Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh

Chương 36

67@-

[36] Chuột phi – Tôi Muốn Hai!


****


Cuối cùng, tiểu đội Cổ Lan Cốt vẫn quyết định rời đi, bởi vì một trong số thủ lĩnh của bọn họ, Dư Tẫn, quyết định đi bắt châu chấu! Đúng vậy, bọn họ muốn quay trở lại dãy núi mà Thư Thủy Thủy bắt châu chấu, sau đó ở nơi đồi núi bạt ngàn đó tìm bốn con châu chấu khỏe đẹp nhất.


Người trong tiểu đội sửng sốt, vốn bọn họ vẫn còn xoắn suýt xem có nên đi theo khu B hay không, không ngờ lại được phân công nhiệm vụ như vậy.


Về phần Dư Tẫn, vốn cũng cho rằng mình sẽ bị Cổ Lan Cốt đánh bẹp dúm, kết quả chuột nhỏ vừa khóc vừa kéo ống quần Cổ Lan Cốt: “Đừng đánh Dư Tẫn mà, Dư Tẫn tốt lắm, ví dụ như…”


“Ví dụ như…” Thư Thủy Thủy kẹt, một hồi lâu sau mới chộp lấy con châu chấu ở bên cạnh nhét vào miệng: “Ví dụ như nướng châu chấu cũng… cũng không tệ lắm….” Nói xong, còn khóc nấc một tiếng.


Nhìn Thư Thủy Thủy như vậy, Dư Tẫn cảm động muốn khóc. Mà Cổ Lan Cốt cũng lập tức mềm lòng, dĩ nhiên không phải mềm với Dư Tần, mà là mềm lòng với chuột nhỏ, về phần vì sao anh không ngăn cản Dư Tẫn nướng châu chấu, đó là gì cứ? Không tồn tại. Chỉ có thể nói, Cổ Lan Cốt vốn cũng không ngờ Thư Thủy Thủy giữ bốn con châu chấu kia lại để nuôi.


Tuy tránh khỏi vận mệnh bị dần một trận nhưng Dư Tẫn bị Cổ Lan Cốt yêu cầu tới dãy núi bắt bốn con châu chấu đẹp mắt nhất bồi thường cho Thư Thủy Thủy. Mặc dù Dư Tẫn không có khiếu thẩm mỹ về châu chấu nhưng vẫn không chút do dự tiếp nhận, về phần làm sao phân chia là đẹp hay không đẹp, đương nhiên là có thể bắt bao nhiêu thì bắt bấy nhiêu rồi, bắt về cho Thư Thủy Thủy tự mình chọn.


Cho nên khi tiểu đội Cổ Lan Cốt dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị rời đi, tiểu đội khu B trốn trong lồng năng lượng cũng đầy ngơ ngác. Bọn họ tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, thật không ngờ mình lại được bốn con châu chấu cứu mạng!


Lưu Độ nhìn tiểu đội Cổ Lan Cốt lục đục dọn đồ chuẩn bị rời đi, cảm thấy có khả năng mình đang nằm mơ, nó mở đầu một cách cực kỳ đáng sợ nhưng lại có cái kết không chân thật chút nào.


“Thủy Thủy an tâm, tôi nhất định sẽ tìm được bốn con châu chấu khỏe đẹp nhất!” Dư Tẫn đảo quanh chuột nhỏ, biểu thị quyết tâm của mình.


Lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy vẫn còn cụp thấp, không hăng hái cho lắm, dù sao thì địa điểm lý tưởng nhất chính là long phong trùy kia, vì thế châu chấu tốt nhất cũng ở gần đó, mà khu đó cơ bản đã bị Thư Thủy Thủy quét sạch một lần rồi.



Thấy nhóm tiểu đội Cổ Lan Cốt thật sự muốn đi, Lưu Độ ở trong lồng năng lượng ngược lại có chút đứng ngồi trong yên: “Nè nè người anh em, mấy ông cứ vậy bỏ đi hả? !”


Dư Tẫn đang thu dọn đồ đạc: “Không đi lẽ nào chờ châu chấu tự mình đưa tới cửa?”


Lưu Độ cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, sớm biết vậy mình mở lồng năng lượng làm cái quái gì chứ, thiết bị bảo mệnh này chỉ có thể dùng một lần duy nhất, dùng rồi thì coi như mất, quý giá đến như vậy nhưng bây giờ chỉ có cảm giác thực uổng phí.


