Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 123: Niệm Nam hành động của cậu đáng eo quá.

Sự việc đánh người của Cố Ngôn Sanh cứ thế trôi đi, phòng ngoại giao của Cố thị đã nhanh chóng xóa bỏ mọi thứ trên mạng, nhưng việc chủ tịch Cố thị có xu hướng bạo lực với hai vị thiếu gia của Tần gia và Đường gia vào đêm hôm đó đã gây ra những cuộc bàn luận sôi nổi.

Những người xem náo nhiệt trên mạng đều cảm thấy sớm muộn gì cũng có chuyện xảy ra với Cố thị.

Đêm đó Lục Vân liền liên lạc với Chu Nguyên Phong và yêu cầu hắn kiểm tra cẩn thận tất cả các giấy tờ, tài liệu của công ty cần phải ký trước khi ký.

Bệnh viện.

Ba Tần nghe thấy Tần Tề Bách bị đánh phải nhập viện liền vội vàng chạy vào bệnh viện.

Tiêu Kỳ Hạo đứng ở cửa với vẻ mặt lo lắng, nhìn thấy ba Tần đi tới, chậm rãi đi tới, kính cẩn đi tới: “ Tần tổng.”

Bốp.

“Giải thích đi, tại sao thiếu gia lại bị thương nặng như vậy? Cậu đi theo thiếu gia để làm gì vậy? Sao cậu không chặn nó lại? Tôi cho cậu luyện võ từ nhỏ! Không phải để cậu đứng đó như cục gỗ! ”

Ba Tần đột nhiên tát vào mặt Tiêu Kỳ Hạo hai cái tát.

Mở cửa ra, nhìn thấy Tần Tề Bách trên đầu quấn băng vải, sắc mặt ba Tần đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Ánh mắt Tiêu Kỳ Hạo tối sầm lại cúi đầu xuống, nói: "Tôi không bảo vệ tốt cho thiếu gia, để Cố Ngôn Sanh đánh, là Kỳ Hạo đáng chết!"

"Lại là người của Cố thị, đúng là thứ ngu dốt không biết sợ sống chết, lúc trước nửa đường chen ngang dự án nhà họ Tưởng, bây giờ còn dám đánh Tiểu Bách như vậy, thật sự cho rằng Tần gia không còn ai sao?”

Thư ký phía sau chợt nghĩ ra điều gì đó liền nói đầy ẩn ý:" Tần tổng, ban đầu Cố Ngôn Sanh hứa sẽ giao dự án cho Thẩm Thiên Hào, sau đó lại giao lại cho tập đoàn Khải Duyệt, trong lòng Thẩm Thiên Hào đã ghi thù với hắn. "

Trong mắt ba Tần hiện lên một tia hung ác, lạnh lùng nói: "Tôi nhớ cháu trai của Thẩm Thiên Hào, là Thẩm Lạc đang ở bên cạnh Cố Ngôn Sanh, thì chúng ta có thể dễ dàng sử dụng chúng làm tay chân hơn, nói với hắn ta rằng dự án hắn ta muốn tự nhiên sẽ cho hắn "

Ba Tần nhìn Tiêu Kỳ Hạo đang đứng một bên cúi đầu, mở miệng nói:" Về phần ngươi? Tự mình trở về nhận hình phạt đi! "

" Tôi cầu xin Tần tổng để cho ta chăm sóc thiếu gia cho đến khi cậu ấy bình phục. Tôi sẵn sàng tăng gấp đôi hình phạt. "


" Được rồi, cho cậu một lần lấy công chuộc tội, chăm sóc tốt cho nó, sau khi Tiểu Bách bình phục, cậu có muốn trốn cũng không thoát khỏi trừng phạt! ”

“ Vâng ”

Phòng bênh lại lần nữa yên tĩnh trở lại, Tiêu Kỳ Hạo ngồi ở mép giường, đưa tay vuốt tóc của Tần Tề Bách, trong mắt tràn đầy điên cuồng cùng yêu thương.(edit xong cong luôn mất, họ cuồng yêu và có tính chiếm hữu cao quá đi)

"Thiếu gia, tôi sẽ giúp cậu báo thù này, tôi sẽ không bỏ qua cho hắn, thực xin lỗi vì đã không bảo vệ tốt cho cậu.

Danh tiếng của Phil thậm chí có thể nói là đệ nhất quốc gia. Vé hòa nhạc của hắn lần nào cũng hết sạch nếu không nhanh tay, lần nào cũng có người phàn nàn quá ít vé quá nhiều người không lấy được, nhưng lần này vì là kỷ niệm 20 năm hoạt động nên Phil đồng ý live toàn bộ quá trình.

Phil trên sân khấu biểu diễn bản nhạc yêu thích của anh ấy, sau khi kết thúc bài hát, tiếng vỗ tay của khán giả liền vang lên.

Đèn trên sân khấu đột nhiên mờ đi, và khi nó bật lại sau một thời gian, có một cây đàn piano phụ trên sân khấu đã biến thành hai chiếc đàn.

