươi, còn có thể khử mùi tanh, Cốt Cốt có thích ăn ngọt không? Có thể bôi thêm chút mật, rưới chút rượu gia vị, thịt sẽ càng mềm hơn, sau đó dùng than lửa gỗ thông vừa đủ…”
Tất cả mọi người không có động tác, nhìn động tác của Thư Thủy Thủy, cá còn chưa được đặt lên lửa nướng mà tựa hồ bọn họ đã ngửi được mùi thơm mê người.
Lưu Độ lại càng muốn phát điên hơn, lúc rời đi cậu thật sự không thể trộm Thư Thủy Thủy đi à? Nếu trộm Thư Thủy Thủy, cậu sẽ bị anh trai mình đánh chết trước hay sẽ bị Cổ Lan Cốt đánh chết trước?
Cuối cùng, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Thư Thủy Thủy dùng cây xiên vào con cá đã được xử lý cẩn thận, giơ lên muốn gác trên lửa, lúc cục nắm nhỏ xíu thành công giơ con cá ‘thật lớn’ lên, nhóm Lưu Pha không khỏi thầm khen ngợi trong lòng, không hổ là chuột biến dị, sức lực rất lớn, chỉ là hơi lùn một xíu, căn bản không với tới vỉ nướng.
Thư Thủy Thủy thấp bé hoàn toàn không lo lắng vấn đề cao thấp, lúc Thư Thủy Thủy vừa kiễng bàn chân nhỏ, tay của Cổ Lan Cốt đã đưa tới, ăn ý cầm lấy con cá gác lên lửa trại.
Tuy Lưu Pha rất ước ao nhưng cũng ngại làm phiền một con chuột nhỏ. Dư Tẫn hiển nhiên sẽ không lo lắng vấn đề này, cậu nhớ rõ chén cá nhỏ mà Thư Thủy Thủy đã câu trước đó, cậu được chia một con cá nhỏ thơm ngon để nhét kẽ răng, sức mạnh và lòng can đảm của kẻ tham ăn là vô tận.
Chống đỡ ánh mắt của Cổ Lan Cốt, Dư Tẫn cọ tới bên cạnh Thư Thủy Thủy, cố nén hành vi muốn dùng ngón tay gõ vào cái mũ đầu bếp của Thư Thủy Thủy, lấy lòng hỏi: “Thủy Thủy, Thủy Thủy đáng yêu, có thể giúp tui xử lý một con cá không? Tui có thể giặt quần áo cho Thủy Thủy, không, tôi có thể rửa chân cho Thủy Thủy!”
Nhóm người lia ánh mắt lên án sang, Tạ Phong khó hiểu, từ khi nào Dư Tẫn trở nên gian trá đến vậy? Rửa chân cho Thủy Thủy tính là điều kiện trao đổi gì chứ? Điều kiện thế này thì biết bao nhiêu người tranh nhau làm!
Thư Thủy Thủy theo bản năng giơ bản chân nhỏ của mình, xem một hồi, cảm thấy móng vuốt của mình không cần tẩy rửa, có điều có thể mài vuốt một chút, vì thế liền gật đầu: “Được nha, khăn tắm làm đồ mài vuốt cho tôi đi.”
Cổ Lan Cốt nhấc mắt lên: “Tôi làm được rồi, có thể chính xác tới từng li.”
Nghe vậy, ánh mắt Thư Thủy Thủy quả nhiên sáng ngời: “Tuyệt!”
Dư Tẫn: “…”
Lúc Dư Tẫn vắt hết óc muốn đổi điều kiện, chuột nhỏ đã lạch bạch đi tới: “Khăn tắm muốn ăn con nào?”
Cảm xúc của Dư Tẫn lập tức tung bay, mang con cá lớn mình đã chọn xong từ sớm bày ở trước mặt Thư Thủy Thủy. Vì thế chuột nhỏ đội mũ đầu bếp một lần nữa bắt đầu quá trình xử lý khéo léo.
“Tôi muốn ăn hơi cay một chút ~” Dư Tẫn đã quên hết tất cả.