Lúc hai tiểu đội chuẩn bị tạm biệt, đột nhiên bầu trời xẹt qua một bóng ma, mọi người ngẩng đầu nhìn bóng dáng hình tròn di chuyển trên mặt đất lập tức theo phản xạ có điều kiện đồng loạt ngẩng đầu.


“Máy mô phỏng! ! !” Không biết là âm thanh của ai, gào tới rách cả giọng.


Thời gian máy mô phỏng đưa tới không tập trung vào một ngày, cho nên hôm nay đồng dạng cũng là ngày đưa máy mô phỏng! Ánh mắt mọi người vô thức di động theo nó.


Giữa trưa mới qua không lâu, mặt trời chói chang làm mọi người không thể mở to mắt, nhưng không có ai nguyện ý nhắm mắt mấy giây. Tất cả mọi người đều đang dự đoán vị trí rơi xuống của máy mô phỏng, dù sao thì Cổ Lan Cốt đang ở đây, bọn họ căn bản không dám ùa tới chém giết, hơn nữa cho dù cướp được thì cũng không giữ được.


Thư Thủy Thủy đang ngồi trên một tảng đá nhỏ đau lòng đột nhiên cảm giác ánh mặt trời trên đỉnh đầu bị che đi liền đứng dậy, lạch bạch đi hai bước, đổi một tảng đá khác tiếp tục ngồi vào chỗ của mình.


Nhưng ngồi xuống không bao lâu thì bóng ma kia lại phủ tới, chuột nhỏ tức giận nhảy dựng trên tảng đá, tức giận ngẩng cái đầu nhỏ lên thì nhìn thấy chiếc dù quen thuộc, lập tức xù lông: “Sao lại là mày nữa!”


Mọi người: “…” Ghét bỏ trong giọng nói cũng đâu cần chân thực đến vậy!


Nhưng không quản Thư Thủy Thủy ghét bỏ thế nào, chiếc dù kia cũng chậm rãi rớt xuống, hơn nữa còn chân chính rơi đúng vào mặt Thư Thủy Thủy, Thư Thủy Thủy một lần nữa bị dù đập vào mặt.


Chuột nhỏ tức giận tới mức sắp phình thành cá nóc luôn rồi, nhưng mà Thư Thủy Thủy khẽ giật giật cái mũi nhỏ, nó ngửi thấy mùi vị quen thuộc ở trong gió, có vị ngọt của khoai lang, linh lực yếu ớt cùng hương cỏ xanh của cỏ vòi rồng, Thư Thủy Thủy hiểu ra, hóa ra là cỏ vòi rồng đưa tới!


Thư Thủy Thủy thuần thục quấn dù lại, nhất thời quên mất chuyện châu chấu, ôm dù vui vẻ lạch bạch chạy tới trước mặt Cổ Lan Cốt: “Cốt Cốt xem nè! Đây là quà của người bạn tôi mới quen hôm qua đó, lều của anh lại có thêm một mảnh rồi.”



Mọi người? ? ?


Cổ Lan Cốt cũng nghe không hiểu.


Bạn gì mà có năng lực khống chế điểm hạ cánh của máy mô phỏng? Điều này hiển nhiên không có khả năng. Mọi người còn không kịp suy nghĩ lời này có ý gì thì trên trời lại có một bóng ma bồng bồng bềnh bềnh từng chút tiến tới gần.


Người khu B suýt chút nữa đã quỳ rạp rồi! Đây là thao tác gì vậy?


Trong ánh mắt khó tin của mọi người, một chiếc dù nữa một lần nữa vững vàng rơi xuống trước mặt Thư Thủy Thủy.


Trong tiểu đội khu B, có người lặng lẽ kề tai nhau thì thầm: “Anh Độ, anh nói coi có phải tiểu đội bọn họ ẩn giấu cao thủ gì không?” Bằng không… làm sao giải thích được hiện tượng hai dù cùng rơi tới một điểm chứ. Phải biết số máy được thả tới khu vực này năm nay, bảy tám phần đang nằm trong tay bọn họ.