Phil lấy micro và rất phấn khích. Nói: "Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đến với buổi hòa nhạc. Hôm nay là một ngày đặc biệt, và tôi cũng đã mời một người đặc biệt tham gia buổi hòa nhạc hôm nay. Tôi hy vọng các bạn sẽ thích buổi hòa nhạc này.

Sau đó, anh gật đầu đi về phía sau sân khấu, một "thiếu niên" tóc đen mắt đen bước ra ngồi trước cây đàn piano bên cạnh.

Những người dưới khán đài đều có chút kinh ngạc khi nhìn thấy.

"Ồ? Người châu Á, anh ấy có mời các nghệ sĩ piano khác sao? Tại sao anh ấy không nói trước?"

"Đúng là, nhưng trước kia Phil đã từng mời các nghệ sĩ piano khác biểu diễn hòa tấu, nhưng kỹ năng piano của anh ấy không tốt như Phil, nên dàn đồng ca khó hòa nhập, sau đó vào hầu như không ai chịu nhận lời, lần này lại có người nhận lời. "

" Lần này được truyền hình trực tiếp trước người hâm mộ trên toàn thế giới. Ảnh hưởng của Phil rất lớn, haha, có lẽ hắn ta đang ảo tưởng có thể nổi tiếng nhờ khuôn mặt của mình, muốn được bạo hồng(nổi tiếng) trên màn ảnh "

Ánh đèn chiếu xuống sân khấu một lần nữa, và đột nhiên hai tiếng đàn piano vang lên cùng một lúc. Tiếng đàn như xuyên thấu lòng người. dịu dàng như ánh nắng mùa đông, và mạnh mẽ như tiếng gầm rung động lòng người, mọi người trong khán phòng bỗng sững sờ.

Mọi người có mặt tại đây đều cảm nhận được những cảm xúc sâu lắng được thể hiện qua tiếng đàn piano, như thể họ đã nhìn thấy bức tranh thực sự trước mắt mình.



Kỹ năng chơi piano của Phil và thiếu niên tóc đen không phân cao thấp, thậm chí cậu ta còn đang cố kìm nén.

Cho đến khi kết thúc bài hát, tất cả mọi người đều sững sờ và không có động tĩnh gì.

Sau khi nghe tiếng đàn piano, nhiều người có mặt tại hiện trường đã đoán được "chàng trai" châu Á tóc đen và mắt đen này là ai, khán giả bất ngờ vỗ tay không ngớt.

"Đó là W.E! Với tiếng đàn này chắc chắn là anh ấy, đó là nghệ sĩ dương cầm đệ nhất của trang web DAWN!"

"thực sự là W.E, tôi thật may mắn được nghe một người có trình độ cao như vậy chơi piano tại đây!"

"Khuôn mặt của một người châu Á còn quá trẻ., thoạt đầu tôi nghĩ anh ấy là học sinh cấp 3. "

“OMG! Tôi đã nghe qua bản nhà giam của anh ấy, anh ấy thật tài năng! "

Phil cầm lấy micro bên cạnh cười nói: "Nói như thể thì chắc là mọi người đã nghe ra anh ta là ai. Cảm ơn W.E đã đến Nha quốc chơi đàn cùng tôi, tiếp theo W.E sẽ độc tấu bản nhà giam (chiếc lồng)!"

"Ôn, chuẩn bị xong chưa? ? ”

Ôn Niệm Nam ở trước đàn nhướng mắt liếc xuống sân khấu, máy quay đang quay về phía anh.

Ôn Niệm Nam nhẹ gật đầu, nói: “Được rồi.”

Dưới ánh đèn sân khấu, thanh niên tuấn tú ngồi ở trước đàn dương cầm lồng lộng, thật khó có thể tưởng tượng một người rạng rỡ như ánh mặt trời lại có thể viết ra một bản nhạc thê lương và tối tăm như vậy.

Vì đây là chương trình phát sóng trực tiếp cùng lúc ở nhiều quốc gia nên các trang mạng nước ngoài bắt đầu bàn tán về chàng thiếu niên tóc đen, đột nhiên bày tỏ lo ngại rằng điều này có thể gây áp lực lên Phil.

Chỉ với chưa đầy hai mươi phút trong video. , Ôn Niệm Nam - WE đã được mọi người nhớ tới.

Cố Ngôn Sanh nhìn hình ảnh Ôn Niệm Nam đang đứng trên sân khấu từ màn hình máy tính, nhất thời có chút ngẩn ra.



"Tôi đã bỏ lỡ cái quái gì vậy? Em còn điều gì mà tôi không biết nữa?

Cố Ngôn Sanh, mở trang DAWN và xem id tài khoản của anh ấy, sau một thoáng cô đơn, nhấp chuột để gửi một tin nhắn riêng.

Điện thoại đổ chuông và đó là số của Thẩm Lạc An.

Cố Ngôn Sanh nhìn và cúp máy, tắt máy và để điện thoại sang một bên, giơ tay che mắt lại.

Hai lần Thẩm Lạc An tham gia cuộc thi hồi cao trung, ở nha quốc, và ca khúc cùng anh chơi đàn trong bữa tiệc sinh nhật cũng đều của Ôn Niệm Nam viết.

