Bá Tổng Pháo Hôi Không Có Ham Muốn Trần Tục
Chương 68
Sữa của Lan Tuyết Nhu không kịp đưa, bà vội vàng gọi quản gia và người giúp việc, cẩn thận di chuyển chiếc giường trong phòng khách ra, Cố Sâm Vũ cuối cùng cũng được giải thoát.
“Chú nằm dưới gầm giường làm gì?” Cố Diệp nhìn anh bằng ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng, giọng điệu vô cùng khó hiểu.
“Em…” Cố Sâm Vũ mặt mày lấm lem, tủi thân thỏ thẻ, nhất thời không biết phải biện hộ thế nào.
“Là em bảo em ấy giúp em nhặt đồ.” Giản Vân Xuyên không thể chịu đựng thêm, tùy tiện bịa ra một lý do.
“À đúng đúng đúng!” Cố Sâm Vũ liên tục gật đầu, “Em chui xuống gầm giường là để nhặt đồ!”
Lan Tuyết Nhu quan tâm hỏi: “Tiểu Giản, cháu làm mất thứ gì vậy, hay chúng ta lại dời cái giường ra lần nữa?”
Giản Vân Xuyên thần sắc bình tĩnh, “Không cần đâu dì, vừa nãy cháu đã nhặt lên rồi.”
Cố Diệp: ……
Cái nhặt lên có lẽ là mặt mũi bị rớt của đứa em trai nhà mình?
Nhưng đang có dì ở đó, anh cũng không tiện vạch trần hai người này, cười như không cười tóm lấy Cố Sâm Vũ, “Nếu đã vậy, chúng ta không làm phiền Giản tiểu thiếu gia nghỉ ngơi nữa.”
Sự đã đến nước này, Cố Sâm Vũ chỉ có thể mắt mong chờ nhìn vợ, rồi bất lực bị anh cả túm lấy gáy áo lôi ra ngoài.
Lần này, anh không dám gây chuyện nữa, ngoan ngoãn nằm rạp trên chăn lặng lẽ nhớ vợ.
Nghĩ tới nghĩ lui, anh đột nhiên lóe lên ý tưởng, cầm điện thoại lên, lật người và gửi một tin nhắn: [Vợ ơi, anh ngủ chưa?]
Giản Vân Xuyên trả lời rất nhanh: [Chưa ngủ.]
Cố Sâm Vũ: [Vậy anh đang làm gì?]
Giản Vân Xuyên: [Đang nhớ em.]
Mặt Cố Sâm Vũ đỏ ửng, đang định nói gì đó để chọc ghẹo lại, giao diện trò chuyện lại hiện lên một tin nhắn mới.
Giản Vân Xuyên: [Muốn nghe giọng em.]
Không nói hai lời, Cố Sâm Vũ lập tức gọi điện thoại qua.
Đối phương dường như đang chờ anh, sau một tiếng “tút”, điện thoại đã được kết nối.
Cố Sâm Vũ nhanh chóng mở lời: “Không ngủ được sao?”
“Ừm.” Giản Vân Xuyên khẽ đáp, “Nhớ em nên không ngủ được.”
“Nhớ chỗ nào?” Cố Sâm Vũ buột miệng hỏi, cố ý trêu chọc đối phương.
“Chỗ nào cũng nhớ.” Giản Vân Xuyên khẽ cười một tiếng, giọng nói cố ý hạ thấp, quyến rũ và dễ nghe, “Đặc biệt là chỗ đó…”
Hơi nóng trên đầu tai âm thầm lan xuống cổ, Cố Sâm Vũ chợt nhớ lại cảm giác ấm áp và sự c**ng c*ng mà anh cảm nhận được khi nằm trên người đối phương khi nãy…
“Vợ ơi, anh đừng chọc em như vậy!” Cố Sâm Vũ đỏ mặt nhỏ giọng cảnh báo, “Bây giờ anh còn chưa khỏe, lỡ chọc em phát điên thì sao…”
“Ha ha…” Giản Vân Xuyên cười trầm và khẽ, “Vậy em qua đây thử xem.”
“Ai dà~” Cố Sâm Vũ lập tức như một quả bóng xì hơi, lẩm bẩm, “Không đi được, bị anh cả bắt gặp thêm lần nữa, em sẽ bị đuổi khỏi nhà mất.”
Giản Vân Xuyên thở dài một tiếng, “Nhưng anh nhớ em, muốn hôn em, muốn ôm em, còn muốn…”
Lời nói lửng lơ, gợi mở vô hạn sự tưởng tượng.
