Ảnh Đế Từ Chối Tình Tay Ba
Chương 13
Trước khi tài khoản chính thức của khách sạn đăng tuyên bố đính chính, chuyện các bài bàn luận về couple bị dập xuống khiến fan của Tô Đường cực kỳ hài lòng.
Ai cũng hiểu, việc dọn dẹp dư luận quy mô lớn và nhanh chóng thế này chắc chắn có thế lực phía sau nhúng tay. Một số người rảnh rỗi thì đối chiếu danh sách khách lưu trú do hệ thống vạn nhân mê tung ra, lần lượt tra tên từng người, chẳng mấy chốc đã tìm thấy cái tên Tống Lâm Du.
Tống Lâm Du, vị chủ tịch đương nhiệm kiêm CEO của tập đoàn Đông Ngọc, đồng thời cũng là cấp trên trực tiếp của Tô Đường, thuộc công ty giải trí Tinh Ngọc. Hơn nữa, từ trước đến nay vẫn luôn có phóng viên chụp được ảnh Tô Đường ra vào trụ sở Đông Ngọc nên fan gần như chắc chắn rằng sau lưng idol mình có “kim chủ” nâng đỡ.
Dù gì họ cũng hiểu rõ, chỉ dựa vào thực lực của Tô Đường thì khó mà chen chân lên hàng top đầu như hiện tại nếu không có chút thủ đoạn.
Nhưng với tinh thần “không biết xấu hổ mà còn lấy làm vinh”, fan lại tỏ ra vô cùng đắc ý vì bias có kim chủ nâng niu như thế, thậm chí đã sớm bắt đầu chèo thuyền. Thậm chí CP “Phó Tô” từng được fan hò hét suốt thời gian qua cũng dính chưởng. Phó Yến Dung thường xuyên bị Tống Lâm Du cướp người yêu, rồi phải chật vật truy thê hỏa táng tràng.
Chỉ là, cuộc ăn mừng vừa chớm bắt đầu trong fandom Tô Đường đã bị video tung ra từ tài khoản chính thức của khách sạn Ngân Hồ dội cho một gáo nước lạnh.
Tài khoản @Khách sạn Ngân Hồ đăng bài:
“Nhân viên để lộ thông tin cá nhân đã bị xử lý. Chúng tôi xin gửi lời xin lỗi đến hai người bị kéo vào tin đồn thất thiệt là Phó Yến Dung @PhóYếnDung và Tô Đường @TôĐường. Việc bồi thường sẽ do bộ phận liên quan của khách sạn bàn bạc trực tiếp với hai bên. Dưới đây là đoạn video giám sát làm rõ sự thật vào đêm hôm đó.”
Video lên kết là đoạn trích từ màn hình giám sát tầng lầu toàn khách sạn được tua cực nhanh, không qua bất kỳ chỉnh sửa nào. Có thể thấy rõ trong căn phòng mà Phó Yến Dung ở tối đó, ngoài Tô Đường và Tiểu Tôn ôm khay xoài, suốt đến rạng sáng cũng không có thêm bất kỳ ai ra vào.
Vấn đề là… phòng bên cạnh cũng không có ai.
Thế nên, dưới phần bình luận bắt đầu có người thắc mắc: “Tôi tin là đoạn video này không bị chỉnh sửa, nhưng Phó Yến Dung đâu rồi?”
Có người trả lời: “Có thể… nếu tôi nhìn không nhầm thì lớp làm mờ phía trên cùng của camera giám sát hơi cẩu thả, vẫn có thể nhận ra bóng dáng Phó Yến Dung?”
Người đó phóng to đoạn video, chụp màn hình rồi khoanh tròn một chỗ.
Nếu kỹ thuật làm mờ trong video không cẩn thận, thường sẽ có vài khung hình bị sót. Thêm vào đó, trang phục của Phó Yến Dung khá nổi bật, nên vị “Leeuwenhoek đương đại” này đã nhanh chóng xác định được đường đi nước bước của anh. Đối chiếu với danh sách phòng khách bị lộ trước đó, người này khẳng định rằng tối hôm đó, Phó Yến Dung đã đến phòng của Tống Lâm Du.
Không chỉ đến, điều quan trọng là… hình như còn không ra nữa?
