Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Chương 165: Cậu đang muốn thuyết phục tôi làm hòa với anh ta sao?
Ôn Niệm Nam chưa bao giờ nghĩ rằng chỉ vì mình và Cố Ngôn Sanh thay đồ ở khách sạn mà sau đó sẽ trở thành tâm điểm chú ý và hứng chịu bạo lực mạng.
Cách đây một thời gian, chuyện của Cố Ngôn Sanh với W.E mới chỉ dừng lại được vài ngày, lại xuất hiện bức ảnh hai người cùng ở trong khách sạn qua đêm bị lật tẩy.
-Một ảnh Ôn Niệm Nam đỡ Cố Ngôn Sanh vào phòng, một ảnh bóng dáng hai người họ thay quần áo và cùng nhau rời đi vào ngày hôm sau, kích thích sự tò mò của những người đang ăn dưa (hóng chuyện).
[Tôi cá một trăm đô la! Chủ tịch Cố đã hoàn toàn chinh phục W.E bằng công phu của riêng mình trên giường!]
[Chị ở lầu trên nói hơi tục tĩu, nhưng em cũng đồng ý. Hai người đàn ông bình thường vào khách sạn, lúc đi ra lại thay quần áo mới. Chị em, bọn họ làm gì mà quần áo bẩn thế? Cười]
[Có thể sữa dính vào quần áo, làm tôi cười mất kiểm soát]
[Oa, em bù lu bù loa, Cố tổng đẩy W.E mềm mại và dễ thương lên giường, xé quần áo của anh ấy, và sau đó ...]
[Không phải đã ly hôn? Tại sao tất cả các tin tức nóng hổi lại nối tiếp nhau? Anh ấy không phải là người nổi tiếng, vì vậy tôi không hiểu tại sao các tay săn ảnh không chụp ảnh những người nổi tiếng mà lại đi chụp ảnh người này]
[Lầu trên, bạn có biết danh tiếng của tập đoàn Cố thị không? Cố gia đã tồn tại ở nước M hơn một trăm năm, và luôn là một trong ba gia tộc đứng đầu danh giá nhất. Bà nội của anh là thành viên của hoàng gia nước Ya. Những người kế vị Cố gia luôn là tâm điểm ở bất cứ đâu. Cố Ngôn Sanh có ngoại hình và năng lực xuất chúng, ai lại không quan tâm đến những cậu con trai của những gia đình quý tộc nổi tiếng? ]
[Mẹ kiếp! thật hay giả? ]
[A! Đây là lý lịch của Cố Ngôn Sanh? Tôi nghĩ những người có thân phận này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, W.E là Cinderella được gả cho hoàng tử haha]
Nhưng khi có nhiều người xem việc ăn dưa (hóng chuyện) sôi nổi tham gia thảo luận, hướng gió trong khu vực bình luận đột nhiên thay đổi.
[Cô bé Lọ Lem kiểu gì, chính hắn nhờ mánh khóe để leo lên Cố gia]
[W.E đã tái hợp với Mr. Cố? Nếu không, tại sao lại ở cùng một phòng với nhau? ]
[phỏng chừng là tái hợp. Lần trước, hắn lộ mặt là fans lâu năm của Niệm Nam. Cố Ngôn Sanh tỏ tình sâu sắc cùng với khuôn mặt đẹp trai như vậy, vừa công khai xin lỗi, vừa hối hận như vậy. Ai có thể chịu đựng được? ]
[W.E không có sĩ diện, sau khi làm nhiều chuyện như vậy có thể hòa giải sao? Chỉ vì cái danh của phu nhân Cố tổng sao? ]
[Vì tiền, khi quay lại với nhau sẽ giàu có, nổi tiếng và được danh phận. Có thể hai người này cố tình thổi phồng, lăng xê toàn bộ mọi chuyện trong mấy tháng qua]
[Tại sao nhìn bức ảnh W.E lại khoác tay Cố tổng đưa người ta vào phòng? Có phải W.E này cố tình làm chuốc say không? Mưu đồ thâm sâu quá]
[Lầu trên thật xấu xa? Tôi nghĩ rằng Cố Ngôn Sanh đã giả vờ say và lừa W.E của tôi! ]
Đường Sóc nhìn ảnh chụp trên Weibo, tay cầm chặt điện thoại, đột nhiên định ném điện thoại xuống đất, nhưng khi giơ lên lại không làm gì nữa.
