Anh Hùng
Chương 56: Hiểm cảnh
159@-XIU.... XIU...! Khặc khặc!
Nhận thấy có sinh vật sống tiến nhập nơi đây vô số ma hồn dương nanh múa vuốt đánh tới nhóm Hùng.
-Muốn chết!
Xung quanh Luật huyễn hoá vô số kiếm ý, vô hình chi kiếm công kích thẳng vào hồn thể khiến số lượng lớn ma hồn dưới võ vương chết.
Con mèo cũng nhấc chân trước phách ra vài chưởng gầm lên:
-Meo meo vô địch thần chưởng! Hây.
Vô số kình phong giống hình đệm thịt dưới chân nó được tung ra đập nát ma hồn. Con mèo đắc ý nói:
-Haha! Bổn đế đúng là vô địch thiên hạ, gặp thần đồ thần, gặp ma diệt ma.
-Đừng làm lỡ việc, chúng ta không phải đến để tiêu diệt những ma hồn này, tranh thủ thời gian tìm được Dương.
Toàn thân Hùng vang tiếng rắc rắc, hắn khai mở cực hạn xương cốt vừa tiêu diệt ma hồn vừa nói.
Môt đường chém giết lao vào trong, không biết đi được bao xa đã có vô số ma hồn lớp lớp đuổi theo bọn hắn, Hùng quay lại chỉ thấy số lượng ma hồn đông nghịt trắng xoá một mảng phải tới vài vạn con.
Gia Luật hét lớn:
-Cẩn thận!
Tiếng nói vừa lọt vào tai, lông tơ Hùng rựng cả lên. Hắn vội khai mở cực hạn kinh mạch né qua vài mét. Một đạo tàn ảnh vẫn còn đọng lại ở chỗ cũ.
Ầm! Ầm! Ầm.
Tàn ảnh vừa hiện lên, vài đạo năng lượng kình khí sắc bén dữ dội lướt tới. Năng lượng cuồng bạo lập tức xé rách đạo tàn ảnh kia thành phấn bụi. Cách tàn ảnh chừng mười mét, thân hình Hùng vừa xuất hiện. Khẽ cau mày nhìn lên trời, chỉ thấy chừng vài chục ma hồn đang phiêu phù giữa không trung. Những ánh mắt trống rỗng đều đang nhìn chằm chằm vào hắn.
- Là ba mươi ma hồn có thực lực trên Võ Tôn.
Nhìn những ma hồn thực lực mạnh mẽ này, Hùng nhíu chặt mày. Nghĩ tới vào sâu hơn nữa có thể gặp Võ Quân, Võ Thánh da đầu Hùng run lên cắn răng nói:
-Chúng ta đi mau, cẩn thận bị vây công.
Nhóm Hùng lao nhanh đi. Nửa giờ sau, phía trước xuất một đạo hư ảnh giống như thực chất, hư ảnh này ăn mặc kỳ quái dị, mũi cao nhọn, tóc xoăn, ánh mắt dài hẹp cực kỳ lạnh lùng, nó cầm trong tay một khẩu súng dài hơn 1mét, hai chân đi ủng màu đen, ma hồn này nguyên vẹn đầy đủ không giống ma hồn khác.
- Ma hồn Võ Quân!
Gia Luật nhịn không được kinh hô lên.
-Hồn lực thật cường đại, tên này khi còn sống nhất định là một tồn tại rất khủng bố.
Hùng nhíu chặt mày nói.
-Đầu ma hồn này chỉ sợ đã có thực lực cao cấp Võ Quân, nó đã không còn là Ma hồn bình thường chỉ biết trực tiếp lao tới nữa, nó còn có thể công kích như nhân loại có chút ý thức chiến đấu.
Gia Luật ngưng trọng phân tích.
Chỉ thấy ma hồn Võ Quân nâng súng lên hướng về phía con mèo.
Đùng! Đùng! Đùng
Vô số đạn khí màu đen lao thẳng tới con mèo.
-Con mèo cẩn thận.
Phụt!