Chuyện này bắt đầu trở nên hơi nhạy cảm rồi…
Con đường “kim chủ nuông chiều tiểu minh tinh” mà fan Tô Đường đang hí hửng chèo bỗng chốc sụp đổ hoàn toàn, nhưng họ vẫn chưa chịu tin hai chiếc con rể hàng top được “gả cho” Tô Đường có thể ở chung một phòng cả đêm, hơn nữa quan hệ còn có vẻ không tồi.
Lúc này, trong khi fan Phó Yến Dung còn đang do dự không biết có nên tìm cách ém chuyện này hay không thì fan Tô Đường đã tự ý “bảo vệ quyền lợi” trước.
Kẹo Mềm: “@NgânHồ Các người đính chính mà không đưa công văn luật sư, chỉ tung video giám sát là có ý gì? Cố tình queerbaiting à? Chiêu trò rẻ tiền quá rồi đấy.”
— ? Lúc Tốc Nằm tỉ tỉ nhà mấy người bịa chuyện mà bị dính thư luật sư thì im thin thít. Vậy ai mới là người suốt ngày tung tin bịa đặt? Giờ nhột cdg zạ?
— Ai nhột? Nói thử xem ai nhột? Chúng tôi đâu có quan tâm đến chuyện của Phó Yến Dung với Tống Lâm Du? Bọn này chỉ yêu mỗi Đường Đường thôi!!
— Mới đánh ba bích đã phải xả đôi heo rồi hả, cười dài l*z.
….
Cuộc thảo luận ngày càng trở nên căng thẳng, từ việc “đòi lại công bằng” và yêu cầu làm rõ thông tin ban đầu,dần dà biến thành trận chiến giữa các nhóm fan only, rồi chuyển hướng sang tranh cãi xem nên “chèo thuyền” cặp nào, cuối cùng khiến fan các nhà lần lượt nhập cuộc, trong khi dân mạng thì hào hứng hóng hớt.
Nhưng chẳng bao lâu sau, công văn luật sư có đóng dấu của văn phòng luật đã được “gửi tận tay” mấy fan lớn nhà Tô Đường. Phía phòng làm việc của Phó Yến Dung còn nhấn mạnh một cách “thân thiện” rằng: sẽ không vì các người là vị thành niên mà nương tay, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho những gì mình nói ra bất kể ngoài đời thực hay trên mạng.
Fan của Tô Đường lập tức tìm cách tách biệt khỏi nhóm shipper hòng tránh bị liên lụy. Hai bên quay ra cắn nhau, rồi lại nội chiến một trận nữa, lời qua tiếng lại loạn cả lên. Fan nhà khác thì đứng ngoài hóng, coi như được xem một vở kịch hấp dẫn.
Tuy nhiên, điều khiến mọi chuyện hoàn toàn hạ màn là một tài khoản như thể vừa mới lập, đã lâu không online nhưng lại treo biểu tượng chính chủ màu xanh của tập đoàn Đông Ngọc, chính là của Tống Lâm Du.
Thật ra hắn cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ chia sẻ lại đoạn video đính chính từ Ngân Hồ. Nhưng chừng ấy là quá đủ để thể hiện thái độ.
Fan của Tô Đường buộc phải rút lui, ngay cả bản thân Tô Đường cũng chỉ có thể tức tối đập đồ trong phòng, gào lên với hệ thống vì sao cốt truyện không đi theo nguyên tác.
Nếu lại phải dùng đến đạo cụ…
Nhưng với số điểm còn lại mà đem tiêu vào việc kiểm soát dư luận mạng kiểu này thì đúng là quá phí.
Hệ thống vạn nhân mê trầm ngâm một lúc rồi thấp giọng nói với Tô Đường: “Tôi cứ có cảm giác… giữa Phó Yến Dung và Tống Lâm Du hình như có gì đó không đúng lắm.”
“Cứ tạm gác họ lại đã, cậu tranh thủ tìm cách lấy đạo cụ từ người khác đổi lấy điểm để đề phòng bất trắc. Còn chuyện vì sao cốt truyện lại lệch hướng, đến lúc đó rồi tính sau—”
Hệ thống vạn nhân mê vốn cho rằng kế hoạch lần này không chê vào đâu được. Chỉ là nó không ngờ vì giọng điệu khi đưa ra chỉ thị quá lạnh nhạt mà Tô Đường đã gạt phăng hết chuyện chính sang một bên. Thậm chí còn quay ngược lại gây chuyện, cãi nhau om sòm với hệ thống trong phòng, khiến khắp nơi gà bay chó sủa.
Mà người thực sự đang ở trung tâm vòng xoáy dư luận, Phó Yến Dung lại hoàn toàn không còn để tâm đến chuyện này nữa.
