Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 130
69@-
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Chương 130: Lệnh chặn giết
Bất cứ ai đã từng tham gia phó bản đại lục Hoàn Tinh, hiện giờ sẽ có cảm giác tương tự, sinh vật biến dị đang từng bước trở nên mạnh mẽ hơn, dường như chúng cũng đang tìm kiếm phương hướng tiến hóa. Có lẽ, không chỉ con người cảm nhận được ngày diệt vong sắp tới.
Tuy nhiên, hiện nay vẫn chưa thể chứng minh được những suy đoán này, tiến hóa là một quá trình lâu dài.
Lúc này, đoàn thuyền vẫn đang di chuyển trên mặt nước vô tận, việc rời khỏi dãy núi Thượng Nhai không khiến họ cảm thấy quá hoảng sợ, bởi vì họ biết Thủy Tinh Cung sẽ dẫn dắt họ đến một địa điểm hoàn hảo hơn để đổ bộ. Trong vô thức, Thủy Tinh Cung đã trở thành người lãnh đạo của tất cả các đoàn thuyền.
Tiếp tục di chuyển về phía bắc, họ lại gặp một căn cứ tương tự như căn cứ Thượng Dương, căn cứ này có thực lực yếu hơn một chút, lúc này đang co cụm trong một dãy núi.
Thủy Tinh Cung áp dụng chiến lược trước đó, trồng linh mộc ở phạm vi bên ngoài dãy núi, sau đó để lại một số cây con rồi rời đi.
Có thể thấy, phần lớn các căn cứ còn sót lại ở bắc bán cầu đều thuộc phái tránh chiến, có vẻ chuyện kỷ nguyên diệt vong chưa được phổ biến ở nơi này. Chắc hẳn chỉ có một số ít căn cứ mạnh mẽ nắm giữ thông tin. Tuy nhiên, thời tiết bất thường năm nay, chỉ cần không quá ngu ngốc cũng có thể suy đoán được một vài điều.
Trong cuộc sống lênh đênh trên nước kéo dài, bầu không khí giữa các đoàn thuyền trở nên hòa thuận hơn, đặc biệt là sau khi nông trường mini và trận pháp thanh lọc được phổ biến, mọi người dồn nhiều sự chú ý hơn vào nông trường mini thay vì đấu đá lẫn nhau.
Trong thời gian đó, bão tố lại ghé thăm vài lần nhưng không gây ra thiệt hại nào cho đoàn thuyền, thỉnh thoảng cũng có đôi lần mạnh mẽ, nhờ vào bùa của Thủy Tinh Cung nên đã vượt qua thành công.
Ngày tháng cứ trôi qua trong hành trình di chuyển chậm rãi, khi đi qua đất liền, đoàn thuyền sẽ nhiệt tình trồng cây xanh với khí thế muốn phủ xanh mọi mảnh đất ở bắc bán cầu.
Trong khoảng thời gian này, gia chính chuột xám ruốt cuộc cũng mở rộng ra ngoài, nguồn khách hàng không còn giới hạn trong nội bộ Thủy Tinh Cung, các căn cứ khác trong đoàn thuyền cũng bắt đầu thuê gia chính chuột xám. Dịch vụ của gia chính chuột xám nhất trí nhận được sự công nhận của mọi người, dọn dẹp phòng, giao hàng tận nhà, trồng trọt bắt sâu, có thể nói là có cầu ắt có ứng.
Công việc làm ăn của chuột xám ngày càng phát đạt, ban ngày có thể thấy chuột xám đi lại giữa các đoàn thuyền. Thậm chí người của Thủy Tinh Cung còn đặc biệt chế tạo hơn chục chiếc thuyền gỗ nhỏ, kiểu dáng tinh xảo, sử dụng mái chèo thủ công, một chiếc thuyền nhỏ có thể chứa hai đến ba con chuột xám trưởng thành.
Người đóng thuyền là tổ công trình từng tham gia chế tạo đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, chế tạo những chiếc thuyền gỗ nhỏ này vì trong quá trình di chuyển có thời gian, hơn nữa tiếp xúc một phen, tính cách của chuột xám thực sự khiến người ta yêu thích.
Để bày tỏ bày tỏ lòng cảm kích, một trong số chuột xám đã cảm động đến mức tặng chiếc giày mà mình lén cất giữ cho người làm thuyền gỗ nhỏ, nhưng bị người đó khéo léo từ chối. Chuột xám chỉ đành lùi một bước, tặng một chiếc vớ.
Biểu cảm của người đó trông rất cảm động, ít nhất là Thư Thủy Thủy nghĩ vậy, dù sao thì biểu cảm phức tạp như vậy chắc chắn phải có quá trình tâm lý rất phức tạp: “Chuột xám thật sự rất cảm kích, người đó trông cũng rất cảm động, mọi người sống với nhau thật tốt.”
Mấy người bên cạnh Thư Thủy Thủy im lặng không nói, không hiểu Thư Thủy Thủy đã nhìn ra sự cảm động bằng cách nào, nhận được một chiếc vớ có lẽ người nọ đang câm nín thì có.