-Trấn Thiên Thể Thuât: Kinh Môn! Khai!
Rầm rầm!
Hùng tung đấm phóng tới Ma Hồn.
Ầm!
Ma Hồn bị oanh bay. Hùng cũng bị chấn bật ra sắc mặt trắng bệch.
-Hai ngươi thịt nó, bổn đế chặn phía sau.
-Mau lên để lâu sẽ sinh biến.
Con mèo gào to vận chuyển bí pháp đề thăng tu vi lên cao cấp Võ Tôn, nó hướng về phía đám ma hồn truy đuổi phía sau hú lên quái dị:
-Mèo không phát uy chúng bay tưởng là hổ bệnh.
-Meo meo liên hoàn chưởng!
Phanh phanh!
Vô số ma hồn cấp thấp bị oanh bạo.
Gia Luật vận chuyển Kiếm Tâm:
-Kiếm Tâm Quyết thức thứ 4: Kiếm Khiếu Trường Không.
Gia Luật lơ lửng trên không trung vô số kiếm ý toả ra, hắn vung vẩy ngón tay vô số kiếm ý hội tụ tạo thành cự kiếm vài trăm mét màu vàng.
Kiếm kình gào thét cắt đứt vô số kiến trúc xung quanh, hư không cũng bị chém méo mó gấp khúc. Cự kiếm vàng oanh thẳng tới hư ảnh kia.
Hư ảnh tụ linh lực vào đầu mũi súng phóng ra đạn khí vài chuc mét đỡ cự kiếm.
Oanh!
Phanh! Phanh!
....
Chiến đấu kéo dài không lâu, chỉ chừng mười phút sau, hư ảnh bị tiêu diệt. Sắc mặt Luật trắng bệch, ngón tay run rẩy rỉ máu. Người Hùng đầy vết máu, lực chiến suy giảm. Con mèo cũng chống đỡ không nổi bộ lông ướt đẫm bị rụng khá nhiều, nó nằm dưới đất thở phì phì khí thế bị kéo tụt xuống dưới Võ Tôn. Con mèo khàn khàn quái khiếu:
-Bổn đế sắp ngỏm.
-Hùng tử bổn đế đi trước đây.
-......
Xuy xuy!
Thấy đám truy hồn đông nghịt phía sau, Hùng xách con mèo đang lải nhải cùng Luật tiếp tục lao tới phía trước.
Trên mảnh đất màu nâu xám này, sương đen nhàn nhạt chậm rãi phiêu phù theo gió. Thế giới u ám gây cho người khác một cảm giác hết sức thần bí. Vô số kiến trúc đổ vỡ vang lên tiếng gió thổi U U. Dưới sự tà ác đáng sợ này, ngay cả thời gian đều như mất đi khái niệm.
Không biết chạy bao lâu mắt Hùng như mờ đi, vô thức chạy về phía trước. Cảm giác yên tĩnh tịch mịch, Hùng khó hiểu quay đầu lại nhìn nơi đây vắng tanh không có một ma hồn nào. Đám đông ma hồn truy đuổi cũng không thấy đâu.
Hùng, Luật thở phào một hơi ngồi xuống nghỉ ngơi.
-Phù! Phù! Nguy hiểm thật.
-Chúng ta ăn chút, nghỉ ngơi rồi đi tiếp.
Luật từ trong nhẫn trữ vật lấy ra vài cái bánh mì sữa, bánh bao chia nhau ăn.
Hai chân trước con mèo quặp một cái bánh mỳ, ngồm ngoàm gặm nói:
-Không ngờ bánh mỳ này lại ngon tới vậy.
-Dân Pháp Tông này quả không đơn giản như trong tưởng tượng. Mấy lần bổn đế suýt chút nữa toi rồi.
Nghe con mèo nói vậy, Gia Luật ngưng trọng nói:
-Phía trước sẽ gặp nhiều rắc rối hơn rất nhiều. Bởi vậy, tất cả đều phải chuẩn bị tâm lý trước."
Hùng nhìn sâu vào phía trong thở dài: - Hy vọng Dương không sao?