Anh chẳng mảy may quan tâm đến động thái đính chính của Tống Lâm Du, cũng không để ý đến việc fan Tô Đường đang “vỡ trận”, thậm chí ngay cả chuyện thư luật sư cũng không hỏi đến một câu.
Lúc này, anh đang đọc tin nhắn do Dương Uyển gửi tới —
“Hôm nay Tĩnh Ngôn về đại lục quay phim, nói muốn mời cả bọn đi ăn một bữa, trùng hợp là chọn đúng tối nay, lại ngay tại Tễ Nguyệt Lam Đình của cậu. Đến không?”
Phó Yến Dung nhàn nhạt liếc qua, trả lời “Ừm”, rồi bổ sung thêm một câu: “Tôi tự đi.”
Anh đứng dậy, khoác áo rồi xuống lầu.
Tầng hầm B1 của căn hộ là gara riêng của anh. Khi còn trẻ, anh rất mê những trò có phần ngông cuồng. Lúc đèn bật sáng, ánh kim loại lạnh lẽo từ mấy chục chiếc siêu xe phản chiếu lóa mắt.
Phó Yến Dung ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua dãy xe đua nổi bật rồi dừng lại ở chiếc Pagani Huayra BC Roadster đỗ sát bên cạnh.
Anh chưa từng lái nó một lần nào, bởi đây là món quà mà Tống Lâm Du tặng khi rời đi năm ấy. Xe thuộc dòng giới hạn toàn cầu, được đặt làm riêng rất kỳ công, nội thất cũng được thiết kế màu xanh xám đúng kiểu anh thích nhất, đến cả chìa khóa cũng khắc tên viết tắt của anh.
Phó Yến Dung nhìn chằm chằm chiếc xe vài giây, sắc mặt không hề thay đổi, chỉ nhẹ nhàng tung chiếc chìa khóa trong tay rồi quay người đi về hướng khác, lái chiếc Aston Martin màu bạc rời khỏi gara. Tiếng động cơ khởi động gọn gàng sắc lẹm, người đàn ông đạp chân ga phóng vụt đi.
***
Tễ Nguyệt Lam Đình không xa căn hộ Lam Đình là mấy, cả hai đều là tài sản Phó Yến Dung được thừa kế. Biệt thự được xây dựng trên sườn núi, ba mặt giáp rừng, một mặt hướng hồ, tên gọi lấy từ từ cổ, nghe có vẻ thanh tao, nhưng thực chất đã tốn không ít tiền của để xây dựng.
Biệt thự đã bắt đầu kinh doanh từ rất sớm, mở cửa cho khách bên ngoài, nhưng ngưỡng cửa cực kỳ cao, theo chế độ hội viên, một lần tiêu dùng đã hơn một triệu tệ. Những người ra vào đây không phải là giới tài phiệt mới nổi trong kinh doanh, thì cũng là các ngôi sao điện ảnh. Bề ngoài là nghỉ dưỡng, nhưng bên trong mỗi người đều có toan tính riêng: đàm phán kinh doanh, trao đổi tài nguyên, dò hỏi tin tức, giữa cuộc sống xa hoa trụy lạc là mạng lưới lợi ích chằng chịt vô tận.
Phó Yến Dung chỉ nắm cổ phần, việc kinh doanh đều do các nhà quản lý chuyên nghiệp phụ trách. Cũng vì thế, nhiều người chỉ biết chủ nhân thực sự không lộ diện, mà không hay rằng ông chủ của Tễ Nguyệt Lam Đình chính là Phó Yến Dung.
Nghĩ đến đây, Phó Yến Dung đột ngột đạp phanh, dừng xe trước cổng.
Người đỗ xe nhận ra xe của anh lập tức tiến đến, cung kính nói: “Anh Phó, anh Lương và vài người bạn đã đợi anh ở hội quán bên hồ.”
Lương Tĩnh Ngôn đúng là đã chọn một nơi tốt.
Phó Yến Dung mỉm cười, trao chìa khóa rồi sải bước đi về phía hồ. Xa xa, một khoảng sân riêng tư nhưng sáng sủa nằm tựa núi hướng hồ, bên ngoài cửa sổ kính sát đất, vài cây cổ thụ đang lay động trong gió. Trời chưa tối hẳn, ánh sáng mặt nước phản chiếu chút ánh đèn ấm áp lấp lánh.
