Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 139
Tin tức phòng cấp cứu mở phòng phẫu thuật riêng có thể nói làm cho đám người hơi giật mình!
An Ngạn Quân cùng Trần Bỉnh Sinh hai người hai mặt nhìn nhau, trừng to mắt, tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn làm việc ở cấp cứu hơn mười năm, tự nhiên sóng to gió lớn đều đã trải qua, hiểu rõ một chút.
Không sợ lưu manh ngu ngốc, chỉ sợ đạo lý lãnh đạo!
Đừng quản ngươi nói lý tốt bao nhiêu, người ta luôn có thể nghĩ ra được một đống lớn lý do quấy rối cùng đường hoàng lấy cớ để qua loa tắc trách ngươi.
Tần Hiếu Uyên hít một ngụm khói, chậm rãi phun ra, thế cục ở Tỉnh Nhị Viện phức tạp, hắn cùng Đàm Lập Quốc đã sớm qua tuần trăng mật.
Rất nhiều chủ nhiệm trong hệ thống ngoại khoa của bệnh viện đều do một tay Đàm Lập Quốc chọn lựa cùng cất nhắc.
Nghĩ đến lần trước, tuyển chọn Trần Thương nhưng bị Đàm Lập Quốc cản trở, hắn đã hơi không thoải mái, lần này, hắn cần phải làm là thay đổi kết cục của bệnh viện.
Mà phòng cấp cứu lại là điểm tốt nhất để bắt đầu.
Tần Hiếu Uyên hút một hơi thuốc thật dài, nửa phút một điếu thuốc vào trong bụng, đầu thuốc lá dần bị đốt hết, nói:
- Thật ra cấp cứu phát triển là khuynh hướng tất nhiên, cấp cứu với tư cách là phòng tuyến bảo vệ sinh mệnh mọi người, quốc gia liên tục cổ vũ phát triển, mà lần trước vụ nhà máy hóa chất bị nổ, lãnh đạo cũng đã coi trọng chúng ta, nói muốn cổ vũ khoa cấp cứu của bệnh viện phát triển.
Nói đến đây, Tân Hiếu Uyên cười ha ha, nhìn Trần Thương:
- Nhắc tới vẫn là Trần Thương lập công, lần trước biểu hiện của ngươi rất chói mắt, sau khi Vương Hướng Quân cùng lãnh đạo trao đổi một phen, lãnh đạo tiết lộ, muốn cho phòng cấp cứu Tỉnh Nhị Viện gánh thêm trách nhiệm, chia đôi công việc với trung tâm cấp cứu 120.
- Cứ như vậy, lượng công việc phòng cấp cứu chúng †a không thể nghỉ ngờ phải lớn hơn, thế nhưng số lượng, chất lượng bác sĩ đều thực hiện theo các phòng ban khác, hiệp trợ cấp cứu hoàn thành công việc thường ngày.
Cái gì gọi là sẽ lập công?
Chính là ngươi lập công lao phải để lãnh đạo nhìn thấy.
Tân Hiếu Uyên nói đến đây:
- Mặc dù tin tức cụ thể còn chưa đưa xuống, nhưng khoảng thời gian này, Bảo Sơn ngươi phải chuẩn bị thật tốt một chút, cân đối một số công việc, đoán chừng sẽ nhanh thôi.
Lý Bảo Sơn gật đầu, nhìn An Ngạn Quân, Trần Bỉnh Sinh cùng Trần Thương, nói:
- Lần này gọi các ngươi đến, chủ yếu là liên quan tới chuyện cân đối công việc sau này, khả năng cần điều chỉnh một chút, các ngươi cũng là do ta chủ nhiệm, chúng ta cũng không cần phải quá mức để ý, ngồi xuống thông báo là được rồi.
- Chủ nhiệm An, kỹ thuật cùng năng lực của ngươi ta cảm thấy đáng tin, ta muốn khi phòng cấp cứu có phòng phẫu thuật độc lập, ngươi làm dẫn đầu.
An Ngạn Quân nghe xong, lập tức mắt sáng rực lên!
An Ngạn Quân tuổi không lớn lắm, mới hơn bốn mươi tuổi, không gian tiến bộ còn lên cao, vốn là xuất thân ngoại khoa tay, thế nhưng ngoại khoa tay ở Tỉnh Đông Dương phát triển cũng không tốt, phẫu thuật kính hiển vi đều không triển khai, gấy khe hở hợp thì càng thiên phương dạ đàm.
An Ngạn Quân bất đắc dĩ hỏi:
- Chủ nhiệm Lý, ngoại khoa tay phát triển không chỉ cần kỹ thuật, còn cần thiết bị, hơn nữa, một mình ta cũng làm không nổi.
Tân Hiếu Uyên:
- Thiết bị đang trên đường tới!
Lý Bảo Sơn nhắm mắt nói:
- Tiểu Trần làm người hỗ trợ cho ngươi, hai người các ngươi cùng làm.
Lời của hai người gần như đồng thời nói, để An Ngạn Quân bất đắc dĩ sững sờ, sau đó nắm chặt tay:
- Ta chắc chắn làm tốt!
Trần Bỉnh Sinh nghe đám người muốn cướp Trần Thương đi, ban đầu hắn muốn từ chối, không nỡ, Trân 'Thương theo hắn gần ba năm, ba năm này cũng coi là một nửa đồ đệ, hai người ở chung rất hòa hợp, bất thình lình Trần Thương đi, hắn khẳng định cũng sẽ hơi không thoải mái.
Nhưng...
Không thoải mái là không thoải mái.
Đây là chuyện sớm hay muộn.
Bác Sĩ Nguy Hiểm