“Thủy Thủy.” Nam Ca mang theo nụ cười mỉm đặc trưng tiến tới: “Có thể xem bói một lần nữa, tìm một nơi phong thủy bảo địa thích hợp để sinh sống không?”
Theo tình hình hiện tại, khả năng họ tìm được một thành phố để định cư là không lớn, chắc hẳn phần lớn các thành phố thích hợp để sinh sống đã bị các căn cứ lớn kiểm soát. Nếu cưỡng ép nhập cư, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột. Trong tình huống chưa có nền tảng vững chắc, việc liều lĩnh giao chiến với các thế lực hùng mạnh ở bắc bán cầu không phải là lựa chọn sáng suốt.
Thư Thủy Thủy thực tự nhiên gật đầu. “Đương nhiên là được, thực ra Thủy Thủy vẫn luôn bóc quẻ, chỉ là kết quả không được hài lòng lắm nên vẫn chưa nói.”
Cổ Lan Cốt lập tức tiếp lời: “Chuyện này không thể trách Thủy Thủy, hiện nay lũ lụt nghiêm trọng, địa thế núi sông có nhiều biến động, hơn nữa bản đồ mà chúng ta nắm giữ đã lâu chưa được cập nhật, không được chính xác. Hơn nữa, phần lớn những nơi ổn đã bị các căn cứ lớn ở bắc bán cầu chiếm giữ.”
“Tôi biết, anh không cần phải gấp gáp bảo vệ như vậy, chúng tôi đều hiểu mà.” Nam Ca cười bất lực, cảm thấy gần đây sự thay đổi của Cổ Lan Cốt ngày càng rõ rệt hơn, đã biết giải thích cho người khác rồi.
Dư Tẫn ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng đó, lão đại đừng lo lắng vớ vẩn, bọn em đều hiểu Thủy Thủy, sẽ không hiểu lầm đâu.”
Cổ Lan Cốt im lặng nhìn Dư Tẫn, không nói gì.
Thư Thủy Thủy giống như có thần giao cách cảm, vươn tay nắm lấy tay Cổ Lan Cốt: “Mọi người đều hiểu Thủy Thủy mà, Cốt Cốt là người hiểu Thủy Thủy nhất.”
Mọi người: “…” Rõ ràng hôm nay là ngày âm u, sao đột nhiên cảm thấy cảnh tượng trước mắt có hơi chói mắt thế nhỉ?
Điều mà Cổ Lan Cốt không nói là, anh không chỉ một lần nhìn thấy Thư Thủy Thủy ngẩn ngơ nhìn bản đồ. Đôi khi chìm đắm vào kỳ cảnh nào đó còn biến thành hình chuột, để tầm nhìn của mình phù hợp với tình huống hơn.
Khi chuột nhỏ thở dài cuộn bản đồ lại, Cổ Lan Cốt mới đi tới, bế chuột nhỏ trên bàn lên: “Thủy Thủy đừng lo lắng, chúng ta có thể đến bắc bán cầu tìm hiểu tình hình và hoàn cảnh, cập nhật bản đồ rồi tiến hành suy tính.”
Thư Thủy Thủy cuộn mình lại, nép vào lòng bàn tay của Cổ Lan Cốt: “Thủy Thủy muốn nhanh chóng xây dựng một Thủy Tinh Cung mới an toàn cho Cốt Cốt, không cần tiếp tục phiêu bạt.”
Cổ Lan Cốt nghe vậy liền bật cười, hôn lên trán Thư Thủy Thủy: “Anh còn tưởng Thủy Thủy muốn dùng lông tơ trên đầu để lót ổ cho anh đấy chứ!”
Thư Thủy Thủy đột nhiên bật dậy, sau đó nhanh chóng lao xuống bàn, chạy đến trước gương, dí đầu vào cẩn thận soi gương, xác định lông tơ trên đầu mình vẫn an toàn thì vỗ móng vuốt nhỏ lên đầu: “Cũng không biết tại sao lại hình thành thói quen này, gặp phải chuyện không giải quyết được lại muốn giật lông, không nghĩ nữa không nghĩ nữa, lỡ hói thì sao?”
Từ đó Thư Thủy Thủy mới từ bỏ những ngày ủ rũ nhìn bản đồ, là một con chuột có đối tượng, chú ý đến hình tượng của mình là điều cần thiết. Đặc biệt là đường chân tóc và mái tóc, ít nhất là trước khi kết hôn, Thư Thủy Thủy tuyệt đối không cho phép nó có bất kỳ tổn thất nào.
Về phần vài sợi lông tơ bị Thư Thủy Thủy tự giật ra đã được Cổ Lan Cốt thu thập cẩn thận, bỏ vào trong nhẫn Thủy. Để riêng với tiền riêng mà mình kiếm được, đặt ở vị trí mà mình cho là an toàn nhất.
Vì phải cập nhật bản đồ, cộng thêm phải tìm hiểu tình hình phân bố thế lực cụ thể hiện nay của bắc bán cầu, đoàn thuyền do Thủy Tinh Cung dẫn đầu quyết định nhân lúc mùa mưa chưa rút, mực nước còn cao, cố gắng du ngoạn khắp nơi này.
