Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 45

53@-

Chương 45: bịt tai


Vốn Thư Thủy Thủy định làm cho Cổ Lan Cốt một chiếc áo lông, nhưng không ngờ mùa đông lại tới đột ngột như vậy, cuối cùng Thư Thủy Thủy cũng hiểu vì sao nói rằng tinh cầu Thương Chiến chỉ có hai mùa, mùa hè chuyển sang mùa đông không hề có giai đoạn chuyển tiếp, thế giới từ màu xanh lá cây chỉ cần một đêm là biến thành màu trắng.


Thời gian ngắn như vậy, Thư Thủy Thủy căn bản không có cách nào thu thập đủ lông chim, Thư Thủy Thủy chỉ có thể bắt tay làm từ bộ phận xinh đẹp nhất của Cổ Lan Cốt. Thật ra Thư Thủy Thủy nghĩ rằng nếu không làm được bao tay, mình vùi trong tay Cổ Lan Cốt làm vật giữ ấm cũng không tệ, vừa có thể quang minh chính đại ngủ, vừa có thể làm ấm tay cho thú cưng.


Có điều lo lắng tới chuyện Cổ Lan Cốt cần phải lái xe, làm một chuột vừa mới tự vẽ bằng lái xe không lâu, Thư Thủy Thủy tự nhiên cần phải tuân thủ quy tắc giao thông, trong quá trình lái xe hạn chế những hành vi nguy hiểm như gọi điện thoạt, tuốt chuột này nọ.


Vì thế để bảo vệ tốt tay Cổ Lan Cốt, Thư Thủy Thủy chỉ có thể làm găng tay lông cho anh trước, về phần áo lông thì hiện giờ thật sự có tâm vô lực, nón thì mình có thể nằm trên đầu Cổ Lan Cốt đảm nhiệm vai trò này, Thư Thủy Thủy rất tự tin với lông xù của mình.


Làm một chuột ưu tú ghiền tay, Thư Thủy Thủy đã phát huy thuộc tính ghiền tay của mình tới cực hạn, về phần thêu thùa thì hoàn toàn không thành vấn đề, dù sao thì nguyên liệu mà Thư Thủy Thủy dùng cũng không phải nguyên liệu bình thường. Lại nói tiếp thì nếu bây giờ tiến hành di chuyển thì lều bạt ở bên ngoài cũng cần nhanh chóng hoàn thành, còn phải dành thời gian tạo trận pháp cho chậu hoa nhỏ, gieo hạt những loại cây mình muốn trồng, trong nháy mắt Thư Thủy Thủy cảm thấy mình thực bận rộn.


Thư Thủy Thủy cảm thấy mình thực bận rộn chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ cùng Cổ Lan Cốt dùng gậy đập cầu tuyết, tuy là cho dù Thư Thủy Thủy biết chuyện này có lẽ cũng sẽ không đồng ý, trời mới biết một quả cầu tuyết bay tới, liệu có khi nào Thư Thủy Thủy sẽ không còn tung tích hay không.


Về phần đắp người tuyết, Thư Thủy Thủy nghĩ rằng sau này còn rất nhiều cơ hội. Vì thế chuột nhỏ đứng ở bên ngoài không quá lâu thì quay trở lại phòng ngủ.


Cổ Lan Cốt cũng ra ngoài chuẩn bị cho chuyện di chuyển, mặc dù phần lớn công việc không cần Cổ Lan Cốt nhúng tay, thế nhưng bản thân Cổ Lan Cốt cũng cần di chuyển, tự nhiên không thể không quản gì cả.



Thư Thủy Thủy ngồi trên giường Cổ Lan Cốt, sau đó lôi ra từng vọng lông chim trong linh phủ, lại lấy ra một bó tơ linh tằm và một miếng vải màu trắng, suy nghĩ một hồi thì tìm ra một lọ thuốc nhuộm màu xanh lá cây, dự định nhuộm thành bộ găng tay màu xanh lá.


Từng cọng lông chim nhẹ nhàng chất đống trên giường, lông chim rất mềm mại, đều là những sợi lông tơ mềm nhất trên người loài chim, giữ ấm chắc chắn là không thành vấn đề. Thư Thủy Thủy cố gắng thả nhẹ hô hấp để mấy cọng lông tơ không bị thổi bay, thấy lông chim hơi rối thì còn dùng móng vuốt của mình v**t v* chỉnh lại.


