Thông tin truyện
Thuở Mới Làm Chồng - Thượng Quan Thưởng Hoa
Thuở Mới Làm Chồng
Tác giả: Thượng Quan Thưởng Hoa
Số chương: 100 chương chính văn + 25 ngoại truyện chính + 14 ngoại truyện phụ (Tổng 139 chương)
Tin tốt: Ôn Tễ ở vùng núi đã thi đậu đại học.
Tin xấu: Đối tượng đính hôn của cô đến cầu hôn.
Ban ngày, hai người cùng chăn bò trên núi, buổi tối sống trong sân nhỏ lợp ngói. Trương Sơ Việt tính tình lạnh lùng, tiết kiệm, hoàn toàn không phải mẫu người Ôn Tễ thích. Cô tìm mọi cách để hủy hôn, nhưng một ngày nọ, nhìn thấy cơ bắp rắn chắc của anh khi cởi áo làm việc đồng áng, cô đành im lặng.
Cứ ngỡ lên đại học sẽ thoát khỏi anh, nhưng một hôm sau giờ học, có người gọi to ngoài cửa: “Ôn Tễ, chồng cậu đến tìm kìa!”
Ôn Tễ tức giận ngẩng đầu nhìn gương mặt lạnh lùng của anh: “Ai cho anh nói anh là chồng tôi!”.
Người đàn ông thản nhiên đáp: “Giấy hôn thú được tính ba tín chỉ, hôn lễ không hài lòng thì ly hôn, nhưng điểm của giấy đăng ký thì không thể lãng phí.”
Ôn Tễ nhớ lại cái đêm mưa gió bão bùng, trong căn lều ẩm ướt kín mít, cô hé môi thở hổn hển, còn anh lắc hộp trong tay, cũng nói: “Còn một cái, đừng lãng phí.”
Hướng dẫn đọc:
#Cưới trước yêu sau#
#Cả nam và nữ chính đều là sinh viên đại học, đủ tuổi kết hôn theo pháp luật#
#Chỉ có lẫn nhau
Tag: Đô thị, Trời trao lương duyên, Ngọt ngào, Trưởng thành, Nhẹ nhàng
Nhân vật chính: Ôn Tễ, Trương Sơ Việt
Tóm tắt bằng một câu: Sự cám dỗ của sói
Gã đàn ông thô kệch biết giữ nhà x Cô gái hoang dã
Ý nghĩa: Từ làng quê nhỏ bé đến thành phố lớn, dựa vào tri thức để làm giàu.
Lưu ý từ editor:
- Hoa anh túc được nhắc đến trong truyện là 虞美人, tên khoa học là Papaver rhoeas, thuộc họ anh túc nhưng không chứa chất gây nghiện, hoàn toàn khác với Papaver somniferum – cây thuốc phiện. Papaver rhoeas còn được gọi là hoa anh túc đỏ, hoa anh túc dại hay ngu mỹ nhân, thường mọc hoang ở châu Âu và châu Á, được trồng làm cảnh và rất phổ biến trong nghệ thuật, văn học cổ điển Trung Quốc. Hình ảnh của loài hoa này mềm mại, u sầu, biểu tượng cho vẻ đẹp bi thương, gắn liền với điển tích nàng Ngu Cơ – người thiếp của Hạng Vũ, người đã tự sát vì tình, tượng trưng cho sự bi ai, yếu đuối nhưng đầy kiêu hãnh. Vì không chứa morphine hay bất kỳ chất nào có thể chiết xuất thành “mai thúy”, loài hoa này không bị cấm, hoàn toàn có thể trồng, sử dụng trong thiết kế, minh hoạ hay sáng tác nghệ thuật mà không vi phạm pháp luật. Do đó, việc Trương Sơ Việt sử dụng hoa này trong truyện không hề vi phạm pháp luật nhé.~
- 十四行诗 là thể thơ gồm 14 dòng, nổi tiếng với dạng Shakespearean Sonnet do Shakespeare phát triển. Mỗi bài có cấu trúc vần ABAB CDCD EFEF GG, thường viết về tình yêu với nội dung sâu sắc, đầy cảm xúc và triết lý, được xem là chuẩn mực của thơ tình phương Tây.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 51: Xương mềm và tên bi3n thái.
