Thông tin truyện
Tất Cả Mọi Người Đều Nghĩ Thiên Kim Giả Có Nỗi Khổ Mà Không Nói

Đánh giá:
10.0/10 từ 10 lượt.
Nội dung truyện Tất Cả Mọi Người Đều Nghĩ Thiên Kim Giả Có Nỗi Khổ Mà Không Nói Thể loại: Xuyên sách, hiện đại hư cấu, dị năng, chủ công, nhẹ nhàng, thật giả thiên kim, HE
Editor: JC.
Beta: Hoa Bạch Quang.
Tóm tắt một câu: Cầu xin mọi người đừng suy diễn nữa.
Lập ý: tâm hồn thiện ý, dũng cảm tiến về phía trước.
Văn án
Trên đời này chắc chỉ có cô là người xuyên thư xúi quẩy nhất, Minh Kiều luôn nghĩ như vậy!Ai mag nghĩ tới chỉ là thức khuya đọc một bộ tiểu thuyết tình tiết máu chó thôi, lúc tỉnh lại thì bản tâhn lại xuyên qua đó, còn thành thiên kim giả cùng tên với mình.
Thiên kim giả là nữ phục độc ác, vừa ngu ngốc, còn hay sinh sự, gây rối, trước khi thận thiên kim về nhà thì khinh thường người ta, nhục mạ này nọ, sau khi người ta trở về thì đi tranh giành tình cảm, hãm hại, còn làm đủ chuyện khiến người phẫn nộ
Nàng xuyên qua đúng lúc người nhà đã quá thất vọng về nàng, đuổi nàng ra khỏi nhà.
Nàng còn chưa kịp bình tĩnh lại đã gặp phải một âm mưu cướp giết hư thực.
Người cứu nàng lại là thiên kim thật trong thân phận khác.
Minh Kiều yên lặng châm điếu thuốc: "Ôi cuộc đời, kích thích quá đi."
Nên làm đều đã làm, không thể tẩy trắng được nữa, đời này cũng không thể, chỉ còn cách duy trì sinh hoạt bằng việc cùng thiên kim thật đi tra hung thủ mà thôi.
Nhưng càng đi tra thì cuộc đời lại càng trở nên bất hợp lí.
Mẹ nuôi vốn đã rất thất vọng về nàng: "Do mẹ không bảo vệ được cho con mới khiến con phải chịu đựng nhiều thứ như vậy."
Chị gái vốn đã rất chán ghét nàng: "Em tin tưởng chị thêm lần nữa được chứ?"
Em gái vốn đã lạnh lùng xa cách nàng: "Chị có nỗi khổ tâm, sao lại không chịu nói với bọn em?"
Mà thiên kim thật Đường Hiểu Ngư vốn nên hận nàng nhất lại nhẹ nhàng dắt tay nàng: "Người ta nói ơn cứu mạng hẳn là nên lấy thân báo đáp, đúng chứ?"
Minh Kiều: Meo meo meo, các vị bằng hữu à, mấy người cứ là lạ sao ấy.
Minh Kiều: "Khụ khụ... Lấy thân báo đáp cũng chia làm nhiều kiểu, gả hay cưới thì phải thương lượng đã."
***
Đường Hiểu Ngư vốn rất ghét Minh Kiều, bởi nàng ta nông cạn, ngạo mạn, ngu xuẩn, kiêu căng, ác độc, có vô số những khuyết điểm không hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của nàng.
Cho đến một ngày, vào buổi đêm tràn đầy hương hoa và máu tanh, cô cứu nàng.
Một Minh Kiều bị bao lấy bởi sương mù và cơ số bí mật hiện ra trước mắt cô.
Cô vẫn ghét nàng, có khi còn hận nàng, nhưng lại bị nàng hấp dẫn, cuối cùng không thể nào không đem lòng yêu nàng.
***
Cuộc sống của Minh Kiều trong mắt người khác: Bài ca bi thảm của vận mệnh khi phải gánh vác quá nhiều khổ đau.
Cuộc sống của Minh Kiều trong mắt chính nàng: Hài hước, buồn cười, người bình thường sống những tháng ngày bình thường.
Editor: JC.
Beta: Hoa Bạch Quang.
Tóm tắt một câu: Cầu xin mọi người đừng suy diễn nữa.
Lập ý: tâm hồn thiện ý, dũng cảm tiến về phía trước.