Tạ Phong nhẫn nhịn một phen, cuối cùng nhịn không được nói: “Sao Thủy Thủy phải làm cho tên ham ăn này chứ, tên này chắc chắn không biết điểm dừng.”
Thư Thủy Thủy đang bận rộn nhấc cái đầu nhỏ lên: “Tiểu Phong Phong cũng làm nũng hả, thật sự là không có cách nào với mọi người mà, Tiểu Phong Phong muốn ăn vị gì?”
Biểu cảm của Tạ Phong như muốn nổ tung, cậu mới không có làm nũng, nhưng không có cách nào từ chối phải làm sao đây, ngoài miệng lại thực thành thực nói: “Muốn ăn vị tỏi ~” Sau khi nói xong thì vừa vặn lấy con cá mình đã chọn trúng từ sớm đặt xuống chờ Thủy Thủy.
Nhóm Lưu Pha khu B trợn mắt há hốc nhìn hình thức ở chung của đám người, cảm giác vi diệu trong lòng Lưu Pha ngày càng lớn hơn, rốt cuộc là căn cứ nuôi chuột hay chuột nuôi căn cứ vậy? Chuyện này thực khó tin! Anh thế mà lại cảm nhận được sự bao dung và trầm ổn từ người một con chuột.
Mặc dù Thư Thủy Thủy là một con chuột rất dễ nói chuyện, nhưng nhóm Lưu Pha vẫn ngượng ngùng mở miệng, tất nhiên, ngoại trừ Lưu Độ vẫn đang cố gắng hết sức để dụ dỗ Thư Thủy Thủy.
Lúc Lưu Độ cố giả giọng nũng nịu, mọi người đều bị ghê tởm không nhẹ.
Thư Thủy Thủy khó hiểu nhìn Lưu Độ nửa ngày, sau đó mới nói: “Được rồi, có điều cổ họng của cậu có vẻ không ổn lắm, không thể ăn vị nặng, tôi sẽ xử lý nhạt một chút.”
Dư Tẫn ở bên cạnh bắt lấy trọng tâm: “Đúng đấy, ông là đầu óc có vấn đề.” Nói xong còn cố vuốt da gà nổi trên tay.
Lưu Độ liếc nhìn Dư Tẫn: “Nể tình Thủy Thủy và cá, tui không so đo với ông.”
Ở trước mặt Thư Thủy Thủy và cá, cuối cùng hai người tính tình nóng nảy cũng chịu yên tĩnh, kiên nhẫn chờ đợi cá nướng ra lò.
Thư Thủy Thủy thành thục, cấp tốc, nghiêm túc xử lý xong mớ cá của mỗi người, lúc này mới đi chọn cá cho mình, có điều không đợi Thư Thủy Thủy lựa được con cá thích hợp, mèo Dragon Li đã nhẹ nhàng đi tới gần, nhảy tới trước mặt Thư Thủy Thủy, buông con cá ngậm trong miệng xuống, sau đó như thường lệ xoay người chạy đi.
Tốc độ nhanh tới mức mọi người cũng không kịp phản ứng, Lưu Độ có chút ngơ ngác: “Anh ơi, khi nãy là mèo đúng không?”
Lưu Pha: “Ừ, là mèo.”
Lưu Độ nhìn theo phương hướng mèo Dragon Li biến mất: “Mèo tặng cá cho chuột!”
Lưu Pha nhìn con cá vẫn còn đang giãy đành đành ở trước mặt: “Ừ, là tặng cá.”
Trình Khuyết: “…” Vì sao một con mèo lại tặng cá cho một con chuột?
Thư Thủy Thủy gãi đầu, có chút khó mở miệng: “Cốt Cốt, anh có thể nói với con mèo kia sau này không cần tới đưa cá mỗi ngày cho tôi không? Tôi ăn không hết được.”
Nam Ca cảm thấy thực may mắn khi đứa em ngốc nghếch mê mèo nhà mình không có mặt ở đây, bằng không phỏng chừng sẽ ghen tỵ chết mất, đừng nói cá, Hoa Ly chưa từng cho Nam Phương con cá nào, thế mà bây giờ lại tặng cá cho Thủy Thủy.
