Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
Chương 113: C113: Bội phục ái phi sát đất
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà vùng phụ cận kinh thành đã xảy ra hơn mười vụ án trẻ em mất tích, hơn nữa còn toàn là bé trai?
Nếu không phải hôm nay được tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ hiện tại Vũ Văn Lan vẫn không hay biết gì.
Nghe thị vệ bẩm báo xong, hắn lập tức cho gọi quan viên của Kinh Triệu Phủ, bộ Hình và Đại Lý Tự vào cung, còn bản thân hắn thì đi tới cung Càn Minh.
Yến Xu cũng nhanh chóng dò hỏi tin tức từ hệ thống ——
Cậu nói Thị lang bộ Binh Sài Vi Trung có liên quan đến việc này ư? Chẳng lẽ ông ta là người đứng sau vụ bắt cóc những đứa bé này? Rốt cuộc mục đích của tên đàn ông cặn bã này là gì vậy?
Hệ thống trả lời: Không phải ông ta bắt cóc mà là một tình nhân gần đây của ông ta làm á bà, hắn ta tên là Hồ Nhất Xuân.
Hồ Nhất Xuân?
Yến Xu nhíu mày: Người này là ai thế? Cũng là quan viên à?
Hệ thống đáp: Chuyện về người này dài miên man luôn bà ơi. Hồ Nhất Xuân có xuất thân là con hát, hắn ta đã từng là nam sủng của Thục Vương Vũ Văn Hổ á.
Nghe đến đây, Yến Xu không khỏi trừng to hai mắt: Thục Vương Vũ Văn Hổ là anh họ nhà chú ba của hoàng đế còn gì, chẳng lẽ hắn ta cũng là đồng tính luyến ái ư???
Hệ thống ậm ờ: Nói đúng ra thì nam nữ gì thằng chả cũng quất láng.
Yến Xu: …
Quả nhiên trong hoàng gia xưa nay đều không thiếu chuyện lạ…
Cái gì mà nam nữ đều xơi, con mẹ nó, ngươi ăn no rửng mỡ đúng không!
Ngay sau đó, nàng lại lấy làm lạ: Nhưng không phải Vũ Văn Hổ đã chết vào ba năm trước do có ý đồ mưu phản rồi à?
Hệ thống ‘ừ’ một tiếng: Đúng vậy, Vũ Văn Hổ vừa đi bán muối là người trong vương phủ của hắn ta cũng bị chôn sống theo, chỉ có cái tên Hồ Nhất Xuân này là may mắn trốn thoát thôi. Hắn ta biết có rất nhiều quan lớn và quý nhân đều có đam mê đồng tính, cho nên vì kế sinh nhai, hắn ta đã làm lại nghề cũ, trà trộn vào quần thể đồng tính luyến ái sau đó đu bám những người quyền quý này. Chờ kiếm được một ít tiền tài, hắn ta bắt đầu chuyển hướng về phía kinh thành, cuối cùng chấm trúng Sài Vi Trung.
Yến Xu tắc lưỡi: Ngắm cũng chuẩn ghê ha, đồng tính luyến ái trong kinh thành chỉ có một mình Sài Vi Trung là có chức quan lớn nhất còn gì.
Hệ thống thản nhiên nói: Đương nhiên rồi bà, đã tìm thì hắn ta phải tìm một người có thực quyền chứ, tốt nhất là người có vị trí nhất định trong quan trường.
Yến Xu chợt nhớ tới một chuyện: Ủa mà khoan, Sài Vi Trung là thụ mà? Cái tên Hồ Nhất Xuân này cũng từng hầu hạ Thục Vương, cho nên nhất định cũng là thụ đúng không? Hai người bọn họ đều là thụ hết thì làm sao mà tới với nhau được?
Hệ thống giải thích: Bà tưởng Hồ Nhất Xuân lăn lộn trong giới đồng tính là vì tìm ra tình yêu đích thực chắc? Mục đích chính của hắn ta là quyền thế và tiền bạc, cho nên tùy trường hợp mà đổi “thiết lập” từ thụ thành công cũng có nhằm nhò gì đâu? Sài Vi Trung cũng lớn tuổi rồi, nhưng chỉ có hắn ta là có thể nắm thóp được ông ta lâu như thế.
Yến Xu: …Con mẹ nó, nghe cũng gì và này nọ ghê nhỉ. Nhưng Sài Vi Trung vừa có tiền lại vừa có thế rồi thì Hồ Nhất Xuân còn bắt thêm trẻ con làm gì?
Hệ thống hết nói nổi: Chị em bạn dì của tui ơi, bà quá ngây thơ rồi, Hồ Nhất Xuân ít nhiều gì cũng từng là nam sủng của Thục Vương, bà nghĩ một tên Thị lang bộ Binh sẽ đủ làm hắn ta thỏa mãn hả? Hắn ta chỉ lợi dụng quyền thế của Sài Vi Trung để mở rộng việc làm ăn ở kinh thành mà thôi.
Việc làm ăn?
Yến Xu nghĩ nghĩ, bỗng nhiên sửng sốt: …Chẳng lẽ hắn ta muốn dạy dỗ bọn trẻ bị bắt cóc thành luyến đồng rồi bán cho bọn bi3n thái ư?
Hệ thống đáp lời: Không sai, đúng là hắn ta muốn làm như vậy đó. Đầu tiên là tìm các bé trai có diện mạo không tồi ở kinh thành hoặc vùng phụ cận, sau đó lừa hoặc bắt cóc bọn chúng về bồi dưỡng thành luyến đồng, cuối cùng là bán chúng cho đám bi3n thái giàu có để thu lại lợi ích kếch xù.