Nhìn mặt dây lắc lư trên điện thoại, Đường Sóc từ từa thu tay lại.
Mạc Bắc Dật bước lên cầm lấy điện thoại, trầm giọng nói: "Tiểu Sóc, những gì những người đó nói có thể không phải là sự thật."
" Mạc Bắc Dật, anh có thể xâm nhập vào hệ thống của Cố thị để lấy tài liệu dự án bí mật của anh ta không?"
Mộ Bắc Thâm gật đầu: "Ừm."
"Lần này, tôi muốn anh cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ hợp tác giữa Cố Ngôn Sanh và nhà họ Tưởng. Tôi muốn Cố Ngôn Sanh nếm trải cảm giác bị mọi người không tin tưởng là như thế nào!"
Đường Sóc ghét Cố Ngôn Sanh... hận anh ta vì đã giết anh trai mình và hủy hoại tổ ấm của anh ta, hận anh ta vì đã lấy đi tất cả những gì anh ta trân trọng nhất, hận anh ta vì muốn lừa dối Ôn Niệm Nam khỏi anh ta.
"Anh đã làm nhiều chuyện ác như vậy, tại sao còn chưa gặp báo ứng! Tôi sẽ không cho ngươi bắt hắn đi! Cố Ngôn Sanh! Tôi đang chờ anh!"
Điện thoại vang lên, là ID người gọi, Tần Tề Bách.
"Anh đã nghĩ kỹ rồi sao? Đường tổng, đây là ảnh chụp. Anh có thể tự xem."
Tần Tề Bách đặt điện thoại lên bàn, Đường Sóc nhìn ảnh chụp độ nét cao ở cự ly gần, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.
"Cái này được chụp khi nào?"
"Ừm, gần chín giờ tối."
"Chín giờ ..." đôi mắt Đường Sóc tối sầm lại, có nghĩa là ngay khi Niệm Nam rời khỏi anh, đã gặp Cố Ngôn Sanh...
"Chậc chậc, nhìn hai người này ôm nhau thân thiết thế nào. Gần đây Cố Ngôn Sanh đều chạy tới chỗ Ôn Niệm Nam. Anh cũng biết tửu lượng của anh ta. Làm sao anh ta có thể say dễ dàng như vậy? Anh ta cố tình giả vờ say rồi lừa người vào đó. Đúng vậy, nếu anh không làm bất cứ điều gì, người của anh sẽ bị anh ta lừa dối. "
Đường Sóc liếc nhìn Tần Tề Bách một cái, ngây người nói: "Mục đích anh hợp tác với tôi là gì?"
Vẻ mặt của Tần Tề Bách thay đổi, anh ta sắc bén nói: "Tôi muốn hủy diệt Cố gia. Mục tiêu của chúng ta là giống nhau, vậy Đường Sóc, hãy hợp tác với tôi."
Đường Sóc để điện thoại xuống, ánh mắt kiên định nói: “Được rồi, tôi đồng ý.”
"Tôi nhắc anh chú ý hơn đến thư ký Lý của Cố thị. Anh ta giờ là bạn tâm phúc của Cố Ngôn Sanh. Anh ta biết tất cả mọi thứ, kể cả dự án đấu thầu này. Anh ta làm việc đó sẽ thuận lợi hơn."
Nhìn bóng lưng của Đường Sóc, Tần Tề Bách quay đầu lại hỏi: "Tiêu Kỳ Hạo, tình yêu là thứ kỳ diệu như vậy sao? Có thể khiến một người ngu ngốc như Đường Sóc thay đổi khác hoàn toàn."
Tiêu Kỳ Hạo từ từ ngẩng đầu lên nhìn Tần Tề Bách, ánh mắt tối sầm lại: "Tình yêu có thể thay đổi một người, làm ra những chuyện không ngờ, khiến người mê hoặc..."
Ôn Niệm Nam nhìn phóng viên cầm máy ảnh ngoài cửa sổ, ánh mắt hơi lóe lên.
Anh không ngờ rằng bức ảnh sẽ được chụp lại và gửi đi, anh không nên thay chiếc áo đó, nếu anh không thay nó, anh sẽ không được coi là vào phòng làm chuyện không đứng đắn .
"Anh Niệm Nam."
Đột nhiên một giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa sổ truyền đến, Ôn Niệm Nam sững sờ nhìn, là Cố Lâm.