Nhóm Lưu Pha: “…” Không muốn nói chuyện nữa rồi, cứ cảm thấy nếu hỏi ra nhất định sẽ bị khinh bỉ, dù sao thì chuột nhà người ta có thể cải tạo cả một thung lũng kia kìa, có mèo tặng quà có gì đáng kỳ quái?
Không đợi cá nướng chín, mùi thơm mê người quả nhiên đã tỏa ra, người của căn cứ Cổ Lan Cốt còn đỡ, dù sao bọn họ cũng có thịt ăn, nhưng người tới từ khu B thì khó có thể chịu nổi.
Cá nướng cũng thôi đi, vì sao cả thung lũng này đều quanh quẩn mùi thịt mê người như vậy, có thịt hầm, thịt nướng, thịt chiên, đủ loại phong phú! Nhiều thịt như vậy, rốt cuộc là từ đâu ra? Chẳng lẽ trong thung lũng có rất nhiều sinh vật chưa biến dị?
Tuy người của căn cứ Cổ Lan Cốt có đưa chút thịt cho khu B, thế nhưng không thể nào hy vọng tất cả người khu B đều được ăn thịt, trong thời đại tài nguyên thiếu thốn cực kỳ quý giá này, người khác có thể đưa thức ăn qua đã là rất hiếm thấy.
Nhóm Lưu Pha ở lửa trại gần đó cũng phát hiện vấn đề này, thì ra trong thung lũng không chỉ có thịt cá, còn có rất nhiều loại thịt khác: “Đây đều là thịt của sinh vật chưa biến dị à? Nhiều tới vậy sao?”
Dư Tẫn không chuyển tầm mắt nhìn chằm chằm cá nướng, suy nghĩ xem có nên lật lại hay không, nghe vậy thì không ngẩng đầu lên nói: “Không phải, đó đều là thịt của sinh vật biến dị, phần lớn sinh vật biến dị đều có thể hình rất to lớn, Thủy Thủy nói như vậy là hời to.”
Hời cái khỉ gió gì chứ? Sinh vật biến dị không thể ăn được!
Lần này Lưu Pha không thể nhịn nổi, biểu cảm bắt đầu thay đổi, có điều phần kinh ngạc này chỉ giằng co trong một thoáng chốc, với tư cách là người lãnh đạo khu B, Lưu Pha nhanh chóng phát hiện vấn đề, ánh mắt sáng ngời: “Đây chính là việc mua bán khác mà Nam Ca tiên sinh đã nói đi? Quả thực rất mê người.”
Tinh cầu Thương Chiến này rất thiếu thốn thức ăn, bởi vì không chỉ nhân loại, các loại sinh vật khác cũng cần thức ăn, sinh vật biến dị có độ nguy hiểm rất cao nên không thể ăn được, điều này dẫn tới nhân loại không muốn ra tay với sinh vật biến dị.
Vì thế sinh vật biến dị ngày càng nhiều hơn, vòng tuần hoàn ác tính dẫn tới thức ăn ngày cảng giảm bớt, thế nhưng không có cách nào, mọi người đều là có thể sống một ngày thì hay một ngày, không ai rảnh rỗi phát điên liều mạng đi xử lý sinh vật biến dị cả.
Nam Ca gật đầu: “Ừm, có điều đó chỉ là một trong số đó. Lưu Pha tiên sinh muốn dạng hoàn cảnh như thung lũng thì rất khó, nhưng bọn tôi có một loại nông trường mini có dạng khí hậu như ở đây, diện tích tuy nhỏ nhưng thực vật trồng bên trong có tốc độ sinh trưởng nhanh gấp mấy lần, ví dụ như khoai lang trồng xuống, tối đa ba ngày là có thể thu hoạch, một nông trường mini có thể căn cứ hoàn cảnh xung quanh mà có tuổi thọ lên tới ba hoặc năm tháng, tất nhiên, kỹ thuật của bọn tôi vẫn đang không ngừng đổi mới…”
Theo lời giới thiệu của Nam Ca, Lưu Pha, Lưu Độ, bao gồm cả Trình Khuyết đều rơi vào khiếp sợ cực độ, nếu lời Nam Ca là thật, như vậy bọn họ sẽ không có người chết trong mùa đông tàn khốc này! Trên tinh cầu Thương Chiến này, cho dù là khu vực an toàn cũng không dám có cam kết này!