Khi Phó Yến Dung đẩy cửa bước vào, phòng riêng đã chật kín người. Vị trí gần cửa sổ chính là Dương Uyển và Lương Tĩnh Ngôn, bên cạnh còn có thêm một ngôi sao nhỏ lạ hoắc.
“Đến muộn rồi, đừng có trách tôi gửi tin nhắn trễ nhé, tôi còn bận hóng drama trên mạng nữa kìa.” Vừa thấy anh, Dương Uyển nâng ly lên đùa một câu.
Những người có mặt ở đây đều rành rẽ mấy chiêu trò truyền thông nên ai cũng cho rằng hot search hôm nay là để tạo nhiệt cho bộ phim Ẩn Diện của Phó Yến Dung và Tô Đường, bèn đồng loạt cười khẽ ngầm hiểu.
Lương Tĩnh Ngôn lập tức đứng dậy: “Anh Phó là người đến trễ nhất, tối nay phải uống ba ly phạt mới được.”
Phó Yến Dung nhếch môi cười nhẹ, lười phản bác, bước đến tùy ý ném chiếc áo khoác lên lưng ghế, cúi người cầm một chiếc ly trên bàn, lắc nhẹ rồi ngửa đầu uống cạn, sau đó úp ngược lại để lộ đáy ly cho mọi người xem.
Đám đông bắt đầu hò reo đòi rót thêm cho anh, nhưng minh tinh nhỏ ngồi cạnh Lương Tĩnh Ngôn đã nhanh tay đứng dậy trước, cầm chai rượu rót vào ly anh một nửa, còn cố nặn ra một nụ cười lấy lòng.
Ánh mắt Phó Yến Dung dừng trên người cậu ta một lát, rồi khẽ búng ngón tay lên thành ly, giọng điệu thờ ơ không mặn không nhạt ra lệnh: “Rót đầy.”
Cậu trai trẻ kia trông mới ngoài hai mươi, nét mặt vẫn còn non nớt, ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề, chỉ là biểu cảm hơi cứng nhắc. Cậu ta ngồi trong nhóm người này, ánh mắt lại không kìm được mà liên tục liếc nhìn về phía Phó Yến Dung, ắt hẳn là được Lương Tĩnh Ngôn dẫn theo để “mở mang tầm mắt”.
Nghe vậy, đối phương hơi lúng túng gật đầu, ngoan ngoãn rót đầy ly.
Dương Uyển từ trước đến nay vẫn tinh ý, chỉ nhìn hai lần đã hiểu rõ tâm tư đối phương. Cô không nhịn được bật cười, rồi quay sang nói với Lương Tĩnh Ngôn: “Hiếm khi gặp mặt, cậu rảnh thật đấy. Tự nhiên khi không đem một nhóc con tới góp vui làm gì? Giờ thì hay rồi, đàn thì không ôm quay sang ôm người luôn?”
Lương Tĩnh Ngôn cũng không giận. Hắn chẳng vội giải thích, nụ cười vẫn ung dung: “Chị Uyển à, chị nói vậy oan cho em quá. Thấy mọi người đều là chỗ quen thân nên em mới dẫn người đến cho mở mang kiến thức chút, sao dám làm gì bậy bạ được chứ?”
Hắn ta liếc Phó Yến Dung đã yên vị, lại nói tiếp: “Huống chi, nếu anh Phó có hứng thú, chẳng lẽ em còn dám không cho? Chỉ là người ta không muốn đấy chứ.”
Lương Tĩnh Ngôn liếc qua cậu nhóc đang run lẩy bẩy ngồi bên cạnh, lời nói thì nghe có vẻ thoải mái nhưng giọng điệu lại lộ rõ ý châm chọc. Minh tinh nhỏ kia chỉ biết cúi đầu căng thẳng, không dám cử động linh tinh, đành nhìn Lương Tĩnh Ngôn bằng ánh mắt lấy lòng.
Hắn cười khẽ, nửa đùa nửa thật: “Anh không giận cậu đâu. Nhưng sao nhát thế, giống hệt con thỏ vậy, thế này thì chẳng ai thích nổi đâu.”
Lương Tĩnh Ngôn ngừng một chút, như chợt nhớ ra điều gì lại tiện miệng hỏi: “Đúng rồi anh Phó, nhóc trợ lý trước kia vẫn hay theo anh lúc đi quay phim đâu rồi? Tôi cứ thấy cậu ấy quen mắt, sao hôm nay không thấy tới?”