Sau hơn mười ngày di chuyển trên mặt nước, họ lại gặp một vài căn cứ, còn có hai đoàn thuyền cũng di cư từ nam bán cầu đến.
Trạng thái của hai đoàn thuyền đó trông không tốt bằng đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, dường như đang gấp gáp tìm kiếm điểm đổ bộ, hơn nữa còn thiếu thốn vật tư. Cả đoàn thuyền trông cực kỳ bất ổn, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ chiến tranh vì sinh tồn.
Vì bản thân Thủy Tinh Cung có thực lực tổng thể mạnh hơn, hơn nữa bản thân Thủy Tinh Cung không có ý định chủ động gây chiến nên trên đường vẫn khá bình ổn, vừa trồng cây, vừa thăm dò tình hình, vừa tìm kiếm nơi ở thích hợp.
Nhưng sự yên bình đó cuối cùng cũng kết thúc trong tiếng báo động vào một buổi sáng sớm.
Theo máy bay không người lái bay vút qua bầu trời và thông báo bằng tờ rơi rải xuống, khu A và khu an toàn, tức là khu S của bắc bán cầu tuyên bố kết minh, ban bố lệnh chặn giết đối với các đoàn thuyền di cư từ nam bán cầu đến!
Vô số tờ rơi rải rác bay lượn trên đất liền ở bắc bán cầu, nơi có thể có người sinh sống, một số thì rơi xuống mặt nước, trôi nổi trên đó, trông giống như những xác chết trắng bệch, không có sức sống.
“Nè nè! Ông đang tự châm biếm chúng ta đấy à?” Tạ Phong nhắc nhở: “Nhưng lệnh chặn giết này thực sự khiến người ta khó chịu, đặc biệt là những đoàn thuyền đã trải qua muôn vàn khó khăn mới di cư đến bắc bán cầu, có lẽ căn bản không có sức nghênh chiến, một khi gặp phải chính là tai họa diệt vong. Nghĩ mà nực cười, không chết trong bão tố và dòng nước ngầm nguy hiểm, lại chết vì lệnh chặn giết.”
“Thực ra cũng không khó hiểu.” Trình Khuyết nói: “Đám người mệt mỏi suy yếu so với linh thú bạo động tập thể, so sánh đơn giản một chút là biết cái nào dễ xử lý hơn. Hơn nữa tấn công đoàn thuyền thu được lợi ích cao hơn, còn có thể giải quyết hiệu quả vấn đề nơi ở. Dù sao chúng ta vừa di cư đến, nhất định sẽ tiêu hao vật tư, chiếm dụng một phần đất đai, đây là sự thật không thể tranh cãi, trong mắt họ, chúng ta không phải đồng loại mà là kẻ xâm lược.”
“Khu A và khu S không có khả năng không biết chuyện kỷ nguyên diệt vong của tinh cầu Thương Chiến, bọn họ định tự lo cho mình thôi sao? Không biết sẽ có bao nhiêu căn cứ hưởng ứng lệnh chặn giết của họ, nếu các căn cứ ở bắc bán cầu thực sự liên hợp lại để chặn giết đoàn thuyền, e rằng phần lớn đoàn thuyền sẽ bị tiêu diệt trong tay đồng loại.” Lưu Pha khẳng định nói.
Trước đó khu B đã nhận được tin tức về kỷ nguyên diệt vong của tinh cầu Thương Chiến, không có lý nào khu A và khu S mạnh hơn lại không biết. Hai căn cứ lớn này có đủ tự tin, dựa vào căn cứ của mình có thể bình an vượt qua kỷ nguyên diệt vong sao?
Thư Thủy Thủy hình chuột và Cổ Lan Cốt hình người mini cũng nhìn thấy tờ rơi trên ban công nhỏ, hai cục nắm nhỏ dựa vào nhau, nghiên cứu lệnh chặn giết rơi từ trên trời xuống. Hai căn cứ mạnh nhất ở bắc bán cầu tỏ vẻ sẽ cung cấp, hỗ trợ vũ lực và viện trợ vật tư nhất định cho các căn cứ tham gia chặn giết, còn tài nguyên thu được từ việc chặn giết sẽ được phân phối theo tỷ lệ khác nhau tùy theo sự giúp đỡ được cung cấp.
Mặt sau của tờ rơi còn liệt kê thông tin về các đoàn thuyền di cư tới, trong đó đứng đầu là đoàn thuyền có in logo Thủy Tinh Cung, tiếp theo là số lượng thuyền bè và nhân viên của đoàn thuyền, cùng với ước tính giá trị vũ lực, sau đó là khu vực có thể ở hiện tại.
Bên dưới Thủy Tinh Cung còn có bảy đoàn thuyền với quy mô khác nhau, lớn nhất là tương đương với Thủy Tinh Cung, nhỏ nhất ước tính khoảng ba mươi ba chiếc thuyền và hơn một trăm người.
Thư Thủy Thủy chỉ vào logo Thủy Tinh Cung trên tờ rơi: “Cốt Cốt xem nè, chúng ta đứng thứ nhất!”
Cổ Lan Cốt gật đầu khen ngợi: “Ừ, không hổ là Thủy Tinh Cung do Thủy Thủy tạo ra.”