“Có thể dẫn tôi đi xem một chút không?” Lưu Pha cảm thấy bên tai chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch kịch liệt của mình! Cái này mà là mua bán gì chứ, căn bản là người cứu mạng!
Lưu Pha nghe vậy mới kiềm chế tâm trạng của mình: “Xin lỗi, tôi gấp gáp quá, nông trường mini này thật sự làm người ta chấn động, hẳn là các vị cũng biết chuyện năm sau tinh cầu Thương Chiến sẽ tiến vào kỷ nguyên diệt vong, sau này lương thực sẽ ngày càng thếu thốn.”
Nam Ca lật con cá lại: “Đúng vậy, hơn nữa tình huống chỉ sợ không đơn giản như vậy.” Biểu hiện kích động của Lưu Pha khi nãy mơ hồ làm Nam Ca có suy đoán.
Lưu Pha lẳng lặng vài giây, lúc này mới lên tiếng: “Quả thực, bọn tôi nhận được tin tức, hành tinh bỏ hoang tiến vào kỷ nguyên diệt vong không chỉ có mỗi tinh cầu Thương Chiến, toàn bộ thiên hà Thương Hải giống như bị sinh bệnh, rất nhiều hành tinh bỏ hoang và hành tinh khoáng thạch tiến vào thời kỳ dao động, thậm chí là thời kỳ diệt vong. Bắt đầu từ sang năm, cho dù thông qua máy mô phỏng, lương thực trao đổi sẽ bị hạn chế nghiêm ngặt, không chỉ tinh cầu Thương Chiến, rất nhiều tinh cầu tương tự như tinh cầu Thương Chiến bị như vậy.”
Không khí có chút yên tĩnh, tựa hồ ngay cả hương cá nướng mê người cũng nhạt đi vài phần.
“Anh, sao trước giờ anh không nói với em!” Lưu Độ cũng thực khiếp sợ.
Lưu Pha có chút bất đắc dĩ: “Vì hiện giờ vẫn chưa thể xác định tin tức có chuẩn xác hay không, tin này biết được từ một tay già đời có máy mô phỏng tìm tới khu B để nương tựa, hắn hoàn toàn có năng lực để tìm kiếm vị trí an toàn, trốn trong khoang mô phỏng, dựa vào vượt ải để đổi đồ dùng vượt qua mùa đông.”
Căn cứ theo lời Lưu Pha, năng lực trong trò chơi của người này không tính là quá mạnh, nhưng rất am hiểu về giao tiếp, trước đây không lâu từng tham gia một nhiệm vụ tập thể của liên minh thiên hà, ở đó hắn quen biết người của hai hành tinh bỏ hoang, sau khi trao đổi đã đưa ra kết luận này.
Không khí có chút nặng nề, Thư Thủy Thủy ngồi trên một hòn đá nhỏ ngẩng cái đầu nhỏ nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, sau đó bò lên đầu vai Cổ Lan Cốt, vươn móng vuốt vỗ vỗ đầu anh: “Cốt Cốt đừng sợ, anh có Thủy Thủy nha, Thủy Thủy sẽ bảo vệ anh và cả mọi người nữa.”
Nhóm Dư Tẫn lộ ra biểu cảm cảm động, đây chính là Thủy Thủy của bọn họ, siêu ấm áp.
Cổ Lan Cốt mặt không biểu cảm nói: “Thủy Thủy bảo vệ một mình tôi được rồi, bọn họ đều mạnh hơn tôi, không cần bảo vệ.”
Biểu cảm cảm động đông cứng trên mặt đám người: “…” Bán người máy nói dối ngay cả mắt cũng chớp à?”
Lưu Pha và Lưu Độ nhịn không được nhếch khóe môi, cảm thấy bầu không khí tựa hồ trở nên tốt hơn.
