Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 159
44@-
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 159: Hấp Cách Thủy
Châu chấu ở Thủy Tinh Cung là một sự tồn tại thần kỳ, cho dù bọn họ không thiếu đồ ăn và thịt, thành viên Thủy Tinh Cung vẫn lấy việc có một bãi cỏ châu chấu làm vinh dự. Sau đó thỉnh thoảng chọn một hai con ra nhắm nháp, dường như đó mới là cảnh giới cao nhất của cuộc sống.
Những người đến sau cảm thấy khó hiểu với hành vi kỳ lạ này, đồng thời cũng nhịn không được nghĩ, nếu có cơ hội mình cũng phải đổi một bãi cỏ mini, thử xem châu chấu nuôi ra có gì khác biệt.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt, tuyết đọng bên ngoài đại trận bảo vệ đã tích tụ đến đầu gối. Nhìn từ xa, phần lớn dãy núi Thương Vực đều bị tuyết trắng bao phủ, thỉnh thoảng lộ ra một chút màu xanh lá của cây cối cũng thực ảm đạm.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi tinh cầu Thương Chiến đã thay đổi hoàn toàn, từ nóng bức khó chịu biến thành tuyết trắng xóa, gió lạnh thấu xương.
Màu trắng quen thuộc phủ lên mặt đất, Thư Thư Thủy Thủy cảm thấy, đây giống như lớp kem dưỡng ẩm dễ nhũ hóa, không vón cục, dễ hấp thu được ban xuống vì đất đai khô cằn quá lâu.
Suy nghĩ đi lạc hướng, tối hôm đó Thư Thủy Thủy vui vẻ đắp mặt nạ dưỡng sa, xét đến kích thước của mặt nạ giấy, Thư Thủy Thủy trực tiếp biến thành hình chuột, định làm mặt nạ toàn thân. Thậm chí còn chuẩn bị một tấm cho Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt dùng bùa hóa hình được Thư Thủy Thủy cuộn vào trong mặt nạ giấy, Cổ Lan Cốt nhấc chân, trông như một con sâu.
Thư Thủy Thủy hoàn toàn không để ý, vừa cuộn Cổ Lan Cốt vừa giải thích: “Nghe nói mặt nạ này đắt lắm đó, là Thư Bảo mua, có thể hơi mát một chút nhưng Cốt Cốt đừng sợ, Thủy Thủy đã chuẩn bị sẵn rồi!”
Cổ Lan Cốt nghe xong, trong đầu chỉ đọng lại hai chữ rất đắt, suy nghĩ xem mình đắp mặt nạ này thì phải bù bao nhiêu khoai lang.
Chưa kịp nghĩ kỹ thì Thư Thủy Thủy đã vác Cổ Lan Cốt đang cuộn trong mặt nạ giấy chạy một mạch, sau đó đặt Cổ Lan Cốt vào một cái xửng tre! Khoảnh khắc đó, Cổ Lan Cốt suýt chút nữa đã nghĩ rằng mình sắp bị ăn thịt, nhưng bên dưới đầu là một chiếc khăn tay mềm mại gấp lại thành chiếc gối nhỏ.
Thư Thủy Thủy đặt Cổ Lan Cốt xong, chính mình cũng lật người trèo vào xửng, sau đó tự cuộn mặt nạ giấy cho mình: “Cái xửng này là Thủy Thủy mượn của nhà bếp. Thủy Thủy cũng khống chế nhiệt độ thích hợp của ngọn lửa bên dưới rồi, sẽ không quá nóng, nhiệt độ vừa đủ để xông hơi. Mùa đông thích hợp nhất là hấp, hơn nữa Thủy Thủy nói cho Cốt Cốt nghe, tầng dưới cùng của xửng đặt cánh hoa, đảm bảo hấp xong sẽ thơm cực kỳ luôn.”
Cổ Lan Cốt đang cố gắng rút hai tay của mình, nghe vậy liền nhích về phía Thư Thủy Thủy: “Ừm, xông hơi có lợi cho tuần hoàn máu và sức khỏe.” Chỉ là anh chưa từng xông hơi trong xửng hấp bao giờ, có hơi mới lạ.