Yến Xu thiếu điều muốn mắng ra tiếng: Mẹ nó chứ cái tên bi3n thái chết tiệt này!!! Ngươi xứng đáng rớt xuống mười tám tầng địa ngục!!!
Chờ mắng xong, nàng lại nảy ra nghi vấn khác.
Nhưng sao hắn ta lại bắt cóc trẻ con ở kinh thành? Ai cũng biết kinh thành là nơi gần với thiên tử nhất, an ninh ở đây cũng tốt hơn những nơi khác nhiều, như thế chẳng phải hắn ta sẽ dễ bị bắt hơn hay sao?
Hệ thống giải thích: Là do thằng cha này có mở sẵn một khu “dạy học” ở trong kinh thành rồi á bà, bắt cóc được đứa trẻ nào là sẽ đưa nó vào đó luôn, ổn áp hơn là bắt từ nơi khác rồi vận chuyển về đây. Hơn nữa trong giới bi3n thái này, luyến đồng có xuất thân từ kinh thành sẽ có giá bán cao hơn là những nơi khác.
Yến Xu vẫn không hiểu lắm: Vì sao giá lại cao hơn?
Hệ thống nói: Vì có không ít người thích khẩu âm của kinh thành á bà. Thằng cha này đã từng lăn lê khắp chốn nên biết nhiều lắm.
… Mẹ nó, lại còn khẩu âm kinh thành cơ đấy???
Yến Xu lại mắng một câu ‘đồ bi3n thái cặn bã’.
Những tên bi3n thái này đều xứng đáng bị lôi ra chém thành trăm ngàn mảnh!
Mắng xong, nàng lại hỏi: Nhưng trước đây Sài Vi Trung cũng có mua luyến đồng về nuôi mà, sao người này không đi mua mà lại đi bắt cóc? Chẳng lẽ không sợ bị bắt hay gì?
Hệ thống thở dài: Hắn ta là người làm ăn mà bà, còn phải nghĩ tới phí tổn chứ, mua lại thì làm gì có lời bằng “vốn 0 đồng” như thế này? Hơn nữa vì có Sài Vi Trung che chở nên gan hắn ta cũng phì ra rồi.
Yến Xu cắn răng nói: Cái tên Sài Vi Trung cặn bã này!
—— Lúc trước nàng viết quyển tiểu thuyết kia là vì muốn vạch trần người này, nhưng đồng tính luyến ái trong xã hội này không phải là phạm pháp, thậm chí việc nuôi luyến đồng cũng được ngầm cho phép, cho nên chỉ dựa vào tiểu thuyết là không thể làm được gì ông ta, bởi thế nàng mới gác chuyện này lại.
Nào ngờ tên cặn bã này còn tiếp tay cho tên bi3n thái kia làm ra chuyện ghê tởm như thế!
Thật sự là quá tức mà trời đất ơiiiii!!!
Nhưng mà chờ cơn giận qua đi, nàng bắt đầu cảm thấy lo lắng: Vậy có nghĩa là những đứa trẻ bị bắt cóc trước giờ đều là do tên Hồ Nhất Xuân này làm à?
Hệ thống khẳng định: Đúng vậy đó bà. Từ sau khi hoàng đế đăng cơ thì an ninh trong kinh thành đã được thắt chặt hơn rất nhiều, rất hiếm khi thấy bọn buôn người, bởi vậy đương nhiên đều là do tên khốn này làm rồi.
Yến Xu nóng ruột, thế có nghĩa là bọn trẻ vừa bị bắt gần đây cũng sắp gặp phải vận mệnh bi thảm đó ư?!!
Nghĩ như thế, nàng lập tức ra khỏi điện Cam Lộ và đi một mạch về phía cung Càn Minh.
~~
Bởi vì Yến Xu chạy quá nhanh cho nên Nhẫn Đông cũng không đuổi theo kịp, chờ đến khi tới cung Càn Minh, nàng vừa hay gặp được Vũ Văn Lan đang đi ra cùng mấy quan viên của bộ Hình, Đại Lý Tự và Kinh Triệu Phủ.
“Bệ hạ…”
Bởi vì quá nóng ruột, nàng vừa th ở dốc vừa gọi một tiếng.
Vũ Văn Lan thấy nàng như thế còn tưởng rằng nàng đã xảy ra chuyện gì, thế là cũng vội vàng tiến lên hỏi: “Nàng sao thế? Sao lại sốt sắng như vậy?”
Các quan viên phía sau cũng tò mò nhìn sang.
Yến Xu điều hòa lại hô hấp của mình, nàng thử tìm từ rồi nói: “Thần thiếp lo lắng cho những đứa trẻ bị mất tích đó thôi ạ, không biết tình hình hiện tại như thế nào rồi? Các vị đại nhân đã có đối sách gì chưa?”
Vũ Văn Lan nói: “Trẫm đã cho cả ba cơ quan cùng đi điều tra rồi, dựa theo khẩu cung của người báo án ở Kinh Triệu Phủ thì hẳn là do cùng một đám người làm.”
Phủ doãn của Kinh Triệu Phủ nghe thế thì chủ động nói: “Nếu tối nay nhóm người kia đi về phía thành Nam thì hẳn là sào huyệt của bọn họ cũng nằm ở khu vực đó, cho nên thần đã phái nha dịch đi đến thành Nam để tra xét rồi ạ.”
Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa