Bác Sĩ Lục! Em Đừng Hòng Chạy
Chương 57: Chương 57
Mạc Vũ Thần cả đêm thành hạ cô xong trời vừa hừng sáng anh đã rời đi trước sợ lại để ba mẹ cô phát hiện thì không hay chút nào.
Lục Tĩnh Hy hôm nay cô dậy sớm một chút để đến bệnh viện làm việc, hình như cô là bác sĩ có lượt nghĩ nhiều nhất bệnh viện Mạc Gia.
Có khi nào cô bị sa thải không vậy trời? Phải làm việc chăm chỉ mới được.
Đúng như dự định của cô vừa đến liền nhận ca phẩu thuật khó, người đó bị tay nạn giao thông, không hiểu có tông nặng không nhưng có khả năng rất cao anh ta sẽ trở thành người thực vật.
Hôm nay Mộ Tử Hiên lại không có ở bệnh viện buộc cô là người phẩu thuật.
Y tá kế bên không ngừng lau mồ hôi cho cô, nhưng với kinh nghiệm, và là một trong những sinh viên giỏi nhất nhì của thành phố này, ca phẩu thuật vô cùng thành công khi vào tay Lục Tĩnh Hy.
Lục Tĩnh Hy bước ra từ phòng phẩu thuật, tháo khẩu trang, gương mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt, cô mỉm cười nhìn người nhà của bệnh nhân “ Ca phẩu thuật rất thành công, người nhà yên tâm nhé ”.
Người nhà bệnh nhân rối rít cảm ơn cô.
Chỉ duy nhất người đứng khoanh tay bịch mặt dựa vào tường, âm thầm mỉm cười vui vẻ khi nhìn Lục Tĩnh Hy rời đi, sau khi cô rời đi người đó cũng không hề nán lại.
Lục Tĩnh Hy dựa vào ghế ở phòng làm việc nghĩ mệt, thì tiếng chuông điện thoại không ngừng vang lên, cô mệt mỏi nhấc máy.
“ Em nghe đây ” giọng cô có chút mệt mỏi.
Mạc Vũ Thần ở bên đầu dây bên kia thông thả dựa vào ghế ngồi, gương mặt có chút tối sầm khi nghe thấy giọng mệt mỏi của cô.
“ Em không khoẻ à? ” anh dịu dàng lên tiếng.
Lục Tĩnh Hy day day thái dương “ Em vừa thực hiện ca phẩu thuật, anh gọi cho em có chuyện gì sao? ” giờ này còn chưa đến trưa mà, anh không làm việc gọi cho cô làm gì chứ?
“ Anh đã mua chung cư cho em rồi, một tiếng nữa sẽ sang đón em đi ăn trưa ” Mạc Vũ Thần có đề nghị cô về biệt thự nhưng cô không đồng ý, cô nói muốn mua chung cư ở, anh dù không muốn cũng phải chiều theo ý cô.
Cô sợ ba mẹ biết được nên không muốn ở biệt thự với anh, ba mẹ cô biết không những chuyện qua lại với anh mà còn có chuyện nói dối chuyện đi mỹ.
“ Ừm ” cô khẽ ừm một tiếng.
Mạc Vũ Thần liền bất an “ Hay là hôm nay em tan tầm sớm đi, anh cảm thấy em không được khoẻ ” giọng cô vô cùng mệt mỏi, cô thế này anh làm sao yên tâm làm việc chứ.
“ Em không sao, nghĩ một tí là được, anh làm việc đi lát gặp ” Giọng cô vô cùng nhẹ nhàng truyền qua điện thoại.
“ Được lát gặp ” Mạc Vũ Thần nói xong liền cúp máy, anh cố gắng giải quyết hết nhanh cái đống hồ sơ và những bản hợp đồng này, có thể đến gặp cô sớm một chút.