Tất cả chuẩn bị ổn hỏa, chuột ghiền tay đã dựa vào hành vi chiếm tiện nghi của mình mà hiểu rất rõ bàn tay Cổ Lan Cốt, vì thế chuyện số đo găng tay hoàn toàn không thành vấn đề.


Quá trình cắt của Thư Thủy Thủy cũng khá thô bạo, chính là cầm một viên phấn màu xanh lá cây vẽ hình bàn tay trên vải, sau đó cắt thành bốn mảnh giống nhau, sau đó khâu hai mảnh lại rồi bỏ lông vào bên trong, sau khi làm xong hai mảnh thì khâu phần khe hở lại với nhau, một chiếc găng tay lông hoàn thành. Lúc cắt Thư Thủy Thủy không quên kéo giãn một chút, chuột nhỏ dùng móng vuốt của mình cẩn thận đo đạc, tìm ra kích cỡ phù hợp nhất.


Bàn tay còn lại cũng được dựa theo phương pháp này vẽ xong, sau đó lôi ra một cây kéo nhỏ bắt đầu ngồi cạnh miếng vải cẩn thận cắt từng chút một.


Có thể nhìn ra được mặc dù Thư Thủy Thủy không có thiên phú với phương diện khoa học nhưng năng lực thủ công thì rất tốt, dù sao thì Thư Thủy Thủy cũng là chuột tinh thông trận pháp, dùng linh lực bày binh bố trận rất phức tạp cũng có thể nắm giữ, chuyện cắt may nhỏ nhặt này tự nhiên không cần phải nói.


Sau khi cắt xong, Thư Thủy Thủy cuộn tám mảnh vải lại rồi lạch bạch chạy về phía phòng tắm, mở vòi nước ở chậu rửa mặt, xả hơn phân nửa lượng nước rồi nhỏ hai giọt thuốc nhuộm tự nhiên màu xanh lá cây vào.


Trong linh phủ của Thư Thủy Thủy có vài chai thuốc nhuộm mà Thư Bảo cho, nghe nói được luyện ra từ linh thực thiên tài địa bảo, lúc vẽ bùa, luyện khí, luyện đan, chẳng những có công hiệu thay đổi màu ánh sáng, còn có thể điều hòa linh lực, tăng cường xác xuất của bùa, linh khí, linh đan, vật tốt như vậy cho dù là trong thế giới tu chân sẽ bị người ta chạy theo như vịt, thế nhưng trong tay Thư Thủy Thủy lại trở thành thuốc nhuộm màu găng tay cho Cốt Cốt, nhuộm ra màu xanh lá mạ mà Cốt Cốt thích nhất!


Tốc độ nhuộm màu cho vải rất nhanh, chỉ cần vài phút, hơn nữa thay vì nói là nhuộm thì không bằng nói là hấp thu, màu xanh đậm trong chậu rửa mặt dần nhạt đi, cuối cùng biến thành nước trong vắt, mà tấm vải thì đã hoàn toàn hấp thu thuốc nhuộm, biến thành màu xanh lá mạ.


Vớt tám miếng vải màu xanh lá mạ ra, đặt phía dưới thiết bị hong khô tay mà mình chưa từng sử dụng, Thư Thủy Thủy nhanh chóng hong khô tám miếng vải, sau đó ôm số vải vừa nhuộm xong quay trở lại giường, lấy ra một cây kim, xỏ tơ linh tằm, tiến hành khâu hai miếng vải bàn tay lại với nhau.



Tơ linh tằm rất mảnh nhưng tính dẻo dai rất cao, dù sao thì cũng không phải vật bình thường, hơn nữa trong lúc khâu Thư Thủy Thủy còn không quên hòa lẫn trận pháp vào trong.


May xong, Thư Thủy Thủy bắt đầu bỏ lông chim vào, móng vuốt nhỏ nắm một cọng lông chim bỏ vào trong phần gan bàn tay vừa may xong: “Một cọng lông chim, hai vọng lông chim, ba cọng lông chim… một trăm cọng lông chim.”


Bỏ một bên vào xong, tiếp tục bên còn lại: “Một cọng lông chim, hai cọng lông chim, ba cọng lông chim… một trăm cọng lông chim.”