Xông hơi thoải mái ấm áp khiến người ta sung sướng, tuy dụng cụ hơi kỳ lạ nhưng đến cuối cùng, hai chiếc bánh tươi mới ra lò đủ để chứng minh hai người đã xông hơi thoải mái đến mức nào.
Cổ Lan Cốt rất thích hoạt động giải trí xông hơi này, nhịn được chạy đi rải cơm chó khoe khoang với người khác, kết quả ngày hôm sau, trong nhà tập trung một đám người chuẩn bị xông hơi, mỗi người cầm một lá bùa hóa hình, chỉ chờ lên nồi hấp.
Lúc đặt mọi người vào xửng hấp, Thư Thủy Thủy cảm khái có cảm giác thành tựu như đang bày món ăn.
Dư Tẫn quấn khăn tắm, tay bưng dĩa trái cây mini, bên trên là món salad trái cây được cắt gọt cẩn thận, vui thích miễn bàn. Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, yên lặng trải nghiệm khoảng thời gian an nhàn ngắn ngủi này.
Tuy việc kinh doanh tạm thời bị ảnh hưởng nhưng danh tiếng của Thủy Tinh Cung đã nhanh chóng lan rộng theo sự kiện cải tạo máy mô phỏng. Có rất nhiều người ở quá xa, không thể đến kịp trước quý đóng băng năm nay bắt đầu chuẩn bị cho năm sau.
Theo sự xuất hiện của quý đóng băng, bầu trời bên ngoài một lần nữa phủ lên một tầng mây đen, gió lạnh gào thét, đôi khi có thể thổi gãy cây cối. Nhưng những điều này đều không ảnh hưởng tới bên trong đại trận bảo vệ, vô số căn cứ sinh sống ở dãy núi Thương Vực đã trải qua mùa đông ấm áp và an tâm nhất kể từ khi tiến vào tinh cầu Thương Chiến. Nhiều lúc, bọn họ nghi ngờ rằng mình đang nằm mơ nên mới không cảm nhận được giá lạnh và đói khát.
Nhưng người được hưởng lợi ở dãy núi Thương Vực không chỉ có con người, mà còn có vô số động thực vật, đặc biệt là những sinh vật biến dị đã khai mở linh trí, so với việc núi non bị tuyết bao phủ năm ngoái, sự khác biệt thật sự quá lớn. May mắn là sinh vật biến dị không cam chịu sự an nhàn, chúng theo bản năng theo đuổi sự mạnh mẽ, với sự giúp đỡ của thiết bị khế ước, cộng thêm sự giải thích của Thư Thủy Thủy, thực lực của nhóm sinh vật biến dị trong mùa đông này đã có sự tiến bộ vượt bậc về chất.
Khi trận bão tuyết đầu tiên ập đến, mọi người biết rằng trong vòng ba tháng tới, bọn họ không thể rời khỏi đại trận bảo vệ này. Thay vào đó, bọn họ tập trung xây dựng nội bộ và chinh phục máy mô phỏng.
Sau này đơn xin gia nhập Thủy Tinh Cung chủ yếu là dân du cư, phần lớn bọn họ nắm giữ tài nguyên máy mô phỏng, hơn nữa có kinh nghiệm chinh phục phó bản phong phú. Sau khi bàn bạc, Nam Ca và Lưu Pha đã tiến hành phân nhóm hợp lý cho những người này, sau đó quy mô hóa, chính quy hóa bắt đầu bồi dưỡng đội chinh phục máy mô phỏng.
Thư Thủy Thủy phát hiện mình béo lên 20g thì hài lòng gật đầu, biểu thị lượng mỡ dự trữ đã gần đủ, có thể bắt đầu ngủ đông. Cậu hai chiếc máy mô phỏng trong phòng, cùng Cổ Lan Cốt nằm vào.
Đương nhiên, trước khi tiến vào giấc ngủ đông, Thư Thủy Thủy còn lấy ra năm mươi máy mô phỏng mới tinh từ linh phủ đưa cho Nam Ca, đồng thời vỗ vai Nam Ca nói: “Tiểu Ca Ca cứ yên tâm mạnh dạn dùng, không đủ thì vẫn còn.”