Cố Lâm đứng ở cửa sổ nhìn phóng viên phía sau, ánh mắt thay đổi, quay đầu nói một cách ngượng ngùng: "Anh, anh có thể mở cửa cho tôi vào được không? Tôi có chuyện muốn nói với anh."
“Cố Ngôn Sanh bảo cậu đến?” Ôn Niệm Nam nhìn chiếc xe phía sau Cố Lâm chính là xe của Cố Ngôn Sanh.
Quý Lâm vội vàng lắc đầu: "Không không, anh ấy không cho em tới. Tôi muốn đánh đàn nên đến chơi với anh."
Ôn Niệm Nam mở cửa và cho người vào, nhưng anh đã bị phóng viên chụp ảnh ngay khi vừa mở cửa.
Ngay khi Cố Lâm bước vào, anh đã chạy đến phòng đàn để chơi đàn, nhưng ngay khi tiếng đàn vang lên, Ôn Niệm Nam đã choáng váng.
Nhìn Ôn Niệm Nam đang ngồi ở bên cạnh không nói lời nào, trong mắt Cố Lâm thoáng hiện lên một tia kỳ lạ.
"Anh Niệm Nam, anh không tò mò về thân phận của em sao?"
Ôn Niệm Nam ngẩng đầu nhìn Cố Lâm, nhìn khuôn mặt quen thuộc, vẻ mặt kinh ngạc, hỏi: "Bác gái kêu anh đóng giả Cố Ngôn Sanh."
"Oa, Niệm Nam anh thật lợi hại, chỉ vì anh trai cho rằng em đã làm mất đi tình cảm của mẹ Lục dành cho mình nên anh ấy ghét em vô cùng."
“Hai người… giống nhau thật đấy.” Ôn Niệm Nam cứ nhìn vào khuôn mặt đó khi nói.
Thực sự rất giống ... giống như Cố Ngôn Sanh mà tôi đã thấy vào năm ấy ...
"Có muốn chạm vào không?"
“Cái gì?” Ôn Niệm Nam nghi ngờ nhìn Cố Lâm.
Cố Lâm đột nhiên cầm tay Ôn Niệm Nam đặt lên trên mặt mình, từ từ nhắm hai mắt lại, lúc mở ra đã biến thành ánh mắt kiêu ngạo lạnh lùng.
Cố Lâm đang ... bắt chước Cố Ngôn Sanh...
Nhìn ánh mắt Ôn Niệm Nam đột nhiên khó thở, hai tay anh từ từ chạm vào đôi mắt đó, Cố Lâm khéo léo áp mặt mình đặt vào tay Ôn Niệm Nam.
"Anh có nhớ vài bài hát tôi chơi vừa rồi không? Bài đầu tiên do anh viết lúc học trung học, bài thứ hai là lồng giam khi anh ra mắt, và bài thứ ba là anh tặng quà . sinh nhật cho anh trai tôi. "
Ôn Niệm Nam cầm chặt điện thoại: "Cậu muốn nói cái gì?"
"Anh trai tôi ngày nào cũng chơi những bài hát này ở nhà, lặp đi lặp lại. Có lần tôi nghe anh ấy chơi bài hát quà sinh nhật vào sáng sớm. Tôi vào phòng đàn, tò mò đứng ở cửa. Tôi thấy anh ấy khóc ... . Có những giọt nước mắt của anh ấy trên cây đàn piano ... anh của tôi, anh ấy đã chơi suốt đêm ... "
Cố Ngôn Sanh... khóc?
Ôn Niệm Nam sững sờ nhìn Cố Lâm, hoảng sợ định rút tay về, nhưng lại bị kìm lại.
"Chú Từ nói rằng anh trai tôi đã chơi bài hát của anh không biết bao nhiêu lần mỗi ngày. Anh ấy đã mất một thời gian dài để thay đổi. Anh ấy không muốn làm phiền anh."
Ôn Niệm Nam đôi mắt có chút đỏ lên, cúi đầu nói: "Cậu đang nói ... cái gì?"