[hết 73]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 73: Quá hời
Thư Thủy Thủy vừa làm vừa giảng giải: “Dùng muối ướp một chút sẽ rất ngon miệng, ngoài ra hành, gừng và tỏi không chỉ cải thiện độ tươi, còn có thể khử mùi tanh, Cốt Cốt có thích ăn ngọt không? Có thể bôi thêm chút mật, rưới chút rượu gia vị, thịt sẽ càng mềm hơn, sau đó dùng than lửa gỗ thông vừa đủ…”
Tất cả mọi người không có động tác, nhìn động tác của Thư Thủy Thủy, cá còn chưa được đặt lên lửa nướng mà tựa hồ bọn họ đã ngửi được mùi thơm mê người.
Lưu Độ lại càng muốn phát điên hơn, lúc rời đi cậu thật sự không thể trộm Thư Thủy Thủy đi à? Nếu trộm Thư Thủy Thủy, cậu sẽ bị anh trai mình đánh chết trước hay sẽ bị Cổ Lan Cốt đánh chết trước?
Cuối cùng, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Thư Thủy Thủy dùng cây xiên vào con cá đã được xử lý cẩn thận, giơ lên muốn gác trên lửa, lúc cục nắm nhỏ xíu thành công giơ con cá ‘thật lớn’ lên, nhóm Lưu Pha không khỏi thầm khen ngợi trong lòng, không hổ là chuột biến dị, sức lực rất lớn, chỉ là hơi lùn một xíu, căn bản không với tới vỉ nướng.
Thư Thủy Thủy thấp bé hoàn toàn không lo lắng vấn đề cao thấp, lúc Thư Thủy Thủy vừa kiễng bàn chân nhỏ, tay của Cổ Lan Cốt đã đưa tới, ăn ý cầm lấy con cá gác lên lửa trại.
Tuy Lưu Pha rất ước ao nhưng cũng ngại làm phiền một con chuột nhỏ. Dư Tẫn hiển nhiên sẽ không lo lắng vấn đề này, cậu nhớ rõ chén cá nhỏ mà Thư Thủy Thủy đã câu trước đó, cậu được chia một con cá nhỏ thơm ngon để nhét kẽ răng, sức mạnh và lòng can đảm của kẻ tham ăn là vô tận.
Chống đỡ ánh mắt của Cổ Lan Cốt, Dư Tẫn cọ tới bên cạnh Thư Thủy Thủy, cố nén hành vi muốn dùng ngón tay gõ vào cái mũ đầu bếp của Thư Thủy Thủy, lấy lòng hỏi: “Thủy Thủy, Thủy Thủy đáng yêu, có thể giúp tui xử lý một con cá không? Tui có thể giặt quần áo cho Thủy Thủy, không, tôi có thể rửa chân cho Thủy Thủy!”
Nhóm người lia ánh mắt lên án sang, Tạ Phong khó hiểu, từ khi nào Dư Tẫn trở nên gian trá đến vậy? Rửa chân cho Thủy Thủy tính là điều kiện trao đổi gì chứ? Điều kiện thế này thì biết bao nhiêu người tranh nhau làm!
Thư Thủy Thủy theo bản năng giơ bản chân nhỏ của mình, xem một hồi, cảm thấy móng vuốt của mình không cần tẩy rửa, có điều có thể mài vuốt một chút, vì thế liền gật đầu: “Được nha, khăn tắm làm đồ mài vuốt cho tôi đi.”
Cổ Lan Cốt nhấc mắt lên: “Tôi làm được rồi, có thể chính xác tới từng li.”
Nghe vậy, ánh mắt Thư Thủy Thủy quả nhiên sáng ngời: “Tuyệt!”
Dư Tẫn: “…”
Lúc Dư Tẫn vắt hết óc muốn đổi điều kiện, chuột nhỏ đã lạch bạch đi tới: “Khăn tắm muốn ăn con nào?”
Cảm xúc của Dư Tẫn lập tức tung bay, mang con cá lớn mình đã chọn xong từ sớm bày ở trước mặt Thư Thủy Thủy. Vì thế chuột nhỏ đội mũ đầu bếp một lần nữa bắt đầu quá trình xử lý khéo léo.
“Tôi muốn ăn hơi cay một chút ~” Dư Tẫn đã quên hết tất cả.