Lời vừa dứt, không khí trên bàn bỗng chững lại.
Dương Uyển đang gắp đồ ăn cũng khựng lại, ngẩng đầu nhìn mọi người, thắc mắc hỏi: “Trợ lý nào cơ? Sao tôi không nhớ ra?”
“Lúc đóng vai khách mời trong bộ phim Ba phần tư ấy, lúc đó tôi ấn tượng lắm…”
Lương Tĩnh Ngôn nói nửa chừng thì dừng lại, không kể tiếp mà chỉ khẽ cười, uống một ngụm rượu như thể vô tình. Sau đó, anh ta cố ý quay đầu, hạ giọng như thì thầm sát vào Phó Yến Dung: “Anh Phó, thật ra ngay khi tôi vừa xuống máy bay đã thấy tên anh lên hot search rồi. Có chuyện này tôi thật sự muốn hỏi anh một câu.”
“Anh có cảm thấy… cậu trợ lý nhỏ mà anh từng rất thích ngày trước trông rất giống vị Tổng giám đốc Tống của Đông Ngọc dạo gần đây không? Giống đến mức tôi suýt thì tưởng ông cụ Tống không chỉ để lại bên ngoài một đứa con riêng đâu…”
Âm cuối được kéo dài, để lửng đầy ẩn ý.
Bấy giờ người đàn ông mới từ tốn ngẩng mắt liếc đối phương một cái. Vẻ mặt lười biếng thờ ơ, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo như thể đã nhìn thấu hết mấy lời bóng gió đầy dò xét kia.
Lần này Lương Tĩnh Ngôn quay lại đại lục là để đảm nhận vai nam chính trong “Chuyến bay đêm”, bộ phim được dùng để đấu trực diện với “Ẩn Diện”. Đây vốn là dự án đặt cược mà Hoa Thải ký kết để tạo thành tích, ai ngờ lại đụng phải Ẩn Diện, tác phẩm được Đông Ngọc đầu tư toàn lực.
Người ta vẫn nói nổi nhỏ là do được nâng đỡ, nổi lớn thì nhờ vận số, nhưng từng ấy tiền đã đổ vào, không thể không gây tiếng vang. Hoa Thải vốn đã rất dè chừng với Tống Lâm Du và Phó Yến Dung, nhất định phải moi được chút chuyện giật gân từ họ ra.
Phó Yến Dung… số lượng scandal và bài khen ngợi về anh trên mạng gần như ngang ngửa nhau, có bao nhiêu người ghét thì cũng có từng ấy người yêu mến. Không ai có thể mong đợi làm sụp đổ một tòa lâu đài đã đổ nát, lại càng không thể ngăn cản Phó Yến Dung được công chúng ngưỡng mộ.
Thế nên, một người đột nhiên xuất hiện, bản thân vốn là một cái cớ dễ bị chỉ trích như Tống Lâm Du mới là mục tiêu dễ ra tay nhất.
Nếu giữa hai người họ còn có mâu thuẫn gì đó thì lại càng tốt.
…
Phó Yến Dung biết rõ, chắc hẳn Tống Lâm Du đã sớm xử lý xong chuyện trước kia. Chỉ là khi ấy Lương Tĩnh Ngôn mới đóng mấy phân đoạn khách mời rồi quay về Hồng Kông, không quá nổi bật nên cũng chẳng ai để tâm.
Anh nhìn Lương Tĩnh Ngôn đang hơi căng thẳng, bỗng khẽ cong đuôi mắt, nở một nụ cười nhàn nhạt chẳng mấy thành ý. Mỗi khi cười như vậy, nốt ruồi nhỏ dưới mắt lại ẩn hiện lờ mờ, vẻ mặt thờ ơ, mang theo sự xa cách lạnh nhạt.
“Không gặp thì đúng.” Phó Yến Dung thản nhiên uống một ngụm rượu, giọng điệu vẫn ung dung: “Chơi chán rồi.”
Ngữ khí rất nhẹ, như thể chỉ đang kể một chuyện vặt không quan trọng.
Lương Tĩnh Ngôn nhìn anh hồi lâu, chợt bật ra một tiếng “à” khẽ rồi nói nhỏ: “Vậy sao, tiếc thật đấy.”
Ảnh Đế Từ Chối Tình Tay Ba
Đánh giá:
Truyện Ảnh Đế Từ Chối Tình Tay Ba
Story
Chương 13
10.0/10 từ 10 lượt.
