Thông tin truyện
Thần Y Trở Lại
Đánh giá:
10.0/10 từ 24 lượt.
Nội dung truyện Thần Y Trở Lại Giới thiệu:
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Trưởng ngục và những người phụ trách của nhà tù Long Hồ đang nhìn chăm chú vào lối ra ở phía trước, như đang chờ một nhân vật lớn nào đó.
Một lát sau, một người thanh niên mặc đồ tù nhân đã bước ra, anh khoảng 21, 22 tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí thế thì như rồng như hổ, còn đôi mắt thì lạnh băng khiến không ai dám nhìn thẳng.
Anh là Ngô Bình, một phạm nhân chuẩn bị ra tù.
Ngô Bình vừa xuất hiện, trưởng ngục Lý Thịnh Quốc đã vội vàng bước tới rồi cười nói: “Chú em, chúc mừng chú cuối cùng cũng được ra tù rồi!”
Những người khác cũng đồng thanh nói: “Chúc mừng bác sĩ Ngô ra tù!”
Ngô Bình chắp tay với mọi người rồi đáp: “Hẹn ngày tái ngộ!”
Dứt lời, anh lại nói với Lý Thịnh Quốc: “Anh Lý, cảm ơn anh! Không có anh giúp thì em không thể ra tù sớm vậy được”.
Lý Thịnh Quốc cười đáp: “Mạng anh còn do chú cứu mà giờ lại nói khách sáo gì thế! Đi thôi, tạm biệt bọn họ một chút!”
Người Ngô Bình muốn chào từ biệt là hơn một nghìn phạm nhân ở nhà tù này, ít nhất phải có hơn nửa số phạm nhân ở đây đã được anh cứu chữa bệnh. Trong hơn một năm qua, Ngô Bình đã chữa khỏi cho họ đủ các loại bệnh, từ đau dạ dày, phong thấp, đục thuỷ tinh thể đến bệnh tim và đủ thứ bệnh khác, cho nên ai cũng rất cảm kích anh.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 4167
- Chương 4168
- Chương 4169
- Chương 4170
- Chương 4171
- Chương 4172
- Chương 4173
- Chương 4174
- Chương 4175
- Chương 4176
- Chương 4177
- Chương 4178
- Chương 4179
- Chương 4180
- Chương 4181
- Chương 4182
- Chương 4183
- Chương 4184
- Chương 4185
- Chương 4186
- Chương 4187
- Chương 4188
- Chương 4189
- Chương 4190
- Chương 4191
- Chương 4192
- Chương 4193
- Chương 4194
- Chương 4195
- Chương 4196
- Chương 4197
- Chương 4198
- Chương 4199
- Chương 4200
- Chương 4201
- Chương 4202
- Chương 4203
- Chương 4204
- Chương 4205
- Chương 4206
- Chương 4207
- Chương 4208
- Chương 4209
- Chương 4210
- Chương 4211
- Chương 4212
- Chương 4213
- Chương 4214
- Chương 4215
- Chương 4216