Thông tin truyện
Thần Y Trở Lại
Đánh giá:
10.0/10 từ 24 lượt.
Nội dung truyện Thần Y Trở Lại Giới thiệu:
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 4467
- Chương 4468
- Chương 4469
- Chương 4470
- Chương 4471
- Chương 4472
- Chương 4473
- Chương 4474
- Chương 4475
- Chương 4476
- Chương 4477
- Chương 4478
- Chương 4479
- Chương 4480
- Chương 4481
- Chương 4482
- Chương 4483
- Chương 4484
- Chương 4485
- Chương 4486
- Chương 4487
- Chương 4488
- Chương 4489
- Chương 4490
- Chương 4491
- Chương 4492
- Chương 4493
- Chương 4494
- Chương 4495
- Chương 4496
- Chương 4497
- Chương 4498
- Chương 4499
- Chương 4500
- Chương 4501
- Chương 4502
- Chương 4503
- Chương 4504
- Chương 4505
- Chương 4506
- Chương 4507
- Chương 4508
- Chương 4509
- Chương 4510
- Chương 4511
- Chương 4512
- Chương 4513
- Chương 4514
- Chương 4515
- Chương 4516