Hùng ăn một chút rồi ngồi xếp bằng điều tức, hắn bị Ảnh Đế đánh bay mặc dù viên đá nhỏ đỡ đa số chưởng lực nhưng Hùng cũng bị thương cộng thêm khổ chiến, hiện tại cơ thể quá tải. Hùng có phần không chịu đựng nổi. Hùng chỉ muốn lăn ra đất nằm ngủ. Hắn cắn mạnh vào đầu lưỡi, cơn đau buốt xông thẳng lên não khiến hắn tỉnh táo đôi chút rồi xếp bằng trị thương.
Luật, con mèo cũng ngồi xuống điều tức.
Nửa giờ sau, cảm nhận cơ thể khôi phục vài phần lực lượng, sắc mặt hơi hồng lên. Hùng mở mắt đứng dậy, tiếng xương cốt rắc rắc vang lên chứng tỏ cơ thể hắn quá mệt mỏi rồi. Hùng nói:
-Chúng ta tiếp tục thôi.
Hai người một mèo tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Tới trước một quảng trường đổ nát to lớn, ánh mắt của nhóm Hùng đều ghim chặt lên quảng trường. Nơi đó, có một chiếc ghế đá khổng lồ, phía trên nó, một đạo thân ảnh ngạo nghễ mà ngồi. Thân ảnh này khá giống hư ảnh lúc trước, mũi cao nhọn, tóc xoăn, trên thân đeo khá nhiều huy chương. Khẩu đại bác 10 mét màu đỏ sậm được đặt trước người. Một luồng khí tức nồng đậm huyết tinh chậm rãi tràn ngập ra từ đại bác, lượn lờ khắp quảng trường như một lớp sương mù vậy.
-Sát khí thật bá đạo…
Cảm thụ được khí tức bá đạo truyền ra từ thân ảnh kia, sắc mặt Hùng ngưng trọng. Đây chính là Ma Hồn đạt tới Võ Thánh sao? Quả nhiên là cực kỳ cường hãn a.
Anh Hùng
Nhận thấy có sinh vật sống tiến nhập nơi đây vô số ma hồn dương nanh múa vuốt đánh tới nhóm Hùng.
-Muốn chết!
Xung quanh Luật huyễn hoá vô số kiếm ý, vô hình chi kiếm công kích thẳng vào hồn thể khiến số lượng lớn ma hồn dưới võ vương chết.
Con mèo cũng nhấc chân trước phách ra vài chưởng gầm lên:
-Meo meo vô địch thần chưởng! Hây.
Vô số kình phong giống hình đệm thịt dưới chân nó được tung ra đập nát ma hồn. Con mèo đắc ý nói:
-Haha! Bổn đế đúng là vô địch thiên hạ, gặp thần đồ thần, gặp ma diệt ma.
-Đừng làm lỡ việc, chúng ta không phải đến để tiêu diệt những ma hồn này, tranh thủ thời gian tìm được Dương.
Toàn thân Hùng vang tiếng rắc rắc, hắn khai mở cực hạn xương cốt vừa tiêu diệt ma hồn vừa nói.
Môt đường chém giết lao vào trong, không biết đi được bao xa đã có vô số ma hồn lớp lớp đuổi theo bọn hắn, Hùng quay lại chỉ thấy số lượng ma hồn đông nghịt trắng xoá một mảng phải tới vài vạn con.
Gia Luật hét lớn:
-Cẩn thận!
Tiếng nói vừa lọt vào tai, lông tơ Hùng rựng cả lên. Hắn vội khai mở cực hạn kinh mạch né qua vài mét. Một đạo tàn ảnh vẫn còn đọng lại ở chỗ cũ.
Ầm! Ầm! Ầm.
Tàn ảnh vừa hiện lên, vài đạo năng lượng kình khí sắc bén dữ dội lướt tới. Năng lượng cuồng bạo lập tức xé rách đạo tàn ảnh kia thành phấn bụi. Cách tàn ảnh chừng mười mét, thân hình Hùng vừa xuất hiện. Khẽ cau mày nhìn lên trời, chỉ thấy chừng vài chục ma hồn đang phiêu phù giữa không trung. Những ánh mắt trống rỗng đều đang nhìn chằm chằm vào hắn.
