Thông tin truyện
Thần Y Trở Lại
Đánh giá:
10.0/10 từ 24 lượt.
Nội dung truyện Thần Y Trở Lại Giới thiệu:
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 4517
- Chương 4518
- Chương 4519
- Chương 4520
- Chương 4521
- Chương 4522
- Chương 4523
- Chương 4524
- Chương 4525
- Chương 4526
- Chương 4527
- Chương 4528
- Chương 4529
- Chương 4530
- Chương 4531
- Chương 4532
- Chương 4533
- Chương 4534
- Chương 4535
- Chương 4536
- Chương 4537
- Chương 4538
- Chương 4539
- Chương 4540
- Chương 4541
- Chương 4542
- Chương 4543
- Chương 4544
- Chương 4545
- Chương 4546
- Chương 4547
- Chương 4548
- Chương 4549
- Chương 4550
- Chương 4551
- Chương 4552
- Chương 4553
- Chương 4554
- Chương 4555
- Chương 4556
- Chương 4557
- Chương 4558
- Chương 4559
- Chương 4560
- Chương 4561
- Chương 4562
- Chương 4563
- Chương 4564
- Chương 4565
- Chương 4566