Khí chất đại gia ập thẳng vào mặt, Nam Ca nhìn đống máy mô phỏng trước mặt, cảm thấy mình chẳng khác nào câu thành ngữ ‘một người ôm đùi, gà chó thăng thiên’. Nhưng cảm giác này không tệ chút nào, anh thích nhìn dáng vẻ phô trương giàu có không chút e dè của Thư Thủy Thủy.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp Thủy Tinh Cung, tuy đá năng lượng và điểm trồng trọt cần để trao đổi cao đến dọa người, nhưng điều này không thể cản trở sự kích động và nhiệt tình của bọn họ.
Không chỉ vậy, việc trao đổi máy mô phỏng cũng được mở ra cho bên ngoài, nhưng số lượng có hạn, hơn nữa tài nguyên trao đổi còn cao hơn. Nhưng điều này vẫn khiến rất nhiều căn cứ lớn nghe tiếng mà đến, dù sao tài nguyên đơn lẻ có hạn, căn cứ lại có ưu thế tài nguyên. Cho nên cùng ngày tin tức được công bố, ba chiếc máy mô phỏng bán ra cho bên ngoài đã bị tiêu thụ hết.
Những căn cứ không đổi được tuy rất tiếc nuối nhưng cũng biết loại cơ hội này rất khó có. Nhưng cũng không thể cứ thế tay không trở về, bọn họ dùng đá năng lượng đổi một lượng lớn cây giống và hạt giống linh mộc, định thừa dịp mùa đông này tích lũy một lượng lớn điểm trồng trọt.
Bọn họ đã nhìn ra, đá năng lượng thì ai cũng có, nhưng điểm trồng trọt lại phải dựa vào phủ xanh để tích lũy. Hơn nữa bản thân bọn họ là những người được hưởng lợi từ việc phủ xanh, cũng rất vui vẻ tích cực đi trồng cây.
Bởi vì đang là quý đóng băng, hạt giống và cây giống mà Thủy Tinh Cung bán ra cho bên ngoài đều là thực vật chịu lạnh, mùa đông cũng có thể sinh trưởng. Khi được các căn cứ lớn đổi về trồng, sau khi trưởng thành đến một kích cỡ nhất định, Thủy Tinh Cung sẽ phái người đến nghiệm thu, căn cứ vào tỷ lệ sống sót của linh mộc để thống kê điểm trồng trọt.
Phương pháp này cũng áp dụng cho các căn cứ bên ngoài dãy núi Thương Vực, các căn cứ lớn đến kéo dài hạn sử dụng của máy mô phỏng trước đó, sau khi ý thức được tầm quan trọng của điểm trồng trọt cũng đổi một lượng lớn hạt giống và cây giống linh mộc. Định mang về trồng ở gần căn cứ của mình, tiến hành thử nghiệm, xác định linh mộc có khả năng cải thiện môi trường thì sẽ trồng trên diện rộng.
Nhưng ở các căn cứ bên ngoài dãy núi Thương Vực, phải tới năm sau thì đội nghiệm thu của Thủy Tinh Cung mới có thể đi kiểm tra tỷ lệ sống sót của linh mộc, vừa hay cũng để các căn cứ lớn có thời gian thử nghiệm. Hơn nữa bọn họ đều ôm một hy vọng, nếu có thể xây dựng căn cứ của mình như dãy núi Thương Vực, có thể mời người của Thủy Tinh Cung thiết lập đại trận bảo vệ, từ đó không bị ảnh hưởng bởi mùa đông lạnh giá nữa.
Ý tưởng này đã ăn sâu vào lòng phần lớn căn cứ, chỉ là xét thấy Thủy Tinh Cung vừa mới đến, hai bên vẫn chưa thân quen, ngại hỏi thẳng. Dù sao đại trận bảo vệ này thoạt nhìn không hề đơn giản, hẳn là bí mật của Thủy Tinh Cung.
Về phần đại trận bảo vệ, nếu linh mộc đạt đến quy mô nhất định sẽ hình thành một hệ sinh thái tự nhiên, có khả năng chống lại môi trường khắc nghiệt nhất định. Hơn nữa nếu nồng độ linh lực cho phép, Thư Thủy Thủy cũng không keo kiệt giúp đỡ xây dựng đại trận bảo vệ. Đương nhiên là phải trả tiền, với tư cách là một con chuột nuôi gia đình, Thư Thủy Thủy rất có giác ngộ kiếm tiền.
