Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
Chương 40: C40: Đi theo ái phi là có thể ăn dưa bất cứ lúc nào
Thời gian chớp mắt đã tới ban đêm, Yến Xu vẫn còn nhớ mãi không quên đống bạc vừa mới bay đi lúc ban ngày.
Cũng may là bữa tối hôm nay cuối cùng cũng có một món mặn, một mình nàng chén hết nửa con gà, một con cá và một nồi thịt bò nạm ninh mềm thì trong lòng mới dễ chịu được hơn một tí.
Ăn tối xong thì nàng đi tắm, lúc tắm xong quay về phòng thì nàng thấy hoàng đế đã tới đây từ bao giờ, hắn đang đứng trước bàn của nàng say mê đọc tiểu thuyết.
Nàng chỉ đành mặc đồ ngủ hành lễ với hắn: “Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”
Mặt ngoài ngoan ngoãn, nhưng trong lòng nàng lại âm thầm cười lạnh một tiếng, hừ, cái tên ban sáng vờ như không biết vụ bạc này còn có mặt mũi mò qua đây cơ đấy.
Vũ Văn Lan nhướng mày.
Gì mà ‘còn có mặt mũi mò qua đây’?
Hắn chỉ trêu nàng một tí thôi, có cần phải thù dai đến vậy không?
Có điều nhìn bộ dáng cúi rũ mắt bĩu môi của nàng, chẳng hiểu sao hắn có chút chột dạ, thế là hắn vờ ho một tiếng rồi nói: “Trẫm có một việc muốn nghe ý kiến của nàng.”
Yến Xu có chút tò mò, nàng tròn xoe mắt nhìn hắn: “Mời bệ hạ nói.”
Vũ Văn Lan nói: “Có người rất vừa ý mấy quyển tiểu thuyết của nàng, muốn đem nó đi xuất bản để phát hành rộng rãi trên thị trường, không biết ý nàng như thế nào?”
Yến Xu sửng sốt, xuất bản?
Là… là có người muốn giúp nàng xuất bản tiểu thuyết đó hả?
Nàng lập tức xốc lại tinh thần, mở to đôi mắt hạnh nhìn hắn: “Thật ư?”
Vũ Văn Lan nhướng mày: “Trẫm cần gì phải lấy chuyện này để lừa nàng?”
Yến Xu hoang mang: “Thần thiếp không dám, nhưng mà, sao lại có người vừa ý tiểu thuyết của thần thiếp được nhỉ? Rõ ràng trừ ngài ra thì đâu có ai xem qua tiểu thuyết của thần thiếp đâu ạ?”
Vũ Văn Lan nói: “Hôm nay khi Trẫm sai người đem trả tiểu thuyết cho nàng thì có đụng phải học sĩ của viện Hàn Lâm là Trâu Mặc Trung, ông ta nhìn lướt qua một phần, cảm thấy cốt truyện không tồi.”
Học sĩ của viện Hàn Lâm?
Đôi mắt của Yến Xu bừng sáng, trời đất, đây là người có học vấn cao đó. Một người như thế mà lại vừa ý tiểu thuyết của mình, xem ra mình cũng có tài dữ ha.
Vũ Văn Lan: “…”
Suy diễn hay đấy.
Sang web https://chonanduateam.wordpress.com/ để đọc truyện nhanh hơn nha mí bợn:>
Hắn lại nói: “Nếu nàng đồng ý thì có thể cho ông ta đọc trước, ông ta có quen biết rất nhiều tiệm sách, cho nên việc xuất bản không khó đâu.”
Yến Xu gật đầu như gà mổ thóc: “Đồng ý đồng ý! Thần thiếp viết truyện là muốn để cho người khác đọc mà, cho nên đương nhiên là đồng ý rồi.”
A a a a, thật không uổng công nàng mất ăn mất ngủ ăn dưa offline lâu như vậy, bây giờ cuối cùng cũng có người để chia sẻ chung rồi.
Vũ Văn lan gật đầu: “Vậy thì tốt, ngày mai Trẫm sẽ mang bản thảo qua cho Trâu Mặc Trung.”
“Cảm tạ long ân của bệ hạ.”
Yến Xu lại hỏi: “Vậy thần thiếp có cần đặt một cái bút danh không ạ? Cũng đâu thể lấy tên thật được ha.”
Chậc chậc, truyện nàng viết đều là về những đại thần trong triều, lỡ như bị “nhân vật chính” tìm tới của tính sổ thì xong đời.
Vũ Văn Lan gật đầu: “Cũng được, nàng định lấy tên gì?”
Yến Xu suy nghĩ một lát rồi nói: “Hay đặt là Tiêu Dao Công Tử nhé.”
Vũ Văn Lan: “…Nhưng tên này là của đàn ông mà?”
Yến Xu nói: “Thần thiếp cố tình lấy tên đàn ông đấy ạ, quan niệm thời nay đa phần đều cho rằng ‘phụ nữ không có tài thì mới là đức’, nếu như để cho mọi người biết những cuốn tiểu thuyết này là do phụ nữ viết thì bọn họ nhất định sẽ nhận xét theo cảm tính, cho rằng bộ tiểu thuyết này không hay, chẳng có gì đáng xem cả.”
Nghe cũng có lý, Vũ Văn Lan gật đầu “Vậy cứ làm theo ý của nàng đi.” Nói xong, hắn đánh giá nàng một phen: “Mặc như thế còn không mau lên giường đi, cẩn thận bị cảm lạnh đấy.”