Cố Lâm mím chặt môi, liếc nhìn Ôn Niệm Nam rồi nói: "Anh trai tôi tính khí xấu, tôi biết, nhưng anh ấy đã bắt đầu tìm đến bác sĩ tâm lý cách đây một thời gian. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn lấy lại người mình yêu và anh ấy muốn thay đổi bản thân mình. "
"Anh Niệm Nam, em biết rằng anh trai em đã làm rất nhiều điều không tốt với anh mà không bao giờ có thể tha thứ được. Em không yêu cầu anh tha thứ cho anh ấy. Ít nhất ... ít nhất anh cũng cho anh ấy một cơ hội. Nhìn vào những thay đổi của anh ấy .. "
Ôn Niệm Nam không nói gì, chỉ nhướng mắt nhìn cây đàn cách đó không xa.
"Cố Ngôn Sanh đối với Thẩm Lạc An luôn..."
“Không thể để Thẩm Lạc An làm hại anh nữa.” Cố Lâm đột nhiên nói.
"Anh có biết anh trai tôi đối xử với hắn như thế nào không? Anh ấy đã đánh gãy chân của Thẩm Lạc An trong văn phòng trước mặt mọi người."
"Anh có biết Cố trang là gì không? Tôi chịu trách nhiệm trừng phạt những kẻ phản bội gia đình họ Cố, Thẩm Lạc An được anh trai tôi đưa đến Cố trang. Anh ấy đưa cho tôi hồ sơ bệnh án của bạn và yêu cầu tôi trừng phạt hắn như những thương tích ghi trên đấy. Anh ấy yêu cầu tôi để dùng nó cho Thẩm Lạc An tỉnh táo. "
Ôn Niệm Nam giật mình khi nghe kết cục của Thẩm Lạc An , anh nói: "Cậu ... cậu đang muốn thuyết phục tôi làm hòa với anh ta sao?"
"Tôi chỉ muốn nói với anh rằng anh ấy đang làm việc chăm chỉ để khiến bản thân trở nên tốt hơn, anh ấy đang thay đổi, và học cách yêu anh."
Sau khi Cố Lâm rời đi, Ôn Niệm Nam ở trong phòng chơi piano cả ngày không ra.
Việc Cố Lâm lái ô tô của Cố Ngôn Sanh đến studio để tìm WE, bị chụp lại, những bức ảnh đó nhanh chóng được tung lên mạng.
Phóng viên ở ngoài cửa không ngừng nhìn chằm chằm tình hình bên trong nhà, hồi lâu cũng không thấy ai.
"Tại sao những người bên trong không có động tĩnh gì? Họ sẽ không rời đi bằng lối ra khác, đúng không? Chúng ta đã chụp ảnh em trai của Cố Ngôn Sanh. Như vậy chưa đủ cho các tiêu đề sao?"
"Cậu nghĩ như thế nào, chung quanh đều là người, hắn đi hướng nào được, muốn lên trang đầu sao?"
Đột nhiên, dưới tầm mắt của nhóm phóng viên, một chiếc xe việt dã màu đen dừng ở cửa, cửa xe được mở ra, một người đàn ông mặc vest đen bước xuống xe.
"Người này? Là Đường Sóc!" Phóng viên nhận ra người liền nhanh chóng đi về phía trước.
"Xin lỗi, Đường tổng, mối quan hệ của anh với W.E là gì? Anh đang hẹn hò à? Anh có biết hôm qua W.E đã ở khách sạn qua đêm cuàng Cố Ngôn Sanh không ..."
Đường Sóc hoàn toàn không để ý đến máy quay và phóng viên đang bấm nút chụp, nới lỏng cà vạt, lấy điện thoại di động ra gọi điện.
Ôn Niệm Nam bước ra khỏi studio không được bao lâu, Đường Sóc đẩy phóng viên ra rồi bước lên trước, nắm tay Ôn Niệm Nam đang đầy nghi hoặc, quay đầu nhìn máy quay phim.
"Đây là câu trả lời của tôi..."
Trailer: Trên Internet nói WE một chân đạp hai thuyền, Gu tra tra công khai bảo vệ vợ đáp trả trên Weibo, WE muốn lấy lại cuốn nhật ký cấp 3. Cố tra tra yêu cầu đến Cố gia để lấy, Đường Sóc đưa Mạc Bắc Dật đến Cố thị.
Cố tra tra sẽ không phá sản, anh ta có một nền tảng gia đình vững chắc, sẽ không phá sản, sẽ không phá sản!
Đường Sóc đã tuyên bố chủ quyền, Cố tra tra không chịu thua kém và muốn thực hiện những bước đi lớn!