“Không phải do một mình Thủy Thủy tạo ra, là do mọi người cùng nhau, có Cốt Cốt, Tiểu Ca Ca, khăn tắm, Tiểu Phong Phong, Tiểu Phương Phương…”
Hai người không để ý tình hình tự tâng bốc lẫn nhau một hồi, tóm lại là việc Thủy Tinh Cung có thể đứng thứ nhất là xứng đáng, về phần lệnh chặn giết này, dù là Cổ Lan Cốt hay Thư Thủy Thủy đều không quá quan tâm. Không nói đến việc trang bị thiết bị của Thủy Tinh Cung hiện nay không tệ, mà còn có rất nhiều thành viên của Thủy Tinh Cung đã thành công bước vào ngưỡng cửa tu hành, đặc biệt là thành viên cốt cán, người kém nhất như Nam Phương cũng đã là Luyện Khí hậu kỳ. Cho dù đánh không lại, họ vẫn có thể rời đi bằng thuyền, mùa mưa kết thúc, mùa khô đến thì mực nước sẽ rút xuống.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy, số phận của các đoàn thuyền di cư khác sẽ không tốt đẹp. Thư Thủy Thủy thực sự không hiểu điều này, đã biết là kỷ nguyên diệt vong sẽ tới, sức mạnh cá nhân chắc chắn yếu hơn tập thể là điều không thể nghi ngờ, vậy tại sao con người còn lựa chọn tàn sát lẫn nhau?
Cho dù hiện giờ đã có thể hóa hình thành công, nhưng sự phức tạp của nhân tính vẫn là điều mà Thư Thủy Thủy không thể nào hiểu được.
Ngay khi mọi người đang bó tay không biết làm gì, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt mang theo tờ rơi vừa xem đến.
Thư Thủy Thủy đập tờ rơi lên bàn: “Quá đáng lắm rồi, chuột không thể nào nhịn nổi! Họ kết minh, chúng ta cũng kết minh!”
Hiếm khi thấy Thư Thủy Thủy khí phách như vậy, mọi người đều sửng sốt.
Nam Ca nhanh chóng phản ứng lại, vì ở cuối tờ lệnh chặn giết đó còn có một dòng chú thích đặc biệt. Cho biết vị bán người máy trong truyền thuyết, tức là Cổ Lan Cốt đang ở trong đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, nếu có thể bắt sống hoặc g**t ch*t, có thể nhận được phần thưởng hậu hĩnh.
Chỉ là mọi người trong đoàn thuyền đều không có phản ứng gì đặc biệt về điều này. Đùa à? Sợ là mất trí rồi mới muốn giết Cổ Lan Cốt.
Có lẽ người của khu A và khu S lầm tưởng Cổ Lan Cốt sẽ ngày càng yếu đi khi không có quá trình bảo trì đắt đỏ, nhưng sự thật lại ngược lại, Cổ Lan Cốt đã thành công bước lên con đường tu hành, lại càng mạnh hơn.
Nhưng rõ ràng điều này khiến Thư Thủy Thủy rất để ý. Dù sao đó cũng là người mà Thư Thủy Thủy đặt ở đầu quả tim, chỉ thiếu điều thông báo cho cả thiên hạ biết đây là người mình muốn bảo vệ, mặc dù mọi người vẫn luôn tranh cãi về vấn đề Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy, rốt cuộc là ai bảo vệ ai?
“Thủy Thủy ngồi xuống đi đã, bọn tôi cũng đang thảo luận chuyện kết minh nè.” Nam Ca ra hiệu cho Thư Thủy Thủy bình tĩnh: “Những cái khác không dám nói, ít nhất những đoàn thuyền được liệt kê trong danh sách chặn giết này chắc hẳn rất sẵn lòng kết minh, chúng ta chỉ cần tìm thấy họ trước khi họ bị chặn giết, liên hợp lại sẽ có sức chiến một trận…”
“Không! Không chỉ là đoàn thuyền.” Thư Thủy Thủy cắt ngang lời Nam Ca: “Còn có sinh vật biến dị nữa! Không phải bắc bán cầu có rất nhiều sinh vật biến dị à?”
Vẻ mặt mọi người chấn động, đều lộ vẻ kinh ngạc: “Sinh vật biến dị! Chúng ta có thể kết minh với chúng sao?!”
Thư Thủy Thủy nhún vai: “Sao lại không thể? Không phải chúng ta đã kết minh với chuột xám rồi à? Không phải sống với nhau rất tốt à? Trước đó chuột xám còn tặng vớ cho ai đó nữa mà, này chẳng phải là biểu hiện của việc thích chúng ta sao?”
Dư Tẫn không khỏi đỡ trán, cậu cũng đã nghe về chuyện chuột xám tặng vớ: “Có thể đừng nhắc đến vớ được không?”
Nam Ca phản ứng lại, khóe miệng lộ ra ý cười: “Nếu thành công, chúng ta thậm chí có thể ban bố lệnh phản chặn giết, vậy thì thú vị lắm đây.”
