Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Thành Người Duy Nhất Của Nam Phụ Thâm Tình
Chương 14: Hoàn kết
Triệu Nhàn Viễn ngồi bên cạnh Từ Miểu, cùng Tề Nguyên Dịch nói về chuyện vận chuyển muối, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Từ Miểu.
Triệu Nhàn Viễn thấy Từ Miểu và Trịnh Tương nói chuyện hăng say nhất thời không quan tâm hắn ở bên cạnh. Hắn hỏi Tề Nguyên Dịch với giọng điệu thờ ơ, “Chuyện gia đình ngươi xử lý thế nào rồi?”
Tề Nguyên Dịch cau mày đáp: “Nhị thúc và tam thúc đã giải thích rõ ràng rằng bọn họ đều bị Trịnh phu nhân mê hoặc, mưu đồ chiếm đoạt tài sản của Tề gia.”
Sau đó Tề Nguyên Dịch có chút khó khăn nói: “Thần tra được bên phía Thất Nhật các có một vị các lão từng liên thủ với Thái hậu, ông ta là… là người cầm đầu của nhóm người ám sát Từ tiểu thư.”
Mới nhìn qua thì có vẻ Triệu Nhàn Viễn không có phản ứng gì sau khi nghe thấy mấy lời này, nhưng bàn tay giấu dưới bàn đã vô thức nắm chặt thành nắm đấm.
Tề Nguyên Dịch tiếp tục nói, “Gần đây, Hứa các lão vô cùng sôi nổi trong các, sợ là không bao lâu nữa sẽ hành động, còn hành động gì vẫn chưa biết được.”
“Ta biết rồi, cứ tiếp tục để mắt đến.”
Từ Miểu và Trịnh Tương mỗi người đều uống chút rượu, ánh mắt Trịnh Tương vẫn coi như thanh tỉnh.
Hai má của Từ Miểu hơi ửng hồng, ánh mắt lờ mờ.
Triệu Nhàn Viễn ngăn Từ Miểu chìa tay về phía ly rượu, “Miểu Miểu, nên về nhà rồi.”
Từ Miểu lắc đầu, “Không về đâu, không muốn về.”
Triệu Nhàn Viễn bất đắc dĩ, “Ngoan, không về nghỉ ngơi thì ngày mai không dậy nổi đâu.”
Từ Miểu bĩu môi, oán trách: “Không muốn dậy sớm, mỗi ngày lên triều đều phải dậy rất sớm, lúc nào mới có thể không cần dậy sớm để lên triều đây.”
Triệu Nhàn Viễn khoác áo choàng lên người Từ Miểu, “Nhanh thôi, đợi nàng trở thành Hoàng hậu rồi, nàng muốn dậy lúc nào thì dậy lúc ấy.”
Triệu Nhàn Viễn kéo tay Từ Miểu lại, “Miểu Miểu, thật sự nên đi rồi.”
Từ Miểu tiếc nuối vẫy tay với Trịnh Tương, “Lần sau ta đến tìm muội chơi tiếp nhé, tạm biệt.”
Trịnh Tương đáp: “Đi đường cẩn thận nhé.”
Đợi Từ Miểu và Triệu Nhàn Viễn ra khỏi phòng riêng, Trịnh Tương mới loạng choạng ngồi lên ghế, bàn tay không thành thật với đến bình rượu muốn rót cho mình một ly.
Choang, âm thanh lanh lảnh vang lên.
Nguyên Dịch xoa xoa tay Trịnh Tương, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Có
thời tức giận, mạnh
bất mãn của
miệng mình, nhẹ nhàng thổi, dỗ dành: “Ta thổi
Miểu về Từ phủ, hắn
cung, Hứa các lão sôi sục trong miệng Tề Nguyên Dịch là bút tích của Thái hậu,
tro tàn lại cháy, e
cắt bấc đèn
hôm
ngươi lần cuối cùng, đừng rượu
kêu gào điên cuồng, còn có một chút nghi ngờ nói
cũng không nhỏ, chỉ có nàng
hạ
Trương đại nhân không nói nữa,
hạ, hạ thần
Trương
Từ Miểu tập kết tư
vẫn bình tĩnh.
