Thông tin truyện
Sau Khi Chết, Nàng Phát Hiện Vợ Mình Là Phản Diện Trong Truyện Linh Dị
Đánh giá:
8.2/10 từ 19 lượt.
Nội dung truyện Sau Khi Chết, Nàng Phát Hiện Vợ Mình Là Phản Diện Trong Truyện Linh Dị Tên Hán Việt: Tử hậu phát hiện lão bà thị linh dị văn phản phái (死后发现老婆是灵异文反派) - Lũ Ngọc Tài Băng (镂玉裁冰)
Thể loại: Ngọt sủng, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Linh dị thần quái, HE
Editor: I_Smultronstalle_I
Tình trạng bản gốc: Hoàn 134 chương chính văn, 11 chương ngoại truyện
Vai chính: Mộc Chiêu, Phó Du Thường
Một câu tóm tắt: Sau khi chết, vợ tôi thổ lộ với tôi
Văn án
Mộc Chiêu chết rất thảm, vì xe của nàng bị người cố tình đụng phải khiến nàng rơi xuống vực, thậm chí xe còn phát nổ, thế là thi thể cũng không còn nguyên vẹn.
Nhưng mà nàng lại hoá thành ma, vẫn còn ở trên dương thế. Mà khi nàng nhìn thấy những con ma “đáng yêu” khác, nàng mới chợt bừng tỉnh, nhớ lại những kí ức bị lãng quên.
Hoá ra nàng đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, là thai xuyên, hơn nữa đây lại là tiểu thuyết linh dị!!!
Thai xuyên: Xuyên vào thai nhi từ khi còn trong bụng mẹ.
Nàng là một nhân vật lót đường, người vợ liên hôn thương nghiệp của nàng lại là trùm phản diện chết thảm ở cuối truyện, khó có thể nói ai là người xui xẻo hơn, Mộc Chiêu nhớ ân tình ngày xưa, muốn thay đổi vận mệnh của vợ mình nên càng ngày càng đi xa hơn trên con đường tìm chết.
Cuối cùng... Nàng vô tình dùng sức quá mạnh, bị vợ phát hiện!
...
Phó Du Thường dùng mọi mối quan hệ của mình để tìm một vài đại sư đến nhà mình, nói với những đại sư đó: "Vợ tôi đã qua đời cách đây không lâu nhưng tôi cảm thấy linh hồn của em ấy vẫn còn ở bên tôi."
Xong con bê! Mộc Chiêu thấy những đại sư hàng thật giá thật kia đang mài dao hướng về phía bê... Không, hướng tới chính mình! Nàng muốn khóc nhưng khóc không được, chỉ có thể nghĩ đợt lát nữa nên xin tha hay nên chạy trốn.
Nhưng mà nàng còn chưa quỳ xuống đã thấy người vợ luôn lạnh lùng vô tình của mình rơi lệ đầy mặt trước mặt một nhóm người ngoài, cô nói chuyện với giọng điệu hèn mọn mà nàng chưa từng nghe thấy trước đây: "Tôi muốn gặp em ấy, xin hãy cho tôi gặp em ấy..."
Thể loại: Ngọt sủng, Xuyên thư, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Linh dị thần quái, HE
Editor: I_Smultronstalle_I
Tình trạng bản gốc: Hoàn 134 chương chính văn, 11 chương ngoại truyện
Vai chính: Mộc Chiêu, Phó Du Thường
Một câu tóm tắt: Sau khi chết, vợ tôi thổ lộ với tôi
Văn án
Mộc Chiêu chết rất thảm, vì xe của nàng bị người cố tình đụng phải khiến nàng rơi xuống vực, thậm chí xe còn phát nổ, thế là thi thể cũng không còn nguyên vẹn.
Nhưng mà nàng lại hoá thành ma, vẫn còn ở trên dương thế. Mà khi nàng nhìn thấy những con ma “đáng yêu” khác, nàng mới chợt bừng tỉnh, nhớ lại những kí ức bị lãng quên.
Hoá ra nàng đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, là thai xuyên, hơn nữa đây lại là tiểu thuyết linh dị!!!
Thai xuyên: Xuyên vào thai nhi từ khi còn trong bụng mẹ.
Nàng là một nhân vật lót đường, người vợ liên hôn thương nghiệp của nàng lại là trùm phản diện chết thảm ở cuối truyện, khó có thể nói ai là người xui xẻo hơn, Mộc Chiêu nhớ ân tình ngày xưa, muốn thay đổi vận mệnh của vợ mình nên càng ngày càng đi xa hơn trên con đường tìm chết.
Cuối cùng... Nàng vô tình dùng sức quá mạnh, bị vợ phát hiện!
...
Phó Du Thường dùng mọi mối quan hệ của mình để tìm một vài đại sư đến nhà mình, nói với những đại sư đó: "Vợ tôi đã qua đời cách đây không lâu nhưng tôi cảm thấy linh hồn của em ấy vẫn còn ở bên tôi."
Xong con bê! Mộc Chiêu thấy những đại sư hàng thật giá thật kia đang mài dao hướng về phía bê... Không, hướng tới chính mình! Nàng muốn khóc nhưng khóc không được, chỉ có thể nghĩ đợt lát nữa nên xin tha hay nên chạy trốn.
Nhưng mà nàng còn chưa quỳ xuống đã thấy người vợ luôn lạnh lùng vô tình của mình rơi lệ đầy mặt trước mặt một nhóm người ngoài, cô nói chuyện với giọng điệu hèn mọn mà nàng chưa từng nghe thấy trước đây: "Tôi muốn gặp em ấy, xin hãy cho tôi gặp em ấy..."
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 51: Thất sủng
- Chương 52: Tế phẩm
- Chương 53: Cổ xưa
- Chương 54: Đại Vu Chúc
- Chương 55: Huyết tế
- Chương 56: Không cách nào hóa giải
- Chương 57: Sắp chết
- Chương 58: Khao khát
- Chương 59: Ký ức
- Chương 60: Cáo trạng
- Chương 61: Dạ đàm
- Chương 62: Hành thích vua
- Chương 63: Phá gương
- Chương 64: Trở về thân thể
- Chương 65: Báo bình an
- Chương 66: Khó tả
- Chương 67: Thân thế
- Chương 68: Gài bẫy
- Chương 69: Bị bắt
- Chương 70: Thẩm vấn
- Chương 71: Tình báo
- Chương 72: Gặp cha mẹ
- Chương 73: Ác mộng
- Chương 74: Rõ ràng
- Chương 75: Chứng cứ phạm tội
- Chương 76: Lo lắng
- Chương 77: Kể khổ
- Chương 78: Lời đồn
- Chương 79: Giải cứu
- Chương 80: Bao vây
- Chương 81: Nơi dưỡng thi
- Chương 82: Hạ gục trong chớp mắt
- Chương 83: Kéo dài
- Chương 84: Như ai
- Chương 85: Đuổi giết
- Chương 86: Đoạt thân
- Chương 87: Xử lý
- Chương 88: Yêu thích
- Chương 89: Lành dữ
- Chương 90: Tìm bảo vật
- Chương 91: Không thể giấu được
- Chương 92: Meo đi làm
- Chương 93: Tìm mộ
- Chương 94: Bình gas
- Chương 95: Giám sát
- Chương 96: Ảo giác
- Chương 97: Tức giận
- Chương 98: Vồ Hụt
- Chương 99: "Món quà"
- Chương 100: Sét đánh