[hết 130]
Bất cứ ai đã từng tham gia phó bản đại lục Hoàn Tinh, hiện giờ sẽ có cảm giác tương tự, sinh vật biến dị đang từng bước trở nên mạnh mẽ hơn, dường như chúng cũng đang tìm kiếm phương hướng tiến hóa. Có lẽ, không chỉ con người cảm nhận được ngày diệt vong sắp tới.
Tuy nhiên, hiện nay vẫn chưa thể chứng minh được những suy đoán này, tiến hóa là một quá trình lâu dài.
Lúc này, đoàn thuyền vẫn đang di chuyển trên mặt nước vô tận, việc rời khỏi dãy núi Thượng Nhai không khiến họ cảm thấy quá hoảng sợ, bởi vì họ biết Thủy Tinh Cung sẽ dẫn dắt họ đến một địa điểm hoàn hảo hơn để đổ bộ. Trong vô thức, Thủy Tinh Cung đã trở thành người lãnh đạo của tất cả các đoàn thuyền.
Tiếp tục di chuyển về phía bắc, họ lại gặp một căn cứ tương tự như căn cứ Thượng Dương, căn cứ này có thực lực yếu hơn một chút, lúc này đang co cụm trong một dãy núi.
Thủy Tinh Cung áp dụng chiến lược trước đó, trồng linh mộc ở phạm vi bên ngoài dãy núi, sau đó để lại một số cây con rồi rời đi.
Có thể thấy, phần lớn các căn cứ còn sót lại ở bắc bán cầu đều thuộc phái tránh chiến, có vẻ chuyện kỷ nguyên diệt vong chưa được phổ biến ở nơi này. Chắc hẳn chỉ có một số ít căn cứ mạnh mẽ nắm giữ thông tin. Tuy nhiên, thời tiết bất thường năm nay, chỉ cần không quá ngu ngốc cũng có thể suy đoán được một vài điều.
Trong cuộc sống lênh đênh trên nước kéo dài, bầu không khí giữa các đoàn thuyền trở nên hòa thuận hơn, đặc biệt là sau khi nông trường mini và trận pháp thanh lọc được phổ biến, mọi người dồn nhiều sự chú ý hơn vào nông trường mini thay vì đấu đá lẫn nhau.
Trong thời gian đó, bão tố lại ghé thăm vài lần nhưng không gây ra thiệt hại nào cho đoàn thuyền, thỉnh thoảng cũng có đôi lần mạnh mẽ, nhờ vào bùa của Thủy Tinh Cung nên đã vượt qua thành công.
Ngày tháng cứ trôi qua trong hành trình di chuyển chậm rãi, khi đi qua đất liền, đoàn thuyền sẽ nhiệt tình trồng cây xanh với khí thế muốn phủ xanh mọi mảnh đất ở bắc bán cầu.
Trong khoảng thời gian này, gia chính chuột xám ruốt cuộc cũng mở rộng ra ngoài, nguồn khách hàng không còn giới hạn trong nội bộ Thủy Tinh Cung, các căn cứ khác trong đoàn thuyền cũng bắt đầu thuê gia chính chuột xám. Dịch vụ của gia chính chuột xám nhất trí nhận được sự công nhận của mọi người, dọn dẹp phòng, giao hàng tận nhà, trồng trọt bắt sâu, có thể nói là có cầu ắt có ứng.
Công việc làm ăn của chuột xám ngày càng phát đạt, ban ngày có thể thấy chuột xám đi lại giữa các đoàn thuyền. Thậm chí người của Thủy Tinh Cung còn đặc biệt chế tạo hơn chục chiếc thuyền gỗ nhỏ, kiểu dáng tinh xảo, sử dụng mái chèo thủ công, một chiếc thuyền nhỏ có thể chứa hai đến ba con chuột xám trưởng thành.
Người đóng thuyền là tổ công trình từng tham gia chế tạo đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, chế tạo những chiếc thuyền gỗ nhỏ này vì trong quá trình di chuyển có thời gian, hơn nữa tiếp xúc một phen, tính cách của chuột xám thực sự khiến người ta yêu thích.
Để bày tỏ bày tỏ lòng cảm kích, một trong số chuột xám đã cảm động đến mức tặng chiếc giày mà mình lén cất giữ cho người làm thuyền gỗ nhỏ, nhưng bị người đó khéo léo từ chối. Chuột xám chỉ đành lùi một bước, tặng một chiếc vớ.
Biểu cảm của người đó trông rất cảm động, ít nhất là Thư Thủy Thủy nghĩ vậy, dù sao thì biểu cảm phức tạp như vậy chắc chắn phải có quá trình tâm lý rất phức tạp: “Chuột xám thật sự rất cảm kích, người đó trông cũng rất cảm động, mọi người sống với nhau thật tốt.”
Mấy người bên cạnh Thư Thủy Thủy im lặng không nói, không hiểu Thư Thủy Thủy đã nhìn ra sự cảm động bằng cách nào, nhận được một chiếc vớ có lẽ người nọ đang câm nín thì có.
“Thủy Thủy.” Nam Ca mang theo nụ cười mỉm đặc trưng tiến tới: “Có thể xem bói một lần nữa, tìm một nơi phong thủy bảo địa thích hợp để sinh sống không?”