Cứ vậy lặp lại bốn lần, mỗi bên bàn tay đều cẩn thận đếm đủ một trăm cọng lông chim, ngay cả màu sắc lông chim cũng phân chia đồng đều. Thậm chí lúc thêm lông chim vào còn căn cứ theo màu lông khác nhau mà để một lượng linh lực bám vào khác nhau, bên trong bày ra trận pháp phòng ngự trụ cột và trận pháp ổn định nhiệt độ.


Nếu Thư Bảo có ở đây thì nhất định sẽ cảm thán một câu, phương diện trận pháp của Thư Thủy Thủy thật sự là rất có thiên phú. Hiểu một suy ba, không hề cậu nệ công thức cố định đã được học, khía cạnh thông hiểu trận pháp của Thư Thủy Thủy đúng là thiên tài, điều này làm Thư Thủy Thủy có thể thoải mái cải tạo hoàn cảnh xung quanh.


Trải qua Thư Thủy Thủy khâu lại và bỏ thêm lông chim, bốn phần bàn tay được khâu lại, hơn nữa tuyệt đối không tồn tại vấn đề có lông bị lòi ra hay mũi kim bị lệch này nọ. Cẩn thận nhìn thì đường may trông như may bằng máy, đều đặn, xinh đẹp.


Thư Thủy Thủy vươn móng vuốt sờ phần bàn tay được bỏ lông vũ, sau đó tự mình nằm thử ở bên trên, xác định kích cỡ cắt ra có phù hợp hay không. Nằm lên phẩn lòng bàn tay mềm mại, Thư Thủy Thủy ướm thử chiều cao của mình, hẳn là Cổ Lan Cốt đeo vào sẽ không có vấn đề.


Thư Thủy Thủy một lần nữa khâu hai mảnh găng đã nhét lông lại với nhau, như vậy hình thức ban đầu của găng tay đã làm xong!


Giơ một chiếc găng tay đã làm xong, Thư Thủy Thủy vui vẻ lăn tới lăn lui ở trên giường, gấp gáp muốn cầm tay Cổ Lan Cốt thử một chút.


Bên ngoài găng tay trông không có gì lạ, hơn nữa màu sắc kỳ quái cũng khá bắt mắt, nhưng cũng làm người ta cảm thấy thực mềm mại, thực ấm áp.



Tất nhiên là mềm và ấm rồi, ngoại trừ nguyên liệu lông chim, Thư Thủy Thủy dùng toàn là linh vật, không thể nói là vật báu nhưng cũng là vật hiếm thấy. Vải vóc là loại bông mây thượng đẳng bện thành, sợi tơ là tơ linh tằm, phòng cháy không thấm nước, còn thông khí giữ ấm.


Thư Thủy Thủy tự chui vào thử, phát hiện quả thực giữ ấm rất tốt, chuột nhỏ đội găng tay đi trên giường một hồi mà cảm thấy có chút túa mồ hôi.


Hơi nghiêng cơ thể bé xíu nhìn ra ngoài cửa sổ, thời gian vẫn còn rất sớm, Thư Thủy Thủy tiếp tục thêu hai chữ ‘Cốt Cốt’ lên phần trên của găng tay, bên cạnh khe hở còn có hình một quả phỉ đơn giản.


Như vậy cuối cùng cũng đại công cáo thành. Thư Thủy Thủy không ngờ động tác của mình lại nhanh tới vậy, chỉ mất một buổi sáng.


Ngay lúc Thư Thủy Thủy chuẩn bị gấp gáp làm lều vải thì Dư Tẫn đã trở lại, nói cho Thư Thủy Thủy biết là căn cứ cần phải lên đường, lão đại đã đi lái xe rồi, chốc nữa sẽ tới đón, bảo Thư Thủy Thủy mau chóng thu dọn đồ đạc.


Trước khi xoay người rời đi, Dư Tẫn liếc mắt nhìn thấy đôi găng tay bắt mắt: “Ơ? Sao lại là… găng tay xanh biếc?” Thật ra Dư Tẫn muốn hỏi là găng tay sao lại xấu như vậy, có điều lòng cầu sinh nháy mắt làm cậu tỉnh táo, phòng ngủ này chỉ có Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt, kích cỡ rõ ràng không dành cho Thư Thủy Thủy, vì thế nó chắc chắn là của Cổ Lan Cốt.