- Là ba mươi ma hồn có thực lực trên Võ Tôn.
Nhìn những ma hồn thực lực mạnh mẽ này, Hùng nhíu chặt mày. Nghĩ tới vào sâu hơn nữa có thể gặp Võ Quân, Võ Thánh da đầu Hùng run lên cắn răng nói:
-Chúng ta đi mau, cẩn thận bị vây công.
Nhóm Hùng lao nhanh đi. Nửa giờ sau, phía trước xuất một đạo hư ảnh giống như thực chất, hư ảnh này ăn mặc kỳ quái dị, mũi cao nhọn, tóc xoăn, ánh mắt dài hẹp cực kỳ lạnh lùng, nó cầm trong tay một khẩu súng dài hơn 1mét, hai chân đi ủng màu đen, ma hồn này nguyên vẹn đầy đủ không giống ma hồn khác.
- Ma hồn Võ Quân!
Gia Luật nhịn không được kinh hô lên.
-Hồn lực thật cường đại, tên này khi còn sống nhất định là một tồn tại rất khủng bố.
Hùng nhíu chặt mày nói.
-Đầu ma hồn này chỉ sợ đã có thực lực cao cấp Võ Quân, nó đã không còn là Ma hồn bình thường chỉ biết trực tiếp lao tới nữa, nó còn có thể công kích như nhân loại có chút ý thức chiến đấu.
Gia Luật ngưng trọng phân tích.
Chỉ thấy ma hồn Võ Quân nâng súng lên hướng về phía con mèo.
Đùng! Đùng! Đùng
Vô số đạn khí màu đen lao thẳng tới con mèo.
-Con mèo cẩn thận.
Phụt!
-Trấn Thiên Thể Thuât: Kinh Môn! Khai!
Rầm rầm!
Hùng tung đấm phóng tới Ma Hồn.
Ầm!
Ma Hồn bị oanh bay. Hùng cũng bị chấn bật ra sắc mặt trắng bệch.
-Hai ngươi thịt nó, bổn đế chặn phía sau.
-Mau lên để lâu sẽ sinh biến.
Con mèo gào to vận chuyển bí pháp đề thăng tu vi lên cao cấp Võ Tôn, nó hướng về phía đám ma hồn truy đuổi phía sau hú lên quái dị:
-Mèo không phát uy chúng bay tưởng là hổ bệnh.
-Meo meo liên hoàn chưởng!
Phanh phanh!
Vô số ma hồn cấp thấp bị oanh bạo.
Gia Luật vận chuyển Kiếm Tâm:
-Kiếm Tâm Quyết thức thứ 4: Kiếm Khiếu Trường Không.
Gia Luật lơ lửng trên không trung vô số kiếm ý toả ra, hắn vung vẩy ngón tay vô số kiếm ý hội tụ tạo thành cự kiếm vài trăm mét màu vàng.
Kiếm kình gào thét cắt đứt vô số kiến trúc xung quanh, hư không cũng bị chém méo mó gấp khúc. Cự kiếm vàng oanh thẳng tới hư ảnh kia.
Hư ảnh tụ linh lực vào đầu mũi súng phóng ra đạn khí vài chuc mét đỡ cự kiếm.
Oanh!
Phanh! Phanh!
....
Chiến đấu kéo dài không lâu, chỉ chừng mười phút sau, hư ảnh bị tiêu diệt. Sắc mặt Luật trắng bệch, ngón tay run rẩy rỉ máu. Người Hùng đầy vết máu, lực chiến suy giảm. Con mèo cũng chống đỡ không nổi bộ lông ướt đẫm bị rụng khá nhiều, nó nằm dưới đất thở phì phì khí thế bị kéo tụt xuống dưới Võ Tôn. Con mèo khàn khàn quái khiếu:
-Bổn đế sắp ngỏm.
-Hùng tử bổn đế đi trước đây.