Tiểu Cố Tổng đang say đắm trong tình yêu làm sao chịu nổi cơn làm nũng của người vợ xinh đẹp như vậy, anh nhảy dựng khỏi giường, “Anh đợi em một chút!”
Nói xong, anh mở cửa sổ kính, thò đầu ra ngoài, “Anh mở cửa sổ phòng anh ra đi, em trèo qua!”
Giản Vân Xuyên: ……
“Nguy hiểm, đừng trèo.”
“Không sao đâu, kỹ thuật trèo cửa sổ này em còn dư sức!” Cố Sâm Vũ đầy tự tin, cơ thể hăm hở muốn thử.
“Ngoan nào.” Giọng Giản Vân Xuyên mang theo ý ra lệnh, “Về giường đi.”
“Vậy được rồi…” Cố Sâm Vũ không tình nguyện đáp lời, rồi lại chui vào trong chăn, “Vậy anh muốn em làm gì khi nhớ anh cơ?”
Hơi thở ở đầu dây bên kia hơi gấp gáp hơn một chút, “Nghe giọng em là được rồi, Tiểu Vũ Mao, hôn tôi một cái.”
Cố Sâm Vũ chớp chớp mi mắt, nhất thời chưa phản ứng kịp.
“Hửm?” Tiếng hối thúc qua mũi truyền đến, quyến rũ chết người.
Cố Sâm Vũ hoàn hồn, lấy điện thoại đang áp vào tai ra, “Chụt” một tiếng vào điện thoại, “Là như vậy sao?”
“Ừm…” Giản Vân Xuyên tựa lưng vào đầu giường, hàng mi rậm dài rủ xuống, ngón tay thon dài mạnh mẽ hướng xuống phía dưới, “Vậy anh có thể hôn em không?”
“Đương nhiên có thể rồi!” Cố Sâm Vũ hoàn toàn không biết điều gì sắp xảy ra, giọng điệu ngây thơ và vui vẻ.
Vợ chủ động quá, thích quá…
“Tiểu Vũ Mao, em c** q**n áo chưa?” Giản Vân Xuyên giọng càng thêm khàn.
Cố Sâm Vũ lại lật người, “Em mặc đồ ngủ rồi, trời lạnh như vậy, ngủ không mặc quần áo sẽ chết cóng đấy.”
Giản Vân Xuyên phát ra tiếng cười dễ nghe từ yết hầu, “Không sao, lát nữa sẽ nóng lên thôi…”
……
Đêm đó, hai người ở trong phòng riêng của mình, hơi thở dính dấp nóng bỏng truyền qua dòng điện đến với nhau.
Bộ óc nghèo nàn của Tiểu Cố Tổng lại tiếp thu thêm kiến thức mới, mở ra cánh cửa mới.
Lúc sắp ngủ, anh mơ mơ màng màng cảm thán một câu, “Công nghệ quả là phúc lợi cho nhân loại…”
Giản Vân Xuyên tạm thời ở lại nhà họ Cố, ngày qua ngày, vết thương ở chân cũng dần dần tốt hơn.
Để tiện chăm sóc cậu, Tiểu Cố Tổng chuyển văn phòng về nhà, làm việc thông qua họp video từ xa, nếu thực sự phải đến công ty hoặc gặp khách hàng, anh cũng vội vàng quay về ngay sau khi xong việc.
Có đối tác hợp tác nói đùa, không biết Cố Tổng giấu bảo bối gì ở nhà mà ngày nào cũng vội vàng về như vậy.
Cố Sâm Vũ cười bí ẩn: “Đúng vậy, nhà tôi giấu một cô vợ bé bỏng đấy, quý giá lắm!”
Tuy nhiên, dưới ánh mắt quan tâm thân thiết của cả gia đình mà đứng đầu là Cố Diệp, Cố Sâm Vũ tự kiềm chế giữ lễ, mỗi tối đều ngoan ngoãn về phòng mình.
Rồi sau đó, lại bắt đầu khám phá thế giới mới qua điện thoại.
Cách màn hình điện thoại, cảm giác xấu hổ rất dễ dàng bị vứt bỏ.
Từ gọi thoại đến video, Tiểu Cố Tổng ngây thơ không hiểu biết học được rất nhiều kiến thức mới, thậm chí tự học cách tự mình mở cửa, nhưng vẫn không nhận ra sự chuẩn bị đầy đủ của mình, rốt cuộc sẽ có tác dụng gì…
Và ngoài Cố Sâm Vũ ra, người vui nhất nhà họ Cố không ai khác ngoài Cố Khinh Chu.