Tháng thứ hai của quý đóng băng, đội tuần tra nhặt được một người ở gần đại trận bảo vệ, khi nhìn rõ diện mạo của người đó, đội tuần tra kinh hãi nhanh chóng chạy về Thủy Tinh Cung báo cáo: “Lại phát hiện một Mang Nha! Hắn bị đông cứng ở bên ngoài, bị tôi trói ở rìa đại trận bảo vệ.”
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn qua, Mang Nha? Không, Mang Nha sẽ không tự chui đầu vào rọ vào lúc này, chẳng lẽ là Khanh Mộng Tinh thật sao?
Thật lòng mà nói, chuyện Mang Nha lần trước đã k*ch th*ch bọn họ không nhỏ, thậm chí sẽ theo bản năng sợ hãi với gương mặt giống Mang Nha. Ấn tượng mà Mang Nha để lại quá sâu sắc, một người đàn ông điên cuồng như vậy thật sự nổi bật ở tinh cầu Thương Chiến này.
Rất nhanh sau đó, ‘Mang Nha’ mới được đưa về Thủy Tinh Cung, hắn vẫn trong trạng thái hôn mê, cả người bị đông cứng như đội viên tuần tra nói.
Sau một tiếng và một ly nước ấm, ‘Mang Nha’ cuối cùng cũng tỉnh lại, tỏ ra kinh ngạc đối với môi trường xung quanh, sau đó bình tĩnh hỏi tình cảnh của mình, cũng như tên của mọi người.
Chỉ là lúc hắn tự giới thiệu tên của mình, biểu cảm của mọi người đều khá vi diệu. Khanh Mộng Tinh à? Gần đây cứ nghe thấy cái tên này là khó chịu.
Đặc biệt là những người biết sự thật về chuyện nhân bản, không thể xác định Khanh Mộng Tinh này có phải do người khác giả mạo hay không, dù sao thông qua sửa đổi ký ức, hắn có thể dễ dàng trốn thoát bài kiểm tra nói dối. Nói cách khác, chỉ cần Mang Nha nguyện ý, hắn sẽ có vô số thế thân hoàn hảo.
[hết 159]
Châu chấu ở Thủy Tinh Cung là một sự tồn tại thần kỳ, cho dù bọn họ không thiếu đồ ăn và thịt, thành viên Thủy Tinh Cung vẫn lấy việc có một bãi cỏ châu chấu làm vinh dự. Sau đó thỉnh thoảng chọn một hai con ra nhắm nháp, dường như đó mới là cảnh giới cao nhất của cuộc sống.
Những người đến sau cảm thấy khó hiểu với hành vi kỳ lạ này, đồng thời cũng nhịn không được nghĩ, nếu có cơ hội mình cũng phải đổi một bãi cỏ mini, thử xem châu chấu nuôi ra có gì khác biệt.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt, tuyết đọng bên ngoài đại trận bảo vệ đã tích tụ đến đầu gối. Nhìn từ xa, phần lớn dãy núi Thương Vực đều bị tuyết trắng bao phủ, thỉnh thoảng lộ ra một chút màu xanh lá của cây cối cũng thực ảm đạm.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi tinh cầu Thương Chiến đã thay đổi hoàn toàn, từ nóng bức khó chịu biến thành tuyết trắng xóa, gió lạnh thấu xương.
Màu trắng quen thuộc phủ lên mặt đất, Thư Thư Thủy Thủy cảm thấy, đây giống như lớp kem dưỡng ẩm dễ nhũ hóa, không vón cục, dễ hấp thu được ban xuống vì đất đai khô cằn quá lâu.
Suy nghĩ đi lạc hướng, tối hôm đó Thư Thủy Thủy vui vẻ đắp mặt nạ dưỡng sa, xét đến kích thước của mặt nạ giấy, Thư Thủy Thủy trực tiếp biến thành hình chuột, định làm mặt nạ toàn thân. Thậm chí còn chuẩn bị một tấm cho Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt dùng bùa hóa hình được Thư Thủy Thủy cuộn vào trong mặt nạ giấy, Cổ Lan Cốt nhấc chân, trông như một con sâu.