Cố gia làm yến hội triệu tập phóng viên công khai làm sự việc!
Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Cách đây một thời gian, chuyện của Cố Ngôn Sanh với W.E mới chỉ dừng lại được vài ngày, lại xuất hiện bức ảnh hai người cùng ở trong khách sạn qua đêm bị lật tẩy.
-Một ảnh Ôn Niệm Nam đỡ Cố Ngôn Sanh vào phòng, một ảnh bóng dáng hai người họ thay quần áo và cùng nhau rời đi vào ngày hôm sau, kích thích sự tò mò của những người đang ăn dưa (hóng chuyện).
[Tôi cá một trăm đô la! Chủ tịch Cố đã hoàn toàn chinh phục W.E bằng công phu của riêng mình trên giường!]
[Chị ở lầu trên nói hơi tục tĩu, nhưng em cũng đồng ý. Hai người đàn ông bình thường vào khách sạn, lúc đi ra lại thay quần áo mới. Chị em, bọn họ làm gì mà quần áo bẩn thế? Cười]
[Có thể sữa dính vào quần áo, làm tôi cười mất kiểm soát]
[Oa, em bù lu bù loa, Cố tổng đẩy W.E mềm mại và dễ thương lên giường, xé quần áo của anh ấy, và sau đó ...]
[Không phải đã ly hôn? Tại sao tất cả các tin tức nóng hổi lại nối tiếp nhau? Anh ấy không phải là người nổi tiếng, vì vậy tôi không hiểu tại sao các tay săn ảnh không chụp ảnh những người nổi tiếng mà lại đi chụp ảnh người này]
[Lầu trên, bạn có biết danh tiếng của tập đoàn Cố thị không? Cố gia đã tồn tại ở nước M hơn một trăm năm, và luôn là một trong ba gia tộc đứng đầu danh giá nhất. Bà nội của anh là thành viên của hoàng gia nước Ya. Những người kế vị Cố gia luôn là tâm điểm ở bất cứ đâu. Cố Ngôn Sanh có ngoại hình và năng lực xuất chúng, ai lại không quan tâm đến những cậu con trai của những gia đình quý tộc nổi tiếng? ]
[Mẹ kiếp! thật hay giả? ]
[A! Đây là lý lịch của Cố Ngôn Sanh? Tôi nghĩ những người có thân phận này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, W.E là Cinderella được gả cho hoàng tử haha]
Nhưng khi có nhiều người xem việc ăn dưa (hóng chuyện) sôi nổi tham gia thảo luận, hướng gió trong khu vực bình luận đột nhiên thay đổi.
[Cô bé Lọ Lem kiểu gì, chính hắn nhờ mánh khóe để leo lên Cố gia]
[W.E đã tái hợp với Mr. Cố? Nếu không, tại sao lại ở cùng một phòng với nhau? ]
[phỏng chừng là tái hợp. Lần trước, hắn lộ mặt là fans lâu năm của Niệm Nam. Cố Ngôn Sanh tỏ tình sâu sắc cùng với khuôn mặt đẹp trai như vậy, vừa công khai xin lỗi, vừa hối hận như vậy. Ai có thể chịu đựng được? ]
[W.E không có sĩ diện, sau khi làm nhiều chuyện như vậy có thể hòa giải sao? Chỉ vì cái danh của phu nhân Cố tổng sao? ]
[Vì tiền, khi quay lại với nhau sẽ giàu có, nổi tiếng và được danh phận. Có thể hai người này cố tình thổi phồng, lăng xê toàn bộ mọi chuyện trong mấy tháng qua]
[Tại sao nhìn bức ảnh W.E lại khoác tay Cố tổng đưa người ta vào phòng? Có phải W.E này cố tình làm chuốc say không? Mưu đồ thâm sâu quá]
[Lầu trên thật xấu xa? Tôi nghĩ rằng Cố Ngôn Sanh đã giả vờ say và lừa W.E của tôi! ]
Đường Sóc nhìn ảnh chụp trên Weibo, tay cầm chặt điện thoại, đột nhiên định ném điện thoại xuống đất, nhưng khi giơ lên lại không làm gì nữa.
Nhìn mặt dây lắc lư trên điện thoại, Đường Sóc từ từa thu tay lại.
Mạc Bắc Dật bước lên cầm lấy điện thoại, trầm giọng nói: "Tiểu Sóc, những gì những người đó nói có thể không phải là sự thật."