Lục Tĩnh Hy đang ngồi ngay ngắn xem bệnh án, thì tiếng cửa phòng bệnh cô mở ra, là Giang Thư y tá ở khoa của cô, cô bé này cũng khá đáng yêu đó chứ.
Giang Thư đi lại chổ cô, cô ta mỉm cười vô cùng tươi mà lên tiếng “ Bác sĩ Lục! ”.
“ Hửm? Sao thế? ” Cô cất bệnh án nhìn Giang Thư ở trước mặt trên môi còn mang nụ cười tươi tắn.
“ Ba ngày nữa là sinh nhật em, chị nhớ đến chơi nhé ” Giang Thư nhìn cô vẻ mặt vô cùng trông đợi.
Lục Tĩnh Hy nhìn cô ta như vậy cũng không nỡ từ chối, dù sao cùng là đồng nghiệp xả giao một chút chắc sẽ không sao đâu “ Được ” cô mỉm cười trả lời.
Giang Thư như rớ được vàng, cô ta liền cười còn tươi hơn khi nãy đến tìm cô nữa “ Dạ chị nhớ đến nhé ” cô ta trước khi rời khỏi còn ngoái đầu lại nói.
Bước ra khỏi phòng làm việc của Lục Tĩnh Hy khoé môi Giang Thư liền nhếch lên không ít, cô ta lấy điện thoại soạn đi một tin nhắn rất dài rồi cất nó vào bên trong túi áo.
Đầu dây bên kia nhận được tin nhắn cũng vui vẻ không kém, thậm chí suýt chút nữa đã mở tiệc ăn mừng rồi.
Chu Lạc Hy ngồi trên đùi của Tống An Hùng.
Dơ điện thoại lên cho anh ta xem dòng tin nhắn hiện lên [ Tôi đã thuyết phục được cô ta rồi, tiền tính thế nào? ].
Tống An Hùng vô cùng hài lòng, anh ta liếm lên vành tai của Chu Lạc Hy, cô ta chưa bao giờ làm anh ta thất vọng, lần này cũng không ngoại lệ.
“ Rất tốt ” Anh ta giọng điều tán thưởng Chu Lạc Hy.
Chu Lạc Hy ngồi trên người anh ta nhẹ nhàng di chuyển, ghé vào tai anh mà nói “ Phần còn lại phải xem biểu hiện của anh ”.
Tống An Hùng bật cười lớn xoay hết người cô ta lại, mạnh mẽ thúc vào bên trong cô ta, khiến cô ta bất ngỡ bật ra tiếng rên rỉ “ Ưm! aaa ”.
Anh ta còn dùng tay vỗ vào chiếc mông đầy đặn của cô, hiện lên rõ hình ảnh bàn tay đỏ chói.
“ Thích thế này không? ” Tống An Hùng anh ta ghé vào tai Chu Lạc Hy thỏ thẻ.
Chu Lạc Hy ôm lấy đầu anh ta gật gù không ngừng “ Thích!.
rất thích ”.
Anh ta bật cười lớn thô bạo ra vào bên trong Chu Lạc Hy một cách không thương tiếc, cô ta vì khoái cảm mà bật ra tiếng rên rỉ không ngừng dưới thân anh ta.
“ Thích vậy thì nhớ làm chuyện anh giao cho em cho tốt, như vậy anh còn có nhiều cái khiến em thích hơn ” Tống An Hùng vừa xoa nắn đôi gò bông, bên dưới vẫn di chuyển mà lên tiếng.
Chu Lạc Hy gật gù theo lời anh ta nói, cô ta như bị mê hoặc bởi vẻ mặt đầy nguy hiểm của Tống An Hùng, anh ta không hề thương tiếc cô ta từng cái cho vào liền khiến cô ta la hét khắp phòng.
Bọn họ quấn lấy nhau không ngừng, Chu Lạc Hy cũng chiều theo ý của hắn ta mà phục vụ.
.
Bác Sĩ Lục! Em Đừng Hòng Chạy