“Vâng ạ!”
Yến Xu bây giờ nào còn dáng vẻ vô tình như ban nãy, nàng không chỉ chủ động đi tới giúp hắn cởi áo, còn bò lên giường trải sẵn chăn cho hắn, quả thật là vô cùng dịu dàng và chu đáo.
Vũ Văn Lan nhướng mày, chỉ là một việc xuất bản tiểu thuyết cỏn con thôi mà cũng đủ khiến mặt trời mọc từ phía Tây rồi à.
Đương nhiên, thấy nàng vui như vậy thì hắn cũng vui lây, hắn thuận tay ôm nàng vào trong ngực, vừa dùng tay vuốt v e bộ đồ ngủ bằng tơ lụa của nàng vừa hỏi: “Vui đến thế cơ à?”
Yến Xu cố gắng không để đống da gà đội mồ sống dậy, nàng miễn cưỡng nở nụ cười: “Vui chứ ạ. À phải rồi bệ hạ, chúng ta nên xuất bản những bộ nào đây?”
Vũ Văn Lan nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Câu chuyện về người thư sinh và hoa khôi không tồi, có ý răn dạy con người ta phải biết giữ chữ tín, bộ Vợ Yêu Xinh Đẹp cũng viết xong rồi nhỉ, vậy trước mắt cứ xuất bản hai bộ này đi.”
Yến Xu vội vàng đồng ý, sau đó lại nhiệt tình đề cử: “Thần thiếp thấy bộ Tướng Quân Nhiệt Huyết Và Quả Phụ Xinh Đẹp cũng hay lắm, không ấy chúng ta xuất bản cả ba bộ luôn đi ạ.”
Tướng Quân Nhiệt Huyết Và Quả Phụ Xinh Đẹp …
Chính là cái quyển truyện có nhiều cảnh giường chiếu ấy hả?
Vũ Văn Lan nhướng mày nhìn nàng: “Thế ý nghĩa của bộ truyện đó là gì?”
Sang web https://chonanduateam.wordpress.com/ để đọc truyện nhanh hơn nha mí bợn:>
Yến Xu ra vẻ đứng đắn: “Bộ truyện đó khuyên chúng ta không nên sa ngã chỉ vì những cuộc hội ngộ tốt đẹp ngắn ngủi, mỗi con người cần phải dũng cảm tiến lên giành lấy hạnh phúc đích thực cho mình.”
Vũ Văn Lan bị bộ dạng này của nàng chọc cười, hắn hỏi: “Nàng rút ra được kết luận như vậy từ đâu thế?”
Nàng lại tiếp tục thiếp vàng cho bản thân: “Quả phụ chẳng những không tự ti vì mình đã có qua một đời chồng mà còn rất dũng cảm khi quyến rũ, à không phải, khi dũng cảm theo đuổi tướng quân, cuối cùng cả hai kết thành lương duyên, quả phụ còn sinh ba đứa con cho tướng quân, cuộc đời của họ không còn gì tiếc nuối, hai vợ chồng cũng thương yêu nhau, như vậy không phải rất có ý nghĩa sao?”
Vũ Văn Lan cười phì một tiếng: “Nàng nói cứ như thật ấy nhỉ.”
Đôi mắt Yến Xu đong đầy mong ngóng nhìn hắn: “Thế bệ hạ thấy nó có thể xuất bản không ạ?”
“Không được.” Hắn từ chối ngay tắp lự.
Yến Xu sửng sốt: “Vì sao ạ.”
Vũ Văn Lan ho khan một tiếng: “Nhiều chỗ viết rõ ràng quá, chỉ sợ sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến người xem.”
Yến Xu: “???”
Cái này có gì đâu mà gây ảnh hưởng không tốt cơ chứ? Người xem tiểu thuyết đều là người trưởng thành cả rồi, hơn nữa nàng cũng đâu có viết trắng trợn lắm đâu, so với Kim X Mai thì tiểu thuyết của nàng chẳng khác gì nước trong luôn á.
Vũ Văn Lan: “???”
Nàng còn biết cả Kim X Mai luôn đó hả?
Ngẫm lại cũng đúng, nếu như nàng không biết thì sao có thể viết ra được bộ Quả Phụ Xinh Đẹp này được.
Nhớ tới mấy câu trong quyển tiểu thuyết mà đêm hôm đó hắn đọc được, hắn không kìm được muốn sờ nắn nàng…
Nhưng mà đúng ngay lúc này, hắn lại nghe nàng nói thầm trong lòng: Xì, đúng là người cổ hủ. Một cơ hội kiếm tiền tốt như vậy mà hắn lại bỏ qua, đúng là đồ ngốc.
Vũ Văn Lan: “…”
Không chờ hắn kịp mở miệng, nàng nói thầm tiếp: Có điều bây giờ mình nên nắm chặt cơ hội xuất bản hai bộ kia trước rồi tính sau. Chẹp, cuối cùng thì tiểu thuyết của bà đây cũng có người xem rồi, á há há.
Với lại chuyện này là do hoàng đế đưa ra, nếu như sau này mà có người dám tới gây sự thì cứ đổ hết lên đầu hoàng đế là được rồi.
Vũ Văn Lan: “???”
Thế hóa ra hắn là kẻ gánh tội thay à?
Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa