Thông tin truyện
Song Bích
Thể loại: Ngọt sủng, hào môn, sảng văn, nhẹ nhàng, thật giả thiên kim, 1v1, HE
Văn án
Trong đôi long phượng thai, Minh Hoa Thường là muội muội, là điềm lành mà mọi người vẫn thường hay nói, chưa kể tuổi còn nhỏ đã không còn mẫu thân, nên Trấn Quốc Công yêu thương nàng vô cùng, nuông chiều vô độ đến mức biến nàng thành một người không có chí tiến thủ, không có học thức, không làm được gì, khác hẳn với ca ca sinh đôi toàn năng nổi tiếng khắp thành Trường An.
Minh Hoa Thường vốn an tâm sống những ngày vô lo vô nghĩ, mãi tới một ngày, nàng có một giấc mơ, biết được thật ra nàng là thiên kim giả.
Hai đứa trẻ bị ôm nhầm, thiên kim thật lưu lạc dân gian, tuy xuất thân bần hàn nhưng cố gắng vươn lên, còn nhỏ đã trở thành tài nữ nổi danh, tạo nên trái ngược rõ ràng với hàng giả nàng đây. Về sau chân tướng phơi bày, thiên kim thật được đón về công phủ, địa vị của thiên kim giả nàng rơi xuống vực sâu rồi lặng lẽ bị hạ độc chết vào một đêm khuya.
Minh Hoa Thường có mơ ước lớn nhất là sống tới già sợ tới mức giật mình, thấy chỉ còn một năm nữa là thiên kim thật trở về, Minh Hoa Thường làm người khiêm tốn, nỗ lực lấy lòng huynh trưởng thai long phượng trên danh nghĩa của nàng - Minh Hoa Chương.
Nhưng huynh trưởng ưu tú lạnh lùng chẳng để ý tới kẻ vô dụng nàng, Minh Hoa Thường nịnh nọt vô ích, quyết định bỏ cuộc và dõi theo huynh trưởng thật của mình - Trạng nguyên lang Tô Hành Chỉ, Tể Tướng hàn môn ngày sau.
Sau lần thứ ba Minh Hoa Thường lặng lẽ chuồn ra ngoài gặp tân khoa Trạng nguyên, vào đêm khuya Minh Hoa Chương xuất hiện trong phòng nàng, thất vọng nói: "Muội muội, không ngờ lòng kiên nhẫn của muội kém như vậy."
Chú thích:
1. Muội muội cá mặn [*] và huynh trưởng cao ngạo lạnh lùng, biết là huynh muội giả trước khi có tình cảm.
2. Bối cảnh sau khi Võ Tắc Thiên nắm quyền, phá án tâm lý tội phạm, mượn bối cảnh xây dựng tình tiết riêng, sự kiện lịch sử được dàn dựng, xin đừng cho là thật.
[*] Cá mặn: Lười biếng, không có chí tiến thủ.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- C1: Đại tuyết
- C2: Chỉ có minh hoa thường vẫn là dáng vẻ cá mặn núi thái sơn có sập xuống cũng kệ nhân lúc người ta không chú ý lặng
- C3: Chương 3
- C4: Đây là phù bảo vệ tính mạng tương lai của nàng minh hoa thường cảm thấy việc tạo mối quan hệ với minh hoa chương l
- C5: Minh hoa chương khẽ lắc đầu với hắn ra hiệu cho hắn đừng nhiều lời tôn trọng cái tên mà minh hoa thường đặt t
- C6: minh hoa chương hoàn toàn không cảm thấy việc mình vừa làm có gì đáng sợ giống như chỉ thuận tay hái một đóa
- C7: Gò má nàng mượt mà nhu hòa đôi mắt vừa to vừa tròn môi đỏ đầy đặn trơn bóng chưa nói lời nào mà trông như đan
- C8: Chờ minh hoa chương quay người trong noãn các lập tức sôi trào
- C9: Bão tuyết
- C10: Minh hoa chương hơi xấu hổ khẽ ho một tiếng rồi nói muội vẫn luôn nhớ thứ này lúc ta đi ngang qua thì tiện th
- C11: Hắn đứng ngoài một cánh cửa giơ tay gõ lên cửa rồi nói ta là minh hoa chương phủ trấn quốc công có một số v
- C12: Giả thần
- C13: Minh hoa chương lo lắng đây là khói độc lập tức lùi lại phía sau nam tử nhân cơ hội này bò từ dưới đất dậy rồ
- C14: Chương 14
- C15: Người chìm vào trong cảnh
- C16: Liên kết cảm giác
- C17: Chân dung
- C18: Tiền triều
- C19: Phò mã
- C20: Hung thủ
- C21: Sa lưới
- C22: Nhưng bây giờ hắn phát hiện minh hoa thường không chỉ là một khuê tú yếu ớt nũng nịu ngược lại còn có chỗ đáng
- C23: Chân tướng
- C24: Chương 24
- C25: Người này là quá ngốc hay là quá có trách nhiệm việc này sao có thể trách hắn chứ
- C26: Huyền kiêu
- C27: Huyền - hoàng
- C28: Liễu ám
- C29: Nàng nghĩ thầm dù sao mình cũng chẳng còn mặt mũi nữa dứt khoát vò đã mẻ chẳng sợ sứt trực tiếp nhào lên người
- C30: Anh đào
- C31: Rối gỗ
- C32: Giang lăng hơi chần chừ bị tạ tế xuyên đưa mắt ra hiệu một cái mạnh mẽ lôi đi
- C33: Chương 33
- C34: Chương 34
- C35: Lúc đầu giang lăng còn thắc mắc minh hoa thường đi làm gì thấy nàng cầm theo đồ về lúc này mới nhớ ra vậy m
- C36: Chương 36
- C37: Thổ lộ tâm tình
- C38: Đồng đội
- C39: Hợp tác
- C40: Tư tình
- C41: Chương 41
- C42: Vãng sinh
- C43: Tro tàn
- C44: Con rối
- C45: Minh hoa chương ngồi thẳng lưng bình tĩnh mà thong dong quy định nữ tử tròn mười bảy tuổi nhất định phải gả ch
- C46: Minh hoa chương dẫn minh hoa thường bước lên cầu nổi nói với nàng bây giờ muội nắm lấy cơ hội mà ngắm nhìn nhi
- C47: Dù có người đang trêu chọc hắn người nọ còn đang đứng ngay trước mặt hắn nữa nhưng hắn vẫn thâm trầm như vự
- C48: Chương 48
- C49: Nhưng tạ tế xuyên vẫn còn chưa biết là phải dừng lại đúng lúc nhíu mày nói không phải thời gian đối chiến mà
- C50: Chương 50