" Mạc Bắc Dật, anh có thể xâm nhập vào hệ thống của Cố thị để lấy tài liệu dự án bí mật của anh ta không?"
Mộ Bắc Thâm gật đầu: "Ừm."
"Lần này, tôi muốn anh cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ hợp tác giữa Cố Ngôn Sanh và nhà họ Tưởng. Tôi muốn Cố Ngôn Sanh nếm trải cảm giác bị mọi người không tin tưởng là như thế nào!"
Đường Sóc ghét Cố Ngôn Sanh... hận anh ta vì đã giết anh trai mình và hủy hoại tổ ấm của anh ta, hận anh ta vì đã lấy đi tất cả những gì anh ta trân trọng nhất, hận anh ta vì muốn lừa dối Ôn Niệm Nam khỏi anh ta.
"Anh đã làm nhiều chuyện ác như vậy, tại sao còn chưa gặp báo ứng! Tôi sẽ không cho ngươi bắt hắn đi! Cố Ngôn Sanh! Tôi đang chờ anh!"
Điện thoại vang lên, là ID người gọi, Tần Tề Bách.
"Anh đã nghĩ kỹ rồi sao? Đường tổng, đây là ảnh chụp. Anh có thể tự xem."
Tần Tề Bách đặt điện thoại lên bàn, Đường Sóc nhìn ảnh chụp độ nét cao ở cự ly gần, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.
"Cái này được chụp khi nào?"
"Ừm, gần chín giờ tối."
"Chín giờ ..." đôi mắt Đường Sóc tối sầm lại, có nghĩa là ngay khi Niệm Nam rời khỏi anh, đã gặp Cố Ngôn Sanh...
"Chậc chậc, nhìn hai người này ôm nhau thân thiết thế nào. Gần đây Cố Ngôn Sanh đều chạy tới chỗ Ôn Niệm Nam. Anh cũng biết tửu lượng của anh ta. Làm sao anh ta có thể say dễ dàng như vậy? Anh ta cố tình giả vờ say rồi lừa người vào đó. Đúng vậy, nếu anh không làm bất cứ điều gì, người của anh sẽ bị anh ta lừa dối. "
Đường Sóc liếc nhìn Tần Tề Bách một cái, ngây người nói: "Mục đích anh hợp tác với tôi là gì?"
Vẻ mặt của Tần Tề Bách thay đổi, anh ta sắc bén nói: "Tôi muốn hủy diệt Cố gia. Mục tiêu của chúng ta là giống nhau, vậy Đường Sóc, hãy hợp tác với tôi."
Đường Sóc để điện thoại xuống, ánh mắt kiên định nói: “Được rồi, tôi đồng ý.”
"Tôi nhắc anh chú ý hơn đến thư ký Lý của Cố thị. Anh ta giờ là bạn tâm phúc của Cố Ngôn Sanh. Anh ta biết tất cả mọi thứ, kể cả dự án đấu thầu này. Anh ta làm việc đó sẽ thuận lợi hơn."
Nhìn bóng lưng của Đường Sóc, Tần Tề Bách quay đầu lại hỏi: "Tiêu Kỳ Hạo, tình yêu là thứ kỳ diệu như vậy sao? Có thể khiến một người ngu ngốc như Đường Sóc thay đổi khác hoàn toàn."
Tiêu Kỳ Hạo từ từ ngẩng đầu lên nhìn Tần Tề Bách, ánh mắt tối sầm lại: "Tình yêu có thể thay đổi một người, làm ra những chuyện không ngờ, khiến người mê hoặc..."
Ôn Niệm Nam nhìn phóng viên cầm máy ảnh ngoài cửa sổ, ánh mắt hơi lóe lên.
Anh không ngờ rằng bức ảnh sẽ được chụp lại và gửi đi, anh không nên thay chiếc áo đó, nếu anh không thay nó, anh sẽ không được coi là vào phòng làm chuyện không đứng đắn .
"Anh Niệm Nam."
Đột nhiên một giọng nói quen thuộc từ ngoài cửa sổ truyền đến, Ôn Niệm Nam sững sờ nhìn, là Cố Lâm.
Cố Lâm đứng ở cửa sổ nhìn phóng viên phía sau, ánh mắt thay đổi, quay đầu nói một cách ngượng ngùng: "Anh, anh có thể mở cửa cho tôi vào được không? Tôi có chuyện muốn nói với anh."