Gần đến kỳ thi cuối kỳ, cậu đột nhiên phát hiện trong nhà có thêm một gia sư miễn phí cấp bậc học thần, khỏi phải nói cậu ta kích động đến mức nào.
Dù sao Thủ khoa Đại học là cấu hình cơ bản của nam chính trong tiểu thuyết, với trình độ của Giản Vân Xuyên, phụ đạo cho một học sinh lớp 11 là dư dả.
Cố Khinh Chu không ngốc, nền tảng cũng không tệ, chỉ là ham chơi nên thành tích giảm sút khá nhiều, sau khi được Giản Vân Xuyên bồi dưỡng cấp tốc hơn nửa tháng, thành tích vụt vụt tăng lên.
Dựa vào đó, hình ảnh Giản Vân Xuyên trong lòng Cố Khinh Chu hiển nhiên đã được nâng lên thành một người khổng lồ, ngày nào cũng chăm chăm tìm anh Giản, đôi khi thậm chí còn chiếm dụng thời gian Cố Sâm Vũ ở bên đối phương.
Lúc này, Cố Sâm Vũ không kìm được mà lật mặt.
Anh em ruột thịt, tính toán rõ ràng.
“Cố Khinh Chu, xem xét tình trạng sức khỏe của bệnh nhân đi, không được làm việc quá sức, biết không?” Anh vòng tay siết cổ em trai, muốn đuổi nó ra ngoiaf.
“Anh hai tốt bụng, đợi em chơi xong ván cuối rồi em rút lui được không?” Cố Khinh Chu bám chặt khung cửa không buông, “Chơi game là để thư giãn, sẽ không làm anh Giản quá sức đâu!”
“Không được!” Cố Sâm Vũ nghiêm nghị từ chối, “Chơi game không tốn não à?”
Vấn đề then chốt là, anh khó khăn lắm mới về đến nhà, còn muốn dành thời gian riêng với vợ trước khi trời tối!
Cố Khinh Chu sốt ruột, “Anh hai chỉ muốn độc chiếm anh Giản thôi!”
Lời vừa dứt, cả căn phòng bỗng chốc chìm vào im lặng.
Cố Sâm Vũ: Anh độc chiếm vợ anh thì làm sao?
Nhưng câu này tạm thời không thể nói ra.
Lúc này, Lan Tuyết Nhu vô tình đi ngang qua, “Các con đứng ngoài cửa làm gì vậy, hay là vào thử bánh quy dì nướng đi~”
Thế là, kế hoạch riêng tư với vợ chính thức tuyên bố phá sản.
Gần đến Tết, thành phố S xảy ra mấy tin tức gây chấn động toàn thành phố.
Tin tức thứ nhất là doanh nghiệp nhà họ Giản bị điều tra, Giản Tùng – anh cả nhà họ Giản bị cảnh sát bắt giữ với vai trò nghi phạm, Chủ tịch Giản Chính Bân vì quá sốc mà đột quỵ phải đưa vào phòng ICU ngay trong đêm.
Tin tức thứ hai là Giản Ngưng – cô con gái thứ ba nhà họ Giản tự mình tiết lộ, Giản tiểu thiếu gia không phải con ruột của Giản Chính Bân, mà là con riêng của bà Tạ với người đàn ông khác. Mặc dù tin đồn đã có từ lâu, nhưng lần này chính thức bị phanh phui, bí mật máu chó này của giới hào môn vẫn trở thành đề tài bàn tán sau bữa trà của mọi người.
Tin tức thứ ba, Cuộc thi Thiết kế Mới Quốc Triều gia do Thời trang Samy tổ chức đã bước vào chung kết, ban tổ chức đã mời được “Mẹ đỡ đầu của làng thời trang” Quella đã tuyên bố giải nghệ mười năm trước làm giám khảo chung kết, gây chấn động giới thời trang và thiết kế trang phục.
“Hiệu quả thực tế của cuộc thi này tốt hơn nhiều so với dự kiến của chúng tôi.” Cố Sâm Vũ ngồi trước bàn làm việc, mỉm cười, “Tuy nhiên, vẫn phải cảm ơn sự hỗ trợ hết lòng của Tần Tổng và Phùng Tổng.”
Phùng Thù Lẫm cười nói: “Hợp tác các bên cùng có lợi, Cố Tổng khách sáo rồi.”
Tần Thăng ngồi trên ghế sofa, vẫn văn nhã anh tuấn như thường lệ, nhưng câu hỏi lại không đâu vào đâu, “Em trai thân mến, đêm chung kết anh cả của em có đi không?”