Tạ Phong nhẫn nhịn một phen, cuối cùng nhịn không được nói: “Sao Thủy Thủy phải làm cho tên ham ăn này chứ, tên này chắc chắn không biết điểm dừng.”
Thư Thủy Thủy đang bận rộn nhấc cái đầu nhỏ lên: “Tiểu Phong Phong cũng làm nũng hả, thật sự là không có cách nào với mọi người mà, Tiểu Phong Phong muốn ăn vị gì?”
Biểu cảm của Tạ Phong như muốn nổ tung, cậu mới không có làm nũng, nhưng không có cách nào từ chối phải làm sao đây, ngoài miệng lại thực thành thực nói: “Muốn ăn vị tỏi ~” Sau khi nói xong thì vừa vặn lấy con cá mình đã chọn trúng từ sớm đặt xuống chờ Thủy Thủy.
Nhóm Lưu Pha khu B trợn mắt há hốc nhìn hình thức ở chung của đám người, cảm giác vi diệu trong lòng Lưu Pha ngày càng lớn hơn, rốt cuộc là căn cứ nuôi chuột hay chuột nuôi căn cứ vậy? Chuyện này thực khó tin! Anh thế mà lại cảm nhận được sự bao dung và trầm ổn từ người một con chuột.
Mặc dù Thư Thủy Thủy là một con chuột rất dễ nói chuyện, nhưng nhóm Lưu Pha vẫn ngượng ngùng mở miệng, tất nhiên, ngoại trừ Lưu Độ vẫn đang cố gắng hết sức để dụ dỗ Thư Thủy Thủy.
Lúc Lưu Độ cố giả giọng nũng nịu, mọi người đều bị ghê tởm không nhẹ.
Thư Thủy Thủy khó hiểu nhìn Lưu Độ nửa ngày, sau đó mới nói: “Được rồi, có điều cổ họng của cậu có vẻ không ổn lắm, không thể ăn vị nặng, tôi sẽ xử lý nhạt một chút.”
Dư Tẫn ở bên cạnh bắt lấy trọng tâm: “Đúng đấy, ông là đầu óc có vấn đề.” Nói xong còn cố vuốt da gà nổi trên tay.
Lưu Độ liếc nhìn Dư Tẫn: “Nể tình Thủy Thủy và cá, tui không so đo với ông.”
Ở trước mặt Thư Thủy Thủy và cá, cuối cùng hai người tính tình nóng nảy cũng chịu yên tĩnh, kiên nhẫn chờ đợi cá nướng ra lò.
Thư Thủy Thủy thành thục, cấp tốc, nghiêm túc xử lý xong mớ cá của mỗi người, lúc này mới đi chọn cá cho mình, có điều không đợi Thư Thủy Thủy lựa được con cá thích hợp, mèo Dragon Li đã nhẹ nhàng đi tới gần, nhảy tới trước mặt Thư Thủy Thủy, buông con cá ngậm trong miệng xuống, sau đó như thường lệ xoay người chạy đi.
Tốc độ nhanh tới mức mọi người cũng không kịp phản ứng, Lưu Độ có chút ngơ ngác: “Anh ơi, khi nãy là mèo đúng không?”
Lưu Pha: “Ừ, là mèo.”
Lưu Độ nhìn theo phương hướng mèo Dragon Li biến mất: “Mèo tặng cá cho chuột!”
Lưu Pha nhìn con cá vẫn còn đang giãy đành đành ở trước mặt: “Ừ, là tặng cá.”
Trình Khuyết: “…” Vì sao một con mèo lại tặng cá cho một con chuột?
Thư Thủy Thủy gãi đầu, có chút khó mở miệng: “Cốt Cốt, anh có thể nói với con mèo kia sau này không cần tới đưa cá mỗi ngày cho tôi không? Tôi ăn không hết được.”
Nam Ca cảm thấy thực may mắn khi đứa em ngốc nghếch mê mèo nhà mình không có mặt ở đây, bằng không phỏng chừng sẽ ghen tỵ chết mất, đừng nói cá, Hoa Ly chưa từng cho Nam Phương con cá nào, thế mà bây giờ lại tặng cá cho Thủy Thủy.