Văn án
Trên đời này chắc chỉ có cô là người xuyên thư xúi quẩy nhất, Minh Kiều luôn nghĩ như vậy!Ai mag nghĩ tới chỉ là thức khuya đọc một bộ tiểu thuyết tình tiết máu chó thôi, lúc tỉnh lại thì bản tâhn lại xuyên qua đó, còn thành thiên kim giả cùng tên với mình.
Thiên kim giả là nữ phục độc ác, vừa ngu ngốc, còn hay sinh sự, gây rối, trước khi thận thiên kim về nhà thì khinh thường người ta, nhục mạ này nọ, sau khi người ta trở về thì đi tranh giành tình cảm, hãm hại, còn làm đủ chuyện khiến người phẫn nộ
Nàng xuyên qua đúng lúc người nhà đã quá thất vọng về nàng, đuổi nàng ra khỏi nhà.
Nàng còn chưa kịp bình tĩnh lại đã gặp phải một âm mưu cướp giết hư thực.
Người cứu nàng lại là thiên kim thật trong thân phận khác.
Minh Kiều yên lặng châm điếu thuốc: "Ôi cuộc đời, kích thích quá đi."
Nên làm đều đã làm, không thể tẩy trắng được nữa, đời này cũng không thể, chỉ còn cách duy trì sinh hoạt bằng việc cùng thiên kim thật đi tra hung thủ mà thôi.
Nhưng càng đi tra thì cuộc đời lại càng trở nên bất hợp lí.
Mẹ nuôi vốn đã rất thất vọng về nàng: "Do mẹ không bảo vệ được cho con mới khiến con phải chịu đựng nhiều thứ như vậy."
Chị gái vốn đã rất chán ghét nàng: "Em tin tưởng chị thêm lần nữa được chứ?"
Em gái vốn đã lạnh lùng xa cách nàng: "Chị có nỗi khổ tâm, sao lại không chịu nói với bọn em?"
Mà thiên kim thật Đường Hiểu Ngư vốn nên hận nàng nhất lại nhẹ nhàng dắt tay nàng: "Người ta nói ơn cứu mạng hẳn là nên lấy thân báo đáp, đúng chứ?"
Minh Kiều: Meo meo meo, các vị bằng hữu à, mấy người cứ là lạ sao ấy.
Minh Kiều: "Khụ khụ... Lấy thân báo đáp cũng chia làm nhiều kiểu, gả hay cưới thì phải thương lượng đã."
***
Đường Hiểu Ngư vốn rất ghét Minh Kiều, bởi nàng ta nông cạn, ngạo mạn, ngu xuẩn, kiêu căng, ác độc, có vô số những khuyết điểm không hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của nàng.
Cho đến một ngày, vào buổi đêm tràn đầy hương hoa và máu tanh, cô cứu nàng.
Một Minh Kiều bị bao lấy bởi sương mù và cơ số bí mật hiện ra trước mắt cô.
Cô vẫn ghét nàng, có khi còn hận nàng, nhưng lại bị nàng hấp dẫn, cuối cùng không thể nào không đem lòng yêu nàng.
***
Cuộc sống của Minh Kiều trong mắt người khác: Bài ca bi thảm của vận mệnh khi phải gánh vác quá nhiều khổ đau.
Cuộc sống của Minh Kiều trong mắt chính nàng: Hài hước, buồn cười, người bình thường sống những tháng ngày bình thường.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6: Cơ hội từ trên trời rơi xuống
- Chương 7: Dì út nhà họ Minh
- Chương 8: Không có điểm giới hạn
- Chương 9: Bước vào bàn cờ số mệnh của xuyên sách giả
- Chương 10: Tiệc rượu không lành
- Chương 11: Thích tát mày thì tát, chẳng lẽ còn phải chọn ngày
- Chương 12: Chọc tức tao, chi bằng chết
- Chương 13: Quá mức cẩn thận
- Chương 14: Cô muốn ôm tôi về phòng không?
- Chương 15: Khóa mục tiêu
- Chương 16: Lòng tham
- Chương 17: Nhất dì đa dụng, tương đối tốt đẹp.
- Chương 18: Nhưng tôi thực sự không muốn quên cô, phải làm sao đây
- Chương 19: Sát thủ lại đột nhập vào cửa sổ nữa hả
- Chương 20: Bây giờ chị còn hận chị ấy không
- Chương 21: Có lẽ là nghi ngờ thân phận của ta
- Chương 22: Nên vạch trần dì út hay không
- Chương 23: Tôi có thể giúp cô
- Chương 24
- Chương 25: Tôi hiện giờ sẽ không thất vọng về cô
- Chương 26: Con đường
- Chương 27