Thư Thủy Thủy vỗ vỗ cặp găng tay: “Có phải rất đẹp không, khăn tắm muốn không? Sau này Thủy Thủy thu thập được lông chim cũng làm cho khăn tắm một đôi.”


Dư Tẫn xua tay: “Không cần, không cần, không cần làm cho tôi đâu, tôi là người da dày thịt béo, tay không sợ lạnh.”


Thư Thủy Thủy nghe vậy thì liếc nhìn tay Dư Tẫn, sau khi nghiêm túc nhìn chằm chằm một hồi thì gật đầu: “Nói cũng đúng.”


Dư Tẫn suýt chút nữa đã ngã nhào, lúc này tiếng bước chân truyền tới, Dư Tẫn chỉ có thể làm như mình không nghe thấy gì cả: “Lão đại, sao anh về nhanh vậy?”



Dư Tẫn thấy vậy cũng nhanh chóng rời đi. Cổ Lan Cốt vừa vào phòng liền nhìn thấy chuột nhỏ đứng bên cạnh gối đầu, ánh mắt sáng long lanh nhìn mình, Cổ Lan Cốt đi tới gần, móng vuốt nhỏ của Thư Thủy Thủy liền bám vào gối đầu: “Cốt Cốt, tôi có bất ngờ cho anh! Tự anh mở ra xem đi.”


“Bất ngờ gì vậy?” Trải qua hai lần, Cổ Lan Cốt liền biết Thư Thủy Thủy thích giấu quà ở dưới gối, vì thế anh đi thẳng tới giường, sau đó giở gối lên trong ánh mắt trông mong của Thư Thủy Thủy.


Trên giường là hai chiếc găng tay màu xanh biếc đặt song song dưới gối, kiểu dáng không thể nói là đẹp, rất đơn giản, bên trên chỉ có hai chữ Cốt Cốt và họa tiết quả phỉ. Chỉ là màu sắc này… quả nhiên chuột nhỏ rất thích màu xanh lá?


“Cốt Cốt thử xem, tôi làm đó, không vừa thì có thể sửa.” Cục bông lông xù đứng trên giường nhắc nhở.


Cổ Lan Cốt nhếch môi, anh thật sự không nghĩ tới, tuy trước đó Thư Thủy Thủy có nói là muốn tặng găng tay lông, thế nhưng Cổ Lan Cốt không thể nào ngờ được Thư Thủy Thủy ngoại trừ làm ruộng còn biết thêu thùa may vá, chuyện này đúng là khó tưởng tượng: “Cám ơn Thủy Thủy.”


Cầm găng tay lên, thử một cái thì phát hiện kích cỡ hoàn toàn phù hợp, hơn nữa vải vóc có chút co dãn, hoàn mỹ dán vào tay, quan sát gần thì Cổ Lan Cốt phát hiện đường khâu của găng tay quả thực rất hoàn mỹ, Cổ Lan Cốt thật sự không có cách nào tưởng tượng đây là chuột nhỏ khâu lại từng chút một, mũi kim này tựa hồ không phải khâu lên găng tay, mà là khâu lại nhân tích và d*c v*ng đã vỡ thành mảnh vụn của Cổ Lan Cốt: “Rất vừa vặn.”


“Đương nhiên rồi.” Thư Thủy Thủy kiêu ngạo ngẩng cái đầu nhỏ: “Tôi dùng chiều cao của mình để so đó, chắc chắn không lệch được. Đôi găng tay này rất ấm áp, còn có thể thay thế Thủy Thủy giữ ấm tay cho Cốt Cốt, lúc Cốt Cốt ra ngoài hành động thì tôi sẽ làm chiếc nón, bịt tai giúp Cốt Cốt.”


Cổ Lan Cốt nhìn hai đôi chân ngắn cũn của chuột nhỏ, lại suy nghĩ tới khoảng cách từ đầu tới tai mình, nghĩ rằng đây là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành liền nói: “Không sao, tai ta không lạnh.”


Thư Thủy Thủy thực nghiêm túc lắc đầu: “Như vậy sao được, Cổ Lan Cốt không da dày thịt béo không sợ lạnh như khăn tắm, chờ sau này có đủ lông chim, Thủy Thủy sẽ bọc Cốt Cốt lại.”


Cổ Lan Cốt: “…” Lời này nghe sao có chút là lạ ấy nhỉ?


[hết 45]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 45
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...