Nhóm Lưu Pha: “…” Không muốn nói chuyện nữa rồi, cứ cảm thấy nếu hỏi ra nhất định sẽ bị khinh bỉ, dù sao thì chuột nhà người ta có thể cải tạo cả một thung lũng kia kìa, có mèo tặng quà có gì đáng kỳ quái?
Không đợi cá nướng chín, mùi thơm mê người quả nhiên đã tỏa ra, người của căn cứ Cổ Lan Cốt còn đỡ, dù sao bọn họ cũng có thịt ăn, nhưng người tới từ khu B thì khó có thể chịu nổi.
Cá nướng cũng thôi đi, vì sao cả thung lũng này đều quanh quẩn mùi thịt mê người như vậy, có thịt hầm, thịt nướng, thịt chiên, đủ loại phong phú! Nhiều thịt như vậy, rốt cuộc là từ đâu ra? Chẳng lẽ trong thung lũng có rất nhiều sinh vật chưa biến dị?
Tuy người của căn cứ Cổ Lan Cốt có đưa chút thịt cho khu B, thế nhưng không thể nào hy vọng tất cả người khu B đều được ăn thịt, trong thời đại tài nguyên thiếu thốn cực kỳ quý giá này, người khác có thể đưa thức ăn qua đã là rất hiếm thấy.
Nhóm Lưu Pha ở lửa trại gần đó cũng phát hiện vấn đề này, thì ra trong thung lũng không chỉ có thịt cá, còn có rất nhiều loại thịt khác: “Đây đều là thịt của sinh vật chưa biến dị à? Nhiều tới vậy sao?”
Dư Tẫn không chuyển tầm mắt nhìn chằm chằm cá nướng, suy nghĩ xem có nên lật lại hay không, nghe vậy thì không ngẩng đầu lên nói: “Không phải, đó đều là thịt của sinh vật biến dị, phần lớn sinh vật biến dị đều có thể hình rất to lớn, Thủy Thủy nói như vậy là hời to.”
Hời cái khỉ gió gì chứ? Sinh vật biến dị không thể ăn được!
Lần này Lưu Pha không thể nhịn nổi, biểu cảm bắt đầu thay đổi, có điều phần kinh ngạc này chỉ giằng co trong một thoáng chốc, với tư cách là người lãnh đạo khu B, Lưu Pha nhanh chóng phát hiện vấn đề, ánh mắt sáng ngời: “Đây chính là việc mua bán khác mà Nam Ca tiên sinh đã nói đi? Quả thực rất mê người.”
Tinh cầu Thương Chiến này rất thiếu thốn thức ăn, bởi vì không chỉ nhân loại, các loại sinh vật khác cũng cần thức ăn, sinh vật biến dị có độ nguy hiểm rất cao nên không thể ăn được, điều này dẫn tới nhân loại không muốn ra tay với sinh vật biến dị.
Vì thế sinh vật biến dị ngày càng nhiều hơn, vòng tuần hoàn ác tính dẫn tới thức ăn ngày cảng giảm bớt, thế nhưng không có cách nào, mọi người đều là có thể sống một ngày thì hay một ngày, không ai rảnh rỗi phát điên liều mạng đi xử lý sinh vật biến dị cả.
Nam Ca gật đầu: “Ừm, có điều đó chỉ là một trong số đó. Lưu Pha tiên sinh muốn dạng hoàn cảnh như thung lũng thì rất khó, nhưng bọn tôi có một loại nông trường mini có dạng khí hậu như ở đây, diện tích tuy nhỏ nhưng thực vật trồng bên trong có tốc độ sinh trưởng nhanh gấp mấy lần, ví dụ như khoai lang trồng xuống, tối đa ba ngày là có thể thu hoạch, một nông trường mini có thể căn cứ hoàn cảnh xung quanh mà có tuổi thọ lên tới ba hoặc năm tháng, tất nhiên, kỹ thuật của bọn tôi vẫn đang không ngừng đổi mới…”
Theo lời giới thiệu của Nam Ca, Lưu Pha, Lưu Độ, bao gồm cả Trình Khuyết đều rơi vào khiếp sợ cực độ, nếu lời Nam Ca là thật, như vậy bọn họ sẽ không có người chết trong mùa đông tàn khốc này! Trên tinh cầu Thương Chiến này, cho dù là khu vực an toàn cũng không dám có cam kết này!