Thư Thủy Thủy hoàn toàn không để ý, vừa cuộn Cổ Lan Cốt vừa giải thích: “Nghe nói mặt nạ này đắt lắm đó, là Thư Bảo mua, có thể hơi mát một chút nhưng Cốt Cốt đừng sợ, Thủy Thủy đã chuẩn bị sẵn rồi!”
Cổ Lan Cốt nghe xong, trong đầu chỉ đọng lại hai chữ rất đắt, suy nghĩ xem mình đắp mặt nạ này thì phải bù bao nhiêu khoai lang.
Chưa kịp nghĩ kỹ thì Thư Thủy Thủy đã vác Cổ Lan Cốt đang cuộn trong mặt nạ giấy chạy một mạch, sau đó đặt Cổ Lan Cốt vào một cái xửng tre! Khoảnh khắc đó, Cổ Lan Cốt suýt chút nữa đã nghĩ rằng mình sắp bị ăn thịt, nhưng bên dưới đầu là một chiếc khăn tay mềm mại gấp lại thành chiếc gối nhỏ.
Thư Thủy Thủy đặt Cổ Lan Cốt xong, chính mình cũng lật người trèo vào xửng, sau đó tự cuộn mặt nạ giấy cho mình: “Cái xửng này là Thủy Thủy mượn của nhà bếp. Thủy Thủy cũng khống chế nhiệt độ thích hợp của ngọn lửa bên dưới rồi, sẽ không quá nóng, nhiệt độ vừa đủ để xông hơi. Mùa đông thích hợp nhất là hấp, hơn nữa Thủy Thủy nói cho Cốt Cốt nghe, tầng dưới cùng của xửng đặt cánh hoa, đảm bảo hấp xong sẽ thơm cực kỳ luôn.”
Cổ Lan Cốt đang cố gắng rút hai tay của mình, nghe vậy liền nhích về phía Thư Thủy Thủy: “Ừm, xông hơi có lợi cho tuần hoàn máu và sức khỏe.” Chỉ là anh chưa từng xông hơi trong xửng hấp bao giờ, có hơi mới lạ.
Xông hơi thoải mái ấm áp khiến người ta sung sướng, tuy dụng cụ hơi kỳ lạ nhưng đến cuối cùng, hai chiếc bánh tươi mới ra lò đủ để chứng minh hai người đã xông hơi thoải mái đến mức nào.
Cổ Lan Cốt rất thích hoạt động giải trí xông hơi này, nhịn được chạy đi rải cơm chó khoe khoang với người khác, kết quả ngày hôm sau, trong nhà tập trung một đám người chuẩn bị xông hơi, mỗi người cầm một lá bùa hóa hình, chỉ chờ lên nồi hấp.
Lúc đặt mọi người vào xửng hấp, Thư Thủy Thủy cảm khái có cảm giác thành tựu như đang bày món ăn.
Dư Tẫn quấn khăn tắm, tay bưng dĩa trái cây mini, bên trên là món salad trái cây được cắt gọt cẩn thận, vui thích miễn bàn. Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, yên lặng trải nghiệm khoảng thời gian an nhàn ngắn ngủi này.
Tuy việc kinh doanh tạm thời bị ảnh hưởng nhưng danh tiếng của Thủy Tinh Cung đã nhanh chóng lan rộng theo sự kiện cải tạo máy mô phỏng. Có rất nhiều người ở quá xa, không thể đến kịp trước quý đóng băng năm nay bắt đầu chuẩn bị cho năm sau.
Theo sự xuất hiện của quý đóng băng, bầu trời bên ngoài một lần nữa phủ lên một tầng mây đen, gió lạnh gào thét, đôi khi có thể thổi gãy cây cối. Nhưng những điều này đều không ảnh hưởng tới bên trong đại trận bảo vệ, vô số căn cứ sinh sống ở dãy núi Thương Vực đã trải qua mùa đông ấm áp và an tâm nhất kể từ khi tiến vào tinh cầu Thương Chiến. Nhiều lúc, bọn họ nghi ngờ rằng mình đang nằm mơ nên mới không cảm nhận được giá lạnh và đói khát.