hai bước, lấy từ trong ngực
Nhàn Viễn, Triệu Nhàn Viễn lật từng
cáo là Từ đại nhân, vậy thì tại sao sổ
miễng cưỡng giả vờ bình tĩnh: “Có lẽ Bệ hạ
“Trương đại nhân cũng xem xem, rốt cuộc
khi hắn ta nhìn thấy con dấu của thừa tướng phủ in
thừa tướng, hắn thậm chí còn không nhận được
đại nhân có chút bất mãn với hạ thần, nên mới nguỵ tạo sổ
loại chuyện như này, vậy theo An thừa tướng,
nhân hãm hại thần tử, ý đồ gây chia rẽ quan
không thể tin
nói với Triệu Nhàn Viễn: “Bệ hạ, thần bị oan. Là An thừa tướng yêu cầu thần làm như vậy,
bị mũi tên ở góc tối bay đến
hỗn loạn, Từ Miểu nhân lúc hỗn
nói ra tựa như có ma lực nào
tay. “An thừa tướng, thật không ngờ, người của ngươi
giả ngu, “Bệ hạ, thần
sách của phủ mình chứ, tiền thiếu đã đi
để con gái thứ hai cũng chính là Trịnh phu nhân quấy rối đệ nhất phú thương Tề gia, ý đồ
biết rồi, người còn
tại sao An thừa
trước, “Tạo phản chính là tạo phản,
hai bước xa, không phải ông ta không muốn tiến thêm
thêm bước nữa, cẩn thận
núp trong bóng
chậm lùi về sau, lùi về khoảng cách nhất định
Huyền Ngũ, Huyền Ngũ cầm thanh kiếm trên
An thừa tướng không
rõ ràng.” An thừa tướng hơi
phụ trách muối thì còn có một thân
“Vốn muốn lợi dụng Thất Nhật các để kết liễu ngươi, nhưng
của An thừa tướng, phất phất tay định gọi
lùi về sau chỉ cách Từ Miểu năm bước chân, khoảng cách không
giấu trong tay áo, muốn dùng
tiếng thanh kiếm
Thất đâm vào người An thừa tướng mà đồng thời
Huyền Thất xuyên qua
An thừa tướng đâm không
lấy Huyền Thất
Huyền Thất khó khăn cười với Từ Miểu, “Từ đại nhân đừng quá đau lòng, cái mạng này của ta vốn dĩ cũng là ngài cho, ta muốn đi tìm ca ca của ta, huynh ấy nhất định rất nhớ ta.”
Triệu Nhàn Viễn vội vàng đến chỗ Từ Miểu và Huyền Thất, hắn nhìn Huyền Thất, đôi mắt đỏ hoe, mấp máy môi, cuối cùng chỉ nói một câu, “Chúc ngươi lên đường mạnh khỏe, hỏi thăm ca ca ngươi thay ta.”
Những người này đều là huynh đệ cùng Triệu Nhàn Viễn leo lên đế vị, đến bây giờ người bên cạnh hắn càng ngày càng ít.
Huyền Ngũ đỡ lấy Huyền Thất. “Đi mạnh giỏi.”
Huyền Thất được chôn cất cùng với ca ca và những huynh đệ đã từng kề vai sát cánh.
An thừa tướng tội làm phản, tru di cửu tộc.
Nửa tháng sau, kế hoạch của Triệu Nhàn Viễn và Từ Miểu bước vào giai đoạn cuối cùng.
“Thần muốn tố cáo Từ đại nhân.”
Triệu Nhàn viễn nhíu mày, “Ồ? Lại một người nữa muốn tố cáo Từ đại nhân? Nói nghe xem.”
“Thần muốn tố cáo Từ đại nhân nữ cải nam trang trà trộn vào quan trường.”
Triệu Nhàn Viễn cười vui vẻ, “Hoá ra Từ đại nhân là cô nương. Trẫm còn tưởng rằng đã phải lòng một nam tử.”
Từng đại thần bên dưới miệng há to cỡ một quả trứng cút, trước kia người Bệ hạ thích là một nam tử? Không đúng, là một cô nương nữ cải nam trang.
So với việc Bệ hạ thích nam tử, các đại thần dường như dễ dàng chấp nhận người Bệ hạ thích là chuyên gia trẻ chống lũ lụt được dân chúng yêu quý, điều quan trọng nhất là Hoàng thượng không thể nạp nam tử vào cung.
Có đại thần đề xuất, “Bệ hạ, người trong hậu cung không thể can dự việc tiền triều. Từ đại nhân bộc lộ tài hoa, há có thể gò bó ở hậu cung.”
Triệu Nhàn Viễn giả vờ buồn rầu, “Vậy phải làm thế nào?”
“Chi bằng như thế này, Trẫm đồng ý chỉ cưới một mình Từ đại nhân, như thế sẽ không có tranh đấu hậu cung, Từ đại nhân cũng có thể tham dự chuyện tiền triều.”
Trên đầu các đại thần từ từ kéo xuống ba vạch đen, Bệ hạ, người có muốn nghe thử những gì bản thân người nói không?
Bệ hạ, người có biết hình tượng của người đã sụp đổ rồi không.
Triệu Nhàn Viễn đoán trước được mọi chuyện sẽ không quá thuận lợi, nhưng hắn không lo lắng, kế hoạch nhiều năm như vậy của hắn cũng không vô ích.
Mặc dù trong triều có phe bảo thủ, nhưng hắn không phải không có thế lực của mình, hắn có lòng tin có thể khiến Từ Miểu trở thành thê tử của hắn, là thê tử duy nhất.
Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Thành Người Duy Nhất Của Nam Phụ Thâm Tình