“Có thể dẫn tôi đi xem một chút không?” Lưu Pha cảm thấy bên tai chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch kịch liệt của mình! Cái này mà là mua bán gì chứ, căn bản là người cứu mạng!
Lưu Pha nghe vậy mới kiềm chế tâm trạng của mình: “Xin lỗi, tôi gấp gáp quá, nông trường mini này thật sự làm người ta chấn động, hẳn là các vị cũng biết chuyện năm sau tinh cầu Thương Chiến sẽ tiến vào kỷ nguyên diệt vong, sau này lương thực sẽ ngày càng thếu thốn.”
Nam Ca lật con cá lại: “Đúng vậy, hơn nữa tình huống chỉ sợ không đơn giản như vậy.” Biểu hiện kích động của Lưu Pha khi nãy mơ hồ làm Nam Ca có suy đoán.
Lưu Pha lẳng lặng vài giây, lúc này mới lên tiếng: “Quả thực, bọn tôi nhận được tin tức, hành tinh bỏ hoang tiến vào kỷ nguyên diệt vong không chỉ có mỗi tinh cầu Thương Chiến, toàn bộ thiên hà Thương Hải giống như bị sinh bệnh, rất nhiều hành tinh bỏ hoang và hành tinh khoáng thạch tiến vào thời kỳ dao động, thậm chí là thời kỳ diệt vong. Bắt đầu từ sang năm, cho dù thông qua máy mô phỏng, lương thực trao đổi sẽ bị hạn chế nghiêm ngặt, không chỉ tinh cầu Thương Chiến, rất nhiều tinh cầu tương tự như tinh cầu Thương Chiến bị như vậy.”
Không khí có chút yên tĩnh, tựa hồ ngay cả hương cá nướng mê người cũng nhạt đi vài phần.
“Anh, sao trước giờ anh không nói với em!” Lưu Độ cũng thực khiếp sợ.
Lưu Pha có chút bất đắc dĩ: “Vì hiện giờ vẫn chưa thể xác định tin tức có chuẩn xác hay không, tin này biết được từ một tay già đời có máy mô phỏng tìm tới khu B để nương tựa, hắn hoàn toàn có năng lực để tìm kiếm vị trí an toàn, trốn trong khoang mô phỏng, dựa vào vượt ải để đổi đồ dùng vượt qua mùa đông.”
Căn cứ theo lời Lưu Pha, năng lực trong trò chơi của người này không tính là quá mạnh, nhưng rất am hiểu về giao tiếp, trước đây không lâu từng tham gia một nhiệm vụ tập thể của liên minh thiên hà, ở đó hắn quen biết người của hai hành tinh bỏ hoang, sau khi trao đổi đã đưa ra kết luận này.
Không khí có chút nặng nề, Thư Thủy Thủy ngồi trên một hòn đá nhỏ ngẩng cái đầu nhỏ nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, sau đó bò lên đầu vai Cổ Lan Cốt, vươn móng vuốt vỗ vỗ đầu anh: “Cốt Cốt đừng sợ, anh có Thủy Thủy nha, Thủy Thủy sẽ bảo vệ anh và cả mọi người nữa.”
Nhóm Dư Tẫn lộ ra biểu cảm cảm động, đây chính là Thủy Thủy của bọn họ, siêu ấm áp.
Cổ Lan Cốt mặt không biểu cảm nói: “Thủy Thủy bảo vệ một mình tôi được rồi, bọn họ đều mạnh hơn tôi, không cần bảo vệ.”
Biểu cảm cảm động đông cứng trên mặt đám người: “…” Bán người máy nói dối ngay cả mắt cũng chớp à?”
Lưu Pha và Lưu Độ nhịn không được nhếch khóe môi, cảm thấy bầu không khí tựa hồ trở nên tốt hơn.
[hết 73]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 73
10.0/10 từ 39 lượt.