Nhưng người được hưởng lợi ở dãy núi Thương Vực không chỉ có con người, mà còn có vô số động thực vật, đặc biệt là những sinh vật biến dị đã khai mở linh trí, so với việc núi non bị tuyết bao phủ năm ngoái, sự khác biệt thật sự quá lớn. May mắn là sinh vật biến dị không cam chịu sự an nhàn, chúng theo bản năng theo đuổi sự mạnh mẽ, với sự giúp đỡ của thiết bị khế ước, cộng thêm sự giải thích của Thư Thủy Thủy, thực lực của nhóm sinh vật biến dị trong mùa đông này đã có sự tiến bộ vượt bậc về chất.
Khi trận bão tuyết đầu tiên ập đến, mọi người biết rằng trong vòng ba tháng tới, bọn họ không thể rời khỏi đại trận bảo vệ này. Thay vào đó, bọn họ tập trung xây dựng nội bộ và chinh phục máy mô phỏng.
Sau này đơn xin gia nhập Thủy Tinh Cung chủ yếu là dân du cư, phần lớn bọn họ nắm giữ tài nguyên máy mô phỏng, hơn nữa có kinh nghiệm chinh phục phó bản phong phú. Sau khi bàn bạc, Nam Ca và Lưu Pha đã tiến hành phân nhóm hợp lý cho những người này, sau đó quy mô hóa, chính quy hóa bắt đầu bồi dưỡng đội chinh phục máy mô phỏng.
Thư Thủy Thủy phát hiện mình béo lên 20g thì hài lòng gật đầu, biểu thị lượng mỡ dự trữ đã gần đủ, có thể bắt đầu ngủ đông. Cậu hai chiếc máy mô phỏng trong phòng, cùng Cổ Lan Cốt nằm vào.
Đương nhiên, trước khi tiến vào giấc ngủ đông, Thư Thủy Thủy còn lấy ra năm mươi máy mô phỏng mới tinh từ linh phủ đưa cho Nam Ca, đồng thời vỗ vai Nam Ca nói: “Tiểu Ca Ca cứ yên tâm mạnh dạn dùng, không đủ thì vẫn còn.”
Khí chất đại gia ập thẳng vào mặt, Nam Ca nhìn đống máy mô phỏng trước mặt, cảm thấy mình chẳng khác nào câu thành ngữ ‘một người ôm đùi, gà chó thăng thiên’. Nhưng cảm giác này không tệ chút nào, anh thích nhìn dáng vẻ phô trương giàu có không chút e dè của Thư Thủy Thủy.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp Thủy Tinh Cung, tuy đá năng lượng và điểm trồng trọt cần để trao đổi cao đến dọa người, nhưng điều này không thể cản trở sự kích động và nhiệt tình của bọn họ.
Không chỉ vậy, việc trao đổi máy mô phỏng cũng được mở ra cho bên ngoài, nhưng số lượng có hạn, hơn nữa tài nguyên trao đổi còn cao hơn. Nhưng điều này vẫn khiến rất nhiều căn cứ lớn nghe tiếng mà đến, dù sao tài nguyên đơn lẻ có hạn, căn cứ lại có ưu thế tài nguyên. Cho nên cùng ngày tin tức được công bố, ba chiếc máy mô phỏng bán ra cho bên ngoài đã bị tiêu thụ hết.
Những căn cứ không đổi được tuy rất tiếc nuối nhưng cũng biết loại cơ hội này rất khó có. Nhưng cũng không thể cứ thế tay không trở về, bọn họ dùng đá năng lượng đổi một lượng lớn cây giống và hạt giống linh mộc, định thừa dịp mùa đông này tích lũy một lượng lớn điểm trồng trọt.
Bọn họ đã nhìn ra, đá năng lượng thì ai cũng có, nhưng điểm trồng trọt lại phải dựa vào phủ xanh để tích lũy. Hơn nữa bản thân bọn họ là những người được hưởng lợi từ việc phủ xanh, cũng rất vui vẻ tích cực đi trồng cây.
Bởi vì đang là quý đóng băng, hạt giống và cây giống mà Thủy Tinh Cung bán ra cho bên ngoài đều là thực vật chịu lạnh, mùa đông cũng có thể sinh trưởng. Khi được các căn cứ lớn đổi về trồng, sau khi trưởng thành đến một kích cỡ nhất định, Thủy Tinh Cung sẽ phái người đến nghiệm thu, căn cứ vào tỷ lệ sống sót của linh mộc để thống kê điểm trồng trọt.