Cố Ngôn Sanh thực sự thích bài hát cho bữa tiệc sinh nhật, vì vậy anh ấy đã không từ chối khi Thẩm Lạc An đề xuất hòa tấu, anh nghĩ rằng Thẩm Lạc An thực sự có tài để viết những bài hát tinh tế như vậy, nhưng anh ấy không ngờ rằng đó đều là của Ôn Niệm Nam viết.

Cố Ngôn Sanh thực sự không ngờ rằng một người ngoan ngoãn và dịu dàng như Thẩm Lạc An lại làm những chuyện này, chẳng lẽ mấy năm nay anh ta thực sự coi sự biết ơn là tình yêu sao? (kinh doanh giỏi, đẹp trai nhưng mắt mù để cho con tiện nữ họ Thẩm lừa lọc)

Ôn Niệm Nam nhìn sợi dây chuyền trong tay, dùng sức siết chặt.

Ngày đó Chu Nguyên Phong muốn anh kiểm tra Thẩm Lạc An nhưng anh từ chối, cho dù biết mặt ngoan ngoãn ngoan ngoãn của Thẩm Lạc An thật ra là giả vờ, thì anh có thể làm gì?

Người đã cứu anh khi đó là Thẩm Lạc An, ở bệnh viện anh đã hứa sẽ chăm sóc hắn suốt đời ...

Bây giờ cho dù biết mình không yêu Thẩm Lạc An , anh cũng không thể nói, điều duy nhất anh có thể làm bây giờ là cố tình xa lánh. (bị lừa mà vẫn áy náy, trong khi đánh vợ lại chẳng áy náy gì)

Ôn Niệm Nam và trở về thành phố M liền đến ngay studio, nhưng cửa đóng không mở, bên trong hoàn toàn tối om.

"Đường Sóc? L?"

Sau khi hô vài lần, không có ai đáp lại, Ôn Niệm Nam không muốn đi vào, nhưng lo lắng có thể xảy ra chuyện, chỉ có thể chống lại sự sợ hãi của mình, đi vào và bật đèn lên.

“Hoan nghênh anh trở về!”



Đường Sóc xoa xoa đầu, ngượng ngùng nói: “Là anh chuẩn bị bất ngờ, lần này em cùng Phil hòa tấu đã bùng nổ rất lớn và tất cả chúng tôi đều rất vui khi thấy em rất tự tin và nổi bật. Lần này tiếng đàn của em đã chinh phục tất cả mọi người. Em đã chứng minh rằng kỹ năng chơi piano của mình không phải khoe khoang. Tôi đã nhận được hàng tá lời mời phỏng vấn và soạn nhạc. "

Ba Ôn hai mắt có chút đỏ lên, cười nói:" Tiểu Niệm, nếu mẹ con nhìn thấy sẽ rất vui, con đã không để chúng ta thất vọng. "

Đường Luân Hiên cầm lấy chiếc bánh kem trong tay đặt lên bàn, cười nói: “Cắt bánh đi, nếm thử hương vị xem sao.”

“Ôn Niệm Nam, Đường Sóc ngày đó nhìn thấy trên hot search trong nước vui vẻ đến mức cả đêm không ngủ, nửa đêm bò dậy làm bánh cho em. Chao ôi, anh đau lòng quá, sinh nhật anh em cũng chưa bao giờ làm bánh cho anh"

" Anh à? Lần sau em sẽ làm cho anh. Đừng nói nữa. "

Ôn Niệm Nam xem hai anh em Đường Sóc và Đường Luân Hiên lau bánh trên mặt, trong mắt hiện lên một chút ý cười nhàn nhạt.

Đường Sóc đột nhiên nghĩ tới điều gì đó vừa ăn bánh vừa nhắc nhở: "Niệm Nam, hôm nay cậu đăng nhập trang web DWAN chưa? Fans của cậu nhất định bùng nổ"

Ôn Niệm Nam gật đầu, cầm lấy máy tính đăng nhập tài khoản. Thông báo tin tức vang lên và liên tục đổ chuông. Ôn Niệm Nam nghe thấy một tiếng cười từ phía sau mình, có chút xấu hổ nhìn về phía sau.

"Sao anh lại nhéo em? Em vừa thấy phản ứng của Niệm Nam rất tốt ...a”

Đường Luân Hiên che miệng Đường Sóc nói:" Cậu ta ấy ồn ào quá, anh sẽ dạy em ấy cho cậu "

" A! Anh à, anh đúng là đại nghĩa diệt thân ! "

Ôn Niệm Nam nhìn ba mình, hai cha con nhìn nhau cười bất lực.

Bởi vì có quá nhiều tin nhắn riêng tư, hắn liền bỏ qua, đột nhiên phát hiện một cái id quen thuộc. Người này đã theo dõi hắn từ ca khúc đầu tiên.

Nhưng sau khi nhìn thấy những gì anh ta đăng, sắc mặt của Ôn Niệm Nam lập tức thay đổi.

Ôn Niên Nam sững người sau khi nhìn thấy nó, ở sau khán đài…



Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa Truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa Story Chương 123: Niệm Nam hành động của cậu đáng eo quá.
10.0/10 từ 21 lượt.
loading...