Thông tin truyện
Xuyên Thành Nam Phi Của Bạo Quân
Thể loại: đam mỹ, 1v1, cổ trang, xuyên không, tình hữu độc chung, sinh con
Giới thiệu
Một giấc tỉnh dậy, Ôn Trì phát hiện mình đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết.
Trong truyện gốc, nhân vật chính thụ vô tình nhận được một hệ thống, rồi nhờ vào sự trợ giúp của hệ thống, cậu giả bệnh để trốn tránh cuộc hôn nhân với Thái tử tàn tật, sau đó lại toả sáng rực rỡ trong yến tiệc Đào Hoa, thu hút sự chú ý của Tứ hoàng tử.
Cuối cùng, thụ chính và Tứ hoàng tử tình yêu thuận lợi, ân ái mặn nồng, cùng nhau lật đổ đế vương tiền triều, trở thành phu phu hoàng gia kiểu mẫu.
Tuy nhiên...
Ôn Trì lại xuyên thành em trai pháo hôi của thụ chính – còn bị ép gả thay cho Thái tử tàn tật.
Nghe đồn, Thái tử tàn tật từng bị bỏng nặng trong một trận hỏa hoạn năm năm trước, mặt mũi bị hủy hoại, hai chân tàn phế, suốt năm quanh quẩn trong Đông cung, tính tình cực kỳ quái gở.
Nhưng chỉ mình Ôn Trì biết – Thái tử tàn tật ấy sau này sẽ lên ngôi hoàng đế, trở thành một bạo quân khét tiếng trong sử sách. Đáng tiếc, vì quá tàn nhẫn mà cuối cùng bị Tứ hoàng tử phản sát, ngay cả cậu – kẻ thế thân pháo hôi – cũng không thoát khỏi kết cục thê thảm.
Đêm tân hôn, Thái tử tàn tật nắm chặt cằm Ôn Trì, cười lạnh:
"Lại thêm một kẻ muốn giẫm lên bản cung để leo lên cao?"
Ôn Trì khóc nức nở: "Không không không, ta chỉ ăn no chờ chết thôi..."
Thái tử: "???".
Cảnh báo trước khi đọc!
1. Thụ là kiểu cá mặn, nhát gan, nhu nhược, ham sống sợ chết, không có tài cán gì lớn.
2. Có một số chi tiết chưa hợp lý – hoan nghênh mọi người góp ý.
3. Về sau có sinh con! Đúng vậy, về sau có sinh con!
4. Tác giả lần đầu viết cổ trang, có thể có chỗ chưa chuẩn, hoan nghênh góp ý
5. Không gắn tag 【sảng văn】 vì thật sự không viết nổi, bạn nào không chịu được chút uất ức có thể rút lui
Tag nội dung: Sinh con, tình hữu độc chung, xuyên thư
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ôn Trì, Tạ Diệp
Tóm tắt một câu: Tôi thật sự rất lười huhuhu
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 101: A Cô
- Chương 102: Làm cha
- Chương 103: Bị thương
- Chương 104: Ngươi không sao
- Chương 105: Ta tin ngươi
- Chương 106: Hoa Ân
- Chương 107: Bất an
- Chương 108: Tìm người
- Chương 109: Liều mạng
- Chương 110: Khó chịu
- Chương 111: Từ chối
- Chương 112: Nhìn thấu
- Chương 113: Cắn người
- Chương 114: Đứa trẻ
- Chương 115: Thơm
- Chương 116: Kinh diễm
- Chương 117: Phát trâm
- Chương 118: Lại đây
- Chương 119: Ở cùng nhau
- Chương 120: Mất mặt
- Chương 121: Bức họa
- Chương 122: Giá băng
- Chương 123: Sự thật
- Chương 124: Nôn mửa
- Chương 125: Quý trọng
- Chương 126: Uống thuốc
- Chương 127: Giở thói trẻ con
- Chương 128: Là ai
- Chương 129: Căn phòng tối
- Chương 130: Tiếp cận sự thật
- Chương 131: Hoa hoàng hậu
- Chương 132: Trùng phùng
- Chương 133: Lửa
- Chương 134: Bụi trần lắng đọng
- Chương 135: Lắng nghe
- Chương 136: Ủy khuất
- Chương 137: Kiên nhẫn
- Chương 138: Động thai
- Chương 139: Nhà giam
- Chương 140: Chấp nhận số phận
- Chương 141: Không thể chờ nữa
- Chương 142: Nói bậy bạ
- Chương 143: Tạm biệt
- Chương 144: Biến mất
- Chương 145: Tự tay giết người
- Chương 146: Quay về quá khứ
- Chương 147: Tên gọi
- Chương 148: Gà
- Chương 149: Cãi nhau
- Chương 150: Cha mẹ