Phương pháp này cũng áp dụng cho các căn cứ bên ngoài dãy núi Thương Vực, các căn cứ lớn đến kéo dài hạn sử dụng của máy mô phỏng trước đó, sau khi ý thức được tầm quan trọng của điểm trồng trọt cũng đổi một lượng lớn hạt giống và cây giống linh mộc. Định mang về trồng ở gần căn cứ của mình, tiến hành thử nghiệm, xác định linh mộc có khả năng cải thiện môi trường thì sẽ trồng trên diện rộng.
Nhưng ở các căn cứ bên ngoài dãy núi Thương Vực, phải tới năm sau thì đội nghiệm thu của Thủy Tinh Cung mới có thể đi kiểm tra tỷ lệ sống sót của linh mộc, vừa hay cũng để các căn cứ lớn có thời gian thử nghiệm. Hơn nữa bọn họ đều ôm một hy vọng, nếu có thể xây dựng căn cứ của mình như dãy núi Thương Vực, có thể mời người của Thủy Tinh Cung thiết lập đại trận bảo vệ, từ đó không bị ảnh hưởng bởi mùa đông lạnh giá nữa.
Ý tưởng này đã ăn sâu vào lòng phần lớn căn cứ, chỉ là xét thấy Thủy Tinh Cung vừa mới đến, hai bên vẫn chưa thân quen, ngại hỏi thẳng. Dù sao đại trận bảo vệ này thoạt nhìn không hề đơn giản, hẳn là bí mật của Thủy Tinh Cung.
Về phần đại trận bảo vệ, nếu linh mộc đạt đến quy mô nhất định sẽ hình thành một hệ sinh thái tự nhiên, có khả năng chống lại môi trường khắc nghiệt nhất định. Hơn nữa nếu nồng độ linh lực cho phép, Thư Thủy Thủy cũng không keo kiệt giúp đỡ xây dựng đại trận bảo vệ. Đương nhiên là phải trả tiền, với tư cách là một con chuột nuôi gia đình, Thư Thủy Thủy rất có giác ngộ kiếm tiền.
Tháng thứ hai của quý đóng băng, đội tuần tra nhặt được một người ở gần đại trận bảo vệ, khi nhìn rõ diện mạo của người đó, đội tuần tra kinh hãi nhanh chóng chạy về Thủy Tinh Cung báo cáo: “Lại phát hiện một Mang Nha! Hắn bị đông cứng ở bên ngoài, bị tôi trói ở rìa đại trận bảo vệ.”
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn qua, Mang Nha? Không, Mang Nha sẽ không tự chui đầu vào rọ vào lúc này, chẳng lẽ là Khanh Mộng Tinh thật sao?
Thật lòng mà nói, chuyện Mang Nha lần trước đã k*ch th*ch bọn họ không nhỏ, thậm chí sẽ theo bản năng sợ hãi với gương mặt giống Mang Nha. Ấn tượng mà Mang Nha để lại quá sâu sắc, một người đàn ông điên cuồng như vậy thật sự nổi bật ở tinh cầu Thương Chiến này.
Rất nhanh sau đó, ‘Mang Nha’ mới được đưa về Thủy Tinh Cung, hắn vẫn trong trạng thái hôn mê, cả người bị đông cứng như đội viên tuần tra nói.
Sau một tiếng và một ly nước ấm, ‘Mang Nha’ cuối cùng cũng tỉnh lại, tỏ ra kinh ngạc đối với môi trường xung quanh, sau đó bình tĩnh hỏi tình cảnh của mình, cũng như tên của mọi người.
Chỉ là lúc hắn tự giới thiệu tên của mình, biểu cảm của mọi người đều khá vi diệu. Khanh Mộng Tinh à? Gần đây cứ nghe thấy cái tên này là khó chịu.
Đặc biệt là những người biết sự thật về chuyện nhân bản, không thể xác định Khanh Mộng Tinh này có phải do người khác giả mạo hay không, dù sao thông qua sửa đổi ký ức, hắn có thể dễ dàng trốn thoát bài kiểm tra nói dối. Nói cách khác, chỉ cần Mang Nha nguyện ý, hắn sẽ có vô số thế thân hoàn hảo.
[hết 159]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 159
10.0/10 từ 39 lượt.