- Chương 52: Đang yêu nhau thôi, chứ có phải kết hôn đâu.
- Chương 53: “Nhờ có bà xã em.”
- Chương 54: “Để bà xã dạy anh.”
- Chương 55: “Anh yêu em không?”
- Chương 56: Chỉ giới hạn với Trương Sơ Việt.
- Chương 57: Đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành.
- Chương 58: “Vậy mà vẫn chưa đủ sao?”
- Chương 59: Cô như tan ra thành nước, mềm nhũn…
- Chương 60: Tình yêu giống như hệ nhị phân.
- Chương 61: “A Tễ, A Cát.”
- Chương 62: Trên đầu gối.
- Chương 63: Được đằng chân, lân đằng đầu.
- Chương 64: Tự chui đầu vào lưới.
- Chương 65: “Tối nay em không về ký túc xá.”
- Chương 66: “Muốn hiểu anh thế nào?”
- Chương 67: Đừng lãng phí tiền sữa bột anh mua cho em.
- Chương 68: Cô vừa khó khăn lắm mới dỗ được người kia.
- Chương 69: “Bác nói đúng, em ấy là bà cố nội của cháu.”
- Chương 70: Dịu dàng vs sự cuồng nhiệt.
- Chương 71: Tối nay tắt vầng trăng đi.
- Chương 72: Phát hiện Trương Sơ Việt còn một công dụng nữa.
- Chương 73: “Xem ra không chỉ tặng cho một mình anh.”
- Chương 74: “Em có một bí mật muốn kể cho anh nghe.”
- Chương 75: Chú cún nổi cáu rồi.
- Chương 76: Kết hôn nửa năm, trở về vẫn là lưu manh.
- Chương 77: “Chỗ này xưa nay là do anh chơi đấy.”
- Chương 78: “Em vui thì anh mới vui được.”
- Chương 79: Bánh ông xã tại sao lại gọi là bánh ông xã?
- Chương 80: “Cởi thêm cái nữa là tôi ném cậu ra ngoài cho chó gặm.”
- Chương 81: Muốn sống thọ thì làm gì cũng phải từ tốn.
- Chương 82: “Tự em chưng giấm rồi tự mình uống đấy à?”
- Chương 83: “Thế thì em cứ đi theo anh.”
- Chương 84: “Món hôm nay để anh luyện tay nghề một chút.”
- Chương 85: “Đàn ông có số sướng mới thủy chung một lòng.”
- Chương 86: “Nếu vợ cháu mà bỏ chạy thì hành lý cháu cũng chẳng cần nữa.“
- Chương 87: “A Tễ, em với lên được mà.”
- Chương 88: Cho anh nếm chút ngọt ngào đi.
- Chương 89: “Em thừa nhận là em chủ động quyến rũ anh trước đấy.”
- Chương 90: Vừa mềm mại vừa ngọt ngào
- Chương 91: Gió thổi góc núi, tối rồi lại sáng.
- Chương 92: Nóng bỏng.
- Chương 93: Truyền đạt thấu đáo, thấm tận đáy lòng.
- Chương 94: Thầy bói xem voi.
- Chương 95: Nghi lễ ăn cua
- Chương 96: Chiếc thuyền lửng lơ đã vượt muôn trùng núi.
- Chương 97: Món quà tân hôn
- Chương 98: “Bà xã biết đùa ghê, em chê anh sống lâu quá à.”
- Chương 99: “Em làm nổi bật dáng cao của anh, còn anh tôn lên nước da trắng của em.”
- Chương 100: Cọng lúa mạch đè lên nền tuyết trắng (Hoàn chính văn)