Lưu Độ cũng không đoán được tình huống trước mắt là gì. Chẳng lẽ tiểu đội Cổ Lan Cốt ẩn giấu người lợi hại hơn cả Trình Khuyết? Chẳng lẽ bọn họ có thể dự đoán được điểm hạ cánh của máy mô phỏng, thậm chí có thể thay đổi điểm hạ cánh của nó? Phỏng đoán này quả thực có chút thái quá, không lẽ là Cổ Lan Cốt? Nhưng nếu Cổ Lan Cốt muốn máy mô phỏng thì sớm đã trực tiếp cướp đi rồi, việc gì phải lao lực như vậy chứ.


Người trong tiểu đội Cổ Lan Cốt vốn không tình nguyện làm công việc bắt châu chấu này cho lắm, nhưng giờ phút này, tất cả đều im lặng, không ai có các nào giải thích tình huống hiện tại.


Thư Thủy Thủy rất vui vẻ khi nhận được quà của bạn mình gửi tới, cỏ vòi rồng trời sinh có năng lực tương tác với gió rất mạnh, cộng thêm nhiều năm nay vẫn luôn cướp đoạt linh lực ở xung quanh, sớm đã thuần thục nắm giữ năng lực điều khiển gió.


Không chỉ tiểu đội Cổ Lan Cốt, người của tiểu đội khu B cũng đang trông mong nhìn hai chiếc máy mô phỏng bị Thư Thủy Thủy chất ở dưới đất đang tỏa ra ánh sáng xanh đầy khí chất thần bí tao nhã.


Lưu Độ nhìn Thư Thủy Thủy chăm chú quấn vải dù, đột nhiên nhanh trí nỏi: “Thư Thủy Thủy chuột nhỏ, chào nhóc, có thể bán hai chiếc máy mô phỏng kia cho tôi không? Giá cả dễ thương lượng.”


Tiểu đội khu B ở trong lồng năng lượng lập tức lộ ra ánh mắt đầy kính nể vs Lưu Độ, đúng vậy, theo tình huống trước mắt thì Cổ Lan Cốt không can thiệp quá nhiều tới hành vi của con chuột biến dị kia, nếu tự con chuột muốn bán, Dư Tẫn vừa mới gây họa sẽ không dám ngăn cản, xác xuất giao dịch thành công là rất cao!


Ánh mắt tiểu đội Cổ Lan Cốt, đặc biệt là Dư Tẫn giống như muốn giết người chiếu về phía Lưu Độ. Dư Tẫn đang định mở miệng mắng người thì nhìn thấy lỗ tai của chuột nhỏ run lên tựa hồ rất hài lòng thì lập tức nghẹn lời.



Lưu Độ: “…”


Tiểu đội khu B: “…”


Tiểu đội Cổ Lan Cốt: “…”


Dư Tẫn nhịn không được bật người: “Ha ha ha, Thủy Thủy, bọn họ nghèo lắm, một con cũng không có.”


“Ai nói chứ hả? Tôi có một con nè!” Vẻ mặt Lưu Độ co quắp hai cái, từ phí sau lôi ra một con châu chấu, hiển nhiên là bé châu chấu này không kịp trốn chạy khi lồng năng lượng bị mở ra.


Dư Tẫn nghẹn, nhưng rất nhanh đã tiếp tục khinh bỉ: “Có một con thì có ích lợi gì chứ, chẳng lẽ ông muốn dùng một con châu chấu để đổi một chiếc máy mô phỏng….”


Dư Tẫn còn chưa dứt lời, chuột nhỏ đã bạch lạch chầm chậm chạy tới bên cạnh lồng năng lượng, nghiêm túc nhón cái cẳng chân ngắn cũn của mình, cả con chuột đều dựa vào lồng năng lượng, cố nhìn rõ con châu chấu kia.


Lưu Độ không ngờ Thư Thủy Thủy có phản ứng như vậy, trước đó buổi trưa thấy Thư Thủy Thủy nướng châu chấu, tuy không ngửi được mùi vị nhưng không biết vì sao lại thèm nhỏ dãi, vì thế mới thuận tay túm một con nhưng không đến mức không biết xấu hổ thực sự đốt lửa nướng, không ngờ giữ lại lại có tác dụng.