Theo tình hình hiện tại, khả năng họ tìm được một thành phố để định cư là không lớn, chắc hẳn phần lớn các thành phố thích hợp để sinh sống đã bị các căn cứ lớn kiểm soát. Nếu cưỡng ép nhập cư, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột. Trong tình huống chưa có nền tảng vững chắc, việc liều lĩnh giao chiến với các thế lực hùng mạnh ở bắc bán cầu không phải là lựa chọn sáng suốt.
Thư Thủy Thủy thực tự nhiên gật đầu. “Đương nhiên là được, thực ra Thủy Thủy vẫn luôn bóc quẻ, chỉ là kết quả không được hài lòng lắm nên vẫn chưa nói.”
Cổ Lan Cốt lập tức tiếp lời: “Chuyện này không thể trách Thủy Thủy, hiện nay lũ lụt nghiêm trọng, địa thế núi sông có nhiều biến động, hơn nữa bản đồ mà chúng ta nắm giữ đã lâu chưa được cập nhật, không được chính xác. Hơn nữa, phần lớn những nơi ổn đã bị các căn cứ lớn ở bắc bán cầu chiếm giữ.”
“Tôi biết, anh không cần phải gấp gáp bảo vệ như vậy, chúng tôi đều hiểu mà.” Nam Ca cười bất lực, cảm thấy gần đây sự thay đổi của Cổ Lan Cốt ngày càng rõ rệt hơn, đã biết giải thích cho người khác rồi.
Dư Tẫn ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng đó, lão đại đừng lo lắng vớ vẩn, bọn em đều hiểu Thủy Thủy, sẽ không hiểu lầm đâu.”
Cổ Lan Cốt im lặng nhìn Dư Tẫn, không nói gì.
Thư Thủy Thủy giống như có thần giao cách cảm, vươn tay nắm lấy tay Cổ Lan Cốt: “Mọi người đều hiểu Thủy Thủy mà, Cốt Cốt là người hiểu Thủy Thủy nhất.”
Mọi người: “…” Rõ ràng hôm nay là ngày âm u, sao đột nhiên cảm thấy cảnh tượng trước mắt có hơi chói mắt thế nhỉ?
Điều mà Cổ Lan Cốt không nói là, anh không chỉ một lần nhìn thấy Thư Thủy Thủy ngẩn ngơ nhìn bản đồ. Đôi khi chìm đắm vào kỳ cảnh nào đó còn biến thành hình chuột, để tầm nhìn của mình phù hợp với tình huống hơn.
Khi chuột nhỏ thở dài cuộn bản đồ lại, Cổ Lan Cốt mới đi tới, bế chuột nhỏ trên bàn lên: “Thủy Thủy đừng lo lắng, chúng ta có thể đến bắc bán cầu tìm hiểu tình hình và hoàn cảnh, cập nhật bản đồ rồi tiến hành suy tính.”
Thư Thủy Thủy cuộn mình lại, nép vào lòng bàn tay của Cổ Lan Cốt: “Thủy Thủy muốn nhanh chóng xây dựng một Thủy Tinh Cung mới an toàn cho Cốt Cốt, không cần tiếp tục phiêu bạt.”
Cổ Lan Cốt nghe vậy liền bật cười, hôn lên trán Thư Thủy Thủy: “Anh còn tưởng Thủy Thủy muốn dùng lông tơ trên đầu để lót ổ cho anh đấy chứ!”
Thư Thủy Thủy đột nhiên bật dậy, sau đó nhanh chóng lao xuống bàn, chạy đến trước gương, dí đầu vào cẩn thận soi gương, xác định lông tơ trên đầu mình vẫn an toàn thì vỗ móng vuốt nhỏ lên đầu: “Cũng không biết tại sao lại hình thành thói quen này, gặp phải chuyện không giải quyết được lại muốn giật lông, không nghĩ nữa không nghĩ nữa, lỡ hói thì sao?”
Từ đó Thư Thủy Thủy mới từ bỏ những ngày ủ rũ nhìn bản đồ, là một con chuột có đối tượng, chú ý đến hình tượng của mình là điều cần thiết. Đặc biệt là đường chân tóc và mái tóc, ít nhất là trước khi kết hôn, Thư Thủy Thủy tuyệt đối không cho phép nó có bất kỳ tổn thất nào.
Về phần vài sợi lông tơ bị Thư Thủy Thủy tự giật ra đã được Cổ Lan Cốt thu thập cẩn thận, bỏ vào trong nhẫn Thủy. Để riêng với tiền riêng mà mình kiếm được, đặt ở vị trí mà mình cho là an toàn nhất.
Vì phải cập nhật bản đồ, cộng thêm phải tìm hiểu tình hình phân bố thế lực cụ thể hiện nay của bắc bán cầu, đoàn thuyền do Thủy Tinh Cung dẫn đầu quyết định nhân lúc mùa mưa chưa rút, mực nước còn cao, cố gắng du ngoạn khắp nơi này.
Sau hơn mười ngày di chuyển trên mặt nước, họ lại gặp một vài căn cứ, còn có hai đoàn thuyền cũng di cư từ nam bán cầu đến.