“Hả?” Cố Sâm Vũ ngẩn người hai giây, “Anh cả của tôi vốn không thích những dịp như thế này, chắc là không đi đâu?”
Anh đã dần quen với việc Tần Thăng cứ mở miệng là gọi em trai, và cũng tin rằng Tần Tổng sẽ không còn b**n th** như trong truyện gốc, chia rẽ anh và Giản Vân Xuyên nữa.
“À, có chút đáng tiếc.” Tần Thăng cười khó hiểu một chút, “Vậy em trai giúp anh hỏi anh cả của em, có thể dành chút thời gian trả lời tin nhắn của anh được không?”
Cố Sâm Vũ giật mình, “Anh và anh cả của tôi cùng nhau làm chuyện xấu lâu như vậy rồi, còn cần tôi truyền lời á?”
Tần Thăng nhướng mày.
“Ồ không—” Cố Sâm Vũ phản ứng kịp thời, vội vàng sửa lời, “Ý tôi là, Tần Tổng và anh cả nhà tôi luôn hợp nhau về mặt sở thích, sao đột nhiên không liên lạc nữa vậy?”
“Nếu em trai muốn biết, hãy hỏi anh cả em đi.” Tần Thăng đứng dậy, chỉnh lại bộ vest, “Vậy nhé, hẹn gặp lại vào thứ Bảy.”
Cố Sâm Vũ: ……
Hai con hồ ly già ngàn năm này, con thuyền tình bạn platic sắp lật rồi sao?
Nhanh chóng đến thứ Bảy, Đêm Chung kết Cuộc thi Thiết kế Mới.
Đêm chung kết này vô cùng long trọng, ba nền tảng video kết hợp với hai nền tảng livestream, tiến hành phát trực tiếp toàn diện không ngừng nghỉ, không góc chết, quy mô hoành tráng vượt xa sức tưởng tượng.
Trong phòng trang điểm hậu trường.
Cố Sâm Vũ ngồi trước gương trang điểm, khẽ nhắm mắt, ngửa mặt để chuyên viên trang điểm thoa thoa vẽ vẽ.
Một lúc sau, chuyên viên trang điểm nói: “Cố Tổng, có thể mở mắt rồi.”
Anh ngoan ngoãn mở to mắt, lén lút liếc nhìn vào chiếc gương ở góc chéo phía trước.
Chỉ một cái liếc, hơi thở lập tức ngưng lại.
Tóc đen da tuyết, lông mày sắc sảo, mi dài rủ xuống, môi mỏng nhuộm đỏ, ngũ quan đậm nét lần đầu được trang điểm, quả thực tuyệt mỹ không gì sánh bằng.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của anh, Giản Vân Xuyên vén mi mắt, đối diện với anh qua gương.
Tim Cố Sâm Vũ đập nhanh đến mức muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Sao vậy?” Giản Vân Xuyên khẽ cong môi, sự dịu dàng trong mắt làm dịu đi sự sắc nét của khuôn mặt đậm nét kia, “Không đẹp sao?”
“Không, không không không—” Cố Sâm Vũ lắp bắp, “Không thể nào không đẹp!”
Nụ cười Giản Vân Xuyên sâu hơn.
Trong đầu Cố Sâm Vũ vẫn còn bay bổng những lời tán dương như “thiên tài khuôn mặt”, “khuôn mặt sát thủ”, mơ màng nói: “Đẹp đến mức em không biết trời trăng mây đất…”
Hai chuyên viên trang điểm đồng loạt cười vang, cô gái trang điểm cho Giản Vân Xuyên trêu chọc: “Nhan sắc của ngài Giản mà không vào giới giải trí thì thật đáng tiếc.”
“Đúng vậy, đúng vậy, chỉ với khuôn mặt này của ngài Giản, vào giới giải trí chắc chắn sẽ thu hút một lượng lớn fan sắc đẹp và fan bạn gái!” Cô gái khác liên tục phụ họa.
“Không có gì đáng tiếc.” Giản Vân Xuyên nhàn nhạt nói, “Có một fan cuồng nhiệt là đủ rồi.”
Trước khi quen Cố Sâm Vũ, cậu không hề nghĩ nhiều về khuôn mặt của mình. Còn bây giờ, cậu chỉ cần biết Tiểu Vũ Mao thích khuôn mặt của mình là đủ rồi.
Còn những người khác, không quan trọng.
“Ồ~” Hai cô gái thấu hiểu đáp lại.
Quả nhiên là một cặp!