Nắm con châu chấu, Lưu Độ cũng đi tới mép lồng năng lượng, để châu chấu sát lồng để Thư Thủy Thủy nhìn rõ. Chuột nhỏ ở bên ngoài lồng năng lượng dùng móng vuốt nhỏ gãi gãi đầu mình, hướng dẫn: “Đừng có bóp chân nó, dễ bị tàn tật lắm.” Nói xong chuột nhỏ vươn móng vuốt nhỏ, nghiêm túc chỉ Lưu Độ nên nắm ở vị trí nào.


Lưu Độ cũng vô thức nghiêm túc học hỏi, sau khi làm xong, Lưu Độ lấy lại tinh thần, không rõ vì sao vừa nãy mình lại nghe lời như vậy.


Chuột nhỏ nhìn châu chấu xong thì hài lòng gật cái đầu nhỏ: “Ngoại hình không tệ, vóc người cũng tốt, tốt lắm, đổi nha.”


“Cái… cái gì!” Dư Tẫn suýt chút nữa đã bị chính nước miếng của mình nghẹn chết, biểu cảm như gặp quỷ.


Lưu Độ cũng giật mình, suýt chút nữa đã buông tay để châu chấu chạy mất, làm chuột nhỏ ở bên ngoài lồng năng lượng gọi tới gọi lui: “Cẩn thận một chút! Sắp chạy rồi!”



Lưu Độ vội vàng hoàn hồn, thật cẩn thận nắm châu chấu, giống như thứ mình đang nắm trong tay không phải châu chấu mà là một cái máy mô phỏng dễ bể. Lưu Độ cảm thấy tim mình vô thức đập thình thịch: “Nhóc nói thật à? Dùng con châu chấu này để đổi?”


Đừng nói Dư Tẫn, ngay cả bản thân Lưu Độ cũng không thể tin nổi, người khu B lại càng cảnh giác hơn, chẳng lẽ đây là mưu kế của con chuột này? Lừa bọn họ mở lồng năng lượng rồi một lưới bắt hết?


Thư Thủy Thủy nghiêm túc gật cái đầu nhỏ: “Đúng vậy! Tuy con châu chấu này không tốt bằng bốn con kia nhưng cũng rất hiếm thấy.”


Dư Tẫn rốt cuộc nhịn không nổi nữa, xông tới: “Thủy Thủy, nhóc không hiểu máy mô phỏng là gì, cũng không biết giá trị của nó.”


Lưu Độ đang mừng rỡ như điên ở trong lồng năng lượng cũng bình tĩnh lại, ý thức được hành vi dùng một con châu chấu đổi máy mô phỏng quá điên cuồng nên cũng không lên tiếng.


Dư Tẫn cố gắng giải thích tầm quan trọng của máy mô phỏng, từ công năng cho đến số lượng, đến cả tình thế của Tinh cầu Thương Chiến hiện giờ: “Bây giờ Thủy Thủy đã hiểu chưa? Máy mô phỏng tượng trưng cho sinh mệnh, tượng trưng cho hi vọng sống sót, nó là vô giá.”


Thư Thủy Thủy nhìn hai cái máy mô phỏng vừa rớt xuống, hóa ra những thứ mình lấy chỗ cỏ vòi rồng có giá trị vô giá như vậy, chốc nữa quay về dãy núi phải đưa thêm xíu linh thạch mới được, nó không phải chuột thích chiếm tiện nghi của người khác.


Dư Tẫn đưa ngón tay chọt chọt cái bụng nhỏ của Thư Thủy Thủy: “Thủy Thủy, nghe hiểu không?”


Thư Thủy Thủy lạch bạch nhích đi, né tránh ngón tay của Dư Tẫn: “Nghe hiểu nha.”


Dư Tẫn lộ ra biểu cảm vui mừng.


Thư Thủy Thủy xoay người lại, lạch bạch lạch bạch chạy tới ôm một cái máy mô phỏng, sau đó lạch bạch một lần nữa chạy tới trước lồng năng lượng: “Tới nha, đổi châu chấu! Nhưng lần này, tôi muốn hai!”


Dư Tẫn suýt chút nữa đã ngã sấp xuống, cảm giác mình bị lãng tai.


Lưu Độ cũng có cảm giác tương tự.


[end 36]


Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh Story Chương 36
10.0/10 từ 39 lượt.
loading...