-......
Xuy xuy!
Thấy đám truy hồn đông nghịt phía sau, Hùng xách con mèo đang lải nhải cùng Luật tiếp tục lao tới phía trước.
Trên mảnh đất màu nâu xám này, sương đen nhàn nhạt chậm rãi phiêu phù theo gió. Thế giới u ám gây cho người khác một cảm giác hết sức thần bí. Vô số kiến trúc đổ vỡ vang lên tiếng gió thổi U U. Dưới sự tà ác đáng sợ này, ngay cả thời gian đều như mất đi khái niệm.
Không biết chạy bao lâu mắt Hùng như mờ đi, vô thức chạy về phía trước. Cảm giác yên tĩnh tịch mịch, Hùng khó hiểu quay đầu lại nhìn nơi đây vắng tanh không có một ma hồn nào. Đám đông ma hồn truy đuổi cũng không thấy đâu.
Hùng, Luật thở phào một hơi ngồi xuống nghỉ ngơi.
-Phù! Phù! Nguy hiểm thật.
-Chúng ta ăn chút, nghỉ ngơi rồi đi tiếp.
Luật từ trong nhẫn trữ vật lấy ra vài cái bánh mì sữa, bánh bao chia nhau ăn.
Hai chân trước con mèo quặp một cái bánh mỳ, ngồm ngoàm gặm nói:
-Không ngờ bánh mỳ này lại ngon tới vậy.
-Dân Pháp Tông này quả không đơn giản như trong tưởng tượng. Mấy lần bổn đế suýt chút nữa toi rồi.
Nghe con mèo nói vậy, Gia Luật ngưng trọng nói:
-Phía trước sẽ gặp nhiều rắc rối hơn rất nhiều. Bởi vậy, tất cả đều phải chuẩn bị tâm lý trước."
Hùng nhìn sâu vào phía trong thở dài: - Hy vọng Dương không sao?
Hùng ăn một chút rồi ngồi xếp bằng điều tức, hắn bị Ảnh Đế đánh bay mặc dù viên đá nhỏ đỡ đa số chưởng lực nhưng Hùng cũng bị thương cộng thêm khổ chiến, hiện tại cơ thể quá tải. Hùng có phần không chịu đựng nổi. Hùng chỉ muốn lăn ra đất nằm ngủ. Hắn cắn mạnh vào đầu lưỡi, cơn đau buốt xông thẳng lên não khiến hắn tỉnh táo đôi chút rồi xếp bằng trị thương.
Luật, con mèo cũng ngồi xuống điều tức.
Nửa giờ sau, cảm nhận cơ thể khôi phục vài phần lực lượng, sắc mặt hơi hồng lên. Hùng mở mắt đứng dậy, tiếng xương cốt rắc rắc vang lên chứng tỏ cơ thể hắn quá mệt mỏi rồi. Hùng nói:
-Chúng ta tiếp tục thôi.
Hai người một mèo tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Tới trước một quảng trường đổ nát to lớn, ánh mắt của nhóm Hùng đều ghim chặt lên quảng trường. Nơi đó, có một chiếc ghế đá khổng lồ, phía trên nó, một đạo thân ảnh ngạo nghễ mà ngồi. Thân ảnh này khá giống hư ảnh lúc trước, mũi cao nhọn, tóc xoăn, trên thân đeo khá nhiều huy chương. Khẩu đại bác 10 mét màu đỏ sậm được đặt trước người. Một luồng khí tức nồng đậm huyết tinh chậm rãi tràn ngập ra từ đại bác, lượn lờ khắp quảng trường như một lớp sương mù vậy.
-Sát khí thật bá đạo…
Cảm thụ được khí tức bá đạo truyền ra từ thân ảnh kia, sắc mặt Hùng ngưng trọng. Đây chính là Ma Hồn đạt tới Võ Thánh sao? Quả nhiên là cực kỳ cường hãn a.
Anh Hùng
Đánh giá:
Truyện Anh Hùng
Story
Chương 56: Hiểm cảnh
10.0/10 từ 42 lượt.