Giản Vân Xuyên yên lặng đợi một lát, chờ Cố Sâm Vũ trang điểm xong hoàn toàn, lịch sự mời hai chuyên viên trang điểm rời đi trước.
Hai chuyên viên: “Chúng tôi hiểu~”
“Họ hiểu cái gì vậy?” Cố Sâm Vũ ngồi trên ghế, hơi khó hiểu.
Giản Vân Xuyên không trả lời, mà đứng dậy đi đến trước mặt anh, cúi người, một tay chống lên tay vịn ghế.
“Sao vậy?” Cố Sâm Vũ ngả người về phía sau theo chiến thuật, hơi không chịu nổi sự tấn công nhan sắc phiên bản phóng đại.
Bàn tay ấm áp nắm lấy gáy anh, buộc anh đưa mặt về phía mình, tiện cho anh dễ dàng cắn vào đôi môi hơi hé mở màu đỏ.
“Ưm…” Cố Sâm Vũ rên khẽ, chủ động và thành thạo nới lỏng răng, để lưỡi nóng bỏng trơn trượt thuận lợi luồn vào.
Chất lỏng trao đổi, trong phòng trang điểm vang lên tiếng nước ngượng ngùng.
Nụ hôn của Giản Vân Xuyên hoàn toàn khác so với cảm giác lạnh lùng mà cậu mang lại, bá đạo mạnh mẽ, nóng bỏng cuốn lấy, phải hôn thấu triệt từ trong ra ngoài, cậu mới hài lòng nới lỏng một chút.
“Vừa nãy em nhìn anh, anh đã muốn hôn em rồi…” Môi mỏng khẽ rời ra, chuyển thành những nụ hôn mổ nhẹ như có như không, Giản Vân Xuyên thì thầm, “Sau này, không được quyến rũ anh như vậy ở bên ngoài nữa.”
Đôi mắt trong veo vô tội phủ một lớp mờ ảo của nước, Cố Sâm Vũ ngửa mặt lên, “Không, không hề, rõ ràng là anh quyến rũ em mà…”
“Ừm, là anh quyến rũ em.” Giản Vân Xuyên thẳng thắn thừa nhận, bàn tay nắm cổ anh trượt vào trong cổ áo, “Vậy Tiểu Cố Tổng, bây giờ phải làm sao đây, hửm?”
Tiểu Cố Tổng bị hôn đến bay bổng như tiên, bạo mồm như kẻ say rượu, “Đợi tiệc tối kết thúc, xem em trừng trị anh tại chỗ thế nào!”
Nghe vậy, đôi mắt đen láy bỗng trở nên u ám hơn, Giản Vân Xuyên lại cắn anh một miếng nhẹ nhưng đau.
Anh rên lên vì đau, Giản Vân Xuyên dùng vân tay phủ lớp chai mỏng ấn nhẹ lên môi sưng đỏ của anh, giọng điệu vô cùng thâm thúy, “Anh đã đợi rất lâu rồi, Tiểu Vũ Mao. Hy vọng lần này em đừng thất hứa…”
Cố Sâm Vũ rùng mình không hiểu vì sao, cãi bướng: “Em sẽ không—”
“Kính thưa quý vị khán giả, bây giờ chúng ta hãy cùng xem Tổng Giám đốc Điều hành của Samy, Cố Sâm Vũ — người tổ chức Cuộc thi Thiết kế Mới đầu tiên—” Giọng nói ngọt ngào của nữ MC đột nhiên dừng lại.
Trong camera livestream, chàng trai ngồi trên ghế ngẩng mặt, người đàn ông phía trước cúi người, khoảng cách thân mật giữa hai người như vừa kết thúc một nụ hôn.
Giây tiếp theo, người đàn ông cúi người xoay mặt, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén nhìn thẳng vào ống kính. Chàng trai dưới người cậu cũng ngơ ngác quay mặt về phía ống kính, môi ẩm ướt sưng đỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy vệt nước trong suốt, vẻ ngoài như vừa bị yêu thương mãnh liệt…
Bình luận trong phòng livestream ngay lập tức bùng nổ.
Chiếc điện thoại trên giá đỡ “choang” một tiếng rơi xuống đất, màn hình tối đen.
Nữ MC nổi tiếng của Văn hóa Thần Tinh, đã gặp phải thất bại thảm hại đầu tiên trong sự nghiệp livestream của mình.
Bá Tổng Pháo Hôi Không Có Ham Muốn Trần Tục
Đánh giá:
Truyện Bá Tổng Pháo Hôi Không Có Ham Muốn Trần Tục
Story
Chương 68
10.0/10 từ 15 lượt.