“Cố Ngôn Sanh bảo cậu đến?” Ôn Niệm Nam nhìn chiếc xe phía sau Cố Lâm chính là xe của Cố Ngôn Sanh.
Quý Lâm vội vàng lắc đầu: "Không không, anh ấy không cho em tới. Tôi muốn đánh đàn nên đến chơi với anh."
Ôn Niệm Nam mở cửa và cho người vào, nhưng anh đã bị phóng viên chụp ảnh ngay khi vừa mở cửa.
Ngay khi Cố Lâm bước vào, anh đã chạy đến phòng đàn để chơi đàn, nhưng ngay khi tiếng đàn vang lên, Ôn Niệm Nam đã choáng váng.
Nhìn Ôn Niệm Nam đang ngồi ở bên cạnh không nói lời nào, trong mắt Cố Lâm thoáng hiện lên một tia kỳ lạ.
"Anh Niệm Nam, anh không tò mò về thân phận của em sao?"
Ôn Niệm Nam ngẩng đầu nhìn Cố Lâm, nhìn khuôn mặt quen thuộc, vẻ mặt kinh ngạc, hỏi: "Bác gái kêu anh đóng giả Cố Ngôn Sanh."
"Oa, Niệm Nam anh thật lợi hại, chỉ vì anh trai cho rằng em đã làm mất đi tình cảm của mẹ Lục dành cho mình nên anh ấy ghét em vô cùng."
“Hai người… giống nhau thật đấy.” Ôn Niệm Nam cứ nhìn vào khuôn mặt đó khi nói.
Thực sự rất giống ... giống như Cố Ngôn Sanh mà tôi đã thấy vào năm ấy ...
"Có muốn chạm vào không?"
“Cái gì?” Ôn Niệm Nam nghi ngờ nhìn Cố Lâm.
Cố Lâm đột nhiên cầm tay Ôn Niệm Nam đặt lên trên mặt mình, từ từ nhắm hai mắt lại, lúc mở ra đã biến thành ánh mắt kiêu ngạo lạnh lùng.
Cố Lâm đang ... bắt chước Cố Ngôn Sanh...
Nhìn ánh mắt Ôn Niệm Nam đột nhiên khó thở, hai tay anh từ từ chạm vào đôi mắt đó, Cố Lâm khéo léo áp mặt mình đặt vào tay Ôn Niệm Nam.
"Anh có nhớ vài bài hát tôi chơi vừa rồi không? Bài đầu tiên do anh viết lúc học trung học, bài thứ hai là lồng giam khi anh ra mắt, và bài thứ ba là anh tặng quà . sinh nhật cho anh trai tôi. "
Ôn Niệm Nam cầm chặt điện thoại: "Cậu muốn nói cái gì?"
"Anh trai tôi ngày nào cũng chơi những bài hát này ở nhà, lặp đi lặp lại. Có lần tôi nghe anh ấy chơi bài hát quà sinh nhật vào sáng sớm. Tôi vào phòng đàn, tò mò đứng ở cửa. Tôi thấy anh ấy khóc ... . Có những giọt nước mắt của anh ấy trên cây đàn piano ... anh của tôi, anh ấy đã chơi suốt đêm ... "
Cố Ngôn Sanh... khóc?
Ôn Niệm Nam sững sờ nhìn Cố Lâm, hoảng sợ định rút tay về, nhưng lại bị kìm lại.
"Chú Từ nói rằng anh trai tôi đã chơi bài hát của anh không biết bao nhiêu lần mỗi ngày. Anh ấy đã mất một thời gian dài để thay đổi. Anh ấy không muốn làm phiền anh."
Ôn Niệm Nam đôi mắt có chút đỏ lên, cúi đầu nói: "Cậu đang nói ... cái gì?"
Cố Lâm mím chặt môi, liếc nhìn Ôn Niệm Nam rồi nói: "Anh trai tôi tính khí xấu, tôi biết, nhưng anh ấy đã bắt đầu tìm đến bác sĩ tâm lý cách đây một thời gian. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn lấy lại người mình yêu và anh ấy muốn thay đổi bản thân mình. "
"Anh Niệm Nam, em biết rằng anh trai em đã làm rất nhiều điều không tốt với anh mà không bao giờ có thể tha thứ được. Em không yêu cầu anh tha thứ cho anh ấy. Ít nhất ... ít nhất anh cũng cho anh ấy một cơ hội. Nhìn vào những thay đổi của anh ấy .. "
Ôn Niệm Nam không nói gì, chỉ nhướng mắt nhìn cây đàn cách đó không xa.