Trạng thái của hai đoàn thuyền đó trông không tốt bằng đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, dường như đang gấp gáp tìm kiếm điểm đổ bộ, hơn nữa còn thiếu thốn vật tư. Cả đoàn thuyền trông cực kỳ bất ổn, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ chiến tranh vì sinh tồn.
Vì bản thân Thủy Tinh Cung có thực lực tổng thể mạnh hơn, hơn nữa bản thân Thủy Tinh Cung không có ý định chủ động gây chiến nên trên đường vẫn khá bình ổn, vừa trồng cây, vừa thăm dò tình hình, vừa tìm kiếm nơi ở thích hợp.
Nhưng sự yên bình đó cuối cùng cũng kết thúc trong tiếng báo động vào một buổi sáng sớm.
Theo máy bay không người lái bay vút qua bầu trời và thông báo bằng tờ rơi rải xuống, khu A và khu an toàn, tức là khu S của bắc bán cầu tuyên bố kết minh, ban bố lệnh chặn giết đối với các đoàn thuyền di cư từ nam bán cầu đến!
Vô số tờ rơi rải rác bay lượn trên đất liền ở bắc bán cầu, nơi có thể có người sinh sống, một số thì rơi xuống mặt nước, trôi nổi trên đó, trông giống như những xác chết trắng bệch, không có sức sống.
“Nè nè! Ông đang tự châm biếm chúng ta đấy à?” Tạ Phong nhắc nhở: “Nhưng lệnh chặn giết này thực sự khiến người ta khó chịu, đặc biệt là những đoàn thuyền đã trải qua muôn vàn khó khăn mới di cư đến bắc bán cầu, có lẽ căn bản không có sức nghênh chiến, một khi gặp phải chính là tai họa diệt vong. Nghĩ mà nực cười, không chết trong bão tố và dòng nước ngầm nguy hiểm, lại chết vì lệnh chặn giết.”
“Thực ra cũng không khó hiểu.” Trình Khuyết nói: “Đám người mệt mỏi suy yếu so với linh thú bạo động tập thể, so sánh đơn giản một chút là biết cái nào dễ xử lý hơn. Hơn nữa tấn công đoàn thuyền thu được lợi ích cao hơn, còn có thể giải quyết hiệu quả vấn đề nơi ở. Dù sao chúng ta vừa di cư đến, nhất định sẽ tiêu hao vật tư, chiếm dụng một phần đất đai, đây là sự thật không thể tranh cãi, trong mắt họ, chúng ta không phải đồng loại mà là kẻ xâm lược.”
“Khu A và khu S không có khả năng không biết chuyện kỷ nguyên diệt vong của tinh cầu Thương Chiến, bọn họ định tự lo cho mình thôi sao? Không biết sẽ có bao nhiêu căn cứ hưởng ứng lệnh chặn giết của họ, nếu các căn cứ ở bắc bán cầu thực sự liên hợp lại để chặn giết đoàn thuyền, e rằng phần lớn đoàn thuyền sẽ bị tiêu diệt trong tay đồng loại.” Lưu Pha khẳng định nói.
Trước đó khu B đã nhận được tin tức về kỷ nguyên diệt vong của tinh cầu Thương Chiến, không có lý nào khu A và khu S mạnh hơn lại không biết. Hai căn cứ lớn này có đủ tự tin, dựa vào căn cứ của mình có thể bình an vượt qua kỷ nguyên diệt vong sao?
Thư Thủy Thủy hình chuột và Cổ Lan Cốt hình người mini cũng nhìn thấy tờ rơi trên ban công nhỏ, hai cục nắm nhỏ dựa vào nhau, nghiên cứu lệnh chặn giết rơi từ trên trời xuống. Hai căn cứ mạnh nhất ở bắc bán cầu tỏ vẻ sẽ cung cấp, hỗ trợ vũ lực và viện trợ vật tư nhất định cho các căn cứ tham gia chặn giết, còn tài nguyên thu được từ việc chặn giết sẽ được phân phối theo tỷ lệ khác nhau tùy theo sự giúp đỡ được cung cấp.
Mặt sau của tờ rơi còn liệt kê thông tin về các đoàn thuyền di cư tới, trong đó đứng đầu là đoàn thuyền có in logo Thủy Tinh Cung, tiếp theo là số lượng thuyền bè và nhân viên của đoàn thuyền, cùng với ước tính giá trị vũ lực, sau đó là khu vực có thể ở hiện tại.
Bên dưới Thủy Tinh Cung còn có bảy đoàn thuyền với quy mô khác nhau, lớn nhất là tương đương với Thủy Tinh Cung, nhỏ nhất ước tính khoảng ba mươi ba chiếc thuyền và hơn một trăm người.
Thư Thủy Thủy chỉ vào logo Thủy Tinh Cung trên tờ rơi: “Cốt Cốt xem nè, chúng ta đứng thứ nhất!”
Cổ Lan Cốt gật đầu khen ngợi: “Ừ, không hổ là Thủy Tinh Cung do Thủy Thủy tạo ra.”