"Cố Ngôn Sanh đối với Thẩm Lạc An luôn..."
“Không thể để Thẩm Lạc An làm hại anh nữa.” Cố Lâm đột nhiên nói.
"Anh có biết anh trai tôi đối xử với hắn như thế nào không? Anh ấy đã đánh gãy chân của Thẩm Lạc An trong văn phòng trước mặt mọi người."
"Anh có biết Cố trang là gì không? Tôi chịu trách nhiệm trừng phạt những kẻ phản bội gia đình họ Cố, Thẩm Lạc An được anh trai tôi đưa đến Cố trang. Anh ấy đưa cho tôi hồ sơ bệnh án của bạn và yêu cầu tôi trừng phạt hắn như những thương tích ghi trên đấy. Anh ấy yêu cầu tôi để dùng nó cho Thẩm Lạc An tỉnh táo. "
Ôn Niệm Nam giật mình khi nghe kết cục của Thẩm Lạc An , anh nói: "Cậu ... cậu đang muốn thuyết phục tôi làm hòa với anh ta sao?"
"Tôi chỉ muốn nói với anh rằng anh ấy đang làm việc chăm chỉ để khiến bản thân trở nên tốt hơn, anh ấy đang thay đổi, và học cách yêu anh."
Sau khi Cố Lâm rời đi, Ôn Niệm Nam ở trong phòng chơi piano cả ngày không ra.
Việc Cố Lâm lái ô tô của Cố Ngôn Sanh đến studio để tìm WE, bị chụp lại, những bức ảnh đó nhanh chóng được tung lên mạng.
Phóng viên ở ngoài cửa không ngừng nhìn chằm chằm tình hình bên trong nhà, hồi lâu cũng không thấy ai.
"Tại sao những người bên trong không có động tĩnh gì? Họ sẽ không rời đi bằng lối ra khác, đúng không? Chúng ta đã chụp ảnh em trai của Cố Ngôn Sanh. Như vậy chưa đủ cho các tiêu đề sao?"
"Cậu nghĩ như thế nào, chung quanh đều là người, hắn đi hướng nào được, muốn lên trang đầu sao?"
Đột nhiên, dưới tầm mắt của nhóm phóng viên, một chiếc xe việt dã màu đen dừng ở cửa, cửa xe được mở ra, một người đàn ông mặc vest đen bước xuống xe.
"Người này? Là Đường Sóc!" Phóng viên nhận ra người liền nhanh chóng đi về phía trước.
"Xin lỗi, Đường tổng, mối quan hệ của anh với W.E là gì? Anh đang hẹn hò à? Anh có biết hôm qua W.E đã ở khách sạn qua đêm cuàng Cố Ngôn Sanh không ..."
Đường Sóc hoàn toàn không để ý đến máy quay và phóng viên đang bấm nút chụp, nới lỏng cà vạt, lấy điện thoại di động ra gọi điện.
Ôn Niệm Nam bước ra khỏi studio không được bao lâu, Đường Sóc đẩy phóng viên ra rồi bước lên trước, nắm tay Ôn Niệm Nam đang đầy nghi hoặc, quay đầu nhìn máy quay phim.
"Đây là câu trả lời của tôi..."
Trailer: Trên Internet nói WE một chân đạp hai thuyền, Gu tra tra công khai bảo vệ vợ đáp trả trên Weibo, WE muốn lấy lại cuốn nhật ký cấp 3. Cố tra tra yêu cầu đến Cố gia để lấy, Đường Sóc đưa Mạc Bắc Dật đến Cố thị.
Cố tra tra sẽ không phá sản, anh ta có một nền tảng gia đình vững chắc, sẽ không phá sản, sẽ không phá sản!
Đường Sóc đã tuyên bố chủ quyền, Cố tra tra không chịu thua kém và muốn thực hiện những bước đi lớn!
Cố gia làm yến hội triệu tập phóng viên công khai làm sự việc!
Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Đánh giá:
Truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Story
Chương 165: Cậu đang muốn thuyết phục tôi làm hòa với anh ta sao?
10.0/10 từ 21 lượt.