“Không phải do một mình Thủy Thủy tạo ra, là do mọi người cùng nhau, có Cốt Cốt, Tiểu Ca Ca, khăn tắm, Tiểu Phong Phong, Tiểu Phương Phương…”
Hai người không để ý tình hình tự tâng bốc lẫn nhau một hồi, tóm lại là việc Thủy Tinh Cung có thể đứng thứ nhất là xứng đáng, về phần lệnh chặn giết này, dù là Cổ Lan Cốt hay Thư Thủy Thủy đều không quá quan tâm. Không nói đến việc trang bị thiết bị của Thủy Tinh Cung hiện nay không tệ, mà còn có rất nhiều thành viên của Thủy Tinh Cung đã thành công bước vào ngưỡng cửa tu hành, đặc biệt là thành viên cốt cán, người kém nhất như Nam Phương cũng đã là Luyện Khí hậu kỳ. Cho dù đánh không lại, họ vẫn có thể rời đi bằng thuyền, mùa mưa kết thúc, mùa khô đến thì mực nước sẽ rút xuống.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy, số phận của các đoàn thuyền di cư khác sẽ không tốt đẹp. Thư Thủy Thủy thực sự không hiểu điều này, đã biết là kỷ nguyên diệt vong sẽ tới, sức mạnh cá nhân chắc chắn yếu hơn tập thể là điều không thể nghi ngờ, vậy tại sao con người còn lựa chọn tàn sát lẫn nhau?
Cho dù hiện giờ đã có thể hóa hình thành công, nhưng sự phức tạp của nhân tính vẫn là điều mà Thư Thủy Thủy không thể nào hiểu được.
Ngay khi mọi người đang bó tay không biết làm gì, Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt mang theo tờ rơi vừa xem đến.
Thư Thủy Thủy đập tờ rơi lên bàn: “Quá đáng lắm rồi, chuột không thể nào nhịn nổi! Họ kết minh, chúng ta cũng kết minh!”
Hiếm khi thấy Thư Thủy Thủy khí phách như vậy, mọi người đều sửng sốt.
Nam Ca nhanh chóng phản ứng lại, vì ở cuối tờ lệnh chặn giết đó còn có một dòng chú thích đặc biệt. Cho biết vị bán người máy trong truyền thuyết, tức là Cổ Lan Cốt đang ở trong đoàn thuyền Thủy Tinh Cung, nếu có thể bắt sống hoặc g**t ch*t, có thể nhận được phần thưởng hậu hĩnh.
Chỉ là mọi người trong đoàn thuyền đều không có phản ứng gì đặc biệt về điều này. Đùa à? Sợ là mất trí rồi mới muốn giết Cổ Lan Cốt.
Có lẽ người của khu A và khu S lầm tưởng Cổ Lan Cốt sẽ ngày càng yếu đi khi không có quá trình bảo trì đắt đỏ, nhưng sự thật lại ngược lại, Cổ Lan Cốt đã thành công bước lên con đường tu hành, lại càng mạnh hơn.
Nhưng rõ ràng điều này khiến Thư Thủy Thủy rất để ý. Dù sao đó cũng là người mà Thư Thủy Thủy đặt ở đầu quả tim, chỉ thiếu điều thông báo cho cả thiên hạ biết đây là người mình muốn bảo vệ, mặc dù mọi người vẫn luôn tranh cãi về vấn đề Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy, rốt cuộc là ai bảo vệ ai?
“Thủy Thủy ngồi xuống đi đã, bọn tôi cũng đang thảo luận chuyện kết minh nè.” Nam Ca ra hiệu cho Thư Thủy Thủy bình tĩnh: “Những cái khác không dám nói, ít nhất những đoàn thuyền được liệt kê trong danh sách chặn giết này chắc hẳn rất sẵn lòng kết minh, chúng ta chỉ cần tìm thấy họ trước khi họ bị chặn giết, liên hợp lại sẽ có sức chiến một trận…”
“Không! Không chỉ là đoàn thuyền.” Thư Thủy Thủy cắt ngang lời Nam Ca: “Còn có sinh vật biến dị nữa! Không phải bắc bán cầu có rất nhiều sinh vật biến dị à?”
Vẻ mặt mọi người chấn động, đều lộ vẻ kinh ngạc: “Sinh vật biến dị! Chúng ta có thể kết minh với chúng sao?!”
Thư Thủy Thủy nhún vai: “Sao lại không thể? Không phải chúng ta đã kết minh với chuột xám rồi à? Không phải sống với nhau rất tốt à? Trước đó chuột xám còn tặng vớ cho ai đó nữa mà, này chẳng phải là biểu hiện của việc thích chúng ta sao?”
Dư Tẫn không khỏi đỡ trán, cậu cũng đã nghe về chuyện chuột xám tặng vớ: “Có thể đừng nhắc đến vớ được không?”
Nam Ca phản ứng lại, khóe miệng lộ ra ý cười: “Nếu thành công, chúng ta thậm chí có thể ban bố lệnh phản chặn giết, vậy thì thú vị lắm đây.”
[hết 130]
Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Đánh giá:
Truyện Bậc Thầy Xanh Hóa Hành Tinh
Story
Chương 130